How to Keep a Distance from a Beautiful Girl

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

31 200

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

9 77

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Đang ra)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

323 15692

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

282 7373

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

17 138

Volume 1 - Chương 2.5: "Hãy đi cùng nhau nửa đường về nhà nào."

Trong khi đối mặt với tôi trên con đường đêm, Tachibana nở một nụ cười gượng.

Có lẽ cả tôi cũng đang mang một biểu cảm tương tự.

“Ừm...Nghĩ lại thì, chúng ta cũng đã gặp nhau ở cửa hàng sushi băng chuyền mà. Cũng có khả năng là nó ở gần nhà cậu phải không?”

“Đúng rồi đấy. Tôi cũng không mò đến quán tsukemen ấy nếu nó ở xa khu tôi sống đâu.”

Cả hai im lặng trong một khoảnh khắc.

Sau đó, chúng tôi gần như bật cười cùng một lúc.

Tachibana, người luôn lạnh lùng và bình tĩnh, lại đang ôm bụng cười.

Dường như cô ấy cũng sống gần đây.

Chà...sự trùng hợp từ đó đến giờ có vẻ cũng đã rõ ràng rồi.

“Giờ tớ hiểu rồi. Thế thì hãy về nhà cùng nhau cho đến khi phải tách ra nào. Nếu không thì sẽ kỳ lắm đấy.” 

“Hẳn rồi, sẽ thật lạ nếu một trong hai chúng ta đi đường vòng mà không có lý do gì nhỉ.”

Tôi gật đầu trong khi vẫn còn chút ngạc nhiên, sau đó tôi và Tachibana bắt đầu đi về nhà cùng nhau.

Chúng tôi đi cạnh nhau, bước đi với tốc độ chậm rãi, thong dong.

Dù cho có chuyện gì xảy ra trong tương lai đi nữa, tôi có cảm giác ngày hôm nay bản thân đã có thể thân thiết hơn với Tachibana.

Bất chợt, một làn gió đêm thổi nhẹ qua.

Mái tóc của Tachibana phất phơ trong gió.

Khung cảnh ấy đẹp tuyệt trần. Cứ như thể nó xuất hiện trong một thước phim vậy.

“...Kusuba-san này.”

“Ể?”

Tiếng gọi bất chợt của Tachibana kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ.

Phản ứng kỳ lạ của tôi khiến cô nghiêng đầu nhẹ.

“Tại sao cậu lại không có bất kỳ người bạn nào vậy?”

“Ừm...sao cậu lại hỏi vậy?”

Là do bầu không khí của tôi chăng?

Có phải không nhỉ?

“Cậu từng nói là cậu không có ai để ăn trưa cùng, phải chứ?”

“Ồ, cậu nhắc mới nhớ, đúng là tôi đã nói vậy thật.”

Tốt rồi...Không phải là do bầu không khí u ám của tôi…

Tôi nhẹ nhõm đến nỗi muốn xoa ngực để làm dịu đi trái tim mình.

“Không phải là tôi không thể kết bạn, mà nói đúng hơn là tôi không kết bạn.”

“Phải, và tớ đang hỏi lý do cậu làm vậy.”

“Hả...À ừ.”

Tôi cảm thấy hối hận khi nói vậy.

Tôi cố gắng biện minh cho bản thân vì không hề có lý do rõ ràng nào cả.

“Tôi thích có một người bạn hơn là cả một nhóm.”

“Tại sao?”

“Sẽ dễ dàng hơn khi chỉ có một người bạn tốt. Việc giao tiếp rất là mệt mỏi. Và nếu cậu cô đơn thì cậu sẽ không cần phải kết thân hay tranh cãi với bất kỳ ai cả.”

“Cậu có thường cãi nhau với ai không?’

“Không, tôi thực sự không có ai để…”

“Và sau đó, cậu không biết chuyện gì sẽ xảy ra, đúng không?”

“Tôi không nghĩ vậy, tôi đã luôn như thế này rồi.”

Cho đến năm học sơ trung, tôi đã từng có những người mà tôi có thể coi là bạn.

Nhưng khi chúng tôi nói chuyện hay chơi cùng nhau, họ đều tránh xa tôi.

“Tại sao lại thế?”

“Tôi không nghĩ tính cách của mình phù hợp với việc giao tiếp. Tôi có một nhân cách tệ hại mà."

“Nhân cách tệ à...?”

“Nói ngắn gọn là-”

“Tớ không nghĩ vậy đâu.”

“...Ể?”

“...”

Tachibana im lặng. Cô nàng mang một biểu cảm đăm chiêu, ngón tay cô ấy đặt trên chiếc cằm xinh xắn.

Tôi cũng không nói thêm lời nào nữa.

Chà...có vẻ như chúng tôi về đến nhà rồi.

Tôi dừng lại trước khu chung cư của mình.

Hãy chào tạm biệt nhau rồi đi vào nhà nào.

Thế nhưng, Tachibana lại nhìn tôi với vẻ mặt khó hiểu.

“Sao vậy…?”

“....ở phía sau khu chung cư này vẫn còn một tòa nhà nữa phải không?”

“Hửm…? À đúng rồi, là tòa nhà B.”

Ý tôi là, tôi thậm chí còn không để ý đến nó trước đây cơ.

Tôi cũng chưa bao giờ tương tác với ai sống ở đó cả.

Khoan đã....tại sao Tachibana lại biết…

“...Đó là nhà tớ.”

Cô ấy nói vậy và nở một nụ cười gượng.