Haiyore! Nyaruko-san

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Mizu Zokusei no Mahou Tsukai

(Đang ra)

Mizu Zokusei no Mahou Tsukai

Kubou Tadashi

Vì là một Thủy Ma Đạo Sĩ, nên câu chuyện sẽ bắt đầu với "Liên kết hydro"!

153 1325

Cô Gái Khối Tự Nhiên và Chàng Trai Khối Xã Hội, Ai Tỏ Tình Trước Là Thua

(Hoàn thành)

Cô Gái Khối Tự Nhiên và Chàng Trai Khối Xã Hội, Ai Tỏ Tình Trước Là Thua

Tokuyama Ginjiro

""Nếu cậu tỏ tình trước thì tớ cũng không phải là không thể hẹn hò thật với cậu đâu!""

21 25

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

197 1018

Toàn Chức Cao Thủ

(Đang ra)

Toàn Chức Cao Thủ

Hồ Điệp Lam

Một cao thủ hàng đầu trong game online Vinh Quang, được mệnh danh là bách khoa toàn thư, vì nhiều lý do đã bị câu lạc bộ sa thải. Rời khỏi đấu trường chuyên nghiệp, anh trở thành một quản lý tiệm net

319 860

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

398 6314

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

33 271

Quyển 6 - Chương 6: 2. Nói với tôi đó là lời nói dối, Kuruko (2)

「Ưm, ở trong này lâu quá tôi bắt đầu thấy khó thở. À phải rồi, phải hít thở sâu mới được. Hít vào ~ thở ra ~ hít vào ~ thở ra ~ hít hít hít… ~~ ~~ ~~ ~~ ~~ ~~ ~~ ~~ ~~ ~~ ~~ ~~ ~~ ~~ ~~」

「…Khoan đã! Đừng mà…!」

Đang giữa chừng hít thở sâu thì cô ta lại chỉ hít vào mà không thở ra nữa – dĩ nhiên, mặt cô ta vẫn đang dúi vào trong váy của Cthugha.

Mặc dù Yasaka Mahiro vẫn ngây ra đó, nhưng giờ thì cậu cũng đã nhận ra có gì đó không ổn.

Đột nhiên xuất hiện, rồi lại có hành vi quấy rối tình dục Cthugha đến mức gần như phạm tội, thậm chí là đã đủ để tống cổ ra pháp luật rồi. Người phụ nữ này rốt cuộc là ai vậy? Nghe cô ta vừa rồi liên tục gọi tên Cthugha, chắc hẳn đã quen biết từ lâu rồi. Nhìn phản ứng của Cthugha thì có vẻ như cả hai là cố nhân.

「Ưm, Mahiro, có chuyện gì vậy?」

Hastur bước ra từ phòng khách, nhưng vừa nhìn thấy cảnh tượng ở cửa ra vào, cậu bé liền há hốc miệng không nói nên lời, có vẻ như cậu không thể hiểu được tình hình hiện tại.

Hơn nữa, đối với một thiếu niên như Hastur, hành vi biến thái này sẽ ảnh hưởng đến sự giáo dục của cậu bé. Nếu được, Mahiro rất muốn bịt mắt Hastur lại ngay lập tức.

「Mahiro-chan, sao vậy? Gói hàng lớn lắm hả?」

「Mớ hỗn độn này là sao đây?」

Mẹ của Mahiro và Nyarlathotep cũng bước ra từ phòng khách, và họ cũng cứng họng trước cảnh tượng thảm khốc này.

Dưới cái nhìn chăm chú, nín thở của tất cả mọi người, hành động của người phụ nữ chợt dừng lại, cứ thế chui ra khỏi váy của Cthugha, rồi ngồi xuống ngay ngắn trên hành lang.

Cô ta nhìn mẹ, nhìn Hastur, không hiểu sao lại trừng mắt với Nyarlathotep, rồi mới nhìn sang Mahiro.

「Xin thứ lỗi vì sự thất lễ của tôi, xin cảm ơn quý vị đã chăm sóc Kuko.」

「Cái đó… cô là ai vậy? Là người thân nào của Kuko?」

Mahiro hỏi người phụ nữ, nhưng trước khi cậu nhận được câu trả lời, Cthugha đã đứng dậy. Cô nàng cau mày như thể đang giận dữ, mặt và cổ đều đỏ bừng, cứ thế thở hổn hển đối mặt với người phụ nữ có cử chỉ đoan trang này.

