Hundred

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

(Đang ra)

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Kagami Yuu

Một bộ romcom nóng bỏng, tinh nghịch tuổi học trò xoay quanh cô nàng đáng yêu nhất lớp và cậu bạn thân của mình!

23 185

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

131 1299

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

88 1517

Mayoi Neko Overrun!

(Đang ra)

Mayoi Neko Overrun!

Matsu Tomohiro

Câu chuyện xoay quanh Takumi Tsuzuki, một chàng trai trẻ dành thời gian bên người bạn thuở nhỏ Fumino Serizawa tại quán cà phê Mèo Đi Lạc, và cùng bạn bè tại Học viện Umenomori. Một ngày nọ, chị gái c

93 3

Ma Vương dường như hợp tác cùng Dũng Giả để xâm lược thế giới khác

(Đang ra)

Ma Vương dường như hợp tác cùng Dũng Giả để xâm lược thế giới khác

Zecil

Ma Vương Silvia và những người bạn đồng hành của cô sẽ gián tiếp cứu các thế giới khác để ngăn chặn điều đó, nhưng mà—.

28 15

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1743 22475

Tập 04: Gardens Crisis - Chương 2

Bí mật của Sakura và Karen / Sứ giả từ Gudenburg / Thánh Phù kỳ diệu

Đã hơn hai tuần trôi qua kể từ khi Hayato và mọi người trở về từ Yamato, khu học viện của Little Garden vốn tĩnh lặng trong kỳ nghỉ hè nay đã lấy lại được sự喧 náo vốn có.

Không, có lẽ còn hơn cả trước đây.

Ấy là vì mọi người đều có vẻ bồn chồn hơn thường lệ.

Chắc là do việc chuẩn bị cho Lễ hội Sáng lập được tổ chức vào cuối tháng đang dần bắt đầu.

Lễ hội Sáng lập──còn được gọi là Gardens Festa, là một lễ hội được tổ chức vào cuối tháng Chín để kỷ niệm ngày Little Garden đi vào hoạt động, và nếu so với các trường học bình thường thì nó tương đương với một lễ hội văn hóa.

Bình thường, Little Garden du hành trên bảy vùng biển, nhưng trong thời gian diễn ra Lễ hội Sáng lập, nó sẽ cập cảng ở một nơi nào đó thuộc Liên bang Liberia, nơi có trụ sở chính của Warslan──chỉ riêng ngày đầu tiên, ngày khai mạc Lễ hội Sáng lập, thường dân cũng có thể vào bên trong Little Garden, một nơi mà họ thường không thể thấy được.

Vì đây chủ yếu là một lễ hội của học viện, nên tại Little Garden, các học sinh sẽ là trung tâm tổ chức các hoạt động như quầy hàng, sân khấu và các sự kiện trong lớp học.

Đương nhiên, trong số các tiết mục của học sinh Khoa Võ thuật, có rất nhiều thứ sử dụng Variable Stone và Hundred.

Dù vậy, nhiệm vụ chính của các thành viên đội tuyển chọn như Hayato và Emile là cảnh giới.

Đó là vì còn có chuyện của ba Variant nhân tạo, và cũng phải tính đến khả năng Vitaly cùng đồng bọn sẽ tổ chức một chiến dịch đoạt lại.

Vì thế, Hội học sinh Little Garden nghe nói không chỉ yêu cầu các Võ sĩ từ trụ sở chính của Warslan, quân đội Liberia mà còn yêu cầu cả các quốc gia đồng minh với Liên bang Liberia phái Võ sĩ đến.

Có lẽ là nhờ vậy.

Hayato và Emile đã được phép rời nhiệm vụ cảnh giới vào buổi sáng của ngày Lễ hội Sáng lập, trong thời gian diễn ra lễ bế mạc, và cả trong lúc diễn ra mini-live của Kirishima Sakura.

Và rồi, vào một buổi chiều sau giờ học, khi Lễ hội Sáng lập, tức Gardens Festa lần thứ hai, chỉ còn một tuần nữa là diễn ra.

Hayato, sau khi chia tay Fritz và Litia, những người phải đi tuần tra Little Garden với tư cách là thành viên đội tuyển chọn, đang trên đường trở về ký túc xá cùng Emile.

「Nè nè, Hayato định làm gì trong ba tiếng buổi sáng vậy?」

Emile vừa đi vừa hỏi Hayato, mắt nhìn xuống cuốn cẩm nang Gardens Festa lần thứ hai vừa mới hoàn thành.

「Chuyện đó chắc tùy vào Karen thôi.」

「A, ra là Hayato định đi xem cùng Karen-chan à.」

「Tớ vẫn chưa nói chuyện đó với em ấy. Chỉ là nghĩ mình được nghỉ buổi sáng nên định làm vậy thôi.」

「Chuyện đó, tớ đi cùng có được không?」

「Tớ thì không sao cả.」

「Vậy thì, cậu hỏi Karen-chan giúp tớ nhé. Nếu em ấy nói không được thì đành chịu vậy. Nhưng, hứa một chuyện thôi──」

Emile ghé miệng lại gần tai Hayato và thì thầm như để nhắc nhở.

「Chỉ có màn pháo hoa là của riêng hai chúng ta thôi đấy.」

※※※

Nghĩ rằng nếu đã hỏi Karen thì nên làm ngay, Hayato chia tay Emile trên đường về ký túc xá và đến thăm phòng bệnh của em gái.

Cốc, cốc, cậu gõ cửa.

(...Hửm?)

Không có tiếng trả lời.

「Này, Karen.」

Cậu thử gọi tiếp nhưng vẫn không có ai đáp lại.

(Hay là em ấy đang ngủ?)

Vừa nghĩ vậy, cậu vừa mở cửa, và hình ảnh hiện ra trước mắt là Karen đang ngồi với phần đầu giường được nâng lên, cùng Sakura đang ngồi trên chiếc ghế đặt bên cạnh.

