Kuusen Madoushi Kouhosei no Kyoukan

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3470

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1286

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 300

Tập 02 - Chương 1: Sa thải kẻ phản bội

Trans: KurosakiJin

Edit: KurosakiJin

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trên bầu trời trong xanh, nơi các cô gái đang luyện tập bắn tỉa.

Những quái vật khổng lồ giống với loài ruồi ─── Những mục tiêu được mô phỏng theo loại Achernar từ Ma Giáp Trùng <Magical Armored Insect> một cách hoàn mỹ.

Các cô gái thuộc Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian> được chia làm ba vị trí: tiên phong, trung phong và hậu vệ.

“Nm, chết tiệt! Thật là khó chịu......!”

Một cô gái với mái tóc dài màu đỏ óng ả───Misora Whitale hét lên tại vị trí trung phong.

Cầm trên tay một thanh Pháo Kiếm Ma Thuật <Magic Cannon Sword>, cô đụng độ phải ba mục tiêu đang bay trong tầm nhìn của mình.

Những chuyển động của cô cực kỳ lộn xộn như một kẻ nghiệp dư. Tuy nhiên, cô có thể bay quanh bầu trời với tốc độ chóng mặt, quan sát và tiếp tục tấn công mục tiêu.

Đỡ nè, đỡ nè, đỡ nè.

Tập trung vào kẻ thù trước mắt trong khi vẫn đang di chuyển với tốc độ cao.

Sau đó, cô liên lạc với đồng đội của mình thông qua những tinh thể giao tiếp ở tai.

“Bây giờ là cơ hội tốt. Rico, cậu có thể yểm trợ mình được không?"

“Làm sao mà có thể phối hợp với những chuyển động vô căn cứ của Misora được. Tự thân mà vận động đi.”

Một cô gái sở hữu dáng vẻ xinh đẹp như một nữ thần tái sinh ─── Rico Flamel nói với tư cách là một hậu vệ. 

Cô đã từng cố gắng yểm trợ cho Misora trong phạm vi của mình.

Nhưng, cô không thể theo kịp những động tác lộn xộn mà bỏ qua lý thuyết không chiến của Misora.

Đối với một xạ thủ ma thuật, bắn trúng đồng đội của mình thì không gì khác ngoài sự sỉ nhục hết.

Vẻ mặt thể hiện sự phiền phức hiện lên trên khuôn mặt Rico, và cô khẽ ngáp một cái.

Thỉnh thoảng cô cũng hay cảm thấy mệt mỏi khi tham gia tập luyện.

“Fuu, tôi cảm thấy mệt rồi, xem ra đã đến lúc phải về rồi…...”

“A, anou...... Ở đằng này cũng cần sự yểm trợ nữa này......”

Một cô gái nhỏ nhắn với mái tóc vàng óng ánh và đôi mắt xanh long lanh ─── Lecty Eisenach đang gặp rắc rối trong vị trí tiên phong.

Chiến đấu với phong cách Song Kiếm Ma Thuật <Magic Twin Sword> mạnh mẽ, cô đã nhanh chóng tiêu diệt kẻ thù của mình.

Tuy nhiên, không phải lúc nào kẻ thù cũng tấn công từ phía trước.

Lecty dần co người lại.

Cô đã hoàn toàn bị bao vây trước kẻ thù từ khắp mọi phía trên bầu trời rộng lớn.

Các mục tiêu bay lượn <Dummy Bird> loại Achernar đã đột phá vào vị trí tiên phong của Lecty, và dần tiến vào hai vị trí còn lại, trung phong và cả hậu vệ.

“Nn, Misora-san, Riko-san. ...... L-Làm ơn giúp mình với!"

"L-Lecty! Không đùa chứ?! Cả mình cũng đang phải đụng độ với chúng đây......"

“Đừng di chuyển Misora. Nếu cô cứ di chuyển một cách lộn xộn như vậy, tôi sẽ không thể yểm trợ được......!”

“Kuh! Mình không thể bỏ cuộc ở đây được. Này các cậu, chúng ta phải cùng nhau vượt qua nó.”

“A, anou.... L-Làm ơn bình tĩnh lại đi, Misora-san!"

“Rico, mau yểm trợ cho mình. Sau đó mình sẽ hỗ trợ cho Lecty!”

"Làm thế nào mà có thể yểm trợ được chứ. Cô có muốn tôi bắn cô không?"

"A-Ai bảo cậu bắn mình chứ!"

"Đ-Đừng cãi nhau nữa mà! Misora-san, Rico-san!"

“Ồn ào quá đấy, Lecty!”

“Đúng vậy đấy, Lecty. Cậu giữ im lặng một chút đi.”

“Nn, nn...... Mình xin lỗi!”

Phối hợp thì đầy lỗ hổng. Làm việc theo nhóm thì chả ăn ý gì cả.

Ngoài việc không thể sử dụng hết khả năng chiến đấu của từng cá nhân ra, thì hành động của toàn đội cũng rất lộn xộn.

Nếu đứng trên cao nhìn xuống thì có thể thấy rất rõ điều này.

"Hm, chỉ tới đây thôi sao."

Một chàng trai với vóc dáng mảnh khảnh đang đứng trên chiếc ván lướt sóng đen tuyền mang tên Hắc Diều Hâu <Black Hawk> của mình─── Kanata Age khẽ nói.

Cậu là một Hướng Dẫn Sư. Công việc của cậu là giảng dạy và hướng dẫn cho các thành viên trong tiểu đội mà cậu phụ trách, tiểu đội E601 ── hay còn được gọi là tiểu đội hạng F.

Kanata nhìn vào những học sinh đang gặp khó khăn của mình,

"Có vẻ như đã đến lúc chuyển sang bước tiếp theo rồi....."

