Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Có chút muộn màng nhưng tôi đã phải lòng người bạn thuở nhỏ của mình

(Đang ra)

Có chút muộn màng nhưng tôi đã phải lòng người bạn thuở nhỏ của mình

Maruto Fumiaki

Hikari, một nữ sinh cao trung bình thường như bao người, đang dần nhận ra sự cuốn hút của người bạn thưở nhỏ.Gánh trên vai tình yêu đó, những chuyện hằng ngày giữa hai người trông thì lãng mạn nhưng l

8 241

Seeking Out My Mother in Another World

(Đang ra)

Seeking Out My Mother in Another World

藤原祐 Fujiwara Yuu

Sau khi tốt nghiệp cấp ba, tôi—Hatano Sui đã mất cha. Tôi được kể rằng mẹ tôi đã biến mất khi tôi còn nhỏ nên tôi bị bỏ lại trên thế gian này.

2 0

Remote Jugyou ni Nattara Class 1 no Bishoujo to Doukyo Suru Koto ni Natta

(Đang ra)

Remote Jugyou ni Nattara Class 1 no Bishoujo to Doukyo Suru Koto ni Natta

Senya Mihagi

Bắt đầu từ lời mời của cô gái ấy, một câu chuyện chung sống đầy lãng mạn pha chút hài hước đã được bắt đầu!

18 2942

Làm bạn với cô gái đáng yêu thứ hai lớp

(Đang ra)

Làm bạn với cô gái đáng yêu thứ hai lớp

Takata

Vừa chơi game, xem phim, đọc manga, vừa uống Coca, ăn Junk Food được ship đến như Hamburger hay Pizza. Đó là khoảng thời gian ăn chơi của tôi và Asanagi-san, nhưng nó cũng là một bí mật rất quan trọng

249 41135

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

(Đang ra)

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

Mizuharu

- Từ ngày đó, Haruto nhận ra sai lầm của mình và bắt đầu dạy cho những cô gái mà đã làm cậu tổn thương cho đến tận bây giờ một bài học! ... Nhưng không hiểu sao, những cô gái mà cậu đã làm cho hiểu ch

31 566

Quyển 1: Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý? (Hoàn Thành) - Chương 67 - Hồi Kết

Đối với 「Zero」, đêm nay dài đến vô tận.

Có lẽ vì e ngại thực lực của「Tu La」, cộng thêm để bảo vệ thân phận của Hoshino Kirara, 「Crimson Phoenix」, với tư cách đội trưởng cuối cùng đã không chọn ra tay, mà chỉ cảnh giác chắn giữa Tu La và「Golden Comet」.

Và「Tu La」cũng đã thực hiện đúng thỏa thuận miệng giữa họ. Sau khi xác nhận tất cả những người bị thương đều đã được sắp xếp ổn thỏa, không còn nguy hiểm đến tính mạng, hắn đã sử dụng kỹ thuật tẩy não đặc trưng của Ouroboros để xóa bỏ tất cả ký ức liên quan của những người bình thường.

Trong ký ức của bọn họ, trận hỗn loạn đẫm máu trong nhà hát lớn, được tái tạo thành một cơn ác mộng tập thể mơ hồ, đầy tiếng la hét và kinh hoàng. Chẳng bao lâu, những ký ức này sẽ chìm sâu vào vũng lầy của cuộc sống thường ngày, bị cuốn trôi bởi cơm áo gạo tiền, cuối cùng hóa thành một ảo ảnh tan nát trong dòng sông cuộc đời.

Còn Hoshino Kiyotaka, người may mắn thoát chết từ bàn tay của Tử Thần, thì theo yêu cầu của con gái Hoshino Kirara, đã được giữ lại đoạn ký ức đầy hối hận và đau khổ ấy.

Đây có lẽ là một sự trả thù nhỏ của con gái dành cho người cha này.

Ngược lại, như một sự trao đổi,「Tu La」cũng mang đi thi thể Reita đã lạnh cứng ở giữa sân khấu. Hắn không giải thích lý do,「Zero」cũng không còn sức để truy hỏi, chỉ nhìn bóng dáng tím vàng ấy biến mất trong bóng tối nhà hát.

