Kuusen Madoushi Kouhosei no Kyoukan

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3470

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1286

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 300

Tập 03 - Chương 4: Quyết chiến

Trans: KurosakiJin

Edit: KurosakiJin

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Note nhẹ đầu chương:

Từ giờ cụm từ "Vũ Khí Giả Kim Thuật <Mithril>" sẽ đổi thành "Ma Cụ Giả Kim <Mithril>" nhá. Lý do là vì từ giờ không chỉ riêng gì vũ khí nữa, mà đã có thêm cả những trang bị khác được làm bằng giả kim rồi.

Tiện thể giải thích cho ai muốn hiểu về mấy cái danh hiệu của trường phái Eisenach luôn. Hiện tại đã có Lecty sở hữu danh hiệu là "Thập Dực Không Kỵ" và nó có thể hiểu là kỵ sĩ bầu trời thuộc thứ hạng ở mức thập cánh. Và Blair với danh hiệu "Thiên Dực Không Kỵ" cũng tức là kỵ sĩ bầu trời thuộc thứ hạng ở mức ngàn cánh nhá.

Vậy thôi nhá, mọi người đọc truyện vui vẻ.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trong trận đấu giao hữu giữa <Mystogan> và <Mercia>, sẽ có bảy trận đấu được diễn ra tại đấu trường.

Bao gồm bảy tiểu đội được chọn ra từ hai học viện. Vậy nên sẽ có tổng cộng mười bốn tiểu đội tham gia vào trận đấu.

Theo quy định, thì mỗi tiểu đội từ hai phía đều sẽ có một trận để đấu với nhau, bất kể có là thắng hay thua, thì cả bảy trận đấu giao hữu cũng đều sẽ được diễn ra.

Vào năm ngoái, <Mystogan> đã thua <Mercia> với tỷ số 2-5, vậy nên chắc chắn năm nay họ sẽ quyết tâm giành chiến thắng. 

Mặc dù vòng đấu đầu tiên đã bắt đầu từ lâu, nhưng nhóm của Kanata thì lại thuộc vòng đấu thứ bảy, vòng đấu cuối cùng của ngày.

Vì đó là trận đấu cuối cùng của buổi sáng, nên cả nhóm đã có rất nhiều thời gian rảnh rỗi. 

Tại phòng chờ, trước lúc bắt đầu trận đấu. Nơi mà sự căng thẳng và tĩnh lặng đang bao trùm mọi thứ.

Sau khi bàn lại chiến thuật đã giải thích lúc sáng xong, Kanata bắt đầu rời khỏi phòng chờ. 

Nhưng trước khi đi, cậu không quên để lại lời nhắn với các học trò của mình, rằng các cô/em đã đủ mạnh rồi, vậy nên không cần phải lo lắng gì cả.

Sau đó, tiểu đội E601 cũng bắt đầu đi theo sự hướng dẫn của nhân viên đấu trường.

Khi cả nhóm vừa bước ra sân đấu, thì bỗng dưng cả khán đài bùng lên những tiếng hò reo không ngừng nghỉ từ khắp mọi phía, cứ như là một quả bom vừa mới phát nổ vậy.

Một sự chú ý đến mức không thể ngờ.

Mà nói gì thì nói, tất cả cũng đều là do tỷ số thắng thua của trận đấu giao hữu mà ra cả, tỷ số hiện tại của hai học viện đang là ba đều, ba thắng và ba thua. Cả hai bên đều đang rất ngang tài ngang sức với nhau. 

Vậy nên, nói một cách khác, nếu như nhóm của Misora có thể giành được chiến thắng trong trận đấu thứ bảy này, thì lúc đó <Mystogan> sẽ là học viện giành chiến thắng trong buổi giao lưu học viện năm nay.

Trong khi khán giả bên phía <Mercia> đang không ngừng hò reo cổ vũ. 

Thì khán giả bên phía <Mystogan> lúc này lại đang vô cùng hoang mang trước sự xuất hiện của tiểu đội hạng F từ học viện của mình.

Tiểu đội của Blair đã có mặt sẵn tại sân đấu từ trước đó. Từ trên không trung, họ hiện đang đứng thành hàng và chờ tiểu đội của Misora ra trận.

Vào lúc hai bên xếp thành hai hàng đối diện nhau, Lecty đã đứng tại vị trí đối diện với Blair.

Trên cổ Lecty lúc này là một mặt dây chuyền có biểu tượng của một nữ chiến binh <Valkyrie> đang cầm hai ngọn giáo trên tay. Nếu như mặt dây chuyền này bị cướp mất, hoặc là người đang đeo nó bị hạ gục, thì trận đấu sẽ kết thúc.

Thứ này đáng lẽ ra phải để cho người mạnh nhất của tiểu đội đeo nó mới phải chứ, nhưng tại sao lại......Blair tỏ vẻ khó hiểu.

"Một người như cô mà lại là đội trưởng á......!? Tại sao không phải là người thuộc Tiểu Đội Đặc Biệt như Yuri Flostre chứ!? Cô đang đùa tôi đấy à!?"

"A, anou......mình, mình không có đùa!"

Bằng một cách nào đó mà Lecty đã có thể phản bác lại được như vậy, Và sau đó cô mạnh dạn tuyên bố với Blair rằng.

"Blair-san, lần này mình chính là đội trưởng của tiểu đội."

"Để cho một đứa kém cỏi như cô đây làm đội trưởng. Xem ra là <Mystogan> đã bỏ cuộc trong trận đấu này rồi nhỉ."

"Chúng, chúng mình không có bỏ cuộc......! Chính vì muốn giành chiến thắng cho <Mystogan> nên chúng mình có mặt ở đây."

"Thôi bỏ đi. Miễn là tôi có thể chiến đấu được với Kanata Age, thì sao cũng được."

Blair nói một cách đầy ác ý, và coi Lecty là một đứa không hề có gì đáng ngại cả. Nói gì thì nói, cô cũng đã đánh bại Lecty một cách áp đảo vào ngày hôm trước. Bởi nên cô nghĩ như vậy cũng là điều hiển nhiên mà thôi.

Chỉ quan tâm đến mỗi việc được chiến đấu với đối thủ mạnh, đó là phong cách chiến đấu của Blair.

Và mục tiêu tiếp theo của cô, chính là Kanata.

Bỗng dưng, Misora chỉ thẳng tay vào Blair, và nói.

"Nếu như cô cứ tiếp tục coi thường Lecty như vậy, thì cô sẽ phải hối hận đấy."

"Fuu, Misora. Dù cô không phải là đội trưởng mà vẫn ra vẻ quá đấy."

"Cậu, cậu bảo ai ra vẻ chứ! Rico cũng có phải là đội trưởng đâu mà suốt ngày cũng ra vẻ ta đây hoài đấy thôi......!"

"Chuyện đó là hiển nhiên rồi. Bởi vì tôi là một tồn tại siêu việt mà."

Rico cũng chỉ tay vào Blair, và nói.

"Nói cho cùng cô cũng chỉ là phàm nhân thôi. Vậy nên cô không phải là đối thủ của một nữ thần như tôi đâu."

"Rico-san. Nói như vậy chỉ khiến cho mọi người thêm xa lánh em mà thôi......"

"Fumu. Yuri, hôm nay nhờ cô chiếu cố nhá."

Sau một hồi lạc đề, Misora và những người khác quay sang gọi Lecty cùng với vẻ mặt đầy nghiêm túc.

"Lecty, nếu như Blair đáng sợ quá, thì hãy gọi cho mình bất cứ lúc nào cậu muốn nhá."

"Fuu, nếu như gặp khó khăn gì, thì cứ gọi cho tôi. Tôi sẽ hạ Blair bằng một phát bắn ngay thôi."

"Chị cũng mong là em sẽ dựa dẫm vào chị một chút đấy, Lecty-san."

"V-Vâng! Mong, mong được mọi người giúp đỡ!"

Lúc này, Lecty đã không còn do dự gì nữa.

Cô sẽ đường đường chính chính đối mặt với Blair.

"Đi thôi nào!"

Cả nhóm của Misora bắt đầu tản ra và đi đến những vị trí của riêng mình.

~~~~~~~

Đấu trường. Tại phòng VIP, nơi đã được gia cố lại trần nhà.

Kanata lúc này đang ngồi tại hàng ghế đầu bên cạnh cửa sổ, nơi có góc nhìn đẹp nhất để quan sát trận đấu.

Một phát pháo hoa đỏ được bắn lên bầu trời nhầm báo hiệu trận đấu đã chính thức bắt đầu.

Cùng lúc đó, nhóm của Blair cũng bắt đầu di chuyển.

Chiến thuật của nhóm Blair là tập chung vào những trận đánh riêng lẻ theo phong cách phổ biến của <Mercia>.

Chiến thuật của họ là sẽ để cho bốn người có thực lực lần lượt đối đầu với Misora, Rico. Lecty, và Yuri, nhầm mục đích hạ gục từng người một.

Bỏ qua tính hữu dụng của chiến thuật phối hợp đồng đội từ từng vị trí, họ chỉ biết tập trung lao thẳng đến nhóm Misora.

Chiến thuật mà nhóm Misora dùng để chống lại kẻ địch trong lần này, là một nước đi hoàn toàn khác so với từ trước đến nay.

Lecty và Misora, Rico và Yuri, cùng chia thành hai cặp gồm một cận chiến và một xạ thủ để đối mặt với nhóm của Blair.

Cũng bởi vì đã chia thành hai cặp để chiến đấu, nên đồng thời trận đấu cũng được diễn ở hai nơi cùng một lúc.

Theo thường lệ đáng lẽ ra là họ sẽ phối hợp cùng lúc cả bốn người để phản kháng, nhưng xem ra lần này họ không hề có ý định đó.

Một khởi đầu đầy bất ngờ và không thể lường trước được. Điều này đã khiến cho bình luận viên phải cứng họng không biết phải bình luận thế nào cho hợp lý.

Thậm chí là cả khán đài cũng không thể nào đoán được ý định từ chiến thuật này của nhóm Misora là gì.

Vào lúc đó, cánh cửa của phòng VIP bỗng dưng mở ra, để lộ ra một bóng người đang từ từ bước đến và ngồi cạnh Kanata.

Thấy vậy, Kanata đưa mắt nhìn về phía bóng người đó.

"Gì vậy? Bộ nhiệm vụ an ninh mệt lắm à?"

"Đúng vậy đấy. Tất cả đều là nhờ ơn ai đó đã giao những cô đàn em hồn nhiên của mình cho người khác lo liệu rồi thản nhiên nghỉ ngơi đấy. Nhờ ơn đó nên mình với Lloyd mới mệt rã người ra đây này."

"Hm, bảo sao lại có con gấu trúc xuất hiện ở đây."

Chloe bỗng đứng dậy khỏi ghế cùng với một tâm trạng như vừa bị tổn thương, rồi không nói không rằng đi đến trước mặt Kanata. Và ngay sau đó, cô liền vung chân đá thẳng vào ống quyển cậu.

Tuy nhiên, Kanata đã nhanh chóng rút chân lên, và đổi thành tư thế ngồi xếp trên ghế của mình.

"Heh, một chiêu không thể dùng quá nhiều lần đâu. ......Dowa!"

Đột nhiên chiếc chân ghế của Kanata đang ngồi bỗng dưng khi không lại bị thổi bay đi mất, và ngay lập tức chiếc ghế mất thăng bằng khiến cho cậu ngã sấp mặt xuống đất. Nguyên do của việc đó là do viên đạn ma thuật mà Chloe đã bắn ra từ đầu ngón tay của mình.

"Ôi, ôi! Là một thành viên của Tiểu Đội Đặc Biệt mà lại đi làm những trò như thế à?"

"Eh, cậu đang nói gì thế? Không phải đó chỉ là một bài huấn luyện thôi sao? (Cười)"

"Geh, mình đã là một Hướng Dẫn Sư rồi đấy nhá......"

"Nhưng trước đó, cậu là thuộc hạ của mình đấy. (Cười)"

"Hah...... Thôi, bỏ đi."

Bị áp đảo bởi nụ cười thiên thần và một áp lực vô hình nào đó đang đè nặng lên tinh thần mình, Kanata không còn cách nào khác đành phải nhượng mộ trước Chloe. Sau khi định thần lại, cậu bắt đầu đi lấy một chiếc ghế khác, và ngồi xuống bên cạnh cửa sổ một lần nữa.

"Này, Chloe. Cậu nghĩ trận đấu này đội nào sẽ giành chiến thắng?"

"Cũng không biết nữa. Đã là một trận đấu nếu như chưa đến phút cuối cùng, thì ta vẫn sẽ không thể biết được bên nào sẽ thắng bên nào sẽ thua đâu. Nhưng mà, nếu xét về mặt thực lực vốn có thì, có lẽ sẽ là tiểu đội của <Mercia> đấy."

"Ừ thì, ai nhìn vào cũng sẽ thấy vậy mà."

Bên phía <Mystogan>, hầu như là không có một ai tin rằng nhóm Misora sẽ giành chiến thắng cả. Thậm chí kể cả những người đã từng xem trận đấu mô phỏng của nhóm Misora với nhóm Lily thuộc tiểu đội B227 cũng nghĩ vậy, họ cho rằng nhóm Misora chỉ chẳng qua là do ăn may nên mới có thể giành được chiến thắng mà thôi.

Nhóm Misora vẫn chưa hề có lấy một người hâm mộ hay một người ủng hộ nào cả.

Thật là hoài niệm mà, Kanata nghĩ. Ban đầu, nhóm của mình cũng trải qua cảm giác như thế này mà nhỉ.

Từng là một tiểu đội chỉ gồm có ba học sinh năm nhất thuộc khóa dự bị với thành tích là đánh đâu thua đó. Bị mọi người xung quanh bảo là lũ yếu kém, và bị yêu cầu giải tán không ít lần.

Mặc dù là đôi lúc tiểu đội cũng có giành được chiến thắng, nhưng cũng bị họ xem là chó ngáp phải ruồi và không chịu công nhận chiến thắng đó. 

Như thể nhìn thấu được tâm trạng của Kanata, Chloe lên tiếng nói.

"Những trận đấu của chúng ta vào lúc đầu, chắc hẳn cũng giống với thế này nhỉ."

"Chắc là vậy. Ban đầu, cái tiểu đội gồm ba học sinh năm nhất thuộc khóa dự bị chúng ta đã luôn bị cười nhạo mà."

"Mn, lúc đó chúng ta đã hoàn toàn không thể giành nổi một chiến thắng nào. Tất cả đều là do lỗi của cậu vì đã không chịu nghe theo chỉ dẫn của Hướng Dẫn Sư mà ra hết đó."

"Eh!? Chả phải là mình là người luôn nắm bắt được tình hình hay sao......"

"Chứ không phải cậu là người đã luôn chống đối lại Hướng Dẫn Sư sao!? Nhờ ơn đó của cậu mà mình và Lloyd đã bị thuyết giáo không biết bao nhiêu lần đấy......"

"Đâu, chính vì nắm bắt được tình hình nên mới phản bác lại đấy chứ. Thì cậu biết đấy, thời điểm đó là cột mốc quan trọng nhất trong cuộc đời của chúng ta mà, nên mình không muốn phải nghe theo chỉ dẫn của một Hướng Dẫn Sư kém cỏi một chút nào cả." 

"Chuyện đó thì mình có thể hiểu được, nhưng mà......"

Nếu như Kanata không kịch liệt chống đối lại, thì có lẽ mọi chuyện đã trở nên êm đềm hơn cả rồi, Chloe lẩm bẩm nói.

"Vậy nên chuyện đó xảy ra như vậy là tốt rồi. Nhờ nó, mà chúng ta mới được như bây giờ đây."

Được như bây giờ, nhỉ. Chloe để lộ ra một ánh nhìn đầy buồn bã.

Đúng thật là tất cả mọi người đều đã trở nên mạnh hơn trước rất nhiều. Tuy nhiên, lúc đó và bây giờ lại có một sự khác biệt vô cùng lớn.

Nè, Kanata. Chloe lẩm bẩm trong lòng. Tại sao cậu lại không chịu tham gia vào bất kỳ hoạt động nào của tiểu đội kể từ vụ tai nạn đó vậy chứ......?