Hai người họ tựa vào nhau như một cặp tình nhân──không, như hai chị em, mỗi người đeo một bên tai nghe được kết nối với chiếc máy tính xách tay đặt trên chiếc bàn dài gắn liền với giường.

「A, anh hai!」

Karen tỏ vẻ ngạc nhiên và nhìn về phía Hayato.

「Ể, là Hayato-kun sao?」

Sakura cũng tỏ vẻ ngạc nhiên không kém và nhìn về phía Hayato.

「Hai người đang nghe gì thế?」

「Ơ, ờm... Chuyện đó, là... á!?」

Có lẽ là do luống cuống định thao tác trên máy tính xách tay.

Sợi dây vướng vào tay Karen, khiến tai nghe tuột khỏi giắc cắm.

Kết quả là, một giai điệu vui tươi vang lên khắp phòng.

Tiếp theo đó, một giọng hát quen thuộc cất lên.

「Đây chẳng phải là giọng của Karen sao...」

「Oaaaaaaaaaaaaa!!」

Với khuôn mặt đỏ bừng, Karen vội vàng đóng sập nắp máy tính lại.

「Tự dưng em la lớn tiếng thế làm gì. Rốt cuộc cái ban nãy là sao...?」

「Tớ đã định giữ bí mật với Hayato-kun, nhưng đến nước này thì đành chịu thôi.」

Sakura thở dài thườn thượt, như thể đã bỏ cuộc.

「Chờ một chút ạ, Sakura-san. Chẳng lẽ chị định nói với anh hai sao?」

「Dù gì thì tuần sau chúng ta cũng định nói mà, nên thôi cũng được, phải không?」

「Nhưng mà, em chưa chuẩn bị tâm lý...」

「Hai người rốt cuộc là bị sao vậy...」

Trước hai người đáng ngờ, Hayato ném một ánh mắt nghi hoặc.

「Cậu dĩ nhiên là biết tớ sẽ có một buổi mini-live tại Gardens Festa, phải không?」

「Cái mà Hội trưởng và mọi người nhờ vả ấy hả.」

「Đúng đúng, chính nó đấy.」

Dù là dưới hình thức học sinh đặc biệt, nhưng cô vẫn là một thành viên của Little Garden.

Thế nên, bên Hội học sinh đã đề nghị cô tổ chức một buổi live.

Dù vậy, đó không phải là ý muốn của Hội học sinh như Claire.

Mà là do yêu cầu từ phía Sangria và những cư dân của Little Garden, những người đã không thể xem buổi live lần trước.

「Cũng là để đáp lại việc được ra vào thường xuyên, nên dĩ nhiên là tớ không lấy thù lao. Nhưng, tớ đã quyết định là toàn bộ nội dung sẽ do tớ toàn quyền quyết định. Và thế là tớ đã nghĩ. Rằng sẽ mời Karen-chan xuất hiện như một bất ngờ!」

「...Hả? Cậu đang nói cái gì vậy?」

「Tớ đang nói là sẽ để Karen-chan hát trong buổi mini-live của tớ.」

「Chuyện đó, cậu nghiêm túc à?」

「Dĩ nhiên là nghiêm túc rồi. Ở Gardens Festa cũng có các ban nhạc nghiệp dư và các buổi hòa nhạc mà, có vấn đề gì đâu.」

「Nhưng, tớ nhớ không lầm thì mini-live của cậu sẽ được phát trực tiếp trên toàn thế giới qua Cybernet mà.」

「Ể, vậy sao ạ?」

Karen tỏ vẻ ngạc nhiên.

Xem ra Sakura chưa nói cho em ấy biết điều đó.

「Thật ra là vậy đó. Nhưng mà, với khả năng ca hát của Karen-chan thì không sao đâu. Hayato nghe rồi cũng sẽ hiểu thôi.」

Nói rồi, Sakura vươn tay về phía máy tính.

Thế là Karen vội vàng cầm lấy chiếc máy tính trước mặt, ôm chặt vào lòng bằng cả hai tay, mặt đỏ bừng và hét lên.

「Sakura-san, đừng mà! Để anh hai nghe thấy thì xấu hổ lắm!」

「Đến giờ này mà còn ngại ngùng gì nữa. Đã có rất nhiều người nghe rồi, và từ giờ trở đi sẽ còn nhiều hơn nữa đó.」

「Ưư... nhưng mà...」

Karen bĩu môi.

「Vừa nãy cậu nói là có rất nhiều người nghe rồi, nghĩa là sao?」

Hayato nghiêng đầu hỏi.

Cậu đã để ý đến câu nói đó.

「Thật ra là tớ đã tải bài hát của Karen-chan lên một dịch vụ chia sẻ âm nhạc trên Cybernet và công khai nó. Karen-chan, quyết tâm đi và trả lại máy tính đây.」

Sakura chìa tay ra, nhưng Karen chỉ lắc đầu quầy quậy.

「Dù em không đưa thì trong PDA của tớ cũng có bài hát của Karen-chan mà.」

Sakura cười tinh quái và lấy PDA ra khỏi túi.

「Ư ư, Sakura-san thật xấu tính... Em hiểu rồi, em sẽ trả lại.」

Karen miễn cưỡng đưa máy tính cho Sakura.

「Vậy thì, chúng ta nghe tiếp đoạn ban nãy nhé.」

Sakura lại mở máy tính xách tay ra trên chiếc bàn gắn liền với giường và bắt đầu thao tác.

Thế là, âm nhạc bắt đầu vang lên.

Đó là một đoạn dạo đầu vui tươi, giống như một bài hát của Sakura.

「Bài hát là do tớ sáng tác đó. Tuyệt vời không.」

Vừa nói, Sakura vừa áp sát cơ thể vào lưng cậu.

「Này, tớ biết là cậu tuyệt vời rồi mà.」

Ngực cô ấy sắp chạm vào rồi.

