Cha và con gái / Công viên kỷ niệm / Giáo hoàng và vị hôn phu
「Mừng ngài trở về, Emilia-sama!!」
Người chào đón Hayato và Emilia khi họ bước xuống từ cầu thang được nối với chiếc máy bay vận tải vừa hạ cánh xuống sân bay Heathria là Claudia Loetti, một Võ sĩ (Slayer) thuộc quân đội Gudenburg.
「Claudia này vẫn luôn chờ đợi ngày Emilia-sama trở về!」
Cô vừa nói vừa ôm chầm lấy Emilia như thường lệ, rồi liếc xéo Hayato.
「Còn cậu, cậu đến đây làm gì, Kisaragi Hayato?」
「À thì, tôi được Emilia bảo là hãy đi cùng...」
Nói cách khác là người đi kèm.
Tuy nhiên, cũng không hẳn chỉ có vậy.
Cậu đã được hội trưởng giao cho nhiệm vụ đưa Emilia trở về Little Garden.
「Claudia, đừng đối xử thô lỗ với Hayato. Nếu cậu còn đối xử tệ bạc như vậy, tớ sẽ quay về Little Garden ngay lập tức.」
「Đúng vậy đó, Claudia. Nhờ có Hayato-sama đi cùng mà Emilia-sama mới chịu quay về đây. Không nên đối xử thô lỗ với cậu ấy như vậy.」
Tiếp lời Emilia, Gerard Kilfertal, một quan chức cấp cao của chính phủ Gudenburg, vừa cười sang sảng ha hả vừa nói.
Lúc này Hayato mới để ý đến sự hiện diện của ông.
「Lâu rồi không gặp, Kilfertal-san.」
「Chào mừng cậu, Kisaragi Hayato. Chào mừng đến Gudenburg của chúng tôi. Và Emilia-sama, mừng ngài đã trở về.」
「Vâng, cháu về rồi đây.」
Nghe câu trả lời của Emilia, Kilfertal bắt đầu cất bước.
「Chúng tôi đã chuẩn bị xe ở đây. Xin mời đi theo tôi.」
Hayato và Emilia được Kilfertal dẫn đường và lên một chiếc xe sang màu đen có tài xế riêng.
Claudia và Kilfertal cũng đi cùng.
Không biết đây đã là lần thứ mấy cậu ngồi trên một chiếc xe như thế này. Có lẽ cũng nhiều như đi máy bay... không, có khi còn nhiều hơn. Hồi đầu cậu còn thấy không quen, nhưng giờ đã quen hơn nhiều rồi.
Thời gian di chuyển từ sân bay Heathria đến cung điện, nơi nhà vua Gudenburg, quốc chủ của Liên bang Britannia, sinh sống, mất khoảng mười lăm phút.
Chiếc xe sang lướt qua khu phố trung tâm với nhiều tòa nhà văn phòng san sát.
「Khu này... có vẻ không thay đổi nhiều so với hồi đó nhỉ...」
Hayato vừa nhìn ra ngoài cửa sổ vừa lẩm bẩm.
Hồi đó, dĩ nhiên là mười năm trước.
「Vì khu vực bị thiệt hại trong 『Cuộc Chạm trán Thứ hai (Second Attack)』 là khu phố cổ ạ.」
Ngay sau khi Claudia trả lời.
*Turu ru ru, turu ru ru ru...* tiếng chuông điện tử vang lên trong xe.
「A, của mình.」
Hayato lấy chiếc PDA đang rung trong túi áo ngực ra.
Trên màn hình hiện tên Kirishima Sakura.
Cô là một thần tượng nổi tiếng thế giới với biệt danh 『Vu nữ Công chúa của Xứ sở Mặt trời mọc (Oriental Wizard)』, đồng thời cũng là học sinh ưu tú của Little Garden. Và cô tự xưng là một người bạn thuở nhỏ khác của Hayato, cũng là tiền bối trong công ty quản lý của Kisaragi Karen, em gái Hayato, người vừa bắt đầu hoạt động với tư cách thần tượng.
『Alô, Hayato? Cậu đến Gudenburg chưa?』
Ngay khi cậu nhấn nút nhận cuộc gọi, một giọng nói đầy năng lượng vang lên.
Dĩ nhiên, đó là giọng của Kirishima Sakura.
「Gì thế, tự nhiên gọi. Mà không phải cậu đang trong tour diễn à? Với lại, sao cậu biết tôi đang ở Gudenburg?」
『Tất nhiên là tớ nghe từ Karen-chan rồi. Và rồi, tớ nghĩ đây chính là định mệnh!』
「...Hả, định mệnh?」
『Đúng, định mệnh. Destiny. Cậu biết tại sao không?』
「Không, tớ không biết...」
『Uầy, vậy tớ cho gợi ý nhé. Đố cậu biết bây giờ tớ đang ở nước nào?』
「Tự nhiên hỏi thế sao tớ biết được.」
「Sao lại không trả lời ngay được chứ! Ít nhất cũng phải nắm được lịch trình tour diễn của tớ chứ!」
「Không, cậu nói thế thì tớ cũng chịu...」
「Vậy thì đoán đi. Đoán sai thì hẹn hò một lần.」
「Hẹn hò gì chứ...」
Ngay lúc Hayato vừa nói xong, cậu cảm thấy một luồng sát khí từ bên cạnh.
Quay sang nhìn, cậu có thể thấy một Emilia với gương mặt tựa như quỷ Hannya.
Thời gian trôi qua chưa đầy ba giây, nhưng có vẻ như đã hết giờ.
『Bíp bíp, hết giờ rồi. Bây giờ tớ đang ở Louvre, thủ đô của Vương quốc François đó. Cách Gudenburg chỉ một chuyến tàu cao tốc thôi. Hơn nữa, buổi diễn của tớ là ngày mốt. Ngày mai tớ rảnh, nên nếu được thì tớ muốn gặp Hayato...』
「Đưa đây.」
Giọng nói thật đanh thép.
「Đã bảo đưa đây.」
Emilia nói lại một lần nữa rồi giật lấy chiếc PDA từ tay Hayato đang ngỡ ngàng.
「A lô...」
Giọng cô trầm và tỏ rõ sự khó chịu.
Dù vậy, Sakura dường như đã nhận ra ngay đó là giọng của Emilia.
『Cái... sao cô lại trả lời hả, con mèo ăn vụng kia! Đưa máy cho Hayato-kun ngay!』
「Không thích. Mà mèo ăn vụng là sao chứ!」
『Người ta chẳng hay nói kẻ dối trá là khởi đầu của phường trộm cắp sao. Cô giả trai lừa dối để tiếp cận Hayato-kun, còn định cướp đi trái tim của cậu ấy nữa!』
「Tớ đã giải thích là có nhiều lý do rồi mà. Mọi người cũng đã chấp nhận rồi còn gì...」
『...Mọi người? Tớ thì chưa chấp nhận đâu nhé. Và có vẻ như những học sinh từng say mê Hayato-kun, hay những người từng ngưỡng mộ một ‘cậu trai’ như cô cũng chưa chấp nhận đâu thì phải?」
「Ực...」
Vì đó là sự thật, Emilia cứng họng.
Không chỉ trong trường mà ở những nơi khác, cô cũng thỉnh thoảng bị nói xấu sau lưng hoặc nhận những ánh mắt lạnh lùng.
『Mà thôi, đưa máy cho Hayato-kun đi. Tớ muốn chốt lịch cho ngày mai.』
「Hayato có nhiệm vụ với tớ nên không rảnh đâu. Vì vậy, buổi hẹn ngày mai không được. Hết chuyện!」
『Nhiệm vụ gì chứ? Từ mấy giờ đến mấy giờ? Cô cũng đi cùng suốt à?』
「Bí mật quân sự nên không nói được đâu. Tóm lại, Hayato không có thời gian. Vậy nhé!」
Ngắt cuộc gọi, Emilia trả lại chiếc PDA cho Hayato.
「Tớ đã chuyển sang chế độ im lặng rồi. Dù sao thì chúng ta đang làm nhiệm vụ mà.」
「Cậu này...」
Lát nữa phải xin lỗi Sakura mới được.
Vừa nghĩ vậy, Hayato vừa cất chiếc PDA vào túi.
Đúng lúc đó, chiếc xe dừng lại.
Nhìn ra ngoài cửa sổ, cậu nhận ra đó là một trạm kiểm soát.
Tuy nhiên, họ không bị kiểm tra gì đặc biệt.
Tài xế ló đầu ra nói vài câu với người bảo vệ vừa đến gần, rồi chiếc xe lại lăn bánh, đi qua một cánh cổng khổng lồ.
「Từ đây là khuôn viên của cung điện.」
Chưa đầy một phút sau khi Claudia cho biết, một tòa nhà khổng lồ đã hiện ra.
Chiếc xe dừng lại trước tòa nhà.
「Đến nơi rồi. Mời xuống xe.」
Kilfertal ngồi ở ghế phụ xuống xe trước, rồi mở cửa ghế sau cho Hayato và những người khác.
Sau đó, Claudia, Emilia và Hayato lần lượt bước xuống.
「Đây là... cung điện nơi cha cậu sống sao...」
Hayato ngước nhìn cung điện trước mắt và lẩm bẩm.
Dinh thự của tổng đốc quần đảo Zwei đã rất hoành tráng rồi, nhưng nơi này chắc phải lớn gấp năm lần. Nó có hình dạng như ba tòa nhà nối liền nhau, một công trình kiến trúc vô cùng xa hoa.
「Tớ cũng từng sống ở đây một thời gian ngắn.」
Ngay sau khi Emilia nói vậy.
「Lâu rồi không gặp, công chúa.」
Người lên tiếng là một cô gái trong trang phục hầu gái.
Trông cô trạc tuổi Emilia. Dáng người thấp, tóc đen cắt kiểu bob, trên mũi có vài nốt tàn nhang mờ. Vẻ mặt của Emilia bừng sáng khi nhìn thấy cô gái.
「Kate! Lâu rồi không gặp. Cậu khỏe không?」
「Vâng, tất nhiên rồi ạ. Sau khi công chúa rời đi, em cũng có buồn một chút. Còn bị truy cứu trách nhiệm quản lý nữa.」
「A ha ha, xin lỗi, xin lỗi... À, phải giới thiệu với Hayato chứ. Đây là Kate, hầu gái riêng của tớ trong cung điện này và...」
「Không phải ‘từng là’ mà bây giờ vẫn là hầu gái riêng của ngài ạ.」
Kate xen vào rồi cúi đầu chào Hayato.
「Tôi là Kate Grumanche, hầu gái thuộc Cục Quản lý Hoàng gia. Tôi được lệnh sẽ chăm sóc cho Hayato-san trong thời gian ngài ở đây. Rất mong được giúp đỡ.」
「À, tôi mới là người cần được giúp đỡ... Mà, cô biết tôi sao?」
「Vì em đã được nghe rất nhiều chuyện từ công chúa ạ.」
「Này, này Kate, đừng có nói những chuyện không cần thiết chứ!」
Emilia đỏ bừng mặt.
Rốt cuộc cô ấy đã kể những gì vậy.
「A ha ha, vậy thì thưa công chúa, trước hết chúng ta hãy đi thay đồ đã. Ngài không thể diện kiến Bệ hạ trong bộ dạng này được.」
「...Ể, tại sao? Cứ mặc đồng phục cũng được mà.」
「Không được ạ. Đây là cuộc đoàn tụ cha con sau bao ngày xa cách mà. Hơn nữa, chúng ta cũng nên cho Hayato-sama thấy dáng vẻ đáng yêu của tiểu thư chứ. Hayato-san cũng muốn thấy dáng vẻ đáng yêu của tiểu thư mà, phải không?」
「Ể... Muốn thấy thì... cũng có muốn...」
Rốt cuộc là bộ đồ gì nhỉ? Cậu không thể ngừng tò mò.
「Ngài thấy chưa, tiểu thư. Vậy nên, chúng ta đi nào!」
「Oái! Hayato, cứu tớ!」
Hayato chỉ có thể đứng nhìn Emilia bị Kate kéo đi.
「Vậy thì Hayato-sama, chúng ta hãy đợi Emilia-sama thay đồ trong phòng khách nhé.」
Phòng chờ mà Kilfertal dẫn cậu đến là một căn phòng xa hoa đúng như vẻ ngoài của cung điện, với tường và thảm màu đỏ rực, bàn ghế cổ.
Trên tường treo một bức tranh lớn trông cũng rất đắt tiền.
Không gian bên trong lặng như tờ.
Trong phòng chỉ có Claudia, Kilfertal và Hayato. Vì không mấy thân thiết nên họ chẳng tìm được chủ đề gì để nói.
Cả tình huống này, lẫn việc sắp phải diện kiến nhà vua, đều khiến Hayato không thể bình tĩnh nổi.
Hayato nhấp một ngụm nước trong chiếc ly được một cô hầu gái mang vào khi họ mới bước vào phòng, đặt trên chiếc bàn trước mặt.
(Mình không hợp với nước có ga cho lắm...)
Cậu đã do dự khi thấy bọt khí, và đúng như cậu nghĩ, đó là nước có ga.
Khi cậu đang nhìn quanh phòng một lần nữa, tiếng gõ cửa cộc cộc vang lên.
「Xin lỗi đã để mọi người phải đợi.」
Cánh cửa mở ra, Kate bước vào rồi gọi ra phía hành lang.
「Công chúa.」
「À, ừm...」
Được Kate thúc giục, Emilia rụt rè bước vào phòng, trên người mặc một chiếc váy diềm xếp nếp cầu kỳ, trông như một nàng công chúa bước ra từ truyện cổ tích.
「Thế nào, Hayato-sama? Ngài có xiêu lòng lần nữa không?」
「À, nói sao nhỉ, tớ chợt nhận ra cậu đúng là một công chúa thực sự...」
「Huhu...」
Emilia đỏ bừng mặt và cúi gằm xuống.
「Mặc mấy bộ này, tớ thấy không thoải mái chút nào. Cái váy này dài quá...」
「Không được đâu, công chúa! Thật là mất nết!」
Thấy Emilia bĩu môi và dùng hai tay nhấc nhẹ chiếc váy dài lên, Kate lập tức nhắc nhở.
