Hundred

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

(Đang ra)

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Kagami Yuu

Một bộ romcom nóng bỏng, tinh nghịch tuổi học trò xoay quanh cô nàng đáng yêu nhất lớp và cậu bạn thân của mình!

23 185

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

131 1299

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

88 1517

Mayoi Neko Overrun!

(Đang ra)

Mayoi Neko Overrun!

Matsu Tomohiro

Câu chuyện xoay quanh Takumi Tsuzuki, một chàng trai trẻ dành thời gian bên người bạn thuở nhỏ Fumino Serizawa tại quán cà phê Mèo Đi Lạc, và cùng bạn bè tại Học viện Umenomori. Một ngày nọ, chị gái c

93 3

Ma Vương dường như hợp tác cùng Dũng Giả để xâm lược thế giới khác

(Đang ra)

Ma Vương dường như hợp tác cùng Dũng Giả để xâm lược thế giới khác

Zecil

Ma Vương Silvia và những người bạn đồng hành của cô sẽ gián tiếp cứu các thế giới khác để ngăn chặn điều đó, nhưng mà—.

28 7

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1743 22474

Tập 04: Gardens Crisis - Chương 6

Tạp Âm / Mất Kiểm Soát / Năng Lực Của Liza

「Uooooooooo!」

Vung thanh 《Hien》 lên, Hayato chém vào con Robot hình người (Replicant) khổng lồ trên mái vòm.

Tuy nhiên, lớp vỏ thép của nó cũng cứng như những con Savage thông thường, không hề có một vết xước.

「Xem ra không còn cách nào khác ngoài việc phải dùng toàn lực rồi.」

Không thể để mái vòm bị thiệt hại thêm nữa.

Hayato lùi lại, giữ khoảng cách với con Robot hình người (Replicant) rồi hít một hơi thật sâu.

Emile, người liếc nhìn cậu từ bên cạnh, dường như đã nhận ra Hayato sắp làm gì.

Trong khi dùng chùm tia từ pháo đài bay phá hủy một con Hornet dạng ong bắp cày đang lơ lửng trên trời, cậu vẫn hỏi Hayato qua đường truyền tin.

『Hayato, cậu định Toàn diện vũ trang sao?』

「Làm vậy không ổn à?」

『Không, không sao đâu.』 lắc đầu, Emile tiếp tục. 『Nếu có chuyện gì xảy ra, tớ nhất định sẽ ngăn cậu lại. Tất nhiên, tốt nhất là không có chuyện gì, và tớ nghĩ Hayato của hiện tại sẽ ổn thôi.』

「Cậu nói vậy làm tớ mừng lắm.」

Hayato mỉm cười, rồi ngay lập tức chuyển sang ánh mắt sắc bén lườm con Robot hình người (Replicant) khổng lồ.

(Mình phải đánh bại nó và quay trở lại sân khấu!)

Sau đó, mình sẽ khen Karen đã làm rất tốt, đã cố gắng hết sức khi hát xong cùng Sakura.

Như mọi khi, mình sẽ xoa đầu con bé.

Nếu con bé muốn, mình sẽ hôn lên trán nó.

(Vì lẽ đó, mình sẽ—!!)

Một luồng hào quang màu đỏ bắt đầu bốc lên từ cơ thể Hayato.

「Đi đây!」

Ngay khi cậu hét lớn, luồng hào quang lập tức phồng lên, khiến lớp giáp tay và thanh kiếm của Hayato biến đổi, trở nên dày hơn, lớn hơn.

『Hayato, hoàn hảo rồi đó!』

Giọng nói vui vẻ của Emile vang đến tai cậu.

「Hình như là vậy thật.」

Vũ trang không có vấn đề gì. Tự chủ vẫn còn.

Toàn diện vũ trang—thành công.

Sau khi xác nhận không có vấn đề gì, Hayato ngước lên nhìn con Robot hình người (Replicant) khổng lồ đang nhắm vào mình với ánh mắt sắc lẹm, và thay vì đỡ lấy chiếc càng đang giáng xuống, cậu dùng 《Hien》 chém đứt nó.

Bịch một tiếng, chiếc càng bên phải rơi xuống mái vòm.

Dù vậy, con Robot hình người (Replicant) vẫn không thèm để tâm, tiếp tục giơ cả hai tay lên, nhưng kết quả chỉ là những bộ phận máy móc bên trong lớp vỏ thép vỡ tan tành.

Tại vết cắt, những tia lửa tóe ra lẹt xẹt.

Dù nó có vung cánh tay đó xuống thì cũng chẳng thể tạo ra một đòn tấn công ra hồn được nữa.

「Tuyệt quá Hayato. Một đòn kết liễu luôn đi!」

「Tớ biết rồi!」

Đáp lại Emile một cách ngắn gọn, Hayato đạp chân xuống mái vòm, nhảy lên cao. Cậu vung 《Hien》, định tấn công vào cái đầu khổng lồ của con Robot hình người (Replicant).

Bỗng nhiên, từ lưng nó bắn ra hai sợi dây trông như dây cáp.

(Cái gì đây!?)

Đây là một đòn tấn công chưa từng thấy trước đây.

Dĩ nhiên là cậu không hề lường trước được.

Hơn nữa, đầu của những sợi dây cáp biến thành hình thoi nhọn như một thanh kunai và lao về phía Hayato.

「…Chậc!!」

Hayato dùng 《Hien》 gạt chúng đi, rồi đáp xuống mái vòm.

Ngay lập tức, những sợi dây cáp lại tấn công.

「Aaa, phiền phức thật!」

Những sợi dây cáp chuyển động như thể có ý chí riêng và áp sát cậu.

Lần này, Hayato lại dùng năng lượng để nhảy lên né tránh, rồi từ trên cao chém xuống con Robot hình người (Replicant) khổng lồ.

「Ăn nàyyyyyy!」

Lưỡi kiếm dày cộp chạm vào đầu con Robot hình người (Replicant) khổng lồ đang đứng thẳng.

Ngay cả với lưỡi kiếm của trạng thái Toàn diện vũ trang, trong tư thế này, có vẻ như cậu không thể vung hết lực cánh tay.

Dù vậy, Hayato không bỏ cuộc, cậu tiếp tục truyền năng lượng vào 《Hien》.

Nhờ năng lượng được truyền vào, những hoa văn trên lưỡi kiếm tỏa ra ánh sáng đỏ rực, và thứ ánh sáng đó phồng lên như thể bao bọc lấy thanh kiếm.

Két một tiếng, mái vòm vang lên âm thanh.

Hayato cũng có thể cảm nhận được cánh tay mình đang di chuyển và cơ thể khổng lồ của con Robot hình người (Replicant) đang lún xuống.

「—Khoan, không ổn rồi!?」

Cứ thế này thì mái vòm sẽ bị phá hủy—nhưng khi cậu nhận ra thì đã quá muộn.

Xoảnggggggg!!

「Uwaa!?」

Cùng lúc chẻ đôi cơ thể của con Robot hình người (Replicant), mái vòm cũng vỡ tan.

Kẻ địch, và cả cơ thể Hayato, đều rơi xuống bên trong Little Garden.

「Hayato!」

Emile hét lên, ngừng chiến đấu với những con Hornet, hoàn trả pháo đài bay thành các hạt—dùng 《Màn sương che phủ vạn vật (Arms Shroud)》 tạo ra hai ụ pháo ở bên hông, rồi sử dụng năng lượng, đuổi theo Hayato với tốc độ tối đa.

Tuy nhiên, có vẻ như cậu không thể đuổi kịp.

(Chết tiệt…!!)

Trong cái rủi có cái may, có lẽ là điểm rơi không có tòa nhà nào.

Đầu tiên, cơ thể khổng lồ của con Robot hình người (Replicant) đập xuống đất, tạo ra một vết lõm như hố bom.

Do phản lực, cơ thể Hayato ở phía trên bị hất tung lên không trung.

Emile phun năng lượng từ ụ pháo để tăng tốc và dùng hai tay ôm lấy cơ thể cậu.

「Hayato, cậu không sao chứ!?」

「Ừ, tạm ổn…」

Hayato đáp lại trong khi vẫn còn ở trạng thái Toàn diện vũ trang.

Thanh 《Hien》 mà cậu đã buông tay khi bị hất tung lên không trung rơi gần con Robot hình người (Replicant), nhưng Hayato không bị thương.

「Thiệt hại tuy lớn, nhưng xem ra chúng ta đã hạ được nó.」

「Đúng vậy.」

Emile nói rồi đáp xuống bên cạnh con Robot hình người (Replicant) đã ngừng hoạt động.