Vì không thể tập trung được, cậu rời khỏi người Sakura và lại lắng nghe âm nhạc.

Đúng lúc đoạn dạo đầu kết thúc và giọng hát bắt đầu cất lên.

Một phút ba mươi giây.

Hayato tiếp tục lắng nghe bài hát của Karen.

「Hay thật...」

Đó là cảm nhận của cậu.

「Thật sao ạ!?」

Khuôn mặt của Karen khi ngẩng lên bỗng rạng rỡ hẳn.

「Thật sự anh đã rất ngạc nhiên đấy. Anh vẫn nghĩ là em hát hay, nhưng không ngờ lại đến mức này.」

「Ehehe... vậy, sao ạ...? Anh hai, cảm ơn anh.」

Khi Hayato nói ra cảm nhận thật lòng của mình, Karen mỉm cười một cách ngượng ngùng.

Bên cạnh đó, Sakura đang nở một nụ cười mãn nguyện.

「Đấy, đúng như tớ nói rồi phải không. Hơn nữa, bài hát này còn đang rất nổi tiếng trên Cyberspace nữa đó.」

「Thật luôn...?」

「Ừm, số lượt phát là một trăm ngàn và đánh giá cũng rất tốt. Tớ đã công bố người hát là một cư dân của Little Garden, và cũng có tin đồn rằng tớ là người sáng tác bài hát. Nếu Karen-chan xuất hiện và hát trong buổi live, chắc chắn sẽ rất sôi động. Đồng thời đăng ký trên các trang web phân phối tải nhạc, chắc chắn sẽ xếp hạng rất cao trên bảng xếp hạng!」

「Cái này, sẽ bán ạ!?」

Karen thốt lên một giọng ngạc nhiên.

Có lẽ em ấy chưa nghe nói đến việc sẽ bán nó.

「Bởi vì, trong lúc sáng tác bài hát cho Karen-chan như thế này, tớ lại muốn sản xuất hoạt động thần tượng cho em ấy. Khi nói với Souffle, cậu ấy cũng bảo là ý hay, và tớ cũng muốn sáng tác những bài hát mà hai người cùng hát chứ không chỉ hát một mình. Tớ nghĩ nếu người đó là Karen-chan thì tốt quá. Không được sao?」

「Ể...」

Trước lời mời bất ngờ của Sakura, Karen tỏ ra khá bối rối.

「Karen-chan không thích ra mắt hay hát cùng tớ à?」

「Không phải là không thích, mà là vì em chưa từng nghĩ đến chuyện đó...」

「Vậy thì, em suy nghĩ thử xem nhé. Tớ nghĩ nếu Karen-chan ra mắt và hoạt động thành công, em sẽ có thể mang lại ước mơ và hy vọng cho Kei-chan và những người mắc bệnh giống em. Em không thấy đó là một điều rất tuyệt vời sao?」

「Chuyện đó, em cũng nghĩ vậy nhưng...」

Giọng Karen nhỏ dần.

「Vậy thì, chúng ta cùng làm nhé.」

Nói rồi, cô nắm lấy tay Karen.

「A, vâng...」

「Tuyệt vời!」

Trời, cô ấy đã ép được rồi.

Thành thật mà nói, khá là ép buộc.

Sakura tiếp tục nói thêm.

「Phải rồi, sau khi căn cứ Lunaltia hoàn thành, một buổi hòa nhạc trên mặt trăng thì sao nhỉ? Lần đầu tiên trong lịch sử nhân loại đấy. Tên của chúng ta sẽ được lưu danh mãi mãi!」

「Này, cái đó... Đến mức đó thì quả là... Với lại, mặt trăng... ạ?」

「Này, dừng lại được rồi đấy. Karen đang khó xử kìa! Với lại, dù em ấy đã khỏe hơn rất nhiều nhưng đừng bắt em ấy làm gì quá sức.」

「Nhưng, ước mơ rất quan trọng. Nếu mong muốn đó đủ mạnh, chắc chắn cơ thể cũng sẽ thích nghi được với loại virus chưa xác định. Giống như Hundred đáp lại mong muốn của chúng ta vậy.」

「Dù có nói vậy đi nữa...」

Cậu nghiêm túc nhìn Karen trên giường. Mặc dù em ấy đã đi lại được kha khá trong chuyến về thăm Yamato, nhưng cơ thể vẫn chưa hoàn toàn tự do.

Cuộc sống của em ấy vẫn chủ yếu là trên giường và xe lăn.

「Chuyện hát hò thì không nói, nhưng trong tình trạng đó mà có thể biểu diễn live được không?」

「Về chuyện đó thì tớ có một kế sách bí mật.」

「...Kế sách bí mật?」

「Chuyện đó, vẫn còn là bí mật nhé. Phải không, Karen-chan.」

「A, vâng! Là bí mật ạ.」

「「Nhỉ~」」

Hai người nhìn nhau.

Cuối cùng, ngày hôm đó, Hayato đã không thể biết được kế sách bí mật của Sakura là gì.

※※※

Trở lại hai ngày trước đó, Little Garden đã cập cảng Sangria.

Chỉ còn ba ngày nữa là đến Lễ hội Sáng lập, tức Gardens Festa lần thứ hai.

Không chỉ các học sinh mà cả các cư dân, ai nấy đều đang tất bật chuẩn bị trong một tâm trạng phấn khởi.

「Tớ sẽ dùng Silver Blitz để biểu diễn nhào lộn ở đây.」

Ngay sau khi kết thúc bữa trưa ở sân trong, một thứ gì đó đã sủa 「Oẳn!」 dưới chân Alphonse Brüstuck, một thanh niên vạm vỡ cùng lớp.

Nó có hình dạng giống một con chó, nhưng màu sắc lại là màu bạc, và như vẻ ngoài robot của nó, nó không phải là một con chó thật.