「…Chị, chị phải chào hỏi đàng hoàng chứ.」

「Hả? Chị?」

Cái cách xưng hô mà Cthugha với đôi môi đã khôi phục huyết sắc thốt ra, Mahiro không thể nào hiểu nổi ngay lập tức.

Người phụ nữ thẳng lưng, lại cúi đầu thật sâu rồi nói:

「Tôi là chị họ của Kuko, Kurene.」

Tính theo thời gian thì khoảng hơn một phút.

Thế giới như đóng băng.

***

「Xin mời dùng trà.」

Mẹ đặt chén trà xuống bàn với thái độ bình thản như mọi khi.

「Cảm ơn.」

Người phụ nữ tóc đỏ đuôi ngựa ngồi trên ghế sofa cúi đầu chào, rồi thưởng thức chén trà được mang ra.

「Vậy, cái đó… cô là cô Kurene phải không?」

「Đúng vậy, Kurene của người Cthugha.」

Người Cthugha. Trong vũ trụ với cái thiết lập nhạt nhẽo là “tất cả Tà Thần trong Thần thoại Cthulhu đều là người ngoài hành tinh”, đây là một loại sinh vật sống ở Fomalhaut nhưng lại được gọi là người Cthugha. Còn có biệt danh là Hỏa Diễm Tà Chủng hay Hoạt Hỏa Diễm.

Cthugha, vì nhiều lý do mà chuyển đến sống ở nhà Yasaka, cũng là người Cthugha. Còn người phụ nữ tóc đỏ đuôi ngựa hướng ngoại này, có vẻ là chị họ của Cthugha, tên là Kurene. Cách đặt tên vẫn tùy tiện như vậy.

Nhưng vì là chị em họ, điều đó có nghĩa là hai người có quan hệ huyết thống, nghĩ đến đây thì Mahiro cũng dễ chấp nhận hơn. Cthugha ngồi cạnh Kurene với vẻ mặt khó chịu, bực bội. Khi đối chiếu hai người, có thể dễ dàng tìm thấy nhiều điểm tương đồng.

Nét mặt, màu tóc, màu mắt và luồng nhiệt khó chịu không ngừng tỏa ra.

Trong đó, điểm giống nhau nhất chính là cái tính cách biến thái hoàn toàn không màng đến ánh mắt người khác mà cứ thế dúi đầu vào váy đối phương.

Hai kẻ này chắc chắn là bà con rồi.

Mà còn là loại tốt nhất nên tránh cho người khác biết đến.

「Vậy, cô Kurene? Là người thân của Kuko, sao cô lại đến Trái Đất vậy?」

「Thiếu niên nhóc, cậu hỏi hay lắm.」

「Thiếu niên nhóc…」

Đến cả cách xưng hô cũng giống với Cthugha, chắc hẳn họ không hề bàn bạc trước – lẽ nào Hoạt Hỏa Diễm đều có cái tính cách này sao?

「…Điều tra viên của Cơ quan Bảo vệ Hành tinh vừa nhắc tới, chính là chị ấy đó.」

「Ơ, vậy người đến kiểm tra công việc của Kuko là cô ta à?」

Nghe Mahiro hỏi, Kurene gật đầu. Cái đuôi tóc ngựa lắc lư theo động tác, Mahiro cảm thấy đẹp đẽ từ tận đáy lòng. Vì bình thường chỉ thấy mái tóc đỏ được buộc thành hai bím, nên cảnh tượng này rất mới mẻ.

「…Tôi có một ông chú làm ở phòng Nhân sự của Cơ quan Bảo vệ Hành tinh.」

「Ừm, chuyện đó tôi nghe nhiều lần rồi.」

「…Chị ấy là con gái của ông chú đó.」

Thì ra là vậy, Mahiro đã hiểu.

Đúng như Cthugha từng nói trước đây, trước khi vào Cơ quan Bảo vệ Hành tinh, cô ấy toàn là “nhân viên an ninh tại gia” (ám chỉ NEET/Hikikomori). Vì Cthugha chưa bao giờ nhắc đến chuyện đại học, có lẽ trình độ học vấn cao nhất là tốt nghiệp cấp ba.

Với một người như Cthugha mà lại muốn trở thành công chức của nhà nước… à nhầm, của vũ trụ, để vào Cơ quan Bảo vệ Hành tinh làm việc, cách duy nhất là đi cửa sau – chắc hẳn là do ông chú bên phòng Nhân sự giới thiệu.

Tuy nhiên, những nhân viên “nhảy dù” kiểu này dễ bị nghi ngờ về năng lực làm việc. Đối với ông chú bên phòng Nhân sự, người đã giới thiệu Cthugha, ông ta cũng có trách nhiệm, nên đành phải cử người đến kiểm tra.

