Trans: KurosakiJin
Edit: KurosakiJin
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Thành Phố Học Viện Nổi <Mystogan>. Tại đấu trường. Bên trong Không Gian Pháp Sư <Sorcerer Field>.
Nơi có bốn cô gái đang bay lượn trên không, họ đang chia thành hai đội và chiến đấu với nhau.
Mũi Thương Ma Thuật và lưỡi kiếm của Song Kiếm Ma Thuật liên tung va chạm không ngừng nghỉ trên không trung.
Một cô gái với mái tóc mềm mượt màu xanh lam đậm cùng với đôi mắt xanh lục bảo. Học sinh năm nhất Khoa Không Chiến Pháp Sư thuộc bộ phận chính thức────Yuri Flostre nói qua tinh thể liên lạc.
"Em có chuyển động khá tốt đấy."
Trước mặt cô là một cô gái nhỏ nhắn với mái tóc vàng óng ánh và đôi mắt xanh long lanh. Cô là học sinh năm hai Khoa Không Chiến Pháp Sư thuộc bộ phận dự bị────Lecty Eisenach.
"E, etou...... N, nn......"
"Lần này chị sẽ sử dụng Tuyệt Kỹ Thương Ma Thuật đấy. Nếu em không tung hết sức mình thì em sẽ gặp khó khăn đấy."
"Mong, mong được chị chỉ giáo......!"
Lecty cúi đầu đáp lại. Sau đó Yuri liền vào tư thế tấn công, cô hướng mũi thương về phía Lecty đang đứng.
Cũng trong khoảng thời gian này Yuri nhân cơ hội liên lạc với đồng đội của mình.
"Rico-san. Trong khi chị sử dụng tuyệt kỹ làm phiền em phối hợp yểm trợ chị từ phía sau."
"Fuu, tôi từ chối."
"......Tại sao từ nãy đến giờ em cứ toàn từ chối lời đề nghị của chị không vậy?"
"Tất nhiên là vì tôi đang mệt rồi."
Một cô gái sở hữu dáng vẻ xinh đẹp như một nữ thần tái sinh. Cô gái nói với vẻ thản nhiên này là học sinh năm hai Khoa Không Chiến Pháp Sư thuộc bộ phận dự bị────Rico Flamel.
"Là một nữ thần như tôi đây ghét nhất là những việc khiến mình mệt mỏi đấy. Chỉ có nhiêu đó thôi mà cô cũng không hiểu sao, Yuri?"
"Anou, Rico-san, chị xin em làm ơn đừng có đùa nữa. Với lại, khi xưng hô với một tiền bối thì xin em hãy thêm '-san' vào."
"Trong tiểu đội này, thì tôi chính là tiền bối của cô đấy. Chính vì vậy tôi không cần thiết phải thêm '-san' vào."
"Em nói như vậy cũng đúng. ......Mà khoan, như vậy là không đúng!?"
Yuri xém chút nữa là đã bị thuyết phục.
Hm. Coi bộ bánh răng giữa hai cô gái này không ăn khớp với nhau rồi.
Một chàng trai với vóc dáng mảnh khảnh, đang lắng tai nghe cuộc gây gổ giữa hai cô gái. Rồi đặt tay lên cằm nghĩ vậy, trong khi đang đứng trên chiếc ván lướt sóng đen tuyền mang tên Hắc Diều Hâu <Black Hawk> của mình, chàng trai này là một học sinh năm hai Khoa Không Chiến Pháp Sư thuộc bộ phận chính thức────Kanata Age.
Có vẻ như là Rico và Yuri không thể nào hòa hợp được với nhau rồi.
Tuy nhiên, mối quan hệ giữa họ cũng không đến nỗi là quá tệ. Vấn để chỉ nằm ở chỗ là nó vẫn đang trong giai đoạn nảy mầm mà thôi.
Đã mười phút trôi qua kể từ khi khóa huấn luyện bắt đầu.
Yuri đại khái đã nắm được thực lực của Lecty trong khóa huấn luyện.
Sau một vài lần tấn công Lecty để kiểm tra, Yuri đã rất ấn tượng khi chứng kiến được thực lực của cô đàn em này......Chỉ với kỹ thuật sử dụng Song Kiếm Ma Thuật của cô thôi thì cũng đã đủ vượt qua một học viên hạng A rồi.
"......Chị lên đây!"
Yuri ngay lập tức lao đến thu hẹp khoảng cách.
Khi ở bên trong Không Gian Pháp Sư <Sorcerer Field>, thì tất cả các đòn sát thương vật lý đều sẽ được chuyển thành sát thương tinh thần.
Đó cũng chính là lý do tại sao Yuri không có ý định sẽ nương tay và sử dụng đến tuyệt kỹ của mình.
Tuyệt Kỹ Thương Ma Thuật────Liệt Tường Thương <Airlaid Spear>.
Những dòng ký tự rune được khắc trên cây Thương Ma Thuật của cô dần ánh lên một luồng sáng màu xanh lam long lanh.
Đồng thời cũng xuất hiện một luồng gió xoáy quấn quanh lấy phần đầu của mũi thương.
Lecty cố gắng quan sát chuyển động của mũi thương đang lao đến mình. Để có thể ngăn chặn được đòn tấn công của Yuri, Lecty cũng bắt đầu kích hoạt các dòng ký tự rune trên cặp Song Kiếm Ma Thuật của mình, chúng dần lóe lên ánh sáng màu vàng rực. Tuy nhiên, không biết vì lý do gì mà đột nhiên ánh sáng bỗng bị dập tắt đi ngay lập tức. Thay vào đó, cô lại chắn hai thanh kiếm của mình lại theo hình chữ X để đáp lại đòn tấn công ấy, nhưng......chỉ với như vậy thôi thì không thể nào ngăn chặn được đòn tấn công đầy uy lực của Yuri cả.
Và vì không thể ngăn chặn được nên Lecty đã bị mũi thương của Yuri đâm trực diện vào người.
Sau khi đỡ trọn đòn tấn công từ Thương Ma Thuật cùng với luồng gió xoáy, cơ thể nhỏ bé của Lecty ngay tức khắc bị đánh bật ra xa.
"Em, em không sao chứ!? Lecty-san!?"
Yuri vội vã lao đến chỗ của Lecty, người đang bất tỉnh sau khi rơi từ trên cao xuống.
Kanata, người đang quan sát từ trên không thầm nghĩ.
"......Thật kỳ lạ."
Vừa lúc nãy, rõ ràng là Lecty đã do dự khi kích hoạt Song Kiếm Ma Thuật.
Bằng chứng là những dòng ký tự rune đã sáng lên, nhưng rồi đột nhiên chúng lại bị dập tắt.
Vì lý do số người tiên phong đã tăng lên, nên Kanata mới đưa ra ý định chia thành hai đội, mỗi đội gồm một tiên phong và một hậu vệ và tiến hành khóa huấn luyện thực chiến, nhưng có vẻ là một vấn đề mới đã nảy sinh ra.
Với tính cách của Lecty, thì cô không không phải là kiểu người lười biếng trong quá trình luyện tập. Hay nói một cách đúng hơn, cô là kiểu người rất chân thành và luôn cố gắng chăm chỉ hết sức mình trong mọi chuyện.
......Không lẽ là Lecty, đang bận tâm đến chuyện đó, cũng không chừng.
Trong lúc Kanata đang khẽ cau mày suy nghĩ, thì bỗng tinh thể liên lạc của cậu cất lên một giọng nói khiến cậu chú ý đến.
Kanata liền chuyển tầm nhìn về phía người còn lại trong đội của Lecty.
"Này Rico! Cậu mau thôi cái bộ dạng 'phiền chết được' đó đi, và làm cái gì đi chứ. Đang trong trận chiến mà lại đi ngó lơ như vậy, cậu thản nhiên quá rồi đấy!"
Một cô gái với mái tóc dài màu đỏ óng ả lên tiếng. Và cô gái đang cằn nhằn này là một học sinh năm hai Khoa Không Chiến Pháp Sư thuộc bộ phận dự bị────Misora Whitale.
"Cái gì mà thản nhiên chứ? Tôi là nữ thần đấy."
"Cậu, cậu......!?"
Rico, đối thủ của Misora, mệt mỏi đáp.
"Đừng có mà bất ngờ như vậy. Tôi thừa sức vừa chiến đấu với cô vừa xem trận đấu giữa Lecty và Yuri đấy. Với trình độ bắn pháo ma thuật của cô, thì ngay cả khi có nhắm mắt lại thì tôi cũng dư sức tránh được hết."
Vừa dứt câu liền có ngay một phát pháo ma thuật màu trắng bạc lướt ngang qua vị trí của Rico theo đường chéo từ trên không.
"Những phát bắn của cô chả hề có mục tiêu xác định nào cả. Đặc biệt là độ chính xác của quỷ đạo bay từ những phát bắn là cực thấp."
Nhân tiên, Rico tiếp tục giải thích.
"Tôi đã biết tổng về những dư ảnh từ phép thuật bay của cô rồi. Sau khi nhìn qua một lần thì cũng không có gì là to tát cả. Đúng thật là khả năng cơ động của cô là rất cao, nhưng quỹ đạo né tránh thì lại đơn điệu như một kẻ nghiệp dư."
Trong khi đang bay với tốc độ cao, Misora, người đang liên tục bắn ngẫu nhiên về phía Rico hỏi.
"Ý, ý cậu tức là sao chứ?"
"Tức là......"
Ngáp một cái, Rico nâng khẩu khẩu súng ma thuật thuộc loại súng bắn tỉa lên một cách chán nản, rồi nhắm về phía Misora và bóp cò.
Viên đạn ma thuật duy nhất được Rico bắn ra, như thể bị hút vào Misora, người đang bay với tốc độ cao────trúng ngay mục tiêu.
Fugya! Misora kêu lên một tiếng kêu đau đớn, hai tay cô ôm lấy mặt mình và từ từ bay thấp xuống.
Không cần nhất thiết phải chế nhạo Misora như một tên ngốc, Rico chỉ nói một cách đơn giản.
"Cả đời này cô sẽ không bao giờ có thể thắng được tôi đâu."
Thôi kệ, đây cũng là chuyện thường ngày mà.
Chuyện Misora là một kẻ ngốc, thì cũng không phải là chuyện lạ gì.
Vào ngày mốt sẽ có một buổi giao lưu giữa các học viện với nhau......có vẻ như đây sẽ là một sự kiện rất có ích đây.
Kanata nở một nụ cười tự tin trong khi nghĩ vậy.
~~~~~~~
Sau khi hoàn thành khóa huấn luyện thực chiến. Tại cơ sở của các tiểu đội, phòng E601.
Đã mười ngày trôi qua từ sau cuộc tấn công của tên Real. Sau khi quá trình điều tra và xử lý sau sự cố kết thúc, thì cuối cùng cũng đã có thể trở lại với những khóa huấn luyện.
Đứng trên bục giảng đối diện với các học sinh của mình, Kanata giải thích dự định sắp tới của tiểu đội.
"Nói tóm lại là, về buổi giao lưu học viện vào ngày mốt, chính vì tôi là người phụ trách lo liệu vụ này, nên tôi sẽ dành cả ngày mai để chuẩn bị cho nó. Vậy nên, ngày mai sẽ là ngày nghỉ. Dù sao thì các cô cũng nên tham gia vào lễ khai mạc của buổi giao lưu lần này───”
“Này, này!? Vậy thì khi nào mới bắt đầu vòng loại thứ hai!?"
Một câu hỏi đầy bất ngờ, đến từ Misora, người đang ngồi bên dưới.
"Nó vẫn chưa bắt đầu đâu. Với lại, cái vẻ mặt dường như vừa bị sốc đó là sao vậy? Vào thời điểm này trong năm ngoái thì cũng có một buổi giao lưu học viện mà."
Trong khi nói cậu nhìn qua Misora, Rico và Lecty.
Mỗi một học viện đều có nhiệm vụ phải tuần tra các tuyến đường bay của Thành Phố Nổi nơi họ phụ trách, cứ vào mỗi năm sẽ có một buổi họp định kỳ giữa các thành phố với nhau, và nó thường được gọi là buổi giao lưu học viện.
Các học viện có nghĩa vụ là phải đảm bảo sẽ không có bất kỳ chuyện gì xảy ra trên đường bay của các thành phố. Và Liên Minh Thành Phố Nổi sẽ là người điều hành, và đưa ra chỉ thị cho những thành phố đi theo tuyến đường an toàn nhất.
