Joker / Tử chiến / Liza và Karen
「Thưa Claire-sama, có vẻ như chúng ta đã phát hiện ra phòng nghiên cứu nơi nhà khoa học đã tái khởi động (reboot) 「Thực thể sống nhân tạo (Homunculus)」 đang ẩn náu dưới tầng hầm của một căn hộ trong khu ổ chuột thuộc quận Ba của Sangria. Dường như họ vừa bắt giữ được hắn ta ạ.」
「Vậy à, tất cả là nhờ thông tin từ Gudenburg nhỉ.」
Tại phòng Hội học sinh dưới tầng hầm của tòa nhà khoa võ nghệ Little Garden, người nhận báo cáo từ Phó hội trưởng, Erica Candle, chính là Hội trưởng Hội học sinh, Claire Harvey.
Vài giờ trước đó, một báo cáo về kết quả trận quyết đấu (duel) đã được gửi đến từ Gudenburg.
Cùng với tin chiến thắng của Kisaragi Hayato, họ cũng nhận được thông tin về 「Thực thể sống nhân tạo (Homunculus)」.
Đúng như những gì tiến sĩ Charlotte đã phân tích từ thông tin do đội tình báo của Little Garden thu thập, kẻ đã thả 「Thực thể sống nhân tạo (Homunculus)」 vào thành phố Sangria dường như chính là Tam hoàng tử của Vương quốc Wenz, Douglas Edward Wenz.
Thông tin thu được từ việc thẩm vấn hắn của phía Gudenburg cho đến nay có ba điểm chính.
「Thực thể sống nhân tạo (Homunculus)」 là vũ khí quyết chiến dành cho Little Garden do Vitaly Tynyanov tạo ra, mang tên 『Lá bài tẩy (Joker)』. Nó có vẻ ngoài giống con người nhưng lại là một tồn tại gần với Savage.
Và cuối cùng là nơi ở của nhà khoa học đã thả Joker vào thành phố Sangria.
「Nhà khoa học đó có thể ngăn chặn 「Thực thể sống nhân tạo (Homunculus)」 được không?」
「Không ạ, hắn nói rằng 『Joker đã thoát khỏi tầm tay của tôi rồi. Tôi không thể làm gì được nữa』.」
Theo lời nhà khoa học đó, khi đội quân của Wenz tiến vào điều tra một trong những căn cứ mà Vitaly để lại, Joker đã thức tỉnh do phản ứng với Hundred của các Võ sĩ (Slayer).
Và rồi, nó nổi điên đòi giao nộp Hundred.
Nó đã giải phóng một luồng Sense Energy mạnh đến mức tạo ra một lỗ lớn trên trần hang động nơi đặt căn cứ, nhưng vì thế mà cạn kiệt sức lực và ngã gục.
Douglas đã bắt giữ nó tại đó, đánh thức nó tại một căn cứ do hắn chuẩn bị sẵn, và dường như đã đề nghị một thỏa thuận: hắn sẽ cung cấp Variable Stone, đổi lại nó phải trả thù Little Garden, nơi đã sát hại Vitaly, người tạo ra nó.
Và Joker đã gật đầu đồng ý.
「Nói cách khác, Joker đang săn lùng Võ sĩ (Slayer) và nhắm vào Little Garden để trả ơn vì đã được hồi sinh, cũng như để nhận được Hundred, thứ giống như thức ăn của nó?」
「Không, có vẻ không chỉ có vậy ạ.」
Erica trả lời.
「Có một Võ sĩ (Slayer) còn sống sót sau khi bị Joker tấn công. Theo lời người đó, Joker đã nói rằng 『Mục đích của ta là nguồn sức mạnh tại Little Garden』. Thưa Claire-sama, nguồn sức mạnh đó, liệu có phải là Variable Stone, một trong những nguồn năng lượng của chiến hạm này không ạ?」
Erica nghĩ vậy cũng không có gì lạ.
Nguồn năng lượng và Sense Energy của Joker rõ ràng là Variable Stone hoặc một thứ gì đó tương tự, và cô ấy không biết về sự tồn tại của Liza.
Douglas hẳn cũng vậy.
Nhưng, Joker thì sao?
Biết đâu nó đã được Vitaly kể cho nghe về Liza.
(Dù thế nào đi nữa, mọi chuyện đã trở nên phiền phức rồi đây.)
Dù hiện tại nó chỉ đang ở giai đoạn săn lùng Võ sĩ (Slayer) và cướp Hundred để tích trữ sức mạnh, nhưng sớm muộn gì nó cũng sẽ tấn công Little Garden.
(Tóm lại, chúng ta phải tìm cách đối phó với nó trước khi nó trở nên mạnh hơn.)
Ngay khi Claire vừa kết luận trong lòng.
Một 「Báo động khẩn cấp (Emergency Call)」 vang lên trong phòng Hội học sinh, và trên màn hình nổi khổng lồ được lắp trên tường, hình ảnh của Chris Steinbelt, người đang ngồi ở ghế 「Trưởng phòng phân tích chiến lược (Main Analyst)」 tại 「Phòng họp chiến lược (Briefing Room)」, hiện ra.
『Claire-sama, Joker đã xuất hiện rồi ạ!』
「Địa điểm là ở đâu!」
『Là một tòa nhà ở trung tâm Sangria. Đã có một dân thường và một Võ sĩ (Slayer) của Liberia trở thành nạn nhân.』
Hình ảnh của Chris trên màn hình chuyển thành một bản đồ.
Đó là địa điểm gần như trùng khớp với nơi Joker đã xuất hiện hôm kia và hôm qua.
『Nạn nhân dân thường là Umino Aoi. Là bạn cùng lớp đã bị Joker tấn công cùng với Karen-san hôm qua.』
「Khoan đã, tại sao cô bé đó lại ở Sangria!」
『Hôm qua, khi chạy trốn khỏi Joker, có vẻ như cô bé đã làm rơi PDA của mình. Thông tin từ Fritz-san và Reitia-san, những người đang làm nhiệm vụ an ninh tại trạm kiểm soát, cho biết cô bé nói rằng sẽ quay lại để lấy nó. Họ dường như đã cho qua vì nghĩ rằng nếu là dân thường thì không có vấn đề gì, bởi mục tiêu của Joker là Võ sĩ (Slayer) mà.』
「Đúng là trong thông báo của Hội học sinh, chúng tôi chỉ khuyến cáo dân thường nên tránh đi lại, nhưng không ngờ cô bé lại đến đó trong hoàn cảnh này. Vậy, tình trạng của cô bé thế nào?」
『Thành phố Sangria có vẻ đang hỗn loạn, nên vẫn chưa có thông tin chính xác. Chính vì vậy mà tôi rất lo lắng...』
「Chỉ mong là cô bé bình an.」
『Vâng. Báo cáo từ bộ chỉ huy đến đây là hết ạ.』
『Vậy thì, để tôi chen vào một chút.』
Claire tỏ ra ngạc nhiên trước giọng nói đột ngột xen vào đường truyền.
「... Anh hai!?」
Hình ảnh trên màn hình nổi chuyển sang Judal Harvey, anh trai của Claire và cũng là chủ tịch của công ty Warslan.
『Không có gì phải ngạc nhiên đâu, đường truyền khẩn cấp này không phải là bí mật. Bất cứ ai có liên quan đều có thể nghe và xen vào. Anh cũng quan tâm đến Little Garden lắm chứ bộ.』
「Thật là đáng quý quá.」
Cô buột miệng nói một cách mỉa mai.
Điều anh ta thực sự quan tâm chắc là Liza đây mà——.
Đó là do cô đã nghĩ thầm như vậy trong lòng.
『... Và đây là vấn đề chính. Anh nghe nói kẻ thù là 「Thực thể sống nhân tạo (Homunculus)」 do Vitaly để lại. Tình hình có thể còn nguy hiểm hơn cả khi Vitaly dùng 「Nhân tạo hình (Replicant)」 để tấn công. Cứ cho phép một vài thiệt hại, bằng mọi giá phải ngăn chặn nó xâm nhập Little Garden.』
「Thiệt hại bao nhiêu cũng được, anh hai, anh đang nói cái gì vậy!」
『Anh không nói là phải hy sinh tính mạng. Nhưng nếu Võ sĩ (Slayer) và 「Thực thể sống nhân tạo (Homunculus)」 chiến đấu trong thành phố, thì dù cả một thành phố có bị thổi bay cũng không có gì lạ. Ý anh là không cần phải do dự nếu chỉ có một vài thiệt hại. Dù thiệt hại có lớn đến đâu, vẫn còn tốt hơn là phải thiêu rụi cả thành phố bằng tên lửa đạn đạo hạt nhân hay mìn hạt nhân để ngăn chặn một 「Thực thể sống nhân tạo (Homunculus)」 nguy hiểm. Thôi, dù có chuyện gì xảy ra, anh sẽ thuyết phục đám người ở Liên Hợp Quốc rằng tất cả là trách nhiệm của các tổ chức chống Võ sĩ (Slayer), nên cứ yên tâm mà làm.』
「Đó quả là một đề nghị đáng quý.」
Cô nói như thể mỉa mai, nhưng thực tế lại không hẳn là vậy.
Nếu có thể, cô không muốn có bất kỳ một ai, hay thậm chí là một tòa nhà nào bị thiệt hại, nhưng cô cũng biết đó chỉ là lý tưởng.
Trận chiến này sẽ cam go đến mức đó.
『Thưa Claire-sama, Judal-sama, xin lỗi vì đã chen ngang, nhưng xin cho phép tôi được góp lời.』
Chris lên tiếng, xen vào giữa hai người.
『Nghe cuộc nói chuyện vừa rồi, tôi nghĩ sao chúng ta không sử dụng khu vực quận Ba của thành phố Sangria?』
「Quận Ba...? Nơi nhà khoa học đã tái khởi động (reboot) Joker ở ư?」
『Nơi đó là một khu ổ chuột, và những kẻ mafia hay người vô gia cư sống ở đó hầu như đã không còn ai sau chiến dịch thanh lọc được tiến hành ở Sangria một năm trước. Nơi đó cũng chưa được tái quy hoạch, nên tôi nghĩ dù các tòa nhà có bị phá hủy cũng không sao.』
Cử một số lượng lớn Võ sĩ (Slayer) và quân đội Liberia đến đó làm mồi nhử.
Dụ Joker đến, dồn nó vào quận Ba, và các thành viên của đội đặc nhiệm đã mai phục sẵn sẽ bắt giữ hoặc tiêu diệt nó.
Đó là kế hoạch vây bắt Joker mà Chris đã vạch ra.
『Quả đúng là Trưởng phòng phân tích chiến lược (Main Analyst) của Little Garden, một kế hoạch rất hay.』
Judal vừa vỗ tay vừa nói với vẻ thán phục.
Claire cũng không có ý kiến phản đối kế hoạch của Chris.
