Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

216 1720

Thưa ngài, đến giờ uống thuốc rồi

(Đang ra)

Thưa ngài, đến giờ uống thuốc rồi

小小小小小小飞

"Thưa ngài, đến giờ uống thuốc rồi!"Vị thánh nữ xinh đẹp và thuần khiết mang thuốc đến chữa trị vết thương cho anh.Ngày hôm đó, anh tận mắt chứng kiến sự phản bội, nỗi tuyệt vọng xé nát linh hồn.

10 5

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1172 8315

Nàng Idol Hàng Đầu Nhà Bên Không Thể Cưỡng Lại Bữa Ăn Đầy Cám Dỗ Kích Thích Của Tôi (LN)

(Đang ra)

Nàng Idol Hàng Đầu Nhà Bên Không Thể Cưỡng Lại Bữa Ăn Đầy Cám Dỗ Kích Thích Của Tôi (LN)

Oikawa Teruaki

Một câu chuyện romcom hơi đặc biệt về việc chiếm trọn trái tim và dạ dày của thiếu nữ nhà bên bằng những bữa ăn ngon!

4 13

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

(Đang ra)

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

兎のしっぽ?

Khoảng cách tuổi tác chẳng là gì sất!Mục tiêu chính là một cuộc sống hạnh phúc bên tất cả mọi người!Xin trân trọng giới thiệu một tác phẩm hài-lãng mạn siêu quậy thuộc thể loại "cùng nhau sẻ chia hạnh

97 243

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

(Đang ra)

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

Hiiro Shimotsuki

Kế hoạch của anh: kiếm lời thật đậm từ hàng hóa mang từ quê nhà để trở nên giàu sụ, và sống một cuộc đời an nhàn đến hết kiếp, không bao giờ phải nhìn mặt sếp nữa!

59 298

Tập 05 : Cánh buồm đen - Chương 145 : Điểm yếu của Eugene

Khuyên nhủ lẫn dụ dỗ đều không mang lại kết quả. Mà dùng vũ lực lại chẳng phải là cách. Karina đành phải quay sang nhìn Trương Hằng, chờ xem cậu còn con bài nào trong tay.

Trương Hằng vẫn ngồi nguyên trên ghế sofa, không lên tiếng, chỉ lặng lẽ quan sát. Một lúc sau, ngoài cửa vang lên tiếng vó ngựa, có xe vừa đến.

Người hầu da đen chau mày: "Ông Buffon lần này đến sớm hơn mọi khi đấy..."

Nhưng người bước xuống xe lại không phải ông Buffon, mà là một thanh niên da tái nhợt. Có vẻ ánh nắng chói chang khiến hắn chói mắt, phải đưa tay che lấy trán. Vừa đứng lại vài nhịp, hắn đã trông thấy người da đen và Carmen trong nhà, ánh mắt liền sáng rực, lảo đảo chạy tới. Nhưng rõ ràng hắn đã bị thuốc phiện bòn rút cạn kiệt, chỉ chạy được hai bước đã thở hồng hộc như bò kéo cối xay.

Carmen bất lực thở dài, nói với người hầu: "Drew, ra đỡ cậu ấy vào."

Drew lộ vẻ khó chịu, nhưng lệnh chủ không thể cãi, đành ráng nặn ra nụ cười gượng gạo, tiến đến gần: "Ngài Gary..."

Nhưng lời chưa kịp nói hết đã bị gạt phắt bằng một cái đẩy đầy ngạo mạn: "Tránh ra!"

Thanh niên kia vừa lầm bầm chửi, vừa đi thẳng vào trong, ngẩng mặt ném thẳng một câu với Carmen: "Tôi đang kẹt tiền, đưa thêm cho tôi một khoản nữa đi."

Karina dù đã không mấy thiện cảm với thái độ của Carmen, nhưng người trước mặt quả thật quá mức hỗn xược. Nàng chưa từng thấy ai ngửa tay xin tiền mà lại trắng trợn đến thế. Nhìn bộ dạng ấy, rõ ràng là kẻ nghiện thuốc nặng.

Carmen gượng cười, giọng trầm xuống: "Chờ một lát đi Gary, để ta tiếp hai vị khách này xong đã..."

"Gớm, tôi làm bà lỡ mối kiếm tiền đấy à?"

Lời vừa dứt, một cái bạt tai giáng thẳng vào mặt hắn. Carmen không kìm được nữa, ngực phập phồng giận dữ.

Karina sững lại, thấp giọng hỏi Trương Hằng: "Đây là người bạn mà anh nói sẽ giúp à? Hắn là thứ gì vậy?"

Trương Hằng đáp thản nhiên: "Em trai ruột của chồng đã khuất của Carmen. Ngoài việc gây họa thì chẳng có công dụng nào khác. Trước khi mất, chồng cô ấy có nhờ Carmen chăm sóc cậu ta. Trái với lời đồn, Carmen và chồng thật ra rất yêu thương nhau. Nếu không vì anh ta chết quá sớm, chắc cô ấy cũng chẳng phải sống như thế này. À, nhân tiện, hắn không phải bạn tôi. Người tôi tìm đang đến sau."