~~~~~~~

Tại khu vực không chiến của nhóm Rico và Yuri────

Tại đây, cả hai đang phải đối mặt với một Kiếm Sĩ Ma Thuật Sư sử dụng Rapier, và một Xạ Thủ Ma Thuật Sư sử dụng Shotgun, từ phía <Mercia>. 

"Kuh......!"

Ngay khi trận đấu vừa mới bắt đầu. Yuri đã hoàn toàn bị bao vây bởi đối thủ sử dụng Rapier. Tuy nói là bị bao vây, nhưng không có nghĩa là tên dùng Rapier này biết phân thân hay gì cả.

Những thứ đang không ngừng vây quanh Yuri lúc này không phải là bản thân hắn, mà chính là bảy quả Cầu Thép Ma Thuật của hắn ta. Mỗi quả cầu đều được tạo ra dưới dạng Ma Cụ Giả Kim <Mithril> cùng với ký tự rune được khắc bên trên. Tất cả chúng đều được điều khiển bởi suy nghĩ của tên dùng Rapier.

Một trong những quả cầu bất chợt lao thẳng về phía Yuri từ phía sau. Cảm nhận được đòn tấn công đó, cô liền quay người lại và vung mạnh cây Thương Ma Thuật của mình.

Một cú va chạm trực diện ngay lập tức diễn ra sau đó, khiến cho quả cầu bị cắt làm đôi trong phút chốc.

Tuy nhiên, lợi dụng sơ hở đó, tên dùng Rapier nhanh chóng tiếp cận và tung ra một nhát đâm thẳng về phía cô. 

Yuri vừa rút lui vừa nhịp nhàng chống trả lại bằng Thương Ma Thuật.

Từ nãy đến giờ cô vẫn luôn bị bao quanh bởi những quả Cầu Thép Ma Thuật, và hoàn toàn bị đối phương đùa cợt trong vòng vây của hắn. Đối phương là một người đầy tiềm năng được chọn ra để làm đại diện cho <Mercia>. Tên này sở hữu một khả năng xử lý tình huống đáng kinh ngạc đến nổi có thể sử dụng Kiếm Ma Thuật dạng Rapier và những quả Cầu Thép Ma Thuật cùng một lúc. Quả là một đối thủ vô cùng đáng gờm.

Tuy nhiên, Yuri lại mím chặt môi mình lại và chỉnh lại tư thế cầm thương của mình.

Mặc dù là cô vẫn còn rất thừa sức. Về mặt ma lực và cả mặt tinh thần.

Nhưng nếu phải nói ra vấn đề hiện tại thì......

"Rico-san, tình hình bên đó thế nào rồi?" 

"Đang vướng phải một vấn đề lớn đây."

Rico trả lời trong khi đang không ngừng chạy trốn khỏi đối thủ của mình, kể từ khi trận đấu bắt đầu đến giờ.

Cô đang luôn bị kẻ địch khóa mục tiêu bằng khẩu Súng Ma Thuật dạng Shotgun của hắn.

Phải liên tục né tránh những trùm đạn ma thuật từ khẩu Shotgun, khiến cho cô không khác gì là đang bị đối phương chơi trò mèo vờn chuột cả.

Và thế là, mối liên kết giữa Rico và Yuri đã hoàn toàn bị chia rẽ.

Trong nhóm ba người Misora, thì người sở hữu khả năng quan sát nổi bật nhất trong trận chiến chính là Rico, tuy vậy cô vẫn gặp phải không ít khó khăn khi phải đối đầu trước một đối thủ dày dặn kinh nghiệm của <Mercia>.

Đối mặt với tên Xạ Thủ Ma Thuật Sư đó, Rico tỏ vẻ khó chịu trong khi bắn trả lại.

"Bộ cô không định hỏi là vấn đề gì à?"

"Trong tình huống như thế này, không cần hỏi thì chị cũng đủ biết nó là gì rồi!"

Dứt câu, Yuri liền dùng thương đỡ đòn đâm kiếm từ tên Kiếm Sĩ Ma Thuật Sư trước mắt.

Yuri lúc này, đang rất muốn bay đến hỗ trợ cho Rico.

Tuy nhiên, để tìm ra được một khoảng trống để có thể thoát khỏi vòng vây này, thì đó lại là một chuyện không hề dễ dàng một chút nào.

Chí ít nếu có thể tráo đổi đối thủ với Rico-san thì────

"Rico-san. Xin em hãy chạy đến chỗ của chị. Chúng ta cần phải phối hợp với nhau."

"Tôi cũng muốn làm vậy lắm đấy chứ, nhưng mà tên này bám theo dính quá......"

"Không sao cả. Tuy chỉ là trong chốc lát, nhưng chị vẫn có thể tạo ra được cho em một khoảng trống."

Nói xong, Yuri đề cao cảnh giác trước tên dùng Rapier, và triệu hồi thêm một thanh Kiếm Ma Thuật ra.

Một kiểu phối hợp trang đầy lạ mắt giữa tay phải dùng Thương Ma Thuật, và tay trái dùng Kiếm Ma Thuật.

Cảm thấy không thể lường trước được hành động tiếp theo của Yuri, tên dùng Rapier lập tức dừng hoạt động của các quả Cầu Thép Ma Thuật và Rapier lại trong chốc lát, và chuẩn bị sẵn tinh thần để đối phó với cô trong bất kỳ tình huống nào.

Yuri bỗng chốc giơ tay trái lên cao. 

Và sau đó, phóng mạnh thanh Kiếm Ma Thuật từ tay trái xuống.

Cô đã dùng hết tất cả sức lực của mình để phóng thanh kiếm ấy, khiến cho nó bay với một tốc độ thần tốc từ phía bên phải xuống────lao thẳng vào chính giữa vị trí của Rico và tên Xạ Thủ Ma Thuật Sư.

Sau đó, cô cũng lao thẳng đến vị trí của tên xạ thủ ấy, cái tên đang không ngừng xả đạn về phía Rico.

Vào khoảnh khắc tầm nhìn của tên xạ thủ bị che khuất bởi thanh kiếm. Cũng là lúc sự chú ý của hắn chuyển từ Rico sang Yuri, người vừa phóng thanh kiếm ấy lướt ngang qua hắn.

"Ngay lúc này, Rico-san!" 

"......Biết rồi."

Ngay khi đối phương vừa mất tập trung, Rico liền tiếp cận đến chỗ của Yuri đang đứng.

Và chỉ trong phút chốc, cả hai đã sát cánh ngay bên cạnh nhau tại cùng một điểm.

Nét mặt biến sắc của Rico lúc này, không khỏi lọt vào tầm mắt của Yuri.

Xem ra là thể lực của cô đã bị tổn hao trầm trọng hơn so với dự tính.

"Tạm thời cứ để chị lo tên xạ thủ này cho. Còn Rico-san, em có thể trông chừng tên dùng Rapier kia giúp chị được không?"

"......Ờ. Xin lỗi nhá."

"Fufu."

"Bộ tôi nói gì sai à?"

"Không phải vậy. Chỉ là chị chưa bao giờ nghĩ rằng mình lại có thể nghe được từ 'xin lỗi' từ chính miệng Rico-san nói ra đấy."

"Fuu, là một hoàng đế ngự vị ánh sáng và bóng tối thì đương nhiên là phải biết ơn nghĩa và bao dung với kẻ khác rồi."

Sau khi nghe được những lời đó, Rico liền ra sức biện hộ cho bản thân mình. Cũng ngay lúc đó, khi Yuri vừa quay người lại, thì một phát súng ngay lập tức được bắn thẳng về phía cô.

"Cậu ăn hiếp Rico-san hơi bị nhiều rồi đấy!"

Yuri xoay vòng cây thương của mình với một tốc độ cực nhanh như thể chỉ đang xoay một chiếc gậy cổ vũ, và cứ như thế dùng nó ngăn chặn phát súng đang lao tới.

Ở phía sau lưng Yuri lúc này, tên dùng Rapier cũng đang lao đến tấn công cô. Tuy nhiên, vào khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc ấy, thì hắn đã bị Rico, người vừa lấy lại được sự tự do cho mình, tặng cho một phát đạn. Khiến cho hắn không thể dễ dàng gì tiếp cận Yuri được nữa.

Nhưng đây cũng chính là giới hạn của Rico và Yuri. Trong tình hình hiện tại, những gì mà cả hai có thể làm là cố gắng hết sức mình sao cho bản thân không để bị hạ một cách dễ dàng mà thôi.

"......Coi bộ là chúng ta không thể cầm cự thêm được bao lâu hơn nữa rồi."

