Kuusen Madoushi Kouhosei no Kyoukan

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3470

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1286

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 300

Tập 02 - Chương 2: Kẻ thất bại sẽ không thể làm được bất cứ điều gì

Trans: KurosakiJin

Edit: KurosakiJin

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Note nhẹ đầu chương: 

Từ giờ mấy cái “<....>” có tiếng anh t sẽ bỏ hết nhá. Vì nó nhìn chướng quá với lại giờ theo bản jap hết theo bản eng rồi, không lẽ theo bản nhật mà lại đi đào tìm từ tiếng anh để thì khổ lắm :))

Và từ nay Rico sẽ xưng hô với Misora và Lecty là “cô” thay vì “cậu”, “tôi” thay vì “mình” nhá cho nó hợp với cái tính tự cao của cô em này.

Vậy thôi nhá, mọi người đọc truyện vui vẻ.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Một người có thể tỏa sáng trong bất kỳ tình huống bất lợi nào. Có thể xoay mọi chuyển tình thế bất cứ khi nào đối mặt với nguy hiểm. 

Người đời thường nói.

Bí quyết của thành công chính là không bao giờ bỏ cuộc.

Sau khi hiểu được câu nói này, Yuri Flostre lần đầu tiên chứng kiến một người không bao giờ bỏ cuộc. Người đó là, một chàng trai rất ấn tượng.

Ví dụ như, khi càng gặp khó khăn, thì người đó sẽ càng trở nên thích thú với tình huống đó. Mặc dù không rõ là đang nghĩ gì, nhưng trên khuôn mặt luôn nở một nụ cười không hề sợ hãi.

Lần đầu tiên Yuri và người đó gặp nhau là trong một trận đấu khai mạc không có thứ hạng. Một phần của sự kiện trong buổi lễ chào mừng những học sinh năm nhất. 

Đối với Yuri, người đã chấp nhận lời mời tham gia từ một tiểu đội từ trước, thì việc xem trận đấu này chỉ đơn thuần là để giết thời gian.

Tuy nhiên, điều đó đã không xảy ra.

Tình hình rất bất lợi. Số lượng đối thủ là hai. cả hai đều là Kiếm Sĩ Ma Thuật Sư hạng A.

"Maa, chắc là sẽ có cách đối phó thôi."

Trước mắt Kanata của tiểu đội D128, là hai người sử dụng Kiếm Ma Thuật. Dù có chạy đi đâu đi nữa, thì hai người họ cũng sẽ phối hợp với nhau để tiếp cận Kanata và phát động hàng loạt cuộc tấn công. Ngay cả khi cậu có ngăn chặn được đòn của một người, thì người còn lại sẽ nhanh chóng chen vào.

Lợi dụng điểm mù trong lúc sơ hở để phát động tấn công. Đây là đòn phối hợp tấn công không thương tiếc ngay cả khi đấu với một đối thủ cấp thấp hơn.

Nếu là một Không Chiến Pháp Sư <Kuusen Madoushi> bình thường, thì hẳn là cậu đã tuyệt vọng về sự trên lệch về sức mạnh rồi. Cho dù có bị đối phương đánh bại đi nữa, thì cũng sẽ không một ai trách mắng cậu cả. Khoảng cách về sức mạnh giữa hai bên là quá lớn.

Nếu là mình, trong khi đang tự hỏi bản thân mình điều đó ở trên hàng ghế khán giả, Yuri bỗng ngừng suy nghĩ đó lại. 

Không cần nghĩ cũng có thể biết được kết quả thế nào. Trong hoàn cảnh cực kỳ bất lợi này, thì không thể nào làm được gì cả. Sẽ không thể nào có chuyện có thể thắng được hai người mạnh hơn mình cả.

Tuy nhiên, Kanata đã không bỏ cuộc cho đến phút cuối cùng.

Trong khi đang cực lực bỏ chạy, cậu cố gắng tìm kiếm cơ hội để phản công. Cố gắng chịu đựng chờ đến lúc đó. Chịu đựng. Chịu đựng. Và chịu đựng. Cho dù có bị khán giả la ó, hay bị đối thủ khiêu khích, thì cậu vẫn cố gắng chịu đựng trước những lời chế giễu và chỉ trích đó.

Chả phải cứ như thế mà chịu thua thì sẽ tốt hơn sao......

Yuri, người đang chứng kiến tất cả những điều này từ hàng ghế khán giả, chợt nghĩ về điều đó.

Mình không biết anh ta định làm gì, nhưng thật khó chịu khi thấy anh ta không ngừng cố gắng khi đấu với kẻ thù mạnh, thậm chí là đang ở trong hoàn cảnh khốn cùng như vậy. Thành thật mà nói, anh ta nên bỏ cuộc đi cho rồi, và chấp nhận sự yếu đuối của bản thân mình thì tốt hơn.

Đã 15 phút trôi qua kể từ khi trận đấu bắt đầu. Kanata, người chỉ biết phòng thủ từ đầu đến cuối, lần đầu tiên chuyển sang phản công.

Như thể có mắt ở đằng sau, cậu giơ lưỡi kiếm qua lưng và đỡ đòn tấn công từ hướng 6 giờ.

"Loại, loại chuyển động đó là sao......"

Một chuyển động như thể có mắt ở phía sau lưng. Không, không phải vậy. Cậu đã canh thời gian rất chuẩn xác để có thể xuyên thủng đòn tấn công phối hợp đơn điệu của đối phương.

Ngay sau đó, cậu đã sử dụng Kỹ Năng Giới Hạn───Kiếm Chớp. Mặc dù chiêu thức này vẫn chưa được hoàn thành vào thời điểm đó, tuy nhiên, tốc độ ra đòn của nó cực kỳ mở rộng tầm mắt. Đánh bật thanh Kiếm Ma Thuật của đối phương chỉ với đòn đầu tiên, và đánh thẳng vào phần bụng của đối phương trong đòn kế tiếp. Thế là cậu đã thành công trong việc khiến đối thủ ngã gục.

Tuy nhiên, có vẻ như lực của đòn đánh là quá lớn. Thanh Kiếm Ma Thuật đã bị đánh bật lúc nãy, thay vì văng xuống sàn đấu của đấu trường, thì lại hướng về phía ghế khán giả.

Nó tiến thẳng đến phía của Yuri, người đang bất động trước cú sốc của những gì vừa diễn ra.

"Đừng có hòng!"

Kanata từ đâu bay tới trước mặt Yuri, người đang đứng sững sờ, rồi dùng kiếm chém bay thanh kiếm đó thêm một lần nữa.

"Nguy hiểm quá, nguy hiểm quá. Em có sao không?"

Tận mắt chứng kiến, Yuri nhận ra, mái tóc của cậu ướt đẫm mồ hôi, trang phục bảo hộ thì bị nới lỏng và tơi tả, dù có nhìn thế nào đi nữa, thì cậu trông cũng không ngầu gì cả.

Nhưng, Yuri sẽ không bao giờ quên cảnh tượng trước mắt mình.

Bao gồm cả đôi mắt đầy ý chí mạnh mẽ của Kanata.

Và cả tinh thần chiến đấu bất khuất ẩn sâu trong đôi mắt ấy.

Cô tin chắc rằng đây là ánh mắt của người không bao giờ bỏ cuộc.

“Xin lỗi, chờ anh một chút nhá. Anh sẽ nhanh chóng giải quyết chuyện này thôi."

Nói xong, Kanata mỉm cười không sợ hãi và quay trở lại trận đấu.

Một trận đấu không thể nào quên được.

Kết quả là, tiểu đội của Kanata đã thành công trong việc đánh bại tiểu đội hạng A vào cuối trận đấu. Hình bóng của tiểu đội hạng D, bao gồm ba học sinh năm hai dự bị đã chiếm trọn trái tim của Yuri lúc bấy giờ.

Sau đó, Kanata đi xuống ghế khán giả như đã hứa.

"A, anou, chuyện, chuyện vừa rồi......!"

"Này, hình như em là học sinh năm nhất phải không? Có bị thương gì không?"

"Chuyện lúc này, cảm ơn anh rất nhiều!"

“Em không cần phải khách sáo như vậy đâu. Nói ra thì, đó là lỗi của anh mới đúng."

"Anou, chuyện lúc nãy em nên cảm ơn anh như thế nào mới phải đây......"

“Không cần phải mấy cái phép tắc cứng nhắc đó đâu. Vì từ này em và anh đều là học sinh của Khoa Không Chiến Pháp Sư mà."

Vào lúc đó, một người có vẻ đồng đội của Kanata gọi cậu.

"Kanata, Chloe đang gọi cậu kìa. Trận đấu tiếp theo sắp bắt đầu rồi, vì vậy cậu nên rời khỏi sân đi. Ý mình là, nếu cậu cứ tán tỉnh một học sinh năm nhất ngay sau trận đấu, thì lát nữa Chloe sẽ trừng phạt cậu đấy."

"Heh, Chloe nghiêm túc vậy sao. Xin lỗi, Lloyd, phiền cậu nói với cậu ấy là mình sẽ đi sớm thôi....... Vậy chào nhá, học sinh năm nhất."

“N-Nhưng nếu em không cảm ơn tử tế, em sẽ bứt rứt lắm!"

“Em quả là một người nguyên tắc thật đấy."

Trong khi đang tự hỏi bản thân mình nên làm gì, bỗng một nụ cười tự tin hiện trên khuôn mặt cậu.

“Nếu vậy thì, hãy trở nên mạnh mẽ hơn. Rồi sau đó hãy cùng bọn anh vươn đến bầu trời. Nếu có người mà bọn anh có thể giao phó phía sau lưng mình cho họ, hay là những người sẵn sàng đặt cả tính mạng mình vào nguy hiểm để bảo vệ người khác, thì bọn anh đều rất hoan nghênh."

Những lời này vào lúc đó đều rất sống động và mạnh mẽ.

Cậu tỏa sáng đến mức khiến cho Yuri cảm thấy rằng cậu không giống với những người thường như cô.

Sau đó, Yuri đã đột ngột từ chối lời đề nghị từ tiểu đội C331 mà cô đã chấp nhận trước đó, và gia nhập vào tiểu đội của Kanata Age. Với sự tôn trọng và kính trọng của mình, cô đã làm việc chăm chỉ ở đó.

Cô đã bỏ bao nhiêu là mồ hôi và công sức của mình, để có thể thực hiện điều mà cô khao khát. Đó là có thể sánh ngang và cùng bay bên cạnh Kanata......

Tuy nhiên, khi cô cuối cùng cũng có thể tự tin để bay cùng cậu, thì Kanata lại biến mất. 

Sau trận đấu xếp hạng quyết định việc thăng cấp lên hạng S, thì cậu đã biến mất khỏi những nhiệm vụ đặc biệt.

Cô đã bị cậu bỏ rơi. Cô đã bị cậu phản bội.

Kẻ phản bội đó đã biến mọi thứ thành hư không.

Sự cố gắng của cô, nỗ lực từ trước đến này của cô, và những khó khăn mà cô đã trải qua trong suốt thời gian qua.

Tại sao một người mạnh mẽ như senpai lại là một kẻ phản bội chứ......

Không mất quá nhiều thời gian, để cho cảm xúc ngưỡng mộ mãnh liệt đó trở thành sự thù hận.

* * *

Vào giờ nghỉ trưa, tại phòng học lớp C năm hai Không Chiến Pháp Sư.

"Hôm qua chúng ta đã chứng kiến một thứ không tưởng nhỉ."

“...... Vâng, nó khiến em cảm thấy thật khó chịu."

Có lẽ họ vẫn bị ám ảnh bởi những cảnh tượng không mấy dễ chịu mà họ đã chứng kiến dưới lòng đất. Chloe nhận thấy nét mặt của Yuri không được thoải mái cho lắm. Mặc dù đang trong buổi họp của Tiểu Đội Đặc Biệt, nhưng có vẻ như Yuri đang trong trạng thái thất thần.

“──Vậy đấy, đó là về vụ án dạo gần đây.”

Thành thật mà nói, Chloe muốn khiến cho Yuri vui lên, nhưng đối với cô đàn em quy tắc này thực sự không dễ hòa đồng, vì vậy Chloe không thể dễ dàng trong việc lựa lời mà nói được. Nếu bị hỏi đột ngột, Yuri chắc chắn sẽ nói "Em không sao đâu" hoặc là "Đừng quá lo lắng cho em" để che giấu đi sự không thoải mái của mình.

Trong trường hợp này, không còn cách nào khác, Chloe đành phải tiếp tục bàn về chuyện công việc.

Chủ đề của buổi họp lần này là, những vụ án đã gây thương tích thường xuyên xảy ra dạo gần đây. Ở <Mystogan> chưa bao giờ có chuyện ẩu đả nào ngoài đường phố giữa các học sinh thuộc Khoa Không Chiến Pháp Sư với nhau cả. Tuy nhiên, vụ việc lần này hoàn toàn khác so với chuyện đó.