Nói dứt, một ông già cầm tẩu bước vào nhà, vừa tháo mũ vừa cúi đầu chào Carmen, rồi quay sang gật nhẹ với Trương Hằng.

Karina cảnh giác: "Ông là..."

"Clay King, chủ kỹ viện." Ông già nở nụ cười thân thiện.

Gương mặt Carmen tối sầm lại. "Không rõ ông Clay đến đây có việc gì?"

"À, chuyện chi tiêu gần đây của ngài Gary. Nhờ bà Carmen thanh toán giùm." Clay nói tỉnh queo.

"Bao nhiêu?"

"Tổng cộng bảy mươi hai đồng vàng."

"Không thể nào!" Carmen bật cười giận dữ. "Hắn ở chỗ ông bao lâu? Dù có ở ba tháng cũng không thể tốn tới từng ấy!"

"Dĩ nhiên tôi chỉ là người đại diện. Khoản này không chỉ gồm chi phí ở kỹ viện, còn cả nợ cờ bạc, thuốc phiện... tất cả cộng lại. À, đây là hóa đơn có chữ ký của chính Gary. Ngài ấy đang ở đây, có thể làm chứng." Clay chìa hóa đơn ra.

Carmen trừng mắt nhìn Trương Hằng: "Các người bày trò gài tôi?"

Trương Hằng thản nhiên: "Hạn trả là hôm nay. Nếu không thanh toán đúng hẹn, Gary sẽ bị bán làm khổ sai ở mỏ. Quyết định là của bà, phu nhân Smith."

Giờ đây, Trương Hằng đã không còn là tay hải tặc vô danh mới cập bến Nassau nữa. Hàn Nha là chiến hạm mạnh nhất cảng, và mạng lưới của Trương Hằng cũng lan rộng dần theo thời gian. Những chuyện như đối phó Macolm, vẫn cần đến sự tín nhiệm của Billy hoặc vài người thân tín. Nhưng mấy việc vặt như Carmen thì Clay và những người khác sẵn sàng ra tay giúp.

Carmen run rẩy vì giận. Một món nợ lớn như thế, bà không thể chi ngay lập tức. Mà bản thân bà cũng chẳng có cảm tình gì với Gary thậm chí còn muốn nhân dịp này tống khứ gã đi cho nhẹ nợ. Nhưng rồi, bà lại nghĩ tới lời trăng trối của người chồng quá cố. Bà và Smith không có con, đó là điều duy nhất ông ấy nhờ vả.

Dù ghét Gary đến mấy, bà cũng không thể để gã bị bán vào mỏ.

Trương Hằng nhẹ giọng: "Chúng tôi không có mâu thuẫn gì với ngài Eugene. Trái lại, chúng tôi muốn giúp ông ấy giải quyết phiền toái đã đeo bám nhiều năm nay. Bà chắc cũng từng nghe về chuyện giữa tôi và liên minh Hắc Thương, và hiểu rõ lập trường của tôi."

Carmen trầm mặc. Một lúc sau, bà buông tiếng thở dài: "Tôi biết các người muốn gì. Nếu tôi nói ra... các người sẽ tha cho Gary chứ?"

Trương Hằng gật đầu: "Tôi đảm bảo."

Clay không muốn dính vào chuyện giữa Hàn Nha và liên minh Hắc Thương, nên cười nhẹ, vỗ vai Gary: "Đi thôi, ở tiệm vừa có tiết mục mới, chắc ngài sẽ thích đấy."

"Thật à?" Gary mắt sáng như đèn bão. "Có phải dành riêng cho tôi không?"

"Phải rồi, các cô gái vẫn nhớ anh lắm."

Gary khoái chí xoa tay: "Còn chờ gì nữa, về ngay thôi!"

Từ lúc Carmen đồng ý trả nợ, hắn chẳng buồn liếc bà lấy một cái. Thậm chí khi rời đi còn chẳng nói lời cảm ơn.

Nhưng Carmen cũng chẳng lấy đó làm lạ. Sau khi cho người hầu đổi trà mới, bà cất giọng:

"Các người biết Eugene có một đứa con riêng không?"

Karina đáp: "Nghe nói hai cha con từng xung đột. Đứa trẻ rời Nassau từ rất sớm."

"Nhưng Eugene luôn quan tâm đến nó. Sau này, ông ấy bỏ tiền ra thuê người đi tìm."

"Họ có tìm được không?"

Carmen gật đầu: "Tìm được. Đứa trẻ ấy được gửi vào trường hải quân, bốn năm trước tốt nghiệp, trở thành một sĩ quan trẻ. Eugene vẫn âm thầm dõi theo, không hề làm phiền. Cho đến một ngày, Macolm tìm đến Eugene, dùng đứa con trai ấy để uy hiếp ông ta, buộc Eugene phải phục vụ mình."

"Macolm làm cách nào?"

"Đứa trẻ từng đi làm thuê để kiếm tiền rời đảo. Có một thời gian ngắn, chỉ chừng hai tuần, nó lên làm thủy thủ cho một chiếc tàu cướp biển. Trong lúc ấy, bọn cướp tấn công một tàu buôn chở bông vải. Thuyền trưởng và đại phó bị giết, cả vài thủy thủ chống trả cũng chết dưới lưỡi đao."