Mặc dù không muốn phải thừa nhận, nhưng quả thật thực lực của phe <Mercia> quá chênh lệch so với <Mystogan>.

~~~~~~~

Mặt khác. Tại khu vực không chiến của Misora và Lecty────

Nơi mà cả hai đang phải đối mặt với Blair và một Kiếm Sĩ Ma Thuật Sư sử dụng Đại Kiếm từ phía <Mercia>. 

........Mặc dù Rico và Yuri-san đang chiến đấu rất tốt.

Nhưng mà, nếu như theo dự tính của Kanata thì, chính sự chênh lệch về ma lực của hai bên sẽ khiến đối phương dần chiếm được ưu thế, và đến lúc đó chắc chắn Rico và Yuri sẽ bị hạ gục.

Trong tình hình hiện tại, những gì mà Misora có thể thể làm vào lúc này chỉ là tiếp tục chạy trốn.

Cô đang dốc hết sức mình ra để có thể kéo dãn khoảng cách với tên dùng Đại Kiếm đang ráo riết đuổi theo từ phía sau bằng khả năng tăng tốc của mình.

Người đang nhắm vào Misora lúc này, là một thành viên đầy tiềm năng khác được chọn ra làm đại diện. Nếu buộc phải chiến đấu trực tiếp với hắn ta, thì sẽ không hề có bất cứ cơ hội nào để Misora có thể giành chiến thắng cả.

Chứng kiến điều này, những khán giả bên phía <Mercia> từ trên khán đài đều không ngừng hô to từ "Booooo" trước hành động đó của cô.

Đột nhiên tên dùng Đại Kiếm bỗng chốc xuất hiện ngay trước mặt Misora. Dường như là hắn ta đã nắm bắt được quỹ đạo bay lộn xộn của cô, và đã dùng đường vòng để đến được đây.

"......!"

Trán của Misora nhanh chóng toát đầy mồ hôi hột. Cô không thể để cho bản thân mình bị hạ vào lúc này được.

Ma lực bên trong bộ chuyển đổi vẫn còn lâu mới có thể tích tụ đủ.

Đối với một trận chiến đầy khốc liệt như thế này, thì lượng ma lực có thể tích tụ được là rất ít. Hơn nữa, nếu để cho đối phương tiếp cận, thì với thực lực của cô chắc chắn sẽ không thể nào có thể chống cự lại được.

Tuy nhiên, lần này cô chạy trốn không chỉ có một mình.

"Tôi sẽ không để anh đụng đến Misora-san đâu......!"

Trước mắt Misora lúc này, là hình bóng đầy hiên ngang của Lecty đang lao về phía kẻ địch. Sau khi tránh được đường kiếm của đối phương, cô liền tung ra một loạt đòn tấn công vô cùng uyển chuyển như một điệu nhảy về phía hắn. Cảm thấy kinh hãi trước những đòn combo đó, tên dùng Đại Kiếm buộc phải đưa thanh Đại Kiếm của mình ra làm khiên chắn, và tạm thời rút lui về sau.

"Cảm, cảm ơn nhá! Cậu vừa cứu mình đấy, Lecty."

"Cậu, cậu không cần phải khách sáo......!"

Ngay khi Lecty vừa cúi đầu đáp lại.

Thì bỗng dưng một tiếng hét lớn như thể của một võ sĩ đạo nào đó vang lên từ bầu trời.

"Deyaaaaaaa!"

Blair đang bổ nhào từ trên cao xuống, cùng với hai đường kiếm vung thẳng về phía Lecty. Lecty cũng đồng thời nhận ra điều đó, và ngay lập tức đưa hai thanh kiếm của mình ra chắn lại.

"Sao vậy, Lecty? Mạnh mồm mạnh miệng lắm mà, sao chỉ có thế thôi vậy?"

Sau một hồi đọ kiếm với nhau, Lecty bắt đầu hất cặp song kiếm của Blair ra, rồi nối giãn khoảng cách của cả hai ra. Sau đó, cô quay người lại, và bỏ trốn cùng với Misora.

Như thể là cô đang cố tránh việc phải giao chiến với Blair vậy......

"Đúng là một đứa kém cỏi chỉ biết chạy trốn thôi mà. ......Đừng có hòng thoát!"

Dứt câu, Blair liền lập tức đuổi theo Lecty. Tuy nhiên, Lecty vẫn cứ tiếp tục chạy trốn cùng với Misora.

Một khi phải đối đầu với một đối thủ vượt trội hơn mình, thì ngay cả việc chạy trốn cũng đã là rất gian nan rồi.

Vậy nên lần này, Blair đã thành công trong việc đi đường vòng để có thể chặn đầu Lecty lại.

"Bộ cô không dám đấu với tôi mà chỉ biết chạy trốn cùng với đồng đội của mình thôi à?"

Vừa nói cô vừa nhìn chằm chằm vào Lecty cùng với ánh mắt đầy gay gắt như một võ sĩ đạo của mình.

"Bọn, bọn mình không chỉ đơn thuần là bỏ chạy không thôi đâu. Đây là vì chiến thắng của mình......!"

"Fm! Đúng là chỉ được cái mạnh miệng......!"

Dứt câu, hai đồng môn thuộc trường phái kiếm ma thuật mạnh nhất do Kiếm Thần sáng lập liền lao vào giao đấu với nhau.

Điều này có nghĩa là, một trận trao đổi kiếm thuật bằng Nhị Chớp Thập Sát đã được diễn ra. 

Vô số những nhát chém vũ bảo, đều đặn, và những tia lửa không ngừng được tung ra từ hai phía.

"Ở ngay trước mắt tôi, mà vẫn dám sử dụng kỹ thuật của trường phái Eisenach thì đúng là cô cũng có gan cùng mình đấy."

"............!"

"Một kẻ không thể bảo vệ nổi Aria như cô, thì đừng hòng có thể đánh bại được tôi! Cái đồ vô phương cứu chữa chỉ biết đến việc chạy trốn!"

"......Có thể là trong mắt cậu bọn mình chỉ đơn giản là đang chạy trốn, nhưng, nhưng mà, một chút nữa mình nhất định sẽ đối mặt với Blair-san một cách đàng hoàng!"

"Bản chất của con người chỉ có thể thể hiện qua hành động chứ không phải là qua những lời nói bằng miệng. Đối với những kẻ không dám chiến đấu ngay lúc này, thì tôi chẳng có lý do gì phải tin vào những lời nói của chúng cả."

"Mình, mình nói thật đấy! Mình không hề có ý định sẽ nói dối Blair-san đâu!"

Đứng trước những nhát chém như vũ bảo không ngừng được tung ra, bằng cách nào đó Lecty đã có thể nhìn thấu được tất cả bằng mắt của mình, rồi phản công lại. Và triệt tiêu chúng đi. Dẫu là vậy, nhưng vẫn có một số những nhát chém khiến cô không thể ngăn chặn được mà phải di chuyển để né đòn. Đó là do kiếm thuật của Blair sở hữu những nhát chém nặng hơn rất nhiều so với kiếm thuật của Lecty.

Ngoài ra, chuyển động của Lecty cũng có một chút cứng nhắc nữa. Có lẽ là do tâm trạng khi phải gánh vác trên trọng trách của một người đội trưởng.

Vậy nên đây hoàn toàn không thể coi là một kiếm thuật tinh xảo thuộc Trường Phái Song Kiếm Ma Thuật Eisenach được.

Dù là vậy, nhưng cô vẫn có thể xoay xở được trước những đòn tấn công của Blair, và rồi cả hai lại một lần nữa nối giãn khoảng cách ra.

Đúng lúc này, một giọng nói chật vật từ tinh thể liên lạc truyền qua tai Lecty.

"Lecty, phần yểm trợ làm phiền cậu!"

Dường như là Misora lại bị tên dùng Đại Kiếm dồn vào thế khó nữa rồi.

Nếu đã là một ứng cử viên được chọn vào tiểu đội đại diện, thì chắc chắn tên đó sẽ biết tận dụng kiến thức có sẵn về địa hình và khéo léo lợi dụng nó để có thể dứt khoát ngăn chặn đường lui của đối phương.

"......Đã rõ!"

Sau khi đáp lại ngắn gọn, Lecty liền quay người lại với Blair, và chạy đi mất.

Và thế là lần này, Blair đã hoàn toàn trở nên khinh miệt Lecty.

"Fm! Cô lại chạy trốn nữa à......"

Nghe vậy, Lecty quay đầu lại và nói.

"Lúc này mình chỉ có thể làm như vậy mà thôi, nhưng lát nữa chắc chắn mình sẽ......"

"Dẹp đi! Ai mà lại đi tin lời của cô nói chứ!"

Một câu nói thể hiện đầy sự khinh miệt.

Blair cảm thấy vô cùng bực tức khi nghĩ về tên kém cỏi chỉ được có mỗi cái miệng đằng kia, và tiếp tục đuổi theo sau.

~~~~~~~

Đấu trường. Tại phòng VIP.

"Có thể tạo ra được một tình huống hai đấu hai như vậy, đúng là một chiến thuật độc nhất thật đấy."

Ngồi trên chiếc ghế bên cạnh Kanata, Chloe từ từ phân tích trận đấu.

"Cậu tạo ra một tiểu đội gồm một cận chiến và một xạ thủ như vậy, mục đích là để cho cả hai có thể cùng nhau phối hợp tác chiến nhỉ. Nhưng mà đây là đội bốn người đấy, tức là ngay từ đầu hai đội bên đều có bốn người tất thảy────Ý của mình là, sẽ tốt hơn nếu như cậu tạo ra một tình huống bốn đấu bốn đấy, lúc đó có lẽ cậu đã có thể tối ưu hóa khả năng phối hợp của các em ấy hơn rồi."

"......Bốn đấu bốn, nhỉ?"

"Mn. Mặc dù chiến thuật này có phần mới lạ, nhưng thành thật mà nói thì đây quả là một chiến thuật sai lầm đấy."

"......Chiến thuật sai lầm, á?"

Quan điểm mà Chloe nêu ra là hoàn toàn chính xác. Chiến thuật lần này, là một nước đi không được tốt lắm. Cũng chính vì vậy nên bình luận viên và cả khán đài mới trở nên hoang mang khi chứng kiến chiến thuật này. 

Tuy nhiên, dù bị gọi là sai lầm, nhưng Kanata trông vẫn rất bình thản như thể không có chuyện gì.

"Này. Theo cậu, tổng thể cuộc diện trận đấu lúc này như thế nào?"

"Xem ra là các học trò của Kanata không thể cầm cự thêm được bao lâu nữa đâu. Sự chênh lệch về thực lực là quá rõ rệt."

".........."

"Yuri thì không nói tới, nhưng chuyển động của nhóm Misora-chan thì lại có phần hơi cứng nhắc. Đặc biệt là chuyển động của Lecty-chan. Mình biết là cậu muốn cho em ấy thêm sự tự tin nên mới để em ấy làm đội trưởng, nhưng mà dường như em ấy đang khá bối rối trước chức vụ đội trưởng xa lạ kia kìa."

Đúng như Chloe nói, quả thật là Lecty có hơi tỏ ra bối rối trong trận chiến.

Tuy nhiên, Kanata lại thầm phủ nhận phân nửa ý kiến của Chloe.

Việc Lecty tỏ ra bối rối, thì quả đúng thật là thế. Tuy nhiên, nếu nói lý do khiến cho Lecty trở nên bối rối là vì phải đảm nhiệm chức vụ đội trưởng thì hoàn toàn không phải như vậy.

Trong lúc cả hai đang trò chuyện với nhau, thì tình hình trận đấu đang càng lúc càng trở nên tệ hơn.

Bên phía trận chiến của Rico và Yuri, cả hai lúc này dường như đã rơi vào tình thế bất khả kháng. Rico thì không có đủ sức để thể thoát khỏi sự truy đuổi của đối phương, còn Yuri thì chỉ có thể duy trì được tình hình hiện trạng. Hầu như là không hề thấy bất kỳ dấu hiệu gì được cho là phản công cả.

Và cả bên phía Misora và Lecty cũng tương tự không kém gì.

Trong tâm trí Chloe, cảnh tượng thua cuộc của nhóm Misora càng lúc càng hiện rõ hơn.

Công Chúa Tử Thần <Nirvana>, người được coi là mạnh nhất <Mystogan>, khẳng định nói.

"Mình biết là Kanata rất coi trọng tiểu đội này. Nhưng mà, để chuyển bại thành thắng, thì các em ấy cần phải xoay chuyển được tình hình hiện tại. Nếu cứ tiếp tục thế này, thì việc thua cuộc sẽ càng rõ rệt hơn thôi. Misora-chan thì vẫn còn đang dốc hết sức để chạy trốn khỏi kiếm sĩ dùng Đại Kiếm, và việc tích tụ ma lực của em ấy cũng còn rất lâu mới có thể hoàn tất được. Cậu nhìn kìa, tới tận bây giờ mà ổ xoay chỉ mới quay được có một phần sáu khoang thôi. Vậy nên không thể nào nhắm đến việc đảo ngược tình thế bằng một phát Ma Pháo Hội Tụ <Strike Blaster> được......nếu cứ tiếp tục như thế này thì chắc chắn các em ấy sẽ không thể thắng được đâu."

~~~~~~~

Tại khu vực không chiến của Misora và Lecty────

Tình hình vẫn vậy, vẫn bất lợi như mọi khi.

Hành động chạy trốn của Misora và Lecty, cuối cùng cũng đã đạt đến giới hạn. Cả hai bắt đầu dừng việc chạy trốn lại, và nhanh chóng bị dồn vào chân tường. Không dừng lại ở đó, cả hai còn bị Blair và đồng đội của cô chặn lại từ trên không, khiến cho cả hai buộc phải hạ xuống mặt đất của sàn đấu.

Lúc này, Blair và Kiếm Sĩ Ma Thuật Sư sử dụng Rapier đang không ngừng nhìn chằm chằm vào Misora và Lecty. Cả hai vừa lơ lửng trên không vừa như thể muốn lập tức lao xuống dùng nanh vuốt hung tợn của mình để xơi tái đối phương vậy.

Giờ thì hầu như là đã không còn bất kỳ lối thoát nào cho nhóm Misora nữa rồi.

Tuy nhiên, hai người họ vẫn rất bình tĩnh.

"Lecty, đã khiến cậu phải chờ lâu. Có thể bắt đầu được chưa!?"

".......Có thể tiến hành được rồi đúng không, Misora-san?"

Cả hai quay mặt lại nhìn nhau nói.

Blair cũng lên tiếng khi nhìn từ trên cao xuống.

"Coi bộ là mọi chuyện chỉ đến được đây thôi nhỉ. Cái trận đấu ngớ ngẩn này, thì tốt nhất là mau kết thúc đi cho rồi!"

Dứt câu, cô và đồng đội của mình cùng lúc dùng toàn lực bổ nhào xuống từ trên bầu trời, cả hai đều có cùng ý định sẽ cận chiến với đối thủ của mình.

Nếu như họ làm vậy, thì nhóm Misora chắc chắn sẽ không thể nào động tay động chân được gì. Bởi vì nói gì thì nói, kỹ năng kiếm thuật của Misora cũng không được đáng tin cậy cho lắm, và cũng không có cách nào để cho Lecty có thể một mình cân hai đối thủ cùng lúc cả.

Nếu chuyện đó xảy ra thì quả là một tình huống hoàn toàn bất lực không thể chống cự. Tuy nhiên────

"Chuẩn bị nhé, Lecty? Ba, hai, một────Ngay lúc này!"

Phản ứng lại với tính hiệu của Misora, Lecty lập tức bay lọt lên phía trên. Hướng bay hoàn toàn khác với hướng mà nhóm Blair đang lao xuống. Cô bay vút qua nhóm Blair, những người đang bổ nhào từ trên xuống, tuy nhiên chỉ có duy nhất một mình cô là người bay đi.

Bộ cô tính bỏ rơi đồng đội của mình sao? Blair càng lúc càng thất vọng về Lecty.

Tuy nhiên, vào ngay sau đó. Nét mặt của Blair bất chợt tỏ vẻ vô cùng khó hiểu.

Mũi kiếm của Misora, không hề nhắm về phía của cô. Rõ ràng là nếu bản thân bị tiếp cận như vậy, thì chắc chắn sẽ không có đường thoát vậy mà.

"Cô ta đang định nhắm vào đâu chứ......"

Blair thì thầm nói.

Và, trước khi cô kịp nhận ra, thì hình bóng của Lecty đã xuất hiện ở ngay trước tầm ngắm của Misora lúc nào mà cô không hề hay biết. Vị trí ở ngay bên hông hướng mà nhóm Blair đang lao xuống.

Không lẽ là cô ta định nhắm và đồng đội của mình mà bắn sao!? Trong khi Blair đang vô cùng khó hiểu, thì bộ chuyển đổi ma thuật dạng ổ xoay hình trụ của Misora đã bắt đầu quay một trên sáu vòng. Cố gắng dồn ma lực cho đòn pháo kích càng nhiều càng tốt.

"Mình tin tưởng vào cậu đấy, Lecty."

"Làm phiền cậu. Misora-san."

Misora nuốt một ngụm nước bọt, và khai pháo về phía Lecty.

Một phát pháo ma thuật màu trắng bạc ngay lập tức được bắn ra sau đó, nhắm thẳng về phía Lecty. Vào khoảnh khắc phát pháo ma thuật sắp đánh trực diện vào Lecty, cô đã nhanh chóng dùng song kiếm của mình cắt văng chúng ra.

Cô đã không để cho phát pháo phát nổ, mà đã khéo léo phân rã chúng ra thành từng mảnh, rồi đánh bật chúng về phía ngược lại.

Đây chính là kỹ năng mà Blair đã từng dùng ở phòng VIP trước đó.

Và thế là vào khoảnh khắc tiếp đó. Phát pháo ma thuật mà Misora đã bắn ra, đã trở thành vô số phát pháo nhỏ rơi xuống phía của nhóm Blair.

"Làm, làm sao có thể......!"

Đối mặt trước vô số phát pháo ma thuật đang rơi xuống xối xả như một cơn mưa bay, khiến cho nhóm Blair bị lệch khỏi quỹ đạo bay ban đầu khi bổ nhào xuống. Không thể nào hạ cánh xuống vị trí của Misora được nữa, cả hai buộc phải hạ cánh lệch về gốc ba giờ một chút so với dự định.

Bằng một cách nào đó mà cả hai đã có thể hạ cánh an toàn xuống mặt đất. Blair và đồng đội của cô tỏ vẻ vô cùng khó chịu khi bất chợt bị dính phải đòn tấn công đầy chí tử vừa rồi.

Ít nhất cũng phải hạ được Misora, nghĩ vậy Blair liền nhìn sang phía mà cô cho là Misora đang đứng.

Tuy nhiên, hình bóng của cô ấy đã không còn ở chỗ đó nữa.

Tính cách hiếu chiến của Blair đã hoàn toàn nằm trong dự đoán của nhóm Misora từ trước.

"Tôi ở đây này!"

Hình bóng của Misora bỗng chốc xuất hiện trên bầu trời, đối mặt với nhóm Blair đang ở dưới mặt đất. Cùng với tư thế ngắm bắn ngang hông đang hướng thẳng về phía họ.

Cả hai ngay lập tức gia tăng cảnh giác của bản thân lên, và bắt đầu vào tư thế sẵn sàng ứng phó.

Nếu hỏi về việc liệu có đủ tự tin để tránh được đòn tấn công của Misora hay không, thì cả hai người này có thừa sự tự tin đó.

Miễn sao là nó nhắm thẳng vào bản thân họ......

"Chuẩn bị tinh thần đi!"

Sau lời cảnh báo đó, Misora liền bắn vài phát pháo xuống mặt đất. Tuy nhiên, những phát pháo đó chỉ chủ yếu là nhắm vào mặt đất xung quanh nhóm Blair.

Một lượng lớn khói bụi bay lên bao trùm lấy xung quanh Blair và đồng đội của cô.

"......Lũ gian xảo này!"

Dùng màn khói để che mắt đối phương à. Tiếp theo chắc là, đợt tấn công cận chiến của Lecty chứ gì.

Vì có thể sẽ bị tấn công bất cứ lúc nào, nên Blair đã chuẩn bị sẵn tinh thần trước mọi tình huống như vậy.

Tuy nhiên, những tình huống trong dự đoán của cô đã không hề xảy ra. 

Sau khi màn bụi tan đi, hình bóng của Misora và Lecty cũng hoàn toàn biến mất theo đó. 

