How to Keep a Distance from a Beautiful Girl

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

(Đang ra)

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

Hitoma Iruma

Đây là spin-off light novel của bộ Manga "Bloom into you", kể về câu chuyện về nhân vật phụ trong câu chuyện chính là Saeki Sayaka, một cô bé nghiêm túc và từ nhỏ chỉ tập chung và

11 604

Cô bạn thân nhất của crush đang bí mật tiếp cận tôi

(Đang ra)

Đáng lẽ ra, tớ nên ghét cậu mới phải

(Đang ra)

Đáng lẽ ra, tớ nên ghét cậu mới phải

HoneyWorks, Mari Kousaka

Chẳng lẽ, chuyện tình của Kotaro lại kết thúc một cách đau đớn như vậy sao?....

6 234

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Đang ra)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

309 13670

Kimitte Watashi no Koto Suki Nandesho?

(Đang ra)

Kimitte Watashi no Koto Suki Nandesho?

Kota Nozomi

Hãy cùng khám phá những điều sẽ xảy ra với hai chú chim non đáng yêu này trong bộ truyện tình lãng mạn tuổi teen siêu ngọt ngào và lành mạnh. Chắc chắn sẽ có rất nhiều khoảnh khắc lãng mạn đang chờ đợ

4 13

Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

(Đang ra)

Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

Mishima Yomu

Đây là phần ngoại truyện kể về một nhánh rẽ khác của câu chuyện. Nếu như Leon chủ động hơn khi mới bước vào học viện và quen biết với Marie trước thì sao? Những diễn biến nào sẽ diễn ra khác với cốt t

221 19951

Volume 1 - Chương 2.3: "Có lẽ còn hơn cả thường ngày."

Tachibana tiếp tục vui vẻ ăn tsukemen.

Cô ấy không hề mang bầu không khí lạnh lùng như ở trường, mà chỉ đang tận hưởng thứ cô thích bằng cả trái tim.

Tôi cũng ăn phần tsukemen của mình.

Thức ăn sẽ ngon hơn nếu được ăn cùng những người khác.

Thỉnh thoảng tôi lại được nghe những lời này.

Thế nhưng tôi không đồng tình.

Ăn một mình dễ dàng hơn nhiều.

Tôi có thể tập trung vào hương vị của món ăn.

Không phải là do tôi mạnh mẽ gì đâu, mà tôi nói thật đấy.

Tôi không nghĩ ăn một mình là tệ, nhưng tôi đoán mình là một trong số ít người nghĩ như vậy.

Nhưng có lẽ Tachibana cũng có cùng suy nghĩ với tôi…

“Ngon thật đấy.”

“Cảm ơn vì bữa ăn.”

Chúng tôi kết thúc bữa ăn và đặt bát xuống gần như cùng một lúc.

Sau khi uống nước, chúng tôi thở ra một hơi dài.

“Ừm...Tachibana này.”

“Sao vậy, Kusuba-san?”

“Cậu có nghĩ ăn cùng người khác khiến thức ăn ngon hơn không?”

“Không, tớ thích ăn một mình hơn. Làm vậy thì tớ có thể tập trung vào hương vị của món ăn đó."

Tachibana trả lời tôi với tông giọng nghiêm túc.

Ý tôi là, cô ấy nói đúng…

“Tất nhiên là thỉnh thoảng tớ cũng muốn ăn cùng bạn bè. Nhưng khi ấy chúng tớ sẽ nói chuyện nhiều hơn cả ăn nữa.”

“Vậy à? Tôi chỉ hỏi vì tôi đang không có ai nói chuyện cùng thôi.”

“...cậu không có ai để nói chuyện cùng à…”

“Hửm…? Ê? Đừng có nhìn tôi hối lỗi thế! Đấy là lỗi của tôi, lỗi tôi!”

Tachibana cười khúc khích khi tôi nói vậy.

Ngoại hình và biểu cảm của cô ấy đôi khi còn hấp dẫn hơn cái tính cách lạnh lùng thường ngày.

“Mọi người thường ăn với bạn bè của mình. Kể cả khi họ muốn tập trung vào bữa ăn của mình đi chăng nữa, họ vẫn ăn chung với bạn bè của mình.”

“Chà, tớ hiểu cảm giác đó. Những người như chúng ta trông thật khác thường.”

“Cơ mà….Tachibana-san có quan tâm đến ánh nhìn của những người xung quanh không?”

“Không nhiều lắm đâu. Dù sao thì nó cũng là chuyện thường ngày mà. Ở đây cũng không đông lắm nữa.”

“...Phải...”

Có lẽ tôi và Tachibana cũng có phần giống nhau.

Không hơn không kém.

Dù cho tôi không muốn nói ra điều đó.

“À mà này, Kusuba-san.”

“Sao vậy?”

Tôi không kỳ vọng gì nhiều.

Tôi không có những hy vọng vô ích ấy.

“Dù cho ban nãy tớ có nói như vậy, nhưng ngày hôm nay đi ăn tsukemen với Kusuba-san ngon hơn hẳn mọi ngày.”

“...Tôi hiểu rồi.”

“Vậy thôi.”

Đó là tại sao tôi không có nhiều hứng thú đấy.