Tiếp đó, Hayato bước ra khỏi vòng tay của Emile xuống đất, cậu nâng tấm che mặt lên, tiến lại gần con Robot hình người (Replicant) và nhặt thanh 《Hien》 rơi dưới đất lên.

Đồng thời, khi nhìn vào con Robot hình người (Replicant), cậu cũng xác nhận được viên Variable Stone khổng lồ ẩn giấu bên trong cơ thể nó đã bị chẻ làm đôi.

「Đến đây thì cũng muốn nghỉ một hơi, nhưng cuộc chiến vẫn chưa kết thúc.」

Emile hướng ánh mắt về phía mái vòm thủng một lỗ lớn.

Từ đó, những con Hornet đang xâm nhập vào bên trong Little Garden.

「Hayato cũng giúp tớ xử lý chúng nhé?」

「Tất nhiên rồi.」

「Vậy thì, bắt đầu nào.」

Emile phân rã hai ụ pháo bên hông thành các hạt—dùng 《Màn sương che phủ vạn vật (Arms Shroud)》 tạo ra một pháo đài bay.

「Tớ sẽ dùng pháo đài bay để gây nhiễu và dồn chúng xuống vị trí thấp nhất có thể, rồi Hayato sẽ dùng 《Hien》 chém tan chúng ở đó.」

「Hiểu rồi,」 ngay sau khi Hayato gật đầu.

「Bọn ta cũng sẽ giúp.」

「Hả…?」

Ngay sau khi giọng nói bất ngờ vang lên.

Hai chiếc Chakram lướt qua bên cạnh Hayato và Emile, chém đôi hai con Hornet đang lơ lửng trên không.

Những chiếc Chakram quay trở lại như boomerang, là thứ mà Hayato và Emile đã từng thấy.

「Các người là…」

Nơi Hayato và Emile hướng mắt tới, Krovahn, cậu thiếu niên da ngăm đen mặc bộ Variable Suit màu đen, cùng với Nakri và Nesat mặc bộ Variable Suit tương tự và có màu da tương tự, đang đứng đó.

「Sao các người lại ở đây…」

「Như cậu thấy đấy, đến để giúp các cậu.」

Nakri bắt lấy Hundred dạng Dancer, 《Võ luân song khắc (Duo Varga)》, rồi trả lời.

Krovahn cũng đã triển khai Hundred dạng Crusher, 《Song nhận phản nghịch (Orthros Rebelio)》.

Nesat cũng đang cầm một cặp song kiếm tương tự như Hundred của Krovahn.

「Giúp đỡ là sao! Con Savage đằng kia, và cả mấy con đang bay trên đó nữa, chẳng phải đều do đồng bọn của các người tạo ra để tấn công Little Garden sao!」

「…Đúng vậy. À không, đã từng là vậy.」

「Đã từng là vậy?」

Emile, người vừa quở trách Krovahn, nghiêng đầu thắc mắc.

「Vitaly dám cho thứ này quậy phá ở nơi có dân thường, nên bọn ta không còn là đồng bọn với hắn nữa.」

Nói rồi, Krovahn cầm 《Song nhận phản nghịch (Orthros Rebelio)》 và nhảy lên.

Và chém tan một con Hornet.

「Ta cũng vậy. Ta đã muốn tin Vitaly. Nhưng Vitaly lại muốn giết bọn ta. Hắn đã phản bội! Vì vậy, ta đã nhờ Chủ tịch và Tiến sĩ của các người trả lại Variable Stone.」

Nakri lại ném 《Võ luân song khắc (Duo Varga)》 và phá hủy một con Hornet thành bốn mảnh.

「Vì vậy, chúng tôi sẽ cùng các bạn chiến đ—…」

Đang định nói tiếp lời Nakri, Nesat đột nhiên ôm đầu một cách đau đớn rồi khuỵu gối ngã xuống.

Cặp song kiếm rơi khỏi tay cô, chạm đất rồi biến thành các hạt và tan biến.

「Này, chị, tự nhiên sao vậy—hả…」

Krovahn, người vừa đáp xuống và định chạy đến chỗ chị gái Nesat, cũng ôm đầu và ngồi thụp xuống.

Nakri cũng ngồi thụp xuống và ôm đầu.

Vũ khí của cả hai cũng đồng thời biến thành các hạt và tan biến.

「…Âm thanh này, là lúc đó sao?」

Krovahn thì thầm trong khi thở dốc một cách đau đớn.

「Đúng rồi, Krovahn… Đây là thứ mà Vitaly đã dùng với bọn mình…」

Tiếp lời là Nakri.

Cô cũng đang thở dốc như Krovahn.

「Nghĩa là, đây là do Vitaly sắp đặt sao? Rốt cuộc nó phát ra từ đâu…」

Emile người vừa hỏi, cũng chống một gối xuống đất và ôm trán.

Hayato cũng ở trong tình trạng tương tự.

Dù vậy, khi ngước nhìn lên trời, Hayato nhận ra một điều.

「Emile, là nó kìa.」

「…Hả?」

Ở phía cuối tầm mắt của Hayato là những con Hornet đang ngừng di chuyển trên không.

Chỉ có điều, những hoa văn màu đỏ trên khắp cơ thể chúng đang nhấp nháy như đom đóm.

「Tức là âm thanh này phát ra từ bọn chúng sao? Thế nào! Các người thì chắc phải biết gì đó chứ!?」

Emile quay sang hỏi Krovahn và những người khác.

「…Chậc, xin lỗi… Bọn ta không biết… Lần trước khi nghe thấy âm thanh này từ Vitaly, nó được phát ra từ một thiết bị giống như đồng hồ đeo tay—」

「Nhưng mà, Krovahn… Lần này, nó hơi khác so với lúc đó… Tớ thấy Hundred trên tay mình nóng lên, có gì đó rất lạ…!」

「Tôi cũng vậy, mắt tôi cũng lạ lắm… Cái gì thế này…?」

「Chết tiệt, mình cũng thế… Hundred được cấy vào tay… đang nhói lên…」

Hayato và Emile cũng đã nhận thấy sự thay đổi của họ.

Cả ba người đều bắt đầu phát ra năng lượng màu đen cực mạnh từ cơ thể.

「Chết tiệt, cái quái gì thế này…!」

Krovahn chống hai tay xuống đất, khuỵu cả hai gối và lẩm bẩm một cách đau đớn.

Lúc đó, một thứ gì đó đã tràn vào tâm trí Hayato.

Đó là hình ảnh của họ khi còn nhỏ, bị các Slayer của al-Salam ngược đãi ở quê hương, Vương quốc Khmer.

「Tao sẽ giết chúng mày… Có được sức mạnh rồi, một ngày nào đó tao sẽ… bắt chúng nó phải chịu cảnh thảm khốc hơn bọn tao gấp nhiều lần…!」

Vừa lẩm bẩm, Krovahn vừa cào những ngón tay xuống đất.

「Đúng vậy, chúng ta… không thể cùng chiến đấu với lũ Slayer được… phải chiến đấu… với lũ Slayer… Vitaly, không, Vitaly cũng là kẻ thù… chúng ta sẽ sống theo cách của chúng ta. Sẽ không tin tưởng ai nữa…」

「Đúng, Slayer là kẻ thù của chúng ta… Ai cũng là kẻ thù của chúng ta… Nhân loại, phải bị tiêu diệt…!」

「Này… Các người, tỉnh táo lại đi! Đây là Little Garden. Hơn nữa, lúc nãy các người vừa nói sẽ giúp chúng tôi cơ mà!」

「…À, tôi biết…」

Krovahn nghiến răng một cách đau đớn và trả lời.

「Tôi biết nhưng… chết tiệt, cái gì thế này, cảm giác như mình không còn là chính mình nữa…」

「Phải, phải làm sao đây, Hayato…?」

「Cậu hỏi tớ phải làm sao thì…」

「Chị, Nakri, cố chịu đựng đi…」

Krovahn cố gắng đứng dậy với vẻ mặt tuyệt vọng.

「Nếu không, chúng ta sẽ… chết tiệt, cái gì thế này… chậc, á… AAAAAA!」

Krovahn gầm lên một tiếng lớn.

Nhưng thế là hết.

Sau khi phát ra một luồng hào quang màu đen dữ dội từ cơ thể, cậu ngã sấp mặt xuống đất.

Không thể nhìn thấy luồng hào quang đó nữa.

Hai người còn lại cũng vậy.

「Chuyện gì đã xảy ra vậy? Cả ba người đều không cử động nữa…」

「À, ừm…」

Nesat và Nakri dường như cũng đã ngất đi, giống như Krovahn.

Khoảng mười giây, Hayato và Emile chỉ đứng nhìn ba người đang nằm sấp trên bãi cỏ được cắt tỉa cẩn thận.