~~~~~~

Đấu trường. Tại phòng VIP.

Tiếng la ó không ngừng vang lên từ hàng ghế khán giả bên phía <Mercia>. Những tiếng chửi bới đầy tới tấp về hành động chạy trốn của Misora và Lecty, đang không ngừng ập tới màn kính của phòng VIP.

"Tuy là cả hai đã có thể xoay xở để trốn thoát khỏi tình huống đó rồi, nhưng mà......"

Mặc dù là đã cảm thấy nhẹ nhõm hơn được một chút, nhưng biểu cảm của Chloe vẫn chưa thể dịu đi hoàn toàn.

"Nhưng mà, nếu cứ tiếp tục như thế này, thì cuối cùng cũng không thể thắng được đâu......"

Cắt ngang lời của Chloe đang nói, Kanata bình thản nói.

"Ừm. Nếu cứ tiếp tục thế này thì chắc chắn sẽ không thể thắng được rồi. Với lại ngay từ đầu, mình cũng đâu có nghĩ rằng họ sẽ có thể giành chiến thắng khi hai đấu hai đâu."

"...........!"

"Không hề có bất kỳ cơ hội chiến thắng nào khi chiến đấu trực diện với họ cả. Đối phương không ai khác mà chính là tiểu đội đại diện của <Mercia>. Cho dù là đúng như những gì mà Chloe đã nói lúc nãy đi, nhưng ngay cả khi có là chiến đấu dưới dạng bốn đấu bốn đi nữa, thì sự chênh lệch sức mạnh giữa cả hai cũng sẽ không hề thay đổi. Vì sự chênh lệch về tiềm năng và kinh nghiêm là quá lớn."

"Nhưng mà, nếu vậy thì nhóm của Misora-chan sẽ......"

Nói được giữa chừng, thì Chloe bỗng chốc dừng lại.

Kanata là kiểu người sẽ không bao giờ chọn một chiến đấu mà cậu không thể giành chiến thắng. Thoạt nhìn qua thì có vẻ đó chỉ là những hành vi đầy phi lý và thiếu suy nghĩ, nhưng ở đằng sau luôn luôn có một ẩn ý riêng của nó. 

Nhất định lần này cũng sẽ có một ẩn ý gì đó.

"Không có vấn đề gì đâu. Đúng thật là chúng ta không thể thắng được khi phải chiến đấu với bốn người họ cùng một lúc. Nhưng nếu đã vậy, thì chỉ cần không chiến đấu với bốn người họ cùng một lúc là được thôi."

"Không chiến đấu với bốn người cùng lúc á......?"

"Đúng vậy. Như cậu đã đề cập trước đó về chiến thuật bốn đấu bốn, mình cũng đã có nghĩ về chiến thuật đó rồi. Nhưng mà, ngay cả khi có là bốn đấu bốn đi nữa, thì nhóm của Misora cũng không thể nào giành nổi chiến thắng. Thực lực vẫn còn quá cách biệt. Vậy thì, phải làm thế nào mới có thể giành chiến thắng đây? ────Đó cũng chính là lý do tại sao mình lại tạo ra tình huống hai đấu hai đấy. Vậy nên, mục tiêu ban đầu được đặt ra là phải tạo ra cùng lúc cả hai khu vực không chiến."

"Dù cậu có bảo đó là mục tiêu đi nữa thì cũng......"

"Để mình cho cậu một gợi ý nhá. Cậu thử nhìn đằng kia kìa."

Nhìn theo hướng mà Kanata đang chỉ, thì có thể thấy rõ cảnh tượng của Misora và Lecty đang dốc sức bay tới một điểm nào đó với một tốc độ cực nhanh.

"Phải mất một khoảng thời gian ngắn thì nhóm Blair mới có thể bắt kịp được họ. Và từ giờ tới lúc đó thì Misora và Lecty sẽ hoàn toàn được tự do."

Hình bóng của nhóm Blair dần hiện ra sau màn khói bụi từ vụ nổ. Tuy nhiên, không biết có phải là do bị khói bụi làm ảnh hưởng tầm nhìn hay không, nhưng có vẻ như họ vẫn chưa thể nắm bắt được vị trí hiện tại của nhóm Misora.

Còn đối với tầm nhìn của khán giả thì, họ đang chứng kiến cận cảnh cảnh tượng nhóm Misora đang chạy trốn.

Và thế là một cơn bão chê bai lại một lần nữa nổi lên.

Kết quả là Misora và Lecty đã hoàn toàn được tự do.

Và điểm đến mà cả hai đang hướng tới sau khi thoát khỏi sự đeo bám của nhóm Blair chính là────khu vực không chiến của Rico và Yuri.

Sau khi sắp xếp lại hết các quá trình đã được đúc kết lại từ nãy đến giờ, ánh mắt của Chloe thoáng chốc lộ rõ vẻ kinh ngạc.

"Không, không lẽ đây chính là mục đích của cậu khi tạo ra tình huống hai đấu hai ư......!? Ban đầu cậu để cho hai người bắt cặp với nhau, không phải là vì muốn cho họ có thể phối hợp tác chiến, mà là để bố cục cho một trận phản công đúng chứ?"

"Ờ. Đúng là vậy đấy." 

Không biết từ bao giờ mà nét mặt của Kanata đã trở nên hệt như một dân đánh bạc.

"Và bây giờ mới chính là màn trình diễn của tiểu đội E601 đây. Tuy là trận chiến thực sự vẫn còn ở phía trước, nhưng nếu nhóm Misora có thể bộc lộ hết tiềm năng thực sự của mình ra ở đây, thì họ sẽ có thể khiến cho đám khán giả đang la ó trên kia phải câm nín đấy."

"............!"

"Heh, kẻ yếu thì sẽ có cách chiến đấu riêng của kẻ yếu. Đối mặt trước một kẻ địch sở hữu sức mạnh chênh lệch đến mức vượt trội, mà vẫn dám quay lưng lại chiến đấu thì người đó cần phải có một sự quyết tâm đầy can đảm đấy."

~~~~~~~

Tại khu vực không chiến của nhóm Rico và Yuri────

Thôi, thôi chết rồi......!

Vào khoảnh khắc Yuri đang cảm thấy vô cùng hối hận và bắt đầu tự trách bản thân về sai lầm của chính mình, nhưng những chuyện đó giờ đây đã là quá muộn. 

Phía trước, phía sau, và cả góc trái dưới của Yuri lúc này, đều đang bị công kích bởi các quả Cầu Thép Ma Thuật của đối phương. Dù cô có phản công lại cùng một lúc, thì cũng chỉ tối đa là xử lý được có hai hướng mà thôi. Còn hướng thứ ba thì hoàn toàn nằm ngoài khả năng của cô.

Dù vậy, Yuri vẫn dùng chuôi thương đánh bay một quả cầu từ ngay phía sau, rồi tiếp đó là dùng mũi thương xuyên thủng quả cầu phía trước. Tuy nhiên, cô vẫn không có cách nào để có thể ngăn chặn được đòn tấn công cuối cùng từ góc trái dưới cả.

"Yuri, cẩn thận kìa!"

Mặc dù Rico đã dốc hết sức mình để bắn hạ quả cầu đó, nhưng cô lại không thể nào ngắm chính xác được mục tiêu.

Vào cái khoảnh khắc mà Yuri đã chuẩn bị tinh thần để chấp nhận việc bản thân đã bị hạ thì.

Đột nhiên một phát pháo ma thuật màu trắng bạc từ đâu bay đến với tốc độ cực nhanh, đánh thẳng vào quả cầu đang lao đến Yuri từ góc trái dưới.

Quả cầu ngay lập tức bị phá hủy sau khi dính phải đòn tấn công từ một hướng không xác định đó.

"Em vừa cứu chị đấy, Misora-san."

Yuri cảm ơn một cách ngắn gọn và nhìn về phía nhóm Misora, những người vừa xuất hiện kịp lúc để giải nguy cho cô.

Đây cũng chính là mục đích của Kanata.

Với sự tham gia của Misora và Lecty, thì việc chênh lệch sức mạnh giữa hai bên sẽ được giảm xuống khi cục diện trận đấu đổi thành bốn đấu hai, với tình trạng này thì hoàn toàn có khả năng lật ngược được tình thế. Tuy nhiên dù có là vậy đi nữa, thì hy vọng vẫn rất là nhỏ nhoi.

Vì không còn nhiều thời gian nữa nên cả nhóm Misora đã ngay lập tức triển khai hành động.

"Misora-san, Lecty-san. Chị xin lỗi vì đã làm phiền hai em khi chỉ vừa mới đến, nhưng nhờ hai em đến giúp Rico-san đối phó với Xạ Thủ Ma Thuật Sư kia giúp chị nhé."

"Em biết rồi! Lecty!" 

"Đã rõ! Misora-san!"

Tầm nhìn của nhóm Misora liền hướng về khu vực không chiến nơi mà tên Xạ Thủ Ma Thuật sử dụng Shotgun đang ráo riết đuổi theo Rico. Nhìn cảnh tượng ấy trông cứ như thể là một con nai vàng đang bị một con chó săn săn đuổi vậy. Những đợt thở dốc không ngừng nghỉ đến nỗi rung cả đôi vai, và độ chính xác từ những đòn phản công lại cũng dần không còn được chính xác như trước nữa, xem ra là Rico đã sắp đạt đến giới hạn của bản thân rồi.

Nếu phải bắn nhau trực diện với tên xạ thủ này, thì Rico hoàn toàn không cơ hội nào để giành chiến thắng cả.

Tuy nhiên, nếu là từ phía dưới lên thì lại là chuyện khác.

Ba phát pháo ma thuật màu trắng bạc bất giác được bắn liên tiếp về phía tên xạ thủ phe địch. Dường như cảm nhận được đòn tấn công từ phía dưới mình. Tên dùng Shotgun liền né tránh đợt công kích đó, rồi đồng thời tạm rời mắt khỏi Rico, và chuyển tầm nhìn về phía Misora đang ở dưới mặt đất.

"Ở đây nè!"

Không chỉ né tránh những phát bắn từ khẩu Shotgun của đối thủ, mà Misora thậm chí còn đáp trả lại bằng vô số phát pháo ma thuật của mình. Khiến cho toàn bộ sự chú ý của đối phương buộc phải đổ dồn hết về phía cô. Vào chính khoảnh khắc đó────

"Ngay lúc này, Lecty!" 

"Hãy cứ giao cho mình!"

Đúng lúc này, Lecty bất ngờ lao đến tấn công từ phía trên.

Cô đã lẻn bay lên trên từ trước đó để có thể dễ dàng tiếp cận tên xạ thủ ngay khi hắn ta đang đổ dồn toàn bộ sự chú ý về phía Misora đang đứng dưới mặt đất.

Cả hai đã tận dụng triệt để chiến thuật gọng kìm từ hai phía trên và dưới.

────Và đây quả thật là một chiến thuật gọng kìm trên dưới đầy cơ động.

Khi nhân ra sự hiện diện của Lecty, tên xạ thủ liền ngẩng đầu nhìn lên trên. Tuy nhiên, đòn tấn công của Lecty đã tiếp cận gần tới mức chiếm trọn cả tầm nhìn của hắn, với khoảng cách này thì hắn ta hoàn toàn không có cách nào để tránh được cả. Sau khi lãnh trọn hai đường kiếm vào vai phải và bên sườn trái, tên xạ thủ của phe địch đã ngay lập tức rơi xuống mắt đất hệt như một con gối vừa bị đứt dây.

Chỉ trong nháy mắt, Lecty đã hoàn toàn hạ gục được tên xạ thủ sử dụng Shotgun.

Điều này đã khiến cho tình hình càng trở nên thuận lợi hơn, và tạm thời biến cục diện thành bốn đánh một.

Tuy nhiên, vẫn còn quá sớm để có thể vui mừng.

"Fuu, dù gì thì tôi cũng là một tồn tại đặc biệt mà, cho nên cũng không có gì phải ngạc nhiên khi bỏ lơ mọi thứ xung quanh chỉ để ngắm nhìn tôi cả. ......Giờ thì, tiếp theo là đến chỗ của Yuri. Đi thôi."

Nói xong, Rico cùng với Misora và Lecty nhanh chóng bay đến chỗ của Yuri.

Trong khi Yuri đang chiến đấu, thì Misora bỗng cất tiếng hỏi.

"Yuri-san. Đối thủ của Yuri-san rốt cuộc là......"

"Cậu ta có thể cùng lúc sử dụng Cầu Thép Ma Thuật và cả Rapier. Thành thật mà nói, rất khó để có thể tấn công được cậu ta."

Nếu như theo dự tính của Kanata, thì cả nhóm chỉ còn có mười bảy giây nữa trước khi nhóm của Blair kịp có mặt ở đây.

Tuy nhiên, cả bốn lúc này đã hoàn toàn bị những quả Cầu Thép Ma Thuật bao vây như thể là đang bị giam trong một nhà tù trên không. Những quả cầu không ngừng di chuyển một cách tự do với tốc độ nhanh hơn trước đó rất nhiều. Có vẻ như đối phương đã nhận ra sự bất lợi trong tình hình hiện tại, nên mới cố gắng ra sức kéo dài thời gian như vậy. Bằng cách này thì không một ai có thể tiếp cận được tên dùng Rapier này cả.

Thời gian ngắn ngủi còn lại của nhóm Misora lúc này. ────Chỉ còn lại mười giây.

Phải, phải làm sao đây!? Misora mất kiên nhẫn nghĩ.

Vào tình huống nguy kịch này, vẫn còn một người có thể giữ vững bình tĩnh và quan sát tình hình.

"Vậy chỉ cần không còn những quả Cầu Thép Ma Thuật này là được chứ gì?"

Không biết từ khi nào, mà Rico đã đeo một chiếc kính gọng đỏ khi đứng ở phía sau Misora.

Đôi mắt tựa như đá vỏ chai của cô bỗng ánh lên một ánh sáng bảy màu. Và đó chính là kỹ năng dò tìm độc nhất "Thấu Thị <Senrigan>".

Sau khi hít thở một hơi và lấy lại bình tĩnh, dường như thể lực và ma lực của cô cũng đã hồi phục được đôi chút.

"Rico......!?"

"Tôi làm vậy là vì Yuri là một người hiểu chuyện đến không ngờ, với lại tôi cũng còn món nợ với các cô vì đã giúp tôi trong tình huống nguy kịch vừa rồi. Vậy nên bỏ tí sức ra để giúp các cô thì cũng không có mất mát gì. Vì với đôi mắt này tôi hoàn toàn có thể xác định được vị trí của chúng."

Nói xong, Rico nâng khẩu súng của mình lên trước sự ngỡ ngàng của Misora.

Thấu Thị <Senrigan> là một kỹ năng tăng cường ma lực một cách bất thường vào dây thần kinh thị giác, từ đó giúp cho người dùng sở hữu được một tầm nhìn toàn diện.

Rico của lúc này có thể nhìn thấu được vạn vật trong tự nhiên. 

Không chỉ riêng gì việc nắm bắt được quỹ đạo của những quả cầu đang di chuyển với tốc độ cực nhanh, mà cô thậm chí còn có thể dự đoán được quỹ đạo của chúng một cách dễ dàng.

"Fuu, là ở đó à."

Ở ngay hướng mũi súng của Rico lúc này, là một quả Cầu Thép Ma Thuật đang di chuyển với tốc độ cực nhanh.

Hội tụ ma lực. Khóa mục tiêu. Và khai hỏa.

Tuyệt Kỹ Súng Ma Thuật────Xung Lực Hoại Xạ <Vega Bullet> 

Viên đạn ma thuật đầy uy lực vừa được bắn ra ngay lập tức xuyên thủng hai quả cầu chỉ trong một lần bắn.

Tiếp theo lại một phát súng nữa được bắn ra. Lần này cũng xuyên thủng một lúc hai quả cầu như lần trước.

Tỷ lệ bắn trúng mục tiêu là cực kỳ chuẩn xác.

Nhờ vào kỹ năng Thấu Thị <Senrigan>, nên Rico, người đang sở hữu trong mình một tầm nhìn toàn diện, đã có thể dễ dàng nhìn thấu được mọi chuyển động của những quả Cầu Thép Ma Thuật.

Bất chợt phải chứng kiến cảnh tượng trước mắt, tên Kiếm Sĩ Ma Thuật Sư dùng Rapier bắt đầu trở nên sợ hãi, và chuyển động của hắn cũng dần trở nên chậm lại.

Thấy vậy, Rico lên tiếng hỏi.

"Làm được không đấy, Yuri?" 

"Tất nhiên là được rồi, Rico-san!"

Yuri nhanh chóng tiếp cận lấy đối thủ của mình. Đồng thời tên dùng Rapier đó cũng đã sẵn sàng để đối đầu với Yuri trong mọi tình huống.

Trong khi Yuri đang bay theo một quỹ đạo bay xoắn ốc trong không khí, thì cùng lúc đó những dòng ký tự rune được khắc trên Thương Ma Thuật của cô cũng bắt đầu ánh lên một ánh sáng màu xanh hổ phách.

Tên dùng Rapier nhắm thẳng vào quỹ đạo của Yuri đang lao đến, rồi dùng thanh kiếm trên tay phải mình đâm thẳng về phía đó.

Tuy nhiên, hắn ta lại không hoàn toàn xác định được quỹ đạo xoắn ốc của Yuri.

Thanh Rapier đó chỉ lướt ngang qua tóc, chứ không hề đánh trực diện vào cô.

Sau đó, Yuri lập tức chứng minh thực lực của một thành viên thuộc Tiểu Đội Đặc Biệt, bằng cách tung ra đòn quyết định về phía đối phương.

Tuyệt Kỹ Thương Ma Thuật────Liệt Tường Thương <Airlaid Spear>

Mũi thương được bao bọc bởi luồng gió xoáy lập tức đâm thẳng vào phần ngực của đối phương. Khiến cho tên đó bị hạ gục ngay tức khắc.

Từ khi cả bốn người của nhóm Misora tụ tập lại được đến giờ, cũng đã được khoảng hai mươi tám giây.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, mà họ đã có thể hạ gục được hai đại diện của <Mercia>, và hoàn toàn đảo ngược cục diện trận đấu một cách không tưởng. 

Chứng kiến cách mà họ tạo ra một lợi thế địa hình trong một khoảng thời gian cực ngắn, và những kỹ năng đẹp mắt đã lật ngược toàn bộ tình thế chỉ trong nháy mắt, đã khiến cho cả khán đài phải câm nín trong giây lát, để rồi sau đó là khiến cho cả đấu trường được bao bọc trong những tiếng cảm thán như một buổi hòa nhạc.

Những học sinh thuộc phía <Mystogan> thì không ngừng hò reo cổ vũ, còn những học sinh thuộc phía <Mercia> thì lại không ngừng bàn tán xôn xao.

Tuy nhiên, những vị khán giả đó không hề biết rằng những tiếng cảm thán ấy của họ vẫn sẽ còn tiếp diễn về sau.

Bởi vì kế hoạch tiếp theo của Kanata, sẽ còn khiến cho họ hoang mang hơn thế này rất nhiều lần...... 

