Trans: KurosakiJin
Edit: KurosakiJin
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Vụ việc gây thương tích hàng loạt bí ẩn đã được Yuri giải quyết đâu vào đó.
Ba ngày sau kể từ ngày trận đấu mô phỏng diễn ra. Sự thật trên đã được công bố tại <Mystogan>. Kẻ tấn công là một con quái vật không xác định, và đã có tin đồn rằng kẻ phản bội Kanata Age đã chiến đấu với kẻ tấn công đó, nhưng tất cả sự thật vẫn còn là một ẩn số. Sau đó, Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư, Freon Flamel, đã đưa ra sự lựa chọn hợp lý nhất để duy trì an ninh cho thành phố.
Lựa chọn đó là, trong sự việc vừa rồi, Kanata Age đã bỏ chạy cùng với đám đông trong đấu trường, cậu đã không hề chiến đấu với con quái vật không xác định đó. Dù sao thì, cũng chính Kanata, người có liên quan đến vụ việc, không muốn tiết lộ sự thật ra bên ngoài, và Freon cũng muốn nhân diệp này đánh bóng danh tiếng của Yuri Flostre trong thành phố.
Là một người chỉ còn vỏn vẹn 10 tháng nữa là sẽ rời trường, đối với những học sinh năm nhất của học viện, Freon cần phải xây dựng nên một hình tượng anh hùng cho thế hệ tiếp theo. Lý do cũng rất đơn giản, nếu có một hình tượng anh hùng thì nó có thể thúc đẩy tinh thần của mọi người. Trên chiến tiến chống lại Ma Giáp Trùng, sự tồn tại của một anh hùng là không thể thiếu đối với <Mystogan>.
Giống như Kanata đã từng......
Sự mất tích của tên Real và một số học sinh khác đều được coi là một tai nạn. Những người có thi thể được xác nhận là đã chết sẽ được gửi giấy báo tử cho gia đình người thân của họ. Đây là quy luật ở <Mystogan>, là sẽ không tiết lộ nguyên do tử vong của học sinh.
Sau vụ việc gây thương tích hàng loạt được giải quyết, và giành được chiến thắng trong trận đấu mô phỏng, Kanata sẽ tiếp tục được đồng hành cùng với tiểu đội E601 với tư cách là một Hướng Dẫn Sư như đã hứa trước đó.
"Này nhá, tôi có một chuyện muốn hỏi các cô đây."
Cả nhóm ba người Misora đều đang có mặt tại phòng tiểu đội.
Thời tiết buổi chiều hôm nay rất là ấm áp. Có thể nói đây quả đúng là một ngày hoàn hảo để tập luyện. Tuy nhiên, vào hôm nay, Kanata có một chuyện quan trọng cần phải thông báo nên đã tập hợp cả ba tại phòng tiểu đội, và đồng thời cũng bảo rằng không cần thiết phải mặc quần áo bảo hộ.
Lại sắp có một khóa huấn luyện đặc biệt mới nữa à?
Với suy nghĩ đó trong đầu, cả nhóm Misora bắt đầu đề cao cảnh giác với khóa huấn luyện đặc biệt kỳ quặc sắp phải đối diện. Cả ba cùng nuốt nước bọt, và cẩn thận quan sát từng động tác của anh chàng Hướng Dẫn Sư này.
"Hm, các cô làm gì mà nhìn tôi chằm chằm thế?"
""" .........! (Gokuri)"""
Anh, anh ta định sẽ làm gì tiếp theo đây?
Cả nhóm Misora cùng chăm chú quan sát nét mặt của Kanata.
Còn về phần Kanata, thì cậu chỉ biết nhìn vào những học trò đang nhìn chằm chằm vào mình mà chả hiểu lý do là gì, và để lộ ra một vẻ mặt chả thể hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra.