Rồi nở một nụ cười tự tin như thường lệ.

~~~~~~~

Trong khi Kanata đang giải quyết đống giấy tờ của công việc.

“Ngay từ đầu, chúng ta đã cố gắng hết sức mình, nhưng tại sao lại không một ai chịu công nhận việc đó vậy chứ? Thật là không bình thường chút nào!” 

Tại phòng tiểu đội sau buổi huấn luyện thực chiến.

Kanata đang buộc phải nghe những lời phàn nàn từ Misora và Rico.

Misora trề môi nói.

“Anh cũng thấy là thật kỳ lạ khi chúng tôi không được bất cứ ai công nhận đúng không?!”

“Misora thì không nói đến, nhưng một nữ thần như tôi mà cũng không được để ý tới thì thật là không thể hiểu nổi.”

"Hmm, vậy à? Tôi nghĩ chuyện đó là hiển nhiên thôi, vì không có ai chứng kiến nỗ lực của các cô cả.”

“Hiển, hiển nhiên…..?! Chả phải anh đã đánh bại con <Chimera Antares> sao?! Vậy mà, kết quả lại không một ai biết đến, bộ anh không thấy khó chịu à?!”

Đội trưởng Misora nói một cách không hài lòng.

Bàn tay đang cầm bút của Kanata chợt khựng lại.

“Cô cảm thấy bất mãn sao, Misora? Bởi vì mọi người đều không tin rằng chính các cô đã đánh bại con <Chimera Deneb>.”

“N-Nhưng...... chúng tôi đã rất cực khổ mới có thể đánh bại được thứ đó mà......”

"Fuu, ra là như vậy sao?"

“Hm? Cô cũng cảm thấy bất mãn à?”

"À, tôi cũng không mấy là bận tâm cho lắm......"

Trong trận chiến vài ngày trước, nếu biết được Kanata đã giải cứu "Mystogan" khỏi tình trạng khó khăn, thì có lẽ gió đã đổi chiều về hướng của cậu rồi. Có thể lúc đó cậu có thể lại trở thành anh hùng của thành phố như trước khi bị coi là kẻ phản bội.

Kể từ khi bắt đầu sống trong ký túc xá Artemia, Misora đã nhận ra Kanata bị coi như một cái gai trong mắt mọi người. Cậu không được mời đến một sự kiện ký túc xá nào, cũng không được chào đón ngay cả khi chạm mặt, và cậu hoàn toàn bị phớt lờ, không một ai muốn dính líu đến cậu cả.

Mặc dù vậy, anh ta...... Misora buồn bã đặt tay lên ngực. Có cảm giác như anh ta thực sự không bận tâm đến nó.

Anh ta thật sự không bận tâm? Hay là không có thời gian để bận tâm những thứ lặt vặt đó?

Đâu là câu trả lời đúng, Misora hoàn toàn không thể tìm ra. Thành thật mà nói, vẫn còn rất nhiều chuyện mà cô không thể hiểu được từ Kanata.

Nhưng, cô có thể chắc chắn một điều.

Đó là cậu chỉ làm những việc mà bản thân cần làm.

Có những thứ mà cậu muốn bảo vệ.

Trong trận chiến quy mô lớn đó, cậu đã một mình đối đầu với biến thể mới. Kết quả là, <Mystogan> đã được bảo vệ và giải cứu mọi người khỏi nguy hiểm, đây là minh chứng cho điều đó.

Misora lặng lẽ quan sát khuôn mặt của Kanata.

Bằng cách nào đó có thể hiểu được...... anh chàng này không có ý định sẽ trở thành một anh hùng.

Mặc dù là một người khó đoán, nhưng anh ta cũng có vẻ là một người rất thành thật.

Mà, t-thật sự đôi lúc cũng chả thể nào hiểu được trong đầu anh ta đang nghĩ gì mà.

"Hm? Làm gì mà nhìn tôi chằm chằm vậy?"

"Không, không có gì hết......!”

Đúng lúc đó, Lecty, người đang hạ quyết tâm đi đến chỗ Kanata. Có thể thấy một gói kẹo chanh nhỏ trong bàn tay bé nhỏ của cô.

"A-Anou...... Ka-Kanata-san! Cảm ơn anh vì buổi huấn luyện hôm nay! Cái, cái này mời anh dùng! (Rầm!)" 

Tuy cô chỉ muốn cúi đầu thành khẩn, nhưng vì cúi quá nhanh nên đã theo đà khiến trán cô đập mạnh vào bàn của Kanata với một lực khá mạnh.

"Em có sao không, Lecty?”

"Em, em xin lỗi! Em không sao...... hoàn toàn không đau chút nào! (Sụt sịt)" 

Đôi mắt cô rưng rưng nước mắt vì xấu hổ và đau đớn, Lecty vội vã cố gắng rời đi. Thấy vậy, Kanata liền nắm lấy tay cô, rồi từ từ tiến đến cái trán đang sưng đỏ của Lecty.

"Ka, Kakaka, Kanata-san! Em không sao đâu mà!"

"Hm, có vẻ như mắt không bị thương nhỉ. Lần sau hãy nhớ cẩn thận hơn nhá."

Kanata vỗ nhẹ vào vai của Lecty. Sau đó mở gói kẹo mà cậu nhận được và cho viên kẹo chanh chua ngọt vào miệng. Một Lecty nhút nhát mà lại có thể chủ động giao tiếp với cậu như vậy, điều này chứng tỏ cô rất tin tưởng vào Kanata.

À, vẫn còn sót lại một người, Kanata liếc mắt nhìn về phía Rico. Cô đóng quyển sách đang đọc lại và thở dài một cái. Một người không thích luyện tập như Rico đây, nhưng dạo gần đây lại thỉnh thoảng tham gia vào buổi tập một cách tùy hứng.