「Vậy thì, cứ tiến hành theo kế hoạch đó đi. Đối thủ lần này rất mạnh, nên tôi cũng sẽ ra trận. Chỉ huy giao cho Erica có được không?」
『Không, tốt hơn hết là Erica cũng nên ra trận.』
Lại có một người khác chen vào đường truyền.
Đó là Charlotte Dimandius.
「Năng lực của tôi thì có thể làm được gì trong trận chiến với Joker ạ?」
Erica hỏi Charlotte đang hiện trên màn hình nổi.
『Tôi đã lấy được thông tin về Joker từ nhà khoa học bị bắt. Để đánh bại hắn, sự tồn tại của cô có thể sẽ là yếu tố không thể thiếu. Vì vậy, tôi và Chris sẽ chỉ huy chiến dịch này. Claire, như vậy có được không?』
「Vâng, tôi không có vấn đề gì. Chris cũng được chứ?」
『Vâng, tất nhiên rồi ạ.』
『Vậy thì, bây giờ tôi sẽ truyền đạt kế hoạch cho các cô. Lydie cũng cần phải ra trận. Hãy gọi cô ấy đến đây ngay lập tức.』
※※※
Umino Aoi liệu có an toàn không?
Với vẻ mặt u sầu, Karen và Rebecca ngồi trong nhà ăn ở sân giữa, liên tục chờ đợi thông tin về sự an nguy của Aoi.
Đúng lúc đó, bộ ba Krovahn, Naclet và Nesat trong bộ Variable Suit đi ngang qua.
「Này, cô kia!」
Ngay khi nhận ra Karen, Naclet mở to mắt kinh ngạc rồi lao tới như thể muốn vồ lấy cô.
「C-Chuyện gì vậy, Naclet-san?」
Bị khí thế của cô ấy dọa sợ, Karen bất giác lùi lại.
「Hôm qua, cô đã bay về Little Garden đúng không? Vậy thì, cô cũng có thể đến Sangria chứ!」
「Ơ...?」
Chắc là cô ấy đã nghe cuộc nói chuyện trong lớp sáng nay.
Naclet tiếp tục nói với vẻ mặt phấn khích.
「Kẻ đã tấn công cô hôm qua là 「Thực thể sống nhân tạo (Homunculus)」 do Vitaly, đại ca của bọn tôi, tạo ra. Tên đó không phải dạng vừa đâu. Trước khi có thêm thiệt hại, chúng tôi phải làm gì đó. Vì vậy, hãy đưa chúng tôi đến Sangria!」
「Nhưng, nếu vậy thì cô nên nói với Hội trưởng...」
「Việc đó không được.」
Người trả lời là cậu thiếu niên đã đến gần bên cạnh.
Cô nghe Charlotte nói rằng cậu ta là em họ của Naclet, học lớp bên cạnh.
Tên cậu ta là Krovahn Olfred.
Họ Olfred là do Charlotte đặt cho họ, những người vốn không có họ.
「Bọn tôi đã nhờ Hội trưởng cho đi, nhưng bà ấy từ chối vì nói rằng năng lượng của chúng tôi chưa ổn định và chiến dịch lần này chỉ có thành viên của Đội tuyển chọn (Selections) thôi. Tiến sĩ cũng nói vậy. Nhưng tên đó cực kỳ mạnh. Nếu không phải là Variant thì sẽ bị giết dễ dàng. Chỉ có chúng tôi mới được!」
「Không, nhưng mà...」
Nếu tiến sĩ Charlotte đã nói không được thì chắc là không được.
Vì vậy, cô định nói là không thể, nhưng...
——Hãy đi đi.
(Hả...)
Một giọng nói của một cô gái vang lên trong đầu cô.
——Nếu có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ bảo vệ bạn và mọi người.
Giọng nói lại vang lên trong đầu cô.
Là giọng của Liza.
「Tôi không bảo cô phải chiến đấu. Chỉ cần đưa chúng tôi đi là được. Mọi trách nhiệm chúng tôi sẽ gánh hết. Cho nên, làm ơn!」
「Vả lại, bạn của cô cũng bị cuốn vào vụ việc này mà! Cô không định đi cứu sao!」
Naclet nói tiếp lời của Krovahn.
「... Karen...」
Rebecca cũng nhìn cô chằm chằm, như muốn hỏi cô sẽ làm gì.
(Nếu Liza-san bảo đi, có lẽ mình nên đi.)
Hơn nữa, cô cũng muốn chạy đến chỗ Aoi.
Đó là một người bạn quan trọng.
Cô muốn cứu cô ấy.
「Tôi hiểu rồi, tôi sẽ đi!」
「Thật sao!」
Nghe câu trả lời của Karen, Naclet mừng rỡ reo lên, rồi vui vẻ nhìn Krovahn và những người khác.
「... Karen, cậu thật sự định đi à?」
「Ừ, chuyện của Aoi-chan cứ giao cho Karen. Tớ nhất định sẽ đưa cậu ấy trở về an toàn.」
Karen khẳng định chắc nịch với Rebecca.
「Tớ hiểu rồi. Cậu mạnh mà. Karen chắc chắn sẽ không sao đâu.」
「Vâng ạ!」
「Nhất định phải trở về an toàn nhé.」
Nói rồi, Rebecca đưa ngón út ra.
「Hứa đấy.」
Móc ngoéo hứa hẹn.
「Vâng ạ!」
Karen đưa ngón út của mình ra, móc vào ngón út của Rebecca.
「Vậy thì, tớ đi đây!」
※※※
「Aoi-chan, mong là con bé vẫn an toàn...」
Fritz và Reitia đang chạy trong thành phố Sangria.
Tất nhiên, không phải là hẹn hò.
Đây là một nhiệm vụ của Đội tuyển chọn (Selections).
Chính vì vậy mà cả hai đều đang mặc Variable Suit.
「Con bé bị cuốn vào vụ việc cũng có một phần lỗi của cậu đấy. Giá như lúc đó cậu không cho nó đi thì đã tốt...」
「Tớ thật sự hối hận về chuyện đó rồi mà. Chính vì thế chúng ta mới đang đến chỗ Aoi-chan đây chứ.」
Sau khi cùng vài Võ sĩ (Slayer) khác đáp trực thăng vận tải xuống quận Ba, nơi quyết chiến với Joker, Fritz và Reitia đang hướng đến tòa nhà phía bờ biển ở phía tây thành phố.
Đó là nơi Aoi mất tích.
Họ đã đi được khoảng nửa quãng đường.
Đột nhiên, Vital Ring của cả hai vang lên.
『Đây là Chris Steinbelt từ Phòng họp chiến lược (Briefing Room).』
「... Chris à, có chuyện gì vậy?」
Fritz dừng lại và hỏi.
『Đã xác định được tung tích của Umino Aoi. Cô bé bị ngã cầu thang, đập đầu và bất tỉnh, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng. Có báo cáo từ phía quân đội Liberia cho biết họ đã bảo vệ được cô bé.』
「Thế à...」
Thật tốt quá, Fritz thở phào nhẹ nhõm.
「Nếu Umino Aoi đã được bảo vệ rồi thì chúng tôi phải làm gì bây giờ?」
Reitia hỏi.
『Ừm, xin hãy từ từ quay trở lại quận Ba.』
Sau một thoáng im lặng, Chris trả lời.
「Tức là bảo chúng tôi làm mồi nhử Joker chứ gì.」
『Xin lỗi, nhưng đúng là như vậy. Trong trường hợp giao chiến thì——』
「... Chờ, chờ một chút...」
Một cảm giác lạnh buốt chạy dọc sống lưng khiến Reitia cứng đờ mặt lại.
「Fritz, thử dò xét xung quanh xem.」
Nghe vậy, Fritz làm theo lời cô.
「... Cái gì, thế này...?」
Cậu cảm nhận được một luồng năng lượng khủng khiếp.
Trong đó còn lẫn cả sát khí.
「Chắc là Joker rồi.」 Reitia lẩm bẩm bằng một giọng nhỏ, rồi nói tiếp. 「Nó đang nhắm vào chúng ta.」
『Không ngờ lại dính câu nhanh thế...』
Ngay cả Chris cũng tỏ ra bối rối.
Nếu trận chiến xảy ra ở đây, kế hoạch không chỉ quay về vạch xuất phát mà còn trở nên vô nghĩa.
『Dù hầu hết cư dân trong khu vực đó đã sơ tán đến nơi trú ẩn, nhưng nếu giao chiến sẽ gây ra thiệt hại đáng kể cho các tòa nhà. Ở đó cũng không có bẫy, nên xin hãy nhanh chóng di chuyển đến quận Ba theo kế hoạch. Tôi biết là yêu cầu này rất khó, nhưng mong hai bạn có thể vừa di chuyển vừa thu hút Joker.』
「... Đã rõ.」
Trả lời xong, Fritz nhìn vào mặt Reitia.
Reitia im lặng gật đầu.
「Vậy thì——Đi!」
Theo hiệu lệnh của Fritz, cả hai bắt đầu chạy về phía quận Ba.
Tuy nhiên——.
Chưa đầy năm giây sau, cả hai đã phải dừng lại.
Bởi vì một thiếu niên mặc áo hoodie đen đã xuất hiện ngay trước mặt họ.
「C-Cái, từ đâu ra——」
「Tôi chỉ nhảy từ trên nóc tòa nhà đó xuống thôi.」
Nghe câu trả lời của thiếu niên, Fritz và Reitia ngước nhìn hai tòa nhà hai bên.
Cả hai đều cao khoảng mười lăm tầng.
「Ha ha...」
Fritz bất giác bật ra một tiếng cười khô khốc.
Cậu có nghe nói rằng hắn ta có thể tự do triển khai Hundred, nhưng không ngờ lại còn sở hữu khả năng thể chất phi thường đến thế——.
「Hai anh chị là Võ sĩ (Slayer) của Little Garden hay Liberia nhỉ. Cho tôi hỏi một chút, khu vực này bây giờ không có ai đúng không? Mọi người đang âm mưu gì vậy?」
Thiếu niên vừa cười toe toét vừa tiến lại gần.
「Hay là định dụ tôi đến nơi có đông Võ sĩ (Slayer) rồi bao vây tiêu diệt tôi? Ha ha, làm vậy cũng vô ích thôi——」
Thiếu niên tạo ra một vật giống như con dao trong tay mà không cần Hundred.
Nhìn thấy cảnh đó, cả hai đã chắc chắn.
Không thể nhầm được.
Tên này là Joker.
Reitia ngay lập tức lấy Hundred từ trước ngực ra và hét lên.
「Bách Vũ Trang Triển Khai (Hundred On)!」
Fritz cũng triển khai vũ trang tương tự.
Hundred dạng Võ thuật 《Thú Vương Võ Thần (Strike Beast)》 và Hundred dạng Bắn xa 《Pháo đài Bất khả xâm phạm (Stronghold)》。
Ngay sau đó, Hundred của cả hai được triển khai.