「Vậy nên cô Kurene mới đến kiểm tra hiệu quả làm việc của Kuko, đi cửa sau cũng có cái khó của nó nhỉ…」

「Đúng là như vậy đó, Thiếu niên nhóc.」

「…Ể? Khoan đã, vậy có nghĩa là, lẽ nào cô Kurene cũng được ba cô ấy bên phòng Nhân sự sắp xếp vào Cơ quan Bảo vệ Hành tinh sao?」

「………………」

「………………」

「Thiếu niên nhóc.」

「Chuyện gì?」

「Người thân là người hiểu rõ nhất năng lực của người thân. Một khi đã được người thân giới thiệu, điều đó có nghĩa là phán đoán đó tuyệt đối chính xác. Quan hệ vạn tuế!

Tuyển dụng phải đi cửa sau, nghỉ hưu phải có chức béo!」

「Cơ quan Bảo vệ Hành tinh đã chọn nhầm người để kiểm tra rồi phải không?」

Những dự cảm mơ hồ bấy lâu nay đã trở thành sự thật.

Nyarlathotep và Cthugha dĩ nhiên là có vấn đề về đầu óc, nhưng phòng Nhân sự, nơi đã tuyển dụng họ, mới là nơi có vấn đề nhất. Nào là cho phép Trái Đất bị xâm lược, nào là cho phép nhân viên lưu trú dài hạn, Cơ quan Bảo vệ Hành tinh lỏng lẻo như vậy, tất cả đều bắt nguồn từ phòng Nhân sự.

Cái tổ chức này, có lẽ nên giải tán và tái tổ chức thì hơn?

Mahiro không thể không nghĩ như vậy.

「Không, không sao đâu, Kuko làm việc rất chăm chỉ mà!」

Hastur thẳng lưng, cố gắng bày tỏ ý kiến với Kurene. Dù vừa rồi đã chứng kiến hành vi đáng câm nín của điều tra viên, nhưng một đứa trẻ ngoan như Hastur vẫn cố gắng xây dựng hình ảnh tích cực cho Cthugha.

「Ừm ừm, chị biết mà, vì em là đứa em gái mà chị tự hào nhất! Ưm ~ Kuko Kuko Kuko Kuko Kuko ~~~」

「…Chị, chị ơi! Đau…」

Kurene ôm chầm lấy Cthugha bên cạnh, rồi bắt đầu cọ má hai người vào nhau với tốc độ cao. Hai người này vốn dĩ là chủng tộc có thân nhiệt cao, lẽ nào cứ thế cọ xát mà cháy lên luôn không?

Tuy nhiên, ngay từ cái nhìn đầu tiên đã có thể dễ dàng hình dung, Kurene quả nhiên có chứng cuồng em gái, hơn nữa còn nghiêm trọng đến mức có thể bị loại trừ khỏi phạm vi sinh vật có trí tuệ.

Lúc này, Mahiro chợt nhận ra rằng Nyarlathotep từ nãy đến giờ không hề tham gia vào cuộc trò chuyện. Kẻ đó nổi tiếng là Nhuyễn Động Chi Hỗn Độn hay lảm nhảm, nhưng lần này lại im lặng lạ thường.

「Sao vậy, Nyaruko, lần này cô ngoan ngoãn đặc biệt đấy?」

「Ưm ~… Người Cthugha, tôi có chút…」

Mahiro khẽ kêu lên.

Mối quan hệ giữa người Nyarlathotep và người Cthugha cực kỳ tệ hại, chỉ là Cthugha ở đây có sở thích đặc biệt mà thôi, nhưng tính cách của cô nàng không thể áp dụng cho Kurene được. Nghĩ kỹ lại, chỉ riêng việc Nyarlathotep và Kurene ở chung một phòng đã là một tình huống căng thẳng rồi.

Đột nhiên, Kurene ngừng tiếp xúc thân mật với cô em họ, ngồi thẳng lại trên ghế sofa, rồi cô ta nhìn về phía này, chính xác hơn là nhìn về phía Nyarlathotep. Mặc dù đôi mắt vẫn tỏa ra ánh sáng ấm áp, nhưng ánh mắt lúc này của Kurene lại không hề có chút ấm áp nào.

Mahiro nuốt nước bọt.

Chẳng lẽ lại định bắt đầu lúc này sao?

Đúng lúc đó.

「Đừng hiểu lầm.」

Biểu cảm của Kurene trở nên dịu dàng.