~~~~~~~

Đấu trường. Tại phòng VIP.

"Thật không ngờ là việc tạm thời để cho Misora-chan và Lecty-chan được tự do, và tụ tập lại với tiểu đội của mình lại có thể......"

Mình đã nhận định quá ngây thơ mà, Chloe thừa nhận sai lầm của mình. Cô cho rằng mình đã quá để tâm đến việc giữ cho trận đấu duy trì ở trạng thái cân bằng.

Thật không thể tin được là chỉ là trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, mà lại có thể tạo ra một tình huống bốn đấu hai như vậy......

Quả thật không thể biết là sẽ có bao nhiêu người trong đấu trường này có thể nhìn thấu được ý định này của nhóm Misora đây?

"Chiến thuật thì đâu chỉ có mỗi việc duy trì trạng thái cân bằng sức mạnh giữa hai bên rồi mới có thể áp đảo đối phương không đâu. Mà, mọi chuyện đã đi được tới đây thì coi như chiến thuật đã không có vấn đề gì rồi."

Giọng điệu vừa rồi của Kanata không hề có ý kiêu ngạo hay là khoe khoang gì. Cậu chỉ đơn thuần là nói ra sự thật của vấn đề mà thôi.

Chloe lên tiếng nói trong khi tay cô đang đổ đầy mồ hôi, như thể là cô đang không thể kìm nén được sự phấn khích của mình vậy. 

"Nói không chừng, các em ấy sẽ có thể giành được chiến thắng đấy. Tại trận đấu này!"

Tỷ lệ chiến thắng đáng lẽ ra đã tăng lên đáng kể. Tuy nhiên, Kanata lại dễ dàng phủ nhận điều đó.

"Không đâu, làm gì mà dễ dàng được như thế chứ. Thay vào đó, trận đấu thật sự từ bây giờ mới chính thức bắt đầu đây."

Những hành động tiếp theo của nhóm Misora, đã khiến cho cả khán đài càng thêm kinh ngạc trước những gì mà họ chứng kiến.

Lần này, những học sinh thuộc phía <Mystogan>, những người đang thuộc phe đang chiếm ưu thế, không hiểu tại sao lại bắt đầu bàn tán xôn xao, trong khi những học sinh thuộc phe đang bất lợi bên phía <Mercia> thì lại bắt đầu tỏ vẻ phấn khởi rõ ra.

Nó hoàn toàn đi ngược lại với những gì đã xảy ra lúc nãy.

Tất cả những chuyện này đều là do họ vừa chứng kiến những hành động không thể nào lý giải được của nhóm Misora mà ra hết.

Kiểu chiến thuật lần này của Kanata cuối cùng cũng đã vượt qua khỏi tầm hiểu biết của cô bạn thuở nhỏ Chloe Sevegny mất rồi. 

~~~~~~~

Đấu trường. Tại khu vực trên không────

Lúc này, cả bốn người Misora đang tụ họp lại với nhau, để cùng đối đầu với Blair và người còn lại sử dụng Đại Kiếm.

Blair và cả tên dùng Đại Kiếm, chắc cũng đang quan sát chuyển động của nhóm Misora rất kỹ.

Bởi vì họ không hề chủ động phát động bất cứ cuộc tấn công nào cả.

"A, anou......mọi người, em/mình thành thật xin lỗi, nhưng."

Lecty ngập ngừng nói.

"Tới đây là được rồi ạ. Sonou......tuy đây là do sự ích kỷ của em/mình, nhưng."

Tất cả mọi người đã ngay lập tức hiểu được những điều mà Lecty đang định nói ra là gì. Đối với Lecty, thì trận chiến tiếp theo sẽ là một trận chiến mà cô quan tâm hơn bất cứ thứ gì.

Đối với trận chiến mà bản thân hằng mong mỏi này......Lecty Eisenach đã đặt cược hết tất cả niềm tin, niềm từ hào, và niềm kiêu hãnh của mình vào nó.

Có vẻ như là cô đang định hành động theo chiến thuật đã được giải thích ở buổi họp trước đó.

"Cậu cứ đi đi, Lecty."

"Fuu, hãy cho cô ta chính mắt chứng kiến sức mạnh của cô đi, Lecty."

"Fufu, đây chính là thời khắc quyết định của trận đấu đấy. Lecty-san."

Misora và những người khác lần lượt chủ động động viên Lecty, mặc cho cô vẫn chưa kịp nói gì.

Điều này đã làm cho cô cảm thấy thật sự rất vui.

Tuy nhiên, liệu cô đã thực sự truyền tải được hết tất cả những gì mà bản thân muốn? Lecty vẫn còn một chút lo lắng về điều đó.

Đó là bởi vì Misora và những người khác đã không để cho cô nói đến câu cuối cùng.

"......Anou, có, có thực sự ổn không vậy ạ!? Nếu, nếu lỡ như em/mình thua, thì tất cả mọi người cũng sẽ thua luôn đấy!?"

Nếu như có thể giành chiến thắng trong trận đấu giao hữu đang nhận được nhiều sự chú ý như thế này, thì chắc chắn sẽ nhận được một sự coi trọng rất lớn. Vậy nên nếu muốn thắng được trận đấu, thì nhất định phải vận dụng chiến thuật có tỷ lệ giành chiến thắng cao nhất có thể.

"Nếu chuyện đó xảy ra, thì mọi nỗ lực của Misora-san, Rico-san và Yuri-san, tất cả đều sẽ không được đền đáp đấy!"

Từ trước đến nay những động đội của mình đã phải cố gắng như thế nào, hơn ai hết Lecty hiểu rất rõ điều này. Cả hôm nay cũng vậy, họ vẫn tiếp tục chiến đấu cho đến phút cuối cùng mà không hề chùn bước trước đối thủ của mình.

"Fuu, cô đang nói cái gì vậy?"

Như thể muốn thổi bay sự do dự của Lecty, Rico lớn tiếng tuyên bố.

"Từ trước đến nay tôi đây chưa bao giờ cố gắng làm việc gì hết sức mình cả. Vậy nên, đừng có nói gì tới việc được đền đáp, bởi vì việc không cố gắng mà lại được đền đáp là không hề tồn tại. Chính vì vậy, hãy cứ tự nhiên làm điều mình muốn đi."

 "Rico-san......!"

Cùng với một nụ cười có chút gượng gạo, Yuri cũng lên tiếng tiếp lời. 

"Nếu như em không thử thì sẽ không thể nào biết được rằng mình sẽ thắng hay thua đâu. Vào lúc chị còn bằng tuổi với Lecty-chan ấy nhá, chị cũng rất thường hay bị hạ gục khi cố gắng sát cánh bên cạnh Kanata-senpai lắm đấy."

"Yuri-san......!"

Misora cũng thẳng thừng nói tiếp.

"Dù có là thắng hay là thua thì mình cũng không bận tâm đến nó đâu. Bởi vì đám người chúng ta đây đã thua liên tiếp đến mười hai trận rồi đấy. Thậm chí chúng ta còn chẳng thắng nổi một trận nào trong giải đấu hạng nữa kìa, nên cái kỷ lục thua liên tiếp mười hai trận đó vẫn còn nguyên đó thôi." 

"Misora-san......!"

Tiếp đó, Misora dùng tay đẩy nhẹ vào vai của Lecty một cái.

"Đừng có mà nghĩ đến những thứ phức tạp nữa, những thứ mà Lecty cần làm bây giờ, chỉ có mỗi việc tập trung truyền tải hết cảm xúc của cậu đến với Blair mà thôi. Bởi vì chả phải đó là việc cậu cần phải làm với tư cách là một đội trưởng trong ngày hôm nay sao?"

"Sonou......Cảm, cảm ơn mọi người rất nhiều!"

Cúi đầu nói xong, Lecty liền tiến thẳng đến chỗ của Blair ngay sau đó. Misora và những người khác cũng đồng thời chuyển sự chú ý về phía bóng lưng của tên dùng Đại Kiếm có phần hiền lành bên kia.

Sau đó, cả hai bên bắt đầu đối mặt với nhau.

"Giờ thì. Chúng ta phải mau mau giải quyết tên còn lại thôi, để còn có thể chứng kiến sự nỗ lực của Lecty nữa chứ!"

"Vậy thì, đi thôi! Misora-san, Rico-san. Phần yểm trợ bắn tỉa làm phiền hai em nhá!"

"Yara yare. Tôi đây đang mệt rã cả người ra đây này."