Đó là một thiết bị đầu cuối được Alphonse Brüstuck, người có khả năng điều khiển loại Tamer, tạo ra bằng Hundred, nói cách khác, nó là vũ khí của cậu ta.

Silver Blitz là tên của nó, do cậu ta đặt.

「Tớ sắp diễn tập cho tiết mục sẽ biểu diễn vào ngày Gardens Festa, nên Hayato và mọi người cũng ở lại xem đi.」

Alphonse nói với Hayato đang ngồi đối diện bàn.

「Nếu được thì tớ cũng muốn lắm.」

Hayato đáp lại với vẻ mặt áy náy.

「Cậu có việc gì sau đây à?」

「Tớ phải cùng Emile đi đón các Võ sĩ từ Gudenburg đến giúp cảnh giới cho Lễ hội Sáng lập.」

「A, vậy à. Nhưng mà, sao lại là Hayato và mọi người?」

「Trong số các Võ sĩ của Gudenburg, có người quen của Emile đó.」

Litia chen vào từ bên cạnh.

「Ừm, là bạn từ xưa của tớ,」 Emile trả lời.

「Chuyện đó, chẳng lẽ là con gái sao? Có quan hệ yêu đương với Emile không?」

Alphonse hỏi với vẻ phấn khích.

「Ừm, chắc cũng cỡ đó nhỉ,」 Fritz chen vào từ bên cạnh với giọng trêu chọc. Nghe vậy, Emile tức giận đứng dậy, đập cả hai tay xuống bàn.

「Này, đừng có nói bậy bạ thế chứ, Fritz! Mọi người sẽ hiểu lầm đấy!」

「Nhưng mà, con bé đó có vẻ ngưỡng mộ cậu lắm mà. Với lại, còn ghen tị với Hayato luôn ở bên cạnh cậu nữa.」

「Chuyện đó chẳng lẽ có nghĩa là trong lúc tác chiến, Kisaragi-san và Crossford-san đã tình tứ với nhau sao ạ!?」

Noah Sheldon, một bạn cùng lớp, hỏi với vẻ phấn khích.

Tiếp đó, Xuemei bồi thêm một cú.

「Nhắc mới nhớ, trong buổi họp mặt khích lệ tinh thần trước ngày tác chiến, Emile-san và Hayato-san cũng đã lén lút biến mất cùng nhau nhỉ...」

「Cái gì vậy ạ... Chuyện này có mùi rất đáng ngờ!」

Cả Noah và Xuemei, những người mắt sáng rực, dĩ nhiên không biết thân phận thật của Emile là công chúa của Gudenburg, cũng không biết cậu ta là con gái.

Fritz và Litia cũng vậy, và Alphonse cũng thế.

Ở Little Garden, những người biết chuyện chỉ có các thành viên Hội học sinh như Hội trưởng và Kỹ sư trưởng Charlotte Dimandius mà thôi.

Vậy mà phản ứng này có nghĩa là họ đang nghi ngờ một mối tình đồng tính nam──cái gọi là Boy's Love.

Chuyện như thế này đã xảy ra nhiều lần rồi.

「Tớ đã nói rồi, bọn tớ không có mối quan hệ kỳ quặc đó, chỉ là bạn thuở nhỏ thôi mà... đúng không?」

「Đúng vậy, dù thời gian xa cách rất dài, nhưng mười năm trước cũng như thế này mà!」

「Nhưng mà, Sakura-san đã nói mà. Hai người họ rất đáng ngờ. Có thể còn hơn cả mối quan hệ đó. Mọi người nên giám sát──đấy ạ.」

「Con nhỏ đó vẫn còn nói mấy chuyện đó sao...」

Cứ tưởng hiểu lầm đã được giải quyết, nhưng xem ra không phải vậy.

Bíp, bíp...

「A, thôi rồi.」

PDA của Hayato trong túi đồng phục đột nhiên vang lên.

Cậu lấy ra kiểm tra thì thấy tên của Hội trưởng hiện trên màn hình.

『Đến giờ rồi đó. Rốt cuộc đang làm gì ở đâu vậy!?』

Cùng lúc trả lời cuộc gọi, một tiếng hét vang lên bên tai.

「Xin lỗi, Hội trưởng... Em vừa mới ăn xong ở nhà ăn với Emile...」

『Đến ngay trước cổng trường Khoa Võ thuật đi. Rõ chưa?』

※※※

「Cuối cùng cũng đến rồi nhỉ.」

Sau khi tập hợp với Chủ tịch Hội học sinh Little Garden Claire Harvey, cùng Phó chủ tịch Liddy Steinberg và Erica Candle, những người đã nói với vẻ mặt chán nản, trước cổng trường, Hayato và nhóm của cậu đã lên xe và đến khu vực sân bay gần như cùng lúc.

Chiếc máy bay vận tải chở các Võ sĩ của Vương quốc Gudenburg, Liên bang Britannia, đáp xuống đường băng.

Khi Hayato và mọi người đi bộ đến gần máy bay vận tải, cùng với nhiều quan chức, các Võ sĩ của quân đội Vương quốc Gudenburg đã bước xuống cầu thang nối với cửa hầm.

Trong số đó, có thể thấy nhiều gương mặt quen thuộc từ 《Chiến dịch Chim trong lồng》.

「A, ra rồi kìa.」

Ngay sau khi Emile lẩm bẩm như vậy.

「Đã lâu không gặp, Emilia-sama!」

Người vừa hét vừa chạy xuống cầu thang là một trong những Võ sĩ của quân đội Gudenburg, họ hàng và cũng là bạn thuở nhỏ của Emile Crossford, tức Emilia Hermit, Claudia Loetti.

Có lẽ cô ấy không thể vui mừng hơn trước cuộc hội ngộ sau hơn một tháng. Cô ấy chạy đến chỗ Emilia với nụ cười rạng rỡ và ôm chầm lấy cậu.