“Có chuyện gì xảy ra với các cô vậy? Vì các cô đã cố gắng hết sức trong trận đấu mô phỏng hôm trước nên hôm nay tôi có phần thưởng cho các cô đây......"
"Phần thưởng á...... Thật, thật á!?"
"Ừ, thì đúng là vậy, bộ có gì không đúng à?"
Cả nhóm Misora liền thở phào nhẹ nhõm. Vào lúc này, Kanata cuối cùng cũng nhận ra được sự tình.
"Không lẽ, các cô vừa nghĩ là sắp có một khóa huấn luyện đặc biệt mới nào đó nữa à?"
"Đó là bởi vì, chúng tôi chả thể nào đoán được là anh đang nghĩ trong đầu hết......"
"Nhưng mà, thông thường thì lẽ ra là các cô phải đoán ra được chứ? Chúng ta đã trải qua rất nhiều chuyện mà vẫn chưa hề ăn mừng gì hết, hơn nữa đây lại là chiến thắng đầu tiên của các cô đấy."
Chiến thắng đầu tiên? Thật là một câu nói ngọt ngào làm sao.
Cả nhóm Misora lắng nghe những lời từ miệng Kanata, người hướng dẫn của họ, vừa nói ra một cách thắm thiết.
"Nhân tiện, tôi sẽ giới thiệu luôn một người. Em vào được rồi đấy. Đây là bại tướng, Yuri Flostre, và cũng là thành viên mới của tiểu đội chúng ta."
"......Anh, anh nói ai là bại tướng chứ!"
Ngay khi cánh cửa vừa mở ra một cách mạnh bạo, thì bỗng xuất hiện một người liền đáp trả lại những lời của Kanata, đó chính là người anh hùng đã cứu lấy <Mystogan>, Yuri.
"Hm, nhưng chả phải là em đã bại trận đó sao? Cho nên anh mới gọi em là bại tướng."
"..................."
"Giờ thì, thưa ngài bại tướng. Anh mong là em không quên tự giới thiệu bản thân với những người đồng đội trong tương lai của mình."
"........Hôm nay chị tới đây để gia nhập tiểu đội dưới sự hướng dẫn của Kanata-senpai với tư cách là một thành viên mới của đội. Chị tên là Yuri Flostre. Tuy vẫn còn hoạt động trong Tiểu Đội Đặc Biệt, nhưng mong được các em giúp đỡ. ......Giờ thì anh hài lòng chưa! (Piki)"
"""...........(Uwa, giờ phải làm sao đây? Yuri-san đang rất tức giận kìa!)"""
Vẻ mặt của Yuri rõ ràng là không hề vui một chút nào.
Vào lúc này, chứng kiến người đàn chị cuối cấp siêu nổi tiếng, Yuri, đang có tâm trạng cực kỳ tồi tệ, cả nhóm Misora liền hướng mắt về phía Kanata để cầu xin sự giúp đỡ, nhưng.
"Hora, các cô bị sao vậy? Ngài bại tướng đang chào hỏi các cô đấy."
Sự khiêu khích của Kanata ngày càng khiến cho tâm trạng của Yuri trở nên tồi tệ hơn.
Phần thái dương của cô bắt đầu co giật tỏ vẻ cực kỳ khó chịu.
"""......Hân, hân hạnh được làm quen."""
Cả ba cô gái đáp lại một cách đầy sợ hãi.
Sau khi nhìn thấy vẻ tương tác của họ có vẻ hơi khó xử, Kanata lẩm bẩm nói.
“Thôi, vậy cũng không tới nỗi.”
"Cái gì mà ‘vậy cũng không tới nỗi’ chứ hả!?”
Cùng lúc đó, cả nhóm Misora lặng lẽ gật đầu, và cho rằng Kanata chính là nguyên nhân của sự việc này.
Sau đó Kanata đột nhiên nhận ra điều gì đó.