~~~~~~~

Đấu trường. Tại phòng VIP.

"Vậy là sao chứ?"

Những gì đang diễn ra trước mắt của Chloe lúc này, chính là hình ảnh của một Lecty đang cố gắng đối đầu trực diện với Blair.

Chứng kiến trận đấu một chọi một giữa hai đội trưởng với nhau. Chloe không biết phải nói gì trước hành động đầy liều lĩnh này.

Tại sao Misora, Rico, và Yuri lại cùng lúc đối đầu với Kiếm Sĩ Ma Thuật Sư sử dụng Đại Kiếm, và tại sao lại để cho Blair và Lecty một chọi một với nhau?

Nếu như để cho đội trưởng bị đánh bại, thì trận đấu cũng coi như là kết thúc từ đó, vậy mà......

"Tại sao cả bốn lại không cùng nhau chiến đấu chứ?"

Cùng với nụ cười đầy tự tin của mình, Kanata đáp.

"Heh, chuyện là thế này, Lecty từ trước tới nay luôn là một người rất e dè trước mọi chuyện, và hầu như là chưa bao giờ chủ động nói ra bất kỳ câu nói ích kỷ nào cả. Vậy mà một Lecty như thế lại dám đứng ở ngay trước mặt mình và cả tiểu đội E601 để đưa ra một lời thỉnh cầu vào ngày hôm qua ấy. 'Vào trận đấu giao hữu ngày mai, xin hãy cho em/mình được một chọi một với Blair-san ạ' em ấy nói vậy đấy. Cậu có hiểu chuyện này có nghĩa là gì không?"

"Cảm xúc mà em ấy đã đặt vào trận đấu giao hữu này, mãnh liệt hơn bất cứ ai đúng không?"

"Ờ, đúng là vậy đấy."

Kanata lặng lẽ gật đầu nói.

"Mong muốn của Lecty, dù có là thế nào đi nữa thì mình vẫn muốn giúp em ấy thực hiện nó. Nhưng mà, trước hết cần phải phân định xem đội nào sẽ chiếm được ưu thế cái đã. Và sau khi chiếm được ưu thế rồi, thì mới có thể đáp ứng được yêu cầu của Lecty. Vì nếu không làm vậy, rất có thể kế hoạch sẽ bị cản trở giữa chừng, và nếu như chuyện đó xảy ra thì cả nhóm của Misora sẽ không thể tiến bộ được gì cả."

Kanata nhẹ nhàng nói với vẻ đầy tự tin của mình.

"Này, Chloe. Lúc nãy cậu có nói là vì không quen với chức vụ đội trưởng nên Lecty mới tỏ ra bối rối phải không?"

"......Un."

"Đúng thật là vì không quen với chức vụ đội trưởng nên Lecty mới tỏ vẻ bối rối như vậy. Tuy nhiên, Lecty bối rối không phải vì không quen với công việc phán đoán và chỉ huy của một đội trưởng đâu. Những thứ phức tạp đó đều do Misora lo cả."

Mọi phán đoán trong tình huống khẩn cấp đều do Misora đảm nhận hết.

Công việc lần này của Lecty sau khi được giao cho mặt dây chuyền, và đảm nhận chức vụ trở thành đội trưởng, đơn giản hơn công việc trên rất nhiều.

"Mục đích của mình khi để cho Lecty trở thành đội trưởng không phải là vì muốn thu hút sự chú ý của Blair, và cũng không phải là vì muốn tạo thêm sự tự tin cho Lecty. Mục đích thực sự của mình là muốn Lecty có thể cảm nhận được điều quan trọng nhất mà chỉ có một đội trưởng mới có thể cảm nhận được."

"......Gánh vác trên vai mọi cảm xúc, và cả số phận của những người đồng đội đã tin tưởng mà giao phó cho bản thân nhỉ."

"Đúng vậy. Chính vì nhận thức được điều đó nên Lecty mới trở nên bối rối đấy. Nhưng mà, đối với một Lecty vốn đã có trong mình một lý do để không thể thua, thì việc này sẽ khiến cho em ấy càng có thêm lý do để không thể thua trong trận đấu này. Chúng ta thực sự rất may mắn đấy. Vì nói không chừng chúng ta sẽ có thể chứng kiến được một con người thật của Lecty Eisenach đấy."

~~~~~~~

Tại khu vực không chiến của Lecty và Blair────

Lúc này, Lecty đang một mình đối mặt với Blair đang trong tư thế chiến đấu.

"Tại sao lại chỉ có một mình cô tới đây đấu với tôi chứ?"

Blair hỏi trước khi tỏ ra sát khí.

Khi được hỏi vậy, Lecty không hề đáp lại gì cả. Chắc có vẻ là do cô biết rằng dù có nói gì đi nữa, thì nó cũng sẽ không thể chạm tới được Blair.

Cách duy nhất để có thể truyền tải cảm xúc của bản thân đến với cô lúc này, chỉ có thể là qua lưỡi kiếm mà thôi.

Đối với trường phái Eisenach thì sức mạnh là tất cả────vì thế những lời nói của những kẻ yếu kém sẽ không hề có giá trị.

"Không lẽ là cô đang nghĩ rằng bản thân có thể thắng được tôi đấy nhá?"

"......Mình sẽ thắng. Chính vì điều đó nên mình mới có mặt ở đây."

Nói xong, Lecty liền vào tư thế cùng với một khuôn mặt tràn đầy sự quyết tâm của mình.

Hiểu được ý nghĩa từ những lời mà Lecty nói, Blair trở nên điên cuồng và lao đến liên tục tấn công.

Lối tấn công mà cô đang áp dụng hoàn toàn không cần cảm nhận gì đến khí khối của đối phương. Thậm chí là không cần biết bản thân mình nên tấn công vào đâu mới tốt, hay là liệu đòn tấn công đó có hiệu quả hay không. Cũng như là không quan tâm gì đến việc tìm ra nhược điểm của đối phương, và cũng không cần hình dung gì về đường kiếm sẽ được tung ra. Dù chỉ là một chút, thậm chí là cực nhỏ, nhưng miễn sao có thể nhìn thấy được bất kỳ một sơ hở nhỏ nào từ đối phương, thì cô sẽ lập tức vung kiếm tấn công ngay vào chỗ đó. Và lối tấn công bằng những nhát chém thần tốc này, được gọi là Nhị Chớp Thập Sát.

Thay vì phải suy đoán ra sơ hở của đối phương trước, thì cả hai lại dùng những đường kiếm thông thường để nghiền nát đối phương trước, rồi mới giành lấy phần thắng sau. Và đây cũng chính là trận chiến giữa những kiếm sĩ cùng sử dụng những nhát chém thần tốc với nhau.

"Chỉ bằng cái sức mạnh này thôi á!"

"Dù có là vậy đi nữa, thì mình cũng sẽ......không thể để thua được!"

Những đường kiếm của Blair và Lecty liên tục đan xen vào nhau.

Cả hai cùng lúc bay vút lên trên không, lao vào nhau rồi lại nối giãn khoảng cách rồi lại cứ tiếp tục lặp đi lặp lại như thế. Tại chính giữa điểm va chạm giữa hai cặp song kiếm, vô số các tia lửa nhỏ liên tục toét ra từ những nhát chém đang không ngừng đan xen vào nhau.

"Một kẻ kém cỏi như cô tại sao lại muốn đối đầu với tôi chứ!"

"Bởi vì mình có một nỗi niềm muốn truyền tải đến cậu bằng bất cứ giá nào......!"

"Cái nỗi niềm từ một kẻ đã khiến cho Aria phải bị thương như cô, thì tại sao tôi đây phải nghe nó chứ!"

"Về chuyện đó mình thật sự rất xin lỗi. Thành thực xin lỗi cậu, Blair-san. Nhưng dù vậy, mình vẫn......!"

Những nhát chém thần tốc bắt đầu tạo ra hiệu ứng chân không từ những đường kiếm mà nó tung ra. Khi một đường kiếm vừa được tung ra, thì trong một khoảng thời gian cực ngắn, nó sẽ trở thành trạng thái chân không. Vào lúc không khí xung quanh vừa trở lại bình thường, thì ngay lập tức một đường kiếm từ đâu đó lại được tung ra thêm một lần nữa.

Phải đối mặt trước những đợt tấn công đầy vũ báo của Blair, đã khiến Lecty thậm chí không có một chút thời gian để thở.

Một lượng lớn mồ hôi bắt đầu đổ đầy trên trán của Lecty. Tuy vậy, cô vẫn tiếp tục vung kiếm. Vì nếu như cơ thể gia tăng số lần thở lên để lấy lại dưỡng khí, thì những đường kiếm được tung ra cũng sẽ trở nên chậm hơn.

Dù chỉ là một sơ hở nhỏ tới mức mà những người thông thường không thể nhận biết được, nhưng đối với Blair thì cô sẽ ngay lập tức tấn công vào sơ hở đó. Sau đó, cô chắc chắn không nhân nhượng mà tung đòn tấn công nhắm thẳng vào cổ họng của Lecty.

Trận đấu này hoàn toàn phụ thuộc vào việc có biết nắm bắt đúng thời cơ hay không.

Tuy biết rằng trận đấu này nhất định không được để cho bản thân mất cảnh giác dù có là một giây đi nữa, thế nhưng......những giọt mồ hôi trên trán của Lecty, bỗng chốc rơi vào mắt của cô.

Đôi mắt khô cằn của cô lúc này, đang đầm đìa bởi những giọt mồ hôi pha lẫn với vị muối.

Đây chính là cái giá phải trả cho việc cố tình giảm số lần chớp mắt của bản thân đi.

Nếu như chớp mắt vào lúc này, thì khả năng phán đoán chắc chắn sẽ bị giảm xuống trong chốc lát. 

Lecty vội vã lau những giọt mồ hôi đó bằng tay áo của mình, nhưng vào khoảnh khắc tiếp theo cô đã phải hối hận trước hành động đó.

Thứ mấu chốt để có thể phân thắng bại trong trận đấu này, đều là phụ thuộc vào trực giác và kinh nghiệm đã tích lũy được của mỗi người.

"Tôi đây có lời khen cho cô vì đã dám dũng cảm đối đầu với tôi, mặc dù biết rằng bản thân không hề có lấy một cơ hội nào để giành chiến thắng. Tuy nhiên, cái loại không thể sử dụng được Tuyệt Kỹ Trường Phái Song Kiếm Ma Thuật Eisenach như cô thì không có cơ hội nào để thắng được tôi đâu!"

Vào khoảnh khắc Lecty để lộ ra sơ hở, mặc dù đó là một khoảng thời gian rất ngắn, thậm chí là chưa đầy một giây. Tuy nhiên, Blair vẫn không hề bỏ lỡ cơ hội đó. Những dòng ký tự rune trên cặp song kiếm Blair bắt đầu phát ra ánh sáng màu trắng.

Cùng lúc đó, Blair cũng bắt đầu vung cặp song kiếm của mình.

Tuyệt Kỹ Trường Phái Song Kiếm Ma Thuật Eisenach────Trảm Không Chớp <Zankusen>

Một đường kiếm ma thuật cùng với nhát chém chân không ngay lập tức được tung về phía Lecty.

Bằng cách nào đó Lecty đã có thể lấy lại được tư thế của mình và vội vã ngăn chặn đòn tấn công đó.

Những dòng ký tự rune trên cặp song kiếm Lecty cũng bắt đầu ánh lên một màu vàng rực rỡ.

Tuy nhiên, ánh sáng đó lại đột nhiên bị vụt tắt, và Lecty liền chắn hai thanh kiếm của mình lại thành hình chữ X.

"Ku......"

Ngay trước khi cơn lốc xoáy kịp tiếp cận. Lecty liền hạ thấp người xuống để có thể ngăn chặn đòn tấn công.

Cùng lúc đó, đòn Trảm Không Chớp <Zankusen> cũng đồng thời lao đến nơi. Và ngay sau đó, cơ thể của Lecty đã bị chính cơn lốc xoáy đó đập mạnh xuống dưới mặt đất. 

~~~~~~~

Đấu trường. Tại phòng VIP.

"Nè vừa rồi, không lẽ là Lecty-chan đã cố gắng kích hoạt tuyệt kỹ nhưng lại......"

"Ờ. Em ấy đã cố gắng kích hoạt nó, nhưng lại không thể kích hoạt được."

Kanata bình tĩnh nói.

"Thật ra thì ngoại trừ một số tình huống của ngày hôm qua ra, thì Lecty vẫn chưa thể kích hoạt được Tuyệt Kỹ Trường Phái Song Kiếm Ma Thuật Eisenach của mình."

Mình cứ tưởng là em ấy đã có thể vượt qua được cái "bức tường của con tim" đó rồi chứ, nhưng xem ra là vẫn chưa thể rồi.

Nghe xong những lời đó, Chloe tỏ vẻ lo lắng nói.

"Nếu như không thể kích hoạt được, thì cơ hội sẽ────"

"Bộ mình chưa nói à? Mình nói là lúc này em ấy vẫn chưa thể kích hoạt được. Chứ mình có nói là không thể kích hoạt được đâu. Rồi em ấy nhất định cũng sẽ nghĩ ra được cách gì đó để giải quyết mà thôi."

"Ra vậy. Chuyện đó cũng có thể đúng là vậy......"

Sẽ nghĩ ra được cách gì đó thôi.

Đối với Chloe, thì câu nói này hoàn toàn có thể thực hiện hóa được khi nó được nói ra từ chính miệng của cái người đang ngồi bên cạnh cô lúc này.

"À mà này......"

Kanata bỗng lên tiếng như thể vừa chợt nhớ ra điều gì đó.

"Thật ra thì vào lúc bọn mình đang xem trận đấu triển lãm của buổi giao lưu học viện, mình đã có nói với Lecty một cậu rất hay đấy."

Và câu nói đó cũng chính là câu mà cậu đã nói dở giữa chừng trước khi Blair xông thẳng vào phòng VIP.