Còn Emilia, hay Emile, thì vì quá tức giận nên đã nhíu mày, kéo Claudia ra khỏi người mình và véo má cô bằng cả hai tay.

「Chị làm chì zậy, Emilia-sama.」

「Không phải 'làm gì' đâu, thật là. Ở Little Garden, hầu hết mọi người không biết thân phận thật của tớ. Cậu có thể đừng gọi tớ là Emilia được không.」

Emilia nói với vẻ chán nản.

「Chưng mà, bây giờ thì đâu có dấn đề chì. Bên Little Garden, dường như chỉ có những người biết thân phận thôi à.」

「Chuyện đó thì đúng nhưng mà.」

Ngoài Hayato và Emile, bên Little Garden chỉ có Hội trưởng Claire và hai Phó chủ tịch──Liddy và Erica có mặt ở đây.

Bên Gudenburg cũng có nhiều gương mặt quen thuộc.

Và ngay lúc đó.

Emile bị thu hút bởi một người đàn ông đang bước xuống từ cầu thang.

Đôi mắt cậu mở to kinh ngạc.

「Gerard Kirfertahl...」

「Đã lâu không gặp, Emilia-sama.」

Người đàn ông được gọi tên đã đến gần Emile và quỳ xuống.

Đó là một người đàn ông có ánh mắt sắc bén, mái tóc nâu ngắn.

(Người đàn ông này là ai...?)

Vì tò mò, Hayato nhìn về phía người đàn ông.

Tuổi tác chắc khoảng giữa ba mươi?

Vậy thì chắc không phải là Võ sĩ.

Trang phục có vẻ là của quân đội Gudenburg, nhưng khác với Claudia, nó có nhiều đồ trang trí hơn.

Từ thái độ đối với Emile, Hayato nghĩ rằng có lẽ ông ta là một quan chức cấp cao của Gudenburg hay gì đó, và rồi ánh mắt của người đàn ông hướng về phía cậu.

「Ngươi chính là cậu nhóc lúc đó──Kisaragi Hayato à.」

Người đàn ông vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào mặt cậu.

「Lúc đó là...」

Chuyện quá đột ngột, cậu không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

「Là lúc Đợt tấn công thứ hai.」

「Ờm, chúng ta đã gặp nhau ở đâu sao? Ký ức về lúc đó của tôi có chút thiếu sót do bị thương ở đầu...」

「Hayato, Kirfertahl là người giám sát của tớ, và cũng là người đã cứu chúng ta.」

「Ể...? Chuyện đó, nghĩa là──」

Dù là người đã cứu họ, nhưng giọng điệu của Emile không giống như đang nói với một ân nhân. Đúng hơn, cậu ta tỏ ra cảnh giác rõ rệt với Kirfertahl.

Lý do đó Hayato cũng hiểu.

Bởi vì cậu đang nhớ lại chuyện lúc đó.

Chuyện xảy ra sau khi chiếc kìm của Savage xé toạc chiếc váy, sượt qua ngực và cậu đã hút chất độc để cứu Emilia bị thương.

Khi chất độc ngấm vào cơ thể mình, ý thức của Hayato trở nên mơ hồ, cậu cảm thấy một cơn đau âm ỉ ở sau đầu và rồi bất tỉnh.

「Hay là ký ức của Hayato-kun mơ hồ là do lúc đó nhỉ. Nếu vậy, hãy cho phép ta được xin lỗi vì đã làm một việc đáng tiếc. Khi đó tình hình khẩn cấp nên đã có sự hỗn loạn.」

「Ra là lúc đó, mình đã bị đánh à?」

「Đúng vậy, vì nhầm tưởng Hayato đang định tấn công tớ, nên lính gác của Kirfertahl đã dùng báng súng trường đánh cậu. Sau khi tớ giải thích sự tình, họ đã ép buộc chia cắt tớ và Hayato.」

Nói rồi, Emile lườm Kirfertahl.

「Vậy, Kirfertahl đến đây để làm gì? Lệnh của cha tớ sao? Tớ không có ý định trở về nước đâu.」

「Thần hiểu ạ. Chúng thần chỉ đến để dẫn dắt và quản lý các Võ sĩ đến Little Garden, và đến thăm Emilia-sama thôi ạ. À, thần vẫn chưa chào hỏi nhỉ.」

Kirfertahl quay người về phía Claire và chìa tay ra.

「Ngài chính là Thuyền trưởng của con tàu này──Claire Harvey-sama nhỉ. Tôi là Gerard Kirfertahl, một quan chức cấp cao của Vương quốc Gudenburg, Liên bang Britannia.」

「Rất hân hạnh được gặp ngài, Gerard. Vâng, đúng như ngài nói, tôi chính là Thuyền trưởng của Little Garden, Claire Harvey. Lần này, xin cảm ơn ngài đã không quản đường xa phái những Võ sĩ quý giá đến vì chúng tôi.」

「Không đâu, chúng tôi cũng hy vọng có thể học hỏi được nhiều điều khi được Little Garden chiếu cố. Hơn nữa, có vẻ như ngài cũng đã chăm sóc cho Công chúa Emilia...」

「Chờ đã. Đừng nói chuyện đó nữa. Tớ đã không còn liên quan gì đến Vương quốc Gudenburg nữa rồi!」

Emile, người đã bộc lộ sự tức giận với Kirfertahl, tiếp tục hướng ánh mắt về phía Claire.

「Hội trưởng, việc đón tiếp đã xong rồi, bọn em có thể về được rồi chứ. Hayato, đi thôi.」

「Này, này...」

Emile nắm lấy tay Hayato và định rời khỏi đây.

Ngay lúc đó, giọng của Claudia vang lên.

「Chờ đã, Emilia-sama!」

「Gì thế?」

Emile quay lại nhìn Claudia, người đã gọi cậu lại.