Bàn tay Nesat giật giật.

「…………」

Trong im lặng, người đầu tiên đứng dậy là Nesat.

「………」

Tiếp theo là Nakri.

「…………」

Cuối cùng là Krovahn đứng dậy và lườm về phía Hayato và Emile.

Màu mắt của cả ba người đã chuyển thành màu hoàng kim.

Đồng tử của họ như đang giãn ra, không hề có chút ánh sáng nào trong mắt.

「Các người, ổn cả chứ?」

「…………」

Krovahn không trả lời câu hỏi của Hayato.

「—Kẻ thù.」

Chỉ lẩm bẩm một tiếng,

「Trăm vũ trang, triển khai! (Hundred On!)」

Trong lúc Hayato còn đang bối rối, Krovahn đã triển khai 《Song nhận phản nghịch (Orthros Rebelio)》 ở tay phải.

Nakri cũng vậy,

「Trăm vũ trang, triển khai! (Hundred On!)」

nói rồi triển khai 《Võ luân song khắc (Duo Varga)》.

Không giống như Hayato và Emile, họ dường như không còn phản ứng với Tạp âm (Noise) nữa.

Họ không còn tỏ ra đau đớn.

Tiếp theo, sau khi liếc nhìn vũ khí của Krovahn, Nesat lẩm bẩm.

「…Sao chép, triển khai (Hundred On).」

Khi Nesat ngước nhìn lên trời, một cột sáng vươn lên từ đôi mắt cô, và từ bên trong đó, một cặp song kiếm giống hệt của Krovahn xuất hiện.

Sao chép (Copy) Hundred.

Hayato và Emile đã biết đó chính là năng lực của Hundred dạng Trace.

「…Mục tiêu, xác nhận.」

Nesat cầm cặp song kiếm và lao vào tấn công Hayato.

Krovahn cũng vậy.

Nakri thì tấn công Emile.

「Chết tiệt, cái quái gì thế này! Họ vừa mới nói sẽ cùng chiến đấu với chúng ta cơ mà!」

Emile hét lên trong khi né đòn tấn công của Nakri và chịu đựng tiếng Tạp âm.

Nhưng cô ta không trả lời.

「Emile, nói chuyện với họ cũng vô ích thôi! Bọn họ đang ở trong trạng thái mất kiểm soát giống như lần trước—không, có lẽ còn tệ hơn lúc đó.」

Đó dĩ nhiên là lúc diễn ra 「Chiến dịch Chim trong lồng」.

Lúc đó vẫn có thể giao tiếp được, nhưng bây giờ ngay cả điều đó cũng không thể.

「Nghĩa là họ hoàn toàn bị sức mạnh của Variant chiếm đoạt rồi sao!? Nhưng tại sao lại đột ngột như vậy…」

「Có lẽ là do tiếng Tạp âm (Noise) đang vang lên trong đầu này…」

「Nhưng chúng ta cũng là Variant mà… Đúng là năng lượng trở nên khó kiểm soát hơn, nhưng mất kiểm soát thì—」

Nói đến đó, Emile chợt nhận ra.

「Có lẽ Vitaly đã điều chỉnh nó để chỉ có tác dụng đặc biệt đối với những Variant nhân tạo hoặc Savage nhân tạo, bao gồm cả bọn họ.」

「Nếu vậy thì thực sự phiền phức đấy…」

Thêm vào đó, có lẽ do ảnh hưởng của Tạp âm (Noise), chức năng liên lạc của nhẫn không dây cũng không dùng được. Không có cách nào báo cáo cho Chủ tịch và những người khác để nhận được ý tưởng thoát khỏi tình huống này.

Hơn nữa, nếu các Robot hình người (Replicant) ở những nơi khác cũng mất kiểm soát thì có thể đã xảy ra chuyện lớn. Vì tiếng Tạp âm (Noise) này, hiệu suất chiến đấu của các Slayer cũng bị giảm sút.

「Tình hình này, không còn cách nào khác ngoài việc phải đánh bại họ thôi. Việc đó, với chúng ta hiện tại, có lẽ cũng không khó lắm…」

「Ừm, cũng đúng…」

Dù sao thì, các đòn tấn công của Krovahn và những người khác, những người đang khoác lên mình luồng hào quang đen, đều rất sơ hở.

Mặc dù đau đầu vì Tạp âm (Noise), nhưng không phải là không thể né, cũng không phải là không thể đỡ.

「Tóm lại là, chỉ có cách đánh ngất họ và giải trừ vũ trang thôi sao?」

「Có vẻ là vậy.」

「Nếu thế thì—」

Hayato hạ quyết tâm,

「Uoooooooooo!」

Cậu lách vào khoảng trống của Krovahn, người đang hét lên một tiếng kỳ quái và vung cao 《Song nhận phản nghịch (Orthros Rebelio)》, rồi dùng hết sức đập mạnh 《Hien》 vào.

「Kh, hự…」

Cơ thể Krovahn gập lại thành hình chữ L, bay lên không trung rồi ngã xuống đất.

Đồng thời, vũ trang của cậu ta cũng được giải trừ.

「Quả là Hayato! Tớ cũng không thua đâu!」

Emile dùng pháo đài bay đã triển khai xung quanh cơ thể để tấn công Nakri, người đang cầm hai chiếc vòng lao tới, và một chùm tia đã trúng Nakri.

Dù vậy, cô ta vẫn không dừng lại.

Cô ta dùng lớp màng năng lượng bao bọc quanh cơ thể để phòng thủ, và giống như Krovahn, cô ta hét lên những tiếng không thành lời rồi chém tới.

Emile vừa né chúng vừa bắn thêm một chùm tia từ pháo đài bay, nhưng kết quả vẫn như cũ.

(Thế này thì không có hồi kết rồi… Để đánh ngất cô ta như Hayato đã làm, chỉ có cách này thôi sao.)

Emile đã nghĩ rằng có thể vừa đối phó với Nakri vừa hạ gục những con Hornet, nhưng đúng là kẻ tham lam thì chẳng được gì cả.

Nghĩ rằng bây giờ nên tập trung vào Nakri, Emile hoàn trả pháo đài bay thành các hạt—thứ mà 《Màn sương che phủ vạn vật (Arms Shroud)》 tạo ra là một cây búa khổng lồ dài đến ba mét.

Trong khi đó, đường kính của Chakram của Nakri chưa đến một mét.

Cậu lựa chọn vũ khí này vì nghĩ rằng tầm với dài sẽ có lợi.

「Kết thúc rồi!」

Đối mặt với Nakri đang tấn công bằng hai chiếc vòng, Emile dùng toàn thân vung cây búa.

Nó đã đập trúng cơ thể Nakri một cách ngoạn mục.

Cơ thể cô ta bị hất văng lên cao khoảng hai mươi mét.

「Thế là xong nhỉ.」

Đúng như lời Emile nói, vũ trang của Nakri đã được giải trừ khi cô ta rơi xuống đất.

「Hayato, chỉ còn lại cô ta thôi!」

「Ừ, tớ biết rồi!」

Nesat trước mặt cậu đang liên tục vung kiếm, nhưng giống như Krovahn, không trúng Hayato.

Hayato vừa chính xác gạt đỡ các đòn tấn công, vừa tìm kiếm sơ hở để giải trừ vũ trang của cô ta mà không gây thương tích quá nặng.

「Bây giờ!」

Tận dụng sơ hở vừa tìm thấy, Hayato vung 《Hien》 lên, hất văng cơ thể Nesat cùng với cặp song kiếm của cô ta.

「…Chậc!」

Cơ thể Nesat ngã xuống đất.

Cặp song kiếm rời khỏi tay cô ta, nảy lên trên mặt đất rồi biến thành các hạt và tan biến.

「Xem ra chúng ta đã xoay sở được rồi nhỉ. Hayato, cậu ổn chứ?」

「Cậu hỏi tôi, thế cậu có ổn không?」

Hayato hỏi lại vì Emile trông cũng rất đau đớn. Cậu đang dùng cây búa lớn trong tay để chống đỡ cơ thể và thở dốc một cách khó nhọc.

「Ahaha, có lẽ hơi mệt một chút…」

「…Tớ cũng vậy…」

Hayato cũng đang dùng 《Hien》 như một cây gậy để chống đỡ cơ thể.

Trong đầu cậu, tiếng Tạp âm (Noise) vẫn không ngừng vang lên và cơn đau như bị siết chặt vẫn còn đó.

「Mà này, chuyện vừa rồi rốt cuộc là sao vậy? Tại sao họ lại đột nhiên tấn công chúng ta…」

「Hayato, vẫn chưa đâu! Cô ta vẫn còn muốn chiến đấu đấy!」

「Hả…?」

Khi Emile chỉ, Hayato quay sang nhìn Nesat và thấy cô ta đang chống hai tay xuống đất, cố gắng đứng dậy.

