Haiyore! Nyaruko-san

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Mizu Zokusei no Mahou Tsukai

(Đang ra)

Mizu Zokusei no Mahou Tsukai

Kubou Tadashi

Vì là một Thủy Ma Đạo Sĩ, nên câu chuyện sẽ bắt đầu với "Liên kết hydro"!

153 1325

Cô Gái Khối Tự Nhiên và Chàng Trai Khối Xã Hội, Ai Tỏ Tình Trước Là Thua

(Hoàn thành)

Cô Gái Khối Tự Nhiên và Chàng Trai Khối Xã Hội, Ai Tỏ Tình Trước Là Thua

Tokuyama Ginjiro

""Nếu cậu tỏ tình trước thì tớ cũng không phải là không thể hẹn hò thật với cậu đâu!""

21 25

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

197 1018

Toàn Chức Cao Thủ

(Đang ra)

Toàn Chức Cao Thủ

Hồ Điệp Lam

Một cao thủ hàng đầu trong game online Vinh Quang, được mệnh danh là bách khoa toàn thư, vì nhiều lý do đã bị câu lạc bộ sa thải. Rời khỏi đấu trường chuyên nghiệp, anh trở thành một quản lý tiệm net

319 860

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

398 6314

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

33 271

Quyển 7 - Chương 6: Ảo mộng cảnh tồn tại (2)

「Ý là mình sẽ đi bằng Byakhee đó hả?」

「Cocktail thì có Miska, với lại Tonic.」

「Cấm thêm mấy cái thứ kì cục vô đó nha.」

「À, còn món tráng miệng lấy cảm hứng từ đặc sản địa phương Kumamoto, món Dagon ăn liền giúp phục hồi SAN value khi bị giảm mạnh nữa chứ.」

「Cái đó ăn vô hình như SAN value còn tụt dữ hơn á, đừng có làm vậy.」

「Rồi có Pudding Công Chúa làm từ rất nhiều trứng của Shoggoth nữa.」

「Đừng có vắt kiệt sức của Shoggoth như vậy, tội nghiệp nó. Mà tên pudding cũng phải đổi đi, nghe cứ như thứ hiếm khi xuất hiện vậy.」

「Để phục vụ quý khách nào đang đói bụng và muốn ăn món đậm đà – Mi•goreng.」

「Migoreng? Bà nói món mì xào kiểu Indonesia đó hả?」

「Ủa? Mì xào hả?」

「Á? Chẳng phải bà nói Migoreng sao?」

「Đúng vậy, Mi•goreng.」

「……」

「……」

「……Bà nói cách làm thử coi.」

「Đầu tiên là phải chuẩn bị Miska tươi……」(Chú thích 6)

「Cấm cung cấp mấy món đó cho khách hàng!」

Dù Mahiro có liệt kê và phản đối từng món trên thực đơn, Nyarlathotep vẫn không chịu sửa đổi. Nghe cô ta nói thì có vẻ tất cả các món này đều do Mahiro làm, thật hết nói nổi.

「Món ăn tạm thời là vậy đi, tiếp theo là cần mấy cô gái dễ thương, mà bọn này thì có sẵn rồi.」

「Cấm nói mấy người là gái dễ thương. Vậy là do mấy người tự làm hết hả?」

「Đúng vậy, ba đứa tụi tôi tự làm hết.」

Mấy kẻ này hình như tính ba đứa tự làm.

Ba đứa tự làm.

Ba đứa?

「……Ủa? Ba đứa?」

(Chú thích 6: Một chủng tộc ngoài hành tinh giả tưởng trong Thần thoại Cthulhu.)