「Em có chút chuyện muốn nói.」

Vẻ mặt của Claudia khi nói vậy rất nghiêm túc.

「Chuyện? Chuyện gì?」

「Chuyện đó, là...」

「Là một câu chuyện không tệ đối với Emilia-sama đâu ạ.」

Người đã giúp Claudia đang ngập ngừng là Kirfertahl.

Tuy nhiên, Emilia có vẻ không thể tin ngay lời nói đó.

「Chuyện đó thật khó tin...」

Cậu ta tỏ ra rất nghi ngờ.

Người đã thúc đẩy Emile đang do dự là Claire.

「Dù gì cũng là một cuộc tái ngộ mà, nghe họ nói một chút cũng không sao đâu nhỉ?」

「Tớ cũng nghĩ vậy. Cậu nghe họ nói một chút đi.」

「...Hayato muốn tớ bị đưa về Gudenburg cũng được sao?」

「Tớ đâu có nói vậy. Với lại, sắp tới còn có Lễ hội Sáng lập nữa mà. Sẽ không có chuyện cậu bị đưa về Gudenburg như vậy đâu.」

「Chuyện đó, thì đúng là...」

「Vậy thì, đi ăn cùng nhau rồi nghe họ nói đi.」

「Vậy thì, Hayato cũng đi cùng đi.」

「Tớ đi thì cũng chỉ bị cô ta coi là kẻ phá đám thôi.」

「Chuyện đó thì đúng là vậy nhưng...」

Claudia vẫn đang lườm Hayato chằm chằm.

Người chen vào lúc đó là Claire.

「Emile Crossford, cậu là một sự tồn tại quan trọng đối với Little Garden. Nếu có bất cứ điều gì bất lợi cho cậu, hãy nói với chúng tôi. Chúng tôi tuyệt đối sẽ không để cậu phải chịu thiệt thòi đâu.」

「Ư ư, em hiểu rồi... Vậy thì, em đi đây.」

Sau khi chia tay không chỉ với Emile mà cả với nhóm Hội học sinh của Claire, những người phải đưa các Võ sĩ đến nơi ở và thông báo về việc bố trí cảnh giới, Hayato một mình rời khỏi khu vực nhà ga và trở về tòa nhà Khoa Võ thuật.

Buổi chiều hôm nay được dành cho thời gian huấn luyện cơ bản, mỗi người tự do thực hiện.

Đó là thời gian để đổ mồ hôi và rèn luyện thể lực trong phòng tập dưới tầng hầm của tòa nhà.

「──Hử, gì đây?」

Khi Hayato xuống xe trước cổng trường và đi vào tòa nhà, đang trên đường đến phòng tập đó thì cậu thấy bốn người quen đang tiến lại từ phía đối diện.

Đó là Karen ngồi trên xe lăn, và y tá phụ trách của Karen đang đẩy xe lăn, Kashiwagi Miharu──bên cạnh họ là Sakura đang đi và nói chuyện với Karen, và người dẫn dắt ba người họ là Charlotte Dimandius.

「Mọi người sao lại ở đây?」

Hayato mở to mắt hỏi.

Không chỉ vì bốn người họ có mặt ở đây, mà điều khiến cậu ngạc nhiên nhất là Karen đang mặc một bộ Variable Suit màu đen.

「Anh hai mới là, sao lại ở đây...?」

Trên chiếc xe lăn, Karen tròn mắt ngạc nhiên.

「Không ngờ cậu lại đi lại trong hành lang vào giờ này đấy.」

「Hayato-kun, giờ học thì sao rồi?」

「Tôi được các hội trưởng gọi đến khu vực sân bay để đón những người từ Gudenburg đến.」

Hayato trả lời Sakura, người đã hỏi một cách gay gắt sau Charlotte.

「À, ra là vậy ạ.」

Dường như Miharu đã bị thuyết phục.

「Ừm, bây giờ đến lượt tôi hỏi được không?」

「Cậu muốn hỏi tại sao Karen-kun lại mặc Variable Suit, đúng chứ?」

Charlotte trả lời trước khi cậu kịp nói ra thắc mắc của mình.

「Vâng...」

「Các cậu định thế nào? Chuyện đã đến nước này, có muốn cho Hayato-kun xem các cậu đang làm gì không?」

「Ơ, ừm...」

Karen bối rối nhìn lên Sakura.

Cô bé không thể tự mình quyết định.

Ánh mắt của em ấy như muốn nói rằng mình sẽ giao phó mọi chuyện cho Sakura.

「...Cũng phải nhỉ. Vốn dĩ mình định để dành làm bất ngờ vào đúng ngày đó, nhưng đã thế này thì cũng đành chịu thôi.」

Như đã bỏ cuộc, Sakura hít một hơi rồi nói tiếp.

「Karen-chan, chúng ta hãy cho Hayato-kun xem đi. Bí sách của chúng ta...」

※※※

「Tại sao lại ở một nơi thế này...」

Nơi mà Sakura dẫn cậu đến là phòng tập ở dưới tầng hầm của Little Garden. Đây là nơi dùng để huấn luyện Hundred và những thứ khác.

「Anh hai. Thật ra Karen cũng có khả năng điều khiển Hundred đấy ạ.」

「Hả?」

Vẫn ngồi trên xe lăn, Karen lấy ra một Hundred có hình dạng viên kim cương, tỏa sáng màu đỏ nhàn nhạt và đưa cho Hayato xem.

「Khoan đã nào. Lúc kiểm tra cùng anh, em được kết luận là không có năng khiếu với Hundred mà...」

Chính vì vậy, như một tác dụng phụ, Karen đã phải chịu đựng bệnh tật.

Mọi chuyện vốn là như thế.

「Đúng là vậy, nhưng mà...」

Karen lúng túng nhìn về phía Charlotte.

Thế rồi, Charlotte bắt đầu giải thích.