「Hể... Định đánh à? Nếu chịu giao nộp Hundred thì tôi sẽ không lấy mạng đâu. Tôi không muốn lãng phí sức lực vô ích.」
「Nói gì thế, chính mày định ra tay trước mà!」
Ra tay trước sẽ chiếm ưu thế, Reitia đạp mạnh xuống đất, dồn năng lượng vào nắm đấm (knuckle) rồi lao vào tấn công Joker.
「Cá——」
Kết quả là, một cú đấm hụt.
「Xin lỗi nhé, nhưng đẳng cấp của tôi khác với những Võ sĩ (Slayer) tầm thường như các người.」
Giọng nói đó phát ra từ phía sau lưng Reitia,
「Khự!」
Reitia dùng lớp giáp trên tay để đỡ con dao đang chém xuống.
Ngay lúc đó, Joker xoay người, tung một cú đá xoay.
「Gự!」
Cơ thể Reitia bị thổi bay, đâm sầm vào bức tường bê tông của tòa nhà gần đó——tạo ra một lỗ lớn rồi biến mất ở phía bên kia.
「Vũ trang có vẻ đã bị giải trừ, nhưng với mức độ đó thì chắc chưa chết đâu nhỉ. Tiếp theo là anh đấy——」
「...!, Thằng khốn!」
Đây không phải là tình huống có thể quan tâm đến việc đang ở trong thành phố. Dù tính mạng của Reitia không sao, cậu vẫn phải trả thù cho cô ấy.
Bị Joker nhìn chằm chằm, Fritz định dùng khẩu súng bên tay phải——Shooting Star để bắn tỉa.
Tuy nhiên, Joker đã triển khai một kết giới trước mặt——phát Energy Shot cậu bắn ra đã tan biến thành từng mảnh ngay trước khi chạm vào cơ thể hắn.
「Chết tiệt, không cần Hundred mà cũng làm được trò đó!」
「Tôi đã nói rồi mà, tôi không phải con người bình thường. Cho nên, tôi mới làm được những việc như thế này.」
Thiếu niên tạo ra hai quả cầu ánh sáng hai bên cơ thể rồi bắn về phía Fritz.
「Khự!」
Fritz dùng kết giới để chặn những quả cầu ánh sáng đang lao tới.
Đúng lúc đó, Joker tạo ra một thanh kiếm khổng lồ trong tay và lao vào tấn công.
「Chết đi!」
Fritz triển khai kết giới, nhưng bị áp lực từ thanh kiếm hất văng, và cũng như Reitia, cậu đâm sầm vào bức tường của tòa nhà.
Lưng cậu chịu một cú va chạm dữ dội, rồi cậu gục xuống, vũ trang bị giải trừ.
「Ha ha ha, ra vẻ ta đây lắm mà yếu xìu. Nhưng Hundred của hai anh chị có vẻ là loại chuyên dụng, trông rất ngon miệng và đáng mong chờ đấy. Để tôi dùng ngay bây giờ đây.」
Joker tiến đến chỗ Fritz đang nằm trên mặt đất.
Khi hắn nhận ra có hai vòng tròn (chakra) đang lao tới từ sau lưng và quay lại, một trong hai cái đã ở ngay trước khi chạm vào cơ thể hắn.
「Gự!」
Vòng tròn (chakra) đầu tiên chặt đứt cánh tay phải của Joker.
Vòng tròn (chakra) còn lại cũng đang lao tới, nhưng hắn đã nhảy lên né được.
「Hể, chặt đứt được một cánh tay của tôi, cũng khá đấy chứ. Là do ai làm vậy nhỉ?」
「Không chỉ cánh tay đâu! Tao sẽ chém đôi cả người mày ra!」
Trong cơn mê man, Fritz nghe thấy giọng nói đó và tin chắc.
(He he, bọn chúng đến rồi à...)
Bộ ba Variant nhân tạo do Vitaly tạo ra.
Nếu họ đã hồi phục gần như hoàn toàn, có lẽ họ có thể ngang tài ngang sức với Joker.
Họ sẽ có thể câu giờ cho đến khi viện binh đến.
「Haaaaaaaaaーーー!」
Vừa nhảy từ trên nóc tòa nhà xuống, Krovahn dùng 《Phản Nghịch Song Đao (Oltros Liberio)》 chém tới Joker.
Nesat cũng nhảy từ tòa nhà xuống, dùng cặp song kiếm sao chép từ của Krovahn để tấn công Joker.
※※※
Được Krovahn và những người khác khẩn khoản, Karen đã triển khai Hundred, tạo ra một lớp giáp và động cơ đẩy (thruster) giống như đôi cánh. Cùng với Nesat, người đã sao chép nó, cô đã đưa Naclet và Krovahn vượt biển đến thành phố Sangria.
Ngay khi đến Sangria, cô đã tách khỏi bộ ba Variant nhân tạo.
Họ đi tìm kiếm Joker——còn Karen thì chạy trong thành phố, hướng đến tòa nhà mà lần cuối cô đã bay đi từ đó để xác nhận sự an nguy của Aoi.
(Lạ thật, không có một bóng người...)
Karen tiếp tục chạy trong khi bối rối trước cảnh tượng hoàn toàn khác so với ngày hôm qua của thành phố.
Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra ở thành phố này?
Bíp, bíp!
「... Hả?」
Khi chỉ còn một đoạn ngắn nữa là đến tòa nhà đó, PDA của cô đột nhiên kêu inh ỏi.
Đó là cảnh báo cuộc gọi khẩn cấp.
『Kisaragi Karen! Tại sao cô lại ở Sangria!』
Cô dừng lại, lấy PDA từ trong túi ra, một giọng nói giận dữ vang lên.
Là giọng của Charlotte Dimandius.
「Ư ư, quả nhiên là bị phát hiện ngay lập tức... Em xin lỗi...」
Karen thành thật xin lỗi.
『Đương nhiên rồi. Tại sao lại tự ý di chuyển? Vì lo lắng cho sự an nguy của Umino Aoi à?』
「Cũng có chuyện đó, nhưng mà thực ra, thì...」
『Sao nào, cứ nói đi.』
Tình hình thành phố cũng có vẻ kỳ lạ, nên Karen quyết định thành thật trả lời.
「Thực ra, là do Naclet-san và mọi người bảo em đưa họ đi ạ.」
『Tức là cả ba người đó cũng đang ở Sangria à...』
Một tiếng thở dài não nề vang lên từ đầu dây bên kia.
『Tóm lại, cô hãy quay về Little Garden ngay lập tức. Bây giờ, chúng tôi đang chuẩn bị cho trận chiến với Joker. Nhìn tình hình thành phố chắc cô cũng hiểu rồi chứ? Ở đó rất nguy hiểm.』
「Nhưng, Aoi-chan thì...」
『Umino Aoi đã được quân đội Liberia bảo vệ rồi. Nên cứ yên tâm đi.』
「Thật ạ!」
『Ừ, thật đấy. Cho nên hãy mau quay về đi. Hiểu chưa?』
「Vâng, em hiểu rồi!」
Dù sao thì Aoi cũng an toàn là tốt rồi, ngay khi cuộc gọi kết thúc, Karen thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.
Cô cũng muốn chạy đến chỗ Aoi ngay lập tức, nhưng cũng đã hứa với Charlotte.
Định quay về Little Garden, Karen đặt tay lên Hundred.
——Chờ đã.
Một giọng nói vang lên trong đầu cô.
——Xin lỗi.
——Bây giờ, tôi không thể để bạn trở về được.
Ý thức của cô dần dần xa vời đi...
Ngay lúc ý thức của cô hoàn toàn chìm vào bóng tối.
Đôi mắt cô tỏa ra ánh sáng màu hoàng kim.
※※※
Chuyển động của Joker cực kỳ nhanh nhẹn.
Kể từ khi cuộc giao chiến ba chọi một bắt đầu, không chỉ Krovahn và Nesat tấn công bằng cặp song kiếm, mà cả Naclet cũng dùng 《Song Khắc Võ Luân (Duo Varga)》 để tấn công, nhưng kể từ sau khi chém đứt được cánh tay hắn lúc đầu, họ không thể đánh trúng thêm một lần nào nữa.
Ngược lại, Krovahn và đồng đội còn bị áp đảo, trông có vẻ như họ đang ở thế yếu hơn rất nhiều.
「...! Chết tiệt!」
Bị quả cầu ánh sáng do Joker tạo ra đánh trúng, cơ thể của Krovahn bị hất văng ra sau khoảng năm mét.
Tiếp đó, Naclet dính một cú đá xoay.
Dù không ngã như hai người trước, nhưng sau gần mười giây giao kiếm, bị áp lực từ kiếm ép lui, cơ thể của Nesat cũng bị hất văng về phía sau.
「À, cuối cùng thì tôi cũng nhớ ra rồi.」
Sau khi đẩy lui bộ ba Variant nhân tạo ra xa, Joker nhìn họ một cách khinh miệt và cất tiếng.
「Các người, tôi cứ thấy quen quen, thì ra là bộ ba Variant nhân tạo từng ở chỗ Vitaly. Sao các người lại ở đây? Hay là đã phản bội Vitaly và theo phe Little Garden rồi?」
「Im đi, tao không cần phải giải thích với mày!」
Krovahn vừa gượng dậy vừa hét lên.
Nghe câu trả lời đó, Joker bật cười ha hả.
「Xem ra tôi đoán trúng tim đen rồi nhỉ. Vitaly bị Little Garden giết chết, đúng không? Nhờ đó mà giành được tự do, vậy mà lại đi làm chó cho một kẻ khác. Các người rốt cuộc đang nghĩ cái quái gì vậy? Tôi hoàn toàn không thể hiểu nổi. Vốn dĩ mục đích của các người là báo thù các Slayer cơ mà?」
「Im đi, câm mồm!」
Người hét lên là Nakri.
Vừa gượng dậy, cô vừa nói tiếp.
「Trong số các Slayer cũng có người này người kia. Không phải tất cả bọn họ đều là Slayer xấu. Chính Little Garden đã dạy cho chúng tôi điều đó!」
「...Đúng vậy. Chính vì thế, chúng tôi sẽ chiến đấu vì Little Garden! Sẽ đánh bại ngươi! Đó chính là tự do của chúng tôi!」
Nesat cũng khẳng định chắc nịch trong khi thủ thế với cặp song kiếm.
「A ha, ha ha ha ha ha!」
Joker cười khẩy trước những suy nghĩ của cả ba người.
「Cái gì thế kia. Chẳng phải chỉ là bị dỗ ngọt rồi đổi chủ thôi sao. Tôi thấy rất giống con người đấy. Thật đáng ghen tị.」
Hắn vừa dứt lời.
