Haiyore! Nyaruko-san

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Mizu Zokusei no Mahou Tsukai

(Đang ra)

Mizu Zokusei no Mahou Tsukai

Kubou Tadashi

Vì là một Thủy Ma Đạo Sĩ, nên câu chuyện sẽ bắt đầu với "Liên kết hydro"!

153 1325

Cô Gái Khối Tự Nhiên và Chàng Trai Khối Xã Hội, Ai Tỏ Tình Trước Là Thua

(Hoàn thành)

Cô Gái Khối Tự Nhiên và Chàng Trai Khối Xã Hội, Ai Tỏ Tình Trước Là Thua

Tokuyama Ginjiro

""Nếu cậu tỏ tình trước thì tớ cũng không phải là không thể hẹn hò thật với cậu đâu!""

21 25

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

197 1018

Toàn Chức Cao Thủ

(Đang ra)

Toàn Chức Cao Thủ

Hồ Điệp Lam

Một cao thủ hàng đầu trong game online Vinh Quang, được mệnh danh là bách khoa toàn thư, vì nhiều lý do đã bị câu lạc bộ sa thải. Rời khỏi đấu trường chuyên nghiệp, anh trở thành một quản lý tiệm net

319 860

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

398 6314

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

33 271

Quyển 3 - Chương 7: 2. Tôi là cô ấy, cô ấy là tôi (3)

Tuy nhiên, đến được đây rồi, Yasaka Mahiro mới nhận ra mình nông cạn đến mức nào.

Cơ thể này là của Nyarlathotep.

Nhưng cái gọi là tắm rửa, nói cách khác là phải cởi bỏ toàn bộ quần áo.

Cởi bỏ toàn bộ quần áo, đồng nghĩa với việc sẽ phải trần truồng.

"… Giờ phải làm sao đây?"

Mahiro khẽ nói, lòng tràn ngập tuyệt vọng. Cậu nhìn về phía giỏ đựng đồ thay, ở đó chẳng hiểu sao đã chuẩn bị sẵn quần áo thay cho nữ. Theo những gì Mahiro thấy, cậu chưa từng thấy thứ này xuất hiện ở nhà bao giờ – một bộ đồ lót màu đỏ tươi rực rỡ, toàn ren. Thiết kế này quá khêu gợi, ngay cả mẹ cậu cũng không mặc. Mà thôi, Mahiro cũng chưa bao giờ để ý đến kiểu dáng nội y của mẹ mình.

Rõ ràng đây là Nyarlathotep đã chặn hết đường lui trước rồi. Chuẩn bị chu đáo đến mức này, muốn giả vờ đã tắm xong chắc chắn không được. Rốt cuộc, cái gã đó muốn Mahiro làm gì đây?

Nhưng, khoan đã. Mahiro cố gắng trấn tĩnh, nghĩ rằng không thể xem những bộ đồ này là nội y được. Ví dụ như cái áo ngực này, nhìn ở một góc độ khác thì nó cũng có thể xem như dụng cụ hỗ trợ chỉnh hình cơ bắp ngực dành cho các vận động viên thể hình... Không, chuyện đó không thể nào.

Vì không còn cách nào khác, Mahiro đành hạ quyết tâm. Đầu tiên, cậu chuẩn bị ba chiếc khăn tắm, sau đó mò mẫm cởi bỏ bộ quần áo trang trí rườm rà, diềm xếp lòe xòe trên người. Đến khi chỉ còn lại bộ đồ lót, Mahiro nhắm chặt mắt, dùng tay giật mạnh cả áo lẫn quần, sau đó vất vả mò mẫm vào phòng tắm.

Khi đôi mắt đã quen dần với ánh sáng lờ mờ trong phòng tắm, việc đầu tiên Mahiro làm là gỡ chiếc gương gắn bằng giác hút trên tường xuống. Sau đó, cậu dùng chiếc khăn tắm vừa chuẩn bị quấn chặt ngực, rồi lấy một chiếc khăn khác quấn quanh eo.

Như vậy, chỉ cần không cố tình nhìn chằm chằm, hình ảnh khỏa thân sẽ không lọt vào tầm mắt cậu.

Dù Nyarlathotep tự ý làm bậy với cơ thể của Mahiro, cậu cũng không thể "ăn miếng trả miếng", nếu làm vậy, đến khi trở lại bình thường, chắc chắn gã đó sẽ bám riết lấy chuyện này không tha, kiểu như "Quả nhiên cậu có ý với tớ mà" hay "Tớ còn chưa lấy chồng mà đã bị cậu thấy hết rồi, Mahiro phải chịu trách nhiệm đó nha", tìm đủ mọi cách để tấn công cậu.