Vừa thoát khỏi「Tu La」,「Crimson Phoenix」đã dẫn ba người còn lại vây quanh, rõ ràng là có cả đống câu hỏi muốn hỏi.

“Ủa?「Tu La」, ngươi quay lại làm gì?”「Zero」đột nhiên nghiêng đầu nhìn về phía xa.

Bốn người lập tức cảnh giác quay đầu, nhưng chỉ thấy những bức tường đổ nát.

Thân ảnh đen liền mạnh mẽ đạp lên sàn sân khấu vỡ nát, vọt thẳng lên trời, xuyên thủng cửa sổ trời bằng kính đang lung lay, hóa thành tàn ảnh trong màn đêm.

“Đừng đuổi theo ta, đừng đuổi theo ta, đừng đuổi theo ta…”

「Zero」 thầm cầu nguyện trong lòng, nàng bây giờ thật sự rất gấp, bởi vì nàng có thể cảm nhận rõ ràng cơ thể mình đang bắt đầu mềm nhũn và nóng ran một cách không kiểm soát, đây là dấu hiệu của việc biến thân sắp bị cưỡng chế giải trừ.

“Đây là cơ hội cuối cùng đó meo~” Giọng nói đầy ý cười của mèo đen vang vọng trong tâm trí.

Trong đầu「Zero」rối bời như một mớ bòng bong, gần như chỉ dựa vào chút ý chí cuối cùng và bản năng cơ thể, nàng lảo đảo trở về căn phòng của mình trong căn hộ của Lâm Phong.

Nàng xông vào phòng, khóa trái cửa, thậm chí còn kéo một chiếc ghế chặn chặt cửa, sau đó như mất trọng lực, cả người đổ sụp xuống giường.

“…Đúng rồi, Lâm Phong——”

Nàng chật vật móc điện thoại ra, trên màn hình, một tin nhắn nhận được vài phút trước hiện ra rõ ràng.

Giọng điệu của tên nhà giàu chó má vẫn nhẹ bẫng, nói rằng bên hắn mọi thứ đều thuận lợi, đang nói chuyện thì Kiryu đột nhiên nóng nảy muốn lái xe đến nhà hát lớn, có lẽ là nhận được tin tức gì đó.

Rồi có một người bí ẩn mặc bộ giáp kỳ lạ từ trên trời giáng xuống, ba chiêu năm thức đã xử lý sạch sẽ Kiryu và đám vệ sĩ, còn hắn chỉ bị chút vết thương ngoài da, bây giờ vừa băng bó xong, đang trên đường trở về.

「Zero」nhìn chằm chằm vào những dòng chữ trên màn hình, tâm trạng có chút phức tạp.

Cái tên「Tu La」 này, mình lại nợ hắn một lần nữa, món nợ ân tình này, rốt cuộc phải trả thế nào đây…

Nếu biến thành con gái… mẹ ơi… nàng cũng sẽ không hoàn toàn quên đi bản thân từng là là con trai chứ?

Còn tên nhà giàu chó má nữa, nếu lần này mình thật sự biến thành con gái, mối quan hệ giữa họ sẽ thay đổi như thế nào? Sự bóp méo nhận thức của con mèo ngốc đó có thể thay đổi ký ức lâu dài giữa họ không?

「Zero」nhìn màn hình, đột nhiên có chút bực bội mà trùm chăn kín đầu.

Mối quan hệ giữa nàng và Lâm Phong sẽ trở thành như thế nào?

Cái gọi là bóp méo nhận thức trong khế ước đó, liệu có thực sự khiến mọi người quên đi cái tên “Đông Phương Thừa” không? Có thể thay đổi hoàn toàn mọi thứ liên quan đến hắn khỏi thế giới này không?

Xóa bỏ cơ thể, ghi chép, thân phận, ký ức của Đông Phương Thừa – vậy người ở lại là ai?

Nàng không nghĩ ra, cũng không còn sức để nghĩ ngợi nữa.

Cơn buồn ngủ như thủy triều nuốt chửng ý thức của nàng. Trong đầu vẫn còn vô số câu hỏi rối rắm, nhưng lại như những cánh diều đứt dây bị màn đêm cắt đứt từng mảnh.