"'Nếu nói đến những người có mặt ở đây, thì người sở hữu kỹ năng chiến đấu tốt nhất không ai khác chính là Lecty. Và nếu lỡ như Lecty không may đụng độ phải một con Ma Giáp Trùng cực mạnh và buộc phải chiến đấu một chọi một với nó. Thì lúc đó'────em ấy sẽ phải tự chiến đấu bằng chính bản năng của mình." 

Thứ cậu đang muốn nói đến không phải là không được phép chạy trốn, cũng không phải là bắt buộc bản thân phải ở lại để chiến đấu đến hơi thở cuối cùng.

Lý do mà Kanata muốn truyền tải điều này, là vì cậu hết mực tin tưởng vào Lecty. Đấy không chỉ là sự tin tưởng thông thường, mà sự tin tưởng trọn vẹn của cậu dành cho cô. Sự tin tưởng đó hệt như cái cách mà cậu tin vào những người đồng đội của mình, những người mà cậu có thể giao cả tính mạng của bản thân cho họ lúc ra chiến trường.

"Lecty vì mắc phải chứng sợ giao tiếp nên lúc nào cũng rất là rụt rè. Nhưng dù vậy, em ấy vẫn được chọn vào vị trí Thập Dực Không Kỵ thuộc trường phái Eisenach. Tài năng tiềm tàng về kiếm thuật của em ấy cũng rất khó để đo lường. Và giờ đây khi phải đối mặt trước một đối thủ mạnh như vậy, thì đây sẽ là lần đầu tiên của một Lecty rụt rè ngày nào bộc lộ hết sức mạnh của mình."

Kanata nở một nụ cười đầy tự tin, và nhìn về phía Lecty, người đang đứng trên mặt đất cùng với thanh kiếm trên tay.

"Này, Chloe, đừng có mà rời mắt nhá. Chúng ta lúc này đây, đang sắp sửa được chứng kiến sự ra đời của một con ác chủ bài mới đấy."

~~~~~~~

Đấu trường. Tại sàn thi đấu────

"Lecty! Cậu có nghe thấy không!? Nè, Lecty!?"

Những câu nói như thế cứ liên tục lặp đi lặp không biết bao nhiêu lần.

Mình đã bất tỉnh được bao lâu rồi vậy? Chắc là cũng không tới nổi quá lâu nhỉ...... 

"Mình, mình nghe đây!"

"Cậu có sao không đấy!?"

"V-Vâng! Mình, mình không sao cả! Xin lỗi vì đã làm cho mọi người lo lắng."

Đặt tay lên tinh thể liên lạc trên tai, Lecty vội vã trả lời.

Ngay khi cô vừa lảo đảo đứng dậy, thì cùng lúc đó Blair cũng đang từ từ đáp xuống mặt đất.

Sau khi xem xét tình hình, thì cô nhận thấy rằng có vẻ như đòn hạ gục vừa rồi vẫn chưa đủ để phân định được thắng bại.

"Kết quả của trận đấu này đã được định đoạt cả rồi. Bỏ cuộc đi."

Trong mắt của những khán giả bên phía <Mystogan> lúc này, thì Blair trông cứ như là một tử thần đang dần đáp xuống mặt đất vậy.

Tuy là đã giành được chiến thắng trong trận đấu kiếm không tưởng vừa rồi, nhưng dù vậy cô vẫn còn giữ nguyên khí thế của mình.

Tuy nhiên, đối với Lecty, thì cô vẫn chỉ là một Blair của ngày nào.

"Không, không được! Mình, mình vẫn chưa bỏ cuộc đâu......! Hơn nữa, trước khi cho cậu thấy toàn bộ sức mạnh của mình, thì mình vẫn còn một chuyện muốn hỏi Blair-san!"

Sau khi vào tư thế Hassō của mình, Blair bắt đầu bật cười trước câu nói đó của Lecty.

Đó là bởi vì cô nhận ra rằng sau khi lãnh trực diện đòn tuyệt kỹ của trường phái Eisenach, thì sát thương mà Lecty nhận phải đã vượt ra ngoài giới hạn của bản thân rồi. Bên cạnh đó......tuy thân thì bảo rằng sẽ cho cô thấy toàn bộ sức mạnh của mình, nhưng từ nãy đến giờ nhìn Lecty trông chẳng giống gì là đang nương tay với cô cả.

Nói không chừng là────cô ta chỉ đang nói điêu mà thôi.

Tuy nhiên, Lecty lại không hề bận tâm gì đến điều đó và tiếp tục nói.

"Trận đấu này. Nếu như Blair-san giành chiến thắng, thì mình sẽ đáp ứng một yêu cầu mà cậu đưa ra. Nhưng đổi lại......nếu mình giành chiến thắng────nếu như mình giành chiến thắng......thì Blair-san cũng sẽ đáp ứng lại yêu cầu của mình đưa ra mà đúng không?"

"Ờ. Vậy thì sao nào?"

"Mình biết rằng Blair-san rất căm, căm ghét mình. Nhưng trong trận đấu này, nếu như mình, mình có thể thắng được Blair-san thì────"

Cùng với ánh mắt đầy nghiêm túc, Lecty thẳng thắng đưa ra lời thỉnh cầu của mình với Blair.

"────Thì xin cậu hãy một lần nữa làm bạn với mình......!"

Sững sờ trước câu nói đó, Blair tròn xoe đôi mắt mình.

"Đừng, đừng có mà điên! Một kẻ đã làm tổn thương Aria như cô mà lại dám nói muốn làm bạn của tôi á!?"

"Vâng. Và để có thể giải hòa được với Blair-san, mình sẽ áp dụng quy luật sắt thép của trường phái Eisenach để thực hiện nó......! Để có thể truyền tải được cảm xúc của mình đến với cậu!"

"......Quy luật sắt thép là tuyệt đối. Nếu như cô muốn áp dụng quy luật đó để làm lời hứa, thì tôi đây nhất định sẽ giữ lời."

"Cảm ơn cậu rất nhiều! Giờ thì mình đã không còn chuyện gì vương vấn trong lòng nữa rồi......mình sẽ dốc hết sức đây!"

"Cô đang nói cái gì thế......"

Lecty không hề nói gì mà chỉ thấy cặp song kiếm của cô đang dần ánh lên một màu vàng, và nó bắt đầu sáng rực lên sau đó. Cùng lúc đó, mặt đất ở dưới mũi kiếm cũng bỗng dưng bị nổ tung.

Trông cứ thể là nó đang bị thứ ánh sáng ma thuật đầy mạnh mẽ từ thanh kiếm xuyên thủng vậy.

Không thể nào nhầm được. Đòn vừa rồi chính là────Tuyệt Kỹ Trường Phái Song Kiếm Ma Thuật Eisenach.

"Cô, vừa rồi cô đã làm gì thế?"

"......Blair-san. Mình, mình đã có thể sử dụng Tuyệt Kỹ Trường Phái Song Kiếm Ma Thuật Eisenach rồi."

".........."

"Vào thời điểm đó, thời điểm mà mình đã để Aria-san phải bị thương, mình thật sự đã vô cùng bứt rứt về điều đó. Mình đã bứt rứt rất nhiều......nhưng dù vậy, với nỗi niềm muốn bảo vệ người khác của mình, nên mình đã ghi danh vào học viện <Mystogan>. Và chính tại nơi đó mình đã nhận được sự hướng dẫn của một Hướng Dẫn Sư vô cùng đáng kính, và đã có thể trở mạnh mẽ hơn cùng với những người đồng đội của mình. Cũng chính vì vậy────vào ngày hôm nay, mình sẽ chứng minh cho cậu thấy sức mạnh của hai ta là ngang hàng với nhau, và mình cũng sẽ chứng minh việc bản thân muốn được một lần nữa......một lần nữa trở thành bạn với Blair-san!"

"Đến, đến giờ phút này rồi mà cô còn đang định nói cái quái gì thế......!"

Lecty đã ngay lập tức nhận ra ánh mắt sắc bén của Blair trong thoáng chốc đã dịu đi một chút. Vào lúc cô còn mắc phải chứng sợ giao tiếp, có lẽ là vì lúc nào cũng sợ hãi đủ điều nên cô mới không thể nhận ra được điều này trước đây.

"Vào lúc đó, một kẻ không thể bảo vệ được Aria như cô mà giờ còn────"

Blair bắt đầu di chuyển.

Ngón chân của cô nhấc lên khỏi mặt đất, rồi sau đó đạp mạnh xuống, và lao đến tung đòn bằng tất cả sức lực của mình về phía Lecty.

"Không phải là ngay cả Blair-san cũng đang tự trách bản thân mình hay sao!"

Lecty hét lớn trong khi giao chiến.

"Ý, ý cô là gì chứ?"

"Vào đêm hôm trước, mình đã quá sợ hãi và không thể nhận ra được. Nhưng mà bây giờ thì mình đã có thể hiểu được! Vào lúc đó, Blair-san đã nương tay với mình!"

"Tôi, tôi mà lại nương tay á!? Làm như thế thì tôi đây có lợi ích gì chứ!?"

"Nhất định là Blair-san cũng────"

"............"

"────Blair-san cũng cảm thấy bứt rứt trước sự bất lực của mình vì đã không thể bảo vệ được Aria-san có đúng không!?"

"Ồn, ồn ào quá! Câm miệng đi!"

Cặp Song Kiếm Ma Thuật của Blair bắt đầu chuyển động nhanh hơn.

Một loạt đường kiếm ngay lập tức được tung về phía Lecty. Tuy nhiên, kiểu kiếm thuật đầy mãnh liệt của Blair trước đó, lần này lại không hề thấy bóng dáng đâu cả.

Vậy nên lần này, ngay cả một người đang gánh trên mình đầy vết thương như Lecty vẫn có thể kháng cự lại được.

Trong khi trận đấu kiếm giữa cả hai vẫn còn đang diễn ra, thì Lecty bỗng lên tiếng.

"Mình cũng biết rằng bản thân mình rất ích kỷ. Nhưng mà, với tư cách là một người bạn, mình vấn muốn được nói lời xin lỗi với Aria-san......!"

"Chả phải là tôi đã bảo cô câm miệng rồi sao!"

"Mình sẽ không làm vậy đâu......! Vì mình muốn được làm bạn với Blair mà......!"

"Cô thì biết cái gì về tôi chứ! Vào ngày hôm đó, không chỉ có mỗi mình Aria, mà tôi còn đánh mất cả người mà tôi coi là bạn thân như cô, để rồi sau đó chỉ còn lại một mình đơn độc trong trường phái, cô thì biết cái quái gì về tôi chứ!"

Cùng với tiếng hét đó, những đường kiếm của Blair cũng dần trở nên điên cuồng hơn trước.

Tuy nhiên, những đường kiếm đó, đều không thể nào chạm được đến Lecty.

Chuyển động của Lecty đã đặc biệt trở nên sắc sảo hơn trước kia rất nhiều. Mặc dù là thể lực đã trở nên kiệt sức, nhưng dù vậy những đường kiếm của Blair cũng không thể dễ dàng gì chạm được đến cô.

Tại sao chứ? Blair tự hỏi chính bản thân mình.

Trong lúc đang suy nghĩ, thì Blair bỗng lãnh một nhát chém đầy uy lực vào người.

Là do con tim của mình đang bị dao động sao......?

Chắc là vậy thật rồi. Nhưng mà, thực chất thì không phải thế.

Thứ khiến cho cô bị như vậy chính là sự trưởng thành của Lecty. Việc phải đối đầu trước một đối thủ mạnh như Blair, đã khiến cho cô có thể vượt qua được giới hạn của mình, bằng cách chiến đấu trong điều kiện vô cùng khắc nghiệt, tinh thần chiến đấu tiềm ẩn bên trong Lecty được trỗi dậy.

"Để có thể bảo vệ Aria tôi đã luôn dốc hết sức mình. Để có thể tạo ra một chỗ ở cho con bé tôi đã luôn điên cuồng làm mọi thứ. Nhằm ngăn chặn việc con bé bị trục xuất khỏi trường phái tôi đã phải không ngừng tạo ra những thành tích, để có thể trở thành kiếm sĩ mạnh nhất Trường Phái Song Kiếm Ma Thuật Eisenach như điều kiện đã đề ra để có thể đối lấy chỗ ở cho con bé."

"......Blair-san. Nếu vậy thì, từ nay xin hãy cho mình được góp sức với cậu. Xin cậu hãy để cho mình được góp sức với tư cách là một người bạn của cậu."

Blair vung một đường kiếm bằng tất cả sức mạnh của mình nhắm thẳng vào vùng trán của Lecty. Tuy nhiên, ngay sau khi vừa đỡ cú vung đó, thì bằng một cách nào đó thanh Kiếm Ma Thuật trên tay phải của Lecty bỗng dưng bị gãy đôi.

Có vẻ là do thanh kiếm đã bị bào mòn từ nãy đến giờ mà cô lại không hề hay biết.

Đụng phải một tình huống mà bản thân không thể lường trước được, biểu cảm của Lecty càng trở nên nghiêm trọng hơn.

Không chỉ có mỗi thể lực, mà giờ đây trang bị cũng đã đạt đến giới hạn. Phiên bản song kiếm <Susanoo> của Blair sở hữu sức mạnh và độ bền vượt trội hơn rất nhiều so với phiên bản song kiếm <Ama no Habakiri> của Lecty.

Thứ duy nhất có thể giúp Lecty giành được chiến thắng vào lúc này chính là......tốc độ kiếm.

Trong vô số lần đối mặt với những đường kiếm từ nãy đến giờ, Lecty cảm thấy rằng nếu nói về tốc độ của kiếm thì tốc độ của cô có phần nhỉnh hơn một chút so với Blair.

Tốc độ kiếm.

Đó chính là ưu điểm mạnh nhất của trường phái Eisenach, và nó cũng đồng thời là khả năng giành chiến thắng duy nhất được Lecty đặt mọi cảm xúc của bản thân vào.

......Để có thể kết thúc trận đầu, thì chỉ có mỗi lúc này mà thôi.

Lecty bắt đầu hạ thấp trọng tâm xuống────rồi bắt đầu nhảy lên cao. Kéo giãn khoảng cách giữa cả hai ra.

Sau đó cả hai không hề để lộ ra bất kỳ sơ hở nào, và đối mặt với nhau bằng một ánh mắt đầy nghiêm túc.

"Thập Dực Không Kỵ thuộc trường phái Eisenach, Lecty Eisenach. Xin tham chiến!" 

Sau khi xưng tên xong, Lecty bắt đầu lao thẳng về phía Blair đang ở trước mắt.

Blair sau khi chứng kiến cảnh tượng đó, liền đưa ra mắt về phía đối thủ mà cô công nhận là ngang tài ngang sức với mình.

Sau đó, cô bỗng ném thanh Kiếm Ma Thuật trên tay phải của mình sang một bên.

Đối đầu trước một Lecty chỉ có duy nhất một thanh kiếm trên người, Blair quyết định cũng sẽ dùng đúng một thanh kiếm để tham chiến.

Hành động đó của cô, là để bày tỏ sự kính trọng trước một kiếm sĩ dám đứng ra đối đầu với đối thủ của mình, ngay cả khi thanh kiếm của bản thân có bị gãy đi nữa.

"Thiên Dực Không Kỵ thuộc trường phái Eisenach, Blair Eisenach. Chấp nhận tham chiến!" 

Dù có chút hơi muộn, nhưng Blair vẫn bắt đầu lao thẳng đến phía Lecty.

Cũng giống với Lecty, cô cũng chỉ cầm có mỗi thanh kiếm trên tay trái.

Cả hai đều hạ thấp người xuống, và tiếp cận đối phương trong tư thế giống như một con chim én đang bay xác trên mặt đất.

Thanh kiếm mà cả hai đang cầm trên tay đều được hướng ngược ra phía sau lưng.

Và sau ngay khi tiến vào khoảng cách vừa đủ để mũi kiếm chạm đến đối phương, cả hai cùng lúc vào tư thế và đưa tay ra phía sau, rồi đồng thời cũng kích hoạt tuyệt kỹ của mình.

Tuyệt Kỹ Trường Phái Song Kiếm Ma Thuật Eisenach────Phi Viêm Xung Thiên Kích <Hi-en Shou Tengeki>. 

Tuyệt Kỹ Trường Phái Song Kiếm Ma Thuật Eisenach────Phi Viêm Xung Thiên Kích <Hi-en Shou Tengeki>. 

Cả hai cùng lúc tung ra tuyệt kỹ của mình về phía đối phương, hai thanh kiếm được bao phủ bởi ngọn lửa rực cháy lập tức đan xen vào nhau. Và thế là một cuộc đọ sức giữa hai đường kiếm thần tốc được bao phủ bởi ngọn lửa chuyển hóa từ ma lực đã diễn ra ngay sau đó.

Năng lượng ngưng tụ bên trong hai thanh kiếm không ngừng xung đột với nhau một cách dữ dội. Một luồng khí nóng đủ để làm thiêu cháy cả mặt đất tỏa ra khắp bầu không khí xung quanh, luồng khí nóng này thậm chí còn lan tỏa tới tận hàng ghế khán đài.

Vào buổi tối hôm trước, Lecty đã thua hoàn toàn trong cuộc đọ sức này.

Tuy nhiên, vào lần này uy lực từ đòn đánh của cô không hề thua kém gì so với đối thủ của mình cả.

Dù rằng bản thân đã hoàn toàn kiệt sức, nhưng Lecty vẫn có thể dốc toàn lực tung ra được tuyệt kỹ của mình. Để có thể làm được điều đó cô đã tận dụng động năng từ việc chủ động lao đến tấn công trước Blair một bước.......và cả việc truyền tải mọi cảm xúc của những người đồng đội đã đặt niềm tin vào cô, cộng với cảm xúc muốn được trở thành bạn với Blair của chính bản thân vào đòn tuyệt kỹ đó.

Bất chợt lục này, một âm thanh ken két từ thứ gì đó bỗng chốc vang lên.

Khi đưa mắt nhìn, thì có thể thấy ngay một vết nứt trên thanh Kiếm Ma Thuật của Blair. Vết nứt đó dần lan rộng ra, và vào khoảnh khắc tiếp đó. Vì không thể chịu thêm được bất kỳ áp lực nào nữa, thanh kiếm của Blair đã lập tức vang lên những âm thanh vỡ vụn ngay sau đó.

Cùng lúc đó, đòn Phi Viêm Xung Thiên Kích <Hi-en Shou Tengeki> của Lecty, người vừa giành chiến thắng trong cuộc đọ sức, cũng cùng lúc phát nổ.

Vụ nổ ngay sau đó làm rung chuyển cả bầu không khí, mặt dây chuyền treo cổ của Blair cũng đồng thời bị phá hủy, và bị thổi bay đi, nhưng dù vậy bản thân Blair vẫn có thể đứng vững sau vụ nổ đó.

"......Cô, làm sao mà cô lại có thể đối đầu được với tôi như vậy chứ?"

Blair nhăn mặt hỏi trong cơn đau.

"Bởi, bởi vì mình đã được......những người đồng đội tiếp thêm sức mạnh."

Lecty kiệt sức đáp.

Thắng bại của trận đấu, đã được phân định chỉ trong vỏn vẹn vài giây. Thế là trận đấu thiên về tốc độ kiếm đã chính thức khép lại tại đây.

"Fm, đồng đội của một kẻ kém cỏi à? Cái thứ đó, đúng thật là vớ......vẩn......"

Nói xong, ý thức của Blair cũng mất dần đi, và rồi ngã ngửa xuống mặt đất.

Ngay sau đó, một tiếng còi vang lên báo hiệu trận đấu kết thúc.

Vài giây sau đó, những tiếng reo hò cũng bắt đầu vang lên từ phía khán đài. Giữa tràng pháo tay không ngớt đó, Lecty, người đang kiệt sức đến nỗi không thể động đậy được nữa, liền ngồi phịch xuống đất.

Bao nhiêu nỗi sợ và áp lực mà cô đã cố gắng kìm nén trong mình từ nãy đến giờ, nay đã được giải tỏa ra hết. Vốn dĩ đã kiệt sức rồi, nhưng vướng phải việc này lại càng khiến cho cô trở nên kiệt sức hơn nữa.

Nỗi sợ và sự mệt mỏi đang khiến cho cơ thể cô không ngừng run rẩy.

Trong khi đang không thể tự mình đứng dậy được, Lecty nghiêm túc nghĩ, mình nhất định sẽ không bao giờ làm đội trưởng thêm một lần nào trong đời nữa.