「Tớ muốn thay đồ nhanh nên mau đến chỗ cha đi.」
「Thần hiểu rồi ạ. Hình như đã có thể diện kiến rồi, chúng ta đi thôi. Nhưng thưa công chúa, trước mặt Bệ hạ xin ngài đừng xưng ‘boku’ mà hãy xưng ‘watashi’ cho đúng phép tắc.」
「Huhu, biết rồi mà.」
「Vậy thì, chúng ta đi thôi.」
Được Kate dẫn đi, Hayato cùng Emilia rời khỏi phòng.
Claudia cũng sẽ đi cùng họ đến trước phòng ngủ của Vua Granard.
「Hayato, cuộc gặp với cha tớ cứ theo kế hoạch nhé.」
「Ờ, ờm...」
Khi đang đi trên hành lang, Emilia ghé tai thì thầm khiến Hayato nhớ lại kế hoạch để nhà vua chấp nhận hủy hôn.
Người yêu của Emilia, người đã cùng cô thề non hẹn biển.
Cậu sẽ diện kiến Vua Granard với vai diễn đó.
(Làm vậy có thật sự ổn không đây...)
Đó là lừa dối vua của một nước.
Nếu bị phát hiện nói dối, chắc chắn sẽ gặp rắc rối lớn.
Tuy nhiên, kế hoạch này cũng đã được hội trưởng chấp thuận.
Là một nhiệm vụ của một Võ sĩ thuộc Little Garden, cậu phải hoàn thành nó một cách trọn vẹn.
「Sau khi diện kiến Bệ hạ, ngài có muốn gặp các chị của mình không ạ?」
Kate hỏi Emilia.
「Thôi, khỏi đi. Mọi người chắc cũng chẳng muốn gặp một đứa như tớ đâu.」
「Này, Claudia.」
「Gì thế, sao lại ghé sát mặt tôi như vậy!」
Khi Hayato thì thầm vào tai, Claudia tỏ ra bối rối và lùi lại giữ khoảng cách với cậu.
Thái độ của cô như muốn nói, đừng lại gần tôi.
「À, tôi chỉ thắc mắc không biết mối quan hệ giữa Emilia và gia đình tệ đến thế sao.」
「Haizz...」
Nghe câu hỏi đó, Claudia thở dài một tiếng thật não nề.
「Cậu chưa nghe Emilia-sama kể gì về chuyện gia đình sao?」
「Tôi có nghe chuyện cô ấy mang dòng máu của nhà Wenz, rồi chuyện mẹ kế gì đó.」
「Đúng vậy. Trong hoàng tộc Gudenburg này, huyết thống là tất cả. Emilia-sama, người mang dòng máu của Vương quốc Wenz – hay nói đúng hơn là của những người bản địa sống trên đảo Britannia, là một người đặc biệt.」
Chính vì vậy, có người ghét Emilia, cũng có người muốn gả cô cho nhà Wenz.
Nhiều người cũng không có thiện cảm với Emilia, một thành viên hoàng tộc nhưng không tuân thủ quy tắc và đã rời khỏi cung điện, và tất nhiên cũng có những kẻ ghét cô vì là con của một người vợ lẽ.
「Làm hoàng tộc... cũng vất vả thật đấy...」
「Vì Vương quốc Gudenburg là một cường quốc lâu đời trong số các quốc gia Europia, và cũng là quốc chủ của Liên bang Britannia. Chính vì vậy mà Emilia-sama, với tư cách là tam công chúa, mới bị cuốn vào cuộc đấu tranh chính trị như thế này.」
Ngay khi Claudia thở dài với vẻ mặt nặng trĩu, Kate đang dẫn đường liền dừng bước.
Hayato và những người khác cũng dừng lại.
Kate gõ cộc cộc vào cánh cửa lớn và dày trước mặt.
「Bệ hạ, thần đã đưa tiểu thư Emilia và Kisaragi Hayato-sama đến.」
「Ồ vậy à, cuối cùng cũng đến rồi. Cho chúng vào đi.」
Một giọng nói trầm dày đáp lại từ phía bên kia cánh cửa. Chắc là của Vua Granard.
Hayato ngày càng căng thẳng.
「Thần đã rõ.」
Nói rồi, Kate mở cửa.
Trong căn phòng rộng lớn có thể thấy một ông lão đang nằm trên giường và một người đàn ông khoảng sáu mươi tuổi đứng cạnh.
「Công chúa, Hayato-sama, xin mời.」
Được Kate mời, Emilia và những người khác bước vào phòng ngủ của nhà vua.
「Thưa cha, đã lâu không gặp.」
Ngay khi cánh cửa đóng lại, Emilia cúi đầu chào nhà vua.
Tiếp đó, cô nhìn sang người đàn ông đứng cạnh.
「Blatt, cũng lâu không gặp. Chú giờ đã là Thủ tướng rồi nhỉ?」
Thái độ của Emilia rất ung dung.
Trái lại, Hayato từ nãy đến giờ vẫn không ngừng run rẩy.
Đây là lần đầu tiên cậu gặp vua của một nước, nên đương nhiên là vậy.
Giữa lúc đó, ánh mắt của nhà vua hướng về phía Hayato.
「Chàng thanh niên kia là ai vậy?」
「Đó là người rất quan trọng đối với con. Con đã nài nỉ cậu ấy đi cùng hôm nay.」
「Ồ.」
Ánh mắt của vị vua đang chu môi và của Thủ tướng Blatt đều đổ dồn về phía Hayato.
「Con giới thiệu được không?」
Cũng là Vua Granard lên tiếng.
「...Hayato.」
Emilia huých cùi chỏ vào bụng cậu.
Đó là tín hiệu bảo cậu chào hỏi.
Hayato làm theo những gì đã được dạy, quỳ xuống và cúi đầu chào.
「Thần là Kisaragi Hayato, học sinh năm nhất khoa Võ thuật của Little Garden. Thần là bạn cùng lớp với tiểu thư Emilia, con gái của Bệ hạ... và, ờm...」
「Hayato là bạn thuở nhỏ của con, và cũng là người đã cứu con khi con bị Savage tấn công và bị thương trong 『Cuộc Chạm trán Thứ hai (Second Attack)』 mười năm trước.」
Emilia nói đỡ lời cho Hayato đang ấp úng, rồi tiếp tục.
「Con đã luôn tìm kiếm Hayato. Và khi tìm thấy, con đã theo cậu ấy vào học tại Little Garden.」
「Hừm.」
Ánh mắt nhà vua lại một lần nữa hướng về phía Hayato.
Cậu nuốt nước bọt ực một tiếng.
「Vậy, Emilia, tại sao con lại đưa cậu Kisaragi Hayato đó đến chỗ ta?」
「Vì con và cậu ấy đang hẹn hò với mục đích tiến tới hôn nhân ạ.」
Emilia dõng dạc tuyên bố.
「Vì vậy, lần này con trở về cũng là để thăm hỏi cha, nhưng con không có ý định sống trong cung điện này. Sau này, con vẫn muốn ở bên Hayato tại Little Garden. Con mong cha sẽ chấp thuận cho điều đó...」
「Khoan đã, công chúa, ngài đang nói gì vậy! Công chúa đã có một vị hôn phu là Douglas-sama...」
Thủ tướng Blatt xen vào với vẻ mặt vô cùng sốt sắng.
「Con muốn hủy bỏ hôn ước đó. Đó là lý do lớn nhất con quay trở về Gudenburg.」
「Hủy hôn sao!?」
Blatt hét lên một tiếng thất thanh rồi nhảy dựng lên.
「Dù là đùa thì nói những lời như vậy cũng là thất lễ với Douglas-sama, vị hôn phu của ngài đấy ạ!」
「Chú Blatt chắc cũng biết rõ đó không phải là lời nói đùa mà, phải không? Ngay từ khi còn ở trong cung điện, con đã luôn nói rằng mình không bao giờ thừa nhận hôn ước đó rồi.」
「Có thật không?」
Ánh mắt nghi ngờ của Vua Granard hướng về phía Blatt.
「C-công chúa đang nói gì vậy ạ! Là con gái hoàng tộc thì phải cống hiến cho đất nước. Ngài không biết đến câu ‘noblesse oblige’ sao? Nếu có thể tạo dựng mối quan hệ huyết thống với Vương quốc Wenz, thì trong thời đại hỗn loạn này, lãnh thổ sẽ được bảo vệ bởi nhiều Võ sĩ ưu tú, như thần đã nói nhiều lần...」
「Con không quan tâm đến chuyện đó. Con cũng muốn nói như vậy, nhưng con có một phương án thay thế.」
「Phương án thay thế ạ!?」
Blatt thốt lên kinh ngạc.
「Đó là để chúng con, Little Garden, bảo vệ Gudenburg. Hayato, thư cam kết...」
「Ờ, ờm...」
Hayato lấy lá thư hội trưởng giao cho từ trong áo ra và đưa cho Emilia đứng bên cạnh.
「Thưa cha, xin người hãy đọc cái này.」
Emilia đến gần giường của nhà vua và đưa thư cam kết.
Vua Granard mở ra và đọc.
Emilia bắt đầu nói, như thể đang thuật lại nội dung trong thư.
「Khi Gudenburg gặp nguy, nếu thiếu hụt, chúng con sẽ gửi Võ sĩ đến chi viện miễn phí. Đó là đề nghị từ Little Garden. Con cũng đã nhận được thư cam kết từ đại diện, Claire Harvey. Tuy nhiên, điều này chỉ áp dụng khi con còn là học sinh của Little Garden. Chuyện sau khi tốt nghiệp thì có ở trang sau. Xin cha hãy xem qua.」
Được Emilia thúc giục, Vua Granard lật một trang giấy.
「Trong đó có viết rằng, sau khi con tốt nghiệp, nếu Gudenburg đồng ý quyên góp Variable Stone, giới thiệu các Võ sĩ tập sự ưu tú, và cho phép công ty Warslan xây dựng cơ sở đào tạo, thì chúng con vẫn sẽ gửi Võ sĩ đến chi viện miễn phí.」
「Đúng là có viết những điều Emilia nói.」
「N-nhưng Bệ hạ, việc cho quân của Little Garden vào nước ta sẽ làm xấu đi quan hệ với các nước láng giềng, và xét về mặt quốc phòng, cũng nên tránh giao phó cho một thế lực bên ngoài liên bang...」
「Blatt.」
「V-vâng!」
Vua Granard lườm Blatt, người đang thì thầm bên tai, với ánh mắt nghiêm nghị.
「Đây là cuộc đoàn tụ cha con sau bao ngày xa cách. Ngươi có thể ra ngoài một lát được không?」
「Nhưng, Bệ hạ...」
Ta không muốn.
Vẻ mặt của Blatt hiện rõ điều đó, nhưng...
「Làm ơn.」
「Thần hiểu rồi...」
Bị nhắc lại lần nữa, Blatt cúi đầu rồi đi ngang qua Hayato và những người khác, tiến về phía cửa.
Trên đường đi.
Khi đi ngang qua, Blatt đã lườm cậu bằng một ánh mắt sắc lẻm.
「Hayato, đừng bận tâm.」
「Ờ, ờm...」
Emilia thì thầm vào tai cậu.
Rõ ràng là vị Thủ tướng đang phản đối việc hủy hôn.
「Emilia, lại đây.」
Ngay khi Blatt rời khỏi phòng, nhà vua lên tiếng.
「Vâng, thưa cha.」
Emilia làm theo lời, tiến lại gần cha mình.
Không được làm phiền.
Hayato đứng yên tại chỗ, lặng lẽ quan sát cuộc trò chuyện của hai người.
「Cho ta nhìn mặt con gần hơn nữa.」
Theo lời, Emilia ghé mặt lại gần Vua Granard.
Nhà vua liền dùng lòng bàn tay chạm vào mặt Emilia.
「Con ngày càng giống Remilia.」
「Giống mẹ sao ạ?」
Gật đầu, Vua Granard nói tiếp.
「Ta đã thật sự để Remilia phải chịu khổ và đã làm điều có lỗi với nàng. Ngay cả lúc nàng lâm chung ta cũng không thể ở bên. Chính vì vậy Emilia à... ta muốn con được hạnh phúc.」
「Cha...」
「Vì thế, ta đã muốn đưa con trở lại cung điện này, đã nghe theo đề nghị của Blatt và chấp thuận hôn ước. Nhưng đó là một việc làm sai lầm. Emilia, xin con hãy tha thứ cho ta.」
Một khoảng lặng kéo dài vài giây.
Nhà vua, người đang nhìn xa xăm như đang hồi tưởng lại quá khứ, quay sang nhìn Hayato.
「Kisaragi Hayato-kun!」
「A, vâng!」
Bị gọi đột ngột, Hayato vội vàng trả lời.
「Đề nghị từ Little Garden, ta xin trân trọng nhận lấy.」
「Ể...」
Cậu không thể hiểu ngay được những lời đột ngột này.
「Điều đó có nghĩa là...」
Vẻ mặt Emilia bừng sáng.
「Về chuyện hôn ước, ta sẽ thay mặt con nói chuyện với phía Wenz theo hướng hủy bỏ.」
「Thật ạ!」
Emilia lao vào ôm Vua Granard trên giường.
「Cảm ơn cha! Con yêu cha!」
Nhà vua xoa đầu Emilia.
Dáng vẻ đó, trong mắt Hayato, trông giống một người cha hơn là một vị vua.
「Và, còn một điều nữa...」
Nhà vua nhìn thẳng vào mắt Hayato và nói tiếp.
「Hayato-kun. Emilia, xin hãy chăm sóc cho nó.」
Những lời đó đè nặng lên vai Hayato.
※※※
「Cuộc gặp mặt với cha sau bao ngày xa cách thế nào ạ?」
Vừa ra khỏi phòng ngủ của nhà vua, Kate đang đợi trước cửa đã hỏi ngay.
「Cha có vẻ khỏe hơn tớ nghĩ nên tớ cũng yên tâm. Hơn nữa, mối quan hệ của tớ và Hayato đã được cha công nhận rồi.」
「Cậu nói gì thế...!」
Mặt Hayato nóng bừng lên.