「Tất nhiên là Mahiro cũng phải tham gia rồi!」

「Cái gì! Tôi á? Tại sao?」

「Tôi đi theo tuyến nhân vật bình thường, Kuko thì theo kiểu trầm lặng ít nói, còn Mahiro thì là tsundere, chẳng phải là sự phân công hợp tác quá khéo léo sao?」

「Đầu bà có vấn đề hả? Tôi là con trai mà!」

「Mahiro à, cái này cậu không hiểu rồi. Dù là con trai, thì có gì là không tốt chứ?」

「Đùa cái gì vậy!」

「Mahiro, nghe đây. Tuy nói thẳng trước mặt thì hơi kỳ cục…… nhưng cậu là một mỹ thiếu niên, thậm chí đủ để tôi vừa nhìn đã yêu ngay, nên đương nhiên phải tận dụng triệt để rồi.」

「Mấy người muốn tôi giả gái á?」

「Kiểu nhân vật ‘trap’ đã được xã hội chấp nhận rộng rãi, nên chắc chắn sẽ có nhu cầu tương ứng. Cậu yên tâm, ngoại hình của Mahiro tuyệt đối không thành vấn đề, hơn nữa giọng nói cũng giống như seiyuu nữ cố tình hạ tông giọng, nói chung là một thiếu nữ trung tính chuẩn không cần chỉnh!」

「Ít nói nhảm lại đi, đồ khốn!」

Mahiro kích động đứng bật dậy, quay lưng lại với Nyarlathotep và Cthugha.

「……Thiếu niên, cậu đi đâu vậy?」

「Cái chỗ toàn là Tà Thần như vầy, ai mà ở nổi! Tôi về phòng mình đây!」

「……Mahiro, đó là điềm báo tử đó.」

「Ồn ào quá, ồn ào quá, ồn ào quá!」

Nếu cứ ở lì đây, chắc chắn sẽ bị ép giả gái mất.

Dù không biết lối ra ở đâu, Mahiro vẫn vững vàng bước đi.

*Cạch.*

Một tiếng động vang lên dưới chân, và ngay khoảnh khắc tiếp theo, một cảm giác tê dại lan khắp bàn chân. Cái cảm giác như bị điện giật này từ bàn chân truyền lên thân thể, lên các chi, rồi chạy thẳng lên đỉnh đầu.

「Sao saoo saoo saoo saooo mà tê tê tê tê têếếếế……」

Dòng điện khiến lưỡi cậu co giật, nói năng lắp bắp.

「Mahiro, cậu giẫm phải rồi.」

「Cái gì gì gì gì gì gì……」

「……Để tránh cho thiếu niên chạy thoát, tôi đã cài sẵn bẫy tê liệt.」

「Này này này này này mấy mấy mấy mấy mấy người……」

「……Tiện thể, tôi còn cài cả hố sập và thùng thuốc nổ nữa.」

「May ghê nha, Mahiro, nếu giẫm trúng thùng thuốc nổ, nó sẽ hiện lên ‘Đáng tiếc! Cuộc phiêu lưu của Mahiro kết thúc tại đây!’ và quay về màn hình tiêu đề đó.」

「Aaaaaa……」

「Kuko, cơ hội tốt! Mau thay đồ cho Mahiro đi!」

「……Kỹ năng ‘Lột Đồ Tà Thần’ kích hoạt.」

「Dừng dừng dừng dừng dừng ttaayyy……」

Vài phút sau.

「……Ối chà…… không ngờ lại có thể……」

Nyarlathotep không nén nổi tiếng cảm thán.

「……Ư hứ…… ư hứ……」

Trái lại, Cthugha không nói một lời, nhưng tiếng thở dốc của cô ta còn lớn hơn cả tiếng nói, đôi mắt thì phát ra luồng sáng chói lọi.

Trước mặt Mahiro là một chiếc gương lớn, phản chiếu hình bóng của cậu.

Một chiếc váy liền thân màu xanh đậm với tạp dề trắng tinh, váy có những đường bèo nhún xinh xắn. Trên đầu đội khăn ren, đôi chân mang vớ dài trắng qua đầu gối, còn chân thì đi giày búp bê đen trông thật kín đáo, trầm tĩnh.

Dù nhìn từ góc độ nào, cũng là một cô hầu gái.