「Không thể bị đánh bại… Tôi phải… bảo vệ… Krovahn và Nakri…」

Tấm che mắt của Nesat mở ra.

Thứ xuất hiện là 《Chân lý chi nhãn (Truth Eye)》 đang tỏa sáng rực rỡ.

Nó nhắm vào con Robot hình người (Replicant) đã trở thành một cái xác—

「…Sao chép, triển khai (Hundred On)…!」

Cùng lúc cô ngước nhìn lên trời, một cột sáng vươn ra từ 《Chân lý chi nhãn (Truth Eye)》.

Không giống như những lần trước, không có vũ khí nào xuất hiện bên trong đó.

Chẳng mấy chốc, ánh sáng đổ xuống như một thác nước về phía cơ thể Nesat, bao bọc lấy cô.

(…Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?)

Nhìn thấy Nesat xuất hiện từ trong ánh sáng, Hayato không thể tin vào mắt mình.

「Đùa đấy à, này…」

Nesat đang khoác lên mình một lớp giáp dày có cùng màu với vỏ thép của Savage. Hai tay cô cũng cầm những thanh kiếm hình lưỡi liềm trông như được chia đôi từ gốc của những chiếc càng Savage.

Hơn nữa, những hoa văn trên bộ vũ trang bao bọc toàn thân cô, và cả mái tóc của cô nữa, đều đang phát sáng với màu huỳnh quang rực rỡ, giống như một con Savage thực thụ.

(…Toàn diện vũ trang? Hay là, cô ta đã sao chép Robot hình người (Replicant) và dung hợp nó vào bản thân?)

Không biết. Không thể hiểu nổi.

Cô ta, với luồng hào quang tỏa sáng rực rỡ bao quanh toàn thân, đạp đất, một bên mắt lóe lên ánh sáng, và lao vào tấn công Hayato.

—Kenggg!!

Đòn tấn công bằng thanh kiếm nhọn giáng xuống vô cùng nặng.

Ngay cả trong trạng thái bình thường cũng khó mà đỡ được.

Huống hồ là bây giờ, khi cơ thể không thể tự do di chuyển và năng lượng cũng không thể điều chỉnh được.

Dù cậu cố gắng dùng 《Hien》 để gạt đòn, nhưng không thể, cơ thể cậu loạng choạng.

Đòn tấn công bằng thanh kiếm nhọn ở tay trái giáng xuống ngay lập tức khiến Hayato hoàn toàn mất thăng bằng, cơ thể cậu bị đập xuống đất.

「…Chậc, Hayato!」

Emile ném cây búa trong tay đi, hoàn trả nó thành các hạt và cầm lấy thanh rapier được tạo ra bởi 《Màn sương che phủ vạn vật (Arms Shroud)》, nhưng khi cậu nhận ra, Nesat đã lách vào trong tầm tấn công.

「Chậc!」

Emile vội vàng cố gắng đỡ đòn tấn công của Nesat. Thanh kiếm hình lưỡi liềm mở ra, hai lưỡi kiếm kẹp lấy thanh rapier của Emile và bẻ gãy nó.

「—Cái gì!」

Emile tròn mắt ngạc nhiên.

Thanh rapier biến thành các hạt.

Ngay sau đó, Nesat dùng thanh kiếm còn lại tấn công.

「Guá!!」

Emile, người hứng trọn đòn tấn công, bị thổi bay và lăn nhiều vòng trên mặt đất.

Vũ trang của cậu bị giải trừ, và 《Màn sương che phủ vạn vật (Arms Shroud)》 tan biến.

「Chết tiệt…」

Emile chửi thề một cách cay cú.

Nhưng có vẻ như đó là tất cả những gì cậu có thể làm.

Cơ thể cậu dường như không thể cử động được hơn bao giờ hết.

Emile nằm sấp và không thể di chuyển.

Dường như ngay cả việc chống ngón tay xuống đất cũng không thể.

Trong khi đó, Nesat đang định tung đòn kết liễu.

(Nguy rồi, cứ thế này Emile sẽ!)

Hayato cố gắng đứng dậy, nhưng tình trạng của cậu cũng không khá hơn Emile là bao.

Cậu không thể đứng dậy, và tiếng Tạp âm (Noise) ngày càng mạnh hơn khiến đầu cậu càng đau hơn, ý thức trở nên mơ hồ.

Có lẽ vì thế, trạng thái Toàn diện vũ trang của cậu cũng bị giải trừ.

(Cứ thế này, thực sự nguy hiểm rồi…)

Ý thức dần dần xa rời.

Không nghe thấy tiếng tim đập mạnh như mọi khi.

Phía trước chỉ là bóng tối.

(Chết, tiệt…)

Cậu cố gắng chống cự, nhưng không thể.

Ý thức của Hayato dần dần phai nhạt.

※※※

「Mọi người, hãy bình tĩnh lắng nghe!」

Giữa đấu trường vẫn đang hỗn loạn, Sakura, sau khi liên lạc với Sở chỉ huy an ninh và nắm bắt được tình hình, bắt đầu thông báo cho khán giả.

「Hiện tại, Little Garden này đang bị khủng bố tấn công và tình hình rất nghiêm trọng. Nhưng xin hãy yên tâm. Đấu trường này được bảo vệ bởi sức mạnh của Variable Stone, nên chắc chắn sẽ an toàn hơn bên ngoài. Sắp tới, các Slayer sẽ lần lượt hướng dẫn mọi người đến hầm trú ẩn dưới lòng đất—…Chậc!」

「Sakura-san, có chuyện gì vậy… ư!」

Sakura đột nhiên nhăn mặt và khuỵu xuống, ôm đầu và bắt đầu rên rỉ đau đớn.

Karen, người định chạy đến chỗ Sakura, cũng khuỵu xuống và bắt đầu rên rỉ đau đớn.

『Sakura, có chuyện gì vậy, Sakura!』

Souffle, người nhận thấy sự thay đổi của hai người, vội vàng gọi qua bộ đàm.

「Tôi không biết, tôi nghe thấy một âm thanh kỳ lạ, và đột nhiên cảm thấy đau như có kim châm vào đầu… Tại sao lại vào lúc này… Rốt cuộc là cái gì vậy!」

Nói rồi, Sakura hỏi qua máy liên lạc.

「Souffle, cô có biết đây là gì không!?」

『Tôi không biết. Điều duy nhất tôi biết là các Slayer trong hội trường, và các Slayer ở những nơi tôi có thể quan sát qua hình ảnh, cũng đang đau đớn như cô và Karen-chan vậy.』

「Cô nói sao!」

『Ngược lại, tôi và những người trong phòng điều khiển này không nghe thấy gì, cũng không bị ảnh hưởng── điều đó có nghĩa là, đây có thể là một đòn tấn công tinh thần sử dụng thứ gì đó giống như sóng siêu âm chỉ những võ sĩ mới nghe thấy』

「Vậy nghĩa là, bây giờ, Hayato-kun và những người khác đang chiến đấu với đám Hình nhân (Replicant) và bọn khủng bố cũng đang ở trong tình trạng tương tự chúng ta sao!?」

『Khả năng cao là vậy.』

「Thế thì… Thế thì, không thể bỏ mặc họ dù chỉ một giây được. Họ còn đang trong tình trạng nguy hiểm gấp bội lần chúng ta!」

Vừa nói, Sakura vừa chống tay xuống đất.

「Chuẩn bị bản nhạc đệm cho bài hát đầu tiên mà mình định hát lại đi.」

『…Cô định làm cái quái gì vậy?』

「Còn phải hỏi sao. Bằng bài hát của tôi──」

Sakura đứng dậy, lớn tiếng tuyên bố.

「Bằng bài hát của tôi, tôi sẽ thổi bay cái tạp âm (noise) chết tiệt đang vang lên trong đầu này!」

Và rồi, Sakura đứng lên.

『Sakura, cô…』

「Tôi không có năng lực chiến đấu, nhưng tôi có thể chiến đấu bằng bài hát. Vì vậy, hãy cho tôi mượn sức mạnh của cô──」

Khi Sakura hét lên, sân khấu bắt đầu tỏa sáng mờ ảo. Những viên Variable Stone được gắn bên trong sân khấu có lẽ đang đáp lại lời kêu gọi của cô.

『Vô tuyến đã hỏng nên không liên lạc được với Hội học sinh, nhưng nếu dùng đường truyền có dây và những nơi vẫn còn điện, tôi nghĩ có thể phát được cả nhạc đệm và giọng hát của cô.』

「Vậy thì, nhờ cô nhé. Bật nhạc đệm lên đi!」

「Xin hãy đợi đã!」

Người xen vào giữa Sakura và Souffle bằng giọng nói là Karen.