「Chẳng phải cậu đã được nhờ chăm sóc cho tớ sao.」
「Đúng là có được nhờ, nhưng chuyện chúng ta là người yêu chỉ là...」
「Hayato, không được!」
Emilia bịt miệng Hayato lại.
「Không biết có ai nghe thấy không đâu.」
Đúng là vậy, Hayato ngừng kháng cự.
「Xem ra, chuyện hôn ước...」
「Cha tớ nói sẽ đề nghị phía Wenz hủy hôn ước.」
「Công chúa, tốt quá rồi!」
Người cất lên tiếng reo vui là Kate.
Ngược lại, Claudia, người cũng đang đợi Emilia trước cửa, vẫn giữ vẻ mặt u ám.
「Vui mừng lúc này vẫn còn quá sớm.」
「...? Ý ngài là sao, Claudia-sama?」
「Hôn ước giữa Emilia-sama và Douglas-sama được thành lập dựa trên sự đồng thuận của cả Vương quốc Gudenburg và Vương quốc Wenz. Do đó, để hủy bỏ thì phải được phía Wenz chấp thuận, và liệu họ có chấp thuận hay không... Kết quả, dù họ có chấp thuận đi nữa, đây cũng là việc hủy bỏ theo ý của chúng ta, nên không biết họ sẽ yêu cầu điều gì đâu.」
「Chuyện đó cha tớ chắc chắn sẽ lo liệu. Hơn nữa, đó không phải là chuyện liên quan đến tớ. Mấy người tự ý quyết định hôn ước thì cứ tự chịu trách nhiệm đi.」
Lúc đó, hình ảnh vị bộ trưởng lườm mình khi đi ngang qua chợt hiện lên trong đầu Hayato.
Có lẽ ông ta sẽ là người phải chịu trách nhiệm.
「Mà thôi, sau khi mọi chuyện đã ổn thỏa, tớ có việc muốn nhờ Kate và Claudia.」
「Việc muốn nhờ sao ạ?」
「Rốt cuộc là chuyện gì?」
Kate và Claudia liên tiếp hỏi.
「Tớ muốn hẹn hò với Hayato. Mặc bộ đồ này thì không được, giúp tớ thay đồ đi. Dĩ nhiên, Hayato cũng thay cùng nữa.」
※※※
「Ưm, mặc bộ này sao mà thấy không quen chút nào...」
Bị cho là mặc đồng phục Little Garden quá nổi bật, Hayato đã phải thay sang bộ đồ đậm chất quý ông với áo sơ mi trắng, cà vạt đỏ, áo khoác đen và quần đen. Cậu đang đứng đợi trước phòng Emilia thay đồ.
Cậu không quen mặc những bộ lễ phục như thế này nên cảm thấy rất gò bó. Cậu hiểu rất rõ cảm giác của Emilia lúc phải mặc bộ váy diềm xếp nếp lúc nãy.
Hơn nữa, con gái thay đồ rất lâu.
Sau khi Hayato thay xong khoảng năm phút, cửa phòng Emilia mới mở ra.
「Hayato, xin lỗi đã để cậu đợi.」
Emilia bước ra, trên người là một chiếc váy liền màu trắng, ít trang trí hơn bộ váy lúc nãy.
「Cậu, bộ đồ đó...」
「Ê hê hê, cậu nhận ra à?」
「Thì trí nhớ của tớ cũng đã hồi phục khá nhiều rồi mà.」
Bộ đồ Emilia đang mặc rất giống với bộ cô hay mặc hồi họ gặp nhau ở Gudenburg ngày xưa.
「Vậy thì, thay đồ xong rồi, chúng ta đi hẹn hò thôi... À, mà khoan đã, Claudia.」
Emilia lườm Claudia, người vừa giúp cô thay đồ.
「C-có chuyện gì sao ạ?」
「Tớ nói trước nhé, đừng có mà bám theo với lý do giám sát đấy.」
「Ể!?」
「Tất nhiên là không có vệ sĩ đi kèm đâu nhé.」
「Cái, tại sao chứ ạ?」
「Vì vướng víu chứ sao. Cả tớ và Hayato đều là Võ sĩ (Slayer) mà. Chúng tớ có Hundred, dù có chuyện gì xảy ra cũng đối phó được, nên không cần những thứ đó đâu.」
「Chuyện đó thì... đúng là vậy, nhưng mà...」
Claudia bị dồn vào thế bí.
Ngược lại, Emilia lại nở một nụ cười đắc thắng.
「Dĩ nhiên, Kate cũng đừng làm chuyện thừa thãi nhé.」
「Thần biết rồi ạ. Thần không muốn bị Công chúa ghét đâu.」
「Vậy thì, đi thôi nào.」
Nói rồi, Emilia nắm lấy tay Hayato.
※※※
Rời khỏi cung điện, Hayato và những người khác lên xe buýt di chuyển đến khu phố cổ của Gudenburg.
「Khu này thay đổi nhiều thật đấy.」
Vừa xuống xe buýt, Hayato đã buột miệng thốt lên như vậy, bởi vì một khung cảnh không thể tưởng tượng được từ mười năm trước đang trải ra trước mắt cậu. Tòa nhà nào cũng mới mẻ và hiện đại.
「Những tòa nhà cũ hầu hết đã bị sụp đổ trong sự kiện 『Cuộc Chạm Trán Thứ Hai』 rồi. Những gì đang được xây dựng ở đây bây giờ đều là những thứ được tái thiết sau đó cả. Tuy gọi là khu phố cổ, nhưng thực tế toàn là những tòa nhà mới hơn cả khu trung tâm hiện tại đấy.」
Vừa đi vừa ngắm nhìn đường phố, đột nhiên Emilia dừng bước.
「A, cái đó vẫn còn bán ở kia kìa.」
Phía cuối tầm mắt của cô là một quầy hàng bán kem tươi.
「Hayato, cậu còn nhớ không? Chúng ta thường mua kem tươi ở đó và ăn cùng nhau.」
Ngay sau khi nghe câu đó, ký ức quá khứ chợt ùa về.
「Hình như... cũng có chuyện như vậy thì phải...」
「Tớ thì nhớ rõ ràng lắm đấy. Lần đầu tiên chúng ta ăn cùng nhau là vào ngày hôm sau ngày đầu gặp mặt. Lúc đó, tớ làm rơi ví khi trốn ra khỏi dinh thự, và Hayato đã khao tớ một cây kem tươi.」
「A...」
Ký ức ùa về từ sâu thẳm trong tâm trí.
「Đúng rồi, hồi đó trông cậu thực sự giống con gái đấy.」
「Cái gì, ý cậu là bây giờ thì không à? Tớ đang mặc bộ đồ dễ thương thế này cơ mà.」
「Không, tớ nghĩ đúng là trang phục này dễ thương thật, nhưng mà...」
「Ý cậu là bình thường thì không à?」
「Cậu có nghĩ là mình đã hành xử nữ tính không?」
「Ơ... Ờm... Chuyện đó, là có lý do cả đấy.」
「Lý do gì?」
「Ở Little Garden, để không bị phát hiện là con gái, tớ đã cố tình cư xử như con trai.」
「Vậy thì bây giờ thì sao?」
「Bây giờ?」
「Tớ thấy cách nói chuyện của cậu vẫn ra dáng con trai lắm.」
Đêm lễ hội thành lập.
Phía sau tòa nhà của các Võ sĩ (Slayer), Emilia chắc chắn đã một lần dùng đại từ 『watashi』.
Nhưng sau đó, cô lại trở về dùng đại từ 『boku』.
Chỉ có lúc ở trước mặt cha mình là khác.
「Vậy em nên thử nói chuyện nữ tính hơn chăng? Như thế này thì sao, Kisaragi Hayato-dono?」
「Cái đó không phải nữ tính mà là bắt chước Hội trưởng thì có...」
「Tớ nghĩ Hayato thích kiểu đó.」
「Sao lại thành ra thế chứ!」
「A, vừa rồi cậu bối rối phải không? Hayato thích người như Hội trưởng! Dù đã có một người bạn thanh mai trúc mã là tớ đây!」
「Không, vấn đề không phải ở đó, mà là tớ nghĩ cậu cứ là chính cậu như vậy là tốt rồi!」
「Bây giờ cậu đang cố đánh trống lảng phải không.」
「Không phải mà. Cậu sống trong một cung điện to lớn như thế, nếu cậu nói chuyện kiểu tiểu thư như lúc nói với cha cậu, tớ sẽ có cảm giác như cậu là người của một thế giới xa vời lắm. Vừa nãy tớ cũng đã thấy xa cách suốt đấy.」
「Vậy à... Nếu lý do là vậy thì, chắc tớ sẽ cứ giữ nguyên thế này. Thật lòng thì, thế này tớ thấy thoải mái hơn.」
「Thế chẳng phải bây. giờ mới là con người thật của cậu sao.」
「Hừ, Hayato xấu tính!」
「Mà thôi, giờ sao đây? Có muốn mua kem tươi không? Mặc dù hôm nay không nóng như hồi đó.」
「Ừm! Mua, mua, mua đi!」
Cùng với Emilia đang vui vẻ gật đầu lia lịa, Hayato tiến lại gần quầy kem tươi.
「Cho cháu hai cái ạ.」
Người đặt hàng là Hayato. Tiền cũng do Hayato trả. Vì có vẻ không dùng được tiền điện tử, cậu đã dùng tiền xu đổi sẵn trước khi đến Gudenburg.
「Cảm ơn Hayato nhé.」
Emilia mỉm cười vui vẻ, rồi tiếp tục bắt chuyện với ông chủ đang làm kem.
「Bác ơi, bác đã bán kem ở đây từ trước sự kiện 『Cuộc Chạm Trán Thứ Hai』 rồi đúng không ạ?」
「Ồ, cháu gái, là khách hàng hồi đó à.」
Hayato hoàn toàn không nhớ, nhưng trí nhớ của Emilia dường như là chính xác.
Ông chủ mở to mắt và miệng,
「──A! Bác nhớ ra rồi. Cậu trai bên cạnh cháu. Một cậu bé phương Đông khá là hiếm mà. Trước sự kiện đó cậu hay đến mua lắm, nhưng sau đó không thấy bóng dáng đâu nữa nên bác đã rất lo lắng. Cháu vẫn còn sống. Thật tốt quá.」
「Cháu bây giờ cũng không sống ở Gudenburg nữa ạ, nhưng cháu đã cùng cậu ấy trở lại Gudenburg sau một thời gian dài.」
「Vậy à, vậy à. Thế thì, bác sẽ cho thêm thật nhiều để đãi nhé. Nào! Của cháu gái trước này.」
「Oa, nhiều thế này ạ!?」
Thật không thể tin được, phần kem cao đến hai mươi centimet.
「Cẩn thận đừng làm đổ nhé. Nào, của cậu trai nữa đây.」
「Cháu cảm ơn ạ.」
Hayato nhận lấy cây kem tươi có độ cao tương tự.
「Nếu có dịp, lại ghé qua nhé.」
「Vâng, khi nào đến Gudenburg cháu nhất định sẽ ghé ạ.」
Rời khỏi quầy hàng, Hayato và Emilia bắt đầu đi bộ.
「Kem tươi ở đây ngon thật nhỉ.」
「Ừ nhỉ,」 Hayato đáp, rồi nói tiếp. 「Giờ sao đây? Vẫn đến công viên chứ?」
「Tất nhiên rồi,」 Emilia gật đầu trả lời.
Vừa liếm kem vừa sánh vai nhau đi một lúc, công viên đã hiện ra trước mắt.
「Nơi này gần như không thay đổi gì so với hồi đó nhỉ.」
「Công viên có vẻ như đã được xây dựng lại y như cũ. Vào thôi.」
Nói rồi, Emilia bước vào trong công viên.
「Ừ.」
Hayato và Emilia ngồi xuống một chiếc ghế dài như ngày xưa.
「Cứ thế này, tớ lại có cảm giác như đã quay trở lại mười năm trước.」
Người nói câu đó là Hayato.
「Nhưng mà, nếu Savage bất ngờ tấn công thì phiền lắm đấy.」
「Cái đó không đùa được đâu.」
Cậu bất giác cười khổ.
「Xin lỗi, xin lỗi. À mà, còn vết sẹo hồi đó nữa chứ.」
「Ý cậu là vết sẹo ở ngực à?」
「Ừ, từ khi bắt đầu sống ở Little Garden, nó đã bắt đầu mờ đi rồi. Giờ cậu có muốn xác nhận thử không?」
「Ể!?」
Emilia đưa tay lên áo, khiến Hayato kinh ngạc thốt lên.
「Aha ha, đùa thôi.」
Emilia bật cười.
Xem ra cậu đã bị trêu chọc rồi.
「Charlo nói rằng, vết sẹo tưởng chừng sẽ không bao giờ biến mất lại đang mờ đi có thể là nhờ môi trường ở Little Garden được thiết lập để tăng cường khả năng miễn dịch của Võ sĩ (Slayer), hoặc cũng có thể là do tâm trạng.」
「Tâm trạng?」
「Đúng vậy, do tâm trạng.」
Nói rồi, Emilia vuốt nhẹ lên vết sẹo trên ngực qua lớp váy.
「Vết sẹo này giống như thứ đã níu giữ sợi dây gắn kết giữa tớ và Hayato vậy. Tớ cũng đã có lúc không muốn nó biến mất. Dù vậy, bây giờ tớ đã được gặp lại Hayato thế này, có lẽ nó không còn cần thiết nữa chăng──」
「Cậu, đang nói gì thế...」
「Nhân tiện, ngày hôm đó, thật ra tớ đã muốn làm thế này với Hayato.」
「Này, đột nhiên cậu làm gì thế!」
*Chụt*, Emilia hôn lên má cậu, khiến mặt Hayato đỏ bừng lên.
「Trời ạ, chỉ thế này thôi mà đã ngại ngùng rồi sao. Chúng ta đâu còn là trẻ con nữa. Chúng ta còn làm những chuyện xa hơn rồi cơ mà.」
「Xa hơn──」
「Là hôn môi đó.」
Nói rồi, Emilia đặt đầu ngón tay lên môi mình.