「Mahiro, kiểu này được nè! Cậu chắc chắn sẽ là át chủ bài có lượt chọn cao nhất đó!」

「……Thiếu niên…… đẹp quá…… À, máu mũi……」

「Cũng trang điểm thử xem sao. Da Mahiro vốn dĩ đã đẹp rồi, nên chỉ cần trang điểm nhẹ thôi, rồi thoa son màu trầm một chút.」

「……Thiếu niên, hi vọng cậu có thể làm tình nhân của tôi, rồi cùng Nyaruko và tôi ân ái, sau đó cùng nhau sinh con nữa nhé.」

*Phụt!*

Một thứ gì đó quan trọng trong đầu Mahiro đứt phựt.

「Hai người kia~~~」

Mahiro siết chặt chiếc nĩa không biết từ lúc nào đã ở trong tay, tấn công thủ phạm của mọi chuyện – Nyarlathotep và Cthugha.

「Ế! Ư ư ư!」

「……A ư!」

Mahiro lao xuyên qua giữa Nyarlathotep và Cthugha, tiếng kêu thảm thiết của cả hai lập tức vọng lại từ phía sau.

「Cái…… gì…… chỉ, chỉ trong một thoáng……」

「……Mười bảy nhát đâm…… sát thương gấp đôi……」

Trong tích tắc lướt qua, Mahiro để lại vô số vết đâm trên người hai cô gái. Dù là thần kỹ chưa từng thấy, nhưng đối với Mahiro trong khoảnh khắc đó, chuyện đó không phải là lý do để cậu không thể thi triển chiêu thức này.

「Ma, Mahiro?」

「……Thiếu niên?」

Giọng nói của hai cô gái vang lên từ phía sau, Mahiro lật tà váy quay người lại một cách khoan thai.

「Tiếp theo muốn bị đâm vào đâu? Mắt? Họng? Tim? Chọn bộ phận mấy người thích đi, tôi sẽ đâm thật chính xác, nhanh chóng và sâu vào.」

「Không ổn rồi! Hình như đã gây ra ảnh hưởng không cần thiết – Mahiro đã biến thành ‘Mahiro giải phóng phong ấn máu’ rồi!」

「……Là nhân vật ẩn không thể sử dụng nếu không thỏa mãn điều kiện sao?」

「Đã đến lúc săn bắn rồi.」

「Làm ơn, làm ơn, làm ơn, làm ơn, làm ơn đợi đã, Mahiro! Là lỗi của tụi em! Tụi em đã hối lỗi sâu hơn cả biển cả rồi! Cậu xem, em và Kuko đều đã từ bỏ chống cự rồi đó, đây là bằng chứng! Bọn em không phản công cũng không kháng cự, đã hoàn toàn phục tùng cậu rồi!」

「Với tôi, không kháng cự không phải là vũ khí.」

「Hiiiii!」

Không nghĩ đến khả năng có đòn thứ hai, một cú đâm cực kỳ sắc bén nhắm vào Nyarlathotep. Tuy nhiên, cô ta đã kịp thời lăn một vòng trên mặt đất để né tránh trong gang tấc. Đúng là một con mồi khó nhằn, ranh mãnh và hay chạy loạn.

「Ngay từ cái nhìn đầu tiên thấy bà, tôi đã luôn có suy nghĩ này…… muốn đâm bà một trận thật đã đời……」

「Vừa, vừa nãy cậu đã làm vậy rồi, hơn nữa vào đêm đầu tiên gặp mặt, cậu cũng đã đâm lia lịa vào làn da mềm mại của tôi——

Oa oa oa! Tôi hiểu rồi! Coi như kế hoạch này chưa từng xảy ra đi! Về mặt ngân sách, tôi cũng sẽ cắt giảm những khoản chi không cần thiết để xoay sở! Tôi sẽ xoay ra ngân sách! Thế nên làm ơn cất cái nĩa đi ạ!」

Nyarlathotep vừa khóc vừa quỳ xuống dập đầu.