Từ khi bước vào phòng thì cậu cũng đã có để ý đến rồi, ngoài chiếc cặp đi học ra thì Yuri còn cầm theo một chiếc hộp vuông màu trắng được quấn bằng ruy băng, trông có vẻ như nó rất là quan trọng.
"Tí nữa thì quên, cái hộp đó là gì vậy?"
"Đây, đây là......bánh, bánh kem ạ!"
Yuri thú nhận trong khi nhìn xuống với vẻ mặt đỏ bừng.
"Heh, là bánh kem à? Em, đúng là chu đáo thật đấy. Không hổ danh là thành viên mới."
Kanata nhanh chóng giật lấy chiếc hộp trên tay Yuri, và đặt nó xuống bàn trước mặt nhóm Misora, sau khi để ở một nơi mà mọi người có thể thấy được rõ nhất, sau đó cậu liền mở chiếc hộp ra.
Không biết vì lý do gì, nhưng Yuri lại trông rất bối rối cố gắng hết sức mình để ngăn cậu lại.
"Đợi, đợi một chút đã Kanata-senpai! Anh, anh định mở nó ở đây sao!?"
"Tất nhiên rồi. Nếu không mở ở đây thì mở ở đâu đây?"
"Em, em nghĩ là không cần nhất thiết phải mở nó ở đây đâu! Hay là, hãy mở nó ở một nơi chỉ có hai, hai hai hai, hai chúng ta thì sao?”
"Này nhá, nếu mà ở một nơi chỉ có anh và em thôi, thì làm sao bọn nhóc có thể ăn được bánh chứ? Những lúc như thế này nhá, là phải cùng ăn với nhiều người thì mới vui được."
"A, anou! Đợi, đợi một chút────"
“Vâng, và đây là chiếc bánh ăn mừng của Yuri đem đến!”
Ngay khi chiếc hộp được mở ra, thì một chiếc bánh kem có màu sắc tuyệt đẹp với dâu tây và kem xuất hiện từ bên trong. Ngoài ra, còn có một thanh sô cô la lớn được đặt ở bên trên chiếc bánh nữa.
""""......................!!!!""""
"Hm, tại sao mọi người lại im lặng vậy?"
Tất cả ánh mắt của mọi người ở đó đều tập trung vào chiếc bánh kem trong chiếc hộp vừa mở. Hay nói một cách chính xác, là họ đang hướng ánh mắt vào những chữ cái được viết trên một thanh sô cô la lớn nằm bên trên chiếc bánh.
Tôi thích bạn. Xin hãy hẹn hò với tôi.
"À─......, Thiệt hả, Yuri? Tuy là anh không có ý kiến gì về sở thích của em, nhưng mà, cái gì cũng phải có chừng mực chứ. Hora, bọn nhóc này chỉ mới có 14 tuổi thôi đó, bọn chúng không biết gì về những chuyện như thế đâu."
Em ấy định tặng nó cho ai nhỉ, Lecty à?
Kanata nghiêng đầu và nhìn quanh những học trò của mình.
Cả nhóm Misora thì hầu như đều đã đứng hình mất năm giây. Còn về phần Yuri thì, cô đã bị Kanata làm cho nhịp tim của mình càng lúc càng tăng nhanh và vẻ mặt cô càng lúc càng đỏ hơn. Và rồi cô hít một hơi thật sâu.
"Ka, Kanata-senpai là đồ ngốc──────!!"
Yuri nắm thật chặt lấy chiếc khăn tay, và dùng hết hơi trong phổi của mình, rồi hét thật lớn. Sau đó cô lao thẳng ra phía hành lang với một cánh tay che lấy mắt mình.
Trong căn phòng đầy yên tĩnh, Kanata lẩm bẩm.
"Hm? Yare yare, tự nhiên khi không lại đi nói người khác là đồ ngốc, đúng thật là bất lịch sự mà."
Cả nhóm Misora cũng chả biết phải nói gì trong tình huống lúc này nữa.