Tóm lại, cũng qua được một cửa ải rồi, Mahiro nghĩ thầm và ngồi phịch xuống ghế.

"Mi~"

Chậu rửa mặt đầy nước nóng, Shoggoth đang ngâm mình trong đó.

"… Cậu đang làm gì vậy?"

"Mi?"

Shoggoth có vẻ như cuối cùng cũng nhận ra Mahiro ở bên cạnh, chậm rãi quay sang. Nó gấp chiếc khăn tắm thành một miếng nhỏ đặt lên đầu, y hệt như đang đi tắm suối nước nóng. Sinh vật này là cái giống gì vậy?

Trong lúc Mahiro còn đang há hốc mồm kinh ngạc, Shoggoth trèo ra khỏi chậu, dùng đôi cánh dơi ôm lấy cục xà phòng và bắt đầu chà rửa. Trong nháy mắt, toàn thân Shoggoth đã đầy bọt, nó ngẩng cái đầu ngựa lên. Đôi mắt tròn xoe kia đang nhìn chằm chằm vào vòi hoa sen treo trên tường.

"Mi~"

"À, được thôi."

Nghe thấy tiếng kêu như có điều thỉnh cầu, Mahiro bất giác trả lời. Cậu lấy vòi hoa sen xuống, vặn van cho nước nóng chảy ra và điều chỉnh nhiệt độ.

"Vậy, tớ xả nước cho cậu nhé?"

"Mi~"

Nhận được sự cho phép, Mahiro giảm bớt áp lực nước, chậm rãi xả nước kỹ lưỡng lên người Shoggoth. Shoggoth thoải mái nheo mắt lại, vẻ mặt như đang tận hưởng và phát ra tiếng "Mi" đầy sung sướng.

Sau khi xả hết bọt, Mahiro tắt nước nóng và treo vòi hoa sen trở lại. Shoggoth đã sạch sẽ rung nhẹ mình như một chú chó con, khiến những giọt nước bắn tung tóe ra xung quanh. Sau khi hoàn thành động tác, dưới ánh đèn phòng tắm, Shoggoth tỏa ra màu đen tuyền của loài chim Shantak.

"Mi~"

Cái đầu ngựa cúi xuống chào, Shoggoth thản nhiên rời khỏi phòng tắm.

"Rốt cuộc thì nãy giờ nó định tự mình xả nước thế nào vậy?"

Một mình bị bỏ lại trong phòng tắm, Mahiro cảm thấy khó tả. Hệ sinh thái của Shoggoth không làm giảm SAN value của người ta, nhưng cũng mang lại cảm giác "sao cũng được".

Mahiro tùy tiện cầm lấy cục xà phòng mà Shoggoth vừa dùng. Mặt xà phòng đầy những vết lồi lõm.

"Ừ nhỉ, dù sao cũng có vảy mà…"

Sự mệt mỏi, khác với khi đối phó với Nyarlathotep, đột ngột ập đến, nhưng cậu không thể nản lòng vào lúc này. Mahiro vực dậy tinh thần, bắt đầu nhúng xà phòng vào nước và tạo bọt, thoa lên chiếc khăn tắm cuối cùng.

Việc rửa cơ thể cho một cô gái là một công trình có độ khó cao. Điểm giống nhau với cơ thể đàn ông, chỉ là vị trí của tay chân. Vì da dẻ rất mềm mại và mịn màng, Mahiro cảm thấy không thể chà xát mạnh tay như với cơ thể của mình được. Cậu không dùng khăn tắm để chà xát loại bỏ bụi bẩn, mà dùng bọt xà phòng kết hợp với bụi bẩn để làm sạch. Kết quả là, Mahiro không cảm thấy mình đã tắm sạch sẽ.

Hơn nữa, vì phải rửa cả những bộ phận đã che chắn bằng khăn từ trước, nên càng thêm mệt mỏi. Đầu tiên, để tuyệt đối không nhìn thấy gì, Mahiro dùng khăn tắm che mắt để phòng ngừa, sau đó để tuyệt đối không chạm vào, cậu quấn hai, ba vòng khăn tắm quanh tay như băng gạc, rồi dùng một chiếc khăn khác liều mạng mới hoàn thành được công trình này.