Hiện đã xác định được kẻ tấn công có một xu hướng nhất định.

“Có vẻ như tên thủ phạm chỉ nhắm vào những người giỏi sử dụng vũ khí cận chiến làm mục tiêu trong lúc nửa đêm ít người nhỉ. Chị nghĩ rằng thủ phạm là một kẻ đang ngứa ngáy tay chân và muốn tìm ai đó để kiểm tra sức mạnh của mình. Vì vậy, chúng ta cần phải tăng cường cảnh giác cùng với <Raven Nest>, tổ chức củng cố trật tự trong thành phố......”

Vào lúc đó, Kanata từ đâu nhảy vào từ ngoài cửa sổ.

Có lẽ như cậu đã đứng bên ngoài nghe lén mọi chuyện.

"Này, dạo này trên đường có kẻ nguy hiểm như vậy sao?"

Yuri thì chắc chắn sẽ nhìn chằm chằm vào Kanata như thường lệ.

"Heeh. đừng có mà lườm anh như vậy. Không phải em đã nói rằng em không còn để ý gì đến trận đấu xếp hạng đó rồi sao?"

“Em không có nói là không còn để ý. Em nói là không còn nghĩ về nó nữa!"

“Thôi nào, thôi nào, hai người này. Mình/Chị mong là hai người đừng có mà làm cho bầu không khí trở nên đáng lo ngại như vậy.....”

Em, em cũng có lỗi ư? Vẻ mặt ngạc nhiên hiện rõ trên khuôn mặt của Yuri.

"Đó không phải là bầu không khí đáng lo ngại gì đâu. Đối với mình, đó chỉ là một cách để gần gũi với Yuri hơn mà thôi."

Nhưng người được đề cập đến thì lại vô cùng khó chịu.

“K-Kanata-senpai! Không lẽ anh tới đây chỉ để kiếm chuyện với em thôi hả?"

Yuri trông như thể sắp lao đến tóm cổ Kanata bất cứ lúc nào.

Tuy nhiên, ngay khi chứng kiến phản ứng của Yuri, Chloe đã mỉm cười như thiên thần trong giây lát, còn Kanata cũng bật cười ngay sau đó.

"Ừm, quả nhiên là em như thế này là hợp nhất đấy."

“Phải ha.”

Tại sao hai người họ lại cười? Yuri bối rối không thể nào hiểu nổi.

"Chuyện, chuyện gì chứ?!"

"Ai mà biết. Đó là chuyện của bọn anh mà." 

Kanata nhìn kỹ vào Yuri.

“......Dù sao thì, anh vẫn không ngờ là có thể đấu với em với tư cách là một Hướng Dẫn Sư đấy.”

"Em không có ý định sẽ thua kẻ phản bội Kanata-senpai đâu."

"Heh, vậy là em có ý định thắng à?"

Đối với sự khiêu khích rẻ tiền của Kanata, Yuri đáp lại cậu bằng một nụ cười chế giễu.

“Theo sự chỉ định của Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư, em được bổ nhiệm làm Hướng Dẫn Sư cho tiểu đội B227. Thành tích trong vòng loại đầu tiên là 9 trận thắng và 3 trận thua. Đó là tiểu đội của Lily Lancaster, tiểu đội đứng đầu Khoa Không Chiến Pháp Sư năm ba thuộc bộ phận dự bị. Tiểu đội của anh sẽ chỉ có nước bại trận thảm hại thôi....... Buổi họp giờ nghỉ trưa tới nay là xong rồi phải không? Em có buổi huấn luyện với tiểu đội của mình vào chiều nay, em xin phép ở đây.”

Yuri giận dữ bỏ đi.

Quả nhiên là vẻ mặt buồn chán không hợp với con bé mà, và đó là những gì Kanata nghĩ.

Mà dù sao thì──

"Không thể ngờ là đối thủ của nhóm Misora lại là tiểu đội hạng B đấy."

“Này, Kanata. Yuri rất muốn chiến đấu trong điều kiện giống với cậu đấy...... Vậy nên, em ấy đã đi đàm phán với Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư, em ấy thực sự muốn đảm nhận cùng một tiểu đội hạng E giống với cậu đấy.”

“Mình biết mà. Kết quả của cuộc đàm phán giữa Yuri và Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư, là hạng B đúng không? Trên thực tế, tiểu đội mà Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư đề xuất chính là hạng A chứ gì.”

“U-Un. Đúng là vậy...... Không lẽ là cậu đã biết rồi sao?"

“Không, mình không có biết. Chỉ là, nếu nghĩ đến việc Trưởng Không Chiến Pháp Sư muốn sa thải mình, cộng thêm tính cách của Yuri nữa, thì mình có thể đoán ra."

Nếu là nói về Yuri, thì Kanata là người hiểu rõ nhất.

Cô giống như là một người bạn đồng hành cùng cậu trong nhiều năm qua.

“Yuri tuy vụng về và rất kém trong việc kiểm soát cảm xúc của mình, nhưng bản tính của em ấy lại rất có trách nhiệm. Chính vì em ấy muốn đạt tới vị trí ngang hàng với chúng ta, nên em ấy mới muốn giành chiến thắng trong một trận đấu công bằng. Tuy em ấy sẽ chả bao giờ tâm sự gì với ai, nhưng mình chắc chắn rằng hôm qua em ấy đã tự suy nghĩ về nó một mình. Mình tự hỏi liệu điều này có ổn không?”

“Vậy ra đó là lý do tại sao mình luôn là người bị lôi vào để làm người hạ quả em ấy, chứ gì?"

"Gì chứ, Lloyd? Không hài lòng à?"

Người vừa tham gia vào cuộc nói chuyện là Lloyd, người vừa mới ăn trưa xong ở căng tin.

“Làm gì có, mình rất vui khi biết được bạn của mình rất quan tâm tới đồng nghiệp mà. Nhân tiện, nếu cậu có thể tự mình giải quyết những rắc rối của Yuri, thì mình sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian, một công đôi chuyện."

"Heh, từ bây giờ mình và Yuri sẽ đấu với nhau, thì làm sao mà làm được chuyện đó chứ."

Mặc dù có vẻ không thích, nhưng Lloyd đã lập tức đi tìm tung tích của Yuri. Dù có nói gì đi nữa, thì cậu là một người rất tệ trong việc từ chối người khác.

Hoặc có thể là do khả năng hùng biện bá đạo của Kanata.

Chỉ cần giao cho Lloyd, thì chuyện vừa rồi chắc sẽ không có gì đáng lo ngại hết.

Đó là còn chưa kể đến một chuyện, Kanata lặng lẽ nhìn Chloe trong khi nói.

“Có vẻ như ngoài lý do thiếu ngủ ra thì vẫn còn một lý do nào khác đã khiến cho sắc mặt của Yuri không được tốt. Cậu có biết chuyện gì không?”

"Mn, mình nghĩ có lẽ là do nguyên nhân ngày hôm qua."

"Nó là cái gì vậy?"

"───Mình xin lỗi nhá. Mình không thể nói cho Kanata bây giờ được."

Tuy có nhẹ nhàng trong lời nói, nhưng vẫn bị từ chối một cách thẳng thừng.

Xem ra là mình không nên biết thì sẽ tốt hơn.

Có lẽ là liên quan tới một nhiệm vụ đặc biệt nào đó, Kanata để ý.

“...... Ra vậy. Vậy thì đành chịu.”

Nói xong, Kanata tiến ra khỏi lớp.

“Cậu đi đâu à?”

“Tới giờ bắt đầu khóa huấn luyện đặc biệt rồi. Mình phải đánh bại tiểu đội hạng B do Yuri chỉ huy mà. Maa, chuyện của Yuri cứ để cho Chloe và Lloyd lo vậy."

Cậu thức sự có thể giành chiến thắng sao? Chloe tự hỏi.

Tuy Kanata thường bị hiểu nhầm là người không có động lực, nhưng từ trước đến giờ cậu ấy vẫn luôn là kiểu người nói được là làm được.

~~~~~~~

Những tiếng kiếm vang vọng khắp nơi. Nơi mà những học sinh đang bay nhảy trên mặt đất, đầy mồ hôi.

Ở phía trước của học viện, có ba mặt rừng cây bao quanh, cũng chính là nơi mà các học sinh của Khoa Không Chiến Pháp Sư đang luyện tập chăm chỉ theo đội. Trong số đó, có ba khuôn mặt tràn đầy tự tin, ba người trong nhóm Misora đang bày tỏ sự nhiệt huyết của mình.

Đột nhiên đùng một cái lại có một trận đấu với đội hạng B. Sau khi được Kanata thông báo điều này, cả nhóm bao gồm cả Misora đều vô cùng kinh ngạc. Tuy nhiên, Kanata đã khiêu khích họ bằng, "Các cô đang sợ à?" Và trước khi họ nhận ra, thì họ đã ở trong tâm trạng đầy háo hức và chấp nhận trận đấu đó.

"Huh, thôi dài dòng và mau giải thích về khóa huấn luyện đặc biệt đi."

"Rồi rồi, tôi giải thích ngay đây. Các cô nghe cho kỹ này."

Ngày hôm nay, Rico, người hiếm khi tham gia cũng có mặt ở đây. Dù có động lực hay không, thì cái nội dung của khóa huấn luyện đặc biệt của Kanata đưa ra khiến cho cô có chút hứng thú.

Kanata tự tin nói.

“───Vị trí sẽ được quyết định bằng cách rút thăm. Thử thách của bài tập sẽ là E4. À, quên chưa nói, tôi sẽ là người đánh giá xem có đủ tiêu chuẩn hay không. Hơn nữa, trong thời gian thực hiện khóa huấn luyện đặc biệt không có đội trưởng."

“““.........!”””

"Hm? Các cô bị sao vậy?"

"Mặc dù tôi đã đoán trước là khóa huấn luyện đặc biệt của anh chắc chắn sẽ không có nội dung bình thường, tôi đã biết trước rồi nhưng......"

"Tôi chả thể nào hiểu nổi anh đang cố nói cái gì luôn ấy."

"Anou...... Kanata-san! Rốt cuộc thì mục tiêu của việc đó là gì vậy?"

Cả nhóm Misora hỏi với sự thiếu tự tin.

Tại sao họ lại không hiểu vậy kìa? Kanata nghiêng đầu khó hiểu.

“Hm, mỗi người các cô sẽ có những vị trí khác so với trước đây, thử thách của khóa huấn luyện sẽ là một trận chiến phòng thủ trước sự tấn công của Ma Giáp Trùng mô phỏng. Trong quá trình thực hiện khóa huấn luyện đặc biệt này, sẽ không có đội trưởng, tức là tất cả các thành viên sẽ có thể tự do đưa ra quyết định của mình. Và nếu các cô có thể đạt được tiêu chuẩn tôi đặt ra, thì tôi sẽ chấm các cô đậu. Tôi tự hỏi tại sao các cô lại không thể hiểu được vậy." 

"""Anh chưa bao giờ nói như vậy với chúng tôi lúc nãy......!!!"""

"Hm? Tôi không nói vậy sao?”

Misora và những người khác tỏ vẻ vô cùng bất lực, miễn cưỡng không dám thách thức trong việc rút thăm. Thò tay vào chiếc hộp mờ đục, và lấy ra những tờ giấy có tên vị trí của mình trên đó. Nếu nó giống với vị trí bản đầu, thì phải làm lại lần nữa.

Misora thở dài trong khi Rico và Lecty đang miễn cưỡng bốc thăm.

Sau cùng thì, trong tình trạng hiện tại, khả năng hợp tác giữa cả nhóm vẫn còn quá tệ. Mọi người đều biết rằng họ đang tụt dốc vì thiếu tinh thần đồng đội......

Khi Misora rút thăm với những suy nghĩ như vậy, và kết quả là tờ giấy cô rút được có dòng chữ viết là “tiên phong.”

Nét mặt cô bỗng nhăn lại. Đồng thời phản ứng của những người còn lại cũng tương tự như vậy. 

Kanata dường như nhớ ra điều gì đó và nói thêm vào.

"À! Còn một điều nữa, thời gian huấn luyện đặc biệt là ba ngày."

"Nếu, nếu lúc đó chúng tôi vẫn không vượt qua thì, chuyện gì sẽ xảy ra?"

"Hm? Cô không tự tin à?"

"Làm, làm gì có chuyện đó!"

“Huh, thật là ngớ ngẩn.”

“Em, em sẽ cố gắng hết sức!"

“Vậy thì, không có vấn đề gì rồi."

Kanata nở một nụ cười tự tin.

"Này, các cô đã có kinh nghiệm về những vị trí khác trước đây chưa?"

Trong Khoa Không Chiến Pháp Sư, năm đầu tiên của khoa dự bị sẽ có cơ hội trải nghiệm các vị trí khác nhau, để kiểm tra sở trường vị trí của mình là gì. Thông thường thì sẽ dựa trên kết quả của bài kiểm tra, các học sinh sẽ được bổ trí vào vị trí phù hợp nhất.

Do đó, kinh nghiệm của mọi người về các vị trí khác nhau không phải là con số không. 

"Đương, đương nhiên là tôi cũng đã từng đảm nhiệm những vị trí khác ngoài trung phong rồi, nhưng......" 

Trước khi được xếp vào vị trí hiện tại, thì Misora là trung phong.

Nhưng, nếu được hỏi là cô có tự tin không thì câu trả lời sẽ là không.

Dù cô có tập luyện bao nhiêu đi nữa, cô cũng không thể đạt được kết quả nào ở vị trí đó cả.

Trong khi cô do dự khi nói rằng mình không tự tin trước mặt Kanata thì......

“Vậy thì, quả thật là không có vấn đề rồi.”

“~~~~~~~! N-Nhưng! ......Tuy tôi không biết là anh đang nghĩ gì, nhưng cái cách này quá là mơ hồ, cực kỳ mơ hồ là đằng khác...... Liệu chúng tôi có thể giành chiến thắng trong trận đấu ba ngày sau không!?"

Chỉ có đúng một mình Misora là lên tiếng tỏ ra bất đồng, còn hai người còn lại thì im lặng.

Rico và Lecty cùng gật đầu như thể họ đồng ý với điều đó.

Dù sao đi nữa, thì cũng chỉ có ba ngày để luyện tập trước trận đấu, vì vậy sẽ thật là điên rồ khi dành thời gian quý báu này cho khóa huấn luyện đặc biệt không rõ ý nghĩa này.

Mọi người thì ai cũng được xếp vào vị trí thiếu kinh nghiệm. Và Kanata chính là người đã buộc Misora và những người khác làm như thế.

"Điều mà tôi đang nghĩ á...... Không được, tôi vẫn chưa thể nói cho các cô biết là mình đang nghĩ gì được."

Kanata nhép miệng cười tự tin. Với biểu hiện của một bậc thầy, cậu nhìn xung quanh Misora và những người khác.

“Tôi chỉ có thể nói cho các cô biết một điều trong khóa huấn luyện đặc biệt này thôi."

"Chờ chút. Điều đó có nghĩa là sao chứ?"

“Nghe này. Trước khi các cô hành động, tôi muốn các cô hãy nghĩ về cách có thể khiến cho cả nhóm cùng trở nên mạnh hơn rồi mới hành động. Và chính hành động đó sẽ đem lại kết quả. Khi các cô đoàn kết thành một đội, câu trả lời sẽ đến một cách tự nhiên thôi. Đó là tiêu chuẩn mà tôi nhắm tới. Nếu các cô có thể làm được đến đó, thì các cô ít nhất có thể cạnh tranh ngang tài ngang sức trong trận đấu.”

"Nói cách khác, chúng tôi phải tự mình tìm ra câu trả lời đúng không?"

“Ừm, chính là vậy đấy.”

“...... Đã đưa ra cái khóa huấn luyện khó hiểu đến vậy rồi mà lại còn kêu chúng tôi tự tìm hiểu đi sao......"

Trong khoảng thời gian ngắn như vậy, liệu có thể rút ngắn khoảng cách về sức mạnh bằng cách thực hiện cái khóa huấn luyện khó hiểu này không?

Vẻ mặt đầy tinh thần của Misora hiện ra một sự lo lắng khó chịu.

Một khóa huấn luyện đặc biệt chỉ đơn giản là thay đổi vị trí cho nhau. Chỉ có vậy thôi, thì liệu có thể giúp cả đội mạnh lên được không? Thay vì một khóa huấn luyện khó hiểu như vậy, thì chả phải một khóa huấn luyện nghiêm ngặt được sử dụng bởi Tiểu Đội Đặc Biệt sẽ tốt và nâng cao hơn sao? Bởi vì nếu như chúng mình thua trận đấu này, thì chả phải người hướng dẫn này sẽ bị sa thải sao......

"Tôi cũng không ngại tham gia vào, nhưng nếu chúng tôi thua trận đấu với tiểu đội hạng B, thì anh tính sẽ chịu trách nhiệm như thế nào đây?"

“Chịu trách nhiệm, à. Nếu các cô thua trong trận đấu tiếp theo, thì.... Thôi, tôi sẽ cho các cô biết khi thời điểm đó đến."

Để tránh việc tạo thêm áp lực. Kanata không thể nói với học sinh của mình là anh sẽ bị sa thải nếu bọn họ thua cuộc được. Misora biết điều đó, nhưng cô lại không muốn nói với Rico và Lecty.

Xét cho cùng, Kanata luôn đặt chuyện của tiểu đội lên hàng đầu.

"Vậy khóa huấn luyện đặc biệt bắt đầu nhá. Tiện thể tôi sẽ nhắc lại, Misora, cô không phải là đội trưởng trong giai đoạn của khóa huấn luyện đặc biệt này, vì vậy đừng có mà làm bất cứ điều gì như một đội trưởng nhá. Ngoài ra, các cô nên quan sát xung quanh cẩn thận trước khi hành động."

