Trans: KurosakiJin
Edit: KurosakiJin
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Note nhẹ đầu chương:
Năm mới xin chúc mọi người một năm đầy vui vẻ, mạnh khỏe, và gặp nhiều may mắn nhá.
Và từ giờ "Thấu Thị <Senrigan>" của Rico sẽ đổi thành "Thiên Lý Nhãn <Senrigan>" nhá. Cho nó dễ hiểu hơn và đúng với bản hán việt hơn nhá.
Vậy thôi nhá, mọi người đọc truyện vui vẻ.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
<Mystogan> tại độ cao 4.000 mét. Vùng trời huấn luyện thứ ba.
"Xin tham chiến......!"
Một cô gái với mái tóc trắng lấp lánh như thể được hội tụ bởi ánh trăng────Blair Eisenach nói trong khi đang bay vút trên trời xanh.
Hướng mà cô đang lao đến sau khi kích hoạt ma thuật bay của mình, chính là vị trí của một cô gái có mái tóc vàng cùng với đôi mắt xanh long lanh────Lecty Eisenach.
"Mình xin chấp nhận lời tuyên chiến đó của cậu, Blair-san......!"
Dứt câu, những đường kiếm của cả hai bắt đầu đan xen vào nhau một cách dữ dội, lý do của cuộc chiến này là vì hiện cả hai đang ở hai chiến tuyến đối lập nhau.
Hiện tại, tiểu đội E601 đang được chia ra thành hai đội để đấu tập.
Nội dung của buổi tập lần này là bài tập B8. Đó là bài tập về bước ngoặt đột phá khi rơi vào nghịch cảnh.
Đội đang bị yếu thế lúc này chính là đội của Rico và Lecty.
Và đội đang chiếm ưu thế về số lượng đang đối trọng với họ là đội của Misora, Yuri, Blair, và các Ma Giáp Trùng mô phỏng dạng Achernar.
Trong khi trận đấu kiếm quyết liệt của Lecty đang diễn ra, thì đột nhiên tinh thể liên lạc trên tai cô bỗng vang lên một giọng nói.
"Lecty, tôi sẽ yểm trợ đấy."
"Đã rõ, Rico-san......!"
Nắm bắt đúng thời điểm, Lecty liền kéo giãn khoảng cách ra khỏi trận chiến. Cùng lúc đó, ba phát đạn sắc bén ngay lập tức được bắn ra, và lao thẳng đến tấn công Blair.
"Ku......!"
Blair cũng lập tức vung hai thanh kiếm của mình lại hình chữ X để đỡ đòn. Nhưng vì không thể cản phá nổi hết nên Blair đành phải rút lui về sau.
Thoáng nhìn về phía sau một chút, Lecty nói.
"Cảm ơn cậu rất nhiều, Rico-san......! Thời gian thật sự rất chuẩn xác......!"
"Fuu, là một nữ thần như tôi đây thì đó là chuyện hiển nhiên rồi."
Trước mắt Lecty lúc này, là một cô gái trông hệt như hiện thân của một Thần Vệ Nữ────Rico Flamel.
Nữ thần tự xưng Rico. Tuy rằng Lecty không biết lý do tại sao Rico lại tự nhận bản thân là nữ thần. Nhưng cô biết chắc một điều rằng những phát đạn yểm trợ của Rico đã không biết bao nhiêu lần cứu cô khỏi những tình huống khó khăn.
Rico sở hữu một kỹ năng bắn tỉa vô cùng xuất chúng mà không một ai có thể sánh bằng.
Đối với một tiên phong như Lecty, thì một người đồng đội như thế là không thể nào thiếu được.
Mặt khác. Về phần đội của Misora, đội đang cố gắng bao vây lấy nhóm của Rico, thì......
Một cô gái với mái tóc dài màu đỏ óng ả────Misora Whitale lên tiếng trách móc.
"Vậy là không được đâu, Blair......! Cậu hãy mau xem sét lại khả năng quan sát tình hình xung quanh của mình đi......!"
"Fm, phối hợp nhóm đúng là phức tạp thật đấy."
Hiện tại, Misora, người đang ở vị trí trung phong, đang không ngừng tập trung chỉ dẫn cho Yuri và Blair ở vị trí tiên phong. Điều này là để có thể tìm ra phương án hiệu quả nhất để đối phó với chuyển động của nhóm Rico.
Một cô gái với mái tóc mềm mượt màu xanh lam đậm cùng với đôi mắt xanh lục bảo────Yuri Flostre lên tiếng nhầm cố gắng xoa dịu Blair lại.
"Em hãy cứ bình tĩnh lại đã. Nếu chúng ta có thể bao vây được họ, thì ta sẽ dần làm cả hai suy yếu đi......"
Chưa kịp nói hết câu, thì Yuri bỗng vung cây Thương Ma Thuật của mình một cái.
Ngay sau đó, một viên đạn ma thuật màu xanh nhạt do Rico bắn ra lập tức bị đánh bật đi.
Phát đạn vừa rồi hoàn toàn không phải nhắm vào Yuri. Mục tiêu mà nó nhắm đến chính là Misora, người đang ở vị trí trung phong.
"Phát bắn quả thật rất chuẩn xác, không hỗ danh là Rico-san mà......!"
Mặc dù là một đặc vụ giỏi giang thuộc Tiểu Đội Đặc Biệt, nhưng Yuri lại không hề ngần ngại dành cho Rico một lời khen.
Tuy nhiên, vào lúc này, cô thậm chí còn không có một cơ hội nào để nói về chuyện đó cả.
Từ phía trên cao có một bóng người đang đứng quan sát cận cảnh mọi việc.
Mà, cho tới lúc này thì mọi chuyện vẫn diễn ra đúng như dự đoán nhỉ.
Đứng trên chiếc ván lướt sóng đen tuyền mang tên Hắc Diều Hâu <Black Hawk> của mình, một chàng trai với vóc dáng mảnh khảnh cùng với mái tóc đen────Kanata Age tự nói với bản thân mình như vậy.
Chức vụ hiện tại của cậu là một người hướng dẫn cho các học viên Không Chiến Pháp Sư. Công việc chính của cậu là chỉ dạy và dẫn dắt cho những học sinh thuộc tiểu đội mà cậu đang phụ trách, tiểu đội E601, hay còn được biết đến với cái tên là tiểu đội hạng F.
"Các dạng Achernar cũng sắp chuẩn bị tấn công rồi đấy. Hãy chiến đấu cho tốt vào nhá."
Như đã lập trình từ trước, các mục tiêu bắt đầu vay quanh Rico và Lecty với một tốc độ cực nhanh.
Và ngay lập tức, tình hình đã bắt đầu có biến chuyển.
"Chúng ta sẽ tấn công ngay bây giờ......! Yuri-san và Blair hãy thu hẹp khoảng cách lại......! Còn em/mình sẽ yểm trợ hai người từ xung quanh......!"
Dứt câu, cả nhóm của Misora đều đồng loạt di chuyển.
"Chúng ta sắp đột phá vào phần mỏng nhất của vòng vây đấy. Tôi sẽ chịu trách nhiệm bắn tỉa để tạo ra một khoảng trống trong đội hình của nhóm Misora. Trong lúc đó, việc hộ tống nhờ cả vào Lecty đấy."
Nhóm của Rico cũng bắt đầu di chuyển để đối phó lại với kẻ địch của mình.
Quỹ đạo bay của cả hai đội càng lúc càng trở nên lộn xộn và phức tạp hơn rất nhiều.
Giờ thì, xem ra đã tới thời khắc quyết định của trận đấu rồi nhỉ. Kanata nói trong khi đang theo dõi sự chuyển biến của cục diện trận đấu. Lecty sẽ không thể nào một mình chống chọi lại đợt tấn công của Yuri và Blair đâu.
......Hệt như những gì cậu vừa nói. Vì không thể chịu được áp lực từ đợt tấn công, nên chỉ trong nhánh mắt Lecty đã nhanh chóng bị đẩy lùi về hàng hậu vệ của Rico.
Ngoại trừ Misora ra, thì tất cả đều đang ở trong một trận hỗn chiến.
Ngay cả một người thường ở vị trí hậu vệ như Rico cũng bị cuốn vào trận chiến đó, nơi mà kẻ địch và đồng đội đều đang lẫn lộn vào nhau.
Sau đó, Rico bỗng để lộ ra một biểu cảm có phần căng thẳng. Có vẻ như là vừa phải chiến đấu vừa phải quan sát các quỹ đạo thất thường, và chú ý đến những thứ xung quanh trong trận chiến, đã khiến cho thần kinh của cô căng thẳng hơn dự tính. Nhưng dù là vậy, cô vẫn tiếp tục lẩn tránh sự truy đuổi của Yuri và Blair, đồng thời cũng tránh né những phát bắn của Misora, và đôi lúc cũng tránh luôn cả những đợt tấn công bằng cơ thể của các dạng Achernar.
Cô không chỉ đơn thuần là chỉ biết né tránh. Mà cô còn có một chủ đích khác nữa.
Ở ngay mũi súng của Rico đang lẩn trốn lúc này, là một khối ma lực hình cầu vô hình đang dần được hình thành.
......Là Tuyệt Kỹ Súng Ma Thuật nhỉ. Kanata phỏng đoán. Với tài bắn tỉa của Rico, thì sẽ có thể ngay lập tức bắn trúng Misora, và phá vỡ tình thế hiện tại đây mà.
"Sonou......Rico-san, mình sẽ bảo vệ phía sau lưng cho cậu......! Phần còn lại xin làm phiền cậu......!"
Lecty, người cảm nhận được ý định của Rico, liền nhắm vào Yuri, người đang ở ngay sau lưng Rico. Mục đích là tạm thời thu hút sự chú ý của Yuri và Blair, để cho Rico có thể tập trung vào việc bắn tỉa của mình.
Sau đó, đúng như dự định của Lecty, Rico đã có thể dừng chân lại và tập trung vào việc bắn tỉa của mình. Mục tiêu mà mũi súng của cô đang nhắm đến lúc này, chính là Misora, người đã tách ra khỏi đội và đang công kích bằng những phát pháo ma thuật.
Xem ra là trận đấu đã được phân định rồi nhỉ, Kanata nghĩ.
Tuy nhiên, Rico lại không ngay lập tức bóp cò.
"Có, có chuyện gì vậy, Rico-san......!?"
Lecty băn khoăn hỏi.
"So, sonou......nếu, nếu như cậu không làm việc đó nghiêm túc thì...... A, anou......với, với sức của mình, thì việc cầm chân Yuri-san và Blair-san như thế này là hoàn toàn có giới hạn đấy......"
"......Tôi biết rồi."
Rico lạnh nhạt đáp.
Tuy nhiên, tình trạng của cô lại có chút gì đó hơi kỳ lạ. Mũi Súng Ma Thuật của cô dường như đang run lên. Vào khoảnh khắc mà Kanata nhận ra sự thật đó thì────
"......!"
Cùng với một cái tặc lưỡi nhẹ, Rico bắt đầu bóp cò.
~~~~~~~
Tuyệt Kỹ Súng Ma Thuật────Xung Lực Hoại Xạ <Vega Bullet>
Một đòn tuyệt kỹ đã được tung ra với ý định hạ gục kẻ địch. Tuy nhiên, phát đạn màu xanh nhạt được bắn ra lại hoàn toàn đi ngược với ý định đó. Nó sượt ngang qua người của Misora khi cô đang trong tư thế ngắm bắn, rồi bay vút qua khoảng không sau đó.
"Wa, Hụt á......?"
Misora bối rối nói.
Cùng lúc đó, Kanata, người đang đứng quan sát từ phía trên, cũng trầm mặc lại khi chứng kiến điều này.
Ngay sau phát bắn hụt từ đòn tuyệt kỹ của Rico, thì sức chịu đựng của Lecty cũng dần không còn chịu nổi áp lực từ Yuri và Blair nữa, và ngay lập tức bị lưỡi kiếm và lưỡi thương của họ chĩa thẳng vào vùng cổ. Chính vào lúc này, Kanata cũng bắt đầu đưa ra kết quả trận đấu.