Điều khiến Mahiro khó hiểu nhất là mái tóc. Vì không phải tóc ngắn như Mahiro, nên cậu hoàn toàn không có manh mối gì về cách gội đầu. Mái tóc bạc dài ngang eo trong mắt người khác có lẽ rất đẹp, nhưng thực tế để tóc dài như vậy, cuộc sống chắc hẳn rất phiền phức. Để duy trì mái tóc đẹp, việc bảo dưỡng chắc hẳn cũng rất quan trọng. Nhưng, trước hết là tóc của Nyarlathotep có thực sự cần được bảo dưỡng hay không.

Vượt qua những cửa ải khó khăn như game phương Tây này, Mahiro cuối cùng cũng ngâm mình trong bồn tắm để phục hồi tinh thần. Cũng may bột tắm có màu trắng sữa, dù nhìn kỹ cũng không thể nhìn xuyên thấu nước, nên cậu có thể đắm mình trong cảm giác giải phóng ngắn ngủi.

Nhưng mà, điều khiến Mahiro ngạc nhiên, là cơ thể của Nyarlathotep gầy hơn cậu tưởng tượng. Trong trạng thái bị Mahiro điều khiển tinh thần như hiện tại, cơ thể kỳ lạ thay lại không có chút sức lực nào, thật khó tưởng tượng bình thường gã đó lại có thể giữ được Mahiro. Hay dùng sức mạnh của đôi tay để bế Mahiro theo kiểu công chúa, càng khó tưởng tượng gã có thể tàn sát hoặc chặt đầu những con quái vật dị hình.

Những gì đang hiện ra trong mắt Mahiro, thuần túy chỉ là một cơ thể của một cô gái. Hóa ra từ trước đến nay mình vẫn dùng nĩa đâm vào làn da như thế này sao?

Điều này khiến Mahiro bị chút cảm giác tội lỗi cắn rứt.

Theo tiếng nước khẽ động, Mahiro nhấc mu bàn tay lên khỏi mặt nước. Dù là vì tư dục một trăm phần trăm, nhưng cánh tay mảnh khảnh này vẫn luôn bảo vệ cậu cho đến tận bây giờ.

Có lẽ mình nên đối xử với gã dịu dàng hơn một chút? Ví dụ như đừng dùng nĩa tấn công, mà đổi sang dùng thìa chẳng hạn. Không, với thìa, cách tấn công hiệu quả duy nhất mà Mahiro nghĩ ra chỉ có móc mắt thôi, như vậy còn tệ hơn. Cứ thế này, trước khi Mahiro đuổi được người ngoài hành tinh đi, cậu sẽ bị cảnh sát địa phương bắt mất.

Vậy dùng đũa chọc thì sao? Có vẻ cũng khá hung ác. Nếu là dao phay hay dao gọt hoa quả, trong xã hội hiện tại cũng không thể tùy tiện mang ra dùng được. Hay dùng muôi múc canh đánh? Không, một học sinh cao trung mang theo muôi múc canh bên mình, theo một nghĩa khác nào đó có vẻ sẽ gây ra vấn đề.

Vì trọng điểm nằm ở việc vạch trần đối phương, vậy thì xẻng xào thức ăn thì sao? Về hình dạng, nó cũng có hiệu quả gần giống như quạt giấy, nhưng nhược điểm là tính tiện lợi khi mang theo không đủ. Hay là đặc biệt đặt làm một chiếc xẻng xào hình bươm bướm có thể gấp lại được thì sao? Ồ, câu này hay đấy!

Đúng lúc Mahiro đang suy nghĩ về những chuyện này thì, "cạch" một tiếng vang lên, khiến Mahiro nhìn về phía phát ra âm thanh – Cthugha đang trần truồng đứng đó.

"Hả!"

Mahiro vội vàng quay lưng lại về phía cửa.

Dù chỉ trong khoảnh khắc, nhưng Mahiro quả thực đã nhìn thấy cơ thể của Cthugha. Cũng may phòng tắm đầy hơi nước, nên cậu không nhìn thấy những bộ phận quan trọng. Filter hơi nước vạn tuế, dù trong DVD có thể nhìn thấy rõ mồn một, nhưng khi phát trên TV thì bị kiểm duyệt hết. Ngay cả Mahiro cũng không hiểu ý nghĩa của cái suy nghĩ này là gì.