~~~~~~~

<Mystogan> tại độ cao 4.000 mét. Vùng trời huấn luyện thứ ba.

"Huh, là như vậy à."

Rico, người được thay thế vào vị trí trung phong, đang khoanh tay nhìn cảnh tượng trước mắt.

Khóa huấn luyện đặc biệt đã bắt đầu. Những vật thể đang bay hình con ruồi khổng lồ dài khoảng 2 mét───loại Achernar. Chúng đang xâm nhập vào vị trí tiên phong. Misora, người đang phụ trách ở vị trí đó, đang liên tục bắn ra những phát pháo ma thuật về phía chúng.

Tuy nhiên, mục tiêu loại Achernar vẫn có thể xuyên thủng vào vị trí tiên phong.

Tiếp đến chúng bắt đầu tiếp cận vào vị trí trung phong của Rico, nhưng cô lại không hề di chuyển gì, chỉ đứng yên và quan sát tình hình. Vị trí của Rico bị bọn Achernar xâm nhập vào một cách dễ dàng. Thấy vị trí trung phong đang bị xâm nhập, Lecty, người đang ở vị trí hậu vệ phía sau, vội vàng cố gắng ngăn chặn những mục tiêu đang bay đến…...

“Rico! Đừng có mà đứng chình ình ra đó nữa, mau bắn hạ mục tiêu trước mắt đi!"

“Ri, Rico-san! Làm ơn hãy bắn yểm trợ giúp bọn mình!”

Những lời nói của đồng đội thông qua thiết bị liên lạc đến tai cô.

Tuy nhiên, Rico vẫn khoanh tay và suy nghĩ về điều gì đó.

Cô dường như không thể tìm ra điều gì đó.

Kanata, người đang cưỡi trên Hắc Diều Hâu <Black Hawk>, quan sát Misora và Lecty tới lui, sau đó mới chú ý đến tình hình của Rico.

Này, Misora, Lecty. Thật là tốt khi hai cô cố gắng hết sức để chiến đấu với kẻ thù ngay trong trong một vị trí xa lạ, nhưng đó không phải là mục đích của khóa huấn luyện đặc biệt này.

Cũng giống như Kanata, Rico đang quan sát các chuyển động của tiên phong và hậu vệ vài lần, rồi đặt tay lên cằm tỏ vẻ đáng ngờ.

“Yare yare, nhìn trước ngó sau như thế này khiến cho cổ tôi mỏi quá đi mất."

Vị trí trung phong cần phải chú ý đến sự cân bằng của tiên phong và hậu vệ.

“Này, Rico! Nếu cậu là trung phong, thì hãy làm gì đó giống với một trung phong đi! Cậu phải di chuyển xung quanh để thu hút sự chú ý của kẻ địch giống như mình chứ!"

Misora khó chịu nói trong khi đang liên tục bắn ra những phát pháo ma thuật.

“......... Fumu.”

Nếu là Rico bình thường, thì có lẽ là cô sẽ trả lời là "Im đi, ồn ào quá."

Tuy nhiên, lần này Rico lại im lặng không hề phản bác lại gì.

Những gì Misora nói quả thực có lý.

Rico, cô định sẽ làm gì đây? Với thể lực của cô, thì sẽ không thể đóng vai trò trung phong như Misora được đâu.

Kanata lẩm bẩm một mình trong khi nhìn Rico im lặng từ xa. 

Các trung phong cũng có những nhiệm vụ riêng mà họ phải thực hiện. Liệu cô có thể nhận ra được điều đó có ảnh hưởng rất lớn đến việc thắng thua trong một trận đấu của khóa huấn luyện đặc biệt này không......

“Huh, ra là vậy à.”

Có vẻ như cô đã tìm ra được một câu trả lời cho riêng mình rồi. Rico đưa tay trái sang một bên.

Một khẩu Súng Ma Thuật dạng súng bắn tỉa xuất hiện từ một khoảng không, và Rico nắm lấy nó.

“Yare yare. Dù sao thì, đây đúng là một khóa huấn luyện tồi tệ đấy."

“Hm, ý cô là sao?”

“Đừng có mà giả vờ không biết. Trong khóa huấn luyện đặc biệt này, tôi sẽ phải công nhận Misora và Lecty đúng chứ?”

Rico nói như thể đã nhận ra được ý định của khóa huấn luyện đặc biệt này.

“Nếu là Lecty, người sở hữu kỹ thuật Song Kiếm Ma Thuật thành thạo thì không nói, nhưng làm sao tôi có thể công nhận kỹ năng bắn pháo ma thuật ngu ngốc của Misora chứ?"

Sau đó, Rico nhìn quanh vùng trời chiến trường và ấn tay vào viên pha lê liên lạc trên tai.

"Này Misora, cậu có nghe thấy tôi nói không?"

“Gì chứ?”

“Hãy cầm chân quân địch ở cánh trái giúp tôi. Trong lúc đó tôi và Lecty sẽ tiêu diệt bên cánh phải.”

Như Rico đã nói, một nhóm kẻ thù mới đang tiếp cận từ cánh trái. Hậu vệ Lecty cũng đang di chuyển để đánh chặn kẻ thù đang tiếp cận từ cánh phải.

“Tại sao chứ, sao cậu lại muốn tiêu diệt một kẻ địch ở xa như vậy chứ?”

“Đó là một công việc mà chỉ có cô mới có thể làm được. Lecty không có đủ khả năng cho việc này.”

“Eh! Vậy à?”

"Ah. Chính vì vậy, tôi mới nhờ cô đấy."

"Nếu, nếu cậu đã nói tới vậy...... Thì mình cũng không còn cách nào khác."

Kể từ khi thành vào chung một đội tới giờ, đây là lần đầu tiên Rico nhờ vả Misora. Misora, người được nhờ vả, đang có tâm trạng háo hức và ngay lập tức lao đầu đến kẻ địch đang tiếp cận từ cánh trái.

Cô thậm chí còn không biết rằng mình đã bị những lời của Rico kích thích......

Sau đó, Rico chuyển tinh thể liên lạc sang một đường dây riêng với Lecty.

“Lecty. Misora hiện đang cầm chân quân địch bên cánh trái. Trong khoảng thời đó, hãy cùng tôi nhanh chóng tiêu diệt hết kẻ địch đang tấn công bên cánh phải."

“V-Vâng. A, anou.... Rico-san. Nn.... X-Xin lỗi vì mình không có đủ khả năng.”

“Làm gì có chuyện đó. Làm gì có chuyện Lecty không đủ khả năng chứ."

“Etou? Nn, nn...... Nhưng, nhưng mà! Nhưng mà mới nãy cậu nói là ‘không có đủ khả năng’ mà......”

“Đó chỉ là lời nói dối để dụ Misora thôi. Bởi vì Misora thiểu năng là một kẻ ngốc có đầu óc đơn giản với thể chất vượt bật đến ngu ngốc mà, vì vậy nên để cho cô ta làm những việc đòi hỏi về sức mạnh vật lý và ma lực là hợp lý nhất.”

“A, anou...... Nếu vậy thì chả phải sẽ khiến cho Misora-san nổi giận sao!?"

“Sẽ không có vấn đề gì nếu tôi và Lecty không nói ra. Nói thế đủ rồi, có ba tên đang tiến đến kìa. Bây giờ chúng đang tập hợp lại với nhau, nên hãy tiêu diệt tất cả chúng cùng nhau nhá.”

Nhìn vào ống ngắm, Rico bắt đầu bóp cò khẩu Súng Ma Thuật của mình.

So với quy mô của kẻ địch đang áp sát cô, cô chỉ bắn được vài phát đạn. Tuy là vậy nhưng kết quả là quân địch không thể xuyên thủng hàng phòng ngự từ trung phong đến hậu vệ.

"Heh, cô cũng nghĩ ra được một thứ thú vị đấy chứ."

Khi chứng kiến cảnh tượng như vậy, Kanata thở phào.

Tuy là một phương pháp hoàn toàn khác với Misora, nhưng nó cũng khá hữu dụng.