Để lộ ra một tiếng ngáp, Rico lấy tay che miệng lại.

"Hm, có chuyện gì sao, Rico? Cô mệt à?"

"Đúng vậy. Tôi hơi thiếu ngủ. Vào hôm qua tôi đã đọc một cuốn sách triết lý học cho đến tận đêm. Tuy nhiên, tôi đã có thể ngủ được một chút vào sáng nay nhờ những bài giảng nhàm chán trong lớp.”

“Hả, cậu không hề chịu nghe giảng? Vậy mà vẫn có thể đạt điểm cao trong bài kiểm tra, Vậy là sao chứ?"

"Fuu, nhắm mắt lại cũng có thể hiểu được những bài giảng trên lớp. Ngược lại, tôi đang tự hỏi, với những vấn đề ở mức độ đó, tại sao mọi người lại phải giải thích nó chứ?”

Trình độ của Misora và Rico hoàn toàn khác nhau một trời một vực. 

“Giảng viên giảng dạy đang nghĩ gì thế không biết nữa?! Thông thường thì sẽ phải không để cho học sinh mình ngủ gật mới đúng chứ!"

“Fumu. Có một lần tôi đã bị một giáo viên nỗ lực bắt lỗi tôi vì đã không lắng nghe trong lớp, và tôi đã có một cuộc thảo luận về 'Lý thuyết của Rudel về chiến thuật hàng không.' Mà, chỉ trong ba phút, người đó đã bị sốc vì sự thiếu hiểu biết của mình và sau đó đã lao ra khỏi lớp mà khóc. Từ đó trở đi, dù tôi có làm gì đi chăng nữa thì cũng không ai trách móc cả.”

Rico khéo léo nói.

Misora, người đang rất tức giận như thể đang muốn ăn tươi nuốt sống ai đó vậy.

“Bình tĩnh đi, Misora. Cô không có ngốc, chả qua là tỷ số IQ của Rico quá vượt trội thôi."

"Fuu, điều đó là đương nhiên. Một nữ thần như tôi đây là một thiên tài toàn năng mà. Mà này, Misora......"

"Gì, gì chứ?"

“Xin lỗi, nhưng tôi nói thật điều này...... Đừng có mà phải lòng tôi. Ngoài ra, cũng đừng có mà bám đuôi tôi nữa.”

"Mình sẽ không bao giờ làm điều đó nữa đâu, và mình cũng sẽ không phải lòng cậu đâu! Còn về việc bám đuôi Rico là do tên này kêu mình làm!"

“Hả, có chuyện như vậy sao?”

"T-Tôi không có nói điều đó! Cô nghe từ miệng của ai vậy?!”

Misora dường như sắp khóc đến nơi. Cô giận đến mức cố gắng túm lấy Kanata. Vào lúc đó, cánh cửa phòng tiểu đội bị gõ hai lần với tiếng “Konkon”, và Chloe xuất hiện.

“Có chuyện gì à?”

"Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư có chuyện muốn nói với Kanata nên đã nhờ mình đưa cậu đến gặp."

"Hm, nó có vẻ không phải là chuyện tốt lành gì rồi."

Vẻ mặt của Chloe vẫn bình tĩnh như mọi khi. Tuy nhiên, Kanata dường như đã nhận thấy âm điệu cứng nhắc từ giọng nói của cô.

"Hể, chờ, chờ đã! ‘Không phải là chuyện tốt lành gì’ có nghĩa là sao......”

“Mà, cũng hết cách...... Vậy thì, tạm thời hôm nay sẽ giải tán ở đây vậy. Rico, cô hãy viết lại bản kiểm điểm về việc liên quan tới vụ đã phá hủy các cơ sở tư nhân đi. Lo mà viết cẩn thận để không phải bị viết đi viết lại cho tới khi nào họ đồng ý nhá.”

Kanata đặt nhẹ một tờ tài liệu trên bàn của Rico. Đối với một người vừa có ý định về nhà như Rico, điều này khiến cô nhăn mặt khó chịu. Sau đó Kanata đi khỏi phòng tiểu đội.

Đó chắc chắn không phải là một buổi gặp mặt tốt đẹp gì. Misora đột nhiên có một cái nhìn nghiêm khắc.

Trong trận chiến cuối cùng vào vài ngày trước, Kanata đã thể hiện một sức mạnh vượt qua cả tầm hiểu biết của con người. Misora đã nghĩ đến việc sẽ hỏi cậu khi có cơ hội, nhưng dường như cậu đã cố gắng che giấu nó...... Chắc là có lý do nào đó. Cuộc gọi từ Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư không chừng sẽ có liên quan đến sức mạnh đó.

Misora đột ngột đứng dậy với một tiếng động.

“Nn? Cậu định đi đâu à?”

"Tới chỗ của anh ta. Tuy rằng không biết anh ta đang nghĩ gì trong đầu, nhưng mình cảm thấy bất an nên sẽ bám theo."

“Fuma, có ổn không khi bỏ qua buổi tập sau giờ học?"

“Buổi tập của mình sẽ là bám theo anh ta.”

Misora vội vã rời khỏi phòng tiểu đội.

Rico hiểu chuyện và khẽ cười.

“Fuu, quả nhiên là kẻ bám đuôi mà.”

“C-Cậu cũng nghĩ vậy sao?! Misora-san, không lẽ sở thích của cậu ấy là bám đuôi người khác sao......"

"Này, Lecty. Nếu đang sống chung, thì nhớ hãy cẩn thận Misora đấy. Tôi nghĩ cô cũng hiểu, sở thích biến thái của cô ấy là thích rình trộm người khác. Không biết khi nào cô ấy sẽ tấn công cô nữa. Để đề phòng, hãy đặt một thanh Kiếm Ma Thuật <Magic Sword> ở đầu giường thì tốt hơn.”

"Nn, nn, mình hiểu rồi! Mình, mình sẽ làm như vậy!"