Nghĩ kỹ lại, khi Cthugha bước vào trạng thái chiến đấu, chẳng phải gần như là khỏa thân sao? Lúc đó, cô mặc một bộ đồ rất giống đồ bơi hoặc đồ bó sát, có thể hoàn toàn làm nổi bật đường cong cơ thể. Mahiro không chỉ nhìn thấy ở R'lyeh, mà còn nhìn thấy ở Cõi Mộng nữa – nhưng cậu không thể dùng lý do này để thuyết phục bản thân.

"Cậu, cậu đến đây làm gì?"

"… Tẩy rửa sinh mệnh, tiếng Anh gọi là selection."

"Đó là selection! Tóm lại, ra ngoài cho tôi!"

"… Ông nội từng nói: 'Người khác đang tắm thì mình cũng có thể vào tắm. Cái gọi là tự do, chính là như vậy'."

"Ông nội cậu đáng ghét thật đấy! Tóm lại, bây giờ tôi đang tắm!"

"… Lời của trẻ con không cần phải nghe."

"Hả?"

"… Nhất định không ra ngoài, tôi cũng muốn tắm."

Cthugha mặt không biểu cảm, mím chặt môi thành một đường thẳng, xem ra cô có vẻ muốn kiên trì làm như vậy. Đã muốn tắm thì Mahiro nghĩ ít nhất cũng nên tháo hai bím tóc ra chứ? Mặc dù chuyện này hình như chẳng quan trọng gì cả.

Nhưng. Vì Cthugha có thái độ như vậy, thì Mahiro cũng có cách khác.

"Hiểu rồi, vậy tôi ra ngoài."

"… Cậu mà dám ra ngoài, vũ trụ CQC của tôi sẽ tiêu diệt hết lũ ngu ngốc."

"Tại sao chứ!"

"… Không thì tôi khóc, hu ~~~"

"Rốt cuộc cậu muốn thế nào!"

Cảm xúc không biết xả vào đâu đạt đến đỉnh điểm, khiến Mahiro đập đầu vào tường phòng tắm. Rốt cuộc cái tình huống này là thế nào vậy? Hơn nữa cô ấy tìm nhầm đối tượng rồi thì phải? Mahiro không nhớ mình đã từng làm gì để "cưa cẩm" Cthugha cả. Dù có nấu cơm hay mua kem cho cô ấy ăn, nhưng Mahiro không nghĩ rằng như vậy là đủ để tăng độ hảo cảm, hơn nữa chỉ số tình cảm của Cthugha đáng lẽ phải chạm đỉnh với Nyarlathotep mới đúng chứ.

「…Sao không chịu quay lại?"

"Sao lại 'sao' chứ... Đương nhiên là tôi không thể nhìn cô rồi! Cái đó... dù sao thì cô đang không mảnh vải che thân mà..."

"...Vậy thì. Thế này được chưa?"

"Thế nào?"

"...Tôi đã quấn khăn tắm rồi."

Câu nói của Cthugha khiến Mahiro hơi chần chừ. Nếu quay lại mà thấy cô ta giơ hai ngón cái lên hét "Lừa đấy!", chắc Mahiro sẽ bốc đồng cầm nĩa lao vào xiên tới tấp.

Cân nhắc một lúc, Mahiro hạ quyết tâm, run rẩy quay người lại.

Cthugha đúng như lời vừa nói, đã quấn khăn tắm kín người và đang ngồi trên ghế.

"...Biết rồi, thật là."

Mahiro đành chấp nhận số phận. Mọi việc đã đến nước này, một Cthugha có cấu tạo tinh thần ngang với trẻ con ba tuổi thì có nói thế nào cũng chẳng nghe lọt tai đâu, nên Mahiro đành chịu thua. Tiếp theo, cậu phải chú ý đừng ngâm nước quá lâu kẻo hỏng người. Thế là, Mahiro để vai trồi lên mặt nước, cố gắng để cơ thể tiếp xúc với không khí nhiều nhất có thể, đồng thời cẩn thận tránh nhìn vào những bộ phận nhạy cảm.

"...Thiếu niên, ăn tráng miệng này."

"Hả? Tráng miệng?"

"...Đây."

Trên tay Cthugha đang đưa tới là một loại quả có vỏ vàng, cong cong. Đó là chuối, món ăn mà ai cũng thích.

"...Nghe nói ăn chuối trong phòng tắm là trào lưu gần đây đấy."

"Cái trào lưu quái quỷ gì thế?"

"...Ăn đi, ăn chuối đi."