"Hm, tới đây thôi. Vậy là chiến thắng thuộc về đội của Misora nhá."
Nghe vậy, Misora, Yuri, và Blair liền ăn mừng bằng một cái đập tay ba người.
Trong khi đó, Kanata thì liếc nhìn về phía Rico. Vẻ mặt điềm tĩnh của cô dường như là không có gì thay đổi so với thường ngày, tuy nhiên vẫn có thể nhìn thấy chút gì đó ưu sầu trên khuôn mặt của Rico.
"Fuu, bộ có chuyện gì à?"
"Cô đấy, đừng có nói với tôi những thứ như là cô đang không được khỏe đấy nhá?"
"Tôi thì lúc nào cũng cảm thấy mệt mỏi khi tham gia huấn luyện hết, nhưng nếu tôi nói ra như thế thì liệu anh có cho tôi nghỉ ngơi không?"
Tuy là được hỏi như vậy, nhưng thay vì trả lời thì Kanata lại trầm tư suy nghĩ.
Dường như là không có bất cứ điểm thất thường nào trên cơ thể hết. Rico cũng không phải là kiểu người dễ bị áp lực tinh thần gì. ......Ra là thế. Nếu vậy thì lý do mà cô ta bắn hụt Tuyệt Kỹ Súng Ma Thuật của mình trong trận hỗn chiến là────
"Nhìn tôi chằm chằm đến như vậy, không lẽ là anh đã đổ tôi rồi à?"
"Làm gì có chuyện đó...... Nhưng mà, nếu là cô thì có lẽ là đã nhận ra được lý do tại sao tôi lại nhìn cô chằm chằm như thế rồi nhỉ?"
"............"
"Mà, thôi bỏ đi. À nhân tiện thì, cô đã có thể sử dụng được sức mạnh thật sự của Thiên Lý Nhãn <Senrigan>, Thần Chiếm Hữu <Tsunugui>, chưa vậy?"
"......Anh cũng biết rõ quá đấy chứ."
"......Cũng không hẳn. Chỉ là do thứ sức mạnh đó nổi tiếng tới mức mà một Hướng Dẫn Sư như tôi đây cũng không khỏi kỳ vọng khi được nhìn thấy nó thôi."
"Nhưng mà, thứ sức mạnh đó đối với tôi là không cần thiết. Vì đâu nhất thiết tôi phải sở hữu nó đâu."
"Hm......"
Một thứ sức mạnh như thế mà lại không cần thiết nhỉ. Ừ thì, đúng là chỉ với tài bắn tỉa của cô ta thôi, thì cũng dư sức đạt được kết quả tương xứng mà không cần đến Thần Chiếm Hữu <Tsunugui> thật, nhưng mà────
Tạm thời dừng chủ đề ở đó, Kanata bắt đầu nhìn xung quanh.
"Mà nhân tiện thì......cũng có khá nhiều người đến xem chúng ta đấy chứ."
Xung quanh cậu lúc này là vô số người không hề liên quan đến buổi tập, họ đến từ nhiều tiểu đội và nhiều thứ hạng khác nhau. Lý do mà tất cả bọn họ đều có mặt ở đây là để xem buổi huấn luyện của Tiểu Đội E601.
Từ sau chiến thắng tại trận đấu giao hữu của ngày hôm trước, thì những cái nhìn từ trước đến nay đã hoàn toàn thay đổi một trăm tám mươi độ. Có vẻ như là tin tức về các hắc mã do kẻ phản bội dẫn dắt đã thu hút được sự chú ý của họ.
Sau khi hoàn thành buổi huấn luyện của ngày hôm nay, Kanata bắt đầu tập hợp cả nhóm Misora lại. Cậu để cả bọn tạo thành một vòng tròn, rồi đưa ra chỉ thị.
"Sau bài tập hạ nhiệt hôm nay, thì cả nhóm có thể giải tán được rồi. Các em/cô đã vất vả rồi. ......Misora, những việc còn lại tôi giao cho cô đấy."
"Nm? Còn anh thì sao?"
"Tôi cũng chẳng biết vì lý do gì mà tự nhiên tôi lại bị gọi lên gặp Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư đây. Tôi nhớ là mình đâu có gây ra bất kỳ chuyện gì dạo gần đây đâu nhỉ."
"Tôi, tôi......tôi không có gây ra bất kỳ chuyện gì đâu đấy nhá......!"
"Tôi biết chứ. Chuyện cô đã ăn một mớ điểm trượt trong bài kiểm tra đúng không?"
"Làm, làm sao mà anh lại biết được chuyện đó chứ......!?"
"Bởi vì khi có một học sinh không đạt đủ điểm, thì bên giáo viên giảng dạy sẽ báo cáo lại điều đó cho bên Hướng Dẫn Sư mà...... Vậy thôi, tôi đi nhá."
Ngay khi Kanata định đi đến văn phòng của Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư, thì đột nhiên vạt áo đồng phục của cậu bỗng bị níu lại. Quay đầu lại, thì hóa ra là Misora đang khẽ cúi đầu đứng ở đó.
"Hm? Có chuyện gì à?"
"A, ano......tối nay chúng tôi có tổ chức tiệc chào mừng Blair, anh, anh cũng sẽ đến chứ......?"
Misora ngẩng đầu lên và rụt rè nói.
Sau đó, Kanata cũng nhận ra rằng, dường như những ánh mắt từ những cô gái còn lại cũng đang đổ dồn vào mình.
Xem ra là......tất cả mọi người đều rất mong muốn Kanata sẽ tham gia.
"Thế thì tôi cũng sẽ tham gia vậy. À đúng rồi......cứ đợi tôi ở phòng tiểu đội nhá."
Sau một lời hẹn gặp ngắn gọn, Kanata từ từ bay xuống <Mystogan> bằng chiếc ván Hắc Diều Hâu <Black Hawk> của mình.
~~~~~~~
Buổi chiều sau khóa huấn luyện thực chiến. Tại văn phòng thuộc Khoa Không Chiến Pháp Sư.
"Vậy có nghĩa là nếu như chúng ta huy động một cuộc tìm kiếm với số lượng đông người, thì rất có khả năng những biến thể sẽ gia tăng cảnh giác và không xuất đầu lộ diện. Ngoài ra, nguy cơ thiệt mạng khi phải giao chiến với chúng cũng là rất cao nữa, đúng không ạ?"
"Đúng là như vậy đấy. Đằng nào cũng vậy hết, dù có huy động với số lượng ít người, thì ngay cả khi có giành chiến thắng, thì cái giá phải trả cho những thương vong là quá lớn. Căn cứ vào sự thật này, chúng ta cần phải nhắc nhở cho toàn thể đơn vị tuần tra là buộc phải gia tăng cảnh giác hết mức có thể, và tất cả trận chiến chỉ có mỗi mình Tiểu Đội Đặc Biệt là được────Ai đó......!?"
Freon bỗng chừng ra một ánh mắt đầy sắc bén, và hướng thẳng tầm nhìn của mình vào cánh cửa văn phòng. Sau đó, cánh cửa cũng từ từ mở ra, và để lộ ra hình bóng của Kanata.
"Tưởng gì, hóa ra là Kanata à."
Chloe nói với giọng điệu nhẹ nhõm.
"Gọi người ta đến đây cho đã rồi lại đi nói 'tưởng gì' là sao chứ? Với lại, đừng có mà lườm tôi chằm chằm như vậy."
"......Cậu đã đứng bên ngoài nghe trộm chúng tôi đúng không, Kanata Age?"
"Tôi chịu. Cô đang nói về cái gì thế?"
Đối diện trước thái độ thản nhiên đó của Kanata, Freon không thể nào biết được rằng liệu cậu có nghe thấy cuộc trò chuyện vừa rồi hay không.
"Thôi bỏ đi. Lý do mà tôi gọi cậu đến đây, là vì có hai chuyện tôi cần nói với cậu. Đầu tiên là việc liên quan đến nhiệm vụ đặc biệt, Yuri Flostre sẽ tạm thời phải tập trung vào hoạt động của Tiểu Đội Đặc Biệt trong thời gian sắp tới. Vậy nên, cô ta sẽ không thể tham gia sinh hoạt ở Tiểu Đội E601 được nữa."
"......Tôi hiểu rồi."
"Điều thứ hai, là Rico Flamel sẽ tạm thời được giao cho Tiểu Đội Đặc Biệt chăm sóc. Về chuyện này, hãy về báo lại cho Rico Flamel biết. Đây là mệnh lệnh."
Nói một cách khác, tức là Rico sẽ tham gia vào nhiệm vụ đặc biệt lần này à? Việc cố tình nói ra từ "mệnh lệnh" với mình, dường như là để cho mình không có quyền phủ quyết nhỉ.
Tuy là Rico rất xuất sắc, nhưng mà khả năng thực chiến của cô ta vẫn còn đang trong quá trình phát triển. Nếu là như vậy, thì thứ cần thiết trong nhiệm vụ này, hẳn là kỹ năng độc nhất mà Rico sở hữu────Thiên Lý Nhãn <Senrigan> nhỉ.
Rất có thể là họ muốn Rico sử dụng Thiên Lý Nhãn <Senrigan> cho một nhiệm vụ tìm kiếm gì đó, dưới sự hộ tống Tiểu Đội Đặc Biệt cũng không chừng. Thông thường, thì những hoạt động tìm kiếm sẽ được thực hiện bằng cách huy động một lượng lớn nhân lực. Tuy nhiên, việc họ không dám huy động số lượng lớn nhân lực cho việc tìm kiếm, hẳn là phải có hoàn cảnh gì đó rồi.
Coi bộ là chuyện này có mùi khả nghi rồi đây, nghĩ vậy sắc mặt của Kanata dần trở nên xấu đi.
"Sao cô lại không tự mình nói với cô ta đi? Cô là chị gái của Rico cơ mà, không phải là cả hai đang cùng sống với nhau hay sao?"
Dựa vào hồ sơ của Rico, mà Kanata biết được rằng hiện cô ấy đang sống cùng với Freon.
"Tôi đang ra lệnh với tư cách là Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư đấy. Mệnh lệnh của Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư, trừ khi nó chính thức được chấp thuận bởi những phương diện hợp lệ, thì nó mới không có hiệu lực mà thôi."
"Cô nói chuyện hơi bị kỷ cương quá rồi đấy. ......Tôi nói cái này nhá, không lẽ là cô có mối quan hệ không được với Rico à?"
"Ka, Kanata......!?"
Sắc mặt của Chloe, người đang đứng bên cạnh lắng nghe cuộc trò chuyện của cả hai, dần trở nên tái nhợt đi.
"Cậu nói câu đó với tư cách là một Hướng Dẫn Sư, hay là với tư cách cá nhân của một Kanata Age vậy hả?"
"Hm, nếu phải chọn một trong hai, thì có lẽ là câu đó được nói ra với tư cách cá nhân rồi. Cô thấy đấy, nhìn cô kiểu gì cũng giống với kiểu người cứng nhắc tới mức bất bình thường mà, và trông nó chẳng tương thích gì với Rico cả. Không hiểu sao, nhưng có vẻ như là chị em cô không được hợp nhau cho lắm nhỉ."
Ngay chính khoảnh khắc ấy────Shakin......!
Freon đã bất giác rút thanh kiếm ra khỏi đai đeo trên thắt lưng của mình. Cô đứng dậy khỏi ghế, và chĩa thẳng thanh Kiếm Ma Thuật dạng Saber về phía cổ họng của Kanata, rồi trừng mắt nhìn chằm chằm vào cậu.
Ánh mắt của cô lúc này tràn đầy sự giận dữ, và sắc bén như một con chim săn mồi.
"Heh, ánh mắt đó, lâu lắm rồi tôi mới được thấy lại đấy."
Không một chút e ngại, Kanata nở một nụ cười đầy tự tin mà không hề sợ hãi gì.