Rico chỉ bắn vào các mục tiêu tiếp cận đơn lẻ, bỏ qua những mục tiêu đang theo bầy đàn. Nếu những con bay theo bầy đàn đó tiến vào vị trí trung phong thì, chúng sẽ trở thành con mồi của Lecty, người đang cầm Song Kiếm Ma Thuật trong tư thế săn mồi của mình.

Rico đã tận dụng triệt để kỹ năng khéo léo của song kiếm và khả năng phán đoán tình huống chuẩn xác của Lecty, để tạo ra hiệu quả tốt nhất mà lại ít tốn sức lực nhất.

Ngoài ra, cô cũng đã hoàn thành vai trò của một trung phong.

Vốn dĩ, vị trí trung phong là phải vừa biết tấn công, phòng thủ, đồng thời cũng phải chú ý đến chuyển động của tiên phong phía trước lẫn hậu vệ phía sau, và bắt buộc phải điều phối đội hình cho đội. Đôi khi cũng phải sử dụng tiên phong làm mồi nhử, để có thể ra đòn chí mạng quyết định trong trận chiến. Đây cũng là cách mà Misora thường sử dụng, nhưng nó không phải do cô ấy tự nghĩ ra mà là do Kanata dạy.

Misora thì vẫn chưa thể nắm bắt được chuyển động của toàn bộ trận chiến, và khả năng liên kết với các chuyển động của tiên phong và hậu vệ vẫn chưa đủ. Tuy nhiên, Rico lại có thể hoàn toàn nắm bắt được chuyển động của trận chiến và từ đó đưa ra những chỉ dẫn cần thiết.

Đó là lý do tại sao dòng chảy của trận chiến đã thay đổi.

Misora, người vốn luôn ở thế phòng thủ từ trước đến giờ, đột nhiên trở nên hăng hái trong việc tấn công. Còn về phần Rico, cô tiếp tục khéo léo đưa ra những kế sách vừa tiết kiệm sức lực, nhưng vẫn có thể lần lượt đánh bại kẻ thù ─── thực hành kết thúc. Mặc dù mọi người đều ở những vị trí xa lạ mà họ không giỏi, nhưng mọi chuyện có vẻ vẫn khá ổn.

Rico tự hào khi đặc được kết quả như vậy.

Tuy Misora và Lecty không hề nhận ra, nhưng Rico đã khéo léo nắm bắt và làm chủ được toàn bộ chiến trường, thậm chí cô còn hạ hết kẻ địch mà không hề di chuyển một bước nào ở vị trí của mình.

Heh, cũng tốt đấy chứ......

Khi nhóm Misora tập hợp lại, họ chuẩn bị đáp xuống mặt đất cùng nhau.

“Hm……”

Ánh sáng mặt trời bị chặn lại trong giây lát, Kanata nhìn về phía đó. Sau đó, cậu nhìn thấy bóng dáng của một người bạn đồng hành cũ mà cậu biết rất rõ đang làm công việc hướng dẫn.

~~~~~~~~

<Mystogan> tại độ cao 4.000 mét. Vùng trời huấn luyện thứ tư.

"Sasha, chuẩn bị chưa?"

“Ok, Lily.”

"Greg?"

"Mình cũng vậy. Lily-san"

“Được rồi, vậy thì, mọi người cùng hăng hái lên nào!”

Một cô gái nhiệt huyết với mái tóc ngắn màu vàng xám hét lên đầy hăng hái.

Tên cô ấy là Lily Lancaster. Cô là trưởng khoa năm ba thuộc bộ phận dự bị, và là đội trưởng của tiểu đội B227.

"Dewa dewa, hãy cố gắng theo kịp mình nhá!"

Dứt câu Lily tăng tốc trong nháy mắt. Sau đó, Sasha và Greg cũng bay theo bên cạnh không hề thua kém.

Tốc độ bay và sức chịu đựng không chê vào đâu được.

Yuri đã cố tình thả hơn 30 mục tiêu bay lượn <Dummy Bird> loại Achernar ra, để làm đối thủ với bọn họ. Tuy nhiên, Lily, Xạ Thủ Ma Thuật Sư ở vị trí hậu vệ, đã đưa ra chỉ thị và nhanh chóng tiêu diệt những mục tiêu của mình bằng cách hỗ trợ các bước di chuyển của Sasha, Kiếm Sĩ Ma Thuật Sư ở vị trí tiên phong, và Greg, Cung Thủ Ma Thuật Sư ở vị trí trung phong.

Có thật sự là họ mạnh vậy không? Yuri đã từng nghi ngờ trước đó, nhưng cô đã bị ấn tượng trước khả năng thể chất của ba người họ. Mặc dù vẫn cần phải cải thiện về mặt kỹ năng, nhưng các chuyển động của cả ba đều rất nổi bật. Ngay cả khi không tăng cường ma lực, thì khả năng thể chất của họ cũng đủ vượt bật rồi.

“Shabadoobie touch to yeah!”

““Yeah!!””

Hai người đồng đội tụ tập lại bên cạnh Lily nhiệt huyết và cùng nhau đập tay ăn mừng.

Nó có vẻ khá ngu ngốc, nhưng cho đến nay không có bất cứ lỗi nào đáng chú ý trong đợt thực hành cả.

Nói đúng hơn, chỉ thị của Lily là hoàn toàn chính xác.

“Chị thấy sao, Yuri-san! Từ góc độ của thành viên trong Tiểu Đội Đặc Biệt, thì chuyển động của chúng em thế nào?"

“Lúc nãy, chỉ thị của Lily hơi chậm. Lần này tôi sẽ tăng gấp đôi số lượng mục tiêu. Vì các em cơ bản đã có đủ khả năng về thể chất rồi, nên hãy cố gắng kiểm soát cảm xúc ngày càng tăng trong khi triển khai chiến thuật. Triển khai bài tập C2. Chuyển động của mục tiêu sẽ trở nên tinh vi và phức tạp hơn, vì vậy hãy cẩn thận.”

"Đã rõ! Yuri-san!"

Lily hăng hái bay đến chỗ đồng đội của mình.

“Shabadoobie touch to yeah!”

““Yeah!!””

Nói lại những từ khó hiểu, bầu không khí trở nên căng thẳng lạ thường.

"Thiệt tình...... nếu như không có những hành động ngu ngốc như vậy, thì đây quả là một đội tốt."

So với sự huấn luyện của Kanata, người đã liếc nhìn cô trước đó, thành thật mà nói, Yuri không nghĩ rằng mình sẽ thua được một chút nào.

“Hãy chuẩn bị tinh thần đi, Kanata-senpai. Có vẻ như anh đang nghĩ đến việc chuyển đổi vị trí của các thành viên, nhưng một thủ thuật như vậy sẽ chả hiệu quả gì đâu.”

~~~~~~~

"Hm. À thì, tôi tự hỏi liệu nhóm Misora có thể dễ dàng đối phó với số lượng kẻ địch nhiều gấp đôi so với họ đã chiến đấu hay không nhỉ.”

Kanata chấp nhận sự thực này một cách thản nhiên. Tuy nhiên, Misora, người đang bay cạnh cậu, dường như không thể che giấu được sự lo lắng của mình về sự khác biệt quá trên lệch.

Mặc dù đã biết điều này từ trước, nhưng cô càng ấn tượng mạnh hơn khi chính mắt chứng kiến nó.

Sự trên lệch giữa sức mạnh của hai bên quá lớn.

“Này, này...... Liệu chúng ta có thể đánh bại được một đội có những chuyển động đáng kinh ngạc như vậy sao?"

“...............”

“Nhìn thấy bọn họ luyện tập chăm chỉ, chúng ta có nên luyện tập tương tự như vậy không......?"

Misora hỏi với vẻ lo lắng và thất vọng. Không, không chỉ có mỗi Misora. Rico thì chìm trong im lặng, còn Lecty thì có một cái nhìn đầy lo lắng.

Tuy nhiên, trong số đó biểu hiện của Misora lại đặc biệt kỳ lạ.

Có vẻ như ngoài những gì cô nói ra còn có gì đó khác khiến cô như vậy. 

“Này, Misora. Bộ do tỷ lệ bắn trúng của cô hôm nay hơi thấp nên cô có cảm giác khó chịu trong khóa huấn luyện đặc biệt à?"

"Không phải vậy! N-Nhưng......"

Chuyện này có liên quan đến anh, nhưng tôi không thể nói điều đó trước mặt Rico và Lecty được.

"Cô cũng biết mà. Tôi sẽ không chọn một trận đấu mà tôi không thể thắng.”

Tuy nhiên, Kanata dường như đã nhìn thấu được suy nghĩ của Misora và nói.

“Lý do của chuỗi những trận thua trước đó của các cô không phải là vì khóa huấn luyện quá lỏng lẻo hay là ai đó đã quá dễ dãi với các cô. Khóa huấn luyện này là để bù đắp lại những thiếu sót của các cô."

Lý do của chuỗi những trận thua......? Liệu khóa huấn luyện đặc biệt này có liên quan đến điều đó───?