Đối với những vùng trời nguy hiểm, sẽ được tuần tra bởi các Thành Phố Nổi với cấu trúc thiên về chiến đấu. Sau khi thành phố đi vào tuyến đường chưa xác định được độ an toàn, tiếp theo họ sẽ báo cáo lại cho Liên Minh Thành Phố Nổi. Sau đó liên minh sẽ thông báo cho các thành phố có sức chiến đấu thấp về tuyến đường an toàn mà họ nên đi, đây chính là cơ chế liên lạc để xác định các vị trí an toàn từ những nơi mà các Thành Phố Học Viện đã đi qua.
Buổi trao đổi giữa những người có cùng nghĩa vụ với nhau này, còn được gọi là buổi giao lưu học viện.
Vào năm ngoái cũng có một buổi giao lưu như vậy, những ai tham gia vào các hoạt động tiểu đội đều sẽ biết, tuy nhiên.
"Nm!? Bởi vì vào thời điểm này của năm ngoái, tiểu đội đã bị giải tán."
Misora thẳng thừng nói.
"Fuu, tôi thậm chí còn không có ý định sẽ tham gia vào tiểu đội nào vào thời điểm này của năm ngoái. Vì tôi là một thiên tài đơn độc."
Rico ưỡn ngực nói với vẻ tự hào.
"A, anou......lúc đó em đã rất xấu hổ. Cứ mỗi lần em được bắt chuyện thì......em liền bỏ chạy ngay sau đó."
Lecty nói với vẻ mặt đầy hối lỗi.
"Ma, nếu không xảy ra những chuyện như thế thì chắc có lẽ là các cô đã không bị gọi là tiểu đội hạng F như bây giờ rồi nhỉ?"
Lúc này Kanata mới nhớ rằng tiểu đội mà mình hướng dẫn là một tiểu đội bao gồm những học sinh kém cỏi───và bị gán ghép cho một cái tên là, tiểu đội hạng F.
Ngay cả khi là đã đánh bại được tiểu đội hạng B vào trận chiến mô phỏng hôm nọ, nhưng những người xung quanh đều cho rằng đó là một điều kỳ tích. Họ không hề công nhận thực lực của ba cô gái này.
"Tuy nhiên, hiếm khi có một hoạt động ngoại khóa nào như buổi giao lưu học viện như thế này, tôi chắc chắn là nó sẽ mang đến cho các cô một trải nghiệm thú vị đấy."
Nishishi, Kanata nở một nụ cười đáng ngờ trên môi.
Uwa, chắc chắn là anh ta đang toan tính làm chuyện kỳ quái gì đó nữa rồi...... Misora nhăn mặt nghĩ.
Nhìn thấy phản ứng đó của Misora, Kanata liền hỏi.
"Hm, cô có thật là Misora không đấy?"
Cậu từ bàn giáo viên đi xuống bên dưới. Sau đó, cậu dùng hai tay véo lấy hai bên má nhỏ nhắn của cô. Đối diện với khuôn mặt ngây ngô không biết chuyện gì đang diễn ra của Misora, Kanata thản nhiên dùng sức véo má cô sang trái rồi lại sang phải.
"......Đau! Anh, anh đang làm cái gì vậy!?"
"Cũng không có gì. Chỉ là, theo những gì tôi biết, nếu là Misora của ngày thường thì đáng lẽ ra cô sẽ là người đầu tiên lên tiếng vào những lúc như thế này thì mới đúng chứ. Thường thì cô sẽ nói là 'Anh lại đang dự tính làm chuyện kỳ quái gì nữa đây!?' hoặc là 'Trải nghiệm thú vị là có ý gì chứ!?' chẳng hạn. Tôi cứ nghĩ là cô sẽ nói những câu như thế chứ."
Trước sự nghi ngờ của Kanata, Misora ngượng ngùng cúi đầu, che đi khuôn mặt khó hiểu của mình.
Một thái độ ngượng ngùng đến kỳ lạ. Đây quả là một vấn đề lớn. Đối với một Misora có tính cách nóng nảy và hung dữ, đáng lẽ là phải đưa ra một câu trả lời đầy thẳng thắn và dứt khoát hơn mới phải chứ?
"À thì, anh...... À không.”
Sau vài giây lầm bầm, và cuối cùng Misora cũng ngẩng đầu lên như thể cô đã đưa ra quyết định gì đó.
Với đôi mắt nhìn thẳng vào Kanata, Misora lấy hết tự tin nói.
"Những việc làm của Hướng Dẫn Sư Age đều là có lý do riêng hết......tôi vốn biết chuyện đó rồi."
"........!"
Trong phút chốc, biểu cảm của Kanata dường như bị đông cứng lại.
Từ trước đến nay, cậu chưa bao giờ được những học trò của mình gọi là Hướng Dẫn Sư Age cả.
"......Này, Misora, bộ cô ăn trúng phải thứ gì đó rồi à?"
"Không, không phải! Không phải như vậy......ý, ý của tôi là......!"
Misora cúi khuôn mặt đỏ bừng của mình xuống, và ấp úng không nói lên lời.
Từ cuộc đụng độ quy mô lớn với lũ Ma Giáp Trùng cho đến cuộc chiến chống lại tên biến thể Real. Trong hai trận chiến gian nan đó, đã không hề có một ai phải hy sinh cả, và hơn hết là───thành tích đưa tiểu đội E601 giành chiến thắng áp đảo trong trận chiến mô phỏng với tiểu đội hạng B.
Tất cả những thành tích kể trên đều là nhờ vào công lao của Kanata mà ra cả, nhưng một khi có ai đó đề cập đến thì thay vì tỏ ra vẻ khoe khoang kiêu ngạo, thì đằng này cậu lại tỏ vẻ thờ ơ như những chuyện đó không liên quan gì đến mình. Ngoài danh tiếng và địa vị ra, thì vẫn còn nhiều thứ quan trọng hơn so với chúng. Chứng kiến những hành động đó của Kanata, Misora không còn cách nào khác ngoài việc thừa nhận sự con người thật của cậu.
Chuyện Kanata là kẻ phản bội, cô tin chắc là do hoàn cảnh đưa đẩy.
Nói một cách khác, cô không thể không công nhận Kanata là người hướng dẫn của mình.
"Hora, Tuy Hướng Dẫn Sư Age là kẻ phản bội, nhưng, a, anou ne......theo suy nghĩ của riêng tôi thì."
"Này, này Misora......"
"Gì, gì chứ......"
Kanata vòng tay ra sau gãi đầu mình và nói.
"Chuyện này dừng ở đây đi. Nếu mà cô còn tiếp tục thì, tôi sẽ rất khó xử đấy."
"......Có gì mà khó xử chứ?"
"Hm......"
Lần này thì cậu khoanh hai tay trước ngực như thể đang rất bối rối.
"Mặc dù tôi đúng thật là một Hướng Dẫn Sư đấy, nhưng mà đột nhiên bị gọi là Hướng Dẫn Sư thì có hơi...... Nó có hơi ngượng. Vậy nên, đừng có gọi như thế nữa."
"Vậy, vậy thì nên gọi như thế nào mới đúng đây......?"
Misora hỏi đầy ẩn ý.
Ngoài mặt thì là vậy, nhưng trong nội tâm của cô lúc này thì, Uwaaaa, từ giờ mà thêm từ "-san" vào đi kèm thì chuyện này hoàn toàn bất khả thi đối với mình! Đó là suy nghĩ mà Misora đang mang trong đầu cùng với tâm trạng đầy rối bời.
"Cứ gọi là 'anta (anh)' như bình thường bộ không được sao?"
"......Nếu làm như vậy thì sẽ khiến tôi cảm thấy hổ thẹn cả đời mất, nên tha cho tôi đi. Nếu mà tôi vẫn cứ tiếp tục gọi Hướng Dẫn Sư Age là 'anta (anh)', thì không chừng tôi sẽ nhảy ra ngoài rìa thành phố và tự sát mất."
"Vậy thì, hãy tự nghĩ ra cái biệt danh gì khác đi. Chứ đừng có gọi bằng cái kiểu cứng nhắc đó."
"Biệt, biệt danh á......!?"
"Đúng vậy. Cứ nghĩ ra bất cứ thứ gì mà cô có thể. Từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ được đặt cho cái biệt danh nào cả."
"......N, nm. Tôi hiểu rồi."
Nhìn Misora đang thất vọng, Kanata hỏi.
"Cơ mà tại sao cô lại thay đổi thái độ nhiều đến như vậy thế? Có ai biết lý do không?"
"......Đó là bởi vì cô ta đã công nhận anh rồi chứ còn gì nữa. Lý do thì có lẽ là do anh đã đứng ra bảo vệ cho Yuri và dẫn dắt tiểu đội giành chiến thắng trong trận chiến mô phỏng với tiểu đội hạng B."
Khi nghe những lời thì thầm đó, Kanata chợt hiểu ra lý do. Sau đó cậu liền vỗ tay một cái, và nhìn về phía Rico đang ngồi bên cửa sổ.
"Gì thế, cái ánh mắt đó là gì?"
"Hm, tôi chỉ đang tự hỏi là không biết Rico có suy nghĩ giống vậy không thôi."
"Cũng không hẳn là không có. Nếu như trận chiến mô phỏng hôm trước mà thua, thì có lẽ là tôi đã rời khỏi tiểu đội này rồi......"
Rico vén nhẹ mái tóc dài sau lưng. Một mùi hương của phụ nữ dịu dàng lan tỏa khắp căn phòng.
"Hm. Vậy nghĩa là cô cũng công nhận tôi à."
"Chỉ là, một chút thôi."
Rico nhẹ nhàng nói một cách khó tin.
"Nhưng mà, anh vẫn chưa hề nói gì với chúng tôi về thứ sức mạnh đó. Bộ anh nghĩ là chúng tôi không hề biết gì về thứ sức mạnh đó à?"
"Ai mà biết. Tôi hoàn toàn chả hiểu là cô đang nói về cái gì hết."
"Nếu như anh cứ giả vờ như mình không hề biết gì hết, thì cũng tốt thôi. Tuy nhiên, tôi không tệ tới mức mà không nhận ra được một người đang cố giữ bí mật của mình."
Có vẻ như là Rico vẫn chưa hoàn toàn công nhận Kanata. Nhưng mà, đối với cậu thì nhiêu đó cũng là quá đủ trong thời điểm hiện tại rồi. Thứ sức mạnh của Kanata sở hữu───Nguyền lực───Thứ sức mạnh thuộc về Ma Giáp Trùng, kẻ thù không đội trời chung của nhân loại này, vẫn còn nằm trong giai đoạn chưa thể giải thích được.
Bản chất thực sự của sức mạnh này là gì? Ngay cả bản thân cậu cũng không thực sự xác định được.
"Mà này Rico."
Đi đến chỗ ngồi của Rico, Kanata hỏi.
"Cô, nghĩ sao về Yuri?"
"Nghĩ sao ý anh là gì chứ?"
"Thì là về việc thích hay ghét chứ còn gì nữa."
Chắc là do anh ta đã nhìn thấy trong khóa huấn luyện lúc nãy, Rico đoán như thế trong lúc nghĩ.
"Tôi cũng không rõ. Tuy nhiên, như anh đã biết. Cô ấy khá giống với người phụ nữ mà tôi ghét, tính cách của Yuri quá chi là nghiêm túc."
Chợt nghĩ đến hình bóng của Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư, người có cùng họ với Rico trong đầu, Kanata bất giác mỉm cười.
Hm, quả nhiên là cô ấy không hợp với Yuri mà. Có thể là do Rico, không thể nào hòa hợp được với kiểu người có tính cách nghiêm túc. Nghĩ lại thì, mối quan hệ lúc đầu giữa cô ấy và Misora cũng rất chi là tồi tệ.
Nghĩ vậy, Kanata lại không thể kìm được mà bật cười.
Heh, xem ra là buổi giao lưu học viện lần này sẽ rất thú vị đây.
"Cái vẻ mặt cùng với nụ cười gian xảo đó là có ý gì đây? Không lẽ là anh đang nghĩ đến điều gì đó mờ ám ư?"
Đúng lúc đó, từ chỗ ngồi gần hành lang, bỗng có một giọng nói đầy căng thẳng cất lên.
"A, ano...... Kanata-san!"
Lecty ngập ngừng nói.