Mặt cắt của cánh tay phải bị chặt đứt bắt đầu tỏa sáng, và trong nháy mắt đã phục hồi như cũ.
「Cái gì! Sao lại thế được?」
Thấy vậy, Krovahn tròn mắt kinh ngạc.
Nakri và Nesat cũng thế.
「Cánh tay bị chặt cũng biến mất rồi...」
Như lời Nesat vừa lẩm bẩm, trên mặt đất không còn thấy cánh tay bị chặt đứt đâu nữa.
「Cơ thể của tôi giống như một tập hợp năng lượng vậy. Vì thế nên mới có thể tái tạo thế này. Rất khác người, đúng không? Vì tôi có phải con người đâu!」
Tạo ra một cặp song kiếm giống hệt của Krovahn, Joker đạp đất lao tới.
Mục tiêu của hắn vẫn là Krovahn.
「Khác với một kẻ thất bại thuộc 《Sinh vật nhân tạo (Homunculus)》 như tôi, các người có sinh mệnh giống con người, còn có thể ăn uống. Đối với tôi, điều đó thật sự rất đáng ghen tị. Nhưng tôi lại không thể làm được. Vì vậy, tôi chỉ còn cách chiến đấu thế này, để giành lấy Hundred, nguồn năng lượng của mình, và cả Variable Stone nữa!」
「...Khự!!」
Đòn tấn công của hắn dữ dội hơn lúc nãy.
Krovahn chỉ có thể gắng gượng chống đỡ chứ không thể nào phản công.
「Krovahn!」
Định giúp Krovahn đang bị áp đảo, Nesat chém tới từ bên cạnh. Joker né đòn, ném kiếm lên không trung và hoàn nguyên nó thành các hạt năng lượng—.
「Đừng có cản đường!」
Lần này, hắn tạo ra một quả cầu ánh sáng trong tay phải rồi ném nó về phía Nesat.
「Kyaa!」
Quả cầu ánh sáng đánh trúng cơ thể Nesat.
Cú va chạm khiến cô ngã gục xuống đất.
「Chết tiệt, chị hai!」
「Không phải lúc để nhìn đi chỗ khác đâu!」
Tạo lại thanh kiếm trong tay, Joker lại lao vào tấn công Krovahn.
「Để tôi có được tự do thực sự, chỉ có một cách là tập hợp Hundred, dùng sức mạnh có được để tấn công Little Garden và chiếm lấy ngọn nguồn sức mạnh ở đó. Chỉ cần có được ngọn nguồn sức mạnh ấy, tôi sẽ có được sinh mệnh gần như vĩnh hằng. Biết đâu chừng, tôi còn có thể sở hữu sức mạnh hủy diệt cả thế giới nữa. Nghe tuyệt đấy chứ, có thể hủy diệt thế giới.」
「Làm thế thì được cái gì chứ!!」
Đôi mắt Krovahn bừng lên sắc vàng.
Ở trạng thái bình thường, cậu không thể đối phó với Joker được nữa.
Chỉ còn cách giải phóng sức mạnh của Variant mà thôi.
「Chẳng được gì cả. Chỉ là, tôi cực kỳ ghét cái thế giới đã sinh ra một kẻ như tôi mà thôi. Ngoài ra, còn cần lý do nào khác để hủy diệt thế giới sao?」
「...Khự!」
Không phải là cậu hoàn toàn không hiểu những gì Joker nói.
Sinh ra đã không phải con người, lại còn bị loại bỏ như một sản phẩm thất bại.
Ngay cả việc sống như một con người cũng không thể.
Hận thù thế giới này cũng là điều dễ hiểu.
「Những kẻ đã đánh thức ngươi có biết chuyện đó không?」
「Làm sao chúng biết được chứ. Tôi có nói đâu, mà nếu nói thì chắc chúng cũng chẳng đưa Variable Stone cho tôi làm gì. Vì thế, tôi đã giả vờ nghe lời. Mệnh lệnh tấn công Little Garden của chúng và mục đích của tôi gần như trùng khớp mà.」
「Nghĩa là ngươi đã lợi dụng những kẻ đã đánh thức ngươi sao!」
「Chuyện đó thì cả hai bên đều như nhau cả thôi. Nếu tôi hủy diệt Little Garden, chắc chắn chúng sẽ đến để tiêu diệt tôi, kẻ đã trở thành chướng ngại vật. Vì thế tôi nghĩ chúng không cho tôi nhiều Variable Stone, mà bảo tôi phải tự mình kiếm lấy. Nhưng chúng đâu biết tôi sẽ mạnh đến mức nào nếu có được Liza Harvey, ngọn nguồn sức mạnh của Little Garden, nên mới có thể nghĩ như vậy đấy! Ngay cả bây giờ tôi đã mạnh thế này, mà rồi sẽ còn mạnh hơn nữa!」
「...Liza Harvey?」
「Xem ra họ vẫn chưa nói cho các người biết về Liza nhỉ!」
「—Gưaaa!」
Sau khi giải phóng sức mạnh Variant, cuộc đối đầu giữa hai cặp song kiếm tưởng chừng như cân bằng, nhưng người ra đòn gây sát thương đầu tiên lại là Joker, với đôi mắt cũng sáng lên màu hoàng kim giống như Krovahn.
Một đòn của Joker đã trúng vào vai phải của Krovahn.
「Cũng giống như cậu thôi, tôi cũng chưa tung hết sức đấy.」
「Krovahn!」
Joker vung cặp song kiếm lên định kết liễu Krovahn đang ôm vai và sắp ngã quỵ. Thấy vậy, Nakri ném 《Song khắc Võ luân (Duo Varga)》 về phía hắn.
Joker xoay người, dùng song kiếm đánh bật hai chiếc vòng tròn (chakram) đó.
Chúng bay ngược trở lại tay Nakri, nhưng,
「Tiện thể nhận luôn cái này đi!」
Nhắm vào Nakri đang định bắt lấy 《Song khắc Võ luân (Duo Varga)》, Joker định ném cặp song kiếm của mình.
Bởi vì nếu cả hai tay đều đang bận, cô chỉ có thể hứng trọn đòn tấn công.
「Ta không để ngươi làm vậy đâu!」
Một giọng nói vang lên.
Cùng lúc đó, một tia sáng laser tấn công vào đầu Joker.
「...Cô là ai?」
Tuy nhiên, có vẻ hắn không bị thương nặng lắm.
Joker ngước mặt lên trời, lườm cô gái tóc vàng mắt xanh đang từ trên không hạ xuống.
「Tôi là hội trưởng hội học sinh Little Garden, Claire Harvey.」
Claire nhìn sang Fritz và Raytia đang bất tỉnh rồi nói tiếp.
「Các ngươi đã cả gan làm tổn thương những người bạn quan trọng của chúng ta.」
Cô đã ở trong trạng thái vũ trang toàn thân.
Toàn thân được bao bọc bởi lớp giáp dày, hai tay cầm súng.
Xung quanh cơ thể cô còn có sáu pháo nổi.
「Và ta là phó hội trưởng hội học sinh Little Garden, Liddy Steinberg!」
Giọng nói tiếp theo vang lên là của một cô gái mang 《Ngoại trang giáp (Outer)》 trên lưng.
Liddy phun năng lượng từ động cơ đẩy (thruster) gắn trên 《Không chiến dụng trang giáp (Air Ride)》 để tăng tốc (Accelerate), rồi lao tới chĩa mũi nhọn của 《Thiên thương Hắc ám (Midgardschlange)》 vào Joker.
Tốc độ đó cực kỳ khủng khiếp, đến cả Joker cũng khó lòng tránh né.
「Uooooooooo—!」
《Thiên thương Hắc ám (Midgardschlange)》 của Liddy đã xiên qua cơ thể Joker.
「Xin lỗi, chỉ có thể làm thế này thôi.」
Nếu đối phương là người thường, thì đến lúc này chắc chắn đã chết.
Tuy nhiên—.
「Làm thế này, chẳng lẽ là giết tôi sao?」
Cười một cách rùng rợn, Joker dang rộng hai tay.
Trong tay hắn xuất hiện một thứ vũ khí có đầu nhọn như dùi chọc đá.
「Tiếc thật, chỉ thế này thì tôi không chết đâu!」
Joker dùng dùi chọc đá định đâm vào cơ thể Liddy từ hai bên.
「Khự...!」
Liddy vội buông tay khỏi cán thương, dùng động cơ đẩy (thruster) bay vút lên trời.
「Để quên đồ này!」
Joker liền dùng hai tay rút ngọn thương đang găm vào bụng mình ra và ném về phía Liddy.
Tốc độ đó cũng cực nhanh.
「Khự!」
Liddy vội vàng triển khai lá chắn, nhưng vẫn bị lực đẩy của nó hất văng và rơi xuống đất.
Vài giây sau, 《Thiên thương Hắc ám (Midgardschlange)》 rơi xuống cắm phập vào mặt đất bên cạnh Liddy.
「A—, tiếc quá. Tôi đã nghĩ ít nhất cũng có thể giải trừ vũ trang của cô chứ.」
Joker lẩm bẩm với vẻ tiếc nuối, nhưng thái độ vẫn thản nhiên như không.
Cái lỗ hổng trên bụng hắn cũng đang bắt đầu được sửa chữa.
Tuy nhiên, khi nhận ra những sợi xích màu hồng đang quấn quanh cơ thể mình, hắn tỏ ra lo lắng.
「...Cái gì đây? Gừ, hự...!」
Sợi xích siết chặt lấy cơ thể Joker.
Người điều khiển nó là cô gái đeo kính đang nhoài người ra ngoài cửa sổ tầng hai của một tòa nhà gần đó—phó hội trưởng hội học sinh Little Garden, Erica Candle.
Cô cầm sợi xích nhảy xuống từ tầng hai của tòa nhà.
「Kỹ sư đã hồi sinh ngươi đã bị Little Garden chúng tôi bắt giữ rồi. Chúng tôi đã được nghe về khả năng tái tạo của ngươi. Đòn tấn công của Liddy vừa rồi dĩ nhiên cũng là vì đã biết điều đó—nói cách khác, đó chỉ là mồi nhử để khống chế cơ thể ngươi như thế này. Và—」
Erica hướng ánh nhìn về phía Claire.
Claire đã hoàn nguyên sáu pháo nổi dùng làm động cơ đẩy (thruster) thành các hạt năng lượng—tạo ra một khẩu Buster Cannon và nhắm vào Joker.
「Chỉ cần khẩu súng này bắn xuyên qua lõi (core) của ngươi, mọi chuyện sẽ kết thúc.」
Claire đã hoàn thành việc nạp năng lượng cho Buster Cannon đến sáu mươi phần trăm.
Bảy mươi, tám mươi, chín mươi—.
「D-dừng lại! Nếu bắn nó, một phần của thành phố này sẽ bị thổi bay đấy...!」
Đúng là như vậy.
Nếu có thể, cô cũng không muốn làm thế.