「Cơ quan Bảo vệ Hành tinh rất công bằng, không cho phép phân biệt chủng tộc.」

Cô ta uống một ngụm trà rồi đặt chén xuống, nói ra những lời đáng tin cậy này.

Đúng vậy, bình tĩnh mà nghĩ, Cơ quan Bảo vệ Hành tinh là một phần của Liên Hiệp Vũ trụ, từ góc độ của Liên Hiệp Vũ trụ, các chủng tộc khác nhau trong vũ trụ khi hoạt động chắc chắn sẽ được đối xử bình đẳng. Nếu các chủng tộc ngoài hành tinh có hiềm khích như Nyarlathotep và Cthugha, hoặc Hastur và Cthulhu, cứ gây gổ mãi thì không thể thúc đẩy công việc được, hoạt động của cơ quan nhà nước sẽ rơi vào bế tắc.

「Vô Diện Nhân Sư, Ba Mắt Rực Lửa, Thợ Săn Hắc Ảnh (Chú thích: 5 đều là biệt danh của Nyarlathotep.), tôi sẽ không khinh thường ngươi. Cái gọi là giá trị bình đẳng——」

May mắn thay, Kurene là một người lớn biết điều.

「——không tồn tại trên người ngươi.」

Xin rút lại lời nói trước đó.

Hoạt động của Cơ quan Bảo vệ Hành tinh quả nhiên đã rơi vào bế tắc rồi.

Nhìn sang Nyarlathotep, mặt cô ta giật giật, nhưng đối phương là sứ giả từ phòng Nhân sự, có vẻ như vẫn chưa đến mức phải ra tay tấn công.

「Kuko, công việc ở Trái Đất có vất vả lắm không? Giỏi quá, em đã rất cố gắng phải không, lại đây, cho chị ôm một cái đi, ôm thật chặt vào, chị ôm ~~~」

「…Chị, chị ơi, khó chịu quá…」

Kurene lại một lần nữa, đúng nghĩa đen, trao một cái ôm nồng nhiệt.

「Ôi chao ôi chao, hi hi, hai chị em họ tình cảm thật đấy.」

「Tôi không nghĩ đây là tương tác giữa chị em họ đâu…」

Nhìn thế nào cũng thấy đã hoàn toàn vượt ra ngoài phạm vi tình thân rồi.

「Nhưng mà nếu vậy thì mẹ và mọi người chắc không cần lo lắng nữa nhỉ? Nếu Kuko gặp vấn đề gì, cô Kurene chắc sẽ xử lý ổn thỏa cho cô ấy.」

「Ưm, là như vậy sao? Cô Kurene, xin hỏi một chút, cô sẽ báo cáo là Kuko đang làm việc nghiêm túc phải không? Cô Kurene——」

「Ưm… Hít hà. Kuko, hôm qua em đi ngủ mà không tắm phải không? Không được đâu nhé, dù lửa có thể diệt khuẩn khử trùng, nhưng chị vẫn ngửi thấy mùi đó. Ưm… nhưng mùi này… cũng thật quyến rũ… Hít hít, ha ha, hít hít hít, ha ha ha, hít hít hít hít…」

「…K-không được…!」

「— Này, Hastur, vào bếp mang một nồi nước ra đây, tôi phải dập lửa đã.」

Kurene, người đang bận rộn với những hành vi biến thái mà chẳng thèm nghe ai nói, đáng lẽ phải bị trừng phạt.

「…Ồ, xin lỗi, hơi thất thố rồi. Dù sao thì cũng lâu lắm rồi mới gặp lại Kuko mà.」

Đẩy cô em họ xuống ghế sô pha, áp mặt vào cổ cô bé để hít hà, còn tay thì cố ý thò vào trong áo lẫn váy. Hành vi đến mức này mà Kurene chỉ coi là "hơi thất thố" thôi ư? Chẳng lẽ Cơ quan Bảo vệ Hành tinh không có quy định nào về quấy rối tình dục sao?

Mấy Tà Thần Lửa này, ai cũng đều thế cả sao?

Thoát khỏi bàn tay ma quái của cô chị họ, Cthugha nhanh chóng bật dậy khỏi sô pha, trốn ra sau lưng mẹ của Mahiro để lánh nạn. Địa điểm chạy trốn này quả là lựa chọn hoàn hảo.

「…Chị, nghiêm túc một chút đi.」

「Rồi rồi. Nãy nói đến đâu rồi nhỉ? À phải rồi, chị đến để kiểm tra hiệu suất làm việc của Kuko.」

Cuối cùng thì cũng vào được chuyện chính. Con đường này quả là dài lê thê.