"Em, em......cũng, cũng cũng cũng, cũng rất kính trọng Kanata-san......!"
"Không cần đâu, anh đâu có yêu cầu là phải kính trọng anh đâu."
Kanata ngay lập tức phản bác lại.
"Sono......trước khi khóa huấn luyện đặc biệt bắt đầu, em đã cứ nghĩ rằng anh sẽ giải thích chi tiết hơn về chuyện hôm trước. Ano~u......em cũng giống với Rico-san. Sau khi chứng kiến thứ sức mạnh đó, quả thật là em đã cảm thấy rất sốc khi anh không hề chịu nói gì về nó với chúng em cả......"
À thì, việc giải thích về thứ sức mạnh đó đâu phải là chuyện dễ dàng gì đâu......
Tuy là được kính trọng, nhưng có vẻ như là vẫn chưa thể chiếm được trọn vẹn niềm tin của em ấy nhỉ.
Dù sao thì, nhiêu đó cũng là quá đủ trong thời điểm hiện tại rồi.
"À, đúng rồi Lecty......"
Kanata khéo léo hỏi.
"Trong khóa huấn luyện hôm nay, em cảm thấy tâm trạng của mình như nào?"
"Etou......em cảm thấy mình vẫn bình thường như mọi khi ạ."
Sau một lúc sững sờ, Lecty bắt đầu đáp lại.
Kanata nhớ lại cảnh Lecty đã không thể kích hoạt được Song Kiếm Ma Thuật của mình trong trận chiến với Yuri.
Giờ thì, làm thế nào để giúp Lecty, có thể vượt qua được chuyện đó đây.
"Fuu, coi bộ chuyện cũng phức tạp quá nhỉ."
Nhìn thấy Rico như thể đã nhận ra được điều gì đó, Misora bèn hỏi.
"Cái gì phức tạp cơ?"
"Đoán xem."
Rico nở một nụ cười đầy ẩn ý. Đó là thái độ của một người đã nhận ra được sự tình.
Heh, không hổ danh là Rico. Khả năng quan sát của cô ấy đúng là đáng kinh ngạc thật. Lúc mà mình nhận ra "chuyện đó", thì cô ấy vẫn còn đang bận chiến đấu với Misora vậy mà.
Với suy nghĩ đó trong đầu, Kanata lén nhìn vào khuôn mặt duyên dáng của Rico.
......Nhưng mà, mối quan hệ giữa cô và Yuri sẽ là vấn đề trong thời gian sắp tới đấy.
"Ma, nếu mà em cảm thấy mình vẫn bình thường như mọi khi thì thôi không có gì hết. Vậy thì hôm nay đến đây là───"
Giải tán, khi cậu chuẩn bị nói như vậy thì.
Cửa phòng tiểu đội đột nhiên mở ra, và hình bóng của Yuri liền xuất hiện ngay sau cánh cửa.
"Nếu mà anh giải tán vào lúc này thì em sẽ rất khó xử đấy!"
Lúc nãy, trong khi Yuri đang tham gia khóa huấn luyện cùng với mọi người, thì bỗng nhiên cô nhận được cuộc gọi từ Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư, và cô đã rời khỏi khóa huấn luyện giữa chừng.
Tuy Yuri vẫn là thành viên thuộc Tiểu Đội Đặc Biệt, nhưng cô đã hứa rằng sẽ tham gia vào các hoạt động của tiểu đội E601 trong thời gian rảnh khi không có nhiệm vụ đặc biệt nào.
Cô cũng từng là một Hướng Dẫn Sư trong một thời gian ngắn, nhưng vì hiện tại không có đủ thời gian, nên cô đã từ chức công việc đó.
"Gì thế Yuri? Khóa huấn luyện đã kết thúc rồi, bộ giải tán bộ không tốt sao?"
"Không tốt một chút nào. Đây là cái gì đây, Kanata-senpai, cái tài liệu vớ vẩn gì thế này!?"
Yuri chỉ vào một tờ tài liệu trên tay, và đó cũng chính là thứ khiến cô bị Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư phàn nàn.
"Hm, thì là tài liệu về buổi giao lưu học viện."
"Em không có hỏi về cái đó...... Tài liệu này, chả phải là em đã bảo anh phải ký vào nó rồi sao!?"
Kanata nhận lấy tài liệu từ Yuri, và xem qua nó.
Đây là tài liệu tham gia trận đấu triển lãm của buổi giao lưu học viện. Theo yêu cầu của Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư, tất cả các thành viên của Tiểu Đội Đặc Biệt đều phải tham gia vào buổi lễ.
Thông thường thì đáng lẽ ra là sẽ không có một ai được phép từ chối yêu cầu từ Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư cả......
"Hm, chả phải là anh đã làm rồi sao...... Xem này, ‘tôi sẽ không tham dự’ này."
"Anh, anh thật sự nghĩ như vậy mà ký vào đấy à? Đúng thật là không thể hiểu nổi anh mà!"
"Ờ, nhưng mà chả phải là anh đã ký vào đàng hoàng rồi sao?"
"Em bảo cái này nhá, Kanata-senpai cũng là một thành viên trong Tiểu Đội Đặc Biệt đấy. Anh làm ơn ý thức một chút đi."
Nguyên nhân dẫn đến sự tình này, là do Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư đã yêu cầu Yuri xử lý một phần tài liệu. Đây là một việc cực kỳ đơn giản chỉ cần yêu cầu Kanata ký vào là xong. Và khi Yuri đưa nó cho Kanata, thì cậu đã không do dự mà ngay lập tức ký vào ngay tại chỗ. Cũng vì vậy nên Yuri đã chủ quan mà không kiểm tra lại nội dung bên trong là gì khi nhận lại phần tài liệu.
Dù sao thì đây cũng là yêu cầu từ Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư. Nên cho dù có bận đến đâu đi nữa, thì cũng phải giải quyết cho xong để tham gia vào trận đấu triển lãm như yêu cầu.
Thường là vậy, nhưng đối với Kanata thì……
"Nhưng mà, anh đang trong quá trình điều trị mà. Vì thế, sẽ tốt hơn nếu anh không tham gia."
Cậu thản nhiên nói những lời đó trước mặt Yuri.
Thấy vậy, Yuri đáp lại với vẻ mặt có chút buồn bã.
"......Chuyện đó thì em biết rồi. Lý do tại sao anh lại phải điều trị, em cũng mơ hồ đoán ra được rồi."
Sau vụ việc của tên Real, Yuri đã chứng kiến được phần nào bí mật của Kanata. Và cô đã ngay lập tức nhận ra được lý do tại sao Kanata lại rời bỏ chiến tuyến với tư cách là một học sinh thuộc Khoa Không Chiến Pháp Sư.
"Nhưng mà, em đã cứ nghĩ rằng mình sẽ lại được bay lượn cùng Kanata-senpai trên bầu trời sau một khoảng thời gian dài chứ......”
Yuri mím môi, và cúi đầu tỏ vẻ bất mãn.
"Đừng có mà thất vọng như vậy chứ. Lần tới anh sẽ tham gia cùng em trong buổi luyện tập cá nhân của em mà."
"Thật, thật chứ......!"
"Ờ. Bây giờ thì anh không chỉ đơn thuần là một tiền bối của em, mà anh còn là người hướng dẫn của em nữa."
Biểu cảm của Yuri lập tức sáng lên sau khi nghe những lời đó.
Ngay sau đó, cô bỗng nhiên nhận thấy vẻ mặt bất ngờ từ nhóm Misora đang hướng đến mình.
"Về, về chuyện được cùng anh luyện tập riêng ấy......em, em không có cảm thấy vui mừng gì đâu đấy nhé!"
Cô quay mặt sang một bên và nói.
Có vẻ như là khi đối mặt với Kanata, cô vẫn chưa thể bày tỏ được hết cảm xúc thật lòng của mình được.
"Tôi sẽ nhắc lại một lần nữa cho chắc, tất cả đều sẽ tham gia vào buổi giao lưu học viện vào ngày mốt. Sau đó, tại trận đấu triển lãm, nhớ là phải quan sát cách chiến đấu của những học viện khác. Mọi chuyện chỉ có vậy thôi. ......Giờ thì, hôm nay đến đây là giải tán. Ngày mai tôi còn phải chuẩn bị nữa, nên việc huấn luyện sẽ tạm nghỉ."
Sau khi nghe Kanata nói xong, nhóm Misora cùng rời khỏi phòng tiểu đội cùng với cặp sách trên tay. Kanata với tư cách là một Hướng Dẫn Sư, cậu đã dần dần nhận được sự tin tưởng từ những học trò của mình sau nhiều chuyện đã xảy ra.
~~~~~~~
Cùng lúc đó, Tại văn phòng của Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư.
Trên chiếc bàn làm việc lớn, cùng với hàng đống tài liệu được xếp chồng lên nhau thành bốn tòa tháp cao như núi. Chỉ với nhiêu đó thôi, cũng đã chiếm hết hai phần ba diện tích của bàn làm việc rồi.
Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư───Freon Flamel đang có một tâm trạng không được tốt lắm. Tất cả là do những tài liệu liên quan đến việc tuần tra hay là an ninh cần thiết cho buổi giao lưu học viện sắp tới, và còn hàng tá tài liệu khác liên quan đến bảo mật đang chờ cô phê duyệt.
Mặc dù là cô đã làm việc không ngừng nghỉ vậy mà vẫn không thể xoay xở hết được......
"A─mou, Đúng thật là đống tài liệu này nhiều đến không thể xoay xở nổi mà."
Freon nhăn mặt nói.
Cô dường như sắp rút thanh kiếm được đeo ở thắt lưng mình ra để thủ tiêu hết đống tài liệu này tới nơi rồi.
Sự thôi thúc đó hầu như đã nổi lên trong lòng cô bảy đến tám lần rồi.
"............"
Chloe, người được gọi đến, hiểu được cảm giác của Freon và im lặng đứng nhìn. Thay vì nhẹ nhàng gọi Freon, nhưng cô đã chọn phương án tốt hơn là giữ im lặng và đợi Freon chủ động lên tiếng.
Dù sao thì, trong số tài liều đó cũng có phần liên quan đến cấp dưới của cô. Tài liệu về vụ án ở đấu trường lần trước có liên quan đến Kanata và Yuri cũng nằm trong đó. Vì vậy, Chloe không dám chủ động bắt chuyện. Tất nhiên, đây cũng là vì thấy được sự mệt mỏi về thể chất của Freon nữa. Tốt hơn là đừng nên kích động gì đến một người đang sắp phát điên vì công việc.
Đáng lẽ là vậy nhưng......
Ngoài Chloe ra, thì vẫn còn một người khác được Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư gọi đến nữa. Đó là một cậu thanh niên với mái tóc vàng được cắt ngắn───Lloyd Alwin.
Thông thường thì cậu sẽ là người chịu trách nhiệm quản lý những công việc của Tiểu Đội Đặc Biệt. Tuy nhiên, dạo gần đây, Yuri thường hay bận bịu với việc huấn luyện cho tiểu đội E601, nên cậu hiện tại cậu cũng đảm nhiệm luôn vai trò của một đội phó trong tiểu đội.
Đặc điểm của Lloyd thường được kể đến là, tính ăn nói thiếu tế nhị của cậu khi nói chuyện với bất kỳ ai. Không giống với tính cách tách biệt của Kanata, Lloyd thường hay cố tình đùa cợt người khác.
Ví dụ như là trong trường hợp này.
"Quả thật là nhiều đến không thể xoay xở nhỉ. Không lẽ là, nó có liên quan đến vụ việc xảy ra ở đấu trường vào ngày trước sao?"
"............(Piki)"
"Với lại có thật là chỉ phải xử lý hết đống tài liệu này không thế? Ah, chị đã từng nghe qua cụm từ 'Karoshi (chết vì làm việc quá sức)' chưa? Bình thường thì nhìn có vẻ là không có chuyện gì cả, nhưng rồi bỗng một ngày nọ, khi ta nằm xuống giường thì đột nhiên ta sẽ không còn có thể thức dậy được nữa đấy."
"...............(Piki Piki)"
"Nếu mà có một học sinh mắc phải Karoshi (chết vì làm việc quá sức) thì chẳng phải là thật buồn cười sao?"
"............(Piki Piki Kiki Kyurin──────!)"
Freon đập bàn một cái, và trừng mắt nhìn Lloyd bằng một đôi mắt đầy khát máu.