Dù cảm thấy hơi khó chịu, Mahiro vẫn ngoan ngoãn nhận lấy quả chuối. Chắc là do được để trong tủ lạnh, Mahiro cảm thấy một luồng hơi mát lạnh truyền từ lòng bàn tay đến. Ngâm mình trong nước nóng khá lâu rồi, nhiệt độ mát lạnh này thật đáng quý.

Sau khi bóc lớp vỏ xuất hiện những đốm đen, Mahiro cắn một miếng vào phần thịt quả, vị ngọt đậm đà, chín tới lập tức lan tỏa trong miệng. Mùi thơm đặc trưng của trái cây nhiệt đới cứ thế xuyên qua khoang mũi theo mỗi lần nhai.

Ăn uống khi đang tắm là một trải nghiệm chưa từng có, nhưng cũng khá ổn. Hóa ra là thế, Mahiro phần nào hiểu được cảm giác của những người vừa tắm vừa đọc sách rồi.

Phụt!

Bên cạnh vang lên tiếng của thứ gì đó phun ra.

Quay đầu nhìn lại, Cthugha đang dùng hai tay bịt mũi. Chất lỏng đỏ tươi nhỏ giọt từ những ngón tay thon dài của cô, dần loang rộng trên nền phòng tắm. Nhìn lên tường, còn có một bức 'tranh nghệ thuật' như được phun bằng máu mũi. Nhìn từ góc độ nào đi nữa, đây cũng là một hiện trường phạm tội thảm khốc.

"...Chuối... trong phòng tắm... ăn chuối..."

"Cô muốn làm gì thế hả?"

Mahiro không thể tưởng tượng nổi bộ não dễ cháy đó đang nghĩ gì, cậu thở dài thườn thượt.

"...Không kìm được nữa rồi."

"Hả?"

"...Tôi phải 'thưởng thức' thôi."

Cthugha đột ngột cởi bỏ khăn tắm, và lao vào bồn.

"Cái gì?!"

Hành động hoàn toàn nằm ngoài dự đoán này khiến Mahiro lần này thực sự nhìn rõ thân thể trần trụi của Cthugha. Dù cậu vội vàng muốn quay lưng lại, nhưng Cthugha nhanh chóng vươn hai tay ra, ghì chặt lấy mặt Mahiro cố định.

"...Hù... hù... thích quá... thích quá đi mất..."

Đôi mắt Cthugha đã ngập tràn một thứ ánh sáng khác thường.

Mắt cô ướt át và lấp lánh, nhìn vào sẽ khiến tim đập nhanh bất thường. Có lẽ nói cô ta đang phát tình cũng không ngoa.

Ánh nhìn vượt quá giới hạn của Cthugha, quyến rũ bắt lấy Mahiro.

"Khoan đã, cô nhầm đối tượng rồi! Người cô thích không phải là Nyaru...ko... sao..."

Mahiro không thể nói hết câu. Đúng vậy, cơ thể này chính là cơ thể của Nyarlathotep – Nhuyễn Động Chi Hỗn Độn với mái tóc bạc, đôi mắt xanh biếc mà Cthugha si mê theo đuổi.

"...Không đời nào thoát được nữa đâu."

"Khoan đã khoan đã khoan đã! Cô vừa nói gì? Cô nói không chỉ thích thân thể của Nyaruko, mà còn thích cả tính cách của Nyaruko nữa mà!"

"...Tôi đã nói thế."

"Vậy tại sao cô lại mê muội đến mức này, bây giờ trước mặt cô là tôi cơ mà! Là Mahiro đấy!"

"...Thiếu niên hiểu lầm rồi."

"Hiểu lầm?"

"...Tôi không chỉ thích thân thể của Nyaruko, nhưng..."

"Nhưng?"

"...Chỉ riêng thân thể của Nyaruko thôi tôi cũng thích, thích lắm, thích siêu cấp vô địch luôn, nên tôi phải 'thưởng thức' thôi."

"Thế mà cũng nghĩ ra được chiêu này!"

Khuôn mặt Cthugha dần tiến lại gần, ánh mắt say mê không gì sánh được, xem ra có giải thích thế nào cũng vô ích. Dù Mahiro muốn chạy trốn, đầu cậu vẫn bị cô ta giữ chặt đến không thể quay đi. Những kẻ này rõ ràng trông như thế, rốt cuộc sức mạnh khủng khiếp này ẩn giấu ở đâu chứ?

"...Hôn nhé? 'Chụt chụt' nhé?"