~~~~~~~

Một giọng nói thản nhiên vang lên trong căn phòng được bao quanh bởi một bầu không khí căng thẳng.

“Hm, tôi bị sa thải à?”

“Đúng là vậy. Ngay từ đầu cậu đã có vẻ không có hứng thú với việc này rồi, không tốt sao? Hai trận thua liên tiếp ngay cả khi đã có người hướng dẫn, tổng cộng số lần thua của tiểu đội lên đến 12 trận thua liên tiếp. Và kết quả là đã bị loại ngay tại vòng loại đầu tiên. Hơn nữa, lại còn là một trận đấu không ra gì nữa. Đánh nhau với đồng đội ngay tại trận đấu, điều này khiến họ cần phải được đào tạo lại.”

"À thì, chuyện đó cũng đúng thật."

"Nếu vậy thì, không phản đối gì chứ?"

Trong văn phòng của Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư, Freon đang kiên quyết sa thải Kanata.

Tuy nhiên, không có biểu cảm nào thay đổi trên khuôn mặt của Kanata cả. Vì không đem lại kết quả tốt nào, nên việc bị sa thải cũng đã nằm trong dự tính của cậu.

"Nhưng, tôi xin từ chối. Tôi vẫn còn vài việc phải làm."

“...... Ý cậu là gì?”

"Cũng chẳng có ý gì cả. Chỉ là tôi đã nhận việc hướng dẫn cho bọn họ. Chưa kể tôi đã thề với bản thân rằng sẽ đào tạo họ trở thành những Không Chiến Pháp Sư <Kuusen Madoushi> xuất chúng. Nếu tôi bỏ rơi những học sinh của mình, thì ai sẽ là người dẫn dắt họ đây?"

"Cậu, nói sẽ dẫn dắt cho tiểu đội hạng F sao......?"

“Ờ.”

“Haa, đừng có chọc tôi cười. Làm thế nào mà một kẻ phản bội cả thành phố như cậu lại có thể dẫn dắt được những cô gái đó chứ. Cho dù Chloe có tin tưởng vào khả năng cậu tới đâu đi nữa, thì tôi cũng sẽ không bao giờ thừa nhận một người như cậu......"

"Tôi cũng có cần cô thừa nhận đâu."

Kanata bình tĩnh nói.

“Những người cần được thừa nhận là Misora, Rico, và Lecty. Không cần biết những người khác nói gì, tôi chỉ nghĩ mỗi việc làm thế nào để cho học sinh của mình trở nên mạnh lên mà thôi. Đó là công việc của một Hướng Dẫn Sư. Có đúng không?"

"...... Ngoài hình thức giảng dạy ra, thì tinh thần vẫn là một yếu tố quan trọng.”

Mọi chuyện diễn ra ngoài ý muốn khiến cho Freon hơi khó xử.

"Nhưng, việc sa thải cậu đã được quyết định rồi. Những việc còn lại là cần tìm một người thay thế cậu mà thôi. Nếu không thể tìm được, thì tôi định sẽ giải thể tiểu đội đó.”

Freon nói lại một lần nữa cho cậu biết rằng mình đã bị sa thải.

Không một ai có thể cãi lại những gì mà Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư đã đưa ra, người có thẩm quyền tuyệt đối ở <Mystogan>...... Thường sẽ là vậy, nhưng.

"Biết gì không, tôi không có thời gian để lãng phí ở đây đâu. Là một Hướng Dẫn Sư, tôi còn rất nhiều việc phải làm."

Bằng một giọng điệu như đúng rồi, cậu bình tĩnh thương lượng.

Freon cau mày trước câu nói đó.

“Tôi không cần biết là cậu cố chấp cỡ nào, nhưng <Mystogan> không cần một Hướng Dẫn Sư không thể đem lại thành quả gì." 

"Nếu vậy, chỉ cần đem lại thành quả là được chứ gì?"

"Ý cậu là gì đây......? Đem lại thành quả vào lúc này là điều đó là không thể. Đừng nói với tôi là cậu định đợi đến khi vòng loại thứ hai bắt đầu nha?"

“Không cần nhất thiết phải đợi lâu vậy đâu. Dù gì thì cô cũng đâu có ý định là sẽ đợi đâu đúng không?”

"...... Coi bộ cậu cũng hiểu đấy chứ."

Kanata bắt đầu nhìn quanh văn phòng. Ngoài người đang ở trước mắt cậu, Freon ra, và người đã đưa cậu đến đây, Chloe, thì vẫn còn một người nữa. Người đó đang nhìn chằm chằm vào cậu một cách hung tợn.

Đối diện với vẻ hung dữ tới mức khó tả đó bằng một biểu hiện thản nhiên, Kanata bắt chuyện với người đó.

“Này, Yuri. Em được chỉ định tham gia vào một tiểu đội mới với tư cách là một Hướng Dẫn Sư đúng không?"

“Đúng là thế...... Nhưng vậy thì sao chứ?"

Yuri bối rối sau khi bị xác nhận một cách đầy ẩn ý.

Ngay sau khi nhận được câu trả lời của Yuri, Kanata khẽ cười tự tin.

"Nếu vậy thì, hãy để tiểu đội mà Yuri sẽ được chỉ định và tiểu đội E601 đấu với nhau một trận, và nếu chúng tôi thắng thì hãy để tôi tiếp tục làm Hướng Dẫn Sư như trước giờ. Chỉ cần tôi có thể đánh bại được tiểu đội mà Yuri phụ trách, thì điều đó sẽ chứng tỏ rằng tôi có khả năng làm Hướng Dẫn Sư hơn Yuri chứ gì. Sẽ không có chuyện sa thải một người có trình độ như vậy đúng không?"