「Sakura-san, xin hãy cho tôi hát cùng. Bài hát đó, vốn là bài hát Karen sẽ hát cùng chị mà phải không ạ. Karen cũng muốn trở thành sức mạnh cho anh trai và mọi người──」

Vừa nói Karen vừa cố đứng dậy, nhưng lại loạng choạng và ngã xuống. Đó là do vũ trang đã được giải trừ, và cô bé đã trở lại trạng thái Variable Suit.

「Em không sao chứ, Karen-chan!?」

「A, vâng… em không sao… ạ…」

Dù giọng nói đầy đau đớn, Karen vẫn trả lời như vậy. Cô bé chống tay lên sân khấu và cố ngẩng mặt lên.

「Ể…?」

Thứ đập vào mắt cô bé lúc đó là một cô gái tóc vàng hoe khỏa thân, người mà chỉ mới lúc trước còn không hề có trên sân khấu.

Trên đầu và cơ thể cô gái có những thứ trông như cành hoa hồng quấn quanh, và toàn thân đang tỏa ra ánh sáng xanh trắng mờ ảo.

「Bạn là…」

Cô gái khỏa thân không trả lời câu hỏi của Karen.

──Bài hát của bạn, hay lắm đó.

「Ể…?」

──Tôi muốn nghe bạn hát nhiều hơn nữa.

Không phải bằng tai.

Giọng nói đang vang vọng trong đầu cô bé.

──Vì vậy, tôi sẽ ban cho bạn sức mạnh.

Khi nhận ra, cô gái khỏa thân đã ở ngay bên cạnh.

Cô đặt tay lên hai má Karen.

「A, ừm…」

Karen đương nhiên bối rối.

Thế rồi, cô gái mỉm cười và nói:

──Nào, hãy đứng lên đi.

Và rồi, hãy cất tiếng hát──

Như Hayato đã làm, cô gái ấy hôn lên trán Karen, rồi hóa thành những hạt ánh sáng và biến mất.

「…Karen-chan, em sao vậy?」

Sakura hỏi Karen, người đang đờ đẫn nhìn vào khoảng không.

「Vừa rồi, ở đó có một cô gái khỏa thân…」

「Ể?」

Sakura nhìn về hướng Karen chỉ.

「Không có ai cả nhưng…」

「Hả…?」

Đúng như lời Sakura nói.

Bóng dáng cô gái đã biến mất.

Nhưng──

(Cơ thể nhẹ quá… Chân cũng, cử động được!)

Nếu là bây giờ, có lẽ cô bé có thể đứng dậy được như lời cô gái lúc nãy đã nói.

(Không chỉ vậy, mình còn có thể triển khai Hundred một lần nữa──)

Karen nhặt lại viên khoáng thạch rơi trên mặt đất và đứng dậy một cách vững vàng.

「Thánh Phù Triển Khai (Hundred On)!」

Karen biến viên khoáng thạch thành một lá bài và thử vũ trang một lần nữa.

「《Thánh Phù Kỳ Tích (Divine Card)》-san, xin hãy cho tôi bộ trang phục hát lại!」

Lá bài được giơ cao lên trời, rồi tan thành những hạt sáng, hình thành nên sáu lá bài lớn.

Khi tất cả các lá bài biến mất, Karen đã thay xong bộ trang phục biểu diễn hở vai mà cô mong muốn.

Đó là một bộ đồ bó sát như đồ bơi với tông màu trắng chủ đạo, cùng với một chiếc váy ngắn đáng yêu được trang trí bằng hai màu đen và hồng, với nhiều lớp diềm xếp nếp chồng lên nhau.

Tóc cô bé được buộc đuôi ngựa bằng một dải ruy băng, và quanh hông còn có vật trang trí giống như đôi cánh.

「Sakura-san, thế này là ổn rồi ạ. Xin hãy cho em hát!」

「Karen-chan…」

Nhìn Karen đứng vững vàng trên sân khấu, Sakura mỉm cười.

「Nhìn em thế này, có vẻ như đã thực sự ổn rồi nhỉ.」

「Vâng, không có vấn đề gì ạ!」

Lúc đó, tín hiệu liên lạc từ Souffle truyền đến.

『Vậy thì bắt đầu đây. Vì tạp âm (noise) này, có lẽ sẽ không thể truyền tín hiệu vô tuyến đi xa được, nhưng tôi sẽ thử phát bài hát của hai người đến tất cả các loa hữu tuyến đang hoạt động.』

「Cảm ơn cậu, Souffle!」

Nói rồi, Sakura nhìn về phía Karen.

「Đi nào, Karen-chan! Hãy gửi bài hát của chúng ta đến với mọi người── đến với Hayato và những người khác!」

「Vâng!」

※※※

(Cái gì thế này…?)

Khi ý thức của Hayato sắp mất đi, thứ mơ hồ lọt vào tai cậu là một giai điệu mạnh mẽ, khiến cơ thể cậu rung lên.

Giọng hát của Sakura và Karen đang tô điểm cho giai điệu đó.

──Hayato, cố lên!

──Anh trai, mọi người, xin hãy bình an vô sự!

Không phải hai người họ trực tiếp nói ra.

Vậy mà, cậu có cảm giác như họ đang ở ngay bên cạnh.

Cậu có cảm giác như có thể nhìn thấy bóng dáng của hai người ngay trước mắt.

Tình cảm của hai người được gửi gắm qua tiếng hát.

Nhờ đó mà Hayato đã giữ được sự tỉnh táo của mình.

──Kisaragi Hayato, hãy ngẩng mặt lên đi.

Giọng nói tiếp theo không phải của Karen, cũng không phải của Sakura.

Cậu ngẩng mặt lên theo lời nói, và thấy một cô gái khỏa thân quen thuộc đang đứng đó.

Cô gái mà cậu đã gặp dưới lòng đất cùng với anh trai của Chủ tịch Hội học sinh Little Garden, Claire Harvey, đồng thời là giám đốc của công ty Warslan, Judal Harvey, vào khoảng một tháng trước── chính là thực thể của cơ quan quyết định tối cao của Little Garden, 《Little Garden Zenith Agency》, hay còn gọi là 《LIZA (Liza)》, con gái thứ của gia tộc Harvey, gia tộc điều hành công ty quân sự lớn Warslan có trụ sở tại Hợp chúng quốc Liberia, Liza Harvey.

「Em gái của hội trưởng, tại sao lại ở đây…」

Hayato xác nhận lại hình dáng của cô bé.

Ngay khoảnh khắc đó, cậu nhận ra một điều.

Chất lượng của không khí chạm vào cơ thể cậu đã thay đổi.

Hơn nữa, thời gian xung quanh đã ngừng lại.

Cả Nesat và Emile đều không cử động.

Liza mỉm cười và trả lời.

『Chắc anh đã nghe từ anh trai tôi rồi nhỉ, rằng vạn vật tồn tại trong Little Garden này── từ cây cỏ, cây cối, điện năng, cho đến cả không khí, đều sử dụng năng lượng cảm ứng của tôi.』

「Ể, à…」

Dù bối rối, Hayato vẫn gật đầu.

Đây là lần đầu tiên cậu nghe thấy giọng nói của Liza.

Giọng nói non nớt đúng như vẻ ngoài của một đứa trẻ, nhưng cách nói chuyện lại già dặn một cách kỳ lạ.

『Chính vì vậy, tôi có thể sử dụng năng lượng cảm ứng để tạo ra một phân thân của chính mình tại nơi này. Ở đây, tôi giống như một vị thần vậy.』

Nói rồi, Liza vươn tay phải về phía Hayato.

『Nào, hãy đứng lên đi──』

Hayato đang quỳ gối trên mặt đất, cố gắng đứng dậy.

Khi nắm lấy tay Liza, cậu lại nghe thấy một giọng nói vang lên trong đầu.