Cử chỉ đó trông rất dễ thương, khiến tim Hayato đập thịch một tiếng.
「Sao nào? Có muốn thử ở đây không?」
「Không, thế là được rồi! Nhưng tại sao cậu lại định hôn má tớ chứ...」
「Vì ngày hôm sau hôm đó, Hayato đã có kế hoạch trở về Yamato mà. Nên tớ định tặng cậu một nụ hôn chia tay. Ngày hôm đó tớ đã hồi hộp đến mức không ngủ được... Thế nên tớ mới ngủ gật trên ghế dài.」
「À, hình như đúng là vậy nhỉ.」
Nghe nhắc, cậu mới nhớ ra.
Lẽ ra vào sáng ngày hôm sau đó, Hayato đã có lịch trở về Yamato.
「Tớ rất buồn khi phải chia tay Hayato mà tớ yêu quý, nên tớ đã định trao một nụ hôn chúc may mắn, mong rằng chúng ta sẽ gặp lại nhau. Nhưng mà, không cần làm thế chúng ta vẫn gặp lại nhau rồi nhỉ.」
*Cười*, Emilia mỉm cười rồi đặt tay mình lên tay cậu.
「N-này... cậu...」
「Này, Hayato. Tớ đã giới thiệu với cha rằng chúng ta là người yêu đã hứa hôn với nhau phải không── Chuyện đó, biến thành sự thật thì không được sao?」
Emilia vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào mặt Hayato.
「N-này... đợi đã...」
「Không được, nhìn tớ này.」
Nói rồi, Emilia đưa tay lên má Hayato.
「Ư...」
Không còn cách nào khác, Hayato đành phải nhìn về phía Emilia.
Lúc đó, Emilia bắt đầu ghé sát mặt mình lại.
「Emilia, dừng lại đi... Không chỉ Hội trưởng mà cả tiến sĩ Charlotte cũng đã nói là phải tránh tiếp xúc quá mức mà. Giữa các Variant với nhau không biết sẽ xảy ra chuyện gì đâu.」
「Giữa chúng ta thì không sao đâu. Từ trước đến giờ cũng có sao đâu. Virus Variant cũng đang ổn định mà.」
Vừa nói, Emilia càng tiến lại gần hơn.
Thứ đã tách hai người ra là tiếng nhạc điện tử phát ra từ chiếc PDA trong túi váy của Emilia.
「Aizz, đang lúc hay thế này mà. Rốt cuộc là ai vậy chứ!」
Với giọng điệu cáu kỉnh, Emilia bộc lộ sự bực bội trong khi lấy PDA ra khỏi túi.
「Gì chứ, là Claudia à...」
Vừa bĩu môi, Emilia vừa chấp nhận cuộc gọi.
「Alô Claudia? Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?」
Emilia trả lời điện thoại với vẻ không vui. Ngay sau đó, giọng nói lớn của Claudia vang lên, lớn đến mức cả Hayato cũng có thể nghe thấy.
『Xin lỗi, Emilia-sama! Đã có chuyện lớn xảy ra rồi ạ! Ngài có thể quay trở lại cung điện ngay lập tức được không ạ!』
※※※
「Đã lâu không gặp, Công chúa Emilia. Được tái ngộ thế này, tôi vui sướng như đang bay lên chín tầng mây vậy.」
Người đang chờ đợi Emilia khi cô trở về cung điện là một thanh niên tóc bạc trong trang phục hoàng gia chính hiệu. Douglas Edward Wens. Tam hoàng tử của Vương quốc Wens.
Người đàn ông là vị hôn phu của Emilia.
Bên cạnh anh ta còn có Thủ tướng Gudenburg, Bratt Fitzroy, người đã có mặt lúc cô diện kiến Quốc vương.
「Tại sao Douglas lại đến cung điện này chứ!」
「Tôi đã nghe được tin đồn Công chúa Emilia sẽ trở về Gudenburg, nên đã vội vã đến đây ạ.」
Nói rồi, Douglas tiến lại gần, quỳ một gối xuống và định cầm lấy tay Emilia.
「Đừng mà!」
Emilia hét lên và gạt tay Douglas ra ngay trước khi bị nắm lấy.
「Tại sao ngài lại làm như vậy? Chúng ta chẳng phải là hôn thê của nhau sao?」
Douglas tỏ vẻ ngạc nhiên một cách thái quá rồi lên tiếng thắc mắc.
「Ông vẫn chưa nghe từ Bratt sao? Tôi vừa mới nói chuyện với cha tôi về việc muốn hủy bỏ hôn ước này. Cha tôi cũng đã đồng ý rồi──」
「Chuyện đó tôi đã nghe rồi.」
Douglas đanh mặt lại và nói tiếp.
「Công chúa Emilia, tôi không thể tin được rằng ngài lại chọn người đàn ông đó── Kisaragi Hayato, thay vì tôi. Chuyện đó có thật không ạ?」
「Là thật đấy, tôi rất yêu Hayato.」
「N-này... Emilia!?」
Bị Emilia nắm lấy cánh tay, Hayato tỏ ra bối rối.
Nhìn thấy hai người họ, Douglas nghiến răng một cách đầy cay cú.
「...Vậy sao. Nếu ngài đã nói đến mức đó, thì tôi sẽ đích thân thử xem người đàn ông đó, Kisaragi Hayato, có thực sự xứng đáng với Công chúa Emilia hay không.」
Nói rồi, anh ta triển khai vũ trang.
「...Bách Võ Trang Triển Khai (Hundred On).」
Chiếc nhẫn trên tay phải của anh ta tỏa sáng, biến thành một thanh trường kiếm (broadsword) có chuôi màu đỏ.
Vũ trang của anh ta có vẻ là loại Chevalier giống như của Hayato.
Douglas chĩa mũi thanh kiếm đó──《Hồng Quang Vinh Diệu (Red Gloria)》──về phía Hayato.
「Này Douglas, anh định làm gì vậy!」
Người hét lên là Emilia.
「Lời thách đấu (duel).」
「Thách đấu (duel)...」
Douglas vừa lườm Hayato vừa quả quyết nói.
「Vợ của một Võ sĩ (Slayer) nên có năng lực tương đương với một Võ sĩ (Slayer). Chuyện đó cần thiết cho tương lai của nhân loại, chắc hẳn ngài cũng biết. Tôi muốn xem năng lực của cậu có xứng đáng với điều đó hay không.」
「Chờ đã, Douglas. Tôi thích Hayato không phải vì cậu ấy là một Võ sĩ (Slayer) xuất sắc hay gì cả!」
「Xin hãy đợi đã, Công chúa Emilia. Trận đấu này cũng có lợi cho cả Công chúa Emilia đấy ạ.」
Người xen vào từ bên cạnh là Bratt.
「...Bratt, rốt cuộc là sao?」
「Douglas-sama đã nói thế này. Nếu Kisaragi Hayato thắng ngài ấy, ngài ấy sẽ hủy bỏ hôn ước với Công chúa Emilia.」
「Chuyện đó, là thật sao?」
「Tôi xin thề trước trời đất.」
Trước câu hỏi của Emilia, Douglas cúi đầu đáp.
「Tuy nhiên, nếu tôi thắng, Công chúa Emilia phải ngay lập tức trở về Gudenburg và kết hôn với tôi. Nếu không chấp nhận điều kiện này, thì trong mười năm tới, xin hãy nhượng lại cho Vương quốc Wens của chúng tôi tám mươi phần trăm Variable Stone và Lõi (Core) của Savage được Liên Hợp Quốc phân bổ cho Vương quốc Gudenburg. Như vậy, hôn ước sẽ được hủy bỏ.」
「Cái gì cơ!」
Người thốt lên giọng kinh ngạc là Claudia.
「Yêu cầu như vậy không thể nào chấp nhận được. Không chỉ tổn thất về kinh tế, mà sức mạnh quân sự cũng sẽ suy giảm, vị thế của Vương quốc Gudenburg trong Britannia sẽ không còn nữa!」
「N-này, Emilia...」
Làm sao đây, Hayato nhìn Emilia.
Cậu không biết năng lực của người kia mạnh đến đâu, nên cũng không thể phán đoán được.
「Ồn ào quá nhỉ, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?」
Giọng nói trong trẻo của một người phụ nữ đã chi phối cả không gian chỉ bằng một câu nói.
Không chỉ Hayato và Emilia, mà cả Douglas, Bratt, Claudia và Kate có mặt ở đó đều hướng ánh mắt về phía phát ra giọng nói.
Đứng ở đó là một người phụ nữ mặc tu phục trắng cùng chiếc mũ cao, với một tấm vải mỏng rủ xuống che nửa khuôn mặt, và hai bên là hai cô gái mặc tu phục đen ngắn, trông có vẻ dễ hoạt động.
Giọng nói vừa rồi có lẽ là của người phụ nữ trùm đầu ở giữa.
Ba người họ đang đi từ sâu trong cung điện về phía Hayato.
「Đây là hoàng cung, nơi ở của Quốc vương. Không phải là nơi để vung kiếm như vậy.」
「Ngươi là ai! Ngươi nghĩ ta là ai hả!」
Douglas chuyển mũi kiếm từ Hayato sang người phụ nữ mặc tu phục trắng. Tấm vải mỏng bị rách, để lộ khuôn mặt của bà.
Mái tóc vàng nhạt.
Đó là một người phụ nữ xinh đẹp với khuôn mặt rất thanh tú.
Cùng lúc đó, hai cô gái đứng hai bên đồng loạt đặt tay lên cây thánh giá trên ngực và hét lên.
「「Bách Võ Trang Triển Khai (Hundred On)!!」」
Những cây thánh giá biến thành các hạt ánh sáng màu vàng, hình thành nên những cây kích lớn trong tay hai người.
Các cô gái chĩa hai mũi kích về phía Douglas.
「Hai con lùi lại đi.」
Người nói là người phụ nữ mặc tu phục trắng.
「Như vậy có được không ạ?」
「Không sao, giải trừ vũ trang đi.」
Nghe những lời đó, hai cô gái tuân theo và giải trừ vũ trang.
「Tam hoàng tử của Wens mà lại hành xử dã man quá nhỉ.」
Tiếp đó, người phụ nữ mặc tu phục trắng nói với Douglas.
「...Ngươi biết ta sao? Vậy thái độ đó là sao! Tên ngươi là gì!」
「Trước hết, hãy hạ kiếm xuống.」
「Trả lời câu hỏi của ta!」
「Thật hết cách với ngài.」
Người phụ nữ mặc tu phục trắng lẩm bẩm một cách chán nản rồi đưa lòng bàn tay về phía Douglas.
「Biến đi, kẻ phàm tục.」
Ngay lập tức, cơ thể Douglas bị thổi bay vài mét, đập vào tường.
「C-cái!? Vừa rồi là sao? Rốt cuộc, ngươi là──」
Dùng thanh kiếm chống xuống đất như một cây gậy, Douglas loạng choạng đứng dậy. Vẻ mặt anh ta lộ rõ sự hoang mang và sợ hãi.
Điều đó cũng là đương nhiên.
Bà ta đã làm gì, cả Hayato và Emilia đều hoàn toàn không hiểu.
「Ta là Serivia Notre Dame Paulo Đệ Tam. Giáo hoàng hiện tại của 『Thần Thánh Giáo Hội (Pitaria)』.」
「Cái, gì...」
Nghe cái tên đó, Douglas tròn mắt kinh ngạc. Hayato cũng vậy.
Giáo hoàng của 『Thần Thánh Giáo Hội (Pitaria)』 là một nhà lãnh đạo tôn giáo có quyền lực ngang với một vị vua.
「Không ngờ Giáo hoàng của 『Thần Thánh Giáo Hội (Pitaria)』 lại là một người phụ nữ...」
Emilia bất giác lẩm bẩm.
「Lạ lắm sao?」
Giáo hoàng mỉm cười và nói tiếp.
「Trong quá khứ cũng đã có thời kỳ phụ nữ làm Giáo hoàng. ...Tuy nhiên, xin hãy giữ bí mật chuyện này. Giáo hoàng không được phép lộ mặt trước nhiều người.」
「Serivia-sama, còn ở kia──」
Người xen vào là cô gái đứng bên phải.
「Ta biết rồi.」
Đáp lời, Serivia quay mặt về phía cô gái bên phải chỉ và ánh mắt trở nên sắc bén.
「Kẻ đang tỏ ra thù địch với chúng ta ở đó, hãy giải trừ vũ trang ngay lập tức và hiện thân trước mặt chúng ta.」
Hayato và những người khác không hiểu ý nghĩa của những lời đó, vì trước mặt bà ta không có ai cả.
「Thật hết cách. Với kẻ phàm tục thì chỉ có thể đối phó bằng cách của kẻ phàm tục mà thôi.」
Nói rồi, một con dao găm phát sáng xuất hiện trên tay phải của Serivia.
(...Cái gì, vừa rồi?)
Trông không giống như bà ta đã triển khai vũ trang. Bà ta cũng không nói từ khóa.
Giáo hoàng ném con dao găm về phía bức tường.
Nó không hề chạm vào tường.
Nó va vào không trung, phát ra một tiếng *cạch* rồi rơi xuống đất.
Ngay lập tức, tại nơi đó đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ tóc bạc mặc bộ vest đen và đội thứ gì đó giống như mũ bảo hiểm.
Serivia nói với người phụ nữ đó.
「Xem ra năng lực Hundred của ngươi là thu nhận và phản chiếu cảnh vật xung quanh lên bộ Variable Suit đó nhỉ. Một năng lực tối ưu cho vai trò hộ vệ.」
「...!」
Người phụ nữ mặc vest đen nghiến răng một cách tức tối.
「Cô ta là thuộc hạ của ngài phải không, Tam hoàng tử của Wens?」
「...Đ-đúng vậy, nhưng thì sao chứ! Ta cũng là hoàng tử của một quốc gia, có hộ vệ đi kèm là chuyện đương nhiên!」
Cùng lúc Douglas hét lên, cánh cửa mà Serivia đã bước ra lại mở ra một lần nữa.
