Yasaka Mahiro dõi mắt theo cánh tay mình, nhìn lên vai rồi đến toàn thân.
Cảm giác sau khi quan sát cho cậu biết – theo một nghĩa nào đó – đây là cơ thể cậu quen thuộc.
Không thể nào?!
Mahiro đưa tay vuốt mái tóc từ đỉnh đầu rủ xuống… đúng hơn là mái tóc bạc.
Không thể nào?!
Dùng lòng bàn tay chạm vào má, cái cảm giác mềm mại, tinh tế chưa từng thấy trước đây vẫn còn đọng lại trên đầu ngón tay.
Không thể nào?!
“Mahiro này, đây nhé.”
Một người nào đó có ngoại hình giống hệt Mahiro đứng đối diện cậu, chìa ra một vật.
Đó là một tấm gương.
Không thể nào?!
Mahiro run rẩy đón lấy chiếc gương, nhìn vào mặt kính sáng bóng không tì vết.
Không thể nào!!!
Trong gương, Nhuyễn Động Chi Hỗn Độn – người vẫn luôn mỉm cười bám riết lấy Mahiro – đang nhìn chính mình với vẻ mặt sợ hãi đến run rẩy.
“…Ối, hình như chúng ta bị hoán đổi thân xác rồi thì phải.”
“Ôi trời ơi!!!”
Chỉ số SAN của Mahiro phi thẳng xuống âm vô cùng. Vượt qua mọi giới hạn rồi.