「Vậy thì thế nào ạ? Kuko đạt yêu cầu chứ?」

「Tất nhiên rồi, nhân viên mà chị tự hào nhất mà lại.」

「Đánh giá nhanh quá rồi đó, này?」

Hơn nữa, cuộc đối thoại giữa mẹ và Kurene cứ như trâu ông chẳng chó bà.

Tuy nhiên, tình hình có lẽ đang diễn biến theo chiều hướng có lợi. Vì Kurene cực kỳ cưng chiều Cthugha, nên nếu không phạm lỗi gì quá lớn, khi báo cáo lên cấp trên chắc chắn sẽ nói tốt cho cô bé. Cthugha vốn dĩ vẫn làm tròn phận sự của mình, chỉ là những hành động thường ngày của cô bé khó chấp nhận thôi.

Có vẻ mọi lo lắng của Mahiro đều là vô ích.

「…Vậy thì, chị nên về Cơ quan Bảo vệ Hành tinh thôi.」

「Không không không, chị còn nhiều việc phải làm lắm, cái chuyện làm điều tra viên chẳng đáng nhắc đến, nói trắng ra chỉ là tiện thể giải quyết thôi.」

「…Ơ? Vậy chị đến đây làm gì?」

「Dù sao thì cũng đã gặp được Kuko rồi, mục đích đến Trái Đất coi như hoàn thành được một nửa. À này, Kuko, chú dặn chị mang đồ cho em đấy.」

「…Ba em ạ?」

Dù Kurene vẫy tay gọi, nhưng Cthugha dường như vẫn đề phòng hành vi biến thái vừa rồi nên kiên quyết không chịu rời khỏi sau lưng mẹ của Mahiro. Thấy vậy, Kurene nở một nụ cười khổ, rồi từ trong túi quần jean lấy ra một tập tài liệu cỡ A4.

「Khoan đã, cách làm của chị kì lạ quá.」

「Ừm? Sao vậy, Thiếu niên?」

「Cái túi đó làm gì có chỗ nhét vừa tập tài liệu?」

「Ơ? Thiếu niên, cậu hỏi gì lạ vậy, người Trái Đất các cậu cứ quan tâm mấy chuyện vặt vãnh này hả?」

「Xem ra chị không muốn giải thích…」

Sao người ngoài hành tinh ai cũng bất cẩn đến thế không biết?

「…Chị, tập tài liệu đó là gì vậy?」

「À cái này, là hồ sơ cá nhân của đối tượng xem mắt của Kuko đấy.」

「「Xem mắt?」」

Tất cả mọi người trừ Kurene đều đồng thanh thốt lên. Hastur, Nyarlathotep, và cả mẹ của Mahiro—người vốn dĩ luôn làm theo ý mình, thậm chí cả Shoggoth có hệ sinh thái khác biệt—đều tỏ ra kinh ngạc. Mahiro tất nhiên cũng không ngoại lệ.

「Kuko, em phải đi xem mắt à?」

「…Ơ?」

「Kuko, em phải đi xem mắt?」

「…Ưm.」

「Kuko, em sẽ đi xem mắt đúng không?」

「Cái đó…」

「Kuko, em sắp đi xem mắt rồi ư?」

「…Không phải…」

「Mi~ mi~ mi mi mi~?」 (Shoggoth)

「…Đây là một sự hiểu lầm nào đó.」

Bị mọi người dồn hỏi, Cthugha dường như vô cùng lúng túng.

「Chú lo lắng, nghĩ rằng em cũng đến tuổi nên ổn định rồi đúng không? Thế nên mới sắp xếp giúp em.」

「Đến tuổi? Nhưng cô bé mới tốt nghiệp cao trung… À phải rồi, tuổi thật của mấy người lớn hơn nhiều…」

Mahiro đang nói thì vội vàng ngậm miệng lại. Cậu buộc phải im lặng, vì khắp người đang phải chịu đựng sát khí đáng sợ. Đôi mắt lạnh lẽo đến rợn người của Kurene và Cthugha lay động những đốm lửa, còn cái bóng dưới chân Nyarlathotep dường như đang sôi sùng sục.

Thua trước áp lực im lặng ấy, Mahiro rời mắt đi, bầu không khí trong phòng ngay lập tức trở lại bình thường. Quả là ngàn cân treo sợi tóc, nếu vừa rồi cậu còn tiếp tục nói, có lẽ đã không thấy mặt trời ngày mai rồi.