"Tôi cứ tưởng là dạo gần đây cô chỉ biết làm những công việc giấy tờ nên tay nghề đã trở nên yếu đi rồi chứ, nhưng mà xem ra nó vẫn còn khá tốt đấy. Nếu như lỡ chạm trán phải một kẻ địch khó nhằn, thì coi bộ là cô vẫn còn có thể chiến đấu được đó. Tôi cũng khá là ấn tượng với thái độ quan tâm đến Rico của cô nữa. ......Nếu như cô có gặp phải khó khăn gì, thì tôi đây cũng sẽ giúp một tay cho."
".....Tôi không có bế tắc đến mức phải cần đến sự giúp đỡ của một kẻ phản bội như cậu đâu. Tôi đây đã có Chloe rồi."
Nhận ra rằng bản thân đang bị ảnh hưởng bởi một trò khiêu khích rẻ tiền, Freon bắt đầu thu lưỡi kiếm của mình lại.
Tất nhiên là Kanata chỉ đang muốn thử lòng Freon mà thôi.
"Còn về chuyện của Rico, thì tôi có một điều kiện. Nhiệm vụ tìm kiếm mà Rico tham gia, tôi cũng sẽ tham gia cùng với tư cách là một người hộ tống."
"Tôi đây chưa hề đá động gì tới nhiệm vụ tìm kiếm gì hết......"
"Lý do mà cô phải tốn công tìm đến Rico, hẳn là vì Thiên Lý Nhãn <Senrigan> là thứ cần thiết phải có trong nhiệm vụ lần này, đúng chứ? Hơn nữa đây lại không phải là một cuộc tìm kiếm với quy mô lớn thông thường, mà nhiệm vụ tìm kiếm lần này chủ yếu là để Rico làm trung tâm cùng với một số ít các đặc vụ tinh nhuệ khác. Lý do cho việc không huy động một số lượng lớn nhân lực cho việc tìm kiếm, hẳn là phải có hoàn cảnh gì đó. Tôi nói đúng chứ?"
"..................."
"Tuy là tôi không biết nhiệm vụ lần này nó quan trọng đến cỡ nào. Tuy nhiên, chỉ cần học sinh của tôi tham gia vào nhiệm vụ đặc biệt, thì tôi đây cũng sẽ trợ giúp họ. Đó là trách nhiệm của tôi với tư cách là một Hướng Dẫn Sư. Nếu tôi không lầm, thì một Hướng Dẫn Sư phải tuyệt đối đảm bảo an toàn cho các học sinh của mình mà đúng chứ? Hình như là điều này được viết ở đâu đó trong sổ tay học sinh thì phải?"
Nhìn vào thì có vẻ cậu là một người rất kỳ quặc, nhưng thật ra lại vô cùng sắc sảo.
Freon bỗng miễn cưỡng lên tiếng.
"......Điều 4, khoản 3 thuộc bộ luật Hướng Dẫn Sư của Không Chiến Pháp Sư, phải có nghĩa vụ đảm bảo an toàn lên trên hết."
"Đúng vậy, chính là cái đó đấy. Hơn nữa tôi cũng là một thành viên của Tiểu Đội Đặc Biệt, nên tôi cũng sẽ được phép đi theo mà nhỉ."
"......Cứ làm những gì cậu thích đi. Và nếu như cậu cũng đã giúp sức, thì tôi sẽ cho cậu biết nhiệm vụ đặc biệt lần này là gì. Đúng như cậu đã đoán, nhiệm vụ được giao cho cậu và Rico chính là nhiệm vụ tìm kiếm. Tôi muốn cô cậu tìm kiếm chiếc tàu bay trinh sát đã bị mất tích. Càng nhanh càng bí mật càng tốt. ......Tuy nhiên, rất có khả năng nhiệm vụ lần này không chỉ đơn thuần là một cuộc tìm kiếm không thôi. Vì khả năng phải đụng độ với những biến thể cực mạnh là rất cao. Vào lúc đó, nhiệm vụ sẽ được chuyển sang thành một cuộc trinh sát."
…...Xem ra là lựa chọn tham gia nhiệm vụ lần này quả thật là một lựa chọn đúng đắn mà.
"Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ cố gắng hết sức mình để giúp. ......Vậy thôi nhá"
Nói xong, cậu quay lưng rời khỏi phòng cùng với cánh tay giơ lên cao như thường lệ.
"Như vậy có ổn không ạ?"
"Kanata Age chỉ đơn thuần là đưa ra một yêu cầu với tư cách là một Hướng Dẫn Sư, và tôi chỉ đơn giản là chấp thuận nó với tư cách là Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư mà thôi. Chuyện chỉ có vậy. Với lại, cái cậu đó chỉ đang nghĩ cho học sinh của mình với tư cách là một Hướng Dẫn Sư, và hơn nữa cậu ta cũng là một thành viên thuộc Tiểu Đội Đặc Biệt. Vậy nên, không có lý do gì để có thể từ chối việc cậu ta tham gia vào nhiệm vụ đặc biệt lần này cả."
Lý do mà Freon đưa ra quả thật rất chính đáng.Tuy nhiên, Chloe, người đang bên cạnh cô, là một cô gái rất thông minh. Cô đã lờ mờ nhận ra được ý nghĩa thực sự được ẩn chứa trong lời nói của Freon rồi.
~~~~~~~
Vì yêu cầu đã được chấp thuận nhanh hơn so với dự định, nên Kanata đã hướng thẳng đến phòng tiểu đội ngay sau đó, Khi cậu vừa đến nơi, thì Misora đã có mặt sẵn ở đó rồi. Những học sinh còn lại dường như là vẫn còn đang thay quần áo.
Địa điểm nơi sẽ được tổ chức tiệc chào mừng Blair, đã được Misora đặt sẵn. Vì đã để cho người chủ trì như Misora phải đợi, nên Kanata quyết định sẽ cùng Misora đi đến địa điểm đã đặt hẹn trước. Địa điểm là một trong những cửa tiệm nằm ở quận ba.
Nơi đây có nội thất vô cùng hiện đại và được trang trí với tông màu trắng tinh khiết làm chủ đạo. Ngay khi Kanata và Misora vừa bước vào trong, thì ngay lập tức các cô hầu gái đang đợi sẵn ở lối vào liền đồng loạt cúi chào.
"Mừng cả hai đã về, thưa ông chủ, thưa tiểu thư."
"Hm? Tôi về rồi?"
Sau đó, Kanata được họ dẫn đến chỗ đã đặt, và ngồi đối diện với Misora cùng vẻ mặt bàng hoàng của mình.
"Này nhá, Misora."
"Gì, gì chứ......!?"
"Có thực sự ổn khi chọn một cửa tiệm như thế này không vậy? Đây là bữa tiệc chào mừng Blair đúng chứ? Vậy thì, chả phải sẽ tốt hơn nếu chọn một cửa tiệm có thể khiến cho Blair thích thú sao?"
"Nhưng, nhưng mà......Blair nói rằng, chỉ cần chọn một cửa tiệm có thể khiến cho anh thích thú là được rồi......!?"
Misora lúng túng nói tiếp.
"Ý, ý của tôi là......không, không phải là......anh, anh thích kiểu cửa tiệm như thế này sao......!? Anh, anh thấy đấy, không phải là anh đã từng bắt Lecty phải mặc nhiều bộ đồ cosplay khác nhau hay sao, và còn bắt cả Yuri-san phải mặc đồ của con trai nữa......"
"Tôi cảm thấy rằng dường như là mình đã hiểu được ý của cô rồi đấy. Nhưng, cô đừng có mà hiểu lầm. Tất cả những thứ đó đều là một phần của khóa huấn luyện hết."
"Eh!? Là một phần của khóa huấn luyện á...... Chứ không phải là anh thích hầu gái à......!?"
Đối diện trước những lời đầy chua xót đó từ cô học trò của mình. Kanata nghiêng người về phía trước, và dùng tay búng mạnh vào trán của Misora đang ngồi đối diện.
"Đau, đau.....! Anh, anh làm cái gì vậy hả......!?"
"Đó là hình phạt cho việc đã hiểu sai lệch về sở thích của người hướng dẫn mình đấy. Với lại, cô nghĩ tôi là người như thế nào thế......"
"Tôi, tôi nghĩ anh là một người rất tuyệt vời......! Vì anh đã dẫn dắt chúng tôi đến với chiến thắng trong trận đấu giao hữu mà. ......Nhưng mà, giờ nhớ lại thì, vào cái lúc mà tôi gặp anh lần đầu, so, sonou......anh, anh đã bóp ngực tôi còn gì......!?"
"Gì chứ? Đoạn cuối cô cứ lẩm ba lẩm bẩm nên tôi chẳng thể nghe được gì hết ấy......"
"~~~~~! Anh, anh ồn ào quá......!"
Làm, làm sao mà tôi có thể nói lớn chuyện đó được cơ chứ......! Sau khi cúi đầu đỏ mặt, Misora ngước nhìn lên và hỏi.
"Vậy, vậy thì...... Tôi hỏi anh cái này nhá. Anh, so, sonou......anh, anh thích với kiểu người như thế nào vậy......!?"
Rất hiếm khi cả hai mới được ở riêng với nhau, nên Misora đã dùng hết can đảm của mình để hỏi về kiểu người con gái mà Kanata thích.
"Hm, à thì."
Kanata vừa gãi đầu vừa suy nghĩ về nó một lúc.
Sau đó, cậu nói với một vẻ mặt nghiêm túc.
"Chắc là kiểu người như Misora vậy đấy."
"Eh......!? Tôi, tôi tôi tôi, tôi á......!?"
"Sao thế? Bộ có gì lạ khi tôi nói rằng tôi thích cô à?"
"Không, không phải như vậy...... Nhưng, nhưng mà......!? Có, có thật sự là tôi, tôi tôi tôi, tôi không......!?"
Mặt mũi của Misora hiện đang đỏ bừng hết cả lên. Dù sao thì ban đầu cô cũng chỉ định là tìm hiểu sơ qua thôi, nhưng đột nhiên khi không lại được Kanata thú nhận rằng bản thân thích mình.
Cái, cái cái cái, cái tiến triển gì thế này......!? Cái, cái tên này nói thích mình á!?
Con tim của Misora lúc này đang không ngừng đập loạn nhịp, như thể là cô vừa chạy bằng tất cả sức bình sinh của mình xong vậy. Đi kèm theo đó, là một cảm giác vô cùng phấn khích mà cô chưa từng bao giờ trải qua từ trước đến giờ.
Sau đó, Misora lấy hết can đảm của mình và hỏi.
"N, nnn, nè. Anh thích tôi, tôi, ở, ở ở ở, ở điểm nào vậy......!?"
"Hm, chắc là ở đôi mắt."
"Nm? Đôi mắt......?"
Điểm nào ở đôi mắt nhỉ? Là đôi mắt đỏ trong sáng chăng?
Đối diện trước một Misora đang tràn đầy phấn khích, Kanata thản nhiên nói.
"Tôi khá là thích những người có ánh mắt ngay thẳng như cô vậy đấy."
"Nm? Ánh mắt ngay thẳng?"
"Ờ. Vì những người có ánh mắt ngay thẳng đó sẽ không bao giờ bỏ cuộc cho đến giây phút cuối cùng."
"?????"
Tự nhiên khi không Misora lại thẫn người ra một lúc, rồi nghiêng đầu khó hiểu.
Có cái gì đó hơi sai sai ở đây thì phải? Nó cứ bị cấn cấn ở đâu ấy?
"Này nhá, hình như là tôi đã hỏi anh rằng, anh thích kiểu người con gái như thế nào vậy, đúng không?"
"Đâu, tôi đâu có nghe thấy cụm từ 'con gái' ở trong câu hỏi của cô đâu."
Kanata nói mà không có một chút do dự.
"Chả phải là Misora hỏi rằng, 'anh thích kiểu người như thế nào vậy?' sao? Vậy nên, tôi mới trả lời kiểu người mà tôi thích đấy."
"~~~~~~~!"
Nắm đấm của Misora không ngừng run lên vì tức giận.
Mình biết ngay là sẽ như thế này mà......!
