「—Điều kiện ư? Được thôi, cậu cứ nói đi. Cấp trên đã ra lệnh phải chiêu mộ cậu bằng mọi giá mà. Trong phạm vi cho phép, tôi sẽ cố gắng đáp ứng mọi yêu cầu của cậu.」
「…Tôi xin cảm ơn.」
Takaya khẽ cúi đầu… đúng lúc ấy, một loạt bóng người chợt ập xuống, bao phủ lấy cậu.
Đó là ngài Giám đốc, Phó Giám đốc, rồi Roar và Dyke.
「Khoan đã, đùa nhau à!」
「Đã ít nhân viên rồi, thằng Dyke còn đỡ, chứ thằng át chủ bài, trụ cột làm ra tiền như mày mà đi thì tụi tao sống sao!」
「Không được đâu, Takaya! Không có thuốc đau dạ dày của mày, ruột gan tao chắc tan chảy vì căng thẳng mất!」
「Một mình mày làm vậy là chơi bẩn đó, Takaya! Tao cũng muốn được đi thử mấy cái quán ở Vương đô có mấy chị đẹp, mấy em gái xinh xúm xít chứ bộ! Mà khoan đã, Phó Giám đốc, ban nãy ngài vừa nói gì đó hơi tệ phải không?」
Thôi thì, bỏ qua một người đang lảm nhảm mấy chuyện kỳ quặc sang một bên đã.
「Mọi người bình tĩnh đã. Tôi đâu có ý định rời bỏ nơi này đâu.」
「Thế nhưng, cái chuyện của cô Rizelotta chặ… cô ấy, Takaya cậu định nhận lời chứ gì? Vậy thì không phải là cậu sẽ đi sao?」
「Không phải thế. Chính vì vậy nên mới là 'có điều kiện' đó chứ.」
Takaya quả thật đang định chấp nhận lời mời từ Rizelotta, đúng như những gì bạn bè cậu nói. Nhưng không phải vì cậu bất mãn với cuộc sống hiện tại – dẫu cho lương có hơi ít một chút thì cũng chỉ là chút xíu bất mãn mà thôi – không, cuộc sống của cậu vẫn rất viên mãn. Thế nhưng, cho dù vậy, việc chấp nhận lời đề nghị này vẫn ẩn chứa một sức hút lớn đối với cậu, đó cũng là sự thật.
Lý do ấy phải quay ngược lại thời điểm cậu còn ở Ma giới.
***
「—Tìm người ư… Kouya, cậu định làm gì mà lại nhờ cả Tứ Đại Thiên Vương đi làm cái việc đó vậy?」
Nhận mệnh lệnh từ Kouya, người đang tạm quyền Ma Vương, Tứ Đại Thiên Vương liền trở về vị trí của mình để thực hiện nhiệm vụ được giao.
Nơi đó giờ chỉ còn lại Takaya, Kouya và Tirchina – chính là Ma Vương. Mumuruu dù đã mè nheo đòi ở lại với Takaya, nhưng Azarsha, người luôn trung thành tuyệt đối với mệnh lệnh của Ma Vương, đã mạnh tay "dẹp loạn" giúp. Còn Tirchina thì hai má phúng phính như sóc, đang nhồm nhoàm nhét đầy bánh quy ngọt Kouya chuẩn bị.
「Thôi được rồi, nghe đây. Cậu có nhớ nội dung mà tôi đã ra lệnh cho bọn họ là gì không?」
「Vâng. Để chuẩn bị cho những tình huống bất trắc trong tương lai, mọi thông tin về những người sở hữu dị năng, dù ở Ma giới hay Nhân giới, đều phải báo cáo về Ma Vương, tức là Kouya, đúng không ạ?」
Kouya, người trên thực tế đang đứng đầu Ma giới, hoàn toàn không hề có ý định đối đầu với Nhân giới thêm nữa, mà vẫn luôn giữ vững lập trường không can thiệp. Tuy nhiên, có vẻ bên phía Nhân giới lại không nghĩ như vậy, hiện tại vẫn có những động thái muốn tấn công Ma giới rải rác khắp nơi.
Phía chúng ta sẽ không chủ động vung kiếm. Thế nhưng, nếu bị vung kiếm tấn công, chúng ta sẽ dốc toàn lực tiêu diệt. Việc thu thập thông tin, dù là những chi tiết nhỏ nhặt nhất, để chuẩn bị cho điều đó là vô cùng cần thiết.
Đó là những gì Kouya đã nói với Tứ Đại Thiên Vương (ngoại trừ Takaya). Thế nhưng, ẩn ý thực sự của cậu ta lại nằm ở một nơi khác.
「Takaya này, cậu nghĩ vì sao chúng ta lại tới thế giới này?」
「Làm sao mà… mà tôi biết được chứ. Nếu có kẻ nào đã triệu hồi chúng ta đến đây, tôi muốn bắt hắn quỳ gối ngay ngắn ở đó, tra hỏi đến một, hai tiếng đồng hồ cho ra nhẽ mới thôi!—」
Takaya giật mình nhận ra mình vừa lỡ lời buột miệng than thở.