“““...……!!!”””

Ngoài trừ Kanata ra, thì tất cả mọi người có mặt trong căn phòng đều chết đứng trước câu nói vừa rồi.

Không một ai có thể nghĩ đến được chuyện tiểu đội hạng F có khả năng giành chiến thắng cả. 

Tuy nhiên, Kanata lại nói với một vẻ tự tin đến mức khó hiểu, và điều đó khiến cho cậu dường như áp đảo cả bầu không khí xung quanh. Mặc dù cậu bị mọi người chỉ trích là kẻ phản bội của Thành Phố Học Viện Nổi, nhưng cậu vẫn là một thành viên của Tiểu Đội Đặc Biệt <Royal Guard>.

Vào thời điểm đó, có tiếng ai đó ngã xuống từ hành lang, nhưng không hiểu vì sao không một ai để ý đến.

Chloe kinh ngạc hỏi.

"Cậu nghiêm túc đấy chứ, Kanata?!"

“Tất nhiên rồi. Mình không có ngốc đến mức thách đấu một trận mà bản thân không có cơ hội chiến thắng đâu chứ."

Kanata cười tự tin đáp.

"Thế, em tính sao, Yuri. Đừng bảo là em sợ thua anh nhá?"

“Làm gì có chuyện em sợ chứ! Hơn nữa, ngay từ đầu làm gì có chuyện em có thể bị đánh bại được chứ!" 

"Hm, không lẽ em nghĩ mình có thể thắng sao?"

"Tất nhiên là vậy rồi! Ai mà lại đi thua một tiểu đội hạng F đã thua liên tục 12 trận liên tiếp chứ!"

"Hừm. Vậy thì, nếu anh thắng, em sẽ phải trở thành thành viên của tiểu đội anh nhá."

“......!”

Cơ thể Yuri khẽ run lên vì tức giận.

"Anh còn định biến em thành kẻ ngốc đến nhường nào mới hả dạ đây hả?! Những trò đó đối với em──”

"Gì vậy? Không lẽ em, quả nhiên nghĩ là mình sẽ thua sao?"

Nói với một nụ cười hả hê. Đây rõ ràng là một sự khiêu khích.

“...... Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư, hãy cho em chấp nhận lời thách đấu này.”

Nếu đó là ý kiến của kẻ phản bội Kanata thì không nói, nhưng lần này lại là ý kiến của Yuri, người lúc nào cũng nghiêm túc. Trong khi Freon đang bối rối không thể đưa quyết định thế nào, cô đưa mắt nhìn Chloe, Chloe nhẹ nhàng gật đầu như muốn xin cô đồng ý. Sau đó Freon thở dài nói.

“...... Không còn cách nào khác. Tuy nhiên, tôi cần xác định một điều. Chỉ cần để cho tiểu đội do Yuri chỉ huy và tiểu đội của cậu đấu với nhau là được đúng không? Nói cách khác, tiểu đội của Yuri dẫn dắt không nhất thiết phải là hạng E, mà có thể là bất kỳ hạng nào cũng không quan trọng đúng chứ?”

"Có thể nói là vậy. Thành thật mà nói, đó là điều kiện quá thuận lợi cho việc chiến đấu của tiểu đội hạng E chúng tôi."

"Điều kiện thuật lợi ở chỗ nào chứ?!"

Yuri nhìn chằm chằm vào cậu một cách dữ dội.

“Vậy coi như đã quyết định. Vậy thì việc có bị sa thải hay không sẽ do kết quả trận đấu quyết định. Trong thời gian từ vòng loại đầu tiên đến vòng loại hai ── Tôi muốn mọi chuyện phải được giải quyết trong khoảng thời gian đó, vì vậy tôi tự hỏi ngày diễn ra trận đấu sẽ là vào bốn ngày sau, liệu có vấn đề gì không?”

"Không vấn đề gì hế."

“Nếu vậy, cậu có thể đi được rồi. Tôi không còn việc gì với cậu cả.”