“Còn hai ngày nữa, để các cô có thể suy nghĩ kỹ về câu hỏi này. Làm thế nào mà các cô có thể đánh bại được những chuyển động đáng kinh ngạc từ đối thủ của mình."

~~~~~~~

Sau khi kết thúc ngày đầu tiên của khóa huấn luyện đặc biệt. Tại phòng massage trong tòa nhà thay đồ.

“Được rồi, vậy tôi sẽ thông báo người đủ tiêu chuẩn hôm nay. Người đủ tiêu chuẩn là Rico, hết.”

“Huh, đó là kết quả đương nhiên.”

Rico, người đang nằm trên giường thư giãn với chiếc áo sơ mi.

Kanata đang đảm nhận vai trò xoa bóp cho Rico. 

Do Rico đã nhanh chóng nắm bắt được ý nghĩa của khóa huấn luyện đặc biệt, nên thời gian cho việc huấn luyện thực chiến đã rút ngắn lại.

Thông thường thì Misora sẽ lập tức phàn nàn là "Không phải cô ấy chỉ ra lệnh thôi sao?!", nhưng tiếc là cô ấy không có ở đây. Không, không chỉ Misora mà cả Lecty cũng không có mặt ở đây.

Ngay sau khi họ đáp xuống mặt đất thì hai chân họ đã trong tình trạng loạng choạng rồi, lúc này cả hai đang nằm trên băng ghế trong phòng thay đồ. Kanata không muốn hỏi nguyên nhân, nhưng có lẽ là do Misora và Lecty đều đã cạn kiệt sức lực rồi.

Người ghét phiền phức này đã hy sinh cả hai người đồng đội của mình để vượt qua khóa huấn luyện đặc biệt với lượng sức bỏ ra là cực kỳ ít ổi.

Thủ phạm của tội ác đó là,

"Fumu, hãy xoa nó mạnh hơn chút nữa đi. Chân tôi sưng cả rồi này.”

Người đang nhận được sự xoa bóp tao nhã của Kanata.

Có vẻ như Rico, người đã quá mệt mỏi sau khóa huấn luyện đặc biệt, đã đưa ra yêu cầu là muốn được mát xa, và Kanata đã chấp nhận nó.

Xoa, xoa, xoa, xoa. Nhận được dịch vụ xoa bóp đã giúp cô thả lỏng các cơ cứng và xua tan đi những mệt mỏi đã tích tụ khắp cơ thể. Rico, đang có tâm trạng tốt, lặng lẽ nói ra những suy nghĩ thật lòng của mình.

“Nhân tiện, sao tự nhiên hôm nay anh hiền vậy? Tôi không nghĩ là mình sẽ được đối xử như thế này vào những ngày thường.”

"À thì, hôm này là đặc biệt. Bởi vì cô là người đạt được kết quả duy nhất.”

“Huh, anh không nổi giận sao?”

“Hm? Về cái gì chứ?”

“Đó là kết quả duy nhất mà anh có. Anh đã nhận ra rồi phải không? Vì tôi không muốn mệt mỏi nên đã không di chuyển một bước nào trong khóa huấn luyện.”

“À, là chuyện đó à......”

Kanata thản nhiên nói.

“Làm sao mà tôi nổi giận được? Bởi vì điều đó, nên tôi mới nói là duy nhất đấy. Đúng là Misora và Lecty đã hoàn toàn tơi tả, nhưng đó mới là phong cách của cô, và tôi thấy điều đó rất thú vị."

"...... Huh, anh thật là quái lạ."

“...... Không đâu, cô mới là quái lạ chứ.”

Vậy ai mới đúng đây?

Đối với các cơ đang căng cứng của Rico, Kanata áp cùi chỏ theo chiều thẳng đứng để nới lỏng các cơ quanh thắt lưng cô. Sau đó, Rico phát ra một tiếng thở dài ngọt ngào. Ngay khoảnh khắc cô nàng nữ thần đang thư giãn, Kanata đột nhiên hỏi.

“Thế, cô đã công nhận rồi đúng không?”

“Về cái gì chứ?”

“...... Đoán xem.”

Nếu là Rico thường ngày, cô sẽ không thẳng thắn như vậy mà sẽ chọn cách im lặng. Tuy nhiên, khi đang thư giãn thì lại là chuyện khác. Ngay cả khi đó có là mối quan hệ giữa giáo viên và học sinh, cô cũng sẽ không bao giờ thẳng thắn như vậy. 

“Nhắc mới nhớ, Misora trong lúc tập luyện đã nói một điều như thế này. ‘Cậu phải di chuyển xung quanh để thu hút sự chú ý của kẻ địch giống như mình chứ!’”

“Về chuyện đó, đúng là tệ thật......”

Mặc dù Misora không nhận thức được điều đó, nhưng chỉ có cô, người có khả năng tăng tốc vô lý, mới có thể thực hiện được điều đó.

“À. Mặc dù cô ấy rất tức giận, nhưng cô ấy không có ác ý gì đâu."

“Không có ác ý, sao? Nếu vậy, cô ấy vẫn chưa nhận ra điểm mấu chốt rồi."

Ngược lại với điều đó, Rico hoàn toàn biết rất rõ.

Khi Kanata đang trong tâm trạng vui vẻ, cậu xoay lưng Rico nằm ngửa lại và kích thích những huyệt đạo có tác dụng giảm mệt mỏi từ ngón chân của cô ấy. Rico lại phát ra một tiếng thở dài ngọt ngào.

"Huh, đối với một nữ thần như tôi, thì trình độ ở mức độ đó là kết quả đương nhiên. Dù sao thì, tại sao anh lại trông vui sướng vậy?"

“Ai mà biết. Có thể đưa ra những chỉ dẫn chính xác như vậy, điều đó có nghĩa là cô đã phát hiện được những điểm tốt của Misora. Tức là, cô đã công nhận cô ấy vào hôm nay.”

“Sẽ rất mệt mỏi nếu làm việc gì đó mà lại không đem hiệu quả gì. Tôi chỉ cố gắng đạt được kết quả với việc hạn chế tiêu hao công sức nhất có thể....... Gì vậy? Có gì trên mặt tôi sao?”

Khi vừa nhận ra, thì Kanata đã nhìn vào khuôn mặt của Rico khi đang ở trên lưng cô rồi.

"Không có gì cả. Tôi chỉ đang nghĩ rằng quả thật cô là một người con gái tốt đấy."

Bởi vì biểu hiện của Kanata cực kỳ nghiêm túc, nên Rico liền chạm vào khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy.

"À, ý anh là về ngoại hình của tôi sao? Tôi đã quen với việc được khen như vậy rồi, nên cũng không có gì......"

“Không phải là về ngoại hình, mà là về tính cách kìa. Có lẽ cô là người quan tâm đến đồng đội của mình nhất trong số ba người cũng không chừng. Việc quan sát người khác một cách kỹ lưỡng, cũng đồng nghĩa với việc quan tâm đến người khác.”

"Huh, không lẽ anh đang định trêu chọc tôi đấy à?"

“Đó không phải là trêu chọc. Một người phụ nữ như cô có thể cẩn thận quan sát người khác và đưa ra quyết định phù hợp cho họ, chắc chắn sẽ được những người xung quanh yêu mến. Giờ thì, tôi chỉ hy vọng là hai người còn lại cũng có thể nhận ra được điểm tốt của cô mà thôi.”

“...... Anh nghiêm túc sao?”

“Ờ, Tôi nói nghiêm túc đấy.”

Nhìn vào đôi mắt của Kanata, vẻ mặt dường như là tuyệt đỉnh trong giới người mẫu của Rico đã bừng đỏ lên.

“Huh, huuh! Dù có nói như vậy, thì tôi cũng sẽ không phải lòng anh đâu."

“Không, tôi có nói gì đến việc phải lòng đâu.”

"Phải, phải ha...... Cũng đúng, cũng đúng ha......"

Fumu, có vẻ như là nhịp độ không bị xáo trộn khi mình ở bên anh chàng này. 

Kanata tiếp tục xoa bóp cho Rico tính quái một lúc.

~~~~~~~

“Cậu hướng dẫn vất vả rồi. Thật là hiếm khi thấy Kanata chủ động đòi gặp mình đấy."

Sau ngày đầu tiên của khóa huấn luyện đặc biệt. Kanata tạm biệt nhóm Misora và quay trở lại lớp học. Vừa vào thì thấy ngay bóng dáng của Chloe đang chào đón với nụ cười dịu dàng.

“Có lẽ vậy. Bởi vì các cậu đã có một cuộc trò chuyện nhỏ thú vị vào ngày hôm nay. Về vụ việc đã gây ra chấn thương liên tiếp mà cậu đã đề cập vào buổi trưa, nghe nói những người bị nhắm tới đều sử dụng vũ khí cận chiến. Mình đã rất tò mò và cố gắng thu thập thông tin từ đó, nhưng có vẻ như vẫn chưa xác định được danh tính của tên thủ phạm."

“Mn, Nhân tiện, Kanata cũng có một học sinh sử dụng vũ khí cận chiến nhỉ?"

"Ờ, mình sẽ gặp rắc rối nếu như Lecty bị tấn công đấy."

Trong khi nói, Kanata thì thầm trong lòng.

Nói về những người giỏi về sử dụng vũ khí cận chiến, thì vẫn còn một người nữa ngoài Lecty.

Đó là người đã từng thân thiết nhất với Kanata.

Chloe nở một cười tươi như thiên thần.

“Hê── Trong nháy mắt, mà cậu đã ý thức được trách nhiệm của một Hướng Dẫn Sư rồi nhỉ.”

“Điều đó không cao cả đến mức cậu nói đâu. Đơn giản là mình chỉ làm những gì mình cần làm thôi.”

"Fufu, điều đó có nghĩa là cậu đã ở trong lĩnh vực nghĩa vụ và trách nhiệm sao?”

“Chả phải mình đã nói là nó không cao cả gì rồi sao? Mình ghét những thứ phiền phức như nghĩa vụ hay trách nhiệm lắm.”

"Hể──? Có thật là vậy không──?"

“Nó thật sự là như vậy đấy…... Đừng có mà nói về chuyện phiền phức này nữa.”

Khi cả hai đang nói về công việc.

“Đã lâu không gặp, Kanata-senpai."

Một giọng nói của người thứ ba cất lên. Ánh mắt của Kanata tập trung vào Yuri, người vừa bước vào lớp.

Có phải là có việc liên quan đến Tiểu Đội Đặc Biệt không? Mà nói mới nhớ, hình như là Lloyd đã nhận được nhiệm vụ canh gác cùng với <Raven Nest>.

"Không phải vừa rồi chúng ta đã gặp nhau trên không sao? Em không để ý à?"

“Phải. Em đã quan sát quá trình huấn luyện của tiểu đội Kanata-senpai rồi. Và…... Kanata-senpai?"

Hiếm khi mà Yuri nhìn thẳng vào Kanata.

"...... Hm, chuyện gì chứ? Có chuyện gì cần nói với Chloe à?"

“Hôm nay em sẽ nói chuyện với anh với tư cách mà một Hướng Dẫn Sư. Chúng ta có thể chuyển địa điểm được không?”

"Hm, có chuyện muốn nói với anh á. Cũng rất đúng lúc. Anh cũng đang có một chuyện muốn nói với em....... Chloe. Xin lỗi vì đã gọi cậu ra đây."

"Không sao...... Hai người đừng có mà cãi nhau nhá. Nếu cậu mà bắt nạt Yuri quá mức, thì cậu sẽ bị trừng phạt lúc về đó."

"Rồi rồi, còn mình thì sẽ cẩn thận để không bị Yuri bắt nạt."

"E-Em chưa bao giờ bị Kanata-senpai bắt nạt cả!" 

“Em vẫn chưa nhận ra sao, Yuri? Chloe đang trêu em đấy."

Hai người dường như có mối quan hệ rất tốt. Cả hai từng ở vị trí tiên phong với nhau và thậm chí còn có cả mối liên kết giữa giáo viên và học sinh của mình.

Chính vì vậy, Chloe cảm thấy rất nhẹ nhõm khi thấy cả hai lại có thể gần gũi với nhau như trước.

~~~~~~~

Kanata và Yuri đang cùng nhau rời trường.

Nếu là Chloe hay Lloyd, những người biết quan sát tình hình, thì chắc họ cũng sẽ chọn cách im lặng mà thôi. Bầu không khí của hai người đi cùng nhau qua cổng trường và xuống khu mua sắm chẳng hề thân thiện chút nào. Nói đúng hơn là rất căng thẳng.

Tuy nhiên, trong mắt Misora, người hoàn toàn không rõ về mối quan hệ giữa Kanata và Yuri.

“Người đi cùng anh ta hình như là...... Yuri-san!?"

Sau khi tắm rửa để thoát khỏi đống mồ hôi mà cô đã đổ ra trong quá trình huấn luyện đặc biệt, Misora định về nhà mà không có ý định sẽ có thêm bất kỳ buổi tập tự nguyện nào vào ngày hôm nay nữa. Có lẽ là do cô đã bị Rico dắt mũi bắt phải bay vòng vòng một cách hoành tráng suốt buổi tập, nên cô đã hoàn toàn đến giới hạn chịu đựng và không còn sức lực nào hết.

Trên đường trở về ký túc xá Artemia nơi cô đang ở, cô tình cờ nhìn thấy Kanata ở gần cổng trường. Bên cạnh là bóng dáng của Yuri.....

Không lẽ nào, anh ta định cố tình thua để không phải làm người hướng dẫn cho tụi mình nữa sao......

Một suy nghĩ hoàn toàn phi lý, nếu là Misora bình thường thì chắc chắn sẽ không nghĩ đến nó.

Nhưng, tại sao một Không Chiến Pháp Sư ở cấp độ như Kanata lại đến làm Hướng Dẫn Sư? Đối với Misora, người không thể nào hiểu được lý do là gì, tình hình này chỉ khiến cho cô thêm khó chịu. Sau cùng thì, cũng chính Kanata là người đã thay đổi điều kiện, nếu cậu thua tiểu đội của Yuri trong trận đấu mô phỏng này, cậu sẽ từ chức.

Là một kẻ phản bội nên anh ta đã bị những người đồng đội cũ ghẻ lạnh, đó là những gì mà mình nghe được từ lời đồn......

"N-Người đó chả phải là, tiên phong của Tiểu Đội Đặc Biệt sao!"

Cô cố gắng che giấu đi sự hiện diện của bản thân để bám theo sau hai người họ, nhưng bỗng có những giọng nói khác cất lên từ phía sau Misora.

Quay đầu lại, thì thấy bóng dáng của những người đồng đội của cô.

"Tại, tại sao các cậu lại ở đây chứ?"

“Huh, Misora. Quả nhiên là cô có sở thích rình trộm người khác nhỉ."

“Anou…… Rico-san nói rằng cậu ấy muốn biết rõ Kanata-san sẽ chịu trách nhiệm như thế nào nếu anh ấy thua trong trận đấu mô phỏng sắp tới.”

“Chuyện là vậy đấy. Tôi muốn hỏi anh ta là sẽ chịu trách nhiệm như thế nào nếu chúng ta thua......... Nhưng không ngờ là anh ta lại đi cùng với một người phụ nữ."

Từ "với một người phụ nữ" đánh vào trái tim của Misora.

Không lẽ───hai người họ là loại quan hệ đó......!?

“Đi cùng một người hướng dẫn của đối thủ trong trận đấu sau giờ học, thật là đáng nghi...... Nm? Các cậu có nghe mình nói gì không đấy?"

Lần đầu gặp mặt, rõ ràng là Misora đã không hề quan tâm gì đến Kanata......

Nhưng chả hiểu sao từ khi nào mà cậu đã trở thành một sự hiện diện không thể thiếu đối với Misora, điều này khiến cho trái tim của cô như thắt lại.

"Anou...... Misora-san, chúng ta làm gì bây giờ?"

"N, Nmm...... Bám, bám theo anh ta thôi. Nm, nm...... Có, có thể chúng ta sẽ nắm được điểm yếu của anh ta cũng không chừng!"

"Huh, quả nhiên là ra dáng một kẻ rình trộm mà."

Nhóm Misora bắt đầu đi theo sau Kanata và Yuri. Khi đến gần phố mua sắm, Lecty đột nhiên hỏi.

"Khóa huấn luyện đặc biệt đó...... liệu nó thực sự có ý nghĩa gì không?"

“Mình cũng nghĩ vậy, thành thật mà nói, mình chỉ nghĩ rằng anh ta chỉ muốn thấy chúng ta thất bại cho vui mà thôi."

“Không phải vậy đâu. Nó có ý nghĩa đàng hoàng đó. Nhân tiện, anh ta đã bảo rằng hôm nay tôi đã đủ tiêu chuẩn rồi đấy."

"Nói, nói dối! Rico đã đủ tiêu chuẩn sao!? Chả phải cậu chỉ ra lệnh thôi sao......"

“Thật là tuyệt vời! Không hổ danh là Rico-san!”

"Vì tôi đã nắm bắt được chính xác mục đích của khóa huấn luyện đặc biệt. Nên đó là kết quả đương nhiên thôi."

“Cái gì mà ‘kết quả đương nhiên’...... ở chỗ nào chứ!?”

Trong khi cả ba đang nói về điều đó, thì Kanata và Yuri đã biến mất vào một quán cà phê. Cả ba người họ nhìn nhau ngay lập tức, không biết phải làm gì tiếp theo.

“Nm, vào thôi.”

Rất có thể là...... anh ta đã sẵn sàng từ bỏ công việc của một Hướng Dẫn Sư.

Bởi vì sự lo lắng thoáng qua trong tâm trí, Misora đã đưa ra quyết định cho mình.

