Haibara’s Teenage New Game+

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ta và trò chơi của thần với yandere

(Đang ra)

Ta và trò chơi của thần với yandere

Bạch Phụng Hành

(Cảnh báo: Tất cả đều là Yandere!!!)

907 3513

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

96 280

Toàn Chức Cao Thủ

(Đang ra)

Toàn Chức Cao Thủ

Hồ Điệp Lam

Một cao thủ hàng đầu trong game online Vinh Quang, được mệnh danh là bách khoa toàn thư, vì nhiều lý do đã bị câu lạc bộ sa thải. Rời khỏi đấu trường chuyên nghiệp, anh trở thành một quản lý tiệm net

50 4

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

(Đang ra)

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

掠过的乌鸦

Truyện kể về nam chính xuyên không đến một vùng thôn quê hẻo lánh cách 2 tiếng mới có một chuyến xe bus. Cậu ấy tự dựa vào sức mình trở thành nam sinh tài hoa ưu tú, đúng lúc này thì hệ thống mới được

288 779

Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

(Đang ra)

Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

Nagano Bunzaburou

Hỗ trợ mấy tân binh mộng mơ bằng đống bánh kẹo vừa rẻ vừa bí ẩn, tiện thể có khi còn cưa đổ luôn một chị phù thủy yandere... nào, cùng nhau cố gắng nào!

36 181

Tập 01 - Chương cuối - Cùng người bạn thuở nhỏ tiến tới kế hoạch tiếp theo

“Thế thì chẳng phải ngon cho cậu rồi à?” Miori nói sau khi nhấp một ngụm cà phê.

Tôi vừa kể xong cho cậu ấy nghe toàn bộ diễn biến gần đây. Chúng tôi đang ở nơi tôi làm thêm, Café Mares. Cà phê ở đây quả thực là thượng hạng, nên thỉnh thoảng tôi vẫn ghé qua với tư cách khách hàng. Được hưởng chiết khấu nhân viên cũng là một đặc quyền hấp dẫn.

Hôm nay tôi mời Miori một chầu cà phê để cảm ơn cậu ấy đã nghĩ ra giải pháp cho vấn đề của tôi với Tatsuya. Sẽ thật phiền phức nếu bị Nanase bắt gặp và phải giải thích, nhưng may là hôm nay cậu ấy không có ca làm.

“Cảm ơn cậu. Cậu thực sự đã cứu tớ một mạng đấy,” tôi nói.

“Ui, hôm nay lại thẳng thắn bất thường thế nhỉ,” Miori đáp.

“Thôi nào,” tôi bĩu môi, “chẳng phải chính cậu bảo tớ phải thành thật còn gì?”

Miori cười toe toét và chống cằm. “Mà, nói thật thì, tớ nghĩ cả vụ này rồi cũng sẽ tự giải quyết thôi kể cả khi tớ chẳng nghĩ ra được gì.”

“Hả?”

“Cậu nghĩ mà xem. Tớ cá là Tatsuya đã tự nhận ra mình đang đi sai hướng rồi, và nếu chuyện này còn kéo dài thêm nữa, tớ chắc chắn Reita-kun sẽ làm gì đó để lôi cậu ta về lại. Chắc là thế.”

Ngẫm lại thì... Ừ, cũng có lý. Chính Reita-kun đã nói thời gian sẽ giải quyết tất cả mà. Một cách diễn giải khác cho câu nói đó là nếu thời gian không giải quyết được, thì cậu ấy sẽ tự mình ra tay.

“Ể? Khoan đã nào. Thế chẳng phải việc mình tự làm bẽ mặt bản thân là vô ích hay sao?” tôi chậm rãi nói.

Miori khúc khích cười. “Tớ không nghĩ nó vô ích đâu. Với lại, nó hài chết đi được!” cậu ấy trêu chọc.

Có vẻ như mình sẽ bị vụ này trêu chọc đến hết đời mất thôi, tôi chán nản nghĩ thầm.

“Với cả, chẳng phải cuối cùng thì cậu cũng đã thân thiết hơn với họ rồi sao? Ừ thì, dù tốt hay xấu, họ cũng đã biết về quá khứ của cậu, nhưng giờ cậu có thể thoải mái hơn khi ở cạnh họ. Cậu không cần phải lúc nào cũng gồng mình lên để diễn nữa,” Miori tiếp tục, đưa ra một luận điểm hợp lý.

“Chà, tớ đoán điều đó cũng đúng,” tôi miễn cưỡng đồng ý.

Cơ mà mình thật sự không muốn Hoshimiya-san biết về con người quá khứ của mình chút nào! Đấng nam nhi nào mà chẳng muốn trông thật ngầu trước mặt cô gái mình thích chứ.

“Và tuyệt nhất là, nếu cậu thân với họ hơn, nghĩa là tớ cũng có thể tiến lại gần Reita-kun hơn.” Má Miori đã ửng hồng. Cậu ấy siết chặt hai tay lại như thể đang cầu nguyện và nhấp nhổm không yên trên ghế. “Tớ đã cho cậu bao nhiêu lời khuyên rồi, nên cậu cũng phải giúp lại tớ đó! Suy cho cùng thì chúng ta là đồng phạm mà, phải không?”

Đúng là phiền phức thật, nhưng thỏa thuận là thỏa thuận, tôi nghĩ. Để đổi lấy sự trợ giúp của cậu ấy cho "Kế hoạch Tuổi trẻ Bảy sắc cầu vồng" của mình, mình sẽ giúp cậu ấy làm thân với Reita-kun. Miori hiểu mình như lòng bàn tay, nên cậu ấy là người duy nhất mình có thể thực sự tin cậy. Trong khi đó, mình có thể tạo ra một vài cơ hội vì mình là bạn với Reita-kun và cả nhóm