Cũng không để quá bận tâm chuyện vừa rồi, Kanata thản nhiên lấy ra thứ gì đó được giấu dưới chiếc bàn nhỏ.
"Thôi, đùa này giờ cũng đủ rồi. Giờ thì vào vấn đề chính thôi. Đây. Misora, cô mở nó ra thử đi."
Lại một chiếc hộp trắng khác xuất hiện. Misora tự hỏi rằng lần này sẽ là gì đây, rồi từ từ mở nắp hộp ra.
Sau khi xác định được thứ bên trong là gì, nét mặt cô ngay lập tức rạng rỡ hẳn lên.
"Không, không đùa chứ!? Cái gì thế này!?"
Những thứ xuất hiện trước mặt cô là, một chiếc bánh trái cây đầy màu sắc, bên cạnh có thêm một chiếc bánh mont blanc (bánh kem hạt dẻ) đầy đủ hương vị của các nguyên liệu, tiếp theo là một chiếc bánh sô cô la đắng đầy hương vị trưởng thành, và cuối cùng là một chiếc bánh su kem tưởng chừng như rất bình thường.
Ba chiếc bánh tuyệt đẹp lộng lẫy, và một chiếc bánh su kem đơn giản.
Ánh mắt của cả nhóm Misora bắt đầu sáng lấp lánh lên và nhìn chằm chằm vào người trước mặt họ.
"Hm, là bánh kem chứ gì? Tôi đặc biệt chuẩn bị cho các cô đấy."
Nói xong cậu nhìn về phía Misora, người đang chảy nước dãi từ miệng ra.
“Cái lần mua kem mềm vào bữa trước, hình như là tôi đã ăn mất phần của cô nhỉ. Vì nên cô có thể là người đầu tiên chọn món đấy.”
"Thật, thật chứ......?"
"Ờ, tất nhiên rồi. Đó lý do tôi mua chúng mà."
Đối diện với sự bất ngờ này, Misora đồng thời tỏ vẻ vui mừng cùng với một chút bối rối. Trong khi nhìn vào Misora, ánh mắt của Rico và Lecty như thể muốn nói lên "Mình cũng muốn là người đầu tiên được chọn nữa”.
Tuy nhiên, Kanata lại nở một nụ cười đầy tự tin.
"Không chừng, những món còn lại cũng rất là ngon đấy."
Cậu nói một cách gảy gọn.
"Nm, mình nên chọn cái nào đây nhỉ......?"
Bánh mont blanc (bánh kem hạt dẻ) trong có vẻ rất ngon, và cả bánh sô cô la đắng cũng vậy nữa. Nhưng mà, bây giờ tự nhiên mình lại muốn ăn cái gì đó vừa chua vừa ngọt, vậy chắc là mình sẽ chọn chiếc bánh trái cây. Sau khi quyết định như vậy, Misora từ từ đưa tay mình tới chiếc hộp, nhưng bỗng đột nhiên có một bàn tay xinh đẹp trắng nõn nà xuất hiện từ bên cạnh, và liền đoạt lấy chiếc bánh mà Misora đang nhắm đến.
"Đợi, đợi một chút, Rico! Chiếc bánh đó là của mình mà!"
"Tôi rất thích ăn raspberry (quả mâm xôi). Vì vậy cô hãy ăn bánh su kem đi."
Vừa dứt câu, Rico thản nhiên thưởng thức chiếc bánh trái cây vừa đoạt được. Vị chua chua ngọt ngọt của trái cây, và vị ngọt của bánh càng lúc càng lan tỏa ra trong miệng của cô.
"Fuu, cũng không đến nỗi tệ."
Trái ngược với phản ứng đơn giản ấy, Rico thật sự cảm thấy nó rất ngon.
"Này, đợi, đợi đã......!"