"Nó chả buồn cười một chút nào cả......!"
Freon dường như đã với tay đến thanh kiếm được đeo trên thắt lưng của mình.
"Ko, kora kora, Lloyd! Cậu làm cho Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư nổi giận rồi kìa!"
"Eh! Ma, vẫn còn đủ sức để nổi giận thì chả phải là chuyện tốt sao?"
"Này, Chloe. Liệu tôi có thể chém tên này được không (trừng mắt)?”
"L-Lloyd không có ác ý gì đâu ạ......!?"
Ngoài công việc quản lý những nhiệm vụ ra, thì Lloyd hiện còn phải phụ trách thêm công việc làm trợ lý cho Chloe nữa, nên cậu hiện cũng đang có tâm trạng không được tốt lắm.
Và tác nhân dẫn đến những công việc bù đầu bù cổ của Freon và Lloyd, lại chính là Kanata.
Chloe xen vào giữa hai người, và đóng vai trò là một người xoa dịu hai bên. Cô đang tự hứa với lòng rằng, mình sẽ giáo huấn lại Kanata sau chuyện này.
"Mà thôi bỏ đi. Chúng ta quay lại vấn đề chính."
Freon phân phối một số tài liệu, rồi giao chúng cho Chloe và Lloyd.
"Đây là lịch trình của lễ khai mạc buổi giao lưu học viện với <Mercia>. Về vụ trận đấu triển lãm giữa hai học viện tôi giao hết cho hai cô cậu phụ trách đấy. Dù sao thì tôi cũng không có thời gian để kiểm tra chúng."
Hiện đã có hai nhiệm vụ được giao cho Tiểu Đội Đặc Biệt. Một là tham gia vào trận đấu triển lãm, và hai là nhiệm vụ tuần tra vùng trời xung quanh thành phố. Nhất là vào dạo gần đây, hoạt động của bọn Ma Giáp Trùng dần trở nên thường xuyên hơn, nên càng phải chú ý.
"Ngoài ra, còn cái này nữa."
Sau khi nhận được thêm mớ tài liệu nữa từ Freon, Chloe bắt đầu nhìn sơ qua nó.
"Biện pháp chống lại Ma Giáp Trùng sao?"
"Đúng vậy. Không chỉ có <Mystogan>, mà có vẻ như ở <Mercia> cũng đã xuất hiện một biến thể. Mặc dù dường như là không có trận chiến nào, nhưng cũng không mất mát gì khi họ chia sẻ thông tin đó với chúng ta.”
"......Lại thêm một biến thể nữa sao?"
"Vụ việc này dạo gần đây càng lúc càng trở nên đáng gờm. Tôi sẽ nghĩ về các biện pháp đối phó với những biến thể do <Mercia> phát hiện. Ngoài ra còn một báo cáo về tên Real nữa......"
~~~~~~~
Thành Phố Học Viện Nổi <Mercia>.
Đây là một thành phố được xây dựng trên một tảng đá bay hình tam giác ngược khổng lồ. Bề ngoài của thành phố này thật chất cũng không khác gì mấy so với <Mystogan>.
Buổi giao lưu học viện giữa <Mystogan> và <Mercia> sẽ kéo dài trong ba ngày sắp tới. Và như thường lệ, vào ngày thứ ba, cũng tức là ngày cuối cùng, sự kiện chính, trận đấu giao hữu giữa hai học viện hàng năm sẽ được tổ chức.
Còn trong hai ngày đầu tiên của sự kiện, sẽ được tổ chức với hình thức cạnh tranh về năng lực và kỹ năng của từng khoa giữa hai bên với nhau. Nhân tiện vào năm ngoái, cuộc thi phát minh robot thế hệ mới của Khoa Cơ Khí, và cuộc thi chế biến món ăn mới lạ của Khoa Công Nghiệp đã trở nên rất được ưa chuộng.
Đối với học sinh bình thường thì có vẻ là một sự kiện để vui chơi thoải mái đáng để tận hưởng, nhưng đối với những người điều hành Thành Phố Học Viện thì hoàn toàn không. Trong ba ngày diễn ra sự kiện, họ sẽ phải liên tục đối mặt với những cuộc hội nghị để bàn bạc về vô số các vấn đề khác nhau.
Thường thì những vấn đề sẽ xoay quanh những việc như, thảo luận về nguồn tài nguyên, quản lý thương mại, và thông báo kết quả về chương trình giáo dục của học viện, còn cả việc chia sẻ thông tin về lũ Ma Giáp Trùng nữa. Đối với những người chịu trách nhiệm phụ trách những công việc này, thì đây là một sự bận rộn không thể diễn tả bằng lời.
"Nmm. Coi bộ cấu trúc của nơi này cũng tương tự với <Mystogan> nhỉ."
"Ma, xét cho cùng thì nơi này cũng là một Thành Phố Học Viện Nổi mà, nếu có khác thì chắc là nằm ở chỗ phương châm giảng dạy thôi."
"Phương châm giảng dạy......?"
"Ờ. Rồi cô sẽ sớm nhận ra nó thôi, Misora."
"Nè, nè...... Agecchi. Anh có kế hoạch gì trong hôm nay không?"
"............"
"Anh, anh bị sao vậy!?"
"Tôi sẽ coi như là mình chưa hề nghe thấy gì hết. Vì thế, từ giờ tới tối cô hãy suy nghĩ ra một cái biệt danh khác đi."
"Không phải chứ! Tại sao biệt danh này lại không được chứ......người ta đã mất cả đêm để nghĩ ra nó đấy.....!?"
Kanata, Misora, Rico và Lecty đang tập trung bên ngoài bức tường mái vòm của <Mercia>. Sau khi qua được khâu kiểm tra an ninh, cả nhóm đã được phép vào trong.
Vì Yuri là một trong những người tham gia vào trận đấu triển lãm, nên cô đã đi đến đấu trường nơi lễ khai mạc sẽ được tổ chức.
Là một sự kiện quan trọng, nên trận đấu giao hữu luôn được tổ chức vào hàng năm giữa hai học viện với nhau. Vì năm ngoái <Mystogan> đã đứng ra chủ trì sự kiện, cho nên năm nay sẽ đến lượt của <Mercia>. Và cứ như thế, lễ khai mạc đã được tổ chức tại <Mercia>.
Sau khi đi qua bức tường đầy kiên cố, Kanata và những học trò của mình dần tiến vào bên trong <Mercia>.
Bên trong là vô số gian hàng được dựng lên xung quanh con phố chính. Hầu hết những người đi đường đều đang hướng đến đấu trường nơi diễn ra buổi lễ, và tất nhiên là Kanata và những học trò của mình cũng đi theo dòng người đông đúc đó.
Kanata bỗng quan sát xung quanh.
Cậu nhận thấy rằng dường như Rico đang có một cái nhìn kỳ lạ đối với những người xung quanh.
"Có chuyện gì à, bộ gặp phải người quen sao?"
"Fuu, dường như là không có ai trong Thành Phố Nổi này trông đẹp hơn tôi cả."
"......Cô đúng thật là chỉ toàn nghĩ đến những chuyện như thế thôi nhỉ."
Lúc này, Lecty đột nhiên dừng lại, và để lộ ra một vẻ mặt thèm muốn trên khuôn mặt mình.
Nhìn theo ánh mắt của cô đang hướng đến, là một gian hàng đang chuẩn bị mở cửa. Những cây kẹo trắng mịn như những đám mây đang quấn quanh chiếc đũa dùng, đang được bày bán từ nhân viên bán hàng.
"Hm, bộ em muốn ăn kẹo bông à?"
"E-Etou. N-Nn......"
Lecty chỉ biết cúi đầu xấu hổ, cùng với khóe miệng khẽ run run của mình.
Hình như em ấy có điều muốn nói, nhưng xem ra là không thể nói ra được. Có vẻ như là do em ấy đang cảm thấy có lỗi khi biểu hiện như vậy trong giờ học ngoại khóa, nhưng mà nói gì thì nói về cơ bản Lecty vốn là kiểu người hay khách sáo mà.
"Thế em muốn ăn? Hay là không muốn ăn đây?"
"So, sono......"
Cùng với vẻ mặt hối lỗi, Lecty đan hai ngón trỏ lại với nhau.
Em đâu cần phải khách sáo đến mức như thế đâu chứ. Cho dù anh có là người hướng dẫn của em đi nữa, thì cũng đâu cần nhất thiết phải nghiêm trọng đến vậy đâu.
Dù có đợi thế nào thì dường như Lecty cũng không thể trả lời được, nên Kanata đành phải chủ động lên tiếng.
"Có vẻ như họ vẫn đang chuẩn bị nhỉ. Các gian hàng sẽ bắt đầu mở cửa sau buổi lễ khai mạc, và vào ngày mai tất cả sẽ bán hết sạch cho mà xem, nhưng trước lúc đó anh sẽ mua nó cho em, được chứ?"
Doanh thu của các gian hàng này, sẽ đạt đến mức đỉnh điểm vào ngày thứ hai của buổi giao lưu học viện. Vì vào ngày thứ ba của sự kiện, tất cả các học sinh đều sẽ đến đấu trường để xem trận đấu giao hữu, cho nên doanh thu vào ngày này chắc chắn sẽ xuống dốc.
Vào ngày thứ hai, ngày để kiếm tiền, lúc đó tất cả các gian hàng đều sẽ vây kín cả con phố chính, cùng với những thông tin lan truyền cho biết món ăn nào sẽ đặc biệt ngon vào thời điểm đó.
Chính vì vậy, vào lúc đó ta chắc chắn sẽ tìm thấy được những món ăn ngon trong vô số gian hàng.
"Eh!? So, sono...... Anh không cần phải mời em đâu, chút nữa em sẽ tự mình đi mua ạ......"
"Chính vì biết em sẽ nói như vậy, nên anh mới mời em đấy."
Kanata mỉm cười nói.
"......Vậy thì hứa với nhau nhá. Hora, ngoéo tay nào."
Nói vậy, Kanata tự ý ngoéo lấy ngón tay út của Lecty. Thấy thế, Lecty liền nở một nụ cười tràn đầy hạnh phúc trên khuôn mặt.
"Tốt quá rồi nhỉ, Lecty."
Misora, người theo dõi cả quá trình ngoéo tay giữa hai người, nháy mắt với Lecty.
~~~~~~~
Nhóm Kanata đã đến được đấu trường nơi diễn ra lễ khai mạc.
Khi Misora định đi đến cầu thang dẫn đến hàng ghế khán đài.
Thì bỗng bị Kanata gọi lại từ phía sau.
"Cô định đi đâu vậy?"
"Đi đâu á......không phải là chúng ta đi xem trận đấu triển lãm sao?"
"À không, đúng là chúng ta có đi xem. Nhưng chả phải nếu đã đi xem rồi, thì phải chọn một vị trí tốt nhất để xem sao?"
Trong đấu trường hình tròn này, tất cả các hàng ghế trên khán đài đều được bố trí sao cho có thể nhìn bao quát được cả đấu trường từ trên xuống.
Theo như những gì Misora biết, thì vị trí tốt nhất để xem tất nhiên là ở hàng ghế đầu của khán đài.
Tuy nhiên, Kanata lại dẫn cả bọn đi qua một lối đi dành riêng cho những người có liên quan với bộ phận an ninh, và đi đến một không gian riêng tư nằm trên tầng hai của đấu trường────một căn phòng dành cho khách VIP.
"Chính là nơi này đây. Đúng là một nơi không tồi để quan sát trận đấu đúng không?"
"Fuu, phòng VIP à? Đúng là một nơi rất phù hợp với tôi."
Một căn phòng với bức tường đối diện đấu trường được làm bằng một tấm kính thủy tinh lớn. Ngoài ra trong căn phòng còn được bố trí một chiếc bàn lớn cùng với một chiếc ghế sofa đầy sang trọng. Thậm chí là còn có thể gọi những món ăn nhẹ nữa. Và chưa kể đến việc có cả hình thức phục vụ ăn uống tại phòng.
Sau khi phát hiện ra một chiếc ghế mát xa bằng con mắt tinh tường của mình, Rico liền ngả lưng ngồi xuống nó một cách hiển nhiên.
"Ma, cũng không sao. Nhưng khi trận đấu triển lãm bắt đầu thì hãy nhớ là phải quan sát đấy nhá."