「Rốt cuộc đã có chuyện gì vậy?」
「Bệ hạ!」 Bratt hét lên. 「Ngài có sao không ạ?」
Bratt chạy đến chỗ Vua Granald đang loạng choạng xuất hiện và đỡ lấy ngài.
「Xin lỗi, Vua Granald. Dù đến để thăm hỏi mà lại gây ra náo loạn thế này. Mà, sức khỏe của ngài không sao chứ ạ?」
「Giáo hoàng, đừng bận tâm. Giờ ta không sao rồi. Mà, rốt cuộc tình hình này là sao đây, Bratt. Còn cậu là...」
Ánh mắt của Vua Granald hướng về phía Douglas.
Douglas quỳ xuống và xưng danh.
「Thần là Tam hoàng tử của Vương quốc Wens, Douglas Edward Wens. Hôm nay, khi đang trên đường đến đây sau khi nghe tin Công chúa Emilia trở về Gudenburg, thần đã nghe được chuyện hủy bỏ hôn ước và đã vội vã đến đây ạ.」
「Ra vậy, là thế sao...」
Có vẻ như ngài đã nắm được đại khái tình hình.
Bratt tiếp tục giải thích để bổ sung.
「Tuy nhiên, việc thuyết phục của Douglas-dono không thành, và Công chúa Emilia vẫn một mực muốn hủy bỏ hôn ước với ngài ấy. Thế nên mới xảy ra một chút rắc rối...」
「Bệ hạ, tất cả là do Douglas-dono nói rằng nếu hủy bỏ hôn ước, thì trong mười năm tới, phải giao tám mươi phần trăm Variable Stone và Lõi (Core) của Savage được Liên Hợp Quốc phân bổ cho Vương quốc Gudenburg cho Vương quốc Wens, đó mới là vấn đề ạ.」
Người nói với vẻ phẫn nộ là Claudia.
Nghe vậy, vẻ mặt của Vua Granald trở nên nghiêm nghị.
「Bratt, chuyện vừa rồi có thật không? Việc hủy bỏ hôn ước là do phía chúng ta. Dù rất xin lỗi, nhưng yêu cầu đó quả thật quá đáng phải không.」
「Cho nên, đó là trường hợp không đồng ý thách đấu (duel) ạ.」
「...Thách đấu (duel), sao...?」
「Đúng vậy. Nếu xem trận thách đấu (duel) giữa thần và Kisaragi Hayato, chắc chắn Công chúa Emilia sẽ yêu thần trở lại. Chính vì tự tin như vậy, nên thần mới đề nghị thách đấu (duel) với Kisaragi Hayato.」
「Chuyện đó tuyệt đối không thể xảy ra!」
「Nói cách khác, Emilia-sama muốn nói rằng dù thế nào cũng hãy từ bỏ, đúng không ạ?」
「Chẳng phải từ nãy đến giờ tôi đã nói vậy rồi sao!」
「...Thần hiểu rồi. Có vẻ như Bệ hạ cũng tỏ ra không hài lòng, vậy thì hãy thay đổi điều kiện. Nếu Kisaragi Hayato chấp nhận thách đấu (duel) với thần, thì bất kể kết quả ra sao, hôn ước sẽ được hủy bỏ ngay tại thời điểm đó. Tuy nhiên, nếu thần thắng Kisaragi Hayato, thì hoặc là điều kiện vừa rồi, hoặc là xin hãy bổ nhiệm thần vào vị trí chỉ huy của Lực lượng Võ sĩ (Slayer) Quân đội Liên bang Britannia.」
「A-anh đang nói gì vậy!」
Người lớn tiếng từ bên cạnh là Claudia.
「Yêu cầu đó cũng thật vô lý. Không chỉ Lực lượng Võ sĩ (Slayer) Liên bang Britannia, mà vị trí chỉ huy của tất cả các lực lượng đều là những chức vụ do người gốc Gudenburg, quốc gia bá chủ, nắm giữ. Xét từ góc độ quốc phòng thì cũng không thể xảy ra, và người dân Gudenburg cũng sẽ tuyệt đối không chấp nhận! Ngay từ đầu, ngay cả bộ trưởng cũng chưa từng có ai từ Wens cả!」
「Đúng vậy, lời của cô gái đó có lẽ là đúng.」
Người nói là Thủ tướng Bratt.
「──Nhưng, thưa Bệ hạ. Thần nghĩ rằng so với điều kiện trước đó, điều kiện này đã nhượng bộ rất nhiều, và trong thời điểm hiện tại, khi toàn bộ Britannia phải cùng nhau chống lại Savage, việc để Tam hoàng tử Douglas-dono của Wens, nơi có nhiều Võ sĩ (Slayer) ưu tú, lãnh đạo Lực lượng Võ sĩ (Slayer) cũng không phải là một điều tồi. Vị trí chỉ huy đầu tiên là người Wens cũng sẽ là một sự đền bù xứng đáng cho danh dự bị tổn thương do hủy bỏ hôn ước. Hơn nữa──」
Ánh mắt của Bratt hướng về phía Hayato.
「Sau khi điều tra lại, có vẻ như Hayato-dono là một trong những Võ sĩ (Slayer) xuất sắc nhất ngay cả trong Little Garden đó. Nếu là một người có tài năng đến mức có thể chiến thắng Hayato-dono trong một trận thách đấu (duel), thì chắc chắn người dân Gudenburg cũng sẽ đồng ý thôi ạ.」
Nghe những lời đó, Emilia nghĩ rằng quả nhiên Bratt là cùng một phe.
Dù sao thì, đảng phái mà Bratt đứng đầu đã đề ra chính sách hòa giải với Vương quốc Wens, và cũng nhận được sự hỗ trợ mạnh mẽ từ Hoàng gia Wens.
Mối quan hệ thân thiết với Douglas có lẽ cũng là vì vậy.
Có thể anh ta đã nhận được sự hợp tác bầu cử từ Hoàng gia Wens dựa trên một thỏa thuận ngầm nào đó về việc trao một chức vụ nào đó cho hoàng tộc Wens.
「...Được rồi. Nếu Hayato-kun đồng ý, ta sẽ chấp nhận trận thách đấu (duel) đó.」
「Bệ hạ, ngài nghiêm túc chứ ạ!?」
Người hét lên là Claudia.
「Để hủy bỏ hôn ước thì không còn cách nào khác. Hơn nữa, toàn Britannia là khát vọng của Liên bang Britannia, cũng là giấc mơ của một người già sắp chết như ta. Tôn trọng lẫn nhau, và để những người thực sự có năng lực, không phân biệt gia thế hay xuất thân, đảm nhận những trọng trách, vốn dĩ là điều đúng đắn. Cậu thấy sao, Hayato-kun?」
Được hỏi, Hayato nhìn Emilia.
Emilia khẽ gật đầu.
Có lẽ là ý bảo cậu hãy nhận lời.
「Cháu hiểu rồi, cháu sẽ nhận lời.」
Hayato dứt khoát khẳng định.
「Ngày giờ thách đấu (duel) là khi nào?」
Trước câu hỏi của Emilia, Douglas trả lời.
「Ngay bây giờ thì cũng hơi đường đột, trưa mai thì sao?」
「Hayato, cậu thấy vậy có được không?」
「À, không vấn đề gì.」
Hayato gật đầu đáp.
「Vậy thì, liệu một người không liên quan trực tiếp như tôi có thể làm người chứng kiến với tư cách là bên thứ ba được không?」
「Ể...」
Trước lời xen vào của Serivia, không chỉ Hayato, mà tất cả mọi người có mặt ở đó đều tỏ ra kinh ngạc.
「Không, không, sao có thể để Giáo hoàng làm người chứng kiến được──」
Người nói với vẻ ái ngại là Bratt.
「Không cần phải khách sáo. Hôm nay tôi vẫn còn lịch trình, nhưng ngày mai thì không có gì cả, và tôi cũng đã được phép ở lại cung điện này tối nay. Cứ xem như là để cảm ơn vậy──」
「Thật sự được chứ ạ?」
Người hỏi lại để chắc chắn là Vua Granald.
「Được chứ, tôi không phiền đâu.」
Selivia đáp ngay và nói tiếp.
「Vả lại, tôi cũng muốn được xem cuộc đối đầu giữa một Võ sĩ (Slayer) ưu tú của Little Garden và hoàng tử của Wenz, vương quốc của những Võ sĩ (Slayer).」
「Selivia-sama.」「Đã sắp đến giờ cho lịch trình tiếp theo rồi ạ.」
Hai cô gái đứng hai bên lần lượt lên tiếng nhắc nhở Selivia.
「Ôi chà, phải rồi nhỉ. Vậy thì, chúng tôi xin phép đi trước. Kisaragi Hayato-san và công chúa Emilia chắc hôm nay cũng sẽ ở lại cung điện này đúng không? Có lẽ chúng ta sẽ gặp lại nhau sau. Đến lúc đó, mong được mọi người chiếu cố.」
Nói rồi, Selivia dẫn theo hai người hầu rời khỏi cung điện.
「Vậy thì, tôi cũng xin phép đi đây.」
Douglas định dẫn theo nữ hộ vệ của mình rời đi.
「Công chúa Emilia.」
Đó là lúc anh ta vừa đi ngang qua Hayato và Emilia.
「Người đàn ông đó thì khỏi phải nói, nhưng cô sẽ sớm nhận ra rằng đám Võ sĩ (Slayer) của Little Garden cũng chẳng có gì to tát đâu. Tôi nghĩ cô sẽ sớm thấm thía sai lầm trong phán đoán của mình thôi, nhưng nếu cô muốn hủy bỏ việc hủy hôn ước, thì cứ nói với tôi bất cứ lúc nào. Vậy nhé.」
※※※
「...Dù sao đi nữa, không ngờ lại đến Gudenburg để Quyết đấu (Duel) thế này...」
Hayato ngồi trên chiếc ghế trong căn phòng giống như phòng khách sạn cao cấp, ngước nhìn trần nhà và lẩm bẩm.
Đây là một căn phòng được chuẩn bị trên tầng hai của khu nhà khách nằm ở phía tây cung điện nơi nhà vua sinh sống.
Đó là phòng mà Emilia sẽ ở lại đêm nay.
Vốn dĩ, khu nhà phía đông mới là nơi hoàng tộc sinh sống, và căn phòng cô từng ở cũng nằm ở đó, nhưng Emilia nói rằng cô không muốn đến khu nhà ấy. Kết quả là, một căn phòng đã được chuẩn bị ngay cạnh phòng của Hayato.
「Trước mắt, chúng ta báo cáo cho Hội trưởng đi.」
Emilia treo áo khoác của Hayato lên giá treo ở gần cửa, rồi lấy một chiếc máy tính bảng từ trong vali đã được mang đến phòng trước đó.
「Ừ, cũng phải.」
Mục đích Hayato đến phòng Emilia cũng là để báo cáo.
Emilia đặt chiếc máy tính bảng lên chiếc bàn tròn nhỏ trước mặt, rồi ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Hayato.
Thế là cả hai cùng cúi xuống nhìn vào chiếc máy tính bảng.
Hayato không rành về máy móc.
Vì vậy, người thao tác máy tính bảng là Emilia.
Cô bật máy, khởi động ứng dụng liên lạc và gọi cho Hội trưởng.
Sau hai tiếng chuông, cuộc gọi được kết nối.
Hình ảnh của Hội trưởng hiện lên trên máy tính bảng.
『Xin lỗi đã để hai người phải chờ... mà này, hai người ăn mặc kiểu gì thế kia...』
Bị nói vậy, Hayato mới nhớ ra là bây giờ họ không mặc đồng phục của Little Garden.
「À thì, có nhiều chuyện xảy ra lắm.」 Emilia cười trừ cho qua rồi nói tiếp. 「Quan trọng hơn là chuyện báo cáo, tình hình đang khá là rối ren.」
『...Rối ren? Rốt cuộc là sao?』
Sau đó, Hayato tuần tự kể lại cho Claire nghe những chuyện đã xảy ra kể từ khi đến Gudenburg.
Chuyện cha của Emilia khỏe hơn họ nghĩ, và ông đã chấp nhận đề nghị từ Little Garden, nói rằng sẽ hủy bỏ hôn ước.
Tuy nhiên, vị hôn phu của Emilia là Douglas lại không chấp nhận việc hủy hôn.
Anh ta yêu cầu rằng nếu muốn hủy hôn, thì trong mười năm tới, vương quốc Wenz phải nhận được tám phần mười số Variable Stone và Lõi (Core) của Savage mà Liên Hợp Quốc phân bổ cho vương quốc Gudenburg.
『Đúng là một yêu sách quá đáng. Little Garden cũng sẽ gặp khó khăn mất.』
Nếu Little Garden điều động Võ sĩ (Slayer) đến Gudenburg miễn phí, họ sẽ muốn được cung cấp Variable Stone và Lõi (Core) của Savage. Nhưng nếu chấp nhận đề nghị của Douglas thì điều đó sẽ không thể thực hiện được.
「Nhưng mà, chuyện đó đã được hủy rồi. Thay vào đó, Hayato sẽ Quyết đấu (Duel) với Douglas vào ngày mai──」
『Khoan đã nào. Quyết đấu (Duel) ư? Tại sao lại ra nông nỗi đó?』
「À thì, chuyện đó là...」
Hayato bắt đầu giải thích lại.
Trong lúc đang tranh cãi về yêu sách của Douglas, họ đã gặp được Giáo hoàng của 「Thánh Giáo hội Pytalia」 đến thăm nhà vua.
Sau đó, trong cuộc nói chuyện có cả nhà vua tham gia, họ đã đi đến thỏa thuận rằng nếu Hayato chấp nhận Quyết đấu (Duel), thì hôn ước sẽ được hủy bỏ.
Tuy nhiên, nếu Hayato thua, Douglas sẽ đảm nhận vị trí chỉ huy của đội Võ sĩ (Slayer) thuộc Liên minh Liên quân Britannia.