"Ối giời ơi! Buông tôi ra!"

Để đẩy Cthugha ra, Mahiro dùng hai tay đẩy mạnh về phía trước.

Xoạt!

Lòng bàn tay truyền đến một cảm giác vô cùng mềm mại.

"...Ưm..."

Đó là ngực của Cthugha.

"Á! Oa oa oa! Xin lỗi!"

Không hiểu sao, lời xin lỗi lại bật ra.

Nhưng Cthugha không hề trách mắng hành động của Mahiro, ngược lại, ánh mắt cô hơi cụp xuống, hai má ửng hồng đúng màu của một Hỏa Diễm Tà Thần.

"...Đau hơn chút nữa... cũng không sao đâu..."

"Đau chỗ nào cơ?"

"...Hành động thô lỗ hơn chút... cũng không sao đâu nha..."

"Hành động gì chứ!"

Bất chấp Mahiro đang lúng túng, Cthugha vẫn tiếp tục ghé mặt lại gần, ý đồ chiếm lấy đôi môi của Mahiro – nói đúng hơn là đôi môi của cơ thể Nyarlathotep.

Hết cách rồi. Chưa kể đến sức lực vốn có của cơ thể này, nhưng với tình trạng hiện tại của Mahiro trong cơ thể này, cậu không đủ sức để đẩy lùi Cthugha. Nếu không thể dùng vũ lực, chỉ còn cách dùng lời lẽ thuyết phục, nhưng nếu làm được thì cậu đã làm từ hồi ở Cõi Mộng rồi.

À, Mahiro bỗng dưng chán ghét thế giới này. Chẳng lẽ mình sẽ bước lên 'bậc thang trưởng thành' bằng một cơ thể không phải của mình sao? Mahiro cũng như người thường, có những lý tưởng nhất định về lần đầu tiên, mơ về khoảnh khắc ngại ngùng 'ưm ưm' trên giường với cô gái mình yêu trong tương lai. Tuy nhiên, cái viễn cảnh ngọt ngào đó, dù thế nào cũng không nên là giữa một người ngoài hành tinh – hơn nữa lại là với một cơ thể khác giới và một người ngoài hành tinh khác.

Khuôn mặt Cthugha cuối cùng đã che khuất tầm nhìn, hơi thở gấp gáp "hù hù" phả vào mặt thật khó chịu. Cthugha cứ thế từ từ nhắm mắt lại, đôi môi đỏ thẫm chu ra và tiến gần.

Xong rồi.

Tiêu rồi.

Ngay khoảnh khắc một đóa mẫu đơn sắp rụng trong đầu Mahiro –

"Quả nhiên là thế này mà!"

Người kéo cửa phòng tắm và xuất hiện chính là Nyarlathotep. Dù hình dáng là hoàn toàn khỏa thân, nhưng rốt cuộc cô ta vẫn còn chút lương tâm, quấn một chiếc khăn ở ngang hông. Nếu cô ta giải phóng triệt để cả phần hạ thể, thì dù đối diện với chính cơ thể của mình, Mahiro chắc cũng sẽ dùng hết sức bình sinh mà đấm đá túi bụi.

Vì Nyarlathotep đột nhập, lực khống chế của Cthugha yếu đi. Thật là cơ hội tuyệt vời, Mahiro dùng toàn bộ sức lực đẩy Cthugha ra. Dù lòng bàn tay lại truyền đến một cảm giác vô cùng thoải mái, nhưng đến nước này thì không thể để ý đến chuyện đó được nữa.

Tận dụng lúc Cthugha bị đẩy ra, Mahiro nhặt chiếc khăn tắm mà Cthugha vừa cởi ra quấn vào người, rồi thoát khỏi bồn tắm.

"...Chậc."

Cthugha lớn tiếng tặc lưỡi. Khoảnh khắc đó cô ta quả thực trông như một kẻ xấu xa, không thể phủ nhận được.

"Kuko, cô dám làm thế sao! Vì đó là cơ thể của Mahiro nên tôi mới tốn công sức lắm mới thoát ra được đấy!"

"Mày, mày đã làm gì?"

"...Bị trói kiểu Quy Giáp Phược."

"Con nhỏ này~~~"

Tưởng tượng cảnh cơ thể mình bị trói chặt một cách không muốn tưởng tượng, khiến Mahiro kích động cầm xà phòng ném về phía Cthugha. Tuy nhiên, Cthugha dễ dàng dùng một tay đỡ lấy vật thể Mahiro ném tới, khiến Mahiro tức đến nghiến răng nghiến lợi.

