Không, hãy nhận ra đi chứ!
Tác phẩm này được viết dựa trên cảm giác đó.
Một nhân vật phụ không nhận ra danh tính thật của những nhân vật chính đang chiến đấu, chỉ thi thoảng bắt gặp họ đây đó. Tất cả các nhân vật chính đều khéo léo che giấu thân phận.
Thỉnh thoảng, họ che giấu một cách, ôi không, thật sự là quá sức, nhưng dù vậy, nhân vật phụ vẫn không nhận ra. Đó gần như là điều bạn có thể dự đoán.
Và rồi tôi chợt nghĩ.
“Điều gì sẽ xảy ra nếu nhân vật phụ không nhận ra ấy thực ra lại là nhân vật chính…?”
Và rồi, mọi chuyện cứ thế diễn ra.
Thế nên, xin chào, tôi là Nozomi Kota. Đây là tác phẩm đầu tay của tôi.
Tôi đã không đọc một cuốn tiểu thuyết nào suốt thời tiểu học, cấp hai và cấp ba, và mẹ tôi là người viết tất cả báo cáo sách nghỉ hè cho tôi, vậy mà giờ tôi lại ở đây… thật không thể nói trước được cuộc đời sẽ đưa mình đến đâu.
Xin chân thành cảm ơn những người sau đây:
Khi tôi vẫn chưa rũ bỏ được cảm giác của một học sinh (khoan đã, tôi vẫn còn là học sinh mà), biên tập viên của tôi đã chịu đựng tôi và đưa ra đủ mọi lời khuyên. Ngài Takatsuki Ichi đã vẽ tất cả những minh họa tuyệt đẹp trong tác phẩm này. Tất cả những người đã trao cho tôi Giải Thưởng Lớn Japon lần thứ 5. Tôi thực sự rất biết ơn. Tất cả là nhờ các bạn mà cuốn sách này đã an toàn đến tay độc giả.
Toàn thể độc giả đã cầm trên tay cuốn sách này, nơi mà tôi cũng không rõ có phải là chuyện tình cảm nam nữ hay không, xin gửi lời tri ân sâu sắc nhất của tôi.
À, nhân tiện, tôi dự định sẽ ra mắt một cuốn sách với GA Bunko vào tháng 9.
(TL: Đề cập đến Happy Death Day)
Đó là một tác phẩm đã đạt giải xuất sắc trong Giải Thưởng Lớn GA Bunko lần thứ 3. Nếu muốn, hãy thử đọc nhé. Trong tác phẩm "Tôi Thực Sự Không Nhận Ra", tôi đã thay đổi hoàn toàn phong cách viết của mình, nên tôi sẽ rất vui nếu các bạn tự hỏi, “Đây có thực sự là do cùng một người viết không?”
Thôi thì, nếu có cơ duyên, chúng ta hãy gặp lại nhé.
– Nozomi Kota