「Little Garden là một môi trường đặc biệt. Không khí bên trong không gian kín này chứa những hạt đặc biệt giúp hỗ trợ phục hồi Energy. Sống ở đây, có những người thức tỉnh khả năng điều khiển Hundred, có người tăng chỉ số phản ứng, cũng có người khỏi bệnh. Hơn nữa, Karen-kun cũng đang uống thuốc để điều trị. Với những ảnh hưởng đó, việc cô bé thức tỉnh khả năng điều khiển cũng không có gì lạ.」

「Chờ một chút, Charlotte-san. Thuốc ư, chẳng lẽ là thứ gì đó biến người ta thành Variant nhân tạo...」

「Nếu nói về việc đang làm thì cũng có phần tương tự. Nhưng đó cũng là một phần của quá trình điều trị. Hơn nữa, thuốc không phải loại mạnh nên cậu cứ yên tâm. Thực tế, triệu chứng của Karen-kun đang tốt lên và cũng không có tác dụng phụ nào xuất hiện, đúng không?」

「Nhưng mà...」

「Cậu lo lắng à?」

「Vâng.」

「Nếu vậy thì Karen-kun, cậu hãy triển khai Hundred của mình – 《Thánh Phù Phép Màu (Divine Card)》– cho cậu ta xem để cậu ta yên tâm đi.」

「V-vâng ạ!」

「Em ổn chứ, Karen-chan?」

「...Vâng ạ.」

Dù bước chân còn loạng choạng, Karen vẫn tự mình xuống xe lăn và lùi ra xa Hayato khoảng năm mét.

「Vậy thì, em bắt đầu đây... Khai triển Thánh phù (Hundred On)!」

Khi Karen siết chặt Hundred trong tay, nó biến thành một lá bài.

Lá bài có kích thước bằng một quân bài tây.

Nhìn thấy nó, Hayato lẩm bẩm.

「Đó là... Tarot sao?」

Nó trông hệt như những lá bài Karen thường dùng để bói toán.

「Đúng vậy. Dạng vũ trang của Karen-kun được quyết định bởi lá bài đó.」

Người gật đầu là Charlotte.

「Dạng vũ trang? Tức là hiện tại nó vẫn chưa ở dạng đó ạ?」

「Đúng thế. Hundred của cô bé cũng thuộc dạng đặc biệt, giống như Emile Crossford và Kirishima Sakura. Cứ xem đi, sẽ thú vị lắm đấy.」

Chẳng biết từ lúc nào, Karen đã giơ lá bài lên trời.

「Lá bài ơi, xin hãy cho con vũ trang cần thiết cho buổi biểu diễn!」

Khi Karen nói xong, lá bài phát sáng dữ dội, một lần nữa biến thành các hạt rồi hóa thành sáu lá bài khổng lồ, bắt đầu xoay tròn quanh cơ thể Karen.

Ngay sau đó, ở trung tâm mặt sau của những lá bài vốn không có gì, một hình chiếc micro hiện lên.

Những lá bài đó tiến lại gần cơ thể Karen.

Ngay khi tiếp xúc, chúng phát ra ánh sáng chói lòa rồi biến mất.

Karen mặc một bộ đồ bó sát như đồ bơi với tông màu trắng chủ đạo, bên ngoài là một chiếc váy xinh xắn được trang trí bằng các màu đen và hồng, với nhiều lớp diềm xếp nếp.

Mái tóc đen dài được buộc kiểu đuôi ngựa bằng một chiếc nơ lớn, và quanh hông còn có trang sức giống như đôi cánh bướm.

「Thế nào? Trông thế này thì biểu diễn được rồi nhỉ? Rất ra dáng thần tượng.」

Người nói câu đó là Sakura.

Karen đỏ mặt, ngượng ngùng mở miệng.

「Anh hai, anh thấy sao ạ?」

「Ừm, thì... Anh nghĩ là nó hợp với em, nhưng...」

「?」

「Có phải hơi hở hang quá không?」

「Hự!」

Mặt Karen đỏ bừng lên.

Chắc hẳn chính cô bé cũng nhận ra điều đó.

Dù có trang sức ở đầu và quanh hông, nhưng váy thì ngắn mà vai thì lại hở.

「Nhưng mà, trông rất giống thần tượng, đúng không?」

「Có lẽ vậy, nhưng mà...」

Với tư cách là một người anh, tâm trạng cậu có chút phức tạp.

「Mà này, ở trạng thái vũ trang, em đứng vững được rồi nhỉ.」

Hayato nhận ra Karen đang đứng vững bằng hai chân, khác hẳn với lúc nãy, và hỏi.

「Vâng, là nhờ vũ trang ở chân ạ.」

Nhìn kỹ lại, đúng là dưới chân cô bé có gắn một thứ gì đó giống như bánh răng.

「Thứ đó hỗ trợ cho chuyển động của cô bé đấy.」

Người giải thích thêm là Charlotte.

「Karen-chan, em hãy thử di chuyển cho Hayato-kun xem đi.」

「Vâng ạ.」

Karen phun Energy từ các bánh răng dưới chân và bắt đầu lướt đi trên mặt đất một cách nhẹ nhàng.

Trông như đang trượt băng nghệ thuật vậy.

「Tuyệt thật...」

「Để có thể di chuyển thành thạo đến mức này, em ấy cũng đã vất vả lắm đấy ạ.」

Người nói câu đó là Miharu.

「...Nói là vậy, nhưng so với các Slayer khác thì đây là một tốc độ tăng trưởng rất nhanh. Giống như Hayato-san, có vẻ như Karen-san cũng rất có tài năng. Có lẽ là vì nhờ có Sakura-san mà em ấy đã có một ước mơ rõ ràng là trở thành thần tượng.」

Hundred đáp lại những tâm tư.

Đó là những lời lướt qua tâm trí Hayato.