『Giáo hoàng của 「Thánh Giáo hội Pytalia」 sao...』
「Có vẻ ngài ấy đến thăm Vua Granald. Hội trưởng đã từng gặp ngài ấy chưa ạ?」
『Chưa, tôi chưa từng gặp trực tiếp. Nhưng tôi có nghe loáng thoáng rằng đó là một người sở hữu một sức mạnh rất kỳ lạ. Người ta còn gọi đó là 「Giác quan thứ sáu (Sixth Sense)」, một năng lực siêu phàm khác với ngũ quan của con người là thị giác, thính giác, xúc giác, vị giác và khứu giác. Người ta nói rằng ngài ấy đã tiên tri về 「Đợt Tấn Công Thứ Hai (Second Attack)」── hai người chưa từng nghe chuyện đó sao?』
「Nói mới nhớ, em cũng có nghe qua chuyện như vậy...」
『Mà thôi, quay lại chủ đề chính đi. Tức là, để hủy bỏ hôn ước mà không phải chấp nhận điều kiện kia, chỉ còn cách Quyết đấu (Duel). Có đúng vậy không?』
Claire thấy Hayato gật đầu và thở dài một hơi.
「Vâng ạ.」
『...Vậy thì cũng đành chịu thôi. Chắc chỉ còn cách chấp nhận cuộc Quyết đấu (Duel). Tuy nhiên, một khi đã làm thì phải giành chiến thắng tuyệt đối. Rõ chưa?』
「Vâng, em hiểu rồi.」
Hayato đáp một cách dõng dạc.
『Trả lời tốt lắm. Chắc hai người cũng đã nắm được một số thông tin ở đó rồi, nhưng lát nữa tôi sẽ cho người gửi dữ liệu cá nhân của Douglas Edward Wenz qua bộ phận tình báo của Little Garden.』
Khoảng mười phút sau khi kết thúc báo cáo với Hội trưởng, máy tính bảng nhận được một cuộc gọi.
Đó là yêu cầu cuộc gọi từ Charlotte. Emilia chấp nhận.
「Có chuyện gì vậy Charlotte? Cậu gọi có việc gì thế?」
『Chà chà, đi đâu các cậu cũng gặp chuyện long trời lở đất nhỉ.』
Khuôn mặt của Charlotte đột nhiên hiện lên trên màn hình máy tính bảng và nói tiếp.
『Tôi đã xem trước dữ liệu về Douglas Edward Wenz mà bộ phận tình báo tổng hợp được cho các cậu, và có một điểm đáng chú ý. Tôi nghĩ mình nên cho các cậu một vài lời khuyên. Tôi sẽ gửi dữ liệu ngay bây giờ, chờ một chút nhé.』
Màn hình chuyển đổi và hiển thị dữ liệu cá nhân của Douglas.
Hayato và những người khác chăm chú nhìn vào đó.
『Như các cậu thấy đấy, chỉ số phản ứng Hundred của cậu ta tất nhiên là cao, và các chỉ số năng lực tổng thể cũng khá cao── tuy nhiên, chỉ số cao nhất cũng chỉ ngang ngửa Lidy thôi. Không có gì hơn thế. Có lẽ vì là hoàng tộc nên được bảo vệ kỹ càng, cậu ta chưa từng một lần chiến đấu với Savage. Thậm chí còn không có ghi chép nào về việc tham gia các trận đấu chính thức. Chắc chắn ở Wenz còn có nhiều Võ sĩ (Slayer) mạnh hơn cậu ta nhiều. Tuy nhiên, cũng có báo cáo rằng cho đến nay cậu ta chưa từng thua một trận Quyết đấu (Duel) nào.』
「Điều đó có nghĩa là, từ trước đến nay cậu ta chưa từng chiến đấu với ai mạnh hơn mình sao?」
『Không, không phải vậy. Vì thời gian quá ít nên không thể xác định được nguồn tin, nên chưa thể chắc chắn, nhưng có vẻ như cậu ta có thể thực hiện Dual Act.』
「Hả, thật sao?」 Emilia thốt lên kinh ngạc.
「Dual Act là cái mà có thể triển khai hai Hundred cùng một lúc đúng không?」
Hayato vừa nhớ lại những gì đã học trên lớp, vừa hỏi.
『Đúng vậy.』 Charlotte gật đầu.
『Có vẻ như trước đây, cậu ta luôn che giấu điều đó trước mỗi trận Quyết đấu (Duel), và trong lúc chiến đấu, cậu ta sẽ lợi dụng sơ hở của đối thủ để triển khai Hundred thứ hai và giành chiến thắng.』
「Thế không phải là ăn gian sao?」
Cảm giác thật gian xảo.
Nếu không được nghe điều này ở đây, chắc chắn Hayato cũng sẽ rất ngạc nhiên.
『Hiện tại, trong các giải đấu đối kháng hay các trận đấu giả giữa các quốc gia hoặc tổ chức, không có giới hạn về số lượng Hundred được triển khai. Vả lại, Hayato-kun cũng biết mà, đâu có mấy Võ sĩ (Slayer) có thể thực hiện được Dual Act chứ?』
「À thì, hình như nó còn khó hơn cả Vũ trang Toàn diện thì phải...」
『Đúng vậy.』
「Mà này, gã đó có thể thực hiện Vũ trang Toàn diện không?」
『Có vẻ là có.』 Charlotte đáp lại câu hỏi của Emilia. 『Cậu ta có vẻ khá thành thạo trong việc sử dụng Hundred.』
「Vậy à.」
Sau vài giây im lặng, Emilia lại lên tiếng.
「Thế, nói thật đi, Sharo nghĩ tỷ lệ thắng là bao nhiêu?」
『Ngay cả khi tính đến việc cậu ta có thể thực hiện Dual Act, miễn là cậu biết trước điều đó, xác suất chiến thắng của Hayato-kun là hơn tám mươi phần trăm. Liza cũng đưa ra câu trả lời tương tự. Hơn nữa, cậu ta chắc chắn không biết về năng lực đó của cậu. Vì điều đó không được ghi trong dữ liệu cá nhân của Hayato-kun.』
Năng lực đó, chắc là năng lực của Variant.
「Vậy sao...」
Thở phào nhẹ nhõm, Emilia nói tiếp.
「May mà trận đấu không diễn ra ngay lập tức nhỉ. Nhờ vậy mà chúng ta mới có được thông tin thế này.」
『...Tuy nhiên, đối phương chắc cũng không nghĩ rằng mình sẽ không bị điều tra đâu. Chính vì thế mà cậu ta có thể sẽ có chiêu trò gì đó, nên đừng lơ là cảnh giác── À, có khách đến, nên tôi cúp máy đây. Tôi còn có việc khác phải làm.』
Sau câu nói đó, đường truyền với Charlotte bị ngắt.
「Mà này, cậu không biết về năng lực của gã đó mà vẫn bảo tôi nhận lời Quyết đấu (Duel) hả?」
Dù gì thì cũng là hôn phu của cô mà.
Hayato cứ ngỡ cô biết rõ.
「Vì tớ chẳng có chút hứng thú nào cả. Người tớ thích chỉ có Hayato thôi. Vả lại tớ luôn tin chắc rằng Hayato mạnh hơn mà. Thực tế là hầu hết các chỉ số trên dữ liệu đều cho thấy Hayato vượt trội hơn đúng không. Sharo cũng nói vậy rồi, nên chắc chắn cậu sẽ thắng.」
「Cậu lúc nào cũng lạc quan thật đấy.」
Hayato thở dài thườn thượt.
「Phải tin là mình sẽ thắng thì mới thắng được chứ. Giống như kiểu bệnh từ tâm mà ra ấy. Hơn nữa, Hundred còn phản ứng với sức mạnh của ý chí nữa mà.」
「Ý cậu là, việc tin rằng mình tuyệt đối không thua cũng là một yếu tố quan trọng để chiến thắng.」
「Ừ, đúng vậy đó.」
Đó là lúc Emilia mỉm cười gật đầu.
*Oáp*, một cái ngáp dài phát ra từ miệng Hayato.
「Hayato, cậu buồn ngủ à?」
「Dù đã quen với việc đi máy bay, nhưng ở trên không tớ cũng không ngủ được nhiều.」
「Vậy thì đi ngủ sớm một chút đi. Mai còn phải Quyết đấu (Duel) nữa. Giờ tập trung là tám giờ sáng. Địa điểm là phòng của tớ nhé.」
※※※
「Gọi tôi đến đấu trường vào giờ này để làm gì vậy?」
Tám giờ tối. Đứng giữa sân đấu của đấu trường tĩnh lặng như tờ là nữ hoàng Claire Harvey trong bộ Variable Suit màu đỏ.
Người cô hỏi đang đứng ngay bên cạnh, và vẫn như mọi khi, đang ngậm một cây kẹo mút. Đó là Charlotte Dimandius, Kỹ sư trưởng (Main Technologist) của Little Garden.
「Hơn nữa, tại sao cô bé đó lại ở đây?」
Ánh mắt của Claire hướng về phía Kisaragi Karen, em gái của Kisaragi Hayato, đang mặc Variable Suit và ngồi trên khán đài cùng với Fritz và Reitia.
Mỉm cười nhẹ, Charlotte trả lời.
「Lý do thì cô sẽ sớm biết thôi. Trước tiên, cô có thể triển khai vũ trang được không?」
「...Tôi hiểu rồi.」
Gật đầu, Claire tung chiếc Hundred mà cô đã nắm chặt trong tay lên không trung.
「Bách Võ trang, Triển khai (Hundred On)!!」
Hundred dạng Dragoon, 「Alistelion (Chiến Cơ Cao quý)」, được triển khai. Một lớp giáp màu đỏ bao bọc lấy cơ thể Claire, và sáu ụ pháo nổi cũng xuất hiện.
「Vậy thì, hãy bắt đầu thôi. Meimei, nhờ cậu đấy.」
『Vâng ạ!』
Giọng của Meimei vang vọng khắp đấu trường. Có vẻ như cô bé đang ở trong phòng điều khiển phía trên khán đài. Qua cửa sổ, cô bé đang giơ ngón tay cái lên.
(Rốt cuộc cô ta định làm gì chứ?)
Trong lúc Claire đang thắc mắc, từ phía phòng chờ của đấu trường vang lên những tiếng lách cách của máy móc.
「Đây là cái gì vậy...?」
Claire tròn mắt nhìn sinh vật máy móc có hình dạng giống một con nhện, cao khoảng một mét rưỡi và dài ba mét, xuất hiện trước mặt mình.
「Đây là 「Replicant」 mà Vitaly Tynyanov đã tạo ra bằng cách mô phỏng Savage. Còn đây là phiên bản 「Replicant」 của Little Garden do tôi tạo ra bằng cách mô phỏng nó.」
Charlotte trả lời với giọng điệu hài lòng như thể đang giới thiệu đứa con cưng của mình.
「Cô, tại sao lại làm ra thứ này...」
「Tại sao ư? Vitaly làm được mà tôi lại không làm được thì bực lắm chứ. Người khác làm được thì mình cũng muốn thử, đó là điều hiển nhiên mà. Công dụng thì cứ để sau này nghĩ.」
「Đúng là câu trả lời của cô. Thôi được rồi. Tôi sẽ là đối thủ của nó. Meimei sẽ điều khiển nó sao?」
「Không, khi vào trận chiến, nó sẽ được điều khiển tự động (auto). Chính vì thế, để đề phòng trường hợp nó mất kiểm soát, tôi đã gọi cô bé đó đến. Giọng của Kisaragi Karen cũng có sức mạnh tương đương với Kirishima Sakura mà.」
Nói cách khác, Karen có vai trò ngăn chặn Savage khi nó mất kiểm soát.
「Chuẩn bị cả phương án dự phòng, có nghĩa là cô rất tự tin vào năng lực của 「Replicant」 nhỉ. Được thôi, đối thủ như vậy cũng không tệ.」
「Vậy thì, hãy bắt đầu cuộc thử nghiệm (test) thôi.」
Nói rồi, Charlotte rời khỏi sân đấu, và cùng lúc đó, tiếng còi báo hiệu vang lên khắp đấu trường.
Đó là tín hiệu bắt đầu trận đấu.
Cùng lúc đó, 「Replicant」 mở toang phần đầu và bắn một tia laser về phía Claire.
Claire nhảy lên để né, và ngay sau đó, hai sợi dây cáp được bắn ra từ vai nó.
(Đúng như mình nghĩ, vũ khí của nó giống hệt như Replicant do Vitaly tạo ra.)
Đúng là tiến sĩ Charlotte, đã sao chép một cách hoàn hảo.
Chính vì thế, đòn tấn công này cũng nằm trong dự đoán.
Claire sử dụng sáu ụ pháo nổi làm động cơ đẩy (thruster) để tăng tốc (accelerate) và né được hai sợi dây cáp, rồi giơ khẩu súng trên tay phải lên.
「Bây giờ đến lượt tôi tấn công đây.」
Tia laser mà Claire bắn ra tưởng chừng như sẽ bắn trúng 「Replicant」 một cách ngoạn mục.
Nhưng ngay trước khi chạm vào nó, tia laser đã biến mất.
「Vừa rồi là sao!?」
『Như cô thấy đấy, đó là một lá chắn (barrier).』
Charlotte, người đã di chuyển đến bên cạnh Karen và những người khác, giải thích cho Fritz và Reitia, những người cũng đang mang vẻ mặt ngạc nhiên giống như Claire.
『Điểm khác biệt lớn nhất so với 「Replicant」 do Vitaly tạo ra là ở đó. Nó gần như giống hệt với thứ được triển khai trước khán đài của đấu trường này. Kích thước của Variable Stone được sử dụng khác nhau, và kích thước của thiết bị khuếch đại sức mạnh phát ra từ đó cũng khác nhau, nên cường độ có khác nhau, nhưng nó có thể chặn được các đòn tấn công bằng tia laser đơn giản sử dụng Sense Energy như cô thấy đấy.』
Giọng của Charlotte cũng được truyền đến tai Claire qua chiếc nhẫn không dây.
「Ra là vậy... Thế thì!」
Claire nhảy lên né 「Replicant」 đang lao tới, và lại bắn một tia laser từ khẩu súng trên tay phải.
Nó lại bị lá chắn hóa giải như lúc nãy, nhưng đòn tấn công chưa kết thúc ở đó. Lần này, cô dùng khẩu súng trên tay trái, bắn một tia laser về phía sau đầu nó.
Nó đã bắn trúng cơ thể của 「Replicant」 một cách ngoạn mục.