Nhưng—.
「Nếu để mặc ngươi, hậu quả sẽ còn tồi tệ hơn nhiều. Vô số sinh mạng sẽ bị cướp đi.」
Chỉ cần con người còn sống, thành phố có thể được xây dựng lại bao nhiêu lần cũng được.
Sau những trận chiến khốc liệt với Savage, nhân loại ngày nay đã biết điều đó.
Họ có sức mạnh để không bao giờ từ bỏ.
「Hơn nữa, cho dù ta có dừng lại, thì người đang nhắm vào ngươi lúc này không chỉ có mình ta đâu. Sao ngươi không thử nhìn xung quanh đi?」
「...Hả...?」
Nghe vậy, Joker nhìn quanh.
Hắn nhận ra có những nguồn năng lượng mạnh mẽ ở cách đó năm trăm mét, và khoảng một cây số.
Bên cạnh hai người bị hắn hạ gục lúc đầu, còn có một cô gái mặc Variable Suit, tay cầm một khẩu súng nhỏ và ngắn hơn của Claire.
「Chúng tôi đã tập hợp những Slayer hệ Long Shooter và Dragoon ưu tú nhất. Cho dù chỉ mình tôi không thể tiêu diệt ngươi, họ cũng sẽ kết liễu ngươi.」
—Một trăm phần trăm.
Năng lượng của khẩu Buster Cannon đã được nạp đầy.
Claire dồn sức vào ngón tay đang đặt trên cò súng.
「Kết thúc rồi!!」
「Khônggggg, ta...! Ta mà lại bị thứ đó hạ gục sao, không đời nàooooooo—!!」
Cùng với tiếng hét của Joker, cơ thể hắn bắt đầu phình to ra.
「...Chuyện gì đang xảy ra vậy!?」
Vì quá kinh ngạc, Claire đã vô tình bắn khẩu Buster Cannon muộn đi một chút.
Tất cả những người đang nhìn Joker cũng đều thể hiện sự kinh ngạc trên nét mặt và qua tiếng nói.
「...Ự, khự...!」
Erica dồn thêm năng lượng vào 《Xích sắt Vận mệnh Tuyệt đối (Ever-lasting)》 để cố gắng kìm hãm sự phình to đó.
Tuy nhiên, cô không thể chống lại được sức mạnh của nó.
Sợi xích màu hồng vỡ tan thành từng mảnh, biến thành các hạt năng lượng rồi tan biến.
「Claire-sama! Bắn mau lên!」
「Phải rồi nhỉ... Đã tốn công nạp năng lượng. Đến nước này thì chỉ còn cách thử thôi!!」
Claire một lần nữa nhắm nòng Buster Cannon vào Joker và bóp cò.
Một phát pháo toàn lực một trăm phần trăm.
Cùng với ánh sáng chói lòa, một khối năng lượng dữ dội cuộn xoáy lao về phía Joker.
「...Thành công rồi sao?」
Sau tiếng nổ dữ dội, bụi, đất và cát bay lên mù mịt.
Khẩu Buster Cannon đã phá hủy nhiều tòa nhà.
Biển cả, nơi lúc nãy không thể nhìn thấy, giờ đã hiện ra.
Tuy nhiên, ở khoảng giữa đó và biển, lại có một thứ vốn không hề tồn tại.
「Cái gì kia...」
Claire lẩm bẩm một cách bàng hoàng.
Trong mắt cô là một con Savage khổng lồ cấp Trenta, cao khoảng hai mươi mét.
「Chẳng lẽ, hắn đã biến thành Savage sao...?」
Người nói với giọng run rẩy đó là Nakri.
「T-tại sao con người lại biến thành Savage được chứ...」
Tiếp đó, Krovahn lẩm bẩm.
「Krovahn, hắn không phải con người... Là 《Sinh vật nhân tạo (Homunculus)》...」
「Không, chuyện đó thì tôi biết rồi, nhưng mà...」
Bị Nakri chỉnh lại, Krovahn co giật má trong khi ngước nhìn Joker đã biến thành Savage.
「Mọi người, đồng loạt khai hỏa vào Savage!」
Cùng lúc Erica liên lạc qua vòng không dây, tám phát bắn năng lượng được bắn ra từ tám hướng khác nhau.
Tuy nhiên, tất cả chúng đều bị lớp vỏ thép (vỏ cứng) của Savage làm cho tiêu biến.
「AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA—!」
Tiếng gầm rống của nó đủ làm rung chuyển toàn bộ nhà cửa và mặt đất xung quanh.
「KHÔNG THA, BỌN BÂY, TA, SẼ, KHÔNG THA! TA SẼ PHÁ HỦY LUÔN CẢ CÁI THẾ GIỚI NÀY!!」
Đầu của con Savage-Joker mở ra.
「Nó sắp bắn pháo đấy, mọi người vào tư thế phòng thủ! Erica, Liddy, cả các người nữa, hãy ra sau lưng ta—các Slayer bị ngã hãy để những người bên cạnh bảo vệ. Sau khi chặn được đòn pháo kích, mọi người hãy sơ tán và chuẩn bị cho chiến thuật tiếp theo. Rõ chưa!」
Vừa ra chỉ thị qua vòng không dây cho không chỉ Liddy và Erica, Krovahn và những người khác ở bên cạnh, mà còn cho cả các Slayer ở xung quanh, Claire vừa hoàn nguyên Buster Cannon thành các hạt năng lượng—trở lại thành sáu pháo nổi để tạo ra một lá chắn.
「...Tôi cũng sẽ giúp.」
Nói rồi, Nesat sao chép (copy) lá chắn của Claire và triển khai nó trước mặt.
Ngay lúc đó, con Savage-Joker bắn ra một đòn pháo kích dữ dội.
「Claire-sama, bây giờ chúng ta sẽ làm gì?」
Erica hỏi Claire đang dùng khiên đỡ đòn pháo kích.
「Trong cái rủi có cái may, con Savage đó cũng có lõi (core) lộ ra giống như những con Savage bình thường. Nếu phá hủy được nó và khiến nó ngừng hoạt động thì tốt quá...」
「Vậy thì, để tôi thử xem.」
Ngay khi đòn pháo kích đầu tiên kết thúc, Liddy dùng động cơ đẩy (thruster) của 《Không chiến dụng trang giáp (Air Ride)》 bay vút lên cao, rồi dùng 《Thiên thương Hắc ám (Midgardschlange)》 lao thẳng vào lõi (core) của con Savage-Joker.
「—Được chưa!?」
Mũi nhọn của 《Thiên thương Hắc ám (Midgardschlange)》 chạm vào bức tường phòng thủ (shelter) tồn tại như để bảo vệ lõi (core).
Tuy nhiên, nó không hề suy suyển.
Nhưng—.
「Uooooooooo—!」
Khi Liddy dồn năng lượng vào, 《Thiên thương Hắc ám (Midgardschlange)》 bắt đầu xoay tròn như một mũi khoan.
Nhờ đó, bức tường phòng thủ (shelter) đã xuất hiện vết nứt.
「KHÔNG ĐỂ BÂY LÀM THẾ ĐÂU!!」
Hét lên, con Savage-Joker ngẩng đầu lên, cố hất văng Liddy ra.
「...Khự!」
Nhờ có động cơ đẩy (thruster) nên không bị rơi xuống, Liddy liền bắn toàn bộ tên lửa từ bệ phóng tên lửa của 《Không chiến dụng trang giáp (Air Ride)》 để tấn công.
Một vụ nổ xảy ra xung quanh con Savage.
Trong làn khói đó, Nesat và Krovahn bắt đầu hành động.
「Nhờ chị gái cầm thương mà bức tường phòng thủ (shelter) đã có vết nứt. Nếu thế, có lẽ chúng ta cũng có thể kết liễu nó. Đi thôi, chị hai!」
「Ừ!」
Krovahn đạp đất, nhảy lên cao và định vung 《Phản nghịch Song nhận (Orthros Rebellion)》 xuống bức tường.
Nesat, người đã sao chép (trace) vũ khí của Krovahn, cũng dùng cặp song kiếm tương tự tấn công con Savage-Joker.
Tuy nhiên, hai người định vung kiếm xuống từ hai bên đã bị những chiếc càng của Joker chặn lại.
「Chết tiệt!」
「...Khự!」
Krovahn bị đập thẳng xuống đất, còn Nesat bị hất văng đến một tòa nhà gần đó.
「Nếu vậy, để tôi!」
「Chờ đã, bây giờ tầm nhìn đã rõ ràng rồi thì...!」
Đôi mắt sáng lên màu hoàng kim—.
《Song khắc Võ luân (Duo Varga)》 của Nakri, sau khi giải phóng sức mạnh Variant, đã lớn gấp bốn lần bình thường.
「Aaa, thật là, hết cách rồi! Petal!」
Claire đã biến lá chắn trở lại thành sáu pháo nổi.
Từ đó, cô bắn ra hai pháo nổi nhỏ hơn từ mỗi cái—gọi là Petal.
Cô phóng tổng cộng mười tám pháo nổi lớn nhỏ, hỗn loạn về phía con Savage-Joker.
Mục đích là để gây nhiễu loạn.
Liddy cũng bắn tia laser từ 《Không chiến dụng trang giáp (Air Ride)》 để hỗ trợ việc gây nhiễu.
Nhờ đó, Nakri đã tiếp cận được con Savage.
Cô đã có thể tấn công.
「Thế này thì sao!」
Không có chiếc càng nào tấn công Nakri đang nhảy về phía bức tường phòng thủ (shelter).
Việc còn lại chỉ là đập 《Song khắc Võ luân (Duo Varga)》 vào bức tường.
Cứ ngỡ là thế—.
Ngay trước mắt cô, cái đầu của nó mở ra.
(Pháo kích, sao...?)
Cứ thế này cô sẽ bị bắn trúng.
(Nguy rồi!)
Chết.
Một chữ đó lướt qua tâm trí cô.
Ngay sau đó.
「Hả...?」
Cô nhìn thấy bóng dáng một cô gái tóc đen đang vung thanh đao khổng lồ xuống đầu con Savage.
Nhờ có cô ấy mà đòn pháo kích đã không được bắn ra.
「Tại sao, cậu lại ở đây...」
Không thể tấn công bức tường phòng thủ (shelter), Nakri lăn người để tiếp đất và lẩm bẩm khi nhìn thấy cô gái đã cứu mình.
—Kisaragi Karen.
Bạn cùng lớp ở khối Sơ trung của Little Garden.
Tuy nhiên, trông cô khác hẳn mọi khi.
Đôi mắt nhuốm màu hoàng kim, và toàn thân cũng toát ra năng lượng cùng màu.
Thanh đao của Karen đã đập con Savage-Joker xuống đất.
Ngay lập tức, Karen chĩa mũi đao về phía bức tường phòng thủ (shelter) và tung đòn truy kích.