「……Thiếu niên, tôi cũng sai rồi, mong cậu tha thứ cho tôi. Đây, cho cậu bánh gạo, bánh gạo này ngon lắm đó! Được làm từ nước tương đậu nành Quốc SAN đó!」

Cthugha cũng ngồi ngay ngắn bên cạnh Nyarlathotep, định dùng cách đó để mua chuộc Mahiro.

Tuy nhiên, Mahiro cúi đầu nhìn hai cô gái, chầm chậm lắc đầu. Trọng lượng của chiếc khăn trùm đầu trên đầu chính là trọng lượng của hiện thực.

「……Quá muộn rồi. Dù mấy người có hủy kế hoạch hay làm gì đi nữa, cái bộ dạng này đã…… in đậm trong ký ức của tôi rồi……」

「Khoan đã, Mahiro như vậy là đại mỹ nhân đó nha! Cậu nghĩ mà xem, con trai gần đây chẳng phải rất thích mặc đồ hầu gái sao?」

「……Nếu là thiếu niên với vẻ ngoài như vậy, tôi tự tin sẽ khiến cậu yêu tôi. Đương nhiên là theo nghĩa tình dục.」

「Cứ nguyền rủa bản thân đã chết thối trong Cõi Mộng đi.」

Mahiro bỏ qua mọi động tác chuẩn bị, trong tích tắc đã áp sát đến trước mặt hai người. Cả hai ngẩng đầu nhìn Mahiro, nét mặt biến dạng vì kinh ngạc. Mahiro siết chặt chiếc nĩa lóe lên ánh bạc trong tay, vung mạnh xuống.

Một tiếng "keng" vang lên, đầu nĩa chạm vào nền đá mã não, chiêu này lại bị né tránh. Nhìn kỹ thì thấy cả hai đều đã né sang hai bên, điều đó khiến Mahiro căm ghét tột độ.

「Hiểu, hiểu hiểu hiểu rồi! Vậy thì thế này đi! Về những chuyện đã xảy ra ở đây, tôi sẽ xóa sạch ký ức liên quan trong đầu Mahiro!」

「……Bà nói gì?」

「Chỉ cần từ bỏ chuyện mở tiệm, xóa ký ức Mahiro giả gái, để mọi thứ như thể chưa từng xảy ra ngay từ đầu, thế thì mọi chuyện sẽ được giải quyết phải không?」

Mahiro do dự không biết có nên tiếp tục bước đi không, trong lòng suy nghĩ về những lời Nyarlathotep vừa nói. Quả thật, chỉ cần đoạn ký ức nhục nhã này hoàn toàn biến mất khỏi đầu, thì cũng coi như ngay từ đầu chưa từng đến Cõi Mộng.

Ở đây đẩy bọn họ vào bước đường cùng cũng không tệ, nhưng hai kẻ này, dù sao cũng là nhân viên của Cơ quan Bảo vệ Hành tinh được phái đến để thay thế dị thần bảo vệ các vị thần Trái Đất, nghĩ kỹ lại thì giải quyết bọn họ lúc này có vẻ không hay cho lắm.

Bình tĩnh lại, và trưởng thành hơn đi! Mahiro nới lỏng lực siết chiếc nĩa, cất hung khí vào túi tạp dề.

「Nếu bà đã nói vậy, nghĩa là ký ức của tôi có thể xóa được chứ?」

「Vâng, làm được ạ.」

「Kuko, lấy máy dò nói dối vũ trụ ra.」

「……Vâng.」

「……Cậu không tin tôi đến vậy sao?」

Mahiro chĩa máy dò nói dối vũ trụ về phía Nyarlathotep đang rưng rưng nước mắt, nhưng cỗ máy không hề có phản ứng, xem ra cô ta không nói dối.