『Kisaragi Hayato, tôi sẽ ban cho anh sức mạnh của tôi.』

「…Sức mạnh…?」

『Đúng vậy, sức mạnh.』

「Nó có nghĩa là…」

『Các Võ sĩ (Slayer) ở những nơi khác, nhờ bài hát tuyệt vời này, sẽ hồi phục khỏi đòn tấn công tinh thần từ mũi tên cuối cùng của Vitaly Tynyanov và có thể đánh bại các Hình nhân (Replicant). Nhưng, cô gái đang sao chép Savage và mặc nó như vũ trang ở đây sở hữu sức mạnh đáng kể. Nếu tôi có thể trực tiếp ra tay thì sẽ rất dễ dàng, nhưng tôi hiện tại không thể làm vậy.』

「Vậy cô muốn tôi làm điều đó sao?」

『Anh hùng kết thúc cao trào của trận chiến phòng thủ Little Garden này chính là anh── với tư cách là vị thần cai quản vạn vật của Little Garden, tôi đã chọn như vậy.』

「Nhưng, tôi…」

『Có chuyện gì sao?』

「Thay vì đánh bại cô ấy, tôi nghĩ tôi muốn cứu cô ấy. Dù nhận được sức mạnh to lớn, nếu tôi giết cô ấy, chắc chắn bọn họ… Krovanh và Nakri, sẽ căm hận tôi và tìm cách trả thù. Như vậy thì chẳng có gì thay đổi cả. Bọn họ cũng sẽ không được cứu rỗi. Tôi muốn cứu cô ấy, cứu cả bọn họ nữa. Giống như Karen đã được cứu rỗi ở Little Garden. Giống như tôi đã trở thành một Võ sĩ (Slayer) và có được ước mơ ở Little Garden. Tôi muốn bọn họ cũng được sống ở đây và có được ước mơ.」

『Kisaragi Hayato, anh quả là một người rất tốt bụng. Thật tuyệt vời. Quả nhiên anh rất xứng đáng là một người hùng. Vậy thì, chỉ còn cách tước đi ý chí chiến đấu của cô ta và khiến cô ta giải trừ vũ trang thôi. Đúng rồi, sao không làm như một người hùng, hôn cô ta và truyền tải suy nghĩ của mình vào virus Variant của anh, để gửi gắm tình cảm đó của anh nhỉ?』

Liza cười khúc khích.

「Hôn ư, làm sao mà…」

Hayato liếc nhìn về phía Emile.

『Nếu anh ngại Emile Crossfode, thì hãy thuyết phục cô bé đó đi. Với sức mạnh của tôi, có lẽ anh có thể thuyết phục cô ta bằng 《Cảm ứng》 ngay cả khi đang chịu đòn tấn công của cô gái kia. Việc để họ xuất kích cũng là quyết định và trách nhiệm của tôi. Tôi đã không ngờ Vitaly lại chuẩn bị chu đáo đến vậy. Vì thế, nếu anh muốn chấp nhận họ, với tư cách là vị thần của Little Garden, của thiên đường nhỏ bé này── của 《Vùng đất lý tưởng (Utopia)》 mà chị Claire đã tạo ra, tôi sẽ cho phép điều đó.』

「Ể…」

『Vậy thì, Kisaragi Hayato──』

Liza quỳ xuống đất, dùng hai tay chạm vào má Hayato, người đang trong tư thế nửa ngồi nửa quỳ, như thể đang ôm lấy khuôn mặt cậu.

『Emile Crossfode không nhìn thấy tôi. Vì vậy, sẽ không có vấn đề gì đâu.』

「Cá──」

Liza cười tinh nghịch rồi hôn lên môi Hayato.

Và rồi, cô bé hóa thành những hạt ánh sáng và tan biến.

Sau đó, thật kỳ lạ.

Thời gian đã ngừng lại bắt đầu chuyển động, và sức mạnh quay trở lại cơ thể Hayato.

「Haya, to…?」

Emile chống thanh 《Phi Yến (Hien)》 xuống đất như một cây gậy để đứng dậy, và tỏ ra kinh ngạc khi nhìn thấy Hayato.

Cũng phải thôi, vì tất cả vết thương trên người Hayato đã được chữa lành.

(Cái gì thế này… Đây là sức mạnh mà Liza đã cho mình sao…?)

Cậu có cảm giác sức mạnh đang trào dâng từ sâu trong cơ thể.

Nhờ bài hát của Sakura và Karen, cậu cũng không còn đau đầu nữa.

「…Quả nhiên, với thế này thì có thể chiến đấu được rồi.」

──Hayato, anh có nghe thấy bài hát của chúng em không?

Cùng với tiếng hát, suy nghĩ của Sakura vang vọng trong đầu cậu.

「Ừ, anh nghe thấy rõ mà.」

Có lẽ lời nói của cậu sẽ không đến được với Sakura.

Nhưng cậu không thể không đáp lại.

──Anh trai! Nếu là anh trai, chắc chắn anh sẽ làm được điều gì đó!

「Tất nhiên, anh sẽ làm được!」

Cùng lúc đáp lại giọng nói của Karen, cơ thể Hayato tỏa ra ánh sáng.

Một ánh sáng màu xanh lam, khác với mọi khi.

Vũ trang bao phủ toàn bộ cơ thể Hayato.

Lần thứ hai──

Vũ trang hoàn toàn nhờ sức mạnh của Liza.

Hayato hướng ánh nhìn về phía Nesat.

Cô ta đang cắm hai thanh kiếm trong tay xuống đất để giữ thăng bằng và rên rỉ trong đau đớn.

「Bài hát này… đầu… đau quá…! Cái quái gì thế này… A… Á, AAAA aaaa AAaaa!!」

Vừa la hét, Nesat vừa nhắm vào Emile vẫn còn ngã trên mặt đất và vung thanh kiếm nhọn ở tay phải lên.

(──Nguy rồi!!)

Hayato vội vàng hạ tấm che mặt xuống và đạp đất lao tới.

(Cơ thể, nhẹ kinh khủng…)

Ngay cả bản thân cậu cũng phải kinh ngạc.

Trong nháy mắt, Hayato đã đến được chỗ Nesat và dùng 《Phi Yến (Hien)》 đỡ lấy thanh kiếm của cô ta.

Và rồi, thật kỳ lạ.

Cảm xúc của Nesat cùng với năng lượng chảy vào trong Hayato.

『Tại sao, lại cản đường…!』

「Thì, nếu thấy đồng đội định làm hại đồng đội, đương nhiên phải cản đường rồi.」

『Đồng đội? Đối với chúng tôi, các người là kẻ thù! Để bảo vệ Krovanh và những người khác, chúng tôi phải chiến đấu…!』

Nesat rút thanh kiếm nhọn hình lưỡi liềm về, rồi dùng thanh kiếm ở tay còn lại tấn công Hayato.

「Không phải!!」

Hayato vừa đỡ đòn vừa hét lên.

「Nhớ lại đi! Lần trước chiến đấu, hội trưởng của bọn tôi đã nói rồi mà. Chúng tôi không bắt giữ các người, mà là bảo hộ các người!」

「…Ư… bảo hộ…?」

Đó không phải là thứ chảy vào trong đầu cậu.

Đó là những lời thốt ra từ miệng của Nesat.

「Đúng vậy, bảo hộ!」

「Nhưng, Võ sĩ (Slayer) là kẻ thù… nhốt chúng tôi vào những nơi như nhà tù, đối xử với chúng tôi như nô lệ──」

「Little Garden đã không bỏ các người vào tù mà. Dù có quản thúc, nhưng không giam cầm. Họ không chia rẽ ba người các người, cũng không ép buộc cướp đi Hundred khỏi mắt cô, đúng không!」

「A…」

Hai cánh tay của Nesat run lên trước kiếm áp của 《Phi Yến (Hien)》.

「Hơn nữa, là Krovanh thì phải…? Vừa nãy, hắn đã nói rồi mà. Sẽ cùng chiến đấu với chúng tôi. Vì vậy, chúng ta là đồng đội. Không cần phải chiến đấu nữa. Nên tôi sẽ cứu cô!」

「…Cứu, tôi…?」

「Đúng vậy, chúng tôi sẽ cứu cô.」

「Cứu, Vitaly cũng đã nói vậy! Vậy mà!」

Thanh kiếm nhọn ở tay kia lại được giơ lên.

Đôi mắt màu vàng kim của cô ta tỏa sáng rực rỡ, và năng lượng màu đen bao trùm toàn thân bùng lên dữ dội như ngọn lửa.

「Chúng tôi khác! Little Garden tuyệt đối sẽ không lợi dụng các người vì mục đích riêng!」

「Nói dối…! Làm sao, có thể tin được! Chúng tôi, ngoài bản thân ra, đã không còn ai…!」

Thanh kiếm nhọn đập vào 《Phi Yến (Hien)》 được giơ lên trước trán.

Kiếm áp từ hai thanh kiếm kèm theo năng lượng là rất lớn.

Vậy nhưng, 《Phi Yến (Hien)》 tỏa sáng màu xanh lam vẫn mạnh hơn.

「Chỉ một lần cuối cùng thôi, hãy tin tôi. Cả hội trưởng, cả chúng tôi, cả Sakura và Karen đang hát bài hát này, cả mọi người ở Little Garden, chắc chắn sẽ chấp nhận các người. Ở đây không phân biệt chủng tộc hay quốc tịch. Là nơi mà mọi người đều có thể sống bình đẳng!」

Hai thanh kiếm nhọn bị 《Phi Yến (Hien)》 hất tung lên trời.