Tuy nhiên, đòn tấn công đó đã bị né được trong gang tấc.
Là vì con Savage-Joker đã dùng sáu chân lùi về phía sau.
「NGƯƠI, LÀ, CON ĐÀN BÀ HÔM QUA? SỨC MẠNH ĐÓ, LÀ SAO...」
Có lẽ một phần là do đòn tấn công vừa rồi của Karen đã gây ra thiệt hại đáng kể cho bức tường phòng thủ (shelter).
Joker rõ ràng đang hoang mang.
「...Khự!」
Joker vung chiếc càng tay phải xuống Karen.
Karen không những đỡ được mà còn dễ dàng đánh bật nó bằng thanh đao cầm bằng một tay.
Rồi cô đạp đất nhảy lên cao.
「CÁI GÌ!?」
Karen đập thanh đao vào bức tường phòng thủ (shelter).
Chỉ với một đòn đó, bức tường đã bị phá hủy, và mũi đao cắm sâu vào lõi (core).
「OOOOOOOOOOOOOO—!!」
Cơ thể khổng lồ biến thành các hạt năng lượng và tan biến.
Sau tiếng gầm rú dữ dội, lõi (core) rơi bịch xuống từ cơ thể con Savage.
「Thắng, rồi sao...?」
Nhìn vào quả cầu có bán kính khoảng hai mét đang rỉ ra chất lỏng màu huỳnh quang từ vết nứt, Krovahn lẩm bẩm.
Cơ thể khổng lồ đã không còn ở đâu nữa.
「Xem ra, là vậy nhỉ...」
Claire lẩm bẩm và cất tiếng gọi vào lưng Karen đang đứng trước lõi (core).
「Kisaragi Karen, nhờ có em mà chúng tôi được cứu rồi. Nhưng tại sao em lại ở đây? Hơn nữa, thanh đao đó...」
「Hả? À, ừm...?」
Bị Claire hỏi, Karen giật mình quay lại.
「Ơ, ờm, chuyện đó là... Không hiểu sao, tự dưng có một giọng nói vang lên trong đầu, đến khi em nhận ra thì đã ở đây... mà, đao!? Karen, rốt cuộc đã làm gì...」
Karen vội vàng hoàn nguyên thanh kiếm thành các hạt năng lượng. Màu mắt của cô cũng đã trở lại màu đen.
Lúc đó, người nhận ra sự bất thường đang xảy ra sau lưng Karen là Erica.
「Kisaragi Karen, nhìn đằng sau kìa!」
「...Hả?」
Khi cô quay lại, một bàn tay thò ra từ vết nứt của lõi (core).
Người chui ra từ bên trong là Joker trong tình trạng không mảnh vải che thân.
「SỨC MẠNH CỦA NGƯƠI! ĐƯA, CHO TA!」
Joker duỗi cả hai tay ra, dồn trọng lượng cơ thể lên người Karen.
Karen bị hắn đè ngã xuống đất.
「ĐƯA ĐÂY, SỨC MẠNH CỦA NGƯƠI!」
Joker ghì chặt lấy cơ thể Karen, rồi bắt đầu dùng cả hai tay siết cổ cô.
「Ư, a...!」
Trong khoảnh khắc, ý thức của cô trở nên mơ hồ.
Ngay cả trong tình trạng đó, cô vẫn nhận ra Joker đang ghé sát mặt vào mình.
(Chẳng lẽ là...)
Bị cướp mất nụ hôn?
Có lẽ hắn định dùng cách đó để hút sức mạnh.
(Nụ hôn thế này, tuyệt đối, không muốn...!! Bởi vì, nụ hôn đầu của Karen là—)
Hình ảnh lướt qua trong tâm trí cô là anh trai mình, Kisaragi Hayato—.
Và rồi, một giọng nói vang lên.
—Kisaragi Karen, hãy gọi ta ra.
(Hả...?)
—Hãy nói với tấm thẻ.
(Nói với, tấm thẻ...)
Karen vươn tay, chạm vào tấm thẻ bên hông và cầu nguyện.
(Thẻ-san, xin hãy làm gì đó đi. Cứu, cứu tôi với...!!)
Ngay lập tức, tấm thẻ tỏa sáng rực rỡ và hất văng cơ thể Joker ra.
「Khụ, khụ... Cái này...」
Đứng dậy, Karen nhìn vào tấm thẻ trong tay.
Biểu tượng trên đó là huy hiệu của Little Garden.
—Karen, hãy ném tấm thẻ đi.
「V-vâng!」
Nghe theo giọng nói đó, Karen ném tấm thẻ đi.
Tấm thẻ liền tỏa sáng rực rỡ và biến thành hình người.
「Cái gì kia...?」
Krovahn vừa lẩm bẩm, tất nhiên, cả Nesat và Nakri cũng đều tỏ ra kinh ngạc.
「...Là con người sao?」
Bóng lưng hiện ra trước mắt, trông thế nào cũng giống hệt một con người.
「Đã lâu rồi mới gặp lại cô thế này.」
Chỉ có thể nhìn thấy tấm lưng với mái tóc vàng óng đang lay động—.
Chỉ vậy thôi, Karen đã hiểu ra.
(Không nhầm được, người này là...)
Cô gái đã xuất hiện trước mắt cô vào ngày lễ thành lập trường, và từ đó đến nay vẫn nói chuyện với cô trong đầu.
Cũng giống như lần đó, cô ấy không mặc gì, trên người chỉ có những sợi dây leo giống như dây gai quấn quanh.
Đầu đội vương miện gai màu xanh, và cổ cũng có một bông hồng xanh, tất cả đều giống hệt lúc đó.
「Liza!」
Claire hét lên, rồi nói tiếp.
「Sao chị lại ở đây...」
「Chuyện đó để sau đi. Trước hết, phải xử lý thứ kia đã.」
「C-cô, LÀ GÌ...! SỨC MẠNH ĐÓ, RỐT CUỘC...!」
Joker vừa gượng dậy vừa nói với giọng run rẩy.
Giọng hắn run lên bần bật.
「Chẳng phải ngươi đã biết rồi sao? Ý nghĩa tồn tại của ngươi, lý do ngươi được tạo ra—và cả mục tiêu ngươi đang nhắm tới lúc này... tất cả, đều là ta mà.」
「—TỨC LÀ, NGƯƠI CHÍNH LÀ THẦN CỦA LITTLE GARDEN, LIZA HARVEY! NGUỒN CỘI SỨC MẠNH MÀ TA TÌM KIẾM!!」
Đôi mắt của Joker tỏa sáng dữ dội.
「...Dù nói vậy, ta cũng chỉ là một phần của nó mà thôi. Dù thế—」
Cô gái biến mất.
...Cứ ngỡ là vậy, nhưng cô lại xuất hiện ngay trước mặt gã trai—.
「Màn kịch nhỏ thế này cũng dễ dàng thôi.」
「...!?」
Cánh tay phải mà Liza duỗi ra đã cắm sâu vào bụng hắn.
Thấy vậy, Joker tròn mắt kinh ngạc.
Bởi vì trong tay cô, còn đang nắm giữ cả ngọn nguồn sức mạnh của hắn.
「Ta đã nghĩ ngươi tập hợp được nhiều sức mạnh hơn, vậy mà chỉ có ngần này sao... Hiệu suất tiêu thụ năng lượng thật tệ... Không. Kẻ làm hao mòn sức mạnh của ngươi đến mức này chính là nhờ những Slayer dũng cảm đang ở đây. Nhờ có họ mà ngay cả với sức mạnh của ta hiện tại cũng có thể đánh bại ngươi.」
Liza mỉm cười dịu dàng.
「...Ngươi, định làm gì...」
「Còn phải hỏi sao. Tiêu diệt ngươi khỏi thế giới này. Đó là việc ta phải làm. Là lý do ta ở đây.」
「...DỪNG, LẠI...! CHỈ CÓ VIỆC ĐÓ THÌ DỪNG—」
Không đợi hắn nói hết câu, Liza đã rút quả cầu ánh sáng ra khỏi ngực Joker.
Ngay lập tức, ánh sáng trong mắt hắn vụt tắt...
Như một con rối đứt dây, hắn ngã vật xuống đất.
Cơ thể hắn biến thành những hạt năng lượng, tỏa sáng lấp lánh rồi tan biến.
Cứ như thế, Joker đã hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này. Có lẽ sẽ không bao giờ hồi sinh được nữa.
「...Kisaragi Karen...」
「A, vâng!」
Được Liza gọi, Karen đứng thẳng người, hai tay khép sát vào hai bên hông để đáp lời.
Quay người lại, Liza nói.
「Xin lỗi vì đã tự ý chiếm lấy cơ thể của em. Nhưng đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng—từ giờ trở đi, ta sẽ không thể làm điều tương tự được nữa.」
「...Hả? Chuyện đó, nghĩa là sao ạ...」
「Bằng cách hiện thực hóa như thế này, sức mạnh của tôi tồn tại trong cô từ ngày diễn ra buổi biểu diễn đó đã hoàn toàn cạn kiệt. Chẳng những không thể cho mượn sức mạnh bên ngoài Little Garden, mà ngay cả việc trò chuyện cũng không thể nữa. Vì vậy, cuối cùng xin hãy cho phép tôi nói một điều thôi──」
「V-vâng ạ! Bất cứ điều gì cũng được ạ!」
Ngoại hình chỉ là một đứa trẻ.
Thế nhưng, lời nói và sự điềm tĩnh của cô ấy lại khiến người ta cảm thấy như một người lớn đã sống hàng chục năm.
Vì lẽ đó mà Karen vô cùng căng thẳng.
Có lẽ vì đối với Karen, những lời của Liza vang vọng trong đầu giống như lời của một người sư phụ trong thế giới Hundred.
「Muốn bảo vệ người khác, đó là một điều rất quan trọng. Cô có cả năng lực lẫn tư chất đó. Chính vì thế mà cũng sẽ nảy sinh những do dự. Tương lai sau này, cô sẽ bước đi như thế nào không phải là điều do tôi quyết định. Mà là do chính cô quyết định. Tuy nhiên, xin hãy lắng nghe. Đây chỉ đơn thuần là một hy vọng, một mong ước của một người hâm mộ mà thôi…」
Liza tiến bước đến chỗ Karen, đổi quả cầu đang cầm sang tay trái và đặt tay phải lên má cô bé.
「Tôi thích bài hát của cô. Vì vậy, đừng quá sức. Đừng chết. Nếu cô chết, sẽ có người đau buồn. Xin cô, đừng bao giờ quên điều đó──」
「V-vâng ạ…!」
Những lời ấy đã được khắc ghi sâu đậm trong lồng ngực Karen.