「Karen-chan. Được rồi đó. Tiếp theo, thử đổi chế độ đi. Hayato-kun có vẻ không thích bộ trang phục đó cho lắm.」

「A, vâng... Em hiểu rồi.」

「Đổi chế độ? Chẳng lẽ là vũ trang hoàn toàn sao?」

「Không phải. Giống như chị có thể thay đổi trang phục, Karen-chan cũng có thể làm vậy. Chỉ là có hơi khác so với chị một chút. Mà, cứ xem thì sẽ biết thôi.」

Nghe Sakura nói vậy, Hayato lại hướng mắt về phía Karen.

Karen liền đưa tay phải ra phía trước và hét lên.

「Card Shuffle! Mode Change!」

Ngay lập tức, một lá bài Tarot hiện ra trước mặt Karen.

Karen nắm lấy nó và giơ lên trên đầu.

「Lá bài Tarot ơi, lần này xin hãy cho con một vũ trang chắc chắn!」

Lá bài lại một lần nữa tỏa sáng dữ dội, biến thành sáu lá bài khổng lồ và bao bọc lấy cơ thể Karen.

Những lá bài xoay tròn quanh cơ thể cô bé.

Điểm khác biệt so với lúc nãy là biểu tượng ở mặt sau lá bài là một cây trường thương.

Những lá bài tiếp xúc với cơ thể Karen, hóa thành ánh sáng rồi biến mất.

Sau đó, cơ thể Karen được bao bọc bởi một lớp áo giáp dày, khác hẳn với lúc nãy.

Trên tay cô bé cũng đang cầm một cây trường thương giống hệt biểu tượng trên lá bài.

「Ối, ối, á á!」

「Này, Karen. Em có sao không?」

Có lẽ không chịu nổi sức nặng của cây thương, Karen loạng choạng và suýt ngã. Hayato vội vàng ôm lấy cô bé.

「Em xin lỗi, anh hai. Không ngờ lại ra vũ trang thế này...」

「Không ngờ ư, không phải là do em chọn sao?」

「...Vâng ạ.」

Karen gật đầu.

Hayato vừa xem vừa hiểu rằng cô bé có thể sử dụng 《Thánh Phù Phép Màu (Divine Card)》 để biến đổi thành nhiều dạng khác nhau, giống như 《Màn Sương Che Phủ Vạn Vật (Arms Shroud)》 của Emile. Nhưng có vẻ không phải vậy.

「Thật ra, em cũng không biết chắc vũ trang sẽ biến đổi thành gì ạ.」

「Tức là em vẫn chưa kiểm soát được vũ trang sao?」

「Không hẳn là không kiểm soát được, mà tùy vào tình hình và tâm trạng lúc đó thì có thể điều khiển ở một mức độ nào đó, nhưng thỉnh thoảng cũng có những thứ không ngờ tới được triển khai...」

「Điểm đó thì giống hệt Tarot. Đúng như cái tên 《Thánh Phù Phép Màu (Divine Card)》, chỉ có Chúa mới biết được kết quả.」

Người nói câu đó là Charlotte.

「Dạng Hundred của Karen-kun cũng rất đặc biệt – có lẽ nên gọi là dạng Vận Mệnh. Đó là do đặc tính của nó.」

Theo lời Charlotte, vũ trang của Karen được tự động lựa chọn dựa trên tình hình lúc đó.

「Mà, ở một mức độ nào đó thì có thể điều khiển bằng cách lập trình trước, nhưng cũng có lúc không thể làm gì được, như vừa rồi chẳng hạn. Những lúc như vậy thì chỉ cần triển khai lại thôi. Đổi lại thì sẽ tốn Energy hơn.」

「Hơn nữa, cứ tiếp tục luyện tập thế này thì độ chính xác đã được nâng cao lên rất nhiều rồi, chắc chắn trong buổi biểu diễn chính thức sẽ ổn thôi. Mà lỡ có thất bại thì cứ nghĩ là sẽ gây cười được cho mọi người là được. Quan trọng là phải suy nghĩ tích cực, lạc quan lên. Cho nên Hayato-kun, đừng lo lắng!」

Sakura thản nhiên nói.

「Dù chị có nói vậy thì...」

Cậu vẫn không thể hết lo lắng.

「Chỉ di chuyển không thôi đã đành, đằng này vừa hát vừa điều khiển Hundred như Sakura thì đâu phải chuyện dễ dàng.」

Thực tế, ngay cả bạn cùng lớp của cậu cũng đang vật lộn với việc sử dụng Hundred.

「Nếu rơi vào tình huống nguy hiểm, chị sẽ hỗ trợ em ấy ngay, nên không sao đâu.」

Sakura giơ ngón cái lên nói, nhưng cậu vẫn cảm thấy lo.

Miharu có lẽ đã nhận ra cảm xúc đó của Hayato.

「Nếu tôi phán đoán là nguy hiểm, tôi sẽ cho ngừng buổi biểu diễn và解除 vũ trang ngay lập tức. Cho nên, anh cứ yên tâm ạ.」

「Em hiểu rồi, nếu Miharu-san đã nói vậy thì...」

「Này Hayato-kun. Tại sao lời của chị thì cậu không tin, mà lời của Miharu-san thì lại tin chứ!」

「Thì Miharu-san là y tá mà. Tin tưởng là chuyện đương nhiên rồi.」

「Hừm... Thôi được rồi.」

Nói vậy, nhưng Sakura trông không có vẻ gì là đã chấp nhận.

Cô tiếp tục nói với Hayato bằng giọng điệu gay gắt.

「Bây giờ chị sẽ luyện tập với Karen-chan, nên Hayato-kun đi ra ngoài đi.」

「Hả, không được xem luyện tập sao?」

「Phần hát hò cứ để dành đến buổi biểu diễn chính thức mà thưởng thức. Chị đảm bảo cậu sẽ không thất vọng đâu. Cứ mong chờ đi, nhé?」