How to Keep a Distance from a Beautiful Girl

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

(Đang ra)

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

Bạn nghĩ đây sẽ là một câu chuyện về phản diện hoàn lương? Không, anh chàng của chúng ta bị đưa vào tình thế không thể cứu vãn: Khi nhân vật phản diện đã cướp nữ chính khỏi tay nhân vật chính.

16 253

Thiếu Nữ Vùng Đầm Lầy!

(Đang ra)

Thiếu Nữ Vùng Đầm Lầy!

Gotou Juuzou

Thế là câu chuyện thấm đẫm nước mắt về anh - hay đúng hơn là cô ấy - bắt đầu từ đây.

2 2

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

120 1206

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

(Đang ra)

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

치킨소년

Hết cách rồi. Tôi đành phải tự mình ngăn chặn bad ending vậy.

76 8084

Tận Thế: Tôi nhảy qua nhảy lại giữa việc biến nam rồi biến nữ

(Đang ra)

Tận Thế: Tôi nhảy qua nhảy lại giữa việc biến nam rồi biến nữ

Tiếu Bì Đích Ngũ Hoa Nhục

3. Tận thế phi điển hình, có yếu tố Cthulhu, nhưng sẽ không xuất hiện tà thần trong tác phẩm gốc, thế giới quan do bản thân tác giả đặt ra.

66 685

Volume 1 - Chương 3.2: "Tớ có thể nhờ cậu chuyện này được không?"

“Gián á?”

“Phải.”

“...”

“Có tận 3 con.”

“Khá nhiều đó nhỉ.”

“Thật bất lợi khi số lượng của chúng nhiều như thế. Tớ buộc phải ra bên ngoài.”

“Cái này…”

Khi tôi cất tiếng nói, khuôn mặt của Tachibana trở nên cứng nhắc.

“Sự kinh dị của tụi gián là khi cậu nghĩ chúng có một con, nhưng thực tế là vẫn còn cả bầy đấy. Cậu có hiểu không?”

“Kể cả khi có nhiều con đi nữa thì chúng cũng chỉ ghê tởm thôi, không có kinh dị chút nào.”

“Dù sao thì tớ cũng không thể ngủ ở nơi toàn gián được. Tớ còn chẳng biết chúng ở đâu nữa, thế nên tớ mới đứng ngoài này.”

Giờ thì tôi đã nắm được tình hình rồi.

Bọn gián rất khó tìm nếu chúng trốn chui trốn lủi.

Mà lại còn đông nữa.

Không thể nào bỏ qua được.

Nó sẽ là cả một vấn đề đấy.

“Vậy cậu định làm gì?”

“Tớ vẫn đang nghĩ. Xui xẻo thật, đêm nay khá là lạnh.”

Trước khi kịp nhận ra, Tachibana đã đàng hoàng mặc chiếc áo khoác của tôi rồi.

“Cậu không thể liên lạc với bạn bè à?”

“Tớ chỉ có hai người bạn để có thể liên lạc bây giờ thôi, nhưng cả hai đều sống ở xa nơi này. Điện thoại của tớ cũng để trong nhà nữa.”

Tôi thắc mắc có phải là người mà tôi thấy ngoài cửa lớp hôm trước không.

Một trong số họ là bạn gái của Kyoya, Hinata Satsuki.

Còn người kia chắc là cô gái đeo kính đứng cạnh Tachibana.

“Thật bất ngờ khi cậu không có nhiều bạn đấy.”

“Số lượng chẳng liên quan gì cả. Sự thân thiết và tin tưởng mới là quan trọng.”

Câu trả lời của Tachibana thật hoàn hảo.

Chà, tôi hoàn toàn đồng ý.

Kyoya là người duy nhất tôi coi là bạn.

“Cậu có “Barusan” không?”

“Ba-ru-sa-n?”

“...Cậu không biết Barusan là gì à?”

“Tớ không biết.”

Ế? Thật đấy à?

Barusan là gì ư? Đấy là vũ khí tốt nhất để chống lại bọn côn trùng đấy.

“Ừm...với nó, cậu có thể diệt sạch côn trùng trong phòng cậu.”

“THẬT SAO? Tuyệt quá!”

“Phải, tôi có loại không khói ở nhà. Dùng nó thì sẽ không làm cho chuông báo cháy kêu lên đâu, quá hoàn hảo cho những căn hộ luôn.”

Tachibana trông có vẻ ấn tượng với lời tôi nói.

Tôi không có ý muốn nói chuyện này để tỏ ra mình là một người tuyệt vời đâu, mà tôi nói vì tôi cảm thấy hơi lạnh thôi.

“Nó cũng tốn khá nhiều thời gian, khoảng hai tiếng gì đó.”

“Hmm….hai tiếng à...”

Tachibana suy nghĩ nghiêm túc trong khi đặt tay lên cằm.

Đó không phải là khoảng thời gian vô lý gì cho cam.

Nhưng nếu nghĩ kĩ thì có nhiều vấn đề lắm.

“Trước tiên thì, ai sẽ dùng nó? Và chúng ta nên đợi ở đâu?”

“Nó hoạt động ra sao vậy?”

“Cậu chỉ cần đặt ở giữa phòng và bật công tắc thôi. Ồ, cũng phải che TV lại nữa, cậu hiểu không?”

Khi tôi hỏi xem cô ấy đã hiểu chưa, Tachibana gật đầu.

Khuôn mặt cô nàng tái nhợt.

Dường như cô ấy thực sự ghét gián.

“Vậy thì cậu không có lựa chọn nào ngoài việc nhờ ai đó không ngại lũ gián. Cậu có muốn gọi ai trên điện thoại của tôi không?

“Không, tớ không nhớ số của bạn bè. Và thật tệ khi gọi ai đó vào giờ này.”

“Tôi hiểu rồi...vậy thì…”

“...”

Cả hai chúng tôi yên lặng.

Có lẽ chúng tôi có chung một suy nghĩ.

Có nghĩa là tôi phải đi vào thay cô ấy.

Nhưng, chẳng cần nói cũng biết có một vài vấn đề.

Chủ yếu là quần áo mới giặt ấy….

Đúng vậy, không phải là một ý kiến hay khi tôi mở lời.

Nếu hỏi sai cách, chuyện này sẽ thành tôi lợi dụng tình hình để vào nhà cô ấy mất.

Để giữ mình trong sạch, tôi sẽ nhường quyền quyết định cho Tachibana vậy.

Ngay khi tôi nghĩ mình sẽ tiếp tục giữ im lặng…

“Kusuba-san này. Tớ xin lỗi, nhưng tớ có thể nhờ cậu một chuyện được không...?

Tôi gật đầu theo phản xạ.

Nhưng...đây có thực sự là một ý tưởng hay?