Ban! Một tiếng đập bàn vang lên ngay sau đó, cùng với tiếng hét của Misora.
"Đồ tồi!"
"Cô bị sao vậy? Tự nhiên khi không lại mắng tôi?"
Đối diện trước một Kanata hoàn toàn không hề hay biết chuyện gì hết. Misora chỉ còn biết thở dài chán nản.
Tại sao mình lại chỉ nhận được một câu trả lời như thế này vậy kìa...... Rất hiếm khi cả hai mới được ở riêng với nhau, vậy mà cô chẳng thể cảm nhận được một chút cảm giác lãng mạn gì từ Kanata cả.
Bởi vì tất cả những thứ trong đầu cậu lúc này, chỉ toàn là những vấn đề của học trò mình mà thôi.
Mà, dù sao thì cách tính thật thà đó cũng là điểm tốt của cái tên này mà.
"À mà, tôi muốn hỏi về chuyện của Rico một chút. ......Trong buổi huấn luyện hôm nay, cô có cảm thấy có gì lạ ở Rico không?"
"Không lẽ ý anh là chuyện cậu ấy bắn trượt đó à? Tôi cũng cảm thấy là quả thật rất lạ khi thấy một người hoàn hảo như Rico lại mắc phải sai lầm như vậy......"
Misora đáp lại, sau khi đổi chủ đề trong đầu mình.
"Tuy là sẽ tốt hơn nếu một người bắn tỉa không bắn trượt. Là một pháo binh nên tôi cũng hiểu rõ điều này, nhưng mà tỉ lệ bắn trúng thông thường của Rico đã là rất cao rồi. Vậy nên dù bắn trượt có một lần thì cũng đâu có gì bất thường đâu đúng không?"
"Đúng thật là vậy. Nhưng mà......"
Khi Kanata vừa định nói gì đó, thì tiếng chuông thông báo có khách của cửa tiệm bỗng vang lên. Và sau đó thì, Lecty, Yuri, và Blair đều đã có mặt tại cửa tiệm.
"Anou......Kanata-san, xin lỗi vì đã khiến cho anh phải đợi."
Lecty cúi đầu chào.
"Kanata-senpai. Anh chọn cửa tiệm hầu gái, là vì sở thích của mình sao......!"
Yuri nhìn Kanata với một biểu cảm đầy phức tạp.
"Tuy là lúc nãy em đã được các cô hầu gái chào đón. Nhưng không lẽ là tất cả các hầu gái ở đây đều là hầu gái của chồng sao?"
Blair, người khá là thiếu hiểu biết về thế giới bên ngoài, hiểu lầm hỏi.
"Không, những hầu gái ở đây không phải là sở thích của anh/tôi, và họ cũng không phải là hầu gái của anh/tôi. Nhân tiện, thì Misora mới chính là người đã chọn quán cà phê hầu gái này đấy."
"Misora-san á......!?"
Yuri nghiêng đầu ngạc nhiên.
"Không, không phải vậy đâu, Yuri-san......!? Đây chỉ là một chút sai lầm nhỏ mà thôi......!?"
"Thiệt tình, mấy cái sai lầm của cô lúc nào cũng nghiêm trọng hết nhỉ. Như cái lần thực chiến đầu tiên ấy, cũng vì sai lầm nên cô đã thổi bay chính ngôi nhà của mình bằng Ma Pháo Hội Tụ <Strike Blaster> đấy."
"Chờ, chờ chút đã......!? Anh còn định lôi chuyện cũ ra nói tới khi nào nữa vậy hả......!?"
"Chuyện Misora là một kẻ ngốc, thì chẳng có gì phải ngạc nhiên cả. Em cũng từng cảm thấy lạnh sống lưng với hành động của Misora mà."
"Eh!? Bộ mình, đã làm gì Blair sao......!?"
"Ừm. Vào cái lần đầu tiên mà tôi gặp Misora, cô đã bắn thẳng phát pháo ma thuật về phía tôi một cách không hề thương tiếc còn gì."
Blair thẳng thắn nói tiếp.
"Thành thật mà nói, tôi đã nghĩ rằng cô là một tên mất trí đấy."
"Ai, ai là tên mất trí chứ......!"
Misora tức giận phản bác lại.
"Cô cũng vậy thôi, vào lần gặp mặt đầu tiên, không phải là cô đã hướng thẳng lưỡi kiếm của mình vào vùng cổ tôi hay sao......!"
Blair khẽ thở dài. Rồi nói với vẻ đầy hối hận trong khi nhớ lại những việc đã trải qua ở buổi giao lưu học viện với <Mercia>, trước khi chuyển đến đây.
"Trong trường hợp đó, thì đúng là tôi có tức giận thật, nhưng tôi vẫn biết cách tiết chế bản thân mình lại. Vậy nên trên thực tế là sẽ không có bất kỳ ai trong căn phòng sẽ bị thương cả. Nhưng còn về phát pháo của cô, nếu như tôi không tránh được nó thì có lẽ là tôi đã nhận phải một vết thương chết người rồi đấy."
"Làm, làm sao có thể......!?"
Bỗng nhiên, Lecty bất chợt chen ngang vào cuộc trò chuyện và nói.
"Anou......mình nghĩ là, Blair-san đã thực sự nương tay vào lúc đó đấy. Nếu như Blair-san thực sự bung hết sức mình thì sonou......ít nhất thì trong cận chiến Misora-san sẽ......"
"────Sẽ bị đánh cho lên bờ xuống ruộng nhỉ."
"Đúng vậy. Nếu như Misora-san và Blair-san đấu với nhau thì cậu sẽ bị đánh cho lên bờ xuống ruộng......Khoan, anh, anh anh anh, anh vừa bắt em nói cái gì vậy, Kanata-san......!?"
Awawa wa wa......!?
Lecty liền hối hả chỉ trích Kanata.
"Anh chỉ đơn giản là nói thẳng ra những gì mà mình nghĩ thôi mà. Còn người đồng tình với ý kiến đó và nói ra, không phải là Lecty-chan sao?"
Sau đó. Misora, người đang ngấn lệ đầy trên khóe mắt, bắt đầu phàn nàn với vẻ mặt như thể sẽ khóc bất cứ lúc nào của mình.
"Nm......! L-Lecty......!? Ra, ra là cậu thực sự nghĩ rằng nếu như mình đấu với Blair thì sẽ bị đánh cho lên bờ xuống ruộng ư......!?"
"Không, không phải như vậy đâu......A, anou......vì Blair-san là một người có thực lực ở trường phái Eisenach. Nên khi cả hai đấu cận chiến với nhau, sonou......so với thực lực của Misora-san thì......"
Quả thật là vậy, với kiếm thuật kém cỏi của Misora thì chắc chắn sẽ bị hạ sát ngay lập tức.
"Nm......"
"Đừng bận tâm về nó, Misora. Tôi cũng không thực sự đánh giá cao về thực lực của cô đâu. Nhưng mà, tôi lại rất thích ánh mắt ngay thẳng của cô đấy."
"Chuyện, chuyện đó có hơi tế nhị một tí, nhưng......"
Lúc nãy, mình cũng đã được tên đó khen như vậy. Nếu có thể, mình cũng muốn được đánh giá về thực lực của bản thân nữa......để lộ ra ý định không hẳn là có ác ý của mình, Misora dần trở nên bối rối.
Sau đó, cô đột nhiên trở nên mất tự tin và hỏi.
"Cho, cho tôi hỏi cái này nhá, tuy là tôi đã định hỏi chuyện này từ lâu rồi, nhưng......liệu, liệu có phải là tôi đang quá thiếu tố chất để trở thành một đội trưởng không?"
"Ờ thì, quả thật đúng là thế. Nếu xét sơ về sức mạnh chiến đấu, thì Lecty và Blair hoàn toàn trên cơ cô nè, còn nếu xét về khả năng phán đoán và kiến thức, thì Rico lại vượt trội hơn. Còn nếu xét về uy tín và độ nổi tiếng, thì Yuri cũng hoàn toàn ăn đứt cô nốt. Đôi khi tôi cũng tự hỏi rằng tại sao tôi lại chọn cô làm đội trưởng của tiểu đội nữa đấy."
"Quả, quả nhiên......là, là anh nghĩ thế thật, mà cũng phải thôi nhỉ......?"
Lúc này thì có vẻ như là Misora đã sắp khóc đến nơi rồi.
Tuy nhiên, những lời nói của Kanata vẫn chưa dừng lại ở đó.
"Không sao đâu. Đó cũng là điểm tốt của Misora mà. Mặc dù không phải là người có tố chất của một đội trưởng, nhưng bù lại cô lại được tất cả mọi người yêu mến. Đấy mới là điều tuyệt vời đó."
".........Eh!?"
"Những người đồng đội sẽ cùng cô vào sinh ra tử trên chiến trường. Và việc dẫn dắt cho những người đồng đội ấy, chính là vai trò của cô. Một trong những yếu tố mà một đội trưởng thông thường cần thiết phải có, chính là điều mà tôi vừa nói lúc nãy ấy, đó là cần phải có được sự yêu mến từ những người đồng đội của mình. Tuy nhiên, cô lại là người có được chúng nhiều hơn bất kỳ ai khác. Chính vì vậy, cô thực sự rất tuyệt vời đấy."
Ánh mắt đen tuyền của Kanata trông không có vẻ gì là đang nói dối cả.
Đó hoàn toàn là lời khen từ tận đáy lòng, trực giác của Misora mách bảo như vậy.
"......Cảm, cảm ơn!"
Misora, người đang đỏ hết cả mặt mũi, mỉm cười nói.
Tiếp đó, thì Yuri lên tiếng hỏi.
"Nhân tiện thì, Rico-san có vẻ đến muộn nhỉ. Không biết là có chuyện gì không nữa?"
"A, anou......lần, lần cuối cùng mà em nhìn thấy Rico-san, là lúc cậu ấy đang tạo dáng trước gương ở trong phòng thay đồ ạ. Nói thế nào nhỉ......dường như là cậu ấy bị mê hoặc bởi chính bản thân mình đấy ạ......! Tuy là em đã ngỏ lời rằng, 'A, anou......cậu có muốn cùng đi chung với bọn mình không?' nhưng, cậu ấy đã từ chối em bằng cách đáp lại, 'Fuu, một nữ thần cô độc như tôi đây không thích đi với đám đông.' ạ……"
"Cái bệnh của Rico lại tái phát nữa rồi......"
Trong khi Misora tỏ vẻ bó tay nói thế, thì Yuri lại để lộ ra một vẻ mặt trầm ngâm không nói gì. Đó là bởi vì từ sau buổi giao lưu học viện, tình bạn giữa cô và Rico đã trở nên sâu sắc hơn trước đây rất nhiều.
"Rico-san là một người rất biết nghĩ đến cảm xúc của người khác mà lại...... Tại sao em ấy lại không chịu hòa hợp với nhóm vậy kìa?"
"Eh......!? Không phải là như vậy đâu, Yuri-san. Rico làm gì biết nghĩ đến cảm xúc của người khác chứ......"
Misora liên tục vẫy vẫy tay phủ nhận điều mà Yuri vừa nói.
"Chuyện đó cũng không thể biết chắc được. Nhưng tôi cũng nghĩ rằng Rico là một người biết nghĩ đến cảm xúc của người khác đấy."
Sau khi nghe Kanata nói vậy, cả bọn bắt đầu mường tượng về hình ảnh của Rico trong đầu mình. Hình ảnh của một Rico rất quan tâm đến đồng đội, nhưng tính cách thì lại không hề thân thiện như vậy. Tuy nhiên, những gì xuất hiện trong đầu của cả bọn, chỉ có duy nhất mỗi cụm từ gắn liền với sự hiện diện của cô mà thôi.
"Nhưng dù là vậy, thì cũng lạ thật nhỉ." Kanata nói.
"Đúng là lạ thật ạ." Lecty nói.
"Đúng là lạ thật." Yuri nói.
"Chuyện đó đúng là lạ thật." Misora nói.