Thiếu nữ chìm vào giấc ngủ sâu.

Tiểu không gian - trụ sở Ouroboros - Thành phố Đỗ Hoàng.

Lâm Phong quỳ một gối dưới đại sảnh ngai vàng trống trải và u ám, 「Nữ Vương」 cao quý ngự trên ngai vàng bằng xương và hắc diện thạch, bóng dáng uy nghiêm mơ hồ sau tấm màn.

“Bệ hạ, Reita cô ấy… đã hy sinh.”

“Ta biết.” Giọng nói từ trên ngai vàng vẫn lạnh lùng và bình thản.

“Ngài trước đây dường như rất sủng ái cô ấy, thuộc hạ còn tưởng ngài sẽ—” Lâm Phong khẽ ngẩng đầu, giọng nói mang theo một chút thăm dò.

“Không có thời gian để thương tiếc.” Nàng lạnh lùng ngắt lời hắn, “Giải mã hệ thống mà「The Hermit」để lại mới là ưu tiên hàng đầu.”

Đó là di sản tối cao mà ông nội hắn để lại. Lý do căn bản hắn ở lại tổ chức cũng chính là để tiếp cận hệ thống đó, giải mã sự thật về việc「The Hermit」biến mất năm xưa.

Hắn thăm dò mở lời: “Bệ hạ, về hệ thống đó, tôi có thể—”

“Phủ định,”「Nữ Vương」 không chút do dự ngắt lời hắn, “Ngươi bây giờ cần đẩy nhanh việc điều tra và nghiên cứu đối sách về Ma Pháp Thiếu Nữ 「Zero」. Mối đe dọa tiềm tàng của cô ta đối với tổ chức hiện đã được chính thức điều chỉnh lên cấp S.”

Trong lòng Lâm Phong có chút hãi hùng, kinh ngạc.

Cấp S?

Mặc dù hắn đã sớm có đánh giá về thực lực của 「Zero」, nhưng vừa mới bắt đầu đã được xếp hạng S, điều này có thể nói là lần đầu tiên trong lịch sử của tổ chức.

“Nếu không còn việc gì khác để báo cáo, thì lui xuống đi.”

“…Vâng.”

Bước ra khỏi đại sảnh, trở về phòng thí nghiệm của mình, Lâm Phong mới có chút mệt mỏi tháo chiếc kính bảo hộ đặc biệt tượng trưng cho thân phận 「Engineer」 trên mặt, tùy tiện ném lên bàn thí nghiệm.

Trong đầu hắn vẫn còn vang vọng câu nói của 「Nữ Vương」 vừa rồi: “Giải mã hệ thống mà「The Hermit」để lại là ưu tiên hàng đầu.”

Ông nội,「The Hermit」… sau khi biến mất một cách bí ẩn đã để lại cho hắn, ngoài nguyên mẫu của Tu La Khải Giáp và cơ sở dữ liệu mã hóa mà hắn đến nay vẫn chưa hoàn toàn giải mã được, mà quan trọng nhất, chính là thứ mà「Nữ Vương」gọi là “Core System”.

Lâm Phong vẫn không rõ “Core System” đó rốt cuộc là gì, hắn chỉ biết, đó là kiệt tác tối cao mà ông nội đã dồn cả đời tâm huyết, là tồn tại cấm kỵ đủ sức lật đổ mọi trật tự hiện có, chạm đến những lĩnh vực chưa biết.

Và giải mã bí mật của hệ thống đó, làm rõ sự thật về việc ông nội biến mất năm xưa, cũng chính là nỗi ám ảnh duy nhất khiến hắn vật lộn trong vực sâu Ouroboros cho đến nay.

Chỉ tiếc rằng「Nữ Vương」dường như luôn có sự cảnh giác sâu sắc đối với hắn, huyết mạch duy nhất của「The Hermit」, chưa bao giờ cho phép hắn thực sự tiếp xúc với bất kỳ nội dung thực chất nào của “Core System” đó.

Thôi vậy, cách thì nhiều hơn khó khăn, thật sự không được thì tìm cách mua chuộc cả nhóm nghiên cứu cũng không phải là không thể.