"Mahiro, cậu không sao chứ! Về mặt trinh tiết ấy!"

"...Miễn... miễn cưỡng là không sao."

"May quá... Lần đầu tiên đã định dâng cho Mahiro, không thể để Kuko làm vấy bẩn được."

"...Ư, chỉ thiếu chút nữa là gạo đã nấu thành cơm rồi."

"Thật đúng là không thể lơ là chút nào. Này, Mahiro, cứ yên tâm làm hòa với tôi đi."

Đùng!

"Cậu nghĩ xem, dù sao cũng là cơ thể của nhau. Kết quả cũng như nhau thôi."

Đùng!

"Vậy thì, trước hết chúng ta hãy trao nhau nụ hôn đầu đi. Ưm~"

Đùng!

"Đau đấy! Từ nãy giờ cậu làm gì thế hả! Mahiro không có ý định 'tăng sản báo quốc' gì sao?"

"Không, một chút cũng không!"

"Tại sao lại hèn kém đến mức đó chứ! Là đàn ông mà hoàn toàn không biết tranh giành gì cả!"

"Cô không có kiến thức thông thường thì không có tư cách nói vậy đâu!"

"...Ư, dù có làm với Thiếu niên cũng được, cho tôi tham gia với."

Đúng là ba cô gái 'tư thông', nhưng trong đó lại bao gồm một chàng trai có cơ thể con gái, và một cô gái có cơ thể con trai.

Tiếng mắng chửi vang vọng trong căn phòng tắm chật hẹp, sau đó khoảng một tiếng đồng hồ vẫn không ngừng lại.

"Vậy thì..."

Thời gian là khoảng hơn mười giờ.

Mahiro đang ở trong phòng mình, mặc bộ đồ ngủ. Cậu ôm đầu bứt tóc. Dù nói là đồ ngủ, nhưng cậu không mặc đồ của mình, mà mặc đồ ngủ của Nyarlathotep để phù hợp với cơ thể. Lúc cô ta thay đồ, trong mắt người ngoài thì như là biến đổi hình thái trong nháy mắt, nhưng nếu bản thân ở cùng vị trí, thì lại phải tự mình thay đồ mới được.

Tóm lại, bỏ qua chuyện đó.

"...Tại sao các cô lại ở đây?"

Mahiro ngồi trên giường, liếc nhìn hai người đang ngồi nghiêm chỉnh đối diện. Không cần nói, hai bóng người đó chính là Nhuyễn Động Chi Hỗn Độn ở hình thái Mahiro, và Hoạt Hỏa Diễm. Cả hai đều mặc đồ ngủ giống Mahiro. Nói cách khác, cả ba đều đã chuẩn bị sẵn sàng cho giấc ngủ.

"Cái đó, là vì một lý do rất sâu sắc..."

"Lý do gì?"

"...Mặc đồ ngủ làm phiền phòng của thiếu niên."

"Lý do đó sâu sắc chỗ nào chứ!"

Mahiro cảm thấy thái dương bắt đầu nhói lên.

Cậu vốn đã mơ hồ đoán được họ sẽ chơi chiêu này. Nếu hai kẻ này dám xông vào phòng tắm tấn công, thì lúc ngủ chắc chắn cũng sẽ tập trung lại như chó sói vậy.

"Mahiro, mong cậu đừng hiểu lầm."

"Hả?"

「Tôi đến đây là để giám sát Kuko, bởi con ranh thối tha này không biết chừng nào lại làm mấy chuyện vô liêm sỉ với thân thể của tôi nữa!」

「Kuko, phản ứng thế nào?」

「…Vượt ngưỡng rồi.」

「Nyarlathotep, cô đang nói dối đúng không?」

「Mahiro, không ngờ cậu đã thích nghi đến mức có thể tùy tiện dùng mấy món đồ này…」

Nhìn con số hiển thị trên chiếc máy nói dối vũ trụ trong tay Kuko, Nyarlathotep nước mắt giàn giụa như thác đổ. *Cô nghĩ ai đã khiến tôi nâng cao khả năng thích nghi hả* – Mahiro thực sự muốn bùng nổ mà phản bác.