Một cụm từ nào đó, đều cùng lúc hiện ra trong đầu của cả bọn. Tuy nhiên, lại không hề có một ai nói ra cụm từ đó hết. Có thể nói rằng cụm từ này chỉ dành riêng cho mỗi Rico mà thôi, vậy nên cả bọn đã lưỡng lự khi nói ra nó.
Không hiểu sao, cả bọn đều có cùng một suy nghĩ là nếu như bản thân lên tiếng hỏi về cụm từ đó trước, thì điều đó không khác gì là đã chịu thua trước những người còn lại cả, thế nên cả bọn mới trì hoãn việc này cho tới tận bây giờ.
Đúng lúc này, Blair bỗng cất tiếng hỏi.
"Rốt cuộc thì, tại sao Rico lại tự gọi bản thân là nữ thần vậy?"
""""...............(Chắc là do bệnh chăng?)""""
Ngay cả Kanata cũng vậy, thành thật mà nói, thì cậu cũng nghĩ rằng bản thân mình sẽ thua cuộc nếu như lên tiếng hỏi về nó trước, vậy nên cậu mới quyết định là sẽ không đào sâu gì thêm về chuyện này nữa.
Ấy vậy mà cái chủ đề bất khả xâm phạm đó, lại bị Blair đi thẳng một mạch vào.
Là một người sống theo tinh thần của một võ sĩ đạo như Blair đây, thì dường như là cô không hề sợ bất cứ thứ gì cả.
Vào đúng ngày lúc này, thì bỗng tiếng chuông báo hiệu có khách vang lên, và cuối cùng thì Rico cũng đã có mặt tại cửa tiệm.
"Mấy người bị sao vậy? Bộ mấy người đã bị mê hoặc bởi sắc đẹp của tôi rồi à?"
""""............""""
"Dù sao thì, đây quả là một cửa tiệm lạ thường nhỉ. Là sở thích của Misora à?"
"Không, không phải thế......!? Chuyện không phải như cậu nghĩ đâu......"
Bỏ lại Misora đang bối rối ở phía sau, Blair thẳng thừng hỏi.
"Này, Rico. Tại sao cô lại tự gọi bản thân mình là nữ thần vậy? Tuy là theo quan điểm của những người ở đây, thì cô không phải là một kẻ ngốc gì, mà còn là một người khá là kiệt xuất nữa, nhưng sao cô lại có suy nghĩ đó thế?"
"Fuu, đó là bởi vì tôi đây là một người hoàn hảo chứ còn gì nữa."
Rico vén mái tóc của mình ra sau lưng và nói.
"Tôi tự gọi bản thân là nữ thần, là để tuyên bố rằng tôi là người tuyệt vời nhất ở trên thế giới này. Không chỉ riêng gì mỗi sắc đẹp, mà còn về cả thực lực của một Không Chiến Pháp Sư nữa."
"Mình biết ngay là cậu ấy sẽ nói như vậy mà......"
Misora lẩm bẩm với vẻ mặt chịu thua của mình.
Tuy nhiên, Kanata lại trầm mặc khi nhớ về hồ sơ của Rico.
Rốt cuộc thì tại sao cô ta lại cứ khăng khăng mình là người tuyệt nhất nhỉ? Dù rằng cô ta là kiểu người rất chi là ghét những thứ phiền phức......
Kanata khẽ lắc đầu, rồi lên tiếng chuyển sang chủ đề khác.
"Mà này, về chuyện trận đấu hạng kế tiếp......"
Nhân lúc tất cả thành viên của tiểu đội E601 đều đã có mặt, Kanata bắt đầu giải thích một số chuyện với tư cách là một Hướng Dẫn Sư.
"Hồi nãy, Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư có báo với tôi/anh rằng, Yuri đã được lệnh sẽ phải tạm thời tập trung vào buổi huấn luyện của Tiểu Đội Đặc Biệt. Vậy nên em ấy sẽ không thể tham gia vào các trận đấu hạng được. Và vì đây là một nhiệm vụ đặc biệt nên thông tin chi tiết đã được giữ bí mật. Còn về trận đấu hạng của ngày mai, thì tôi định sẽ giao cho các cô/em tự lo liệu một lần. Vì tôi/anh muốn các cô/em học hỏi thêm về cách tự xử lý trên một chiến trường thực chiến."
Với thực lực hiện tại của nhóm Misora, thì việc giành chiến thắng trong trận đấu lần này là chuyện hoàn toàn có thể. Và đó cũng là ước tính của Kanata. Về chuyện này, thì dường như là nhóm Misora cũng có cùng quan điểm đó với cậu.
"Cứ làm như từ trước tới giờ là được rồi. Tiên phong sẽ là Lecty và Blair, còn mình sẽ ở vị trí trung phong, còn Rico thì sẽ yểm trợ cả bọn từ vị trí hậu vệ. Còn về phần chiến thuật, mình dựa trên tình hình mà đưa ra cách xử lý."
"Mình thật sự rất vui khi có thể được chiến đấu cùng với Blair-san như thế này......!"
"Ừm, với việc có cùng lúc hai người sử dụng trường phái Eisenach như thế này, thì tôi hoàn toàn không thể mường tượng ra cái cảnh mà chúng ta có thể thua được."
"Quả thật là với đội hình này, thì hoàn toàn không thể mường tượng ra cảnh mà chúng ta có thể thua được. Đúng không, Rico-san?"
"Ai mà biết. Nhưng nếu như chúng ta thua trong trận đấu lần này, thì tôi đây sẽ rời khỏi tiểu đội này đấy."
"Rico lại nói như thế nữa rồi......"
"Fuu, tôi lúc nào cũng nghiêm túc với lời nói của mình hết."
Hoàn toàn không thể nào biết được là cô đang nói đùa hay là đang nói nghiêm túc nữa. Nhưng, nói chung thì tất cả mọi người đều đang đưa ra những ý kiến đầy tự tin của mình.
Coi bộ là bọn họ có vẻ hơi tự tin quá thì phải? Để đề phòng, Kanata quyết định sẽ cảnh báo cả bọn trước.
"Nếu chỉ nói về năng lực cá nhân của mỗi người, thì các cô/em hoàn toàn đủ sức để cạnh tranh với đối phương rồi. Nhưng mà, đối phương cũng không phải là kẻ ngốc. Họ chắc chắn đã phân tích những chuyển động của các cô/em từ trận đấu giao hữu trước đó, rồi tiếp đó họ dốc toàn lực để nghiền nát các cô/em đấy. Lúc nãy, đã có rất là nhiều người đến xem chúng ta đúng chứ? Đó là vì họ đang nghiên cứu các đội hình của chúng ta từ trước đến giờ đấy. Đừng có mà mất cảnh giác. Người chiến thắng hôm nay không phải lúc nào cũng là người chiến thắng hôm sau đâu, đó là quy luật của trận đấu đấy."
"Sẽ không sao đâu. Chúng tôi chắc chắn sẽ thắng mà......!"
Ngay sau đó, những cô hầu gái bắt đầu đưa những món ăn lên bàn. Misora và những người khác cũng cùng lúc cầm trên tay những ly thủy tinh chứa đầy nước ép nho.
"Giờ thì. Đồ ăn cũng đã được dọn lên cả rồi, chúng ta cũng bắt đầu nâng ly thôi. Cùng chúc mừng Blair gia nhập nào────"
Misora nâng ly lên nói.
"Cạn ly......!"
Đáp lại lời nói đó của Misora, tất cả mọi người đều cùng lúc cạn ly vào nhau.
* * *
Fuu, đúng thật là không thể ngờ rằng người phụ nữ đó lại cần đến sức mạnh của mình mà......
Sau khi chia tay những người đồng đội từ bữa tiệc chào đón Blair, Rico đã một mình đi về nhà.
Nơi ở của Rico không phải là ký túc xá, mà là một căn hộ chung cư. Thông thường, thì những học sinh sẽ phải sống ở ký túc xá, nhưng Rico thì lại bị buộc phải sống chung với người chị gái Freon của mình. Dường như việc này là để tiết kiệm chi phí của ký túc xá.
Đó là vì Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư sở hữu một số đặc quyền riêng, và một trong số đó là có thể thuê cho mình một căn hộ hoàn toàn miễn phí.
Cầm chiếc chìa khóa sơ cua trên tay, Rico định sẽ dùng nó để mở khóa cửa. Tuy nhiên, cô nhận ra rằng khoá cửa đã được mở sẵn từ trước. Vừa mở cửa ra, thì bỗng có một ánh đèn rọi vào mắt cô từ phía phòng khách. Và khi cô bước vào trong, thì.
"Coi bộ được ở trong một tiểu đội dễ dãi như tiểu đội hạng F cũng sướng quá đấy chứ. Đi chơi tới tận giờ đêm mới chịu về nhà đấy."
Freon, người đang đối mặt với cả núi tài liệu, lên tiếng nói. Coi bộ là công việc giấy tờ của cô vẫn chưa hoàn tất, nên dường như là cô đã mang chúng về nhà để tiếp tục xử lý.
Vì dù có bận rộn đến thế nào đi nữa, thì cô cũng không thể ở lại trường trong một khoảng thời gian dài được. Phải tuân thủ theo thời gian quy định do đội an ninh <Raven Nest> đặc ra, đó là nguyên tắc của Freon.
"Thế mà lại có người cần đến sức mạnh của một học sinh đi chơi tới giờ đêm mới chịu về nhà đấy."
Sau khi nói móc lại như vậy, Rico ngồi xuống chiếc ghế đối diện với Freon.
"......Có vẻ như là em đã nghe chuyện từ Kanata Age rồi nhỉ."
"Fuu, coi bộ là cuối cùng Freon cũng đã cần đến sức mạnh của tôi rồi. Rốt cuộc thì cô cũng chịu công nhận sức mạnh của một nữ thần như tôi rồi đấy à."
"Khi ở nhà, chả phải là chị đã bảo em rằng phải gọi chị là 'Onee-chan' rồi sao......!"
"Ờ, tôi biết rồi. Freon."
".................. Em đấy nhá, chính vì cái thái độ khinh thường người khác đó, nên em vẫn còn mắc kẹt ở tiểu đội hạng E đấy."
Sau đó, Freon tiếp tục nói thêm.
"Với lại chị ra lệnh cho em tham gia vào nhiệm vụ đặc biệt mà lần này, không phải là chị đối đãi đặc biệt gì với em cả. Lý do mà chị cần tới sức mạnh của em, là vì đó là lựa chọn tốt nhất cho <Mystogan> mà thôi. Không hơn cũng không kém."
"Bộ cô có thành kiến gì với người đã giành chiến thắng trong trận đấu giao hữu như tôi à? Thật là khó coi mà."
Rico phản bác lại với vẻ mặt vô cảm của mình. Mà quả thật đúng như những gì cô nói, tiểu đội của Freon đã không được chọn làm đội đại diện trong trận đấu giao hữu trước đó.
"Vẫn còn nằm ở tiểu đội hạng E, thì biết cái gì mà cãi với người lớn chứ? Chỉ là may mắn nên mới giành được chiến thắng trong trận đấu giao hữu, thì đừng có mà quá kiêu ngạo. Khi chị còn bằng tuổi em, thì chị đã nằm ở tiểu đội hạng C rồi. Với điều kiện hiện tại, thì em sẽ chỉ mãi nằm ở hạng E mà thôi."
"Hôm nay tôi mệt rồi nên tôi đi ngủ đây. Thuyết giáo thì để mai đi."
Nói xong, Rico hướng về phía phòng ngủ của mình, nhưng trước khi đi cô đã để lại một câu với Freon.
"Trận đấu hạng ngày mai nếu như có thời gian, thì hãy đến xem đi. Tôi sẽ cho cô chứng kiến những thứ mà cô không thể nào tin vào mắt của mình."
"Đáng tiếc thay, chị là Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư nên chị rất bận. Vì vậy, chị đây không rảnh để đến xem trận đấu hạng của một thực tập sinh như em đâu."