「Tôi biết rồi, vậy cuộc họp hôm nay đến đây là hết. Tôi sẽ xóa cái ký ức tệ hại này, còn mấy người thì đi chuẩn bị đón tiếp các vị thần Trái Đất đi.」

「Tuân lệnh!」

Nyarlathotep rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, năng nổ giơ tay hưởng ứng. Nhưng cứ như thế này thì buổi họp hôm nay rốt cuộc có ý nghĩa gì? Cuối cùng Mahiro cảm thấy mọi người chỉ đang tán gẫu đôi ba chuyện vô thưởng vô phạt trong thành phố đá mã não này.

Mấy tên này lúc nào cũng cố gắng bẻ lái cốt truyện đi đường vòng, vậy mà cuối cùng vẫn quay về điểm xuất phát. Tình huống này xảy ra quá thường xuyên, phải nói là mười lần thì đến chín lần như vậy.

Nhưng Mahiro khẽ thở dài rồi từ bỏ việc suy nghĩ lung tung. Đến nước này, nói thêm cũng vô ích, tạm gác chuyện đó sang một bên, cậu chỉ mong nhanh chóng xóa bỏ đoạn ký ức tồi tệ không dám hồi tưởng kia khỏi đầu.

“Vậy mau chóng xóa đi thôi.”

“Biết rồi ạ. Rù rù~”

Nyarlathotep vừa ngân nga một điệu nhạc, vừa đưa tay cao quá đầu ra phía sau, rồi luồn vào trong vạt áo.

Tiếp đó, cô rút ra một thứ gì đó từ trong áo. Nhìn thấy vật ấy, Mahiro khẽ giật giật khóe miệng.

“Này… Nyaruko.”

“Hửm?”

“…Đó là cái gì vậy?”

“À? Đây là gậy xóa ký ức, phiên bản đặc biệt của Nyarlathotep mang tên ‘Kẻ nguyền rủa Mặt trăng: LunaJoker’.”

Dù nhìn từ góc độ nào, đó cũng là một cây gậy bóng chày hết sức bình thường. Hơn nữa, dựa vào độ bóng bẩy, có vẻ nó không phải làm từ gỗ mà là gậy kim loại.

“Tôi hỏi cho chắc… Cô định dùng nó làm gì?”

“Còn phải hỏi sao? Đương nhiên là nhằm vào đầu Mahiro…”

“Khoan đã, đồ khốn! Bị cái thứ này đập trúng thì sẽ chết người đấy!”

“Mahiro, đừng lo, em sẽ xóa luôn cả ký ức về việc bị đánh của anh!”

“Lo cái nỗi gì mà lo!”

“…Thiếu niên, hay để tôi làm nhé?”

“Kư, Kuko định làm thế nào?”

“…Dùng cây gậy xóa ký ức này, phiên bản đặc biệt của Cthugha mang tên ‘Ngọn lửa sống: HeatJoker’.”

“Vẫn vậy mà thôi!”

Hơn nữa, cây gậy của Cthugha còn đang phun ra lửa, sức nóng khiến không khí xung quanh chầm chậm rung động, sát thương hình như còn cao hơn.

“Mahiro, hãy đặt lại ký ức khó coi ấy về nơi tận cùng của nỗi nhớ và ước vọng!”

“…Ký ức về bộ đồ hầu gái sẽ không đọng lại trong ‘hồi ức’ của thiếu niên đâu.”

“Dừng lại! Dừng tay ngay!”

ĐÙNG CỐP!

Âm thanh đó như xuyên thẳng vào đầu Mahiro.

Cậu mất đi ý thức.

“Thật là, vậy là cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.”

Nyarlathotep lau mồ hôi trên trán, rồi thở dài thườn thượt.

Thật là một giây phút ngàn cân treo sợi tóc. Không ngờ chỉ là cho Mahiro mặc một bộ tạp dề mà cậu ta lại “tỉnh ngộ” đến mức đó. Nhớ lại tình hình vừa nãy, Nyarlathotep thật muốn tự khen mình đã tránh được cơn mưa nĩa kinh hoàng kia.