「…Em sẽ không đi xem mắt đâu.」

「À~ ừm, chị hiểu tâm trạng của Kuko, chị cũng không chấp nhận cách làm này. Nhưng bình thường được chú giúp đỡ nhiều, chị không tiện từ chối lời nhờ vả của chú.」

「…Nhưng mà…」

「Thôi được rồi, em cứ xem qua hồ sơ đã.」

Kurene rút từ tập tài liệu ra một tấm giấy dày gấp đôi, rồi mở ra cho Cthugha xem. Nhờ vậy, Mahiro và những người khác cũng nhìn thấy nội dung, nhưng làm vậy có ổn không? Dù vậy, Kurene dường như chẳng bận tâm, nên Mahiro quyết định tiện thể hóng chuyện.

Hình như đó là hồ sơ cá nhân của đối tượng xem mắt, và có kèm theo ảnh.

Mahiro nhìn vào bức ảnh.

Trên đó là một người cá.

「Cậu ta tên là Shigera Hira Mefio, hình như là thuộc gia tộc Deep One danh tiếng.」

Nghe cái tên đã thấy tùy tiện đủ rồi.

Cthugha lộ rõ vẻ mặt kháng cự. Mahiro rất hiểu cảm giác đó, cậu cũng không muốn qua lại với thứ sinh vật lưỡng cư có vẻ tanh tưởi kia, cùng lắm thì chỉ dùng nĩa đâm thôi.

「Không chịu à? Vậy người này thì sao?」

Kurene lại từ tập tài liệu rút ra ảnh xem mắt của đối tượng thứ hai và đưa cho cô bé xem.

Lần này thậm chí còn không có hình dáng con người.

Một vật thể hình cầu chỉ có một con mắt khổng lồ, bên dưới là một cái miệng rộng như vết nứt đầy những chiếc răng nhọn hoắt như rừng kim. Phía trên quả cầu có mười cái cơ quan trông như xúc tu, mỗi xúc tu đều có một vật giống nhãn cầu ở đầu.

Mahiro thử đọc tên đối tượng xem mắt.

「Để tôi xem nào, tên là—」

「Thiếu niên, đừng đọc!」

「Ối chà!」

「Nếu cậu còn nói tiếp… cái tên đó sẽ…」

「Ơ, ơ, ơ?」

「Nghe kỹ đây, Thiếu niên. Trên đời này tồn tại một số thứ tuyệt đối không thể gọi tên, nếu đọc tên trong các phương tiện truyền thông khác… những người liên quan sẽ buộc phải cúi đầu xin lỗi.」

「Vậy thì đừng chọn mấy cái tên đó làm đối tượng xem mắt chứ!」

Hơn nữa, Mahiro cũng chẳng hiểu "phương tiện truyền thông khác" và "những người liên quan" là có ý gì.

Nói đi nói lại, đến bây giờ Mahiro đã có chút thay đổi cách nhìn về Kurene. Vì Kurene rất cưng chiều Cthugha, đáng lẽ có thể âm thầm giải quyết chuyện xem mắt, nhưng cô ấy vẫn lo lắng cho tương lai của Cthugha chăng, nên mới nhiệt tình lấy từng tấm ảnh xem mắt ra cho Kuko xem như vậy.

Thấy tấm lòng quan tâm cô em họ của cô chị này, Mahiro cũng yên tâm hơn.

「…Chị, em nói bao nhiêu lần cũng được, em sẽ không đi xem mắt đâu.」

「Phải không, phải không? Quả nhiên là vậy! Tốt, nghĩa vụ đối với chú đã đến đây là kết thúc! Buổi xem mắt này đã bị hủy bỏ, không, đã *phá vỡ* rồi! Hãy cháy rụi đi!」

Lại phải rút lại lời nói vừa rồi.

Cô chị họ này quả nhiên là hết thuốc chữa.

Kurene không chỉ xé nát những bức ảnh xem mắt thành từng mảnh, mà còn dùng đầu ngón tay phát ra lửa để đốt cháy. Trước khi Mahiro kịp ngăn cô làm thế trong phòng khách, những bức ảnh đã bị thiêu rụi hoàn toàn, biến mất khỏi Trái Đất.

「Vậy ra chị thật sự chỉ xem qua thôi sao? Này…」

Đối với Kurene, ân huệ mà cha của Cthugha đã ban cho cô ấy từ trước đến nay, dường như chỉ đáng để cô ấy nỗ lực trong hơn mười phút, quả là một sinh vật có tỷ lệ lợi nhuận trên đầu tư thấp đến tận đáy.