Freon đã lập tức từ chối lời mời đó của cô em gái mình. Thế nhưng, trong sắp tài liệu đang nằm trên bàn của cô lúc này, lại có một tài liệu về lịch trình của trận đấu hạng ngày mai nằm lẫn bên trong đó, và tất nhiên là Rico đã không hề hay biết gì về chuyện này.
* * *
Ngày hôm sau. Tại khán đài của đấu trường.
"Đây, quà ghé thăm của mình đấy. Bên trong là đồ uống thể thao đó. Một lát nữa hay đưa chúng cho nhóm Misora-chan nhé. Với lại nhớ chuyển lời xin lỗi vì đã mượn Yuri giúp mình nhé."
Kanata liền nhận lấy chiếc túi nhựa có chứa những đồ uống thể thao bên trong.
"Không hề có một ai cảm thấy bất mãn gì với việc Yuri không thể tham gia khóa huấn luyện của cả bọn đâu. Yuri cũng có một số việc cần phải làm với tư cách là một thành viên của Tiểu Đội Đặc Biệt mà. Chuyện này thì cả nhóm Misora đều hiểu cả."
Sau khi nghe câu trả lời đó của Kanata, Chloe khẽ gật đầu một cái. Nhân tiện, thì Yuri hiện đang luyện tập cùng với Lloyd, người cũng cùng chung Tiểu Đội Đặc Biệt với cô.
"Ra vậy. Nhưng mà, tại sao Kanata lại trông có vẻ không được vui vậy?"
"Hm, bộ nhìn giống vậy?"
"Ừm. Bộ có gì khiến cho cậu bất mãn à."
Dường như là, Chloe đã tinh tế nhận ra có điểm khác thường trên nét mặt của Kanata. Tuy là nhìn từ bề ngoài thì không có gì thay đổi cả, nhưng đối với một người bạn thuở nhỏ như Chloe đây, thì cô hoàn toàn có thể nhìn thấu được điều đó.
"Nếu là vậy, thì chắc là do mình vẫn chưa hài lòng lắm với nhóm của Misora."
"Hài lòng......?"
"Đúng vậy. Tuy là cơ hội để trở nên mạnh hơn đang ở ngay trước mắt, nhưng bọn họ lại chẳng hề nhìn thấy nó. Bọn họ lúc này chỉ toàn ngó đâu đó lên trời ấy, chứ chẳng hề chịu ngó gì dưới đất cả. Nếu như bọn họ biết cách khắc phục những thiếu sót của mình, thì có lẽ là họ đã có thể vươn đến một tầm cao mới rồi."
Ánh mắt của Kanata lúc này, đang hướng về phía Rico, người đang lơ lửng ở trên không trung, cùng với vẻ mặt điềm tĩnh.
"Bộ có vấn đề gì à?"
"Đại loại là vậy......"
Liệu có thực sự sẽ xảy ra vấn đề gì hay không. Kanata hoàn toàn không thể biết được.
Đối thủ của ngày hôm nay, tiểu đội E565, chắc chắn đã xem qua buổi huấn luyện của nhóm Misora trước đó rồi. Tuy nhiên, rất khó để có thể biết được rằng họ đã tìm ra được điểm yếu của nhóm Misora hay chưa.
"Tuy là mình không biết rõ cho lắm, nhưng coi bộ là cũng phức tạp quá nhỉ. ......Mà nè, cậu có để ý thấy gì không?"
"Thấy cái gì chứ?"
"Kia kìa, ở đằng đó ấy."
Chloe đưa tay chỉ chéo về phía hàng ghế khán giả trên từng. Ở phía đó là────
"Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư cũng đến đây xem đó. Dù rất là bận rộn, nhưng chị ấy vẫn dành ra thời gian để đến xem trận đấu của Rico-chan đấy."
"Hm? Ý cậu là sao?"
"Vào hôm trước, khi mình định báo cho chị ấy biết về trận đấu hạng của tiểu đội E601, thì mình đã phát hiện ra là chị ấy đã biết trước về nó rồi. Điều này có nghĩa là chị ấy thật sự quan tâm đến chuyện này đó."
"À. Nói mới nhớ, vào cái hôm mình được gọi đến văn phòng, cô ta cũng đã cư xử như vậy nhỉ. Cái cô đó, đúng là quá khắt khe với chức vụ của bản thân mà. Cư xử thành thật một chút thì cũng có sao đâu chứ......"
Kanata, người vốn rất ghét những hình thức cứng nhắc, liền tỏ vẻ phiền toái nói.
"Chị ấy là Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư mà, nên cũng đành chịu thôi. Vì nếu như không may bị rơi vào tình cảnh bế tắc, thì chính chị ấy sẽ là người phải ra lệnh cho những học sinh ở học viện phải hy sinh thân mình mà, vậy nên chuyện chị ấy nghiêm khắc như vậy là không thể tránh khỏi. Cũng chính vì đang ở một chức vụ như thế, nên chị ấy mới không thể ủng hộ Rico-chan một cách công khai được đấy. Vì nếu lỡ bị mọi người cho rằng cấp trên đang đối đãi đặc biệt với người thân của mình, thì chẳng phải sẽ nảy sinh ra sự bất mãn sao? Mỗi người đều có một cách sống riêng, vậy nên không phải ai cũng có thể sống một cách tự do như Kanata đâu."
"Hm, ra là thế."
Sau khi nói vậy, Kanata bỗng nhỏ giọng thì thầm.
"Cho dù là vậy, thì tại sao cô ta lại chọn thời điểm này để đến xem trận đấu chứ?"
"Cậu sao vậy? Bộ có chuyện gì không đúng à?"
Chloe ngẩn người nhìn về phía Kanata. Coi bộ là Chloe cũng không hề có bất kỳ sự nghi ngờ gì về chiến thắng của tiểu đội E601 cả. Chuyện này cũng là hiển nhiên thôi, vì dù gì thì họ cũng là người đã giành chiến thắng trong trận đấu giao hữu mà.
Tuy nhiên, Kanata thì lại nhìn về phía đấu trường bằng một ánh mắt đầy lo ngại.
~~~~~~~
Đấu trường. Tại sân đấu. Bên trong Không Gian Pháp Sư <Sorcerer Field>────
Eh......!? Chuyện gì đang diễn ra thế này......!?
Ngay trước mắt của Misora lúc này, là hình bóng của Lecty và Blair đang đứng ngây người ra vì ngỡ ngàng.
Chuyện này cũng là dễ hiểu thôi. Bởi vì từ khi trận đấu vừa mới bắt đầu, thì tất cả thành viên của tiểu đội E565 đã ngay lập tức tổng tấn công mà.
Cả đội năm người đều rời bỏ vị trí của mình, và cùng lúc lao lên phía trước.
"Đừng, đừng có để họ qua......! Lên nào, Lecty......!"
"V-Vâng......! Blair-san......!"
Hai tiên phong, Lecty và Blair bằng cách nào đó đã có thể phản ứng lại được với tình hình. Mặc dù có hơi bị dao động trước tình huống bất ngờ vừa rồi, nhưng cả hai đã nhanh chóng ngăn chặn được chuyển động của đối phương.
Cả hai cùng lúc di chuyển với một tốc độ cực nhanh, và đã thành công ngăn chặn được ba Kiếm Sĩ Ma Thuật Sư từ phe địch lại.
Tuy nhiên, chuyển động của hai người còn lại mới chính vấn đề. Lợi dụng ưu thế về số lượng, hai Xạ Thủ Ma Thuật Sư của phe địch đã thành công trong việc đột phá vào phía sau của hàng tiên phong.
Nhưng thay vì sẽ đột phá thẳng vào trung phong, thì cả hai người bọn họ lại quay sang xả đạn về phía sau lưng của tiên phong Lecty và Blair.
Xem ra là, mọi thứ đều đã được lên kế hoạch từ trước.
"Ku......!? Vào một thời điểm như thế này mà lại đi xả đạn à......!?"
Blair và Lecty liền thực hiện một quỹ đạo bay đầy nghịch lý, và tránh hết tất cả phát đạn ma thuật đang lao đến chỗ mình. Tuy nhiên, vào chính khoảnh khắc đó, cả ba Kiếm Sĩ Ma Thuật Sư đã bị ngăn chặn lúc nãy, đã lén lút đột phá vào trong.
"Thôi, thôi tiêu rồi......!?"
Blair hét lớn.
Tất cả thành viên của tiểu đội E565 lúc này, đều đang nhắm thẳng vào Misora, người đang ở vị trí trung phong, mà không hề rời mắt đi bất kỳ nơi nào khác.
Một chiến thuật nhằm phân thắng bại ngay trước khi đối phương kịp nhận định rằng mình cần phải làm gì.
────Một cuộc đột kích theo chiến thuật chớp nhoáng <Blitz>.
Misora lúc này đang hoàn toàn ngây người ra trước chuyển động của phe địch.
Đó là bởi vì cô đang không thể nào nhận định nổi được tình hình. Đây đã trở thành một trận quyết chiến mất rồi. Ngay khi tất cả mọi người đều nghĩ vậy, thì bỗng một viên đạn ma thuật màu xanh nhạt đột nhiên từ đâu lao thẳng đến kìm hãm kẻ địch lại.
Người vừa ứng phó được với tình huống đột ngột này, không ai khác chính là hậu vệ Rico. Cô dùng những phát đạn không có kẽ hở của mình để đàn áp chuyển động của đối phương lại, và đã thu hút sự được chú ý của hai người trong số đó.
"Bình tĩnh lại đi. Nếu như hạ gục được đội trưởng của phe địch, thì chiến thắng sẽ thuộc về tay chúng ta thôi. Misora, cô hãy tìm cách nào đó để thoát khỏi đây đi. Còn tôi sẽ bắn hạ đội trưởng của phe địch cho."
"......Mình biết rồi."
Tuy nhiên, Misora lại không hề dễ dàng gì để có thể thoát khỏi được sự truy đuổi của kẻ địch. Và cô đã nhanh chóng bị đẩy lùi về phía sau. Ngay vào thời điểm đó, cuối cùng thì Lecty và Blair cũng đã kịp thời quay lại hàng hậu vệ của mình. Cũng từ đó, tất cả thành viên của hai tiểu đội E601 và E565 đều tập trung lại đông đủ với nhau, và bắt đầu một trận cận chiến ở ngay xung quanh vị trí của Rico.
Hình bóng của những thành viên từ hai tiểu đội đều đang không ngừng xáo trộn vào nhau.
Trong khi đó. Rico đã khóa được mục tiêu của mình, và khai hỏa.
Viên đạn ma thuật được bắn ra, ngay lập tức sượt ngang qua vị trí của tên đội trưởng phe địch và tiếp tục cắt xuyên qua bầu trời.
"Tch, xem ra là tên đó cũng nhanh nhạy quá đấy chứ."
"Cứ giao cho mình......! Mình sẽ làm gì đó để ngăn chuyển động của hắn ta lại cho......!"
Misora, người đã nhận ra ý định của Rico, liền kích hoạt Rào Chắn Ma Thuật rồi lao thẳng đến tên đội trưởng của phe địch. Chuyển động của hắn ta cũng từ đó mà dừng lại. Và cả hai đã có một trận chiến với nhau ngay sau đó, khiến cho rào chắn từ hai phía không ngừng xung đột vào nhau một cách đầy dữ dội.
────Chính là lúc này......!
Rico thầm nghĩ khi đã nắm bắt được thời cơ để bắn tỉa.
Sau đó, cô nhắm thẳng vào hình bóng của tên đội trưởng bên phe địch thông qua ống ngắm của mình.
Ngay lúc đó, Blair bỗng nhiên liên lạc tới.
"Rico, cứ đứng yên ở đó mà đừng có di chuyển đấy......!"
Nhận ra được sự hiện diện của ai đó, Rico lập tức quay người lại phía sau. Sau đó, cô nhìn thấy hình bóng của Blair đang dùng sức chắn đòn tấn công của kẻ địch lại bằng thanh kiếm của mình.
Dường như là một Kiếm Sĩ Ma Thuật Sư bên phe địch đã ra sức tấn công Rico, nhưng đã bị Blair kịp thời chặn lại.