「Và, Claire… à, trước đó, hãy để tôi hoàn thành công việc của mình đã. Dù kích thước chỉ có từng này nhưng lượng năng lượng thì khá lớn, nên có thể trông đợi vào khả năng hồi phục đáng kể đấy.」
Nói rồi, Liza tung quả cầu ánh sáng đang đặt trên đôi tay chụm lại như đang múc nước lên không trung.
Một thứ ánh sáng rực rỡ đến chói lòa bao trùm xung quanh, và những hạt lấp lánh bao phủ khắp cả khu vực.
「Cái gì đây… Vết thương trên cơ thể đang lành lại…」
Người lẩm bẩm là Krovahn.
Nhờ đó mà Nakri cũng nhận ra.
「Thật kìa, vết thương của mình cũng đang lành lại.」
「Liza, đây rốt cuộc là…」
「Tôi đã dùng năng lượng mà Joker thu thập được để hồi phục.」
Liza trả lời câu hỏi của Claire.
「Chắc hẳn Claire sẽ không nghĩ rằng nên mang nó về Little Garden và dùng để hồi phục cho tôi đâu nhỉ. Hơn bất cứ điều gì khác, cô hẳn sẽ mong muốn các Slayer── các đồng đội của mình được hồi phục. Không phải vậy sao?」
「Đúng là như vậy. Nhưng, Liza… Cô…」
Đôi mắt Claire dao động khi nhận ra cơ thể Liza giờ đây trong suốt khác hẳn lúc trước, có thể nhìn thấy cả khung cảnh phía sau.
Có lẽ Liza cũng nhờ đó mà nhận ra điều sắp xảy đến với cơ thể mình.
「Xem ra đã đến lúc rồi nhỉ…」
「Khoan đã, Liza! Em vẫn còn muốn nói chuyện──」
Claire vội vã lao tới định níu lấy Liza, nhưng không thể nào bắt được cơ thể cô ấy.
Claire ngã sấp xuống đất.
「…Xin lỗi nhé, Claire. Việc tôi tiếp tục tồn tại ở nơi này xem ra đã đến giới hạn rồi. Suy cho cùng, tôi chỉ là một khối Năng lượng Giác quan ngủ yên trong người Karen mà thôi──」
「Vậy thì, vậy thì ở trong Little Garden…! Ở đó thì chúng ta có thể gặp lại nhau mà!」
Vẫn quỳ gối trên mặt đất, Claire quay lại và hét về phía Liza.
「…Không đâu.」
Lắc đầu, Liza trả lời.
「Dù là trong Little Garden, để hiện thực hóa cũng phải sử dụng một lượng lớn Năng lượng Giác quan. Vì vậy, không thể dễ dàng làm thế được. Nhưng mà, tôi sẽ luôn dõi theo Claire, dõi theo Little Garden──」
Liza lại gần Claire đang ngấn lệ nơi khóe mắt, và ôm chầm lấy cơ thể cô.
Cảnh tượng này trông cứ như Liza mới là người chị.
「Claire, tôi không biết cha và anh trai đang nghĩ gì. Chỉ có điều, tôi hiểu rất rõ rằng cô luôn nghĩ cho Little Garden, cho các Slayer thuộc về Little Garden── và cho hòa bình của thế giới này hơn bất cứ điều gì. Chính vì vậy, tôi đặt kỳ vọng vào Claire. Từ nay về sau, xin hãy chăm sóc Little Garden nhé.」
「Tất nhiên, tất nhiên rồi ạ… Vì em chỉ đang làm theo những gì Liza… những gì chị đã làm mà thôi…」
Claire sụt sịt mũi.
Nhìn Claire như vậy, Liza mỉm cười và,
「Claire, đừng khóc… Và, Karen. Cùng với các vị Slayer khác, mọi người đã thật sự vất vả rồi. Từ nay về sau, xin hãy chăm sóc Claire và Little Garden.」
※※※
(Ơ, khoan đã…?)
Vài giờ đã trôi qua kể từ khi Liza biến mất ở thành phố Sangria.
Thứ hiện ra trong tầm nhìn mờ ảo của Karen là trần nhà nhìn từ giường bệnh.
(…Mình, tại sao lại ở đây…?)
Trong lúc cảm thấy trận chiến cho đến vừa rồi cứ như một giấc mơ, Karen mở to mắt và ngồi bật dậy.
「Ồ, Karen dậy rồi kìa!」
「Cậu có sao không, Karen-san!」
「Rebecca… Aoi-chan…!」
Gần như cùng lúc với việc ngồi dậy, sau khi bị hai người bất ngờ lao đến như thể ôm chầm lấy mình, người mà Karen nhận ra là Nakri đang tựa lưng vào tường phòng bệnh.
Ngay khi ánh mắt họ chạm nhau, cô ấy liền đặt tay lên cửa định rời khỏi phòng.
「Nakri-san, xin hãy đợi một chút!」
Karen vội vàng gọi Nakri lại và nói tiếp.
「Ừm, em, tại sao lại ở đây ạ?」
「…Hả? Mày, không nhớ gì cả à?」
Nakri kinh ngạc, miệng há tròn.
「À thì, chuyện đó… Em đã chiến đấu với Joker-san ở thành phố Sangria… nói chuyện với Liza-san, và sau đó, ừm…」
「…Sau đó, mày ngất đi ngay lập tức. Gần như cùng lúc với việc con nhỏ tên Liza kia biến mất. Dù sao thì, tao sẽ đi gọi tiến sĩ. Tao được dặn là nếu mày tỉnh thì phải gọi ông ấy đến.」
Mở cửa, Nakri định bước ra khỏi phòng bệnh nhưng lại dừng lại ở ngưỡng cửa,
「Còn nữa, đừng có hiểu lầm, không phải tao lo cho mày nên mới ở đây đâu. Tao ở đây là do tiến sĩ bảo phải trông chừng. Vậy nhé!」
「Ơ, ừm…」
「Thật ra thì nhỏ đó lo cho cậu lắm đấy.」
Người nói với Karen đang bối rối là Rebecca.
「Ể, vậy sao ạ?」
「Nó cứ nói mấy câu khó hiểu như là vì được cậu cứu nên ở lại canh chừng xem có biến cố gì không để trả ơn thôi, nhưng mà tớ thấy là vậy đó. Cho nên, chắc chắn không sai đâu.」
「Được em, cứu…?」
Karen không nhớ rõ chuyện lúc đó.
Karen nghĩ người cứu Nakri chắc là Liza.
(Nhưng mà, Nakri-san hẳn cũng biết điều đó mà nhỉ.)
Dù vậy mà cô ấy vẫn lo lắng cho cơ thể mình, thì cứ như có thêm một người bạn nữa, thật là vui.
Chắc chắn──
Không, chắc chắn mình có thể trở thành bạn với Nakri.
Karen nghĩ như vậy một cách mãnh liệt.
「──A, đúng rồi! Aoi-chan có sao không? Tớ nghe nói cậu bị ngã cầu thang đập đầu…」
「Ừ-ừm, như cậu thấy đó, mình đã không sao rồi. Hơn thế nữa, chuyện đó… xin lỗi cậu!」
「Ể, xin lỗi, tại sao lại…」
Bị Aoi cúi gập đầu một cách mạnh mẽ, Karen không khỏi bối rối.
「Tại vì mình đã giấu hai cậu để đến Sangria lấy lại PDA, nên mới khiến Karen-san phải lo lắng nhiều và gặp phải chuyện nguy hiểm… Vì thế mà Karen-san mới ngất đi như vậy, nên xin lỗi là chuyện đương nhiên mà!」
「Nếu là chuyện đó thì đừng bận tâm. Tớ đến Sangria là do tớ tự quyết định, hơn nữa chúng ta là bạn bè mà phải không. Lao đến lúc bạn bè gặp khó khăn là nhiệm vụ của một người bạn. Chắc chắn anh trai tớ cũng sẽ làm vậy.」
「…Anh trai, của cậu?」
「Vâng. Là anh trai mà em rất yêu quý.」
「Hức, hức…」
Aoi đẩy gọng kính lên, dùng tay áo đồng phục lau nước mắt.
「Nhưng mà, có một điều mình muốn hỏi Aoi-chan…」
「Chuyện muốn hỏi, sao ạ?」
「Là tại sao cậu lại một mình đi lấy lại PDA ấy. Tớ nghĩ nếu nhờ người trong hội học sinh thì chắc là sẽ giải quyết được thôi… Hơn nữa, cậu cũng có thể nói cho chúng tớ biết mà không cần giấu diếm…」
「À, đó là vì, màn hình chờ của PDA…」
「Khoan đã, Rebecca! Chuyện đó, cậu đã hứa là tuyệt đối không nói cho Karen-san mà──」
Aoi hoảng hốt định bịt miệng Rebecca lại.
「Nhưng mà, đâu cần phải giữ bí mật với Karen làm gì. Tình bạn của chúng ta tuyệt đối không thể bị phá vỡ bởi mấy chuyện như thế này đâu── thế nên, đây này Karen, xem màn hình chờ đi.」
Nói rồi Rebecca rút PDA từ trong túi của Aoi ra và ném về phía lòng Karen.
「A, không được, Karen-san!」
Lúc Aoi hét lên thì Karen đã nhặt chiếc PDA của Aoi rơi vào lòng mình và hướng mắt về màn hình chờ.
「Đây là, anh trai em phải không ạ?」
「Ư, ư ư ư~~~~~…」
Aoi cúi gằm mặt, đỏ bừng.
「Tóm lại là vậy đó. Lúc mày mới chuyển đến, tao đã nói Aoi là fan của mày đúng không. Nhưng mà tao nhầm rồi. Xem ra Aoi là fan của anh trai mày. Chắc nó không muốn bị lộ chuyện đó.」
「Ahaha, ra là vậy sao ạ.」
Karen bất giác bật cười.
「Chuyện như vậy, phải chi cậu nói sớm hơn thì tốt rồi.」
「Nhưng mà, Karen-san có vẻ rất yêu quý anh trai mình, vậy mà một người như mình lại để ý đến Hayato-san, em cảm thấy có lỗi làm sao ấy…」
「Chuyện đó, cậu không cần bận tâm đâu.」
「Ể?」
「Anh trai em rất tuyệt vời và ngầu lắm, nên vốn dĩ đã có nhiều đối thủ rồi. Có thêm một người nữa thì Karen cũng chẳng sao cả.」
「Thấy chưa, tớ nói đúng mà?」
「A…」
Vẻ mặt Aoi trở nên tươi sáng hơn.
Nhìn thấy vậy, Karen mỉm cười và nói tiếp.
「Nhưng mà, Karen là người yêu anh trai nhất, đó là điều không thể sai được, và thời gian ở bên anh trai lâu nhất cũng là sự thật. Từ nay về sau cũng sẽ luôn là như vậy. Em sẽ không thua Aoi-chan đâu.」
「M-mình cũng sẽ cố gắng để không thua!」
「Vậy thì, trước hết phải chụp lại ảnh đã nhỉ.」
Khẽ cười, Karen nói.