「Ya~ Kuko quả nhiên vẫn muốn ở bên chị đúng không! Ừ ừ, chị hiểu mà, dù sao đó cũng là lời hứa hồi bé mà! Em từng nói sẽ kết hôn với chị mà!」

Lúc này, một lời tuyên bố mang tính bùng nổ lại xuất hiện.

Mahiro thì thầm với Cthugha đang nấp sau lưng mẹ mình.

「Em từng hứa như vậy sao?」

「…Đó là sai lầm thời trẻ dại.」

「Vậy là có thật ư? Ơ, nhưng em không phải từng nói sao? Mối tình đầu của em là từ thời trường mẫu giáo vũ trụ, là do Nyarlathotep ra mặt cứu em khi em bị bắt nạt…」

Đây là chuyện cũ Mahiro từng nghe chính Cthugha kể lại. Hồi ở trường mẫu giáo vũ trụ, khi chơi trò chơi, Cthugha cung Song Ngư dường như bị ép đóng vai phản diện, rồi bị lũ trẻ cung Sư Tử và cung Bọ Cạp dồn dập tấn công. Lúc đó, Nyarlathotep đã xuất hiện một cách ngầu lòi, phá nát toàn bộ trò chơi, và Cthugha đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên vị cứu tinh Nyarlathotep ấy, mọi chuyện cứ thế mà tiếp diễn đến tận bây giờ.

Nhắc mới nhớ, mỗi lần nghe họ nói về chòm sao, Mahiro lại nghĩ, ví dụ như Song Ngư, Cự Giải hay Kim Ngưu, đều là sự sắp xếp của các vì sao nhìn từ Trái Đất. Tất nhiên nó sẽ thay đổi tùy theo vị trí quan sát sao, tại sao khái niệm chòm sao của những người ngoài hành tinh này lại giống hệt người Trái Đất?

Chẳng lẽ nếu lúc này cậu lại buột miệng thắc mắc, thì sẽ lại bị cái gọi là "tổ chức" diệt khẩu sao?

「…Vì em bị ép buộc phải hứa với chị ở nhà trẻ vũ trụ còn sớm hơn nữa cơ.」

「Lần này lại là nhà trẻ vũ trụ à… Ừm? Bị ép buộc?」

「…Vì lúc đó em còn chẳng biết gì cả.」

Khi Mahiro đang định hỏi cho ra lẽ, Kurene từ trong túi quần jean lấy ra một vật đặt lên bàn. Vật làm bằng vật liệu cứng màu đen này trông giống một chiếc máy nghe nhạc cầm tay. Túi quần jean của cô ấy đựng đủ thứ đồ, lẽ nào nó nối với không gian bốn chiều sao?

Kurene dùng đầu ngón tay nhanh nhẹn thao tác trên chiếc máy, rồi từ loa tích hợp của nó phát ra âm thanh lẫn tạp âm. Không phải nhạc, có thể nghe thấy tiếng gió và tiếng trẻ con nô đùa, dường như là một đoạn ghi âm ở một thời điểm, địa điểm nào đó.

『Ưm~ hừm hừm, thử âm thử âm, xe buýt nổ hạt nhân.』

Giọng nói kiểm tra mic bằng những từ ngữ nguy hiểm này, dù hơi khác so với ấn tượng sẵn có, nhưng chắc chắn là giọng của Kurene. So với Kurene đang ở đây, nó có chút non nớt hơn.

「…Chị, chị đang làm gì vậy ạ~?」

Lúc này, một giọng nói khác xuất hiện. Giọng nói này nghe thật sự non nớt, mơ hồ, chắc là giọng của một bé gái chưa vào tiểu học, hoặc thậm chí chưa đi mẫu giáo.

『Nghe kỹ đây, Kuko, phải nghe kỹ lời chị nói nhé?』

『…Vâng. Lời chị, phải nghe.』

Tên người không thể bỏ sót đã xuất hiện. Xem ra bé gái này chính là Cthugha năm đó, nói cách khác, giọng nói đầu tiên nghe được quả nhiên là của Kurene.

Đoạn ghi âm này rốt cuộc có ý nghĩa gì?

『Kuko, em có thích chị không?』

『…Thích.』

『Yêu chị không?』

『…Yêu?』

『Không sao không sao, không biết cũng không sao, yêu chị không?』

『…Yêu.』

『Tuyệt… à, hừm hừm, Kuko có muốn ở bên chị không?』

『…Vâng.』

A, không được chỉ gật đầu, chị đang thu âm nên phải nói ra chứ. Kuko muốn ở bên chị không?