"Đừng có bận tâm về phía sau lưng......! Cô cứ việc nhanh chóng bắn hạ tên đội trưởng của phe địch là được rồi......!"
Sau khi được nói vậy, Rico một lần nữa nhìn vào ống ngắm của mình.
Bất giác mũi súng của cô bắt đầu rung nhẹ lên. Nhịp thở cũng bỗng chốc trở nên không được ổn định, và ý thức cũng dần không còn được minh mẫn như trước nữa.
Ở ngay sau lưng cô lúc này, là những người đồng đội đã tin tưởng giao phó mọi chuyện lại cho mình. Dù biết là vậy, nhưng cô vẫn không thể nào ngừng việc cảm thấy bất an lại được.
"Cô đang làm cái gì vậy, Rico......! Hãy mau bắn đi chứ......!"
Nhìn về phía Misora đang liên tục đeo bám tên đội trưởng của phe địch.
Rico khẽ tặc lưỡi một cái, rồi cố gắng nhắm vào mục tiêu. Tuy nhiên, vì đầu ngón tay đang không ngừng run rẩy, nên cô không thể nào ngắm bắn chính xác được.
Mặc dù là vậy, nhưng đây lại chính là một cơ hội không thể bỏ lỡ để hạ gục đối phương. Do dự được một lúc, cuối cùng thì Rico cũng quyết định bóp cò.
Một viên đạn ma thuật ngay lập tức được bắn ra từ họng súng.
Nó lao thẳng về phía trước, và sau đó────
"Ku......!"
Rico bỗng thốt lên một tiếng đầy khó chịu.
"Nn......!"
Một giọng nói với vẻ đầy kinh ngạc bất chợt được truyền tới từ tinh thể liên lạc.
Có vẻ đó dường như là giọng của Lecty.
Chuyện gì đã xảy ra? Câu trả lời nằm ở ngay trước mũi súng của Rico.
Đối tượng vừa bị viên đạn ma thuật của cô bắn trúng, không phải là tên đội trưởng của phe địch. Vậy không lẽ là Misora? ────Không, đó không là Misora.
Vậy thì ai? ────Không, đối tượng mà viên đạn bắn trúng không phải là con người.
Mà chính là một mặt dây chuyền.
Viên đạn ma thuật mà Rico vừa bắn ra lúc nãy, đã sượt ngang qua Misora, và làm đứt mặt dây chuyền đang đeo trên cổ của cô.
Sau đó, mặt dây chuyền liền văng ra khỏi người của Misora và lơ lửng giữa không trung, điều này đã vô tình giúp cho tên đội trưởng của phe địch cướp được nó một cách dễ dàng.
Mọi thứ diễn ra vô cùng chóng vánh, và đầy bất ngờ.
Tiếng còi báo hiệu trận đấu đã kết thúc cũng được vang lên ngay sau đó.
Đối diện trước một tình huống đầy bất ngờ như thế này, Misora và những người khác chỉ biết ngẩn người ra mà nhìn về phía tiểu đội của đối phương đang vui vẻ ăn mừng.
Trong số đó, Rico, người đặc biệt cảm thấy thất vọng nhất, đang chán nản nhìn về phía hàng ghế khán giả. Cô đang cố gắng tìm xem Kanata đang ở đâu.
Trong lúc đó, cô bỗng tròn xoe đôi mắt của mình.
Đó là bởi vì cô đã nhìn thấy một hình bóng mà cô hoàn toàn không thể ngờ đến tại hàng ghế tầng trên chỗ ngồi của Kanata.
Tại nơi đó, cô đã nhìn thấy hình bóng của Freon, người đáng lẽ ra là đang rất bận rộn với công việc. Freon không hề để ý thấy ánh mắt của Rico đang nhìn về phía mình, và lẩm bẩm điều gì đó với một vẻ mặt không chút biểu cảm, rồi sau đó đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
Thấy vậy, Rico cắt chặt lấy môi dưới của mình.
Dựa vào những chuyển động môi mà bản thân đã nhìn thấy. Cô hoàn toàn có thể biết được Freon đã nói những gì.
────Thật là khó coi mà.
Đó là những gì mà Freon đã nói với vẻ mặt nghiêm khắc thường thấy của mình.
~~~~~~~
Cơ sở tiểu đội. Tại phòng tiểu đội E601.
Sau trận thua không thể ngờ đến của nhóm Misora, Kanata và cả bọn đã có ngay một buổi họp phản ánh với nhau. Bởi vì trong trận đấu xếp hạng của ngày hôm nay, Kanata đã giao toàn quyền xử lý lại cho nhóm của Misora. Thế nên, tại cuộc họp có phần ngột ngạt đúng như dự đoán này, cậu cũng sẽ để cả bọn tự xử lý mọi chuyện cho đến phút cuối cùng. Những gì mà Kanata làm chỉ đơn thuần là đổ đồ uống thể thao vào trong cốc giấy, rồi đưa cho từng người mà thôi.
Đầu tiên, Misora tường thuật lại toàn bộ diễn biến của trận đấu một cách thật ngắn gọn. Sau đó, cả bọn cùng bắt đầu khai thác về các vấn đề đã diễn ra trong trận đấu.
"Tại sao Rico lại bắn trúng Misora chứ? Với tài bắn tỉa của cô, tôi cứ nghĩ rằng việc bắn trúng mục tiêu ở một mức độ như thế, thì sẽ không thành vấn đề gì với cô chứ?"
Blair chính là người đầu tiên lên tiếng đề cập đến sai lầm của Rico. Giọng điệu của cô không hề có chút gì là đang trách móc cả, cô chỉ đơn thuần là đang muốn nắm bắt được vấn đề mà thôi.
"Chỉ, chỉ là ngẫu nhiên thôi......! Dù có là Rico đi chăng nữa, thì cũng sẽ có lúc mắc phải sai lầm mà đúng không......!"
"Đúng, đúng vậy đấy......! Ngay cả một người kỳ cựu dày dạn kinh nghiệm, thì cũng sẽ có lúc bắn trượt mà......! Phát đạn đó chỉ là tình cờ bắn trúng mặt dây chuyền của Misora-san mà thôi......"
"................."
Mặc dù đang được Misora và Lecty nói đỡ cho, nhưng Rico vẫn giữ im lặng mà không hề nói gì. Nếu là cô của thường ngày, thì chắc chắn là đã lập tức phản bác lại ngay rồi.
Tuy nhiên, lần này thì cô lại cứ im lặng suốt.
Chuyện này cũng là hiển nhiên thôi. Dù sao thì phát đạn của cô cũng chính là nguyên nhân khiến cho cả đội phải bại trận mà......vậy nên, những lời nói đầy quan tâm của Misora và Lecty lúc này, đang càng khiến cho con tim của cô thêm đau nhói.
Misora và Lecty thật sự rất tốt bụng. Họ xem Rico là đồng đội của mình, nên đã lên tiếng nói đỡ cho cô.
Tuy nhiên, họ lại không hề biết rằng, chính sự tốt bụng đó đã khiến cho con tim của Rico bị giằng xé đến nhường nào.
Lý do là vì cô cho rằng hành động bắn hụt phát đạn đó của mình, chẳng khác gì một hành động phản bội lại sự tin tưởng mà những người đồng đội đã dành cho cô cả......
"Nè, nè. Ri, Rico mà mình biết thực sự là một người đồng đội rất tuyệt vời......!? Cậu ấy có thể ngay lập tức nhận ra ý định của khóa huấn luyện đặc biệt là gì, và kỹ năng sử dụng Súng Ma Thuật của cậu ấy cũng thuộc top đầu nữa. Nhưng mà, ngay cả có là vậy, thì cũng sẽ có lúc Rico bắn trượt một hoặc hai lần mà......"
"Cô thì biết cái gì về tôi chứ......!"
Rico, người thường ngày rất lý trí, nhưng nay lại đập bàn và lớn tiếng nói.
"Nếu như cô cho rằng đó là lỗi của tôi, thì cứ nói thẳng ra ngay từ đầu chả phải sẽ tốt hơn sao......!"
"Mình, mình chưa bao giờ nghĩ như thế cả......!"
"Ra là vậy. Xem ra là cô vẫn chưa hiểu nhỉ......"
Dứt câu, cô bắt đầu nhấn mạnh giọng của mình rồi nói tiếp.
"Phát đạn lúc đó không phải là ngẫu nhiên. Mà nó chính là một kết quả tất yếu."
"Đợi, đợi một chút đã......!? Vậy, vậy nghĩa là sao chứ......!?"
"Không có sao với trăng gì hết. Nó là vậy đó."
Rico nói như thể là muốn giải tỏa hết mọi thứ trong lòng mình.
"Không, không đùa chứ......!?"
Misora hoàn toàn sững sờ trước những gì mà mình vừa nghe được.
Cô đã luôn coi Rico là một người đồng đội của mình. Và hơn nữa, vì bản thân cũng là một pháo binh nên cô hiểu rằng việc bắn hụt trong một trận chiến là điều sẽ có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Tuy là cô cảm thấy có chút lạ thường khi một người hoàn hảo như Rico lại mắc phải sai lầm này, nhưng cô chưa bao giờ có ý định sẽ bắt lỗi việc đó cả.
Ấy vậy mà......Rico lại cố tình────!?
"Tại sao cậu lại bắn mình chứ......!? Bộ cậu có hiềm khích gì với mình à......!"
Misora không thể kìm chế được cơn giận của mình, và bắt đầu lên án Rico.
"Mi, Misora-san......! So, sonou......xin cậu bình tĩnh lại......!?"
"Rico cũng đâu có được lợi ích gì khi cố tình nhắm vào cô đâu chứ......!"
Lecty và Blair liền ra sức xoa dịu cơn giận của Misora lại. Nhưng mà,
"Làm sao mà mình có thể bình tĩnh được chứ......! Các cậu có nghe cậu ấy vừa nói gì không......!? Cậu ấy vừa bảo là việc bắn trúng mình, là một kết quả tất yếu đấy......!"
"......Ờ. Đúng là tôi đã nói như thế đó."
Ngay khi nghe được những lời nói đó, Misora lập tức đứng dậy khỏi ghế, rồi dùng hết sức mình đập mạnh xuống bàn.
"Hãy thôi đi, Rico......! Rốt cuộc là cậu làm vậy là có ý gì hả......!"
"So, sonou......Mi, Misora-san......! Xin, xin cậu hãy bình tĩnh lại......!"
Lecty vội vàng lên tiếng can thiệp vào cuộc tranh chấp của cả hai.
Lecty, người đã ở cùng cả hai trong một khoảng thời gian dài, đã có thể bình tĩnh nắm bắt được tình hình.
"Tại sao mình phải bình tĩnh lại cơ chứ......! Chả phải đây là lúc phải làm rõ việc này ra sao......!"
"Chuyện, chuyện đó...... A, anou......Blair-san."
Cảm thấy sợ hãi trước cơn giận của Misora, Lecty liền quay sang nhờ đến sự giúp đỡ của Blair.
Blair, người rất giỏi trong việc giữ được sự điềm tĩnh, khoanh tay lại và thẳng thắng nói.
"Đấy là vấn đề giữa hai người họ mà đúng không? Hơn nữa, đối với trường phái Eisenach, thì sức mạnh là tất cả. Nếu vậy, thì cứ để cho Misora và Rico đấu với nhau, rồi xem ai sẽ là người đứng vững sau cùng, lúc đó ý kiến của người chiến thắng sẽ được công nhận là đúng. Như vậy có ổn không?"
"Không, không hề ổn một chút nào hết......!"
Lecty dần rơi vào tình cảnh khó xử. Nn, giá mà có Yuri-san ở đây......tuy là nghĩ như thế trong đầu, nhưng đáng tiếc thay là Yuri hiện đang phải rời khỏi tiểu đội một thời gian để có thể tập trung vào công việc của Tiểu Đội Đặc Biệt.