Tuy là đang trong khóa học......nhưng trông Rico có vẻ như đang rất tự nhiên cứ như là đang ở nhà vậy.
Tuy nhiên, Misora và Lecty thì lại có thái độ hoàn toàn khác. Đối diện với một không gian đầy sang trọng và tráng lệ này, đã khiến cho cả hai cô hoàn toàn bị choáng ngợp, thậm chí là còn không thể nhích nổi chân vào trong, mà chỉ biết đứng bất động trước cửa trong sự ngỡ ngàng.
Phải cho tới khi Kanata ra hiệu, thì cả hai mới hoàn hồn lại và bước vào trong.
"Nè, nè. Làm thế nào mà anh biết được một nơi tuyệt như vậy thế?"
Ngồi trên chiếc ghế sofa, Misora hỏi với vẻ mặt đầy ngạc nhiên.
"Hm, chỉ là tôi đã hỏi Chloe là chỗ ngồi đặc biệt ở đâu, và cô ấy chỉ cho tôi biết chỗ này. Dù sao thì toàn bộ thành viên của Tiểu Đội Đặc Biệt đều phải tham gia vào trận đấu triển lãm nên cũng không có ai dùng đến, còn tôi thì không tham gia nên tiện thể mượn dùng thôi."
"Cái này có phải bị coi là xâm phạm trái phép hay chiếm đóng bất hợp pháp không nhỉ......"
"Đừng có lo. Tôi đã xin phép đàng hoàng rồi."
"A, anou......Kanata-san?"
Lecty hỏi.
"Đây, đây là đồ uống ạ. Em vừa lấy nó từ trong tủ lạnh, mời, mời anh dùng!"
Lecty đặt một chiếc ly thủy tinh được rót nước ép dứa trên bàn. Không phải là do ai đó đã bảo cô ấy phải đảm nhiệm công việc phục vụ. Mà đây chỉ đơn thuần là do Lecty, một cô bé luôn biết quan tâm đến người khác tự nguyện làm mà thôi.
"Hm, thank you."
Không chỉ riêng mỗi mình Kanata, mà Lecty cũng đã chuẩn bị phần cho cả Misora và Rico nữa. Luôn quan tâm đến những người xung quanh mình, điều này cho thấy được tính cách dịu dàng của cô ấy, và đồng thời đây cũng là điểm nổi bật của Lecty.
Tuy bản tính dịu dàng, và là một kiếm sĩ nhút nhát, nhưng cũng rất mạnh mẽ. Đây chính là ấn tượng của Kanata về Lecty.
Misora, Rico, Lecty. Trong số ba cô gái này, Lecty chính là người có kỹ năng chiến đấu tốt nhất.
Đây là điều không thể nào phủ nhận được.
Tuy nhiên, Lecty lại quá nhạy cảm khi nhìn quá lâu vào khuôn mặt của những người xung quanh. Dù đã vượt qua được chứng sợ giao tiếp, nhưng cũng rất khó để nói rằng em ấy có thể phát huy hết sức mạnh của mình.
......Em ấy đúng thật là quá tốt bụng mà.
Luôn quan tâm đến những người xung quanh, và luôn thông cảm với tâm trạng của họ. Đây là một điểm rất đáng để trân trọng. Tuy nhiên, nếu quan tâm quá nhiều thì lại là không tốt.
Cũng chính vì vậy, Lecty mới mắc phải vấn đề như "chuyện đó".
Kanata uống một ngụm nước ép trái cây trong ly. Một vị chua vừa phải lan tỏa trong miệng cậu ngay sau đó.
"Giờ thì, xem ra trận đấu triển lãm sắp bắt đầu rồi. Mấy cô nên di chuyển đến cửa sổ đi."
~~~~~~~
Đấu trường. Bên trong Không Gian Pháp Sư <Sorcerer Field>.
Khi trận đấu triển lãm ở <Mercia> bắt đầu, cùng lúc đó một lượng lớn mục tiêu bay lượn <Dummy Bird> loại Achernar đồng loại được thả ra trên sàn đấu. Chứng kiến số lượng nhiều đến mức đủ để lấp đầy toàn bộ không gian trong đấu trường này, khiến cho toàn thể khác giả không khỏi ngạc nhiên.
Ngay sau đó, các học sinh tham gia trận đấu triển lãm của <Mercia> cũng đồng thời bay vào bên trong Không Gian Pháp Sư <Sorcerer Field>.
Tổng cộng có bốn người. Mỗi người đều cầm chặt Kiếm Ma Thuật và Súng Ma Thuật trên tay.
Họ lao vào những mục tiêu bay lượn <Dummy Bird> đang hoành hành như những cơn gió mãnh liệt trong cơn bão. Tiếp đó, họ liên tục tung ra những đòn tấn công đầy uy lực và sắc bén, khiến cho số lượng những mục tiêu đang bay không ngừng giảm xuống.
Không hề có một chút tình đồng đội nào trong những đợt tấn công này cả. Mỗi người trong số họ đều hành động một cách đơn lẻ, kết quả là số lượng mục tiêu giảm xuống với một tốc độ chóng mặt.
Bọn họ chỉ quan tâm đến việc hoàn thành nhiệm vụ của mình, mà không hề quan tâm gì đến sự an nguy của những người xung quanh. Một phong cách chiến đấu chỉ biết tập trung vào nhiệm vụ của bản thân.
Và kết quả là, buổi trình diễn này cứ như là một buổi hòa nhạc được biểu diễn bởi những nhạc trưởng độc lập vậy. Giai điệu của buổi hòa nhạc này chính là những âm thanh bị phá hủy và bùng nổ từ trận chiến gây ra.
Trên hết, trong số bốn học sinh đó, có một học sinh đặc biệt rất mạnh.
Đó là một cô gái sở hữu một ánh mắt trông rất lạnh lùng và nghiêm nghị như một võ sĩ đạo. Cùng với mái tóc trắng lấp lánh như thể được hội tụ bởi ánh trăng.
Chỉ với một cú vung kiếm từ cặp Song Kiếm Ma Thuật trên tay, mà đã ngay lập tức hạ gục cùng lúc 10 mục tiêu đang bay đến gần mình.
"Fm! Thật nhàm chán......!"
Dứt câu, cô gái với mái tóc bạch kim đột nhiên bay thẳng lên.
Sau khi xác định cô là mục tiêu cần phải tiêu diệt, bầy đàn Achernar mô phỏng đồng loạt đuổi theo cô, trông cứ như những con côn trùng đang tụ tập để tìm kiếm nhựa cây vậy.
Khi những mục tiêu sắp tập trung lại một điểm, cô gái với mái tóc bạch kim liền đảo ngược quỹ đạo và lao thẳng xuống.
Đồng thời, cô cũng sử dụng Tuyệt Kỹ Song Kiếm Ma Thuật của mình.
Tuyệt Kỹ Trường Phái Song Kiếm Ma Thuật Eisenach────Thiên Xung Kích <Senshou Geki>.
Sử dụng hai thanh kiếm trên tay, và liên hoàn tung ra những nhát chém chí mạng về phía mục tiêu cứ như là đòn tấn công của một con nhím vậy. Một kỹ năng tạo nên một bức tường phòng bị bằng những nhát kiếm với tốc độ cao. Đối mặt với bức tường đó là những mục tiêu đang lao đến với ý định tấn công cô, và kết quả của chúng nhận phải là bị nghiền, bị nghiền thành từng mảnh, và bị nghiền tới khi bị chết.
Cô gái với mái tóc bạch kim────Blair Eisenach cùng với một sức mạnh hoàn toàn áp đảo của mình, đã dấy lên những tiếng reo hò từ cả khán đài.
~~~~~~~
Đấu trường. Tại phòng VIP.
"Hm, quả nhiên là năm nay cũng là một màn trình diễn kỹ năng cá nhân à."
Kanata khẽ nói.
Mặc dù đã tận mắt chứng kiến một chiến đấu đầy phi thường, nhưng cậu không hề có một chút gì là biểu hiện tán dương cả. Đúng hơn là, cậu đang để lộ ra một bộ mặt đầy nhàm chán như thể không có hứng thú gì.
Rico bình tĩnh phân tích.
"Đúng là một cách chiến đấu không hề có ở <Mystogan> nhỉ. Hơn hết, số người sở hữu kỹ năng cá nhân đủ để một mình đối đầu với quy mô như thế quả thật là rất ít."
"Ma, đúng thật là kỹ năng chiến đấu cá nhân của họ rất tốt. Dù sao thì lý tưởng tự lập, và không ngừng mài dũa kỹ năng chiến đấu cá nhân của bản thân là phương châm giảng dạy của <Mercia> mà."
Ở <Mystogan>, họ phân loại các tiểu đội theo hệ thống xếp hạng, và luôn ưu ái với những tiểu đội có thành tích xuất sắc, điều này tương tự với chủ nghĩa tập thể trong việc cùng với những người đồng đội trở nên mạnh mẽ hơn. Trái ngược với điều đó, ở <Mercia>, họ lại áp dụng chủ nghĩa cá nhân. Thực lực là trên hết, chỉ có những ai có thực lực cao thì mới có thể nhận được sự ưu ái.
Nói một cách đơn giản, sự khác biệt giữa hai bên quá lớn, một bên là cùng nhau trở nên mạnh hơn và một bên là một mình trở nên mạnh hơn.
Cả hai bên đều có mặt lợi và mặt hại.
Mặc dù là không thể nói cái nào tốt hơn, nhưng.
"Ma, nếu sở hữu một kỹ năng chiến đấu cá nhân xuất sắc, thì cũng có thể áp dụng lối chiến đấu thô bạo đó. Nhưng, tôi sẽ không dạy cho các cô cái lối chiến đấu như thế. Cô có biết lý do tại sao không, Misora?"
Tuy là đột ngột bị hỏi như thế, nhưng Misora không hề thể hiện bất kỳ sự bối rối nào trên khuôn mặt.
Một thân một mình đối đầu với kẻ thù mạnh là điều cực kỳ ngu ngốc. Đây là điều mà cô đã tự học được từ Kanata.
"Bởi vì một thân một mình chiến đấu, thì sẽ rất nguy hiểm......Đúng chứ?"
Misora nói ra suy nghĩ của mình một cách lưu loát.
"Còn tùy thuộc vào một số loại Ma Giáp Trùng, có một số loại rất cứng cáp và có thể sống sót sau hàng chục đợt tấn công. Tuy nhiên, đây là điều không thể nào xảy ra với con người."
"Đúng là như vậy. Chính vì thế thay vì chiến đấu đơn thân độc mã, thì chiến đấu cùng những người đồng đội đáng tin cậy sẽ tốt hơn. Trừ khi rơi vào tình huống tệ nhất, không có đồng đội bên cạnh hỗ trợ mà buộc phải chiến đấu một mình."
Sẽ rất có thể có một kẻ thù cực mạnh, nếu mắc phải sai lầm thì dù có tấn công hàng chục lần thì cũng không thể nào đánh bại được chúng. Nếu gặp phải một con quái vật như thế, thì đây là một chuyện vô cùng khó khăn khi chỉ có một mình đơn độc chiến đấu với nó trong nhiều giờ đồng hồ.
Với sức chịu đựng của một con người bình thường, nếu nhận phải một đòn tấn công trực diện từ một con Ma Giáp Trùng, chắc chắn sẽ dẫn đến tử vong ngay lập tức. Cho dù là có thể kích hoạt kỹ năng Rào Chắn Ma Thuật để phòng bị, nhưng không phải lúc nào cũng có thể ngăn chặn được một đòn công kích cực mạnh được.
Nếu rơi vào tình cảnh như vậy, thì rất cần đến những người đồng đội có thể kề vai sát cánh bên ta.
Chỉ cần có như vậy thôi thì xác suất sống sót cũng đã tăng lên rất nhiều rồi. Những việc này đối với nhóm Misora mà nói, với tư cách là một tiểu đội mà nói, họ đã cùng nhau vượt qua được ranh giới giữa sự sống và cái chết tận hai lần.
Do đó cả bọn không hề phản đối gì trước những lời của Kanata nói.
"Nếu chỉ đơn thuần là so sánh về sức mạnh giữa hai bên, xét dưới phương diện các sinh vật sống thì Ma Giáp Trùng hoàn toàn vượt trội hơn hẳn con người. Bọn chúng hoàn toàn chiếm ưu thế trước chúng ta."