Mà, thôi vậy. Nếu bánh trái cây bị lấy mất rồi, vậy thì đành chọn chiếc bánh mont blanc (bánh kem hạt dẻ) có đầy đủ hương vị của các nguyên liệu, và cả hương vị của hạt dẻ ngoài phần kem nữa────. Tuy nhiên, trong lúc cô đang suy nghĩ thì chiếc bánh đã không còn ở trong hộp nữa rồi.
"Anou...... Mi, Misora-san. Mình, mình......rất thích bánh mont blanc (bánh kem hạt dẻ). Mình, mình có thể ăn nó chứ?"
Lecty nhìn cô bằng một ánh mắt long lanh như một chú cún con chihuahua. Nếu muốn có được chiếc bánh mà buộc phải nói ra những lời có thể làm tổn thương Lecty đáng yêu này, thì Misora hoàn toản không thể nào làm được điều đó.
".........Được, được chứ."
"Cảm, cảm ơn cậu rất nhiều!"
Nở một nụ cười rạng rỡ trên môi, Lecty quay lại trở ngồi của mình với chiếc bánh mont blanc (bánh kem hạt dẻ) ngọt ngào trên tay. Sau đó cô dùng chiếc nĩa nhựa đi kèm trong hộp, và nhâm nhi một cách hết sức mãn nguyện.
"Ngọt~~~quá đi mất! Cảm ơn anh rất nhiều, Kanata-san!"
Vậy là Misora đã miễn cưỡng từ bỏ chiếc bánh mont blanc (bánh kem hạt dẻ) mà mình muốn ăn. Nhưng mà, cũng không sao. Vẫn còn chiếc bánh sô cô la cơ mà. Tuy nhiên,
"Hm, có vẻ là cô đã trở nên khiêm tốn hơn rồi đấy. Không lẽ là do cô đã ý thức được việc mình là một đội trưởng rồi à?"
Đột nhiên Kanata lại bắt chuyện với cô.
"À, à thì cũng có thể nói là vậy."
"Ra vậy. Vậy người tiếp theo chọn món là tôi nhỉ. Để xem, tôi sẽ chọn cái này vậy."
"Cái, cái đó......!"
Chiếc bánh mà Kanata vừa chọn chính là lựa chọn cuối cùng của Misora, chiếc bánh sô cô la. Nếu để mất chiếc bánh này, thì thứ duy nhất còn sót lại mà cô có thể chọn chỉ là một chiếc bánh su kem đơn giản───mà thôi.
"Bộ có chuyện gì sao?"
Trong khi gần như sắp vô tình nói ra ý định thực sự của mình, thì ngay lập tức cô kìm nén nó lại. Misora tự hỏi. Anh ta cũng đã rất cố gắng với vai trò là một Hướng Dẫn Sư mà đúng không? Hơn nữa anh ta cũng là người đã cất công mua những chiếc bánh này nữa, Những lúc như thế này......mình nên bày tỏ lòng biết ơn với những việc mà anh ta đã làm bằng cách cố gắng nhẫn nhịn một chút nhỉ.
Tuy nhiên, Misora sự thật rất muốn nói rằng mình muốn ăn chiếc bánh đó......
"......Không, không có gì hết."
"Hm, cô đúng thật là, đã trưởng thành hơn rồi nhỉ."
Kanata vừa lẩm bẩm vừa thưởng thức chiếc bánh sô cô la mà mình đã chọn.
Misora cầm lấy chiếc banh su kem còn lại trong hộp, và chán nản cắn một miếng.
Làm sao mà một chiếc banh su kem đơn giản như vậy lại có thể sánh bằng ba chiếc bánh lộng lẫy kia được chứ. Với suy nghĩ đó trong đầu, Misora cắn một miếng mà không hề mong đợi gì về hương vị của nó, tuy nhiên ngay khoảnh khắc cô vừa cắn chiếc bánh, Misora liền tròn xoe đôi mắt mình.
"Không, không thể nào! Cái gì vậy nè, chỉ là một chiếc bánh su kem thông thường, nhưng mà nó thực sự rất ngon!"