~~~~~~~

Các cô vẫn còn non lắm, Kanata nghĩ về những người quen thuộc đang theo dõi mình.

Họ không biết cách để xóa bỏ đi sự hiện diện và giữ khoảng cách với đối tượng theo dõi của mình.

So với học sinh đầu tiên của cậu, thì đó là một sự khác biệt quá lớn.

Tại bàn ngồi dành cho bốn người, Kanata và Yuri ngồi đối diện với nhau.

Tình cờ tìm được một cái bàn gần đó, Misora và những người khác lặng lẽ ngồi vào.

Quan sát những học sinh hiện tại của mình, Kanata suy nghĩ lại trong nội tâm.

Không, nếu mình mà làm không tốt, có lẽ hai bên sẽ thực sự trở nên giống nhau mất. Dù sao thì cô gái trước mắt này cũng quá nguyên tắc và vụng về.

"Cho tôi một cà phê đen. Còn Yuri?"

Đây là một quán cà phê nổi tiếng với nhiều chi nhánh. Ngay sau khi Kanata mở menu, một nhân viên đã đến phục vụ.

"Đ-Đen sao......!"

Yuri thể hiện một biểu cảm sợ hãi.

"Đúng vậy, vậy thì sao chứ? Còn em muốn dùng gì?"

"Mm...... Em muốn cái giống với Kanata-senpai."

“Ôi ôi, em không cần phải tự ép mình uống cái giống anh đâu. Đi mà gọi thứ mà mình muốn uống ấy.”

“B-Bây giờ em đang cảm thấy muốn uống cà phê đen!” 

Yuri hét lên, nửa ủy mị và nửa kìm hãm bản thân.

Thực ra thì, tâm lý không muốn uống cà phê đắng của cô đã bị lộ tẩy ra hết rồi.

Nhưng mà Kanata cũng không có ý định từ bỏ những gì mình muốn uống, với lại cậu nghĩ rằng Yuri không cần phải theo sắc thái với một tiền bối, mà hãy nói ra những gì mà mình muốn nói nhiều hơn một chút.

Nhân viên phục vụ nhận order đã thuần thuật với công việc, đặt hai chiếc cốc và đĩa đựng đầy cà phê lên bàn.

“Mn, mm......”

Một mùi hương đăng đắng nhẹ nhàng kích thích phần mũi. Đối mặt với hương vị của những hạt cà phê đen hảo hạng được chiết xuất nguyên chất, Yuri cau mày lại.

"Thấy chưa, đã bảo rồi mà không chịu nghe...... Hết cách rồi, đành phải gọi món khác vậy. Soda kem thì sao?"

“Em đã bảo là em muốn uống cà phê đen! Em không cần mấy thứ trẻ con như thế! Em đã nghĩ ra một biện pháp đối phó thích hợp rồi!”

Yuri, người đã trở nên ủy mị, hướng mắt về phía đầu bàn, nơi có những viên đường trong hộp và sữa tươi được đặt trong một chiếc khay đặc biệt.

Sau đó, cô ấy đã thực hiện một hành động kinh hoàng.

Cô ném lần lượt từng viên đường vào cà phê, rồi đổ thêm sữa tươi vào cho đến khi đầy cốc mới thôi.

Sau khi hương vị hảo hạng bị phá hủy hoàn toàn, một cốc cà phê màu nâu trắng đã hoàn thành. Trong khi cố gắng che giấu nét mặt đang nhăn của mình, Yuri uống hết một ngụm cà phê trong cốc.

"Thấy chưa, chỉ nhiêu đây...... C-Chả nhằm nhò gì hết!" 

"Này, nếu vậy sao ngay từ đầu không gọi luôn cà phê sữa cho rồi?"

“K-Không phải! Em chỉ muốn uống cà phê đen thôi!"

"Nhưng chả phải lúc uống, mặt em nhăn nhó thất thường sao? Nó có thật sự ngon không đấy?"

"T-Tất nhiên là nó rất ngon! Tuy nó có một chút vị đắng."

"Này biết gì không, đó là cà phê đen, vì vậy đương nhiên là sẽ có vị đắng rồi."

“~~~~~~~! C-Chuyện đó...... t-tất nhiên là em biết! V-Vừa rồi..... em chỉ tận hưởng sự khác biệt giữa những vị đắng khác nhau thôi!"

Yuri cúi đầu cảm thấy xấu hổ không thể nói nên lời, và cơ thể cô run lên bần bật.

Giờ mới để ý, sao lần nào cũng vậy thế nhỉ, tại sao em ấy lại thường xuyên ngượng ngùng và cáu kỉnh khi ở cạnh mình thế không biết?

Tự hỏi trong lòng, Kanata từ từ đặt miệng lên chiếc cốc.

~~~~~~~

“Huh, coi bộ như anh ta...... cũng sát gái đấy chứ. Làm cho Yuri, người được mệnh danh là Không Xuyên Thiểm Tích <Brionac> phải ngượng ngùng đấy.

Nhóm Misora ngồi ở bàn chéo lối đi, đang quan sát tình hình của Kanata và Yuri.

“Nhắc đến 'Không Xuyên Thiểm Tích <Brionac>', dường như dạo gần đây cô ấy có vẻ không được tốt lắm.......”

"À. Có vẻ như dạo gần đây cô ấy không còn sử dụng Thương Ma Thuật của mình nữa. Bởi vì ai đó đã chứng kiến cô ấy chiến đấu với thanh Kiếm Ma Thuật, có vẻ không phải là do vấn đề thể chất bị ảnh hưởng......”

"K-Không lẽ nào đây là...... là một buổi hẹn hò?"

"Fumu, rất có thể là như vậy đấy."

Trong khi Rico và Lecty đang háo hức nhìn hai người họ, trà và bánh ngọt mà họ vừa gọi đã được đem đến.

Cả hai đều tỏ ra rất thích thú với mối quan hệ bí mật này.

Chuyện này cũng là điều hiển nhiên, ở khoảng độ tuổi này thì họ cực kỳ hứng thú với những chủ đề như tình cảm. Cả hai đều bị cuốn hút và nóng lòng muốn biết diễn biến tiếp theo, rồi cả hai bắt đầu dùng đồ ngọt để chữa lành cơ thể mệt mỏi của họ sau khóa huấn luyện đặc biệt, trong cứ như thể là đang ăn món kèm với rượu sake vậy.

Cảm giác như vị ngọt đang lan tỏa trong cơ thể. Khoảnh khắc hạnh phúc của sự ngọt ngào đang đánh tan đi bao mệt mỏi. Trong lúc Rico và Lecty đang say sưa tận hưởng đồ ngọt, thì Misora lại chẳng hề nhất nĩa của đĩa bánh dâu tây mà cô đã gọi.

“......N-Nhìn cứ như là đang hẹn hò vậy! Quả nhiên là vậy mà...... Nhưng, cũng có thể là cô ấy đang có ý định mua chuộc anh ta, để anh ta cố ý thua trong trận đấu để thực hiện lời hứa......”

Misora lẩm bẩm với một giọng nhỏ.

"Cái vẻ mặt buồn bã đó là sao vậy?"

"~~~~~! K-Không có gì hết!"

"Anou...... Misora-san. Cậu không ăn bánh sao? Nó ngon lắm đấy."

"Ah, nm...... Mình không ăn đâu, Lecty có thể ăn nó......"

"Eh? T-Thiệt không?! Mình có thể ăn nó sao......?"

Lecty nhìn chằm chằm vào chiếc bánh trước mặt với đôi mắt long lanh, và nước miếng gần như chảy ra.

Lecty thường ngày rất thận trọng và lịch sự, nhưng đồ ngọt vẫn là thứ đặc biệt đối với các cô gái.

"Nm, chả hiểu sao mình đầy bụng rồi......"

Nói một cách chính xác hơn, là lòng ngực cô đang bị đầy.

"C-Cảm ơn cậu, Misora-san!"

Lecty ăn chiếc bánh một cách ngon lành, Rico nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà trong khi quan sát Kanata và Yuri với vẻ mặt khó hiểu.

"Nm? Có chuyện gì vậy Rico?"

"Fumu, tôi chỉ ngạc nhiên một chút thôi, mặc dù bị coi thường là một kẻ phản bội, nhưng có vẻ như anh ta cũng nổi tiếng không ngờ đấy chứ. Rất có thể là do anh ta có một sự hấp dẫn nào đó đến lạ thường cũng không chừng."

~~~~~~~

"Thế, em đang muốn nói về chuyện gì?"

Sau một số cuộc đùa giỡn nhỏ, Kanata bắt đầu đi vào vấn đề chính của buổi hẹn.

"Hãy bắt đầu với chuyện mà Kanata-senpai muốn nói trước đi."

"Không, em mới là người phải nói trước đấy. Những lúc như thế này, em cần phải nghe lời một tiền bối nói đấy."

"Nhưng Kanata-senpai là tiền bối, vì vậy em sẽ rất khó xử nếu anh không chịu nói trước!"

Tại sao vào những lúc này em ấy lại ra vẻ như một tiền bối vậy kìa? 

Trong khi bản thân lại là một đàn em kỷ luật đến mức thừa thãi. Với suy nghĩ đó, cậu nhìn vào mặt Yuri, sau đó nhanh chóng quay mặt sang phía khác. Trong lúc cậu tình cờ chạm vào ánh mắt nhìn của cô đàn em.

"...... Anh cũng hết cách. Vậy, anh nói trước đấy. Chuyện là, anh có đọc được một số bài trên tạp chí tháng này của 'Tạp Chí Không Chiến Pháp Sư Hàng Tháng.'"

Thật bất thường khi thấy Kanata có vẻ ngập ngừng khó nói.

"Chuyện đó thì có gì sao?"

Yuri nghiêng đầu hỏi.

Kanata, người đang có chút bất thường, lấy ra một cuốn tạp chí từ trong túi và mở ra trang đặc biệt.

“Đây này, đây là bài phỏng vấn đặc biệt của em. Ở chỗ này, trong chuyên mục những người bạn quan tâm nhất, em nói là 'Chỉ hứng thú với những người mạnh hơn mình thôi' điều này đúng chứ?"

"Vâng, đúng là vậy...... Tại sao anh lại tỏ ra trông nghiêm trọng vậy?"

Khi được hỏi bạn đang để ý đến ai trong một cuộc phỏng vấn, Yuri vô tình nghĩ đến hình bóng của kẻ phản bội trong tâm chí mình, và đó là câu trả lời của cô trong lúc bối rối. Đối với công chúng, họ có thể hiểu rằng câu trả lời của Yuri là "Tôi không có để ý đến ai cả."

Kanata cũng không phải là ngoại lệ, nhưng kỳ lạ thay, cậu dường như bị sốc bởi điều gì đó.

“...... Ma, anh nghĩ đây là quyền tự do cá nhân của mỗi người. Nhưng mà công khai mấy thứ như vậy liệu có ổn không đó? Em cũng cảm thấy xấu hổ mà, đúng chứ?"

"Em không có gì phải xấu hổ cả. Nó cũng không phải là vấn đề quan trọng gì......"

“Cái gì mà ‘không phải là vấn đề quan trọng gì’ chứ. Đúng hơn, nó lại là một vấn đề cực kỳ quan trọng đấy.”

"......Eh, vấn đề này thì có gì mà quan trọng chứ?”

Ban đầu, Yuri định là sẽ trả lời là cô không có để ý đến ai cả......

"Đừng có mà chối. Nhìn anh vậy thôi, nhưng cũng lo lắng cho em lắm đấy. Người mà em đang thích, người mạnh hơn mình mà em nhắc đến là───Công Chúa Tử Thần <Nirvana> phải không? Ngay cả khi tạp chí không nêu tên cậu ấy ra, nhưng em cũng không nên tuyên bố rằng mình là người đồng tính chứ."

Đột nhiên vẻ mặt của Yuri đỏ bừng lên. Ngay trước khi hét lên câu "Ra ý anh là vậy sao!", cô đã kịp kìm hãm bản thân, và cố gắng giải quyết sự hiểu lầm bằng phản xạ cột sống.