"Xét dưới phương diện các sinh vật sống thì bọn Ma Giáp Trùng hoàn toàn vượt trội hơn, á."
Có vẻ như chủ đề này đã kích thích trí tò mò của một người có sở thích về triết lý học. Đôi mắt của Rico lập tức lóe sáng lên như một viên đá hắc diện thạch.
"Coi bộ anh cũng có thể nói ra được những chuyện thú vị như vậy đấy."
"Chấm hỏi. Thú vị chỗ nào chứ?"
"Trong sách giáo khoa Không Chiến Pháp Sư, lúc nào cũng chỉ toàn tân bốc công lao, thành tụ, và sức mạnh của con người cả, chứ không hề có một ai đề cập gì đến những ưu thế của Ma Giáp Trùng hết."
"Ra là chuyện đó. Đối với một sinh vật giống với quái vật hơn là các sinh vật sống khác như Ma Giáp Trùng, với lối suy nghĩ đó nên chả có một ai chịu thừa nhận chúng hết. ......Nhưng với cái vẻ mặt đó, coi bộ Rico lại có một lối suy nghĩ khác nhỉ."
Được Kanata hỏi vậy, Rico vén mái tóc dài của mình ra sau lưng.
"Fuu, chỉ số IQ của tôi hơn anh gấp ba lần lận đấy. Đừng có mà đổ tôi đấy."
"Tôi không có đổ đâu......"
Sau khi đáp trả lại lời của Rico, Kanata tiếp tục hỏi.
"Thế ưu thế áp đảo mà chỉ có nhân loại sở hữu, thứ không hề có ở bọn Ma Giáp Trùng là gì?"
"Trí thông minh chứ gì. Theo như nghiên cứu hiện tại, chỉ có một số ít loại đột biến từ Ma Giáp Trùng, sở hữu trí thông minh trong mình mà thôi. Trái ngược với bọn chúng, tất cả con người đều có thể phán đoán và suy nghĩ về tình huống bằng não bộ của mình. Đây là một ưu thế hoàn toàn áp đảo, khi từng cá nhân mỗi người có thể đưa ra quyết định và chiến thuật tùy theo tình hình bản thân gặp phải."
"Ừm. Câu trả lời chính xác."
Kanata hài lòng gật đầu nói.
"Chính vì vậy, tôi mới không thích lối chiến đấu đó. Một thân một mình chiến đấu, và tự mình đánh bại hết tất cả kẻ địch. Nhìn thì có vẻ trông rất là ngầu đấy, nhưng cách này không hề có bất cứ sự phối hợp nào khi triển khai chiến thuật cả. Điều này có nghĩa là, họ không có bất kỳ người đồng đội nào để dựa dẫm vào hết."
Cứ như thế, Kanata tiếp tục chỉ trích trận đấu triển lãm vừa diễn ra.
Thật không ngờ là anh chàng Hướng Dẫn Sư này cũng có lúc chỉ trích người khác nhiều đến như thế, Misora nghĩ. Tuy nhiên, Misora lập tức xem xét lại suy nghĩ đó. Tuy thoạt nhìn qua thì trông có vẻ như cậu không hề có một chút chính kiến nào, nhưng chắc chắn trong thâm tâm của Kanata cũng có một chính kiến giảng dạy riêng của mình.
Mặc dù điều này chả thể nào nhìn thấy bằng mắt thường được, nhưng bằng một cách nào đó Misora có thể mơ hồ nhận ra được. Cô chắc chắn rằng chủ nghĩa cá nhân, là thứ đi ngược lại với chính kiến của Kanata.
"Nếu nói đến những người có mặt ở đây, thì người sở hữu kỹ năng chiến đấu tốt nhất không ai khác chính là Lecty. Và nếu lỡ như Lecty không may đụng độ phải một con Ma Giáp Trùng cực mạnh và buộc phải chiến đấu một chọi một với nó. Thì lúc đó......"
Nói được giữa chừng, Kanata bỗng nhận thấy Lecty có vẻ như đang thất thần bởi chuyện gì đó.
"Hm, Lecty?"
"Nn......!?"
Lecty hốt hoảng trả lời.
"Nn. V-Vâng......!"
"Không lẽ Kiếm Sĩ Ma Thuật Sư lúc nãy, là người quen của em à?"
Từ "lúc nãy", khiến cho Lecty liền hiểu ngay Kanata đang muốn ám chỉ đến Kiếm Sĩ Ma Thuật Sư đã tham giam trận đấu triển lãm. Kiếm pháp mà cô gái ấy sử dụng, chính là Trường Phái Song Kiếm Ma Thuật Eisenach. Cùng trường phái kiếm với Lecty.
Trường phái được sáng lập ra bởi Kiếm Thần cùng với tất cả tâm quyết của mình, và nó được tôn vinh là trường phái kiếm ma thuật mạnh nhất.
"Etou...... So, sono......"
Lecty ngập ngừng đáp.
"Em cũng không biết phải nói sao nữa, chuyện, chuyện là......tụi em không chỉ là người quen. Mà còn hơn......"
Trong khi Lecty đang cố gắng trả lời, thì bỗng cánh cửa phòng VIP đột nhiên mở toạc ra.
Cánh cửa mở ra mà thậm chí còn chả có một tiếng gõ cửa nào trước đó, đằng sau cánh cửa vừa mở là hình bóng của cô gái vừa tham gia vào trận đấu triển lãm lúc nãy. Người đó không ai khác chính là cô gái có cái nhìn nghiêm nghị như một võ sĩ đạo, cùng với mái tóc bạch kim.
"Có Kanata Age ở đây không?"
"Hm, tôi đây."
Ngay khi Kanata đứng dậy khỏi ghế và trả lời, không khí xung quanh cũng từ đó mà trở nên căng thẳng một cách nhanh chóng.
Misora cảm thấy dường như mình đang sởn hết cả gai ốc lên.
Là sát khí.
Một luồng sát khí tỏa ra từ phía cô gái tóc bạch kim trước mắt cô, đang hướng thẳng đến Kanata.
"Anh chính là Kanata Age sao?"
Vào khoảnh khắc khi cả bọn bất chợt nhận ra vị khách không mời mà đến này là ai thì.
Nếu là thông thường, thì Lecty chắc chắn sẽ là người đi rót trà mời khách, nhưng lần này cô lại nấp sau lưng của Kanata, hai tay nắm chặt lấy vạt áo của cậu.
Ngay sau đó, đột nhiên một luồng gió thổi ngang qua giữa căn phòng.
Một luồng gió mạnh mẽ, thứ mà đáng lẽ ra không thể nào xuất hiện được ở một nơi như căn phòng này, nhanh chóng lao đến vị trí của Kanata.
Có vẻ như đây là một kỹ năng đáng gờm được biến đổi từ ma thuật bay. Đối mặt với luồng gió thổi ào ạt, Kanata bình thản quan sát đối thủ trước mắt không chút hoảng sợ.
Chứng kiến tình huống bất ngờ này, Misora và Rico cùng lúc đứng dậy khỏi ghế và tiến lại gần. Trận đấu triển lãm tiếp theo của <Mystogan>, có vẻ như là sẽ bắt đầu muộn hơn dự tính.
"Hình như cô là người đã tham gia vào trận đấu triển lãm lúc nãy thì phải. Tên cô là gì nhỉ......"
"Học sinh năm hai thuộc học viện <Mercia>, Blair Eisenach."
Nghe vậy, Misora không khỏi lẩm bẩm cái tên đó trong vô thức.
"Eisenach......á?"
Ngay lập tức tất cả ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Lecty, người đang trốn đằng sau Kanata.
"Fm!......Lecty!?"
Ánh mắt giận dữ của Blair cũng đồng thời hướng về phía Lecty.
"Không thể ngờ là chúng ta lại có thể gặp lại nhau ở một nơi như thế này đấy────!"
"A, ano~u...... B-Blair-san!? Tại sao cậu lại ở đây......!?"
Theo những gì mà Lecty biết, thì Blair là một trong những người trẻ tuổi nhất có thành tích xuất sắc trong trường phái Eisenach. Không lý nào cô ấy lại có mắt tại một học viện như thế này, mà thay vào đó đáng lẽ ra cô ấy phải chuyên tâm luyện tập tại quê nhà <Oekisu> thì mới phải.
"Tôi chả có lý do gì phải trả lời câu hỏi đó của cô cả."
Blair thẳng thừng từ chối trả lời câu hỏi của Lecty.
Sau khi xong chuyện với Lecty, ánh mắt của Blair lại một lần nữa hướng về Kanata.
"Người mà tôi muốn gặp chính là anh. Nghe nói anh là người mạnh nhất <Mystogan> nhỉ."
"Tôi là người mạnh nhất á......cô nghe từ ai vậy?"
"Là từ Chloe Sevegny. Cô ấy được người ta đồn rằng là người mạnh nhất <Mystogan>, nhưng chính miệng cô ấy lại bảo anh là người mạnh nhất. Ngay cả Lloyd Alwin bên cạnh cũng đồng ý với điều đó."
"À, ra là bọn họ. ......Thế cô có việc gì với tôi?"
"Tôi muốn được đấu với anh một trận. Hình thức càng giống với trận chiến thực tế càng tốt."
Dứt câu, Blair liền triệu hồi Vũ Khí Giả Kim Thuật <Mithril> ngay cả khi là đang ở trong phòng kín.
Một cặp Song Kiếm Ma Thuật với lưỡi kiếm dài và nặng xuất hiện từ khoảng không. Sau đó cô cầm lấy chúng và vào tư thế chiến đấu của mình.
......Cái cô gái này, bị cuồng chiến à?
Kanata tỏ vẻ không quan tâm và bắt đầu tìm kiếm sơ hở của Blair, nhưng dường như không hề có bất kỳ sơ hở nào trong tư thế của cô cả.
Sét theo thực lực và tên của cô ấy, thì không còn gì có thể chối cãi nữa đây đúng thật là người dòng họ Eisenach. Kanata không có sở thích chiến đấu với một đối thủ đáng gờm như vậy.
Hai cái người đó, không ngờ là họ lại đẩy cái rắc rối phiền phức này lên đầu mình...... Kanata thầm oán trách những người đồng đội của cậu, hiện tại với tư cách là đại diện cho <Mystogan>, đang tham gia vào trận đấu triển lãm.
"Dù thế nào cô cũng nhất quyết phải muốn đấu với tôi mới chịu sao?"
"Đúng vậy."
"Vậy, cứ coi như là tôi thua cô đi."
Sau khi nói như vậy, Kanata không còn đề cao cảnh giác gì đến Blair nữa.
Thấy vậy, Rico hỏi.
"Anh không đấu với cô ta sao?"
"Thì bởi vì tôi là Hướng Dẫn Sư mà. Tôi chả có lý do gì phải đấu với cô ta hết. Với lại chuyện này phiền phức lắm."
"Fuu, tôi cũng đồng ý là chuyện này rất chi là phiền phức."
Kanata và Rico đều rất là táo bạo khi nói vậy.
Đối với một người tự nhiên khi không đi thẳng đến chỗ của người khác và thẳng thừng thách đấu, thành thật mà nói đối mặt với những chuyện như thế này rất chi là phiền phức.
"......Đừng, đừng mà có khinh thường tôi!"
Blair nói với một giọng nói gần như là đang không thể kìm nén được cơn giận dữ của mình.
"Nhưng đúng thật là tôi chả có lý do gì để đấu với cô cả."
Sau khi nghe những lời đó, Blair bắt đầu ngẫm nghĩ.
"Ra là vậy. Ra là như vậy......!"
Với vẻ mặt như thể đã nhận ra được điều gì đó. Blair từ từ tiến đến chỗ của Kanata và những học trò của cậu.
Hai tay cô vẫn cầm lấy cặp song kiếm của mình.
"Vậy thì, như thế này thì sao nào!?"
Blair đột nhiên đâm lưỡi kiếm về phía cổ của Misora khiến cô không thể tự vệ được.
Đột ngột bị nhắm đến, khiến cho đầu ốc của Misora hoàn toàn trống rỗng.
Chứng kiến cảnh tượng học sinh của mình bị chĩa mũi kiếm vào, Kanata cau mày khó chịu.
"Cô làm vậy là có ý gì đây?"
"Ý của tôi là liệu đây đã đủ lý do để anh đấu với tôi chưa!"
"Hm, coi bộ cô cũng cá tính quá đấy chứ."
Coi bộ là......đứa nhóc này có vấn đề rồi.