…Muốn ở bên chị.

Được đấy chứ! Rất… *bellissimo* (tuyệt vời) là đằng khác.

…Hả?

Vậy thì Kuko này, lớn lên có muốn cưới chị không? Nếu cưới, chị sẽ yêu thương em *di molto* (nhiều hơn rất nhiều) đấy nhé!

…Cưới?

Có cưới chị không? Cưới nhé?

…Vâng, cưới.

Tốt! *Di molto* (tuyệt vời), *di molto* (tuyệt vời)! Kuko đã trưởng thành rồi! *Di molto* (tuyệt vời)!

Băng ghi dừng lại.

“Đấy, cứ thế là tôi và Kuko đã hẹn ước kết hôn rồi.”

“Ừm, mưu mô đến mức này thì ngược lại thành ra trơ trẽn rồi đấy.”

Dù nghe thế nào thì đoạn ghi âm kia cũng chỉ khiến người ta cảm thấy đó là hành vi lừa gạt một cô bé chưa trải sự đời, mà còn ghi âm lại làm bằng chứng, đúng là xảo quyệt hết chỗ nói. Vì Yasaka Mahiro từng bị Nyarlathotep làm điều tương tự nên trong lòng cậu không ngừng dâng lên sự đồng cảm sâu sắc với Cthugha.

“Mỗi đêm nhớ Kuko đến phát khóc, tôi đều bật đoạn ghi âm này lên để an ủi mình. Cứ nghĩ đến Kuko lúc đó là tôi lại… à ừm… có thể lặp lại vô số lần… ưm…”

“Cô không nghĩ mình nên bị bắt giữ một lần sao?”

Kurene khẽ cọ xát hai bên đùi vào nhau, rồi mút chùn chụt ngón trỏ một cách đầy khêu gợi. Chứng kiến cảnh tượng quen thuộc này, Mahiro biết sự khẳng định của mình quả nhiên không sai.

Con người này đúng là đồ biến thái.

Đồng tính luyến ái kết hợp với ấu dâm, hai thứ này gộp lại thì quả nhiên là vô địch thiên hạ.

Trước thái độ của Kurene…

“…Tôi cũng sẽ không cưới chị đâu.”

Cthugha với giọng điệu bình thản, kiên quyết bày tỏ ý muốn từ chối.

“…………………………………………Ể?”

Kurene vẫn giữ nguyên nụ cười cứng đờ, phát ra một tiếng nói lạc điệu.

“…Tôi cũng sẽ không cưới chị đâu.”

Cthugha nhắc lại lần nữa, từng từ từng chữ đều rõ ràng rành mạch.

“………………”

“………………”

“…Chị không hiểu ý câu này lắm, em có thể nói lại bằng Tà Thần ngữ không?”

Sao mà cô ta lại có phản ứng quái đản như vậy chứ.

Cái gọi là Tà Thần ngữ chính là nguồn gốc của câu nói "Iya! Iya!" nổi tiếng trong Thần thoại Cthulhu. Nhân tiện, "Iya" hình như có nghĩa là "tôi đói rồi", nhưng độ chính xác thì không rõ. Đến nước này, Mahiro đã bắt đầu nghi ngờ chính Thần thoại Cthulhu trên Trái Đất rồi.

“…Tôi sẽ không đi xem mắt, cũng sẽ không cưới chị.”

“Kuko… tại sao? Rõ ràng lúc đó đã hứa rồi mà!”

Nói là hứa hẹn thì đúng hơn là ép buộc. Tuy nhiên, Kurene lại không phân biệt được điều này, cô ta chất vấn Cthugha với vẻ mặt không thể tin nổi từ tận đáy lòng. Từng lừa gạt một cô bé không hiểu chuyện, cô ta dựa vào đâu mà tin rằng đối phương vẫn còn ngưỡng mộ mình chứ?

“…Hãy quên cái lời hứa đó đi.”

“Sao, sao lại thế… Kuko ghét chị rồi sao?”

“…Không có chuyện đó.”

“Vậy thì cưới chị đi! Sinh em bé cho chị đi!”

Ngôn từ và hành động của cô ta y hệt như lúc Cthugha tỏ tình với Nyarlathotep vậy. Quả nhiên hai người này là chị em họ đích thực, máu không chỉ đặc hơn nước mà còn nóng hơn lửa.

“…Việc này tôi không làm được.”

Cthugha chầm chậm, lắc đầu thật mạnh, thẳng thừng từ chối.