Làm theo lời của Freon, Kanata quay lưng lại cùng với cái vẫy tay rồi rời khỏi nơi đó.

~~~~~~~

"Ý anh là sao? Nếu chúng tôi thua thì anh sẽ bị sa thải sao......?”

Khi Kanata vừa mở cửa và đi ra ngoài hành lang, thì ngay lập tức đụng phải Misora với vẻ mặt xanh xao.

"Hm, cái ánh mắt đầy nghiêm túc đó là sao thế?"

Misora từng bước đi theo sau Kanata.

“Tất nhiên là phải nghiêm túc rồi. Tiểu đội của chúng tôi không thể thiếu sức mạnh của anh được.”

“Heh, tại sao chứ?”

“...... Nhờ có anh, mà chúng tôi mới có thể đánh bại con Chimera đó. Chính vì vậy tôi nghĩ là chúng tôi sẽ có thể trở nên mạnh hơn với sức mạnh của anh."

Kanata dừng lại, rồi quay đầu lại phía sau. Cậu nhìn chằm chằm vào Misora.

“Thế, cô muốn làm gì với tiểu đội này?"

“Tôi...... muốn tiểu đội này trở nên mạnh hơn. Tôi muốn cùng mọi người trở nên mạnh hơn và hướng tới một cấp độ cao hơn nữa."

“Heh, coi bộ cô cũng có thể nói được một câu đáng ngưỡng mộ như vậy đấy.”

“‘Một câu đáng ngưỡng mộ’...... ư? D-Dù gì tôi cũng là một đội trưởng mà!”

“...... Cũng đúng ha.”

Bộ có gì vui à?

Misora không thể hiểu được điều đó, nhưng Kanata thì lại đang nhếch mép cười toe toét.

Sau đó cậu lại tiếp tục bước tiếp trên hành lang.

Misora vội vã đi theo sau.

"Này, Misora. Cô có biết tại sao tôi lại muốn tiếp tục làm người hướng dẫn cho các cô không?"

“.............”

“Câu trả lời cũng đơn giản thôi.”

Kanata nói một cách đầy tự tin.

“──Chỉ là các cô không thể thua trong trận đấu. Chỉ có vậy thôi.”

“...... Không thể thua á? Nhưng chúng, chúng tôi......”

“Tôi biết chứ. Đã thua 12 trận liên tiếp. Thành tích trong các trận đấu là 0 trận thắng và 12 trận thua. Tỷ lệ thắng là 0%.”

“Nếu, nếu anh biết rõ đến vậy, thì tại sao......?"

“Cho dù có thua 12 trận liên tiếp, thì chỉ cần thắng trận tiếp theo mà thôi. Chuyện thắng hay thua liên tiếp, nó chả quan trọng gì cả. Chuyện thắng hay thua trong trận đấu, tất cả phụ thuộc vào việc bản thân có nỗ lực hay không thôi. Tôi nói đúng chứ?”

Tuy chỉ là những lời lẽ nhẹ nhàng, nhưng nó lại rất có sức ảnh hưởng. Một thái độ có thể khiến cho người khác không hề cảm thấy căng thẳng. Misora theo bản năng nghĩ rằng người hướng dẫn này có thể làm được điều đó cũng không chừng.

Như thể bị nuốt chửng bởi bầu không khí độc, chân của Misora dừng lại trong giây lát.

"Này, chờ, chờ một chút!"

Misora, người nhanh chóng đuổi theo Kanata, lộ ra vẻ bất an.

“......N-Nhưng, dù có là anh đi anh nữa, việc tránh bị sa thải thì......."

Tuy nhiên, những lời đó đã không chạm đến tai của Kanata.

Đó là bởi vì, cậu đã đột nhiên bắt đầu nói chuyện với chính bản thân mình.

Trong khi khoanh tay, cậu lẩm bẩm điều gì đó.

“Hm, quả nhiên, tới nước này thì chỉ có thể là ‘nó’ thôi.”

“Nm? Cái gì mà chỉ có thể là ‘nó’ chứ?”

"Trong hoàn cảnh này, quả nhiên chỉ có thể là 'nó' mà thôi."

"Đ-Đã bảo là 'nó' ở đây là cái gì vậy?"

"Ừm. Quyết định vậy đi ──"

Trước khi kịp nhận ra, thì họ đến trước phòng tiểu đội E601 trong cơ sở của các tiểu đội. Kanata mở cánh cửa ra.

Trong căn phòng hiện có Rico, người vừa viết lại bản kiểm điểm lần thứ hai của mình, và Lecty, người đang tưới cây trong chậu, cả hai cùng quay lại hướng của cậu. 

Sau đó, Misora và những người khác tụ tập lại, để nghe Kanata tuyên bố chuyện gì đó.

"─── Bắt đầu vào ngày mai, chúng ta sẽ có một khóa huấn luyện đặc biệt mới. Các cô nên hăng hái lên đi. Chỉ vậy thôi, hôm nay đến đây là giải tán......!"

Đột nhiên tuyên bố buổi huấn luyện đặc biệt.

Misora nhăn mặt hét lớn, Rico thì khẽ nhếch mũi, trong khi Lecty thì đang đặt tay lên ngực với vẻ lo lắng.

* * *

“...... Vẫn còn một vấn đề nữa chưa được đề cập đến.”

Freon nói sau khi xác định không còn sự hiện diện của bất ai ở ngoài cửa.

Kể ra thì vấn đề sa thải Kanata không phải là thứ quan trọng gì so với vấn đề sắp sửa được đề cập đến. Cũng chính vì vậy, chuyện vừa rồi không cần nhất thiết phải gấp gáp.

“Có thể là các em cũng đã nhận ra rồi, tôi không chỉ gọi hai người từ Tiểu Đội Đặc Biệt <Royal Guard> đến đây chỉ vì cái vấn đề cỏn con này. Đúng hơn là, vấn đề chính của câu chuyện sẽ bắt đầu từ đây."

Freon chống tay lên bàn với vẻ mặt nghiêm nghị.

Không khí dần trở nên căng thẳng hơn như thể mọi thứ đang lạnh lên một cách nhanh chóng. Mức độ nghiêm trọng đã thay đổi hoàn toàn so với vấn đề sa thải Kanata trước đó, lần này nó nghiêm trọng tới mức khiến cho người khác cũng có thể nhận ra đây không phải là chuyện đùa.

“Cái xác của <Chimera Antares> đã bị ai đó tiêu diệt vào vài ngày hôm trước. Nó đã được giao cho Khoa Y Học <Medicine> thu thập và phân tích, và họ đã phát hiện ra vài thứ khá thú vị. Đó là một khám phá lớn trong y học tái tạo. Tôi muốn nghe ý kiến của hai em về chuyện này, những người dày dạn kinh nghiệm nhất trên chiến trường của <Mystogan>. Chuyện là vậy đấy, vậy thì bây giờ chúng ta sẽ đến viện nghiên cứu ngầm. Hãy theo tôi.”

Như đã nói, Chloe và Yuri được dẫn đến phòng nghiên cứu dưới lòng đất. Vì là nằm dưới lòng đất nên không khó để hình dung rằng có rất nhiều thứ không thể để người ngoài biết đến.

Hai thành viên của Tiểu Đội Đặc Biệt <Royal Guard> đi theo Freon với những bước đi đầy căng thẳng.