Mũi kiếm theo đà đó lao tới Nesat, phá tan lớp giáp che một bên mắt trông như miếng bịt mắt của cô ta.

「A…」

Hai tay Nesat buông thõng xuống đất.

Từ con mắt đã lấy lại được ánh sáng, một giọt nước mắt lăn dài.

「…Thật sự, sẽ chấp nhận chúng tôi sao?」

「Tất nhiên rồi. Vì chúng ta là đồng đội mà.」

「…Đồng, đội…」

Giọt nước mắt lăn trên má, rơi xuống đất và tan ra, cùng lúc đó, vũ trang của cô ta cũng được giải trừ.

「…Ối.」

Hayato dùng hai tay đỡ lấy Nesat đang sắp khuỵu gối ngã xuống đất.

Emile đã đứng dậy, loạng choạng bước đến chỗ họ.

「…Hayato, rốt cuộc đã có chuyện gì vậy? Vết thương của cậu đã lành, và từ người cậu còn phát ra hào quang màu xanh nữa…」

「À thì, chuyện đó là──」

Khi Hayato định trả lời, 《Cảnh báo Khẩn cấp (Emergency Call)》 vang lên từ chiếc nhẫn không dây của cả hai.

※※※

Lúc đó, tại Trụ sở An ninh (Briefing Room), Claire đang trán đẫm mồ hôi, cố gắng nắm bắt tình hình.

Dù đang đứng ở đây với tư cách là người đại diện cho Little Garden, nhưng kể từ khi vụ khủng bố bắt đầu, cô vẫn chưa làm được gì ra hồn. Thậm chí, bây giờ đầu óc cô còn không thể suy nghĩ tỉnh táo vì tạp âm (noise) đang vang vọng trong đầu.

(Cái tạp âm (noise) này, cũng là cái bẫy do Vitaly giăng ra sao?)

Tại Trụ sở An ninh (Briefing Room), người bị ảnh hưởng bởi tạp âm (noise) chỉ có các Võ sĩ (Slayer).

Nghĩa là, có một loại sóng âm nào đó có hiệu quả với Võ sĩ (Slayer) đang được phát ra từ đâu đó.

(Nơi này ở dưới lòng đất nên có vẻ hiệu quả ít hơn so với các Võ sĩ (Slayer) khác, nhưng mà…)

Trên màn hình camera, hình ảnh các Võ sĩ (Slayer) đang khổ sở vì tạp âm (noise) được chiếu lên.

Họ trông không có vẻ gì là đang trong tình trạng có thể giao chiến với Hình nhân (Replicant).

(Phải nhanh chóng tìm ra nguyên nhân và làm gì đó…)

Tuy nhiên, cô không biết sóng âm này được phát ra từ đâu.

Dường như cũng có một loại sóng điện từ bất thường nào đó đang được phát ra, hình ảnh từ nãy đến giờ cứ bị nhiễu, âm thanh cũng đứt quãng, và một số nơi còn không thể kết nối được.

(Dù ở đây cũng không làm được gì, nhưng trong tình trạng này, dù có lao ra chiến trường cũng chỉ là vô dụng thôi nhỉ…)

Claire cảm nhận sự bất lực của mình và dùng tay phải ôm trán.

Lúc đó, cô bắt đầu nghe thấy bài hát của Sakura và Karen.

「…Đây là?」

「Có vẻ như Souffle Clearrail đang phát âm thanh đến tất cả những nơi có thể kết nối bằng đường truyền có dây… Không biết cô ấy định làm gì nhỉ?」

「Không lẽ, cô ấy định dùng bài hát để át đi tạp âm (noise) sao…」

Người nói điều đó là Chris.

Ngay lập tức, Claire chợt nhận ra.

「Đúng vậy ạ, quả thật tạp âm không còn nghe thấy nữa, và cơn đau đầu cũng…」

「Lần này chúng ta được cứu nhờ ý tưởng của họ rồi.」

「Vâng…」

Claire gật đầu với Erika và nói tiếp.

「Chris, phía thông tin liên lạc thế nào rồi? Có thể xác nhận tình hình của các Võ sĩ (Slayer) khác không…」

「Đã xác nhận được tình hình của các Võ sĩ (Slayer) trên boong tàu. Dường như mọi người đều an toàn. Hơn nữa, có lẽ nhờ giọng hát của Sakura-san và Karen-san mà những con Loại Ong Bắp Cày (Hornet) được cho là đã tạo ra tạp âm (noise) đều đã rơi xuống đất hoặc mặt biển, ngừng hoạt động hoặc đã phát nổ. Các Hình nhân (Replicant) trên boong tàu dường như đã bị các Võ sĩ (Slayer) được bài hát cổ vũ tinh thần tiêu diệt hết rồi ạ. Liên lạc cũng đã được khôi phục, hiện tại có yêu cầu liên lạc từ Claudia-san. Tôi sẽ kết nối đến chỗ Claire-sama ngay bây giờ.」

「Mọi người nghe thấy không? Xin chúc mừng đã tiêu diệt hết Hình nhân (Replicant). Tuy nhiên, chúng tôi vẫn chưa nắm bắt được toàn bộ tình hình. Những người không bị thương xin hãy chờ tại chỗ, như vậy sẽ giúp ích rất nhiều.」

『Vậy có nghĩa là vẫn chưa biết tình hình của Emile-sama và những người khác sao ạ? Nếu vậy, tôi sẽ đến đó ngay, xin hãy cho tôi biết họ đang ở đâu!』

Cuộc nói chuyện giữa Claire và Claudia được mở cho tất cả các Võ sĩ (Slayer). Vì vậy, Reitia đang nghe đã chen vào.

『Nếu vẫn chưa kết thúc, tôi và Fritz cũng sẽ đến chỗ Hayato và Emile. Cho chúng tôi biết địa điểm đi!』

『Claudia Loetti, Reitia Saint-Émilion. Tôi hiểu cảm giác của hai người, nhưng năng lượng của hai người đã gần cạn kiệt. Vì vậy, thay vào đó, tôi sẽ──』

Dù vẫn chưa biết nơi ở của Vitaly Tynyanov, nhưng tình hình chiến sự đã tạm lắng.

Trong tình hình này, có lẽ giao lại chỉ thị cho Erika và Chris rồi mình đến chỗ Kisaragi Hayato và Emile Crossfode cũng không có vấn đề gì.

Dù sao thì, cô cũng không biết tình hình của ba cựu Kẻ săn trộm (Hunter)── những Variant nhân tạo mà cô đã ra quyết định cho xuất kích.

Cô phải chịu trách nhiệm cho việc đó.

Vì vậy, cô sẽ tự mình xuất kích──

Ngay khi cô định tuyên bố như vậy, một cảnh báo cuộc gọi đến vang lên bên tai.

(Lẽ nào, là Kisaragi Hayato!?)

Cô hy vọng và hướng mắt về màn hình phía trước.

Nhưng, cái tên hiển thị ở đó là Judal Harvey.

Claire nheo mắt lại và mở đường truyền.

『Chào, Claire. Lần này có vẻ em đã khá vất vả nhỉ.』

Giọng nói vang lên rất vui vẻ.

Trong tình huống này mà nói cái gì vậy, Claire nhíu mày.

Đương nhiên, giọng điệu của cô cũng trở nên gay gắt.

「Có chuyện gì vậy, onii-sama? Dù tình hình chiến sự đã tạm lắng, nhưng vẫn chưa phải là lúc để nói đùa đâu ạ.」

『Anh không có ý định nói đùa đâu.』

「Vậy ngài nói thế là có ý gì ạ?」

『Kẻ chủ mưu của vụ việc này, Vitaly Tynyanov, đã tự sát rồi.』

「Cái gì ạ!」

『Tình hình chiến sự sẽ không thể xấu đi thêm nữa đâu. Vụ việc bên này anh và Charlotte Dimandias sẽ xử lý. Việc còn lại giao cho em và những binh lính ưu tú của em đấy.』

「Đợi đã, Judal! Onii-sama!」

Cô định hỏi chi tiết nhưng đường truyền đã bị ngắt.

Dù có yêu cầu gọi lại cũng bị từ chối.

「Rốt cuộc là sao chứ…」

Ngay sau khi Claire lẩm bẩm, Chris báo tin vui với giọng nói hồ hởi.