"K-Không phải thế! Anh đột nhiên nói nhảm cái gì vậy!"

“Nhưng chả phải là em thích Chloe sao? Em đã dành rất nhiều thời gian cho các cuộc họp về các vấn đề trong Tiểu Đội Đặc Biệt."

“C-Chuyện đó, nếu anh hỏi em là thích hay ghét, thì tất nhiên là em sẽ nói là mình thích Chloe-senpai......"

"Đấy, chả phải là em thích Chloe sao?"

"Đ-Đúng là vậy, nhưng! Nó không phải là theo nghĩa đó! Đ-Đừng có nhìn em bằng cái ánh mắt đó......! A-Anh lầm rồi!”

“Phản ứng dữ dội như thế, quả nhiên là đúng là vậy còn gì......”

“………………….....Thôi đủ rồi!”

Yuri ngắt lời cậu như thể đang cố kìm nén cơn tức giận của mình. Cô đã thường xuyên bị Kanada xuyên xỏ trong một thời gian dài, và điều đó khiến nhịp độ của cô bị xáo trộn. Cũng rất có khả năng là do, con người trước mắt cô đặc biệt giỏi trong việc làm xáo trộn nhịp độ của người khác.

"Không được, dù em có thấy ổn đi chăng nữa, nhưng mà em biết đấy Yuri…..."

"Em nói đủ là đủ rồi! Thiệt tình người như Kanata-senpai đúng là, anh lôi em ra tận đây chỉ để nói mấy chuyện vậy thôi sao!?"

“Nhưng chả phải em là người đầu tiên nói là có chuyện muốn nói còn gì. Ngay cả khi em có nói vậy, thì đối với anh điều này vẫn rất đáng lo......”

“Lần sau em sẽ cẩn thận hơn!”

Yuri tức giận hét lên, và sau đó là một khoảng lặng dài giữa hai người.

Kanata nhanh chí tạm rời khỏi chỗ ngồi và đi lấy cốc nước đá. Những viên đá trong cốc đã tan ra, tạo ra vài tiếng lách cách. Nhưng, Yuri vẫn không hề đụng chạm gì tới cốc nước đó.

Đó là bởi vì nó là thứ mà kẻ phản bội-senpai mang đến.

"Thế, còn chuyện mà em muốn nói là gì......?"

"Em xin phép vào thẳng vấn đề. Kanata-senpai, xin anh hãy dừng ngay công việc làm Hướng Dẫn Sư đi."

Bằng cách nào đó, Yuri cuối cùng cũng đã lấy lại nhịp độ bình thường của mình và nói với một giọng rõ ràng.

“Nếu làm điều đó vào lúc này thì sẽ không còn ảnh hưởng gì đến sự nghiệp của Kanata-senpai nữa cả. Cái tiểu đội hạng F chỉ toàn những học sinh thất bại, mà cũng đòi đánh bại tiểu đội hạng B do em lãnh đạo......Thật là quá ngạo mạn. Chuyện đó là bất khả thi.”

"À thì, chuyện đó cũng đúng. Với khả năng hiện tại của nhóm Misora thì, chuyện đánh bại tiểu đội hạng B trong trận mô phỏng là điều không thể."

"Đã vậy thì, sao anh không từ bỏ ngay việc làm Hướng Dẫn Sư luôn đi cho rồi? Nếu làm vậy thì, Kanata-senpai sẽ không còn phải bị bẽ mặt nữa. Dù cho mọi người trong cả thành phố có coi anh là kẻ phản bội, nhưng Kanata-senpai có một khả năng vượt trội mà không ai có thể phàn nàn được. Kanata-senpai vẫn có thể dư sức khôi phục lại thanh danh của một Không Chiến Pháp Sư! Vì vậy, hãy mau từ bỏ công việc làm Hướng Dẫn Sư cho cái tiểu đội hạng F đó đi───”

“‘Khôi phục lại thanh danh’ á? Đó là một chuyện không thể nào xảy ra. Bởi vì anh hiện tại đang trong quá trình điều trị mà."

“Thế cái quá trình điều trị đó, nó sẽ còn kéo dài đến khi nào nữa đây!?”

Nó sẽ còn kéo dài đến khi nào nữa đây á?

Tại sao sức mạnh ma lực lại suy giảm, và sức mạnh nguyền lực lại nằm trong cơ thể của một người?

Rõ ràng là một con người, nhưng lại có một sức mạnh của một hình dạng kỳ lạ.

Khi nào nó sẽ biến mất và trở lại bình thường? Không, có lẽ mình nên nói là, liệu nó có thực sự sẽ biến mất không?

Nếu những câu hỏi này thật sự có câu trả lời, thì mình sẽ là người đầu tiên muốn biết điều đó.

Nhưng, nó chả có ích lợi gì khi nói ra những điều này vào lúc này.

Có những lúc chỉ cần một số người biết sự thật là đủ. 

“Ai mà biết được...... Mà này, đừng có mà hiểu nhầm, Yuri. Anh đã nói rằng đó là khả năng hiện tại của nhóm Misora."

“‘Khả năng hiện tại’ á...... Không lẽ anh đang nghĩ rằng những học sinh thất bại đó sẽ có thể tiến bộ sao? Chỉ với hai ngày còn lại thôi á......?"

“Bọn họ vẫn còn là những chú gà con chập chững biết đi mà thôi. Nhưng, họ có tiềm năng để tỏa sáng đấy. Phát hiện ra tiềm năng đó và hướng dẫn họ phát triển chúng. Đó là nhiệm vụ của anh với tư cách là một Hướng Dẫn Sư là phải làm."

"Sẽ hơi thô lỗ khi nói điều này với Kanata-senpai, nhưng em không hề nghĩ giống như vậy."

Lời nói tự tin của Kanata đã không chạm đến trái tim của Yuri.

Trong lòng cô cảm thấy thật phí phạm vô cùng khi Kanata lại tập trung vào những việc mà cậu không nên làm, thậm chí cô còn cảm thấy buồn vì điều đó.

"Trong giải đấu xếp hạng mà thua tận 12 trận liên tiếp. Dù chỉ là một trận đấu mô phỏng, nhưng việc đánh nhau với đồng đội ngay trong trận đấu là một hành động vô cùng ngu xuẩn. Đó là một tiểu đội tập hợp bởi những kẻ thất bại, còn được coi là tiểu đội yếu nhất <Mystogan>. Tại sao Kanata-senpai lại đi cùng với những kẻ bất tài và vô dụng như vậy chứ!? Anh không thấy điều anh đang làm ngu ngốc lắm sao!?"

Yuri bất giác đứng dậy khỏi ghế.

Cô thậm chí còn không quan tâm đến những ánh mắt của những khách hàng và nhân viên xung quanh mình nữa.

Đối với Yuri, sự tồn tại của Kanata có ảnh hưởng rất lớn trong lòng cô.

Nó không chỉ là đơn thuần là sự kính nể dành cho một tiền bối, nó còn lớn hơn cả thế.

“Mặc dù Kanata-senpai bị dán cho cái tên là kẻ phản bội, nhưng vẫn còn rất nhiều người ngưỡng mộ anh. Xin anh hãy bỏ mặc những học sinh thất bại đó và mau chóng trở về với Tiểu Đội Đặc Biệt đi. Mọi người đều đang rất mong đợi sự trở lại của Kanata-senpai đấy!”

Yuri tuyệt vọng bày tỏ những suy nghĩ bên trong của mình.

Tuy nhiên, vào lúc đó, một tiếng cười "hahaha" không biết từ đâu cất lên.

Chủ nhân của giọng cười tự tin ấy nhìn về phía cô và nói. 

“Mọi người đều đang rất mong đợi sự trở lại của anh, á...... Này Yuri, em cũng đang mong đợi sự trở lại của anh sao?”

"Mm? Không, không, chuyện đó…...!"

"Thôi, quên đi. Mà này, coi bộ em có vẻ ghét nhóm Misora quá nhỉ?"

“Tất nhiên rồi. Tiểu đội hạng F đó không thích hợp để ở trong Khoa Không Chiến Pháp Sư của <Mystogan>.”

“Hm. Nhưng nếu như theo cái giả thuyết của em vừa nói, thì Chloe và anh cũng không phù hợp để ở trong Khoa Không Chiến Pháp Sư rồi."

Thôi, ngồi xuống đi. Kanata xoa dịu cơn giận của Yuri.

Yuri, người đang phát điên cuối cùng cũng chịu ngồi lại vào ghế.

“...... Ý anh là gì?”

“Chloe ấy, tuy nhìn vậy thôi, nhưng cậu ấy đã từng có lúc không thể sử dụng được ma thuật bay một cách đàng hoàng, lúc còn sống ở <Lune>, khi còn là một đứa trẻ, cậu ấy đã từng bị coi là kẻ thất bại. Thế nhưng giờ đây, cậu ấy lại được coi là người mạnh nhất ở <Mystogan> Công Chúa Tử Thần <Nirvana>. Tuy nhiên, nếu theo giả thuyết mà em nói, thì Chloe cũng không phù hợp để ở trong Khoa Không Chiến Pháp Sư rồi.”

"C-Chuyện đó......"

Đối mặt với Yuri đang bối rối, cậu tiếp tục nói.

"Nghe này, Yuri. Những học sinh thất bại sẽ mãi mãi là những học sinh thất bại, ai là kẻ đã quyết định điều đó thế? Nhóm Misora có tiềm năng để trở nên mạnh mẽ hơn, với tư cách một Hướng Dẫn Sư anh có thể đảm bảo điều đó."

Yuri không thể nói lên lời. Trong lúc đó chiếc bàn ngồi chéo đối diện trở nên ồn ào một cách lạ thường, và những âm thanh vỡ vụn của đĩa và cốc vang vọng lên.

~~~~~~~

Sau đó, Kanata và Yuri đã có một cuộc tranh cãi nhỏ về việc ai sẽ là người thanh toán hóa đơn. Mặc kệ cho Kanata nói "Thôi, để anh đãi lần này", Yuri với vẻ mặt đầy thù địch, cự lại "Em sẽ thanh toán cho!" Cô đặc một tờ tiền với mệnh giá đắt nhất lên bàn rồi nhanh chóng rời đi.

Kanata đã vội vàng ngăn cô lại, nhưng Yuri cố chấp phớt lờ nó. Sau đó, Yuri nhấn mạnh, "Đừng có đi theo em!" "Không, anh cũng đang trên đường về nhà thôi," Kanata nói.

Nói gì thì nói, cả hai cũng cùng sống chung một ký túc xá Artemia mà......

* * *

Màn đêm buông xuống, tại trường học, nơi vốn ồn ào náo nhiệt của các học sinh lúc này chìm trong sự tĩnh lặng. Có bóng dáng của hai người thanh niên ở trong căn phòng nghiên cứu dưới lòng đất chỉ được chiếu sáng bởi ánh đèn màn hình. 

"Vậy tôi đi nhá, còn lại giao cho cậu đấy."

"......Vâng, em hiểu rồi."

Với một nụ cười nhếch mép hiện trên khuôn mặt, Real cẩn thận xác định rằng đối tác của mình đã rời khỏi phòng. Sau đó, cậu tiếp cận bể nuôi cấy ở trung tâm căn phòng.

Hôm nay là ca trực đêm của Real và một người khác, họ chịu trách nhiệm quan sát phần thịt của Ma Giáp Trùng trong bể nuôi cấy xem có bất thường gì không.

Ngoài việc quan sát ra, họ vẫn còn một công việc khác. Trên bàn làm việc gần đó, có các dụng cụ thí nghiệm như dao mổ, ống tiêm, và nhiều thiết bị thí nghiệm khác. Những ống nghiệm chứa đầy chất lỏng màu xanh lam nằm rải rác ở khắp nơi, được chiết xuất từ những miếng thịt bị cắt nhỏ.

Để có kết quả càng sớm càng tốt, các thí nghiệm được tiến hành song song với nhau.

Dịch cơ thể thu thập từ các tế bào đột biến được tiêm vào động vật thí nghiệm. Sau đó là quan sát quá trình, nhưng thử nghiệm này đang không hoạt động tốt cho lắm.

Ngay sau khi chất dịch màu xanh lam được tiêm vào cơ thể những con vật thí nghiệm, thì chúng đột nhiên trở nên hung hăng bất thường. Mặc dù có sự khác biệt giữa các cá thể với nhau, nhưng chỉ cần mỗi lần tiêm một mũi, là các động vật thí nghiệm sẽ lao vào lưới thép và lồng, tự làm cơ thể chúng bị thương. 

Tuy nhiên, những vết thương đó sẽ nhanh chóng lành lại ngay sau đó.

Đó là nhờ vào sức mạnh của tế bào đột biến.

Áp dụng điều này vào y học tái tạo, là dự án hiện tại của Real và những người khác.

Nhưng, Real hoàn toàn không quan trọng đến điều đó.

Cậu cầm ống tiêm trên tay. Sau đó, cậu tiêm chất lỏng đột biến màu xanh lam vào cánh tay mình.

Ban đầu đó chỉ là một sơ suất vô tình. Khi cậu ôm con chuột lang đang hung hãn và tiêm nó, cậu đã vô tình tiêm trúng vào người mình.

Thứ được pha với dung dịch nước muối, đã tiêm vào cơ thể cậu thông qua đường tiêm tĩnh mạch. Kết quả là cơ thể cậu tràn đầy sức mạnh một cách lạ thường. Bộ não chứa đầy khoái cảm và các chất kích thích, và các tế bào trong cơ thể bắt đầu kích hoạt như thể chúng được tái sinh. Cậu thực sự không biết phải diễn tả cảm giác này như thế nào. 

Nếu cậu có thể mô tả nó bằng một từ, thì nó chỉ có thể là ma túy.

Kể từ đó, Real thường xuyên bí mật tiêm chất dịch cơ thể của loài đột biến vào cánh tay trái của mình.

Giống như bây giờ vậy...... 

"Fufu, hahaha, Fuhahahahahahahahahahahaha─────────────!"

Cậu bất giác bật ra một tiếng cười lớn. Đôi mắt của Real, hoàn toàn bị mê hoặc bởi sự điên cuồng và ngây ngất.

Tại bể cấy được đặt ở trung tâm căn phòng giống như một bàn thờ của nghi lễ cho việc cúng tế. Khối thịt bên trong đó quằn quại như thể được cộng hưởng với cậu.

"Giờ thì, ta hãy bắt đầu cuộc thí nghiệm thôi. Cuộc thí nghiệm có thể khiến cho tôi trở nên mạnh hơn Yuri."

