MỤC LỤC
Mở đầu
Chương một: Về miền quê nào!
Chương hai: Qua đường hầm là tới thánh địa
Chương ba: Mưa sa, bùn lầy
Chương bốn: Lời hẹn ước dưới trời sao này
Lời kết
Lời bạt
-----
Mở đầu
──Tại sao… sự tình lại thành ra thế này nhỉ.
Vừa cảm nhận nhịp tim đang đập thình thịch trong lồng ngực, Kazuma chỉ có thể nghĩ được bấy nhiêu.
Lắng tai nghe, cậu có thể nghe thấy tiếng mưa rơi ngoài trời.
Và rồi, lẫn trong tiếng mưa ấy, là một âm thanh của nước hoàn toàn khác biệt── tiếng vòi hoa sen.
Dù đã tự nhủ không được nghe, đừng nghe, nhưng tai Kazuma vẫn vô tình bắt lấy những thanh âm yếu ớt ấy.
Cậu đảo mắt quanh phòng như muốn trốn chạy, rồi đập vào mắt là một chiếc giường cực lớn ngự trị ngay trung tâm.
Nó lớn hơn cái giường trong phòng cậu ít nhất một cỡ── một chiếc giường đôi.
Đúng vậy── lúc này đây, Kazuma đang ở trong một khách sạn tình yêu.
Hơn nữa, lại còn đi cùng với Honoka.
(Sao lại ra cái nông nỗi này chứ!?)
「Đây là game eroge chắc!?」, cậu thầm nghĩ trong khi ngước nhìn trần nhà màu mè sặc sỡ.
Không phải. Chuyện này tuyệt đối không phải là "thứ đó". Cậu không hề có ý định bước vào đây. Chỉ là đang đi trên đường thì trời đột ngột đổ mưa, nên cậu bất đắc dĩ phải vào đây trú mưa. Chỉ có vậy mà thôi. ...Dù bản thân lời bào chữa này nghe đã giống hệt trong eroge rồi.
(...Mà mình đang viện cớ với ai vậy nhỉ?)
Vì quá bối rối, cậu suýt nữa đã bắt đầu một cuộc đối thoại với con người khác của mình ngay trong đầu.
(Thật sự, tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này...?)
...Trước khi ra ngoài, cậu hoàn toàn không thể tưởng tượng được chuyện này sẽ xảy ra.
Buổi hẹn hò xa đầu tiên với Honoka.
Quả thực cậu đã rất mong chờ, và cũng đã hy vọng rằng, 『Giá mà mình có thể tạo ra thật nhiều kỷ niệm』── thế nhưng, diễn biến này thì quả thực đã đi quá xa so với tưởng tượng của cậu.
──Đúng lúc đó.
「Anou… Odagiri-kun…」
Cánh cửa kính mờ dẫn vào phòng tắm. Nó đang từ từ mở ra.
「…X-Xin lỗi… vì đã để cậu đợi lâu…」
Từ khe cửa hé mở, Honoka rụt rè ló mặt ra. Vừa tắm xong, cô đương nhiên đang khoác trên mình chiếc áo choàng tắm có sẵn của khách sạn.
Và có lẽ, ngoài thứ đó ra, cô chẳng mặc gì khác.
──Tại sao… sự tình lại thành ra thế này nhỉ.
Vừa cảm nhận nhịp tim đang đập thình thịch trong lồng ngực, Kazuma chỉ có thể nghĩ được bấy nhiêu.
Mọi chuyện bắt đầu từ hơn hai tuần trước.
Khi mà trưởng câu lạc bộ nghiên cứu Subculture của bọn họ── Sasai Yuna-san, đột nhiên biến mất.