Độ ngọt vừa phải và vị kem đậm đà. Sau đó là một hương vị cực kỳ sảng khoái trong miệng. Bất kỳ cô gái nào ăn phải chiếc bánh tinh tế này đều sẽ không thể nào ngừng ăn nó lại được.
Chỉ trong nháy mắt, cô đã chén sạch chiếc bánh su kem của mình.
"À, đó là bánh su kem từ quầy hàng mà tôi mua lần trước ấy. Chỉ có những người khách quen mới có thể mua được nó mà thôi. Những chiếc bánh su kem ở đó đều có số lượng rất giới hạn, ngay cả Yuri cũng chỉ mới ăn được có vài lần thôi đấy."
"Anh, anh......không lẽ là anh đã cố tình khiến cho tôi phải ăn nó à?"
“Đoán xem. Nhưng mà, trong vụ việc lần trước nhờ có sự giúp đỡ của cô mà tôi mới có thể giải quyết được một số tình huống đấy. Ví dụ như là lúc Yuri bị kẻ địch bắt giữa ấy."
".....Anh, anh không nhất thiết cần phải cảm ơn về những chuyện như thế đâu."
"Ờ. Nhưng mà chỉ trong lần này tôi sẽ làm điều đó. Mà rốt cuộc thì, Yuri lại chính là người kết liễu kẻ địch nhỉ."
“Nm............”
"Ma, chả qua là các cô cần phải luyện tập chăm chỉ nhiều hơn mà thôi. ......Giờ thì, hãy để cho tôi nói thêm một điều nữa nhá."
Kanata tỏ vui mừng hơn bao giờ hết, rồi nhìn quanh nhóm Misora và nói.
"Các cô thực sự đã rất cố gắng trong thời gian qua. ────Đây là chiến thắng đầu tiên của tiểu đội E601 chúng ta, các cô đã làm rất tốt!"
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Jin note:
Chương này nói về đồ ngọt cũng được quá ấy chứ, bánh ngọt tình tiết cũng ngọt đều :))
Sau một vol căng thẳng (nhất là những khúc có thằng Real -_-) thì một chương ngọt thế này thì còn gì bằng :))
Mà vụ Yuri bị hiểu là đồng tính vẫn chưa được giải quyết nữa, chắc sau này còn nhiều khúc dở khóc dở cười với nó quá =))
Vậy là chỉ còn lời bạt là sẽ qua vol 3 rồi, sắp đến khúc sau của anime rồi. Mong mọi người tiếp tục ủng hộ (´・ω・`)
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, nhớ cmt, cày view nhiệt tình để mình có động lực nha.
Vì lần đầu tiên mình tham gia dịch LN cho nên sẽ không tránh khỏi sai sót. Mọi người cứ phê bình nhiệt tình để mình cải thiện nhé.
(Ý là trang phục dùng để chiến đấu á) (“Gokuri” là tiếng nuốt nước bọt ấy) (Từ vụ luyện tập cho tới vụ xử con boss vol 1, rồi đến đấu với đội B227, rồi đến đấu cái thằng biến thái nào đó nữa) (Câu vừa rồi dame mạnh quá còn đang bị stun :)) ) (“Piki” ý là kiểu thể hiện sự tức giận ấy) (Cầu cứu lộn người rồi :)) ) (Anh main nhà ta vẫn còn tin là Yuri có sở thích đó đấy =)) ) (Tội em nó) (Nếu mà có cái ảnh minh họa Lecty lúc này 1 cái nhá, thì không cần bánh ngọt t cũng sóc đường ngay và luôn á :)) ) (Hình như là em ấy là người được chọn đầu tiên mà phải không :)) ) (Thế mà anh mua được là đủ hiểu anh quen chủ tiệm cỡ nào rồi :)) ) (Nếu t nhớ không lầm là em ấy tính bắn hù ai dè thành bắn thật á :)) )