Đáng lẽ ra mình phải cảnh giác hơn mới phải......Sau một lúc hối hận, Kanata lập tức nghĩ đến biện pháp đối phó.
"A-Anou......"
Trong lúc này bỗng một giọng nói sợ hãi dường như sắp khóc đến nơi cất lên.
"Làm, làm làm làm, làm ơn dừng lại đi......! Blair-san!"
Lecty, người nấp phía sau Kanata từ nãy đến giờ, tiến lên một bước sau khi đã triệu hồi cặp Song Kiếm Ma Thuật của mình.
Dù đang rất sợ hãi, nhưng cô vẫn cố gắng hết sức để cứu lấy người đồng đội của mình.
"Fm, cô vẫn còn sử dụng Trường Phái Song Kiếm Ma Thuật Eisenach đấy à!"
Blair khịt mũi và chuyển sự chú ý sang Lecty.
Theo lẽ thường, nếu xảy ra chuyện hai học sinh của hai học viện chiến đấu với nhau thì sẽ gây ra một vấn đề rất lớn.
Tuy nhiên, nơi đây là phòng VIP. Không có nguy cơ bị công chúng nhìn thấy, và cũng có một không gian đủ rộng để cho hai Kiếm Sĩ Ma Thuật Sư chiến đấu với nhau.
"Ngay cả Aria cũng không bảo vệ được, một kẻ kém cỏi như cô thì làm gì mà bảo vệ được ai chứ!"
Sau khi nghe những lời đó từ Blair, một vẻ mặt u tối hiện rõ trên khuôn mặt của Lecty.
Cô đang nói về cái gì vậy? Khi Kanata cau mày định hỏi, thì Misora đột ngột di chuyển.
Cô cùng lúc tạo khoảng cách và nghiêng người sang bên phải tránh mũi kiếm ở vùng cổ, tiếp đó cô cố gắng đẩy Blair ra khỏi người mình.
Blair ngay lập tức nhận ra ý định của Misora, cô đánh lưỡi một cái và nhảy lùi về phía sau.
"Đừng có mà đùa! Cô nghĩ mình là ai chứ!?"
Misora chỉ thẳng vào mặt Blair nói.
Có thể là do kiểu ăn nói vô lý của Blair đã khiến cho cô nổi giận, cơn tức giận của Misora cũng không thua kém gì so với Blair.
"Cô là gì của Lecty?"
"Tôi là đồng đội của Lecty, là bạn của cậu ấy! Nếu như cô dám đụng đến Lecty, tôi sẽ không nhân nhượng với cô đâu!"
Nhờ vào sự thúc đẩy bởi sự tức giận, đã tạo cho Misora tên dũng khí để đối mặt trước một đối thủ mạnh.
Và cùng với cơn tức giận đó cô triệu hồi thanh Pháo Kiếm Ma Thuật của mình ra. Mặc dù là đang ở trong phòng kín, nhưng Misora vẫn chĩa thẳng mũi kiếm về phía Blair.
"Thật không ngờ đến chuyện Lecty có thể kết bạn được đấy......"
Blair nhìn chầm chầm vào Misora với ánh mắt chứa đầy phẫn nộ.
Trong khi em gái tôi còn đang bị thương nặng, thì cô lại ung dung đi kết bạn sao...... Blair trừng mắt nghĩ.
"Đừng có đùa với tôi! Một người đã khiến cho em gái tôi bị thương nặng phải nằm viện, thì biết cái gì về ‘bạn’ chứ! Nếu như cô nói mình là bạn của Lecty thì chắc cô cũng là một kẻ kém cỏi như cô ta thôi nhỉ!"
Tuy là đang đối mặt cùng lúc với Misora và Lecty, nhưng Blair không hề tỏ một chút vẻ sợ hãi gì. Nắm chặt hai thanh song kiếm trong tay, và ngay lập tức có ý định thu hẹp khoảng cách, tuy nhiên.
"Yare yare, câu vừa rồi hơi bị khó nghe đấy."
Rico đột nhiên xuất hiện từ bên cạnh Blair như một shinobi, và triệu hồi khẩu Súng Ma Thuật của mình. Ngay sau đó cô hướng nòng súng thẳng vào phía bên đầu của Blair.
"Từ nãy đến giờ tôi đã cố im lặng rồi, nhưng cô cứ liên tục nói kẻ kém cỏi, kẻ kém cỏi hơi bị nhiều rồi đấy. Misora thì không nói đến, nhưng thật không ngờ là cô dám đối xử với nữ thần tôi đây như một kẻ phàm trần đấy."
Một lý do tức giận khác người, nhưng như vậy mới đúng là tính cách của Rico.
"Làm, làm ơn đi, Blair-san! Xin cậu hãy bình tĩnh lại───"
Lecty cố gắng hết sức mình khuyên ngang.
Bị rơi vào tình cảnh ba chọi một. Hơn nữa lại còn bị bao vay từ ba phía.
Tuy vậy, nhưng Blair vẫn bình thản nói tiếp.
"Cô là đồng đội của Lecty à? Thật vớ vẩn!"
Nói xong, cô quay sang phải cùng với vẻ mặt đầy nghiêm nghị như một võ sĩ đạo nhìn về phía Misora.
Cô ấy đang đến! Theo phản xạ Misora lỡ tay bóp cò.
Một phát pháo ma thuật ngay lập tức được bắn ra tại căn phòng.
Khoảng cách gần như bằng không. Một khoảng cách đủ để nhận biết rằng đòn tấn công chắc chắn sẽ trúng trực tiếp vào kẻ địch.
Thôi chết! Misora hối hận nghĩ.
Tuy là lỡ tay, nhưng ở khoảng cách này thì không có cách nào có thể tránh được. Hơn nữa nơi này không hề nằm trong tầm ảnh hưởng của Không Gian Pháp Sư <Sorcerer Field>.
Đây hoàn toàn là một trận đấu tay đôi. Nếu không cẩn thận trận đấu này thậm chí có thể dẫn đến tử vong, một hành vi bị nghiêm cấm tuyệt đối.
Tuy nhiên, trái ngược với vẻ bối rối của Misora, Blair bình thản sử dụng Song Kiếm Ma Thuật ngăn chặn phát pháo của Misora mà không hề di chuyển gì.
Cùng với hai thanh kiếm, cô vung một nhát chém chéo từ phía dưới bên trái lên phía trên bên phải.
Một nhát chém ngược hình \ (dấu gạch chéo ngược).
Tuy nhiên, đây không đơn thuần là một nhát chém ngược thông thường. Thay vì một nhát chém khiến cho phát pháo nổ tung ngay lập tức, thì đây lại là một nhát chém lợi dụng lực ma sát, khiến cho quỹ đạo bay của phát pháo bị đánh bật sang một hướng khác.
Một đường kiếm cực kỳ mãn nhãn, chỉ làm quỹ đạo của đạn bị chệch hướng mà không hề khiến nó phát nổ.
Nhắm vào Misora đang ngỡ ngàng, Blair lao đến tung một cú đá móc phải toàn lực. Cùng với một tiếng thét thất thanh, Misora bị đá bay ngay tức khắc.
Cùng lúc đó, Rico, người đang kề súng vào vùng thái dương của Blair, liền bóp cò.
Không giống với phát đạn của Misora, đây là một viên đạn ma thuật yếu hơn được điều chỉnh ở một mức độ sức mạnh nhất định.
Vì thế nếu như bị bắn trực diện vào đầu, thì cùng lắm cũng chỉ khiến cho đối phương bất tỉnh mà thôi.
Tuy nhiên, vào khoảnh khắc viên đạn ma thuật kịp bắn ra khỏi nòng súng, thì Blair bỗng đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt Rico.
Nhận thấy rằng bản thân đang rơi vào tình huống bất lợi, Rico cố gắng giữ khoảng cách, nhưng Blair đã vung cánh tay trái lên trước cô một bước. Cùng với thanh Kiếm Ma Thuật trên tay, Blair đánh trực diện vào khẩu Súng Ma Thuật loại súng bắn tỉa của Rico. Khiến cho khẩu súng ngay lập tức bị đánh bay khỏi tầm tay chỉ trong nháy mắt.
Ngay sau đó, phát pháo ma thuật mà Misora đã bắn ra lúc nãy cũng đồng thời va chạm vào trần nhà. Cả đống bụi từ trần nhà rơi xuống rải rác trên người của Rico trong lúc cô đang lui về phía sau.
Tất cả những chuyện này chỉ diễn ra trong vòng ba giây, kể từ sau khi Blair vừa dứt lời.
Chỉ trong nháy mắt, mà đã khiến cho hai người đồng đội của mình mất đi khả năng chiến đấu.
Để lại một mình Lecty, cùng với biểu cảm đầy sợ hãi trên khuôn mặt.
"Đúng là cho dù những kẻ kém cỏi có hợp sức với nhau, thì trình độ cũng chỉ ở mức này mà thôi."
Nói xong, Blair hướng tư thế cầm kiếm về phía Lecty. Vẻ mặt của Blair, dường như không có một chút biểu cảm thắng lợi gì khi giành được chiến thắng. Đó là bởi vì cô nghĩ chuyện mình giành chiến thắng là chuyện hiển nhiên sẽ xảy ra.
Đứng trước người bạn cũ của mình───trong khi đang đối đầu Blair, Lecty cảm thấy có điều gì đó khiến cho cô không ngừng run rẩy.
Ngay cả khi đang cầm cặp Song Kiếm Ma Thuật trên tay.
Nhưng cô đang rất căng thẳng. Và không có một chút tự tin nào.
Đối thủ chính là Blair-san.
Khi mình còn tập luyện trường phái Eisenach, Blair đã là một học sinh giỏi nhất trong trưởng gia tộc. Đối với một người kém cỏi từ một nhánh của gia tộc như mình, thì thực lực của cậu ấy hoàn toàn vượt bật mình rất nhiều.
Nhưng, mình phải bình tĩnh lại...... Mình và Misora-san và Rico-san, cũng đã trở nên mạnh mẽ hơn trước rất nhiều dưới sự hướng dẫn của Kanata-san mà.
Mình cũng đã vượt qua được chứng sợ giao tiếp rồi mà.
Mình không thể để thua một cách dễ dàng như vậy được.
Bằng mọi cách mình phải ngăn cho bằng được Blair-san lại.
Nếu cứ tiếp tục để cậu ấy làm loạn, thì chắc chắn sẽ có thêm người bị thương nữa mất.
Dù là đang phải đối mặt với áp lực cực lớn như thể xuyên qua từng lớp da thịt từ Blair, nhưng Lecty vẫn dốt hết can đảm của mình mà tiến về phía trước.
Cùng với tư thế hạ thấp người áp sát mặt đất, Lecty lao đến tấn công Blair.
Mặt khác, Blair với tư thế đứng thẳng, chuẩn bị tung đòn về phía Lecty bất cứ lúc nào.
Mỗi một người trên tay là hai thanh kiếm.
Ngay khi cả hai bên chuẩn bị đan xen cả bốn thanh kiếm vào nhau, thì bỗng một bóng đen đột nhiên chen ngang vào giữa.
Người này cùng với thanh Pháo Kiếm Ma Thuật đen tuyền trên tay trái, đã chặn đứng đường chém từ cặp Song Kiếm Ma Thuật của Blair. Còn hai đường kiếm của Lecty thì bị con dao găm trên cánh tay phải của người này chặn đứng lại, trong tư thế hai tay bắt chéo nhau trước ngực.
"......Cái, cái gì chứ!"
Blair kinh ngạc thốt lên.
Một kỹ năng kỳ lạ chưa hề thấy qua trước đây.
Kỹ năng vừa rồi mà Kanata thực hiện, hoàn toàn không hề quá lời chút nào khi nói đây là một tuyệt kỹ.
"Ôi ôi, nếu mà các cô chiến đấu ở đây thì sẽ trở thành một vấn đề lớn đấy."
Tuy nhiên, sau khi nghe giọng nói thản nhiên của Kanata, dù không muốn nhưng Blair vẫn phải thừa nhận.
Rằng, sự chênh lệch về sức mạnh giữa cả hai là quá lớn.
Blair gia tăng sự cảnh giác, và nhanh chóng tránh xa khỏi Kanata.
"Này, Blair. Cô nói là, cô muốn chiến đấu với những kẻ mạnh thôi đúng chứ?"
"......Ơ, ờ."
"Nếu vậy thì, khi chọn đối thủ trong trận chiến giao hữu sắp tới───hãy chọn tiểu đội E601 đi."
Kanata nở một nụ cười tự tin nói.
Lecty đúng là có duyên với những người sử dụng trường phái Eisenach nhỉ.
Nói không chừng, đây sẽ là một cơ hội tốt để giúp Lecty phát triển hơn nữa.
Blair nghĩ mình đang bị sỉ nhục, và rùng mình lên trong tức giận.
"Anh muốn tôi đấu với những kẻ kém cỏi này sao!"
"Heh. Nhóm Misora là những kẻ kém cỏi, sao?"
Quả thật là trong lúc này đối với Blair, nhóm Misora không là cái gì trong mắt cô cả.
Tuy nhiên, Kanata không muốn bỏ lỡ cơ hội tốt này.
Chính vì vậy, cậu quyết định sẽ tung ra con mồi hấp dẫn để dụ dỗ cô.
"Vậy thì nếu cô chiến đấu với nhóm Misora và giành chiến thắng, thì đến lúc đó tôi sẽ làm đối thủ của cô."
"............"
"Trước hết cô phải đường đường chính chính đánh bại nhóm Misora. Còn những chuyện còn lại thì lúc đó hãy nói tiếp. Nếu mà cứ gây náo loạn ở đây thì sẽ rất là phiền phức đúng chứ? Nếu làm lớn chuyện, thì có thể sẽ bị trục xuất khỏi thành phố đấy."
Khi nghe đến đoạn "bị trục xuất khỏi thành phố", nét mặt cay đắng hiện rõ trên khuôn mặt Blair, và nó đã rơi vào tầm mắt của Kanata. Một người có thực lực như Blair mà lại rời bỏ <Oekisu>, và có mặt ở đây thì chắc chắn là có uẩn khúc gì đó trong chuyện này. Nhận ra được điểm này, Kanata liền nắm bắt lấy nó.
Liệu cách này có hiệu quả hay không cậu cũng không rõ, nhưng cậu chắc rằng Blair cũng đang cân nhắc về chuyện này.
"......Được thôi."
Blair vô cảm nói.
"Trước tiên là phải đánh bại những kẻ kém cỏi này, rồi sau đó tôi sẽ đánh bại anh. Hãy đợi đó."
"Heh, nếu như cô cứ coi thường bọn họ thì cô sẽ phải chịu khổ đấy."
"Fm, hư trương thanh thế quá đấy!"
Trả lời xong, Blair quay người đi ra khỏi cửa phòng VIP.
Trong khi đang ôm chặt bên sườn bị đá bởi Blair, Misora hét lớn.
"......Chúng tôi nhất định sẽ không thua cô đâu!"
"Coi bộ chỉ được có cái mạnh miệng thôi nhỉ."
Trước khi rời đi, Blair nói.
"Nếu như cô là đồng đội của Lecty, thì tốt hơn hết là cô nên cẩn thận vào. Vì chính cô ta là ác nhân đã khiến cho em gái tôi bị trọng thương nặng đấy."
"Ác nhân á......"
Misora thì thầm. Cùng lúc đó nét mặt của Lecty cũng trở nên u tối đi.
Cứ như vậy, nhóm Kanata đã có được chiếc vé tham gia trận đấu giao hữu.
~~~~~~~
Vào ngày đầu tiên của buổi giao lưu học viện. Khoảng giữa trưa.
"Thiệt là......sao cậu cứ liên tục vướng vào hết rắc rối này đến rắc rối khác thế? Khiến cho một nửa phòng VIP bị phá hủy, cậu bảo xem tôi biết phải xin lỗi phía bên kia như thế nào đây?"
Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư────Freon Flamel để lộ ra một vẻ mặt đầy khó chịu.
Đây cũng là phản ứng hiển nhiên thôi. Vì Freon hiện đã rất bận rồi, vậy mà công việc lại cứ tăng lên không ngừng.
Nơi đây là một phòng VIP ở đấu trường <Mercia>, một căn phòng khác với căn phòng đã bị phá hủy một nửa. Kanata được Chloe đưa đến phòng VIP này để gặp mặt Freon.
Với tội danh là, tạo thêm công việc cho người khác gánh, ngay tại thời điểm cực kỳ bận rộn này. Không bao lâu nữa một cuộc đàm phán chung giữa <Mystogan> và <Merica> sẽ được diễn ra, vậy mà kẻ phản bội lại gây rắc rối vào đúng thời điểm này.
Trong trận đấu giao hữu sẽ có tổng cộng 5 tiểu đội được chọn để tham gia. Một trong số đó, sẽ được trực tiếp Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư bên <Merica> lựa chọn.
Một trận đấu giao hữu với sức ảnh hưởng đáng kinh ngạc như thế này, mà lại lựa chọn tiểu đội E601───hay còn được gọi là, tiểu đội hạng F tham gia, ư.
Không biết phải gọi đây là may mắn hay là xui xẻo nữa? Yuri Flostre thuộc Tiểu Đội Đặc Biệt, lại là một thành viên trong tiểu đội hạng F này. Nếu đã vậy, miễn là có chiến thuật đàng hoàng thì tỷ lệ chiến thắng cũng không hẳn là bằng không.
Tuy nhiên......nếu như biến trận đấu thành một trận đấu thảm hại thì không thể nào chấp nhận được.
"Thấy sao nào, chuyện này nghe thú vị lắm đúng không?"
Kanata cười tự tin nói.
Freon chỉ lặng lẽ nói một từ.
"......Chloe."
"Này, Kanata. Cậu vui thái quá rồi đấy."
Chloe véo má Kanata một cách không thương tiếc.
"Đau! Này, Chloe, cậu bị sao vậy!?"
"Dạo gần đây, kiểu thái độ đùa cợt quá trớn trước mặt Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư, hiện đang trở thành một vấn đề đáng lo ngại. Mình đã bị chỉ trích vì đã không quản thúc cấp dưới đàng hoàng đấy."
Nếu như không có Chloe ở đây thì......Freon thầm nghĩ. Như một cách để trút đi sự căng thẳng, có lẽ là cô đã chẻ Kanata ra làm đôi cùng với thanh kiếm được đeo trên lưng mình cũng không chừng.
"Cậu nói kiểu thái độ đùa cợt quá trớn á, chắc chắn là do cái tên Lloyd rồi...... Thiệt tình, rõ ràng đây là lỗi của cậu ta vậy mà tại sao mình lại bị cảnh cáo chứ?"
Sau vài câu phàn nàn, Kanata tiếp tục hỏi.
"Thế chuyện được chỉ định tham gia, cô tính sao?"
"Tất nhiên là tôi không thể chấp thuận rồi......tuy tôi rất muốn nói như thế. Nhưng nếu có Yuri Flostre tham gia, thì tôi đành chấp thuận vậy."
"Tuyệt! Vậy là từ giờ tiểu đội E601 sẽ trở thành đội đại diện cho <Mystogan> rồi!"
Kanata bất giác nắm chặt tay tạo tư thế ăn mừng. Nhìn thấy biểu hiện không một chút phiền muộn đó, Freon chỉ biết phàn nàn nói.
"Thiệt tình......tôi còn phải tham gia vào cuộc hội nghị về biến thể mới sắp tới...... Trong khi đó, cậu lại có vẻ vui tươi thoải mái quá nhỉ."
"Cũng không hẳn."
"Vì tiểu đội của cậu là đội đại diện cho <Mystogan>, tôi không cho phép cậu áp dụng bất kỳ kiểu chiến đấu lố bịch nào đâu đấy. Nếu như cậu để bị thất bại thảm hại trong trận đấu này, thì đồng nghĩa với việc khiến cho tương lai của cậu và những học trò của cậu trở nên tăm tối đấy. Có thể là cậu không biết, nhưng vai trò của một Hướng Dẫn Sư quan trọng hơn rất nhiều so với cậu nghĩ......"
"Với tư cách là một Hướng Dẫn Sư, tôi hoàn toàn hiểu trách nhiệm của mình là gì, ngay từ lúc tôi đã chuẩn bị tâm lý để hướng dẫn họ vào ngày đầu rồi. ......Vây thôi, chào nhá."
Nói xong, Kanata quay lưng lại, và vẫy tay chào rồi bỏ đi.
Kẻ phản bội này, có thức sự hiểu chịu trách nhiệm là gì không vậy trời?
Cảm thấy không thể tin tưởng vào Kanata một cách dễ dàng như vậy được, Freon nhìn Chloe với vẻ bất an.
"Sẽ không sao đâu ạ. Trong khi Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư đang bận rộn, có lẽ là chị không biết vì chưa tận mắt chứng kiến trận đấu mô phỏng, nhưng các em học sinh đã thực sự trưởng thành hơn trước rất nhiều rồi."
Chloe nói cùng với một nụ cười dịu dàng và duyên dáng như một thiên thần, và chính nó đã khiến cho Freon không còn truy cứu chuyện này nữa.
Tuy vậy, nhưng Freon vẫn không khỏi lẩm bẩm rằng.
"......Liệu có thực sự là vậy không đấy?"
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Jin note:
Cuối cùng cũng xong!! Sorry mọi người vì vấn đề công việc và gia đình nên lần này phải 1 tháng hơn mới xong 1 chương, tiến độ lâu nhất từ trước đến giờ. Mong mọi người thông cảm.
Mọi cảm xúc của mình đã đc bày bỏ trực tiếp thông qua đống note rồi, nên chả biết phải nói gì thêm nữa :))
À, t kết anh Lloyd nhà ta rồi đó :)) Cà khịa cực đỉnh =))
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, nhớ cmt, cày view nhiệt tình để mình có động lực nha.
Vì lần đầu tiên mình tham gia dịch LN cho nên sẽ không tránh khỏi sai sót. Mọi người cứ phê bình nhiệt tình để mình cải thiện nhé.
(Nếu ai không hiểu thì nôm na là khi xưng hô với những ai lớn hơn mình thì phải thêm -san vào cuối câu để thể hiện sự tôn trọng) (Ý của câu này là Rico là người vào tiểu đội trước Yuri nên có thể nói Rico là tiền bối của Yuri khi ở trong tiểu đội) (Thôi, hôm nay trans tới đây thôi :)) ) (Hit shot :)) ) (Nhìn mặt anh là đủ biết anh ngượng rồi =)) ) (Nếu ai không hiểu lý do tại sao thì từ "anta (anh/cậu)" trong tiếng nhật được coi là cách gọi thô lỗ, xúc phạm (tuy là cái này chỉ áp dụng ở phía Đông Nhật Bản, còn ở phía Tây Nhật Bản thì nó lại là kiểu gọi thân mật) Nếu muốn hiểu đơn giản hơn là từ này khá tương đồng với từ "tên kia") (Thế cái tên kẻ phản bội là gì -_-) (Đánh nhau trong trận đấu và cả phòng thay đồ nữa mà :)) ) (Anh em đoán êi, chuyện đó mà mọi người đoán có giống với cái chuyện đó mà t đoán không :)) ) (Nếu ai không hiểu "trận đấu triển lãm" là gì thì nó là một trận đấu đơn lẻ không phải là một phần của cuộc thi đấu gì, trong đó những người tham gia sẽ thể hiện kỹ năng của bản thân) (Ngoại lệ :)) ) (Thế là thêm một ông thích cà khịa nữa rồi :)) ) ("Piki" có thể hiểu là biểu cảm của sự tức giận) (Thôi giải vô địch cà khịa chắc phải nhường lại cho anh Lloyd thay cho anh main rồi :)) ) (Má ơi, t cười đau cả bụng =)) ) (Từ "cchi" phía sau tên gọi thường được dùng để đặt biệt danh, từ này thì khá ít ý nghĩa, lý do mà nó thường được dùng tới là vì nghe khá là dễ thương.) (Sao pha này như đâm chọt anh main nhà ta sau vụ cuối vol 2 thế :)) ) (Cũng tức là hai vol :)) ) (Ai bảo tạo nghiệp cho người ta chi giờ người ta tạo nghiệp lại cho :)) ) (Rồi, vậy là chuyện đó mà mọi người đoán khác với cái của t rồi :)) ) (Câu này theo nghĩa dễ hiểu của thời nay là "gáy to thế" nhá :)) ) (Này thì, vui thôi đừng vui quá :)) ) (Tại anh tạo nghiệp cho ổng á, giờ ổng làm lại :)) )