~~~~~~~

Thật không may cho Ginius Freed là cậu đã bị chia tay với đồng đội của mình và về nhà một mình. Nếu cậu ở cùng đồng đội của mình, thì cậu vẫn có thể trốn thoát được.

Tiểu đội mà cậu thuộc về là B395. Thuộc vị trí là Kiếm Sĩ Ma Thuật Sư, và cậu là một trong những người giỏi nhất trong tiểu đội hạng B. Ít nhất là trong vòng loại đầu tiên, cậu đã suýt giành được danh hiệu Vua Hạ Gục.

"Fufu, cậu là Ginius đúng chứ?"

“........ Mày là ai?”

Cậu không để mất cảnh giác. Cậu đang đi trên con đường đêm ở khu 4, nơi có đầy đủ các phương tiện giải trí và được biết đến với an ninh kém. Tất nhiên là cậu cũng đã cảnh giác khi vướng phải kẻ xấu.

Tuy nhiên, khi cậu nhận ra xung quanh mình không có một bóng dáng người nào khác, thì bất ngờ từ đâu xuất hiện một vị khách bí ẩn mặc chiếc áo khoác đen che khuất khuôn mặt.

"Tôi xin lỗi vì đột nhiên làm phiền cậu, nhưng hãy đấu với tôi một trận nhá."

Giọng nói khá trầm. Có lẽ là một người đàn ông.

Người đàn ông ăn mặc như một pháp sư đen từ đâu lấy ra một thanh Kiếm Ma Thuật, và cầm nó bằng một tay.

"Ôi ôi, kẻ nghiệp dư mà đòi đánh với tôi thì 100 năm nữa vẫn còn quá sớm đấy."

Nếu là một người mạnh như Ginius, thì sẽ có thể phán đoán được thực lực của đối phương bằng cách quan sát tư thế chiến đấu của họ.

Tư thế sẽ thể hiện kỹ năng, tinh thần, và kinh nghiệm chiến đấu.

Cậu không thể cảm thấy được nỗ lực nào của kẻ tấn công, hoặc ít nhất là kẻ tấn công này là─────một kẻ nghiệp dư.

"Cậu nghĩ mình có thể thắng được tôi trong đấu cận chiến sao......"

Trong khi chế nhạo, Ginius lấy ra một thanh Kiếm Ma Thuật dạng Saber.

Kết quả sẽ được quyết định ngay lập tức thôi.

Đối với một kẻ tấn công với vũ khí trên tay đột nhiên xuất hiện trên con đường đêm. Cậu không có việc gì phải nương tay với kẻ đó.

Mọi chuyện diễn ra thuận lợi như cậu đã tính toán, sau đó cậu bắt đầu vung kiếm lên. Đột nhiên, ngay sau khi cậu rút ngắn khoảng cách với đối thủ, một dấu chấm hỏi lóe lên trong đầu cậu.

Nhân tiện, tên này đến từ đâu vậy kìa?

Quỹ đạo của đường kiếm không hề do dự. Đường kiếm được vung xuống từ đường chéo phía trên bên phải, nó được cho là có thể phá bỏ tất cả các phòng thủ của đối thủ. Tuy nhiên, cậu không có cảm giác rằng mình đã hạ gục được mục tiêu. Thay vào đó, cậu có cảm giác như là đã vung kiếm vào không khí.

"Cậu vừa nhắm vào đâu thế?"

Đột nhiên một giọng nói cất lên từ phía sau. Khi cậu quay lại, hình bóng của kẻ tấn công đáng lẽ ra phải ở trước mặt cậu giờ đây lại ở đó.

"Khuôn mặt cậu đang hiện rõ dòng chữ ‘tại sao hắn lại ở phía sau mình’ đấy. Có phải tất cả các học sinh trong Khoa Không Chiến Pháp Sư đều ngu ngốc như cậu không vậy?”

"......Này, làm thế nào mà mày lại có thể đứng phía sau tao được chứ?!”

"Yare yare, cậu nghĩ tôi ngu đến nước sẽ nói cho cậu biết sao?"

Kẻ tấn công lại một lần nữa biến mất. Trong khoảnh khắc tiếp theo, tầm nhìn của Ginius hoàn toàn bị chiếc áo khoác của pháp sư áo đen che khuất. Ngay sau khi cậu nhận ra bóng dáng của hắn, cậu bỗng cảm thấy một cơn đau dữ dội từ cánh tay phải của mình.

"Guh! C-Cái quái gì vừa xảy ra vậy......!?"

Chuyển động của hắn quá nhanh không thể nào bắt kịp được. Hơn nữa, sức mạnh phát ra từ kẻ tấn công trước mặt mình không phải là sức mạnh ma lực mà là─────

"Chết...... chết tiệttttttt!!"

Ginius hét lên, để xua tan đi những nghi ngờ nảy sinh trong lòng và tạm quên đi cơn đau. 

Đừng chịu đựng cơn đau, hãy để cho cảm xúc đó thoát ra khỏi cơ thể cùng với tiếng la hét của mình. Đây là một kỹ năng mà cậu đã được trau dồi trong các trận chiến trên chiến trường.

Ginius, người vẫn chưa suy giảm tinh thần chiến đấu của mình, cậu thể hiện một ý chí chiến đấu ngay cả khi bản thân không thể sử dụng được cánh tay phải của mình nữa.

"Guhh!”

Thanh kiếm của cậu bị thổi bay bởi một sức mạnh kinh khủng, và cơ thể cậu nhận ngay một cú đá từ đối thủ sau đó.

Cú chém phản công của kẻ tấn công và đòn tấn công bằng chân của hắn cực kỳ dữ dội.

Mặc dù động tác của hắn thực sự là của một kẻ nghiệp dư.

"Yare yare, coi bộ hạng B cũng chả có gì đáng sợ cả. Xin lỗi nha, nhưng tôi phải chứng minh rằng tôi mạnh hơn cậu."

Kẻ tấn công đạp lên Ginius đang bò và rên rỉ như thể đang chế nhạo cậu.

Một nụ cười điên loạn hiện trên khuôn mặt ẩn sâu trong chiếc áo khoác, tiếp tục đạp lên Ginius đã mất đi khả năng chống cự. Cho đến khi Ginius, người đang hét lên để ngăn chặn cơn đau, ngất xỉu.

Trong kẻ tấn công có vẻ rất vui sướng với điều đó.

“Fufu, hahaha, fuhahahahahahahahahaha──────────!”

Sau đó, kẻ tấn công bắt đầu cởi bỏ mũ trùm đầu ngột ngạt của áo khoác ra. Đôi mắt của Real sáng rực lên. Hắn thốt lên một giọng nói vui sướng.

“Fuhaha, anh yêu em. Anh yêu em nhiều lắm! Sẽ sớm thôi! Sẽ sớm thôi anh sẽ trở thành người đàn ông mà em yêu. Anh sẽ sớm đến đón em ngay thôi───────────!"

Hắn lấy một bức ảnh của nạn nhân tiếp theo ra từ trong túi của mình. Hắn hôn bức ảnh và đắm chìm trong sung sướng. Trong bức ảnh là Yuri Flostre đang trong bộ đồng phục của cô.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Jin note:

Cuối cùng cũng xong, chương này dài thật. Dịch chương này xong mới thấy vừa hài vừa dị nữa chứ. 

Hài nhất là khúc ông main nghĩ Yuri đồng tính á, t nể cái suy nghĩ của ổng thật, vậy mà cũng nghĩ ra được :)) 

Còn cả cái khúc ở cái bàn chéo chỗ của nhóm Misora ngồi khi nghe những gì Yuri nói nữa, không biết là có nghe được gì không mà âm thanh vỡ vụn của đĩa và cốc vang vọng lên thế không biết :))

Còn phần cuối thì thôi, một thằng đúng nghĩa biến thái xuất hiện, t không biết mọi người sao chứ, chứ t là t nghi thằng đó ngay từ đầu rồi :)) Tội cho anh Ginius, bị lấy ra làm màn show diễn cho thằng biến thái đó, mà nói đi thì cũng phải nói lại gáy sớm ăn gì :))

Mà không biết trong “một số người” mà Kanata đề cập là biết sự thật là có ai nhỉ? T thì thấy là có Misora biết rồi đó, còn lại có nữa thì chịu. Chỉ còn cách hóng mới biết, mọi người nghĩ sẽ còn ai nữa?

Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, nhớ cmt, cày view nhiệt tình để mình có động lực nha.

Vì lần đầu tiên mình tham gia dịch LN cho nên sẽ không tránh khỏi sai sót. Mọi người cứ phê bình nhiệt tình để mình cải thiện nhé.

(Một phát vào bụng knock down là hiểu ha :)) ) (Mong lần này không trúng ai nữa :)) ) (Nếu ai không nhớ thì, vào cuối vol 1 Chloe đã hành hạ cái chân của Kanata tới nỗi main nhà ta xin lỗi không kịp đấy :)) ) (Từ D128 lên S128 luôn mà chứ ít gì) (Nếu ai không nhớ thì "Raven Nest" là cảnh sát an ninh nội bộ trong thành phố nhá) (Này t để “Mình/Chị” luôn nha vì xưng hô cùng lúc với 2 người nên chả biết để cái nào) (T nghi có ngày main gãy cái cổ quá :)) ) (À, ra là main đang làm điều mà Chloe lúc nãy muốn làm) (Đấy t bảo mà là sẽ có chơi dơ mà -_-) (Vâng “bạn đồng hành” :)) ) (Ngay cả thằng trans kiêm edit này, nó còn không hiểu nữa đây này -_-) (Câu này của Rico nha) (Nó lại hợp lý :)) ) (Sao có cảm giác dìm Misora thế không biết :)) ) (Má ơi tác giả fan của kamen rider wizard kìa :)) Làm cái hiệu ứng âm thanh giống với cái lúc henshin của người ta luôn :)) ) (Nữa à? Thề t dịch mà t cười như thằng điên :)) ) (T biết mấy ông có câu trả lời cho câu hỏi này :)) ) (Thính là đây chứ đâu :)) Main thả 2 lần vào cùng 1 em rồi đấy :)) ) (Critical damage :)) ) (Câu này hình như t đã nghe ở đâu rồi thì phải :)) ) (Ý là nói đến Yuri á) (Ai chưa uống thì nó đắng thì thôi rồi) (Vậy là uống cà phê đen thì mới là người lớn nha :)) ) (Thế sao giờ nó thành cà phê sữa rồi -_-) (Nghĩa của biệt danh của Yuri là “Tia chớp đi xuyên qua bầu trời không một dấu tích.” Nguyên văn là <空穿の閃跡> ai có cái tên nào hay hơn thì góp ý t) (Ông tác giả đang ẩn dụ cái gì đây -_-) (Cạn lời -_-) (Ông này mà đứng 2 thì ko ai dám đứng nhất đâu) (Ấy chết quên mất đám Misora đang ở bàn chéo :)) ) (Mấy anh bồi bàn chắc vui lắm đây :)) ) (Ơ, nhà thí nghiệm tự thí nghiệm nhà thí nghiệm luôn kìa :)) ) (Đấy, tác hại của việc chơi ma túy đấy :)) ) (Nếu ai không biết saber là gì, thì nó là kiểu như cây đao á) (T vừa dịch cái gì đây -_-)