~~~~~~~

Đấu trường. Tại phòng VIP.

"Quả là một trận đấu tuyệt vời nhỉ."

"Có lẽ vậy."

"Không hiểu sao, khi mình hình thấy hình bóng dám đương đầu trước một kẻ thù mạnh như vậy, nó lại khiến cho mình nhớ đến những chuyện trước đây."

"Hm, chuyện gì trước đây chứ?"

"............"

Khi được Kanata hỏi vậy, nét mặt của Chloe bỗng tỏ ra có chút gì đó u sầu. Đó là nét mặt của một người đang do dự.

Sau đó, Chloe gật đầu nhẹ một cái như thể là đã quyết định được điều gì đó.

"Nè, Kanata, lần này mình có thể hỏi cậu một câu hỏi được không? Đó là về một giả dụ nếu lỡ rơi vào một tình huống trong khi đang chiến đấu với Ma Giáp Trùng."

Một câu hỏi đầy ẩn ý.

"Nếu lỡ rơi vào một tình huống bị cô lập hoàn toàn và không thể nhận được bất kỳ sự viện trợ nào trong khi đang thực hiện chiến thuật. Xung quanh thì đầy lũ Ma Giáp Trùng đang bao vây, và lượng ma lực còn lại của tiểu đội thì hầu như là không còn đủ. Trong trường hợp đó, thì Kanata sẽ làm gì?"

Trong tâm trí của Kanata, cậu nhận ra tình huống này.

"......Cậu đang nói về vụ tai nạn đó đấy à?"

Vụ......tai nạn đó, chính là nguyên nhân đã khiến Kanata trở thành kẻ phản bội.

Không hề nói gì với một ai, về nguyên nhân phản bội lại đồng đội của mình, đó là lần đầu tiên cũng như là lần cuối cùng.

Bất chấp tai nạn đó có nghiêm trọng đến cỡ nào, ngay cả khi nó có làm ảnh hưởng đến chính Kanata. Nhưng cậu vẫn tỏ vẻ như thể không có chuyện gì xảy ra, và thản nhiên nói.

"Với vai trò là một đội trưởng của tiểu đội như Chloe, thì trách nhiệm của cậu không phải là hy sinh bản thân mình, mà là hộ tống nhóm Yuri đến khu vực an toàn. Vào thời điểm đó, mình là một tiên phong và cũng là một con át chủ bài của tiểu đội. Nếu bị rơi vào một tình huống buộc phải hy sinh một ai đó, thì người đầu tiên phải đứng ra làm lá chắn, không ai khác chính là mình."

"............."

"Tuy nói ra có hơi khắt khe, nhưng đó là trách nhiệm của một tiên phong thuộc Tiểu Đội Đặc Biệt. Nói gì thì nói tiên phong cũng là người có tỷ lệ chạm trán với lũ Ma Giáp Trùng cao nhất mà, cả tỷ lệ thương tích cũng vậy nữa. Thậm chí là cả xác suất tử vong trong khi thực hiện nhiệm vụ cũng là rất cao. .......Nhưng mà, nhờ vào thứ sức mạnh ý chí sẵn sàng bảo vệ một ai đó trong bất kỳ hoàn cảnh nào, và khát vọng luôn muốn giành chiến thắng. Với sức mạnh ý chí đó, thì mình đây sẽ không thua bất cứ ai. Chính vì được đánh giá như vậy, nên mình nghĩ rằng mình mới được chọn vào vị trí tiên phong đấy...... Mà, trong một số trường hợp, thì cũng sẽ có lúc chúng ta bị rơi vào một tình cảnh không thể nào giành được chiến thắng dù có cố gắng đến đâu đi nữa. Nếu lỡ rơi vào tình cảnh như thế thì thứ mà ta cần phải nghĩ đến, chính là làm cách nào để có thể giảm thiểu tỷ lệ hy sinh xuống mức thấp nhất, và cũng đừng có tự cho rằng bản thân đã bại trận. Bởi vì đó chính là một chiến thắng trong một trận chiến mà phần thắng chỉ nghiêng về phe địch."

Tuy là bại trận nhưng vẫn được tính là thắng lợi. Vậy nên việc đó sẽ không thể coi là bỏ trốn được. 

Và đó cũng chính là tình huống của vụ tai nạn lúc ấy.

Một tình huống đầy vô vọng mà ngay cả Kanata cũng không thể làm được.

Chính vì vậy, nên cậu mới đánh cược cả mạng sống của mình.

Nhưng, liệu có thể nói là vậy không? Bởi vì rõ ràng là đang nói về một trải nghiệm đầy cay đắng trong quá khứ, vậy mà biểu cảm của Kanata lại không hề có một chút gì là cay đắng cả.

Biểu cảm của cậu vẫn hệt như mọi khi, vẫn thản nhiên như ngày nào.

Đây quả nhiên chính là điểm mạnh của Kanata mà......bằng một cách nào đó Chloe lại nghĩ như vậy.

"Giờ thì. Trận đấu giao hữu của những học trò mình đã kết thúc rồi, và mình cũng có một vài việc cần phải làm nên mình đi trước nhá."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Jin note:

Chiến thuật lần này của anh Kanata lại khiến người ta phải bất ngờ rồi :)) 

Không 4v4 được, cũng không 2v2 được, thì ảnh chơi 4v2 luôn. Vậy mà ảnh cũng nghĩ ra được :)) Mấy thanh niên bên kia bị hội đồng tội luôn =))

Đúng là chiến thuật của anh Kanata nhà ta tuy không phải siêu hack não nhưng vẫn đủ để khiến cho không một ai ngờ đến được mà :))

À mà sorry mọi người nha, do bận công việc quá nên không có nhiều thời gian làm. Nhưng đảm bảo chương sau sẽ ra nhanh hơn!! Nhất định!! Chắc vậy :))

Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, nhớ cmt, cày view nhiệt tình để mình có động lực nha.

Vì lần đầu tiên mình tham gia dịch LN cho nên sẽ không tránh khỏi sai sót. Mọi người cứ phê bình nhiệt tình để mình cải thiện nhé.

(Xét theo những gì Lecty kể thì hạng của Blair cao hơn của Lecty rất nhiều, nên hiện có thể suy ra là ai có nhiều cánh hơn trong danh hiệu thì người đó sẽ có thứ hạng cao hơn) (Đợt vừa rồi đánh hụt không đã à :)) ) (Cái phòng VIP bị banh nóc trước đó ấy :)) ) (Bình luận viên gì kỳ vậy :)) ) (Này thì đùa với chị đại này :)) ) (Rồi chơi vậy ai chơi lại -_-) (Thôi xong, đụng tới Rico của Yuri là coi như là tới số rồi :)) ) (Từ "booooo" này là một hành động thể hiện sự không hài lòng, tức giận hoặc chỉ trích với ai đó hay điều gì đó nhá.) (Vậy mà anh t đỡ nó chỉ với hai ngón ấy chứ :)) ) (Chi tiết ở chương 1 vol 3 ấy) (Tụi này lại mở mồm hô "Booooo" nữa đấy) (Ý bác tác là mặt ảnh gian vãi cả chưởng ra ấy :)) ) ("Chiến thuật gọng kim" nếu ai không biết, thì nói nôm na cho dễ hiểu là dồn địch vào 1 phía để đánh rồi cử thêm quân đến đánh úp từ phía ngược lại cho khỏi trở tay ấy, kiểu bánh mì kẹp thịt á :)) ) (Rồi, không chột cũng què :)) ) (Chắc không có ai rồi, nước đi kiểu này thì ai mà đỡ được :)) ) (Ơ kìa!!) (2v4 mà đánh bậy là coi như end game :)) ) (Ý là ra đòn dồn dập với tốc độ cực nhanh cho tới khi đối phương lộ ra sơ hở, rồi nhắm vào đó mà nhất điểm ấy) ("Trạng thái chân không" là trạng thái lượng tử có năng lượng cực thấp và không chứa các hạt vật lý nào trong đó nhá) (Ờ thì, đúng là lần này anh ấy có nói "vẫn chưa thể" thật :)) ) (Chi tiết ở chương 1 vol 3 ấy) Nếu ai không nhớ thì, tư thế Hassō là một trong năm tư thế của Kendo nhá. ) (Này là do Lecty cầm ngược kiếm nhá nên mũi mới nằm trên mặt đất) ("Nhát chém thần tốc" tức là nhát chém với tốc độ cực nhanh ấy)