Hắn tự giễu cười một tiếng, xoa xoa thái dương hơi nhức, điều khiến hắn mong đợi nhất bây giờ lại là một chuyện khác.

Tình trạng cơ thể của A Thừa đang thay đổi nhanh chóng. Nếu chiến đấu cường độ cao thực sự khiến giới tính của「Zero」không thể đảo ngược, vậy thì—

Trong đầu Lâm Phong thoáng qua đôi mắt đen trong veo đó, không hiểu sao tâm trạng lại phức tạp đến khó tả, có lẽ là tò mò, có lẽ là lo lắng, có lẽ là một loại cảm xúc nào đó khác.

Vụ án thảm sát tại Nhà hát lớn thành phố Đỗ Hoàng, tất cả mọi trách nghiệm đều bị đổ lên đầu Ouroboros.

Thị trưởng và phu nhân trong thông cáo báo chí chính thức được miêu tả là điển hình của “sự hy sinh anh dũng để bảo vệ quần chúng”, thậm chí cái chết của Ma Pháp Thiếu Nữ mới nổi「Golden Needle」cũng được tô vẽ thành “hy sinh vì chính nghĩa, chiến đấu đến chết”.

Đồng thời,「Golden Comet」Hoshino Kirara chính thức trở lại đội. Dưới sự đồng lòng lên tiếng của đồng đội, những tiếng nói nghi ngờ nàng trên mạng nhanh chóng bị dập tắt.

Và thị trưởng tạm quyền mới nhậm chức, người được Hiệp Hội hậu thuẫn, sau khi công khai tưởng niệm “hành động anh hùng” của cựu thị trưởng, thái độ đối với tập đoàn Hoshino cũng quay ngoắt 180 độ, lập tức tuyên bố thành lập tổ điều tra đặc biệt, yêu cầu điều tra triệt để tất cả các doanh nghiệp, tổ chức trước đây đã tham gia vào việc săn đuổi ác ý và đàn áp thương mại tập đoàn Hoshino.

Thị trường mới còn tuyên bố “hành vi này đã gây ra tác hại cực kỳ nghiêm trọng đến trật tự kinh tế của Đỗ Hoàng, không còn là cạnh tranh thương mại thông thường nữa, vì thế phải ra tay trừng trị mạnh mẽ!” Các doanh nghiệp liên quan chỉ sau một đêm đã lo sợ, cả thành phố liền rơi vào hỗn loạn. 

Đương nhiên, tất cả những điều này đều là chuyện sau này.

【Tự kiểm tra trạng thái…】

【Thông số sinh lý cá thể… ổn định】

【Thông số tinh thần cá thể… phần mềm ổn định】

【Chuyển đổi cá thể: Hoàn thành】

【Tiến độ học tập ▮▮ : Hoàn thành giai đoạn】

【Xu hướng cốt lõi: Tách rời nhận thức… đang thực thi】

Trong căn phòng ngủ phụ ở tầng hai khu chung cư cũ mà Lâm Phong thuê, nơi có một người hiện đang ở nhờ.

Tia nắng đầu tiên của buổi sáng xuyên qua khe rèm cửa, đổ xuống nền nhà những mảng sáng lốm đốm. Hơi ấm lặng lẽ bò lên mép giường, chiếu vào bóng dáng nhỏ bé được bọc kín mít trong chăn.

Người trên giường khẽ động đậy, hàng mi dày dưới lớp chăn run rẩy, như cánh bướm khẽ vỗ, sau đó đôi mắt đang nhắm nghiền chậm rãi mở ra.

Đó là đôi mắt của một thiếu nữ, mang theo chút hơi nước mờ mịt và vẻ mơ màng của người vừa tỉnh giấc, phản chiếu ánh bình minh ngoài cửa sổ – tĩnh lặng và trong trẻo.

Đông Phương Trừng từ từ ngồi dậy khỏi chiếc chăn ấm áp, mềm mại, dụi dụi đôi mắt còn ngái ngủ.

Ngoài cửa sổ, thành phố Đỗ Hoàng lại bắt đầu một ngày mới, và cuộc sống mới của nàng cũng vừa khẽ lật sang một trang mới.

Quyển 1 – Hết