「Claire-sama, tất cả các đường truyền vô tuyến đã được khôi phục, và đã xác nhận được vị trí của Hayato-san và những người khác. Dường như cả Hình nhân (Replicant) và Loại Ong Bắp Cày (Hornet), tất cả Savage đều đã bị tiêu diệt rồi ạ!」

「Thật sao!」

「Tôi sẽ mở đường truyền với Hayato-san và mọi người ngay bây giờ.」

Hình ảnh của Hayato và những người khác hiện lên trên màn hình phía trước, và khuôn mặt của Claire rạng rỡ hẳn lên.

「Có nghe thấy không, Kisaragi Hayato và Emile Crossfode! Tôi là Chủ tịch Hội học sinh Little Garden, Claire Harvey đây!」

『Nghe thấy rõ, hội trưởng.』

Hayato đáp lại và cùng với Emile bắt đầu kể về trận chiến với Hình nhân (Replicant) và ba Variant nhân tạo.

「…Thì ra đã có chuyện như vậy. Người ra lệnh cho Charlotte Dimandias đưa Hundred và chấp thuận việc cử ba người họ đi là tôi. Tôi phải thừa nhận sai lầm trong quyết định của mình. Thực sự, xin lỗi hai em.」

『Hơn thế nữa, hội trưởng, tình hình chiến sự tổng thể thế nào rồi? Bọn tôi bây giờ phải làm gì đây?』

「Phải rồi, tôi vẫn chưa nói cho hai em nhỉ. Tất cả Savage ở mọi nơi đều đã bị tiêu diệt. Anh trai tôi cũng đã liên lạc báo rằng đã bắt được kẻ chủ mưu của vụ khủng bố này, Vitaly Tynyanov. Đến đây, trận chiến kết thúc.」

『Vậy sao, may quá…』

Emile, người đặt câu hỏi, mỉm cười và thở phào nhẹ nhõm.

『Ừm, thật sự là vậy.』

Hayato cũng gật đầu và thở phào.

「Vậy thì, tôi sẽ ngắt đường truyền một lát. Tôi phải thông báo cho cư dân và khách tham quan (guest) của Little Garden về việc dỡ bỏ tình trạng khẩn cấp qua hệ thống phát thanh toàn thể. Chris, chuyển sang phát thanh toàn thể đi.」

「Vâng, đã chuyển xong ạ.」

Chris trả lời.

Sau đó, Claire bắt đầu nói với giọng điệu nghiêm túc.

『Gửi toàn thể cư dân của Little Garden và các vị khách tham quan (guest), tôi, nhân danh Chủ tịch Hội học sinh Little Garden, Claire Harvey, xin thông báo. Kể từ thời điểm này, tình trạng khẩn cấp được dỡ bỏ. Little Garden đã được bảo vệ khỏi mối đe dọa của cuộc tấn công khủng bố. Tôi xin nhắc lại──』

Trong lúc cô lặp lại việc dỡ bỏ tình trạng khẩn cấp, những tiếng reo hò vang lên từ khắp mọi nơi, điều này có thể xác nhận qua màn hình trong phòng an ninh.

「Vậy là mọi chuyện đã thực sự ổn thỏa rồi nhỉ.」

Ngay khi kết thúc phát thanh, Claire ngả sâu người vào lưng ghế và thở ra một hơi thật dài.

Lúc đó, một cuộc gọi từ đấu trường truyền đến.

『Hội trưởng, vậy thì có thể bắt đầu lại buổi biểu diễn được không? Khán giả cũng đang quay trở lại rồi.』

「Ể…」

『Hội trưởng, tôi cũng xin chị.』

Cuộc gọi tiếp theo là từ Hayato.

『Chúng ta đã hứa rồi mà. Rằng sẽ nhanh chóng giải quyết vụ việc và tiếp tục lễ hội thành lập.』

「Đúng là vậy, nhưng mà…」

Lại có một cuộc gọi đến.

Lần này là từ Charlotte Dimandias.

『Dù một số tòa nhà và cơ sở vật chất có bị hư hại, nhưng không có ai thiệt mạng. Kẻ thực hiện vụ khủng bố cũng đã bị bắt và an toàn đã được đảm bảo, vậy thì tiếp tục cũng không có vấn đề gì đâu nhỉ.』

「…Charlotte, cả cô cũng…」

『Buổi biểu diễn như bước đầu tiên cho việc phục興 Little Garden, mọi người đều muốn xem đúng không? Thấy sao nào!』

Đáp lại lời kêu gọi của Sakura, một tràng reo hò lớn vang lên khắp đấu trường.

Hình ảnh của đấu trường cũng được truyền đến cho Claire.

Khán giả dường như đang mong muốn buổi biểu diễn── và Lễ hội Garden's Festa được tiếp tục.

『Hội trưởng, xin chị.』

Hayato và Emile nói.

『Tôi cũng xin chị.』

Reitia cũng nối lời.

Fritz và những người khác dường như cũng có cùng suy nghĩ.

「──Mà, không lẽ đường truyền này là…」

Chris trả lời câu hỏi của Claire.

「Dường như nó không chỉ được mở ở đấu trường, mà là toàn bộ Little Garden.」

「C-Cái gì ạ!」

「Từ các Võ sĩ (Slayer) trên boong tàu, đến các cư dân và khách tham quan (guest) đang sơ tán trong hầm trú ẩn, đều có những lời yêu cầu tiếp tục buổi biểu diễn── và Lễ hội Garden's Festa được gửi đến. Claire-sama, ngài sẽ làm gì ạ?」

Tiếp sau lời của Chris, những hình ảnh trong hầm trú ẩn và của các Võ sĩ (Slayer) trên boong tàu lần lượt hiện lên trên các màn hình. Cũng có thể nghe thấy những giọng nói yêu cầu phát hình ảnh và âm thanh của buổi biểu diễn.

「Có vẻ như đây không phải là tình huống có thể nói hủy bỏ được rồi.」

Erika lẩm bẩm.

「...Phải rồi nhỉ.」

Claire đáp lời, khẽ thở dài rồi mỉm cười.

「Kirishima Sakura, cô có nghe thấy không? Tôi cho phép buổi biểu diễn được tiếp tục.」

『Tuyệt vời! Mọi người ơi, chúng ta được phép biểu diễn tiếp đó!』

Không chỉ khán đài mà toàn bộ Little Garden đều vang lên những tiếng hoan hô.

Thậm chí còn có thể nghe thấy những giọng nói như 「Cảm ơn Hội trưởng」.

「...Tôi chẳng làm điều gì đáng để được cảm ơn cả. Ngược lại, tôi còn rất vô dụng nữa.」

Tắt đường truyền, Claire lẩm bẩm.

Ngay lập tức, Erika lên tiếng bênh vực.

「Không có chuyện đó đâu ạ. Claire-sama đã làm hết sức mình trong hoàn cảnh này. Người nên tự hào vì đã cứu Little Garden khỏi tình thế nguy cấp.」

「Đúng vậy đó, Claire-sama.」 Chris tiếp lời. 「Miễn là kết thúc tốt đẹp thì mọi chuyện đều tốt đẹp cả. 《LIZA》 cũng nói vậy đó ạ.」

Claire kiểm tra nhật ký của 《LIZA》.

── Chị ơi.

── Cảm ơn chị đã bảo vệ Little Garden.

「A...」

Claire bất giác đưa tay lên che miệng.

Rồi cô ngước nhìn lên bầu trời.

Đó là để ngăn những giọt nước mắt chực trào ra.

『Vậy thì, chúng ta hãy bắt đầu lại buổi biểu diễn nào! Để cảm ơn những Võ sĩ đã bảo vệ Little Garden, và để lấy lại tinh thần cho công cuộc tái thiết, chúng ta hãy cùng nhau khuấy động không khí một cách thật tươi sáng, khỏe khoắn và vui vẻ nhé! Karen-chan, em chuẩn bị xong chưa?』

『V-vâng ạ!』

Giọng hát của Sakura và Karen-chan vang vọng khắp Little Garden.

「Một bài hát thật khỏe khoắn và hay ạ.」

Giữa những âm thanh vang vọng, Chris bắt chuyện với Claire.

Nhưng, Claire không có phản ứng gì.

Cô chỉ ngồi ngả sâu vào ghế, ngước nhìn lên trần nhà và không hề cử động.

「Chị ơi, Claire-sama...?」

「...Hở?」

Bị gọi thêm lần nữa, Claire mới có phản ứng.

「Chẳng lẽ người mệt rồi ạ? Nếu vậy thì người có thể trở về phòng Hội trưởng nghỉ ngơi một lát.」

「À, ừm... Phải rồi nhỉ.」

Claire đứng dậy, dùng tay áo đồng phục dụi mắt rồi thầm nghĩ.

(Thì ra dù là vui mừng, nước mắt cũng vẫn có thể rơi...)