“Dù sao thì, đây cũng là một khung cảnh đáng quý.”

Cậu thiếu niên đáng yêu Mahiro, người đã bị gậy xóa ký ức đánh bất tỉnh, đang nằm ngửa dưới chân Nyarlathotep.

Nhân tiện, Cthugha cũng nằm bất tỉnh ở bên cạnh. Khi Nyarlathotep xóa ký ức của Mahiro, tiện tay cũng tặng cho đầu Cthugha một cú.

“Người duy nhất được nhớ rõ dáng vẻ xấu hổ của Mahiro chỉ có mình mình là đủ rồi… Hì hì hì…”

Nyarlathotep khẽ cười, rồi đưa tay vào cổ áo, lấy ra ba chiếc máy ảnh kỹ thuật số cỡ nhỏ.

“Nhưng mà, mình vẫn muốn chụp ảnh thật đẹp để làm kỷ niệm.”

Tách tách tách, Nyarlathotep chụp ảnh Mahiro đang bất tỉnh.

Chụp từ đủ mọi góc độ.

Thỉnh thoảng còn thay đổi tư thế của Mahiro.

“Tư, tư thế này… ha ha ha…”

Cởi bỏ cúc áo trước ngực Mahiro, làm cho váy xộc xệch, để lộ đôi tất quá gối. Thật là không ra thể thống gì, quả là không ra thể thống gì, nhất định phải truyền lại cho đời đời sau.

“Phù, thật là một buổi chụp hình viên mãn.”

Sau khi chụp xong một bộ sưu tập ảnh khêu gợi đầy đủ của Mahiro với đủ mọi kiểu dáng, Nyarlathotep lộ ra vẻ mặt thỏa mãn như một người đàn ông vừa xong việc, gật đầu đầy mãn nguyện.

“Chỉ cần có nhiều tư liệu thế này, mình sẽ có động lực để làm thẻ tự chế cho trò ‘Chiến tranh thẻ bài Hóa thân Nyaruko’ rồi.”

Nyarlathotep không khỏi mỉm cười.

Đó là một trò chơi thẻ bài đối kháng nhanh chóng nổi tiếng trên hành tinh Nyarlathotep, được yêu thích từ trẻ nhỏ đến người lớn. Chỉ cần cho thẻ vào máy, nhân vật trên thẻ sẽ xuất hiện, và người chơi sẽ chiến đấu hai đấu hai.

“Phải làm thẻ Mahiro trước khi bộ thẻ thứ tám ra mắt mới được, và đương nhiên là thẻ cực hiếm cấp độ Truyền thuyết. Nên thiết kế những kỹ năng gian lận nào đây…”

Tưởng tượng người mình yêu sẽ được tái hiện trong máy chơi game, Nyarlathotep không khỏi âm thầm vui sướng.

Thôi, giờ phút vui chơi đã kết thúc.

Tiếp theo phải đưa Mahiro trở lại thế giới thực, đón các vị Thần Trái Đất vào Cõi Mộng, hơn nữa ngày mai còn phải giải quyết sự kiện liên quan đến Đại chủng tộc Yith, không thể cứ mãi chơi bời ở đây được.

Chơi là chơi.

Làm việc là làm việc.

Nếu cứ trốn việc quá đà, có khi sẽ mất công việc cử trú ở Trái Đất này, như vậy thì sẽ phải chia xa Mahiro. Đối với Nyarlathotep lúc này, đó là việc còn đau khổ hơn cả bị ngọn nghiệp hỏa của Cthugha thiêu đốt.

“Hì hì… Mahiro, để chúng ta mãi mãi bên nhau, em sẽ cố gắng hết sức!”

Nyarlathotep dùng kiểu bế công chúa ôm lấy người mình yêu, rồi bước đi để nhẹ nhàng đặt cậu trở lại chiếc giường ở thế giới thực.

Gừm.

À, dẫm phải đầu Cthugha rồi.