~~~~~~~

Nhiệt độ đã được điều chỉnh một cách thích hợp thông qua máy điều hòa.

Nói tới môi trường ẩm thấp và âm u là sẽ liên tưởng ngay đến lòng đất, nhưng không hề có chuyện đó với viện nghiên cứu dưới lòng đất này. Tuy nhiên, khi vừa bước vào phòng, thì ngay lập tức bắt gặp một mùi lạ khiến cho mũi phải co lại.

“Đến nơi rồi.”

Chloe và Yuri vào bên trong với Freon, người đang cầm thẻ bảo mật. Sau khi đi qua cánh cửa, phía trước là phòng nghiên cứu thứ năm, nơi chuyên nghiên cứu những nghiên cứu tuyệt mật.

“Tuy là đã nghe qua lời đồn, nhưng đây là lần đầu tiên em được chính mắt chứng kiến đấy. Ở đây nghiên cứu về các Ma Giáp Trùng <Magical Armored Insect> đúng chứ?"

Chloe hỏi.

"Nghiên cứu về Ma Giáp Trùng <Magical Armored Insect>...... tức là mổ xẻ, phải không?"

“Maa, đúng là vậy đấy. Tài liệu giải phẫu của loại nguyên thủy, em đã từng thấy nó trong lớp học rồi đúng không?

"Khi em còn là một học sinh dự bị, em đã bị nó ấm ảnh trong đầu đến nước em không thể chịu nỗi......"

Yuri, một người ghét những thứ kinh tởm, đáp lại một cách bất lực.

Càng đi sâu vào trong căn phòng thì sự kinh ngạc càng lúc càng tăng, ngoài vô số dây cáp và màn hình ra, thì còn có những thiết bị lớn không rõ công dụng được sắp xếp ngẫu nhiên. Ngoài ra, có năm hoặc sáu nhà nghiên cứu đang đắm mình trong công việc. 

Nơi này là một cơ sở tuyệt mật dành cho các học sinh trong nghề. Đây là khu vực bí mật chỉ có một số ít quan chức cấp cao ở <Mystogan> mới biết đến. Khung cảnh các nghiên cứu được tiến hành ở đây gợi nhớ đến một nghi lễ ma thuật đen.

Đặc biệt đáng chú ý trong môi trường xa lạ này là, cái bể lớn được đặt ở trung tâm căn phòng, trông giống như là một vật trung tâm của các nghi thức hiến tế vậy. 

Trong cái bể lớn đó có một khối thịt với hình thù kỳ lạ, cùng với dung dịch nuôi dưỡng màu xanh nhạt.

Có vẻ như khối thịt đang cố gắng vật lộn để trở thành một thứ gì đó. Không phải là con người mà là muốn trở thành một thứ gì đó khác, nó như là một con sâu bướm đang luồn lách để trở thành một thứ gì đó vậy.

Sau khi nhận thấy sự xuất hiện của Freon và những người khác, một người đàn ông có vẻ là người phụ trách bước đến chào hỏi. 

Freon chuyển sự chú ý về phía người phụ trách cơ sở, còn Chloe và Yuri thì được giới thiệu với một nhà nghiên cứu kiêm vai trò hướng dẫn cơ sở.

"Rất hân hạnh được làm quen, tôi sẽ là người giới thiệu cho các cô về cơ sở này. Tên tôi là Real."

Một học sinh năm hai thuộc Khoa Y Học <Medicine>, với ngoại hình lịch sự đang tự giới thiệu này là Real Nua. Cậu mặc một chiếc áo choàng trắng của một nhà nghiên cứu, ngay cả khi nhìn vào trang phục cũng có thể thấy được bờ vai hẹp của cậu, có thể thấy cậu là một người mảnh khảnh dễ nhìn. 

Real chào Chloe trong khi đang liếc mắt nhìn Yuri chằm chằm. Đôi mắt sắc bén của cậu, như thể đang phấn khích vậy.

Yuri, người đã nhận ra ánh mắt của cậu, liền hỏi.

"Có chuyện gì sao?"

“Không, không có gì cả. Chỉ là tôi rất vui khi được gặp mặt Flostre-san, một học sinh nổi tiếng trong Tiểu Đội Đặc Biệt <Royal Guard> thôi.”

Một nụ cười nhếch mép xuất hiện trên khuôn mặt của Real. Trước khi kịp nhận ra thì, đôi mắt sắc bén của cậu đã biến mất từ lúc nào không hay.

"Tôi không có nổi tiếng đến vậy đâu."

Yuri đáp lại với một nụ cười hoàn toàn xã giao.

Sau khi giải thích về các trang thiết bị của cơ sở, mục đích nghiên cứu và triết lý, họ di chuyển đến phía trước của bể canh tác, nơi có thể nhìn mọi thứ từ trung tâm.

"Đây là?"

Khi được Chloe hỏi, Real bắt đầu giải thích.

“Đây là một khối thịt của biến thể mà ngày trước ai đó đã hạ gục. Chúng tôi nghĩ rằng với đặc tính của khả năng tái tạo với tốc độ cao này có thể sẽ được sử dụng trong y học tái tạo, vì vậy chúng tôi đang thử nghiên cứu bằng cách thu thập và nuôi cấy nó ở đây. Khối thịt này dù có mổ xẻ bao nhiêu lần đi nữa thì nó cũng sẽ ngay lập tức tái tạo lại với tốc độ cao, trừ khi nó chết hoàn toàn, vì vậy nên chúng tôi không hề thiếu những mẫu thí nghiệm.”

Ra là vậy. Xem ra cái mùi hôi khó chịu ở khắp cơ sở từ nãy tới giờ là do cái khối thịt này gây ra.