Không phải là Lecty không hiểu được cảm xúc của Misora lúc này. Chỉ là, từ trước đến nay đã không biết bao nhiêu lần cô được cứu bởi những phát đạn yểm trợ từ hàng hậu vệ mà thôi. Vậy nên, cô mới không tin vào việc Rico đã cố tình nhắm vào đồng đội của mình trong tình huống đó.
"A, anou......Rico-san."
Lecty rụt rè hỏi, sau khi chợt nhớ ra điều gì đó. Thứ mà cô vừa chợt nhớ ra chính là những lời mà Rico đã nói trước khi bắt đầu trận đấu xếp hạng.
"Giờ, giờ thì mình mới nhớ ra, vào hôm trước, cậu có nói rằng, 'nếu như chúng ta thua trong trận đấu lần này, thì tôi đây sẽ rời khỏi tiểu đội này đấy'. Chuyện, chuyện đó chỉ là nói, nói đùa thôi mà phải không......!?"
"......Ai mà biết."
Rico chỉ khẽ đáp lại như vậy với một tâm trạng có chút không vui, và không hề phủ nhận gì về chuyện đó cả.
Mình, mình phải làm sao bây giờ......!?
Lecty càng lúc càng trở nên bế tắc hơn khi nhìn về phía Misora và Rico đang xung đột với nhau. Người, người duy nhất có thể giải quyết được tình huống lúc này chỉ có────
"So, sono......! Ka, Kanata-san......!"
Lecty nhìn về phía Kanata bằng một ánh mắt cầu cứu.
Tuy nhiên, Kanata lại không hề có ý định sẽ can thiệp vào.
"Vụ việc lần này, anh đã giao lại hết mọi chuyện cho các em tự lo liệu rồi mà. Thế nên hãy tự giải quyết mọi chuyện cho đến phút cuối cùng đi."
"Đúng là anh đã nói như thế thật......Nhưng, nhưng mà tiểu đội E601 lúc này đang có nguy cơ sẽ tan rã đấy ạ......!?"
Lecty hối hả nói.
Quả thật đúng là vậy, Kanata gật đầu đồng ý.
Việc tiểu đội bị tan rã do tranh chấp giữa các thành viên với nhau cũng không phải là chuyện hiếm hoi gì. Ngay cả trong nhóm của Misora lúc này, cũng đã có người từng trải qua sự việc như thế rồi.
Mà, mọi người đều có chung một mục đích là muốn trở nên mạnh hơn mà phải không nhỉ.
Trong khi lắng nghe cuộc cãi vã giữa Misora và Rico, Kanata bắt đầu suy nghĩ về những điểm cần phải phản ánh trong cuộc họp.
Theo cậu thì trong trận đấu xếp hạng lần này, lập trường của cả bọn không hề được ổn định một chút nào. Cả bọn đã quá tự mãn. Vì đã thể hiện xuất sắc trong trận đấu giao hữu trước đó nên cả bọn đã trở nên quá tự mãn, và chỉ biết ngó đâu đó trên trời. Rõ ràng chỉ là những chú gà con mới chập chững biết đi, vậy mà lại chẳng thèm ngó ngàng gì tới những bước chân của mình, để rồi khiến cho bản thân phải rơi vào tình huống khó xử......
Đúng lúc này, cậu bỗng nghe thấy có tiếng gõ cửa từ bên ngoài.
Khi mở cửa ra, thì thấy một cậu thanh niên với vẻ ngoài điển trai cùng với nước da ngăm đen, và một cô gái đeo kính đang đứng bên cạnh.
Hm, tên này là......Kanata thầm nghĩ trong khi nhìn về phía vị khách không mời mà đến này.
"Ha ha ha, coi bộ tình hình cũng tồi tệ quá đấy chứ. Tôi có thể nghe thấy tiếng cãi nhau ngay cả khi đang ở ngoài hành lang đó."
Cậu thanh niên với vẻ ngoài điển trai cùng với nước da rám nắng lên tiếng ngay khi vừa bước vào căn phòng.
"Anh, anh là ai thế......!"
"Mu, cô không biết tôi à? Thật là thô lỗ quá đấy, thưa công chúa. Tên của tôi là Ernest Zephyranthes. Học sinh năm ba thuộc Khoa Không Chiến Pháp Sư, hiện tại tôi là một Hướng Dẫn Sư của tiểu đội C333."
Bầu không khí căng thẳng bỗng chốc thay đổi ngay lập tức. Tất cả mọi người đều đang đổ dồn ánh mắt của mình về phía Ernest, người đang nhìn về phía của Kanata.
"Đã lâu rồi không gặp nhỉ, Hắc Kiếm Sư <Chronos>"
"Ừm, lâu rồi không gặp. Mà quả thật là cứ mỗi lần gặp cậu là tôi lại thấy cậu trông như một ông già khó tính đó. Cậu nhìn khá là già so với tuổi của mình đấy."
Coi bộ là tên này và Kanata dường như có một mối quan hệ khá là thân thiết với nhau thì phải.
Bộ đồng phục mà Ernest đang mặc lúc này, có phần hơi hở ngực một chút, nhầm để lộ ra một tấm ngực cứng cắp và một chiếc vòng cổ bằng vàng đầy lấp lánh.
"Xin anh hãy cẩn thận lời nói của mình......! Một kẻ phản bội như anh mà lại dám nói chuyện như thế với Hướng Dẫn Sư của chúng tôi sao......!"
Cô gái đeo kính đang đứng bên cạnh Ernest bỗng lên tiếng trách móc Kanata. Ngay sau những lời nói đó, cô gái ấy đã chính thức trở thành kẻ thù trong mắt của cả nhóm Misora.
Đó là bởi vì cô ta đã dám chế nhạo người hướng dẫn mà họ vô cùng kính trọng.
Ernest đã lập tức ngăn cô gái đeo kính đó lại bằng tay của mình.
"Ha ha ha. Người cần phải cẩn thận lời nói của mình chính là cô đấy, Lewis. ......Ha, chả phải tôi đã nói với cô rất nhiều lần rồi sao? Là phải biết tỏ ra tôn trọng với Hắc Kiếm Sư <Chronos> cơ mà. Đó là bởi vì ánh mắt của cậu ta chính là ánh mắt của những người sở hữu một ý chí không thể nào bị lay chuyển."
Nói xong, hắn liền hướng ánh mắt đầy thiện chí của mình về phía của Kanata.
Còn Kanata thì chỉ biết đáp lại bằng một nụ cười tự tin của mình.
"À mà này, Ernest. Rốt cuộc cậu đến đây là để làm gì thế? Dù đang là một Hướng Dẫn Sư của tiểu đội hạng C, nhưng chả phải là cậu đã đến xem trộm buổi huấn luyện của chúng tôi vào hôm trước sao?"
"Fumu, dù gì thì cũng là cậu mà. Ngay cả khi không hỏi thế, thì chắc là cậu cũng đã biết được câu trả lời rồi đúng chứ?"
"Chiêu mộ, chứ gì?"
"Đúng vậy. Tôi mong rằng cậu sẽ cho phép tôi được chiêu mộ một tài năng mà tôi đang cần cho tiểu đội lý tưởng của mình."
Không, không đùa chứ......!? Chiêu mộ á......!?
Misora, người đang quan sát tình hình, bất chợt tái mặt lại.
Dù não bộ không thể xử lý kịp diễn biến đột ngột này. Nhưng cô thừa biết rằng, việc chiêu mộ thành viên từ một tiểu đội khác cũng không phải là việc hiếm hoi gì. Việc muốn bản thân có thể vươn lên một tầm cao hơn. Hay là việc muốn cùng với những người đồng đội của mình vươn lên một tầm cao mới. Chính vì những suy nghĩ như thế, đã hình thành nên việc chiêu mộ những học sinh có cùng chung chí hướng lại thành một tiểu đội với nhau.
Nhưng, nhưng mà......nếu vậy thì tiểu đội của chúng ta sẽ tan rã mất......!? Chắc, chắc là sẽ không có chuyện anh ta đồng ý việc này đâu nhỉ......!?
Nghĩ vậy, Misora nhìn về phía Kanata cùng với ánh mắt đầy lo lắng của mình.
Với tư cách là một Hướng Dẫn Sư, thì việc để cho người khác chiêu mộ một thành viên trong tiểu đội của mình là điều không thể nào chấp nhận được. Trong khi Misora đang mong chờ lời từ chối của Kanata, thì......
"Được thôi. Cứ làm những gì cậu thích."
Thì cậu lại đi đồng ý nó một cách cực kỳ dễ dàng.
"Đợi, đợi đã......!? Anh, anh......!?"
"Anh, anh anh anh, anh vừa nói cái gì vậy ạ, Kanata-san......!?"
Trong khi Misora và Lecty đang vô cùng xôn xao và đầy hoang mang, thì Rico lại im lặng chẳng hề nói gì. Còn về phần Blair, thì cô hoàn toàn tin tưởng vào quyết định của Kanata nên đã chọn cách đứng ngoài chuyện này.
Để ngoài tai những ý kiến từ hai cô học trò của mình, Kanata nhìn về phía Ernest rồi nói.
"Việc cậu cố tình ngỏ lời trong lúc tất cả mọi người đều đang có mặt ở đây, thì có nghĩa là cậu muốn đường đường chính chính chiêu mộ một thành viên nào đó trong tiểu đội của tôi đúng chứ? Bởi vì cậu hoàn toàn có thể lén lúc đợi tới khi họ đang ở một mình mà đến mới ngỏ lời mà."
"Nhưng mà, nếu lỡ không may tôi cướp đi một học sinh mà cậu đang chỉ dạy thì sao? Chuyện đó, liệu có ổn không?"
"Tôi không bận tâm đâu. Nếu như người mà cậu chiêu mộ thực sự muốn đến tiểu đội của cậu để phát triển, thì tôi cũng sẽ tôn trọng ý kiến của người đó. Dù sao thì cũng có rất nhiều tiểu đội đã tan rã, do nội bộ bị chia rẽ vì che giấu những vấn đề như thế này mà."
"Ra là vậy. Nếu thế thì tôi xin phép nói ra người mà tôi muốn chiêu mộ nhá."
Hiểu được ý của Kanata, Ernest liền giơ tay chỉ về phía của một học sinh.
"Người mà chúng tôi muốn chiêu mộ vào tiểu đội C333, chính là cô."
Ở ngay hướng mà ngón tay của Ernest đang chỉ đến, chính là hình bóng của Rico, người đang có một tâm trạng không được tốt cho lắm.
"────Rico Flamel. Tôi muốn cô đến với tiểu đội C333 của chúng tôi và phát triển tài năng của mình......!"
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Jin note:
Hm, không biết Rico sẽ lựa chọn như thế nào đây ta?
Mà có ai có cảm giác là thằng Ernest này hệt như cái thằng biến thái nào đó ở vol 2 như t không?
Không biết diễn biến tiếp theo sẽ ra sao đây? T đi hóng trước vậy :))
Tí nữa thì quên, có ai theo thuyền của Misora và đã bị mừng hụt sau khi đọc xong chương này không? Điểm danh bên dưới cho t biết với :))
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, nhớ cmt, cày view nhiệt tình để mình có động lực nha.
Vì lần đầu tiên mình tham gia dịch LN cho nên sẽ không tránh khỏi sai sót. Mọi người cứ phê bình nhiệt tình để mình cải thiện nhé.
(Ở đây Misora đã quay lại cách gọi "anta" như trước kia rồi nhá, tức là từ giờ Misora hết dùng kính ngữ rồi đấy) (Vì Misora đã hết dùng kính ngữ, nên từ giờ sẽ lại xưng "tôi" như trước nhá. Cho hợp với tính cách của em ấy) ("Shakin" có thể hiểu là tiếng vung của một thứ sắc bén gì đó nhá) (t đánh giá cao cách thử lòng của anh đấy. Có ngày đổ máu cho coi :)) ) (Ối giồi ôi!!!) (Ơ kìa :)) ) (Vâng, em nó gọi Kanata là "chồng" đấy :)) ) (Xưa có bệnh công chúa, thì nay có bệnh nữ thần à :)) ) (Câu này của Misora nhá)