(Trúng rồi sao? Có nghĩa là lá chắn chỉ có thể được triển khai ở phía trước.)
Claire xoay người trên không và đáp xuống đất trong tư thế đối diện với 「Replicant」.
「Vậy thì, thế này thì sao!」
Nhìn thấy Claire hướng cả sáu ụ pháo nổi về phía 「Replicant」 và bắn cùng một lúc, Charlotte nở một nụ cười khổ.
「Haizz, dù chỉ là thử nghiệm, nhưng không ngờ lại bị phát hiện ra ngay lập tức. Phải khen là xứng danh nữ hoàng thôi...」
「Tiến sĩ Charlotte. Tại sao tia laser vừa rồi lại bắn trúng 「Replicant」 vậy?」
Người hỏi là Fritz.
「Vì đó là phát bắn thứ hai, khi nó đã ra khỏi tầm nhìn. Hơn nữa, còn là từ phía sau, nơi không có thiết bị tạo lá chắn (barrier). Vốn dĩ nó sẽ xoay phần thân trên để triển khai lá chắn, nhưng có lẽ do bị tấn công liên tục nên cảm biến không theo kịp. Claire đã nhận ra điều đó ngay lập tức. Chính vì thế nên cô ấy mới tấn công liên tục. Cứ xem đi.」
Đúng như lời Charlotte nói, sáu ụ pháo nổi bắt đầu bao vây cơ thể của 「Replicant」 và liên tục bắn ra những tia laser.
「Replicant」 dùng hai chiếc kìm trên tay để cố gắng đập tan các ụ pháo, nhưng không trúng phát nào.
Dù có một số bị lá chắn hóa giải, nhưng hàng chục tia laser bắn ra từ sáu ụ pháo nổi đã xuyên thủng lớp vỏ thép, tạo ra vô số lỗ trên cơ thể nó.
Cuối cùng, nó ngã quỵ từ chân xuống và ngừng di chuyển.
Sáu ụ pháo nổi quay trở lại chỗ Claire.
Ở đó, chúng biến thành các hạt một lần rồi biến hình thành vũ khí tối thượng của Claire, khẩu Buster Cannon.
Claire giơ nó lên và hét lớn.
「Đến đây là kết thúc!」
Một tia sáng dày đặc được bắn ra.
Nó xuyên thủng lớp vỏ thép của con Savage nhân tạo và tạo ra một lỗ lớn.
Dù không phát nổ, nhưng chắc chắn nó sẽ không thể di chuyển được nữa.
「Tuyệt vời...」
Karen trên khán đài lẩm bẩm.
Charlotte nói chuyện với Claire qua chiếc nhẫn không dây.
『Xứng danh Nữ hoàng Toàn năng (Perfect Queen). Dù tôi đã lập trình sẵn chuyển động của cô, nhưng nó hoàn toàn không phải là đối thủ.』
「Charlotte, cô đã hạn chế cả chuyển động và chức năng của nó vì lo ngại khả năng mất kiểm soát đúng không? Mức độ này thì quá dễ dàng (easy) rồi. Với năng lực thế này, nó chỉ có thể dùng làm mục tiêu luyện tập cho học sinh năm nhất vừa mới có thể thực hiện Vũ trang Đơn giản thôi.」
『Đừng nói vậy chứ. Tôi không phải là khủng bố. Cô cũng hiểu là tôi phải phát triển nó một cách thận trọng, như đi trên băng mỏng mà. Hơn nữa, vừa rồi chỉ là khởi động thôi.』
「...Khởi động? Ý cô là sao?」
『Cô sẽ sớm biết thôi. Chắc là đã chuẩn bị xong rồi nhỉ, vào đi.』
Khi Charlotte nói vậy, cánh cửa nối giữa đấu trường và phòng chờ mở ra.
「...Cái...!?」
Nhìn thấy Lidy xuất hiện từ đó, không chỉ Karen và những người khác trên khán đài, mà cả Claire cũng tròn mắt kinh ngạc.
「Cô, bộ dạng đó là sao vậy?」
Claire hỏi, nhìn vào lớp giáp khổng lồ giống như đôi cánh bay trên lưng Lidy.
Người trả lời câu hỏi đó không phải là Lidy, mà là Charlotte.
『Đó là một đơn vị bay dùng cho vũ trụ.』
「...Đơn vị bay dùng cho vũ trụ?」
『Để chuẩn bị cho kỷ nguyên vũ trụ sắp tới, tôi đã tạo ra nó để bất kỳ Võ sĩ (Slayer) nào với bất kỳ hình thái vũ trang nào cũng có thể tự do bay lượn trên bầu trời và trong không gian.」
「Tức là, đó là một loại 「Giáp ngoài (Outer)」 sao?」
「Đúng vậy. Tôi gọi nó là 「Giáp Không chiến (Air Ride)」. Tuy nhiên, nó có gắn Variable Stone, và có thể kết nối với vũ khí của cô ấy ở sau lưng, nên có thể tấn công bằng Energy, và cũng có thể lơ lửng. Lidy, cho họ xem đi.」
「Tôi hiểu rồi.」
Họa tiết trên đôi cánh của Lidy phát sáng, và cơ thể cô ấy bay lên khoảng mười centimet so với mặt đất.
「Thế nào? Dù vũ khí của cô ấy vốn có động cơ đẩy (thruster), nhưng nó khác với ụ pháo nổi của cô, chủ yếu là để tăng tốc (accelerate) theo phương ngang, chứ không phải là loại có thể di chuyển theo phương thẳng đứng hay tự do di chuyển trên không. Nhưng chỉ cần có 「Giáp Không chiến (Air Ride)」 này, nhược điểm đó sẽ được khắc phục. Chính vì thế mà tôi đã nhờ cô ấy thử nghiệm chuyển động từ một thời gian trước.」
Charlotte nở một nụ cười nham hiểm và nói tiếp.
「Hơn nữa, trong vũ trụ, nếu không có vũ khí tầm xa thì không thể chiến đấu được, nên tôi cũng đã gắn thêm chúng vào vũ khí. Một loại dùng Energy và một loại không, mỗi loại một cái.」
Quả thật, nếu nhìn kỹ, 「Giáp Không chiến (Air Ride)」 có hai tháp pháo ở hai bên trái phải, và cũng có hai bệ phóng tên lửa ở hai bên trái phải.
「Lidy, cô bắt đầu huấn luyện với 「Giáp ngoài (Outer)」 đó từ khi nào vậy?」
「Đúng một tuần trước ạ.」
「Tức là, 「Giáp ngoài (Outer)」 cũng sử dụng Variable Stone, có nghĩa là cô đang sử dụng hai Hundred cùng một lúc đúng không? Thật không ngờ cô lại có thể làm được trong một tuần. Xứng danh Lidy.」
Claire có vẻ kinh ngạc.
Lidy trả lời.
「Chỉ là truyền mệnh lệnh cho Variable Stone thôi ạ. Không khó như Dual Act đâu ạ.」
「...Dual Act?」
「Dual Act là triển khai kép đấy.」 Charlotte nói, nhìn Karen đang nghiêng đầu thắc mắc trên khán đài. 「Đúng như tên gọi, đó là việc triển khai hai Hundred cùng một lúc.」
「Ồ, có thể làm được chuyện như vậy sao ạ?」
「Tất nhiên là không dễ dàng đâu.」 Reitia chen vào. 「Người ta nói rằng nó còn khó điều khiển hơn cả Vũ trang Toàn diện. Nhìn trên toàn thế giới chắc cũng không có đến mười người làm được. Tất nhiên, tôi cũng không làm được.」
「...Tuy nhiên, như Lidy vừa nói, nó dễ hơn Dual Act. Vì không cần phải duy trì hình dạng của vũ khí. Chỉ cần gửi mệnh lệnh thôi. Nhưng trong thực chiến, một quyết định sai lầm trong tích tắc cũng có thể gây tử vong. Vì vậy, việc có thể đưa ra quyết định đó hay không, có thể truyền mệnh lệnh cho 「Giáp Không chiến (Air Ride)」 hay không. Đó chính là mục đích của cuộc thử nghiệm (test) sắp tới.」
「Claire-sama, người có nhận lời thách đấu (duel) với tôi không?」
「Tất nhiên rồi. Lâu lắm rồi nhỉ. Kể từ lần cuối chúng ta chiến đấu với nhau──」
「Đã ba năm rồi ạ.」
「Ừ, cũng khoảng đó rồi nhỉ.」
「Tôi rất mong chờ.」
「Tôi cũng vậy.」
Claire và Lidy.
Hai người đứng đối mặt nhau cách khoảng mười mét và mỉm cười.
「Vậy thì, hãy bắt đầu trận đấu thôi. Sẵn sàng chưa, hai người.」
Đáp lại câu hỏi của Charlotte, cả hai cùng gật đầu.
Tiếng còi bắt đầu trận đấu vang vọng khắp đấu trường.
Người ra tay trước là Claire.
Cô phóng sáu ụ pháo nổi về phía Lidy.
Tuy nhiên, Lidy không hề để tâm đến chúng.
Cô tăng tốc (accelerate) bằng động cơ đẩy (thruster) của 「Giáp Không chiến (Air Ride)」 và lao tới tấn công Claire với cây thương 「Hắc Thiên Thương (Midgardschlange)」 trong tay.
Ụ pháo nổi chỉ là thứ do Claire điều khiển.
Nếu khiến cô ấy chuyển sự chú ý sang nơi khác, chúng sẽ ngừng di chuyển── đó là chiến thuật của Lidy.
Claire nhảy lên né đòn tấn công của Lidy, và bắn một tia laser từ khẩu súng được tạo ra trên tay.
Lidy lùi lại để né, và bắn hai tia laser từ hai bên của 「Giáp Không chiến (Air Ride)」 về phía Claire đang ở trên không.
Claire hoàn nguyên khẩu súng trên tay phải thành các hạt.
Cô triển khai lá chắn bằng một tay và chặn những tia laser đang lao tới.
Nhưng đòn tấn công của Lidy chưa kết thúc ở đó.
Cô giơ cây 「Hắc Thiên Thương (Midgardschlange)」 lên, tăng tốc bằng động cơ đẩy (thruster) của 「Giáp Không chiến (Air Ride)」, và lại lao tới tấn công.
「Uoooooooooooooooooooo──!」
Mũi thương sắc nhọn đang lao tới.
「...Khụ! Nếu là lá chắn toàn lực thì!」
Claire vội vàng hoàn nguyên cả khẩu súng trên tay trái thành các hạt và tập trung toàn bộ Energy vào hai tay── cố gắng chặn cú đâm của Lidy. Nhưng cô bị sức mạnh của nó áp đảo.
「──Gự!」
Cứ thế này, chỉ một chút nữa thôi lá chắn sẽ bị xuyên thủng.
Nhưng Claire không để điều đó xảy ra.
Cô điều khiển sáu ụ pháo nổi và bắn tia laser từ phía sau Lidy.
Tất nhiên, việc Claire sẽ tấn công như vậy cũng nằm trong tính toán của Lidy.
Cô rút thương lại, dùng động cơ đẩy (thruster) để bay lên cao hơn về phía trần nhà.
Né được những tia laser.
Ngược lại, Claire rơi xuống đất.
Lidy ngay lập tức bắn tổng cộng khoảng bốn mươi quả tên lửa từ các bệ phóng tên lửa được trang bị ở hai bên của 「Giáp Không chiến (Air Ride)」 vào vị trí đó.
「Hộc, hộc... thế nào rồi, Claire-sama?」
Khói bụi mù mịt bay lên. Hiện ra từ trong đó là hình ảnh của Claire đang triển khai sáu ụ pháo nổi xung quanh cơ thể mình như những cánh hoa tulip để phòng thủ.
「Haha, quả nhiên là Claire-sama...」
「Tôi cũng đang nghĩ như vậy đấy. Quả không hổ là Liddy. Chỉ trong một tuần mà có thể sử dụng 『Giáp Ngoài (Outer)』 thành thục đến thế── tôi cũng phải đáp lại nỗ lực đó của em mới được.」
「…!」
Trước luồng năng lượng dữ dội tỏa ra từ cơ thể Claire, Liddy bất giác lùi lại.
「Tôi đi đây, Vũ trang Toàn diện (Perfect Form)!」
Một lớp giáp dày bao phủ toàn thân Claire.
「Nào, từ đây tôi sẽ nghiêm túc đấy. Đi đi, Petal!」
Từ sáu pháo nổi của Claire, mỗi cái lại phóng ra hai pháo nổi nhỏ hơn. Tổng cộng là mười hai pháo nổi cỡ nhỏ── chính là Petal.
(Nghiêm túc sao… Ra vậy… Mình đã trưởng thành đến mức khiến Claire-sama phải nghiêm túc rồi à.)
Nghĩ lại, mình đã đi được một chặng đường thật xa.
Vừa nghĩ vậy, dù đang trong trận chiến, cô lại chìm vào dòng cảm xúc.
Đó là chuyện của ba năm trước.
Tại một trung tâm đào tạo Slayer ở một thành phố nọ của Liberia, Liddy không có đối thủ.
Cô thậm chí còn được gọi là Thiên tài Slayer.
Dù vậy, Liddy không hề kiêu ngạo mà vẫn tiếp tục luyện tập hằng ngày.
Việc đó có lý do của nó.
Trong 『Cuộc Chạm trán Thứ hai (Second Attack)』, cha cô đã qua đời.
Nói là vậy, nhưng cha và mẹ cô không đăng ký kết hôn.
Cô là đứa trẻ được sinh ra từ một mối quan hệ ngoại tình.
Liddy chính là đứa con ngoài giá thú.
Không một đồng chu cấp, chỉ có hai mẹ con nương tựa vào nhau.
Hơn nữa, mẹ cô từ khi sinh ra đã ốm yếu.
Dù vậy, bà vẫn làm việc cả ngày để lo cho cuộc sống của Liddy.
Sợi chỉ nhện xuất hiện giữa cuộc sống cơ cực đó.
Đó chính là con đường trở thành Slayer.
Liddy có tài năng đó.
Cô tuyệt đối sẽ không buông tay.