「…Ể?」
Aoi tròn mắt.
「Bức ảnh lúc nãy là chụp lén phải không? Chụp từ xa quá, với lại trông chất lượng cũng không được tốt lắm? Karen có nhiều ảnh đẹp hơn của anh trai nhiều lắm đó.」
「Cậu, sẽ cho mình sao!」
「Để xem nào. Dù gì thì Aoi-chan cũng là đối thủ mà.」
Trong lúc tiếng cười của ba người vang vọng khắp phòng bệnh, Charlotte và Miharu, y tá phụ trách của Karen, bước vào.
「Này này, ồn ào quá nhỉ. Với cái đà này thì như Nakri-kun nói, xem ra cô bé thực sự ổn rồi đây?」
「Vâng, cơ thể em có vẻ ổn rồi ạ.」
「Vậy thì có tự đi bộ đến phòng xét nghiệm được không?」
「Chuyện đó thì không vấn──」
「Karen-chan, em ổn chứ?」
Vừa bước xuống giường, Karen loạng choạng và được Miharu vội vàng đỡ lấy.
「Ahaha, em hơi choáng một chút. Nhưng em ổn ạ, em đứng vững được mà.」
Việc ngất đi và cảm thấy mệt mỏi hơn hôm qua có lẽ là do sức mạnh của Liza đã biến mất khỏi cơ thể.
Nhưng, cô bé vẫn có thể đứng vững bằng hai chân.
Có vẻ như đi lại cũng được.
「Nào, bây giờ sẽ khám một chút rồi Karen-kun nghỉ ngơi nhé. Trời cũng tối rồi, các cô cậu cũng về nhà nghỉ đi.」
Nghe Charlotte nói vậy, Rebecca và Aoi đành rời khỏi phòng bệnh.
「Vậy nhé, Karen.」
「Chúc ngủ ngon.」
Karen tiễn hai người đang rời khỏi phòng bệnh bằng những lời này.
「Vậy thì, mai gặp lại ở trường nhé──」
※※※
Hayato và Emilia đang ở trong phòng tiếp khách của cung điện.
Kể từ lúc rời khỏi đấu trường, sau khi được điều trị vết thương và lấy lời khai, thời gian đã là chín giờ tối.
Họ cùng với Sakura, Giáo hoàng Selivia và hai hộ vệ của bà nhận lời cảm tạ từ Vua Granard, và giờ mới được giải thoát.
Chỉ còn việc trở về phòng được chuẩn bị ở khu nhà khách và đi ngủ── thì PDA của Emilia có cuộc gọi đến. Là từ Charlotte Dimandius, Trưởng Kỹ thuật của Little Garden.
「Xem ra trận chiến với Joker cũng đã có kết quả rồi. Mọi người ở Little Garden đều bình an. Tất nhiên, Karen-chan cũng vậy.」
「Vậy sao…」
Nghe lời của Emilia sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Charlotte, Hayato thở phào nhẹ nhõm.
「Tạm thời, coi như mọi chuyện đã ổn thỏa rồi nhỉ.」
Douglas và Brad đã được quyết định sẽ bị xét xử dưới hệ thống tư pháp của Liên bang Britannia với tư cách là những kẻ khủng bố.
Đúng như những gì đã nói với Hayato, Douglas dường như định sau khi leo lên đỉnh cao quân đội sẽ tiến hành đảo chính và biến xứ Wenz thành quốc gia tông chủ của Đế quốc Britannia.
Việc Brad hợp tác là vì hắn đã nhận hối lộ, tiền bẩn và các khoản quyên góp mờ ám khác.
Vào thời điểm thất bại trong cuộc bầu cử thủ tướng tiếp theo, có khả năng những việc đó sẽ bị phanh phui, sự nghiệp chính trị của hắn không những kết thúc mà còn có thể bị tống giam. Tuy nhiên, nếu cuộc đảo chính thành công, hắn có thể tiếp tục giữ chức thủ tướng và còn có thể che giấu tất cả những việc đó.
Tất nhiên tất cả đã trở thành bọt biển.
Brad đã mất cả chiếc ghế thủ tướng hiện tại.
Ngoài ra, Emilia đã nghe từ Charlotte rằng nhà khoa học đã tạo ra "Sinh vật nhân tạo (Homunculus)" của Vitaly bị bắt ở Gudenburg── người đã hồi sinh Joker, là một cựu khoa học gia thuộc Vương quốc Wenz.
Mọi chuyện bắt đầu khi Douglas phát hiện ra rằng, trong số các tài liệu thu được khi đơn vị bí mật của Đế quốc Wenz đang hoạt động ngầm dưới sự chỉ đạo của Liên Hợp Quốc đột kích vào căn cứ của một tổ chức chống Slayer và tiêu diệt những người ở đó, có bằng chứng về việc nhà khoa học này đã tuồn Variable Stone được cấp cho Vương quốc Wenz ra ngoài và kiếm được một số tiền lớn.
Douglas đã không tố cáo mà thay vào đó đe dọa và lợi dụng nhà khoa học đó như một con tốt của mình.
Đồng thời, trong số các tài liệu thu được khi đột kích căn cứ, hắn đã có được tài liệu về kế hoạch liên quan đến "Sinh vật nhân tạo (Homunculus)", tìm kiếm và hồi sinh Joker, rồi thả hắn ở Sangria.
Nhân tiện, nhà khoa học đó đã được quyết định sẽ bị xét xử ở Liberia thông qua một thỏa thuận với Liên bang Britannia.
「Charlotte nói rằng thành phố Sangria bị thiệt hại khá nhiều, nhưng Little Garden thì không sao. Họ định sẽ rời bờ theo kế hoạch vào tuần tới.」
「Vậy thì tốt rồi, nếu có thể nghỉ ngơi một chút.」
「Đúng vậy nhỉ.」
Cất PDA vào túi, Emilia ngồi xuống phía bên trái chiếc ghế sofa mà Hayato đang ngồi.
Thấy vậy, Sakura đang ngồi trên chiếc ghế sofa đối diện liền lộ vẻ bực bội.
「Hayato-kun, chừa chỗ cho tớ một chút.」
Cô đứng dậy, định ngồi xuống bên phải Hayato.
Tuy nhiên──
「Hòa bình có lẽ sẽ không dễ dàng đến thế.」
Ở phía trong căn phòng. Selivia, người đang ngước nhìn bầu trời bên cửa sổ, buông một câu khiến Sakura dừng động tác.
「Thưa Giáo hoàng, điều đó, có nghĩa là…」
Sakura hướng ánh mắt về phía cửa sổ và hỏi.
「Chẳng lẽ đó là lời tiên tri của Selivia-san sao ạ?」
Hayato tiếp lời.
「À, cũng có thể coi là vậy.」
Nhìn về phía Hayato và mọi người, Selivia mỉm cười khúc khích.
「Cứ vây quanh bởi hoa đẹp thế này, e là sẽ khó có được một cuộc sống thường nhật yên bình đấy──」
「Khoan, chuyện đó, Selivia-san?!」
「Ta không muốn làm phiền nên xin phép đi trước… Chắc chắn chúng ta sẽ còn gặp lại nhau ở đâu đó. Ta có linh cảm như vậy. Cầu cho các con được bình an vô sự và hạnh phúc cho đến lúc đó. Xin ban phước lành của Chúa cho các con──」
Selivia cùng hai tùy tùng của mình rời khỏi phòng tiếp khách.
「Đúng là một người đáng kinh ngạc nhỉ. Khí chất của bà ấy còn áp đảo cả một idol như tớ nữa.」
「Dù gì cũng là Giáo hoàng của 『Thánh Giáo hội (Pyutaria)』 mà…」
Đến cả Sakura dường như cũng khá căng thẳng.
「Hơn nữa nè, Hayato-kun.」
Lần này, Sakura ngồi hẳn xuống ghế, nắm lấy cánh tay Hayato và nói tiếp.
「Ngày mốt Hayato-kun mới trở về Little Garden phải không? Chuyện hôn ước cũng đã hủy rồi, cậu đến Louvre xem đi?」
「Ể, chuyện đó… Tớ thì không sao nhưng…」
Hayato hướng ánh mắt về phía Emilia.
Đó là để xác nhận xem cô có việc gì không.
「Tớ thì không muốn.」
Emilia trả lời ngay lập tức.
「Tớ đã xem buổi biểu diễn nhiều lần rồi, chán lắm. Hơn nữa, Hayato bây giờ đang ở trong tình trạng tiêu hao rất nhiều Năng lượng Giác quan đấy. Nên nghỉ ngơi một ngày ở Gudenburg thì tốt hơn.」
「N-này!」
Lần này, cậu lại bị Emilia kéo tay.
「Với lại, tớ cũng không còn vị hôn thê nào nữa, lại được cha tớ công nhận rồi, nên chúng ta có thể thoải mái yêu đương mặn nồng mà không cần e ngại gì cả. Phải rồi, hay là đi bảo tàng nhé? Tớ sẽ dẫn đường cho!」
「…Hả? Cái gì vậy? Hơn nữa, chẳng phải cậu vừa mới nói là nên nghỉ ngơi sao? Sao lại thành chuyện hẹn hò rồi? Với lại, chán là sao!」
Sakura, với Hayato ở giữa, quay sang gắt gỏng với Emilia.
「Mỗi buổi biểu diễn của tớ đều được thay đổi dàn dựng để không bị nhàm chán, vàそもそも, tớ cũng đâu có mời Emilia! Người tớ mời chỉ có Hayato-kun thôi!」
「Gì cơ? Ý cậu là Sakura-san định độc chiếm Hayato à?」
「Cho dù cậu có đến xem buổi biểu diễn cùng, chỉ cần tớ cất tiếng hát thì ánh mắt của Hayato-kun tuyệt đối sẽ không bao giờ hướng về phía Emilia đâu. Cho nên cũng như nhau thôi.」
「C-chắc chắn không có chuyện đó! Hayato lúc nào cũng nghĩ đến tớ mà. Vì thế nên lúc thực hiện Dual Act, vũ khí thứ hai mới có màu giống hệt vũ khí của tớ đúng không? Hundred được hình thành bởi sức mạnh của tình cảm mà. Tức là tớ và Hayato là một lòng một dạ! Đúng không nào, Hayato!」
「À không, chuyện đó… thì…」
Đúng là cậu đã nghĩ đến Emilia, nhưng mà có thật vậy không nhỉ?
Hayato không biết.
「Hừ… Vậy thì hai người cùng đến buổi biểu diễn đi! Thi đấu đấy!」
「Được thôi, tôi cũng muốn thế!」
「Ừm, hai người, trước hết làm ơn đừng cãi nhau nữa…」
Nhìn hai người tiếp tục tranh cãi đến sùi bọt mép, Hayato từ tận đáy lòng nghĩ rằng năng lực tiên tri của Selivia là thật.