「Hơn nữa, nếu muốn giám sát Kuko thì ở dưới lầu cũng giám sát được mà? Hai người cứ vui vẻ mà ngủ dưới phòng khách đi.」

「…Thiếu niên, rõ ràng hôm kia cậu đã nói có thể cho bọn tôi mượn phòng của bố mẹ cậu mà.」

「Các cô muốn dùng phòng của bố mẹ tôi cũng được, nhưng tuyệt đối không được vào phòng của tôi. Rốt cuộc Kuko chạy đến đây vì lý do gì?」

Mục đích thực sự của cô ta, tóm lại là muốn tha hồ hưởng thụ thân thể của Nyarlathotep, nhưng Mahiro muốn biết cái cớ bề ngoài mà cô ta định dùng là gì.

「…Bảo vệ Thiếu niên.」

「Lý do nào?」

「…Ví dụ như khi ngủ, có thể sẽ xuất hiện những con quái vật nhiều đến mức khiến người ta muốn la toáng lên ‘Có kiến!’」

「Không hề có.」

「…………」

「…………」

「…Muốn thân mật.」

「Lý do của cô chỉ có vậy thôi à?」

Cái tên này vẫn như cũ, sở hữu dục vọng mạnh đến mức đáng sợ.

「Thấy chưa, Mahiro. Trong đầu Kuko toàn là mấy thứ này thôi. Yêu cầu cái tên này tiết chế, thì cũng giống như yêu cầu Dedale Ys tiết chế vậy, là điều không thể!」

「Ys là cái gì vậy…」

「Cho nên, tôi cần phải ngăn chặn trước khi sự việc xảy ra.」

「Nói thật lòng xem nào?」

「Tôi cực kỳ muốn làm chuyện ‘chim chuột’ với Mahiro!」

Đoàng!

Mahiro cầm chiếc máy Super 32X đặt cạnh gối đập thẳng vào mặt Nyarlathotep. Giờ đã không phải lúc lo lắng cho cơ thể của mình nữa.

「…Thiếu niên, làm đi mà? Làm với tôi đi mà? Chắc chắn, cực kỳ, vô cùng sung sướng đó!」

「Mahiro. Không được, tuyến truyện của Kuko ngay cả trong bản mở rộng cũng không tồn tại! Bởi vì cuối cùng chắc chắn là kết cục tồi tệ, cho nên tuyến Kuko đã bị phong ấn rồi!」

「…Tôi là nữ chính có thể công lược được, không thể bị phong ấn!」

「Cấm cô để trận chiến vô nghĩa ở R'lyeh tái diễn!」

「…Cô có đủ bản lĩnh để đánh bại tôi lần nữa không?」

*Chíu chíu chíu* – Ánh mắt hai người va chạm dữ dội, thậm chí như thể nghe thấy cả âm thanh. Hai kẻ này rốt cuộc đang giao chiến với ai vậy?

Nhờ việc cả hai chuyển sự chú ý đi chỗ khác mà được tạm thời giải thoát, Mahiro khẽ thở dài. Từ trước đến nay, những hành động cầu ái của Cthugha, vì cậu ở vị trí người ngoài cuộc nên chẳng liên quan gì đến Mahiro, ngược lại còn có thể hả hê ngắm nhìn Nyarlathotep đang thảm hại. Nhờ đó mà xả được nỗi uất ức thường ngày.

Tuy nhiên, bây giờ thì khác rồi. Bởi vì cơ thể của Nyarlathotep đang hành động theo ý chí của Mahiro, và rắc rối ở chỗ Cthugha đã yêu thân thể của Nyarlathotep sâu hơn rãnh Mariana, và nồng nhiệt hơn núi lửa Kilauea.

Mãi đến khi trở thành người trong cuộc, cậu mới biết tình cảnh này thực sự rất phiền phức. Nhất định phải nhanh chóng để Isuka sạc đầy máy hoán đổi tinh thần mới được.

Còn bây giờ, vấn đề cấp bách chính là Cthugha. Nyarlathotep, kẻ vốn khó nhằn như thường lệ, đang ở trong cơ thể Mahiro, nói trắng ra là đang trong trạng thái bị phong ấn, chắc chắn không thể phát huy được các kỹ năng cao siêu vốn có, chỉ riêng điều này đã là một điều may mắn trong cái rủi.

Vậy nên, chỉ cần tìm cách xử lý Cthugha, thì cho đến khi tinh thần được hoán đổi trở lại, Mahiro vẫn sẽ an toàn.

Mahiro bắt đầu trầm tư.

「Được rồi, Kuko, hay là thế này đi.」

「…Hả?」