Cô sẽ trở thành một Slayer xuất sắc của quân đội Liberia và để mẹ được sống sung sướng.
Vì thế, cô sẽ không thua bất kỳ ai.
Cô sẽ luôn là người giỏi nhất.
Đó là lý do Liddy miệt mài rèn luyện mỗi ngày.
Chuyện xảy ra trong bối cảnh đó.
Một thiếu nữ, theo sau là nhiều người lớn mặc quân phục, đã xuất hiện tại phòng tập (gym) mà cô đang theo học.
Claire Harvey.
Nghe nói cô ấy là tiểu thư của tập đoàn lớn, công ty Warslan.
「Xin hỏi Liddy Steinberg có ở đây không ạ?」
Vừa đến đã gọi thẳng tên.
Dù tự hỏi có chuyện gì, nhưng không chút sợ hãi, Liddy bước ra trước mặt Claire.
「Tôi là Liddy Steinberg đây.」
「Ra vậy, cô chính là Liddy Steinberg.」
Nhìn Liddy như thể đang đánh giá, Claire lấy Hundred ra khỏi Variable Suit rồi búng ngón tay lên trời.
「Bách Vũ trang Triển khai (Hundred On)!」
Một bộ vũ trang màu đỏ bao bọc lấy cơ thể Claire, và sáu pháo nổi xuất hiện xung quanh cô.
(…Loại Dragoon à…)
Hơn nữa, đó là một Hundred chuyên dụng.
Đúng là tiểu thư có khác. Hoàn toàn khác với một người gần như không có gia thế như mình. Ngay cả làn da cô ấy cũng trắng ngần và xinh đẹp đến mức tưởng như đang phát sáng.
「Đây là Hundred của tôi── 『Chiến Cơ Cao quý (Aristerion)』. Cho tôi xem vũ trang của cô được chứ?」
Claire nói với Liddy.
「Đến phá quán à.」
「Chà, cũng có thể nói là vậy.」
Nhìn thái độ ung dung của cô ta, chắc hẳn cô ta rất tự tin vào thực lực của mình.
Nhưng làm một việc như phá quán thế này, trông chẳng khác nào trò tiêu khiển của một tiểu thư.
Hundred suy cho cùng là thứ dùng để đánh bại Savage.
Không phải là món đồ chơi để con người thi thố thực lực với nhau.
「Bách Vũ trang Triển khai (Hundred On)!」
Dù vậy, Liddy vẫn triển khai Hundred.
「…Loại Lancer sao?」
「Đúng vậy. Đây là loại phổ thông, không có tên.」
Liddy thủ thế với cây thương và lườm Claire.
「Dù vậy, tôi không nghĩ mình sẽ thua cô đâu.」
「L-Liddy-san… Giấy phép Quyết đấu (Duel) đã…」
Cô gái đeo kính, cùng học trong trung tâm huấn luyện, tỏ vẻ lo lắng.
「Đã có rồi.」
Người nói là một người đàn ông mặc quân phục đứng bên cạnh Claire.
「Chúng tôi đã được người quản lý trung tâm đào tạo này cho phép Quyết đấu (Duel) với Liddy Steinberg.」
「Rốt cuộc cô tính làm gì? Cô muốn gì?」
Liddy lườm Claire.
「Việc đó tôi sẽ cho cô biết tùy vào kết quả trận đấu.」
Cách nói chuyện thật khiến người ta phát cáu.
「…Được rồi, vậy thì bắt đầu ngay đi. Mọi người, hãy sơ tán đến nơi an toàn.」
Đối phương là loại Dragoon.
Tùy trường hợp, có thể gây thiệt hại cho xung quanh.
「Vậy thì, chúng ta bắt đầu Quyết đấu (Duel) thôi nhỉ?」
Sau khi xác nhận các học viên Slayer khác và thuộc hạ của mình đã sơ tán đến nơi an toàn, Claire lên tiếng.
…Chưa đầy một phút sau, trận đấu đã ngã ngũ.
(Cái quái gì đây…)
Nhìn cô gái tóc vàng óng đang nhìn xuống mình, Liddy cảm thấy sợ hãi.
Một sức mạnh áp đảo đến như vậy.
──Thiên tài.
Cô có cảm giác lần đầu tiên mình cảm nhận được sự tồn tại đó.
Là một thất bại toàn diện.
(Chết tiệt…!)
Tức tối.
Cô tức tối không chịu nổi.
Và cũng thật thảm hại.
──Chẳng có gì ghê gớm cả nhỉ.
Bị chế nhạo như vậy cũng chẳng có gì lạ.
Tuy nhiên, cô ấy không hề chế nhạo.
Thậm chí, cô ấy còn nói ra một điều bất ngờ.
「Liddy, cô mạnh hơn tôi nghĩ đấy. Thấy sao? Cô có muốn cùng tôi đến Warslan không?」
「Cái…」
Trước lời mời đột ngột, Liddy tròn mắt.
「Chuyện đó là sao…」
「Công ty Warslan, nơi anh trai tôi làm giám đốc, dự định sẽ mở một cơ sở đào tạo Slayer mang tên Little Garden trong khoảng hơn một năm nữa. Tôi sẽ là người đại diện ở đó. Vì vậy, tôi muốn mời cô đến với tư cách học sinh đặc cách.」
「Tại sao lại là tôi…?」
「Cô sở hữu sức mạnh ngang bằng với tôi. Chỉ bấy nhiêu thôi là đủ để giải thích rồi, phải không? Với năng lực của cô, chắc chắn cô cũng có thể chỉ đạo các Slayer và các học viên khác. Tôi nói sai sao?」
「Trận Quyết đấu (Duel) này là để xác nhận điều đó, có phải không?」
「Đúng vậy. Sao nào, cô có hứng thú không?」
「…Nhưng, tôi…」
「? Có vấn đề gì sao?」
「Tôi sống cùng mẹ. Tôi phải vào quân đội Liberia và dùng tiền lương để phụng dưỡng mẹ…」
「Cô cần bao nhiêu?」
「Ể…?」
「Tôi hỏi là một tháng cô cần bao nhiêu. Nếu nói là năm mươi nghìn đô thì tôi cũng khó xử, nhưng nếu cô chịu đến Little Garden, thì ngay từ ngày mai tôi có thể trả cho cô mức lương cao hơn cả một tân binh trong quân đội Liberia. Nếu cần phí hợp đồng, tôi cũng sẽ chi trả. Tuy nhiên, có một điều. Cô sẽ phải thực hiện 『Nghĩa vụ của Kẻ Bề trên (Noblesse Oblige)』.」
「『Nghĩa vụ của Kẻ Bề trên (Noblesse Oblige)』…?」
「Phải, đó có thể là sức mạnh, tiền bạc, quyền lực, kiến thức, hay bất cứ thứ gì cũng được. Cống hiến tất cả những gì mình có, nỗ lực để làm cho thế giới này trở nên tốt đẹp hơn. Đó chính là 『Nghĩa vụ của Kẻ Bề trên (Noblesse Oblige)』 theo suy nghĩ của tôi.」
Ngay khi nghe những lời đó, Liddy đã nghĩ.
Người phụ nữ này chính là hiện thân của 『Nghĩa vụ của Kẻ Bề trên (Noblesse Oblige)』.
(Nếu là người này, mình có thể đi theo mà không cần lo lắng.)
Ngay khi vừa nghĩ vậy, nước mắt đã tuôn trào, đến giờ cô vẫn còn nhớ rõ.
「Chỉ cần số tiền đủ cho tôi và mẹ sinh hoạt là được rồi. Từ hôm nay mong được cô giúp đỡ.」
「Ừm, dĩ nhiên rồi.」
Claire chìa tay ra cho Liddy.
Cứ như vậy, kể từ ngày đó, Liddy bắt đầu cùng Claire tham gia vào việc chuẩn bị thành lập Little Garden.
(Từ đó trở đi, Claire-sama luôn là mục tiêu của mình. Mình muốn trở thành một Slayer mạnh mẽ, kiên cường và tuyệt vời như Claire-sama──)
Không thắng cũng được.
Chỉ cần được là chính mình, được Claire-sama công nhận.
「Uooooooooo!」
Vừa duy trì một Tường phòng ngự (Shelter) bao bọc cơ thể, Liddy vừa phun năng lượng dữ dội từ Thiết bị đẩy (Thruster) sau lưng, lao thẳng về phía Claire.
Những tia beam do Petal bắn ra đều bị Tường phòng ngự (Shelter) hóa giải.
Tuy nhiên, những tia beam từ sáu pháo nổi lại khác. Vài tia đã trúng vào 『Giáp chiến Trên không (Air Ride)』, và rào chắn của Liddy cuối cùng cũng bị phá hủy, một số tia còn bắn trúng cả cô.
Dù vậy, Liddy vẫn không dừng lại.
Cô tiếp tục tiến lên, cố gắng giữ thăng bằng cho cơ thể đang chực ngã quỵ.
Đó là một tình huống mà ngay cả Claire cũng không lường trước được.
「Claire-sama, xin lỗi!」
「──Cái gì!?」
『Thiên thương Hắc ám (Midgardschlange)』 của Liddy xuyên qua rào chắn của Claire và chạm vào phần giáp ngực của cô.
「Kyaa!」
Cú đó khiến cơ thể Claire bị thổi bay về phía sau.
「A da da, nguy hiểm thật đấy… Suýt chút nữa là cả giáp cũng bị xuyên thủng rồi. Nhưng mà──」
Claire, người vừa ngã chổng mông xuống đất, ngồi dậy và hướng ánh mắt về phía Liddy.
Cô ấy đang nằm sấp trên mặt đất.
「Xem ra, là tôi thắng rồi nhỉ.」
Vũ trang đã được giải trừ.
『Giáp chiến Trên không (Air Ride)』 đã tả tơi vì đòn tấn công bằng beam từ pháo nổi của Claire.
Trên Variable Suit của Liddy, ngoài những tia beam đó, còn có dấu vết trúng đòn từ Petal. Có lẽ là sau khi rào chắn bị phá hủy hoàn toàn và vũ trang cũng đã được giải trừ.
Claire giải trừ vũ trang rồi tiến lại gần Liddy.
「Liddy, cô ổn chứ?」
Cô ngồi xuống và đặt tay lên vai Liddy.
Lập tức, cơ thể cô ấy khẽ động.
「Claire-sama…」
Thấy Liddy đã tỉnh lại và đang cố ngồi dậy, Claire chìa tay ra.
「Cô thực sự đã mạnh lên rất nhiều rồi đấy.」
「Cảm ơn cô, Claire-sama.」
Liddy đáp lời với vẻ mặt đầy tự hào.
※※※
「Các anh ơi, cho tôi hỏi chút được không? Nhìn bộ dạng này, các anh là Slayer phải không?」
「Hả?」
Đêm khuya, gần đến lúc chuyển sang ngày mới.
Bị gọi lại ở một con hẻm trong thành phố Sangria, người quay lại là một Slayer thuộc quân đội Liberia, được phái đến Sangria để hỗ trợ sửa chữa Little Garden.
Người gọi họ là một thiếu niên mặc chiếc áo hoodie đen đáng ngờ, đầu đội mũ trùm.
Ngay sau đó, một thanh niên khác cũng thuộc quân đội Liberia, đứng cạnh người đàn ông vừa được gọi, quay lại hỏi.
「Mày là thằng nào, kiếm bọn tao có chuyện gì à? Mà nói chứ, một thằng nhóc như mày làm gì vào giờ này?」
Mặt các Slayer đỏ bừng, bước đi loạng choạng.
Cổ họng họ còn khẽ cử động.
Đó là do họ đã uống rượu ở thành phố Sangria suốt bốn tiếng đồng hồ sau khi kết thúc nhiệm vụ tại Little Garden.
Bây giờ họ đang trên đường trở về cơ sở lưu trú do quân đội chuẩn bị.
「Chắc không phải muốn xin chữ ký đấy chứ? Như mày thấy đấy, bọn tao đang trong tình trạng này, nên để lần sau đi.」
Chàng thanh niên cười ha hả.
Chắc do men rượu nên hắn ta trở nên bạo dạn.
「Không, thứ tôi muốn không phải là chữ ký, mà là Hundred của các anh cơ.」
「Hả?」
「Mày nói cái gì thế?」
Hai thanh niên nhìn cậu bé với vẻ mặt nghiêm túc.
「Tôi nói là tôi muốn Hundred. Các anh không nghe thấy sao?」
Khi cậu bé cười nhếch mép, đôi mắt của cậu ta tỏa ra ánh sáng vàng kim.
Ba phút sau.
Hai thanh niên Slayer nằm lăn lóc trên đường. Một người máu chảy từ vai── người còn lại máu chảy từ ngực, tạo thành một vũng máu trên mặt đất.
Cậu bé nhặt lên hai Hundred từ chỗ họ.
「…Mày là ai?」
Vẫn nằm ngửa trên mặt đất, một tay ôm lấy vai bị thủng lỗ, chàng thanh niên hỏi bằng giọng khàn đặc.
「Là ai à, anh biết điều đó để làm gì chứ?」
Cậu bé há to miệng và nuốt chửng hai Hundred đang cầm trên tay.
「A, ngon quá. Tôi sống là vì khoảnh khắc này. Cảm giác như vậy đấy.」
Thở ra một hơi đầy thỏa mãn, cậu bé quay sang nhìn chàng thanh niên đang run rẩy, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười hình trăng khuyết.
「Nào, đến lúc vận động sau bữa ăn thôi. Tôi được dặn là không thể để người biết về năng lực của tôi sống sót. Nếu có hận thì hãy hận các tiến sĩ đã không cho tôi nhiều Hundred hơn ấy.」
「Làm ơn, đừng…!」
Không biết từ lúc nào, trên tay cậu bé đã xuất hiện một cây thương phát sáng.
Chàng thanh niên vẫn ôm vai, cố lết trên mặt đất để bỏ chạy, nhưng cậu bé không đời nào để hắn thoát.
「──Xin mời chết đi.」
Cậu bé ném cây thương phát sáng.
Tiếp sau tiếng "phập" của cây thương đâm vào da thịt là tiếng hét hấp hối vang vọng trong thành phố về đêm.