Theo những gì Real giải thích, thì chỉ cần khối thịt này phát triển đến một kích thước nhất định, nó sẽ biến thành hình dạng của một con Ma Giáp Trùng <Magical Armored Insect>, nên nếu đến giai đoạn đó nó sẽ được lấy ra khỏi bể nuôi cấy, và đồng thời sẽ khai quật nội tạng để lấy mẫu làm bệnh phẩm.

Tuy rằng Real đã giải thích một cách đơn giản như vậy, nhưng đây là một nghiên cứu có thể đảo lộn cách vận hành của sự sống nếu nó không làm tốt. Trước suy nghĩ rằng đạo đức học không cần thiết cho sự phát triển của khoa học, tất cả các nhà nghiên cứu ở đây có thể sẽ phát điên vào thời điểm thực hiện loại nghiên cứu ma quỷ này.

Ít nhất thì Chloe cũng cảm thấy như vậy.

"Yuri, em không sao chứ? Em cảm thấy không khỏe à?"

“Vâng, em không sao cả.”

Mặc dù đã cố gắng hết sức để tỏ ra bản thân mình vẫn đang ổn, nhưng sắc mặt của Yuri từ nãy đến giờ lại rất xanh xao, và câu trả lời của cô cũng rất yếu ớt.

"Mn, có lẽ là do chị đã quá căng thẳng từ khi xuống tầng hầm, nên chị cảm thấy hơi khó chịu một chút. Yuri, em có thể quay lại và mua gì đó để uống cho chị được không?"

"Chuyện đó không thành vấn đề, nhưng còn chuyện báo cáo trong chuyến đi này......?"

“Em có thể làm chuyện đó sau mà. Chị sẽ giải thích với Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư cho. Về chuyện đồ uống, làm phiền em càng nhanh càng tốt nhé."

Chloe dùng tay đẩy nhẹ Yuri từ phía sau, như thể nói rằng hãy nhanh chóng rời khỏi đây.

Sau đó, cô chen vào cuộc thảo luận nghiêm túc giữa Freon và người phụ trách cơ sở, xin phép giúp Yuri lên mặt đất trước và nói rằng cô ấy sẽ gửi báo cáo sau.

Ngay khi Chloe chuẩn bị quay lại mặt đất, thì Real, người đã giải thích từ nãy đến giờ, đột nhiên hỏi.

"Nhân tiện cho tôi hỏi, có vẻ như Flostre-san chỉ hứng thú đến những người mạnh hơn cô ấy thôi, phải không?"

Chloe phải mất một lúc mới nghĩ ra trả lời cho câu hỏi đó.

"E~tou, có phải là chuyện trong ‘Tạp chí Không Chiến Pháp Sư hàng tháng’ lần trước phải không? Nếu là chuyện đó, thì có vẻ là như vậy. Yuri dường như chỉ hứng thú đến những người mạnh mẽ hơn mình thôi.”

Cô trả lời với vẻ mặt thể hiện sự phiền phức. Tiểu Đội Đặc Biệt <Royal Guard> là những người mạnh nhất, vì vậy tìm một người có thể mạnh hơn họ hầu như là không có một ai.

Tuy nhiên, Real lại gật đầu như thể bị thuyết phục.

"Ra là vậy. Quả nhiên, Flostre-san chỉ thích những người mạnh hơn mình."

Không để ý đến Real, người đang lầm bầm gì đó, Chloe rời khỏi phòng thí nghiệm dưới lòng đất đầy rùng rợn này.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Jin note:

Mới dịch có cái tên chương thôi mà cứ tưởng qua chương sau t phải đổi tên truyện rồi đó :))

Dịch chương này mà t cười như thằng điên luôn, nản ông main thật. Nhờ ổng mà Misora giờ trở thành kẻ biến thái trong mắt người ta rồi :))

Mà không biết lần này main sẽ tính sao đây, mong là không như kết quả của vol 1 :)) Vào trận là support cho team người ta :))

Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, nhớ cmt, cày view nhiệt tình để mình có động lực nha.

Vì lần đầu tiên mình tham gia dịch LN cho nên sẽ không tránh khỏi sai sót. Mọi người cứ phê bình nhiệt tình để mình cải thiện nhé.

(Tiên phong mà gặp đồng đội vậy thì thôi rồi, tội em nó) (Sao lúc nào cũng la em nó vậy :(( ) (Câu này ám chỉ khả năng teamwork của nhóm Misora chỉ tới nhiêu đó thôi) (Ông này có đúng 1 cái kiểu cười thôi đấy) (Giết nguyên con boss mà bị vậy không bất mãn mới lạ đấy) (Thấy cái rầm là t hơi nghi rồi :)) ) (Kiểm tra kiến thức êi :)) Đố các bạn biết Rudel là ai?) (Câu trả lời là một phi công xuất sắc nhất của Đức trong Chiến tranh thế giới thứ II) (Từ anh chứ ai, chơi ác vậy kêu người ta làm xong rồi nói không có -_-) (Thản nhiên thiệt) (Đụng lộn thằng main :)) ) (Chắc chưa hoàn hồn :)) ) (Đây rồi, khả năng cà khịa bá đạo của anh Kanata) (“Những trò đó đối với em──” sao cơ :)) ) (Có mùi chơi dơ rồi đó -_-) (Tự kỷ cho dễ hiểu :)) ) (Cái “nó” của các bạn nghĩ có giống cái “nó” của t đang nghĩ không :)) ) (Nghe thôi đã thấy dị rồi) (Tụi nó đang nghiên cứu cái gì vậy không biết -_-) (Cố tỏ ra là mình ổn, nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng :)) ) (Chị đại hiểu chuyện là đây chứ đâu :)) ) (Nên nhớ thằng main nó cũng nằm trong đó nhá :)) )