「Cậu nhận ra rồi sao?」
「…Có lẽ có một người giống như Triệu Hồi Sư đã triệu hồi Kouya và cả tôi đến thế giới này.」
Kouya gật đầu, búng tay một cái như thể nói: "Đúng rồi đó!"
「Đây là kinh nghiệm từ trước đến giờ của tôi. Những người mang dị năng cũng không ít đâu. Takaya, cậu cũng từng thấy rồi phải không?」
Ở Sheelatt có hai người đúng như vậy, là Meiliril và Dyke.
Cái "Cây" biểu tượng cho tố chất của họ, không có gì đáng nói. Phó Giám đốc còn đánh giá rằng họ là những mạo hiểm giả hoàn toàn bình thường.
Thế nhưng, ở nơi mà lẽ ra chỉ được vẽ "Cây", họ lại có thêm "Hoa". Chỉ một bông, hoặc cả một vườn hoa nhỏ bé, đang lặng lẽ nở rộ bên cạnh "Cây" của họ.
Đó chính là biểu hiện của người sở hữu "Dị năng" ở thế giới này.
Trái lại, Kouya thì khác. "Cây" của cậu ta, nói thẳng ra, chẳng phải là "Cây" gì cả. Hình vẽ về Kouya trên mảnh giấy lấy từ Ma giới khố chỉ là một đường kẻ đen lớn, thô và đậm, nằm đơn độc trên một tờ giấy khổ lớn.
Nói cách khác, nó giống một "Gậy" hơn là một cái "Cây". Để gọi là cây thì thật sự quá dị thường.
「Cái năng lực triệu hồi những kẻ hoàn toàn khác biệt từ một thế giới khác đến ư, cái đó còn 'dị thường' hơn cả tôi nữa. Nếu có một người sở hữu cái 'Cây' như vậy, chắc chắn phải có manh mối ở đâu đó. Và nếu tìm được người đó thì…」
「Tôi cũng, không, tất cả những người không may bị đưa đến đây cũng, có thể sẽ quay về được.」
「Đúng là như vậy. Những thông tin từ Tứ Đại Thiên Vương sẽ được truyền về cho cậu định kỳ qua sứ giả. Có điều, ngay cả Tứ Đại Thiên Vương cũng có những nơi khó mà thu thập được tin tức, Takaya, vậy nên phần đó nhờ cậu lo liệu.」
「Ngay cả Tứ Đại Thiên Vương cũng khó khăn ư? Có nơi nào như vậy sao?」
「Ừ. Ở đó, có một kẻ hễ nhìn thấy Ma tộc là ghét cay ghét đắng….」
Đó là câu chuyện bí mật chỉ được trao đổi riêng giữa những người xuyên không với nhau.
***
Và nơi mà Kouya nói là "khó thu thập thông tin" ấy, chính là Vương đô Altanaaga – nơi Takaya đang nhận lời mời chiêu mộ từ Rizelotta.
Bản thân Takaya cũng đã dự định sẽ ghé thăm Vương đô bằng một cách nào đó trong tương lai. Việc trở thành bang hội đại diện của thành phố đã là một thuận lợi, nhưng được đích thân tổng bộ chiêu mộ như thế này thì càng tiện lợi hơn nữa.
Nếu là Tổng bộ Bang hội, chắc chắn sẽ có rất nhiều tài liệu về các Dị năng giả được lưu trữ. Nếu vậy, dẫu không tìm được chính xác Triệu Hồi Sư, thì ít ra cũng có khả năng nắm bắt được manh mối.
「À mà này, nếu tôi vào Tổng bộ thì sau đó sẽ được đối đãi ra sao?」
「Một thời gian ngắn cậu sẽ làm việc dưới trướng tôi, sau đó sẽ được điều đến một đội khác. Còn về đội trực thuộc… thì để đến Vương đô rồi tôi sẽ giải thích cho cậu.」
Cách nói chuyện của cô ấy bỗng trở nên lấp lửng một cách kỳ lạ, hoàn toàn khác hẳn lúc trước, nhưng điều đó cũng không thể trở thành lý do để từ chối được.
Nếu dùng cách nói của Kouya hay Akane thì đây chính là: "Không vào hang hổ, sao bắt được cọp con" mà thôi.
「Thưa Giám đốc, Phó Giám đốc… và cả mọi người nữa.」
Nói rồi, Takaya quay mặt về phía những người đồng đội đang chờ đợi câu nói tiếp theo của cậu.
「Dù biết là có vẻ tôi hơi tham lam, cứ đòi hỏi hết lần này đến lần khác… nhưng mà, mọi người có thể cùng tôi đến Vương đô được không ạ?」
Cứ như vậy, chuyến hành trình mới của Takaya ở dị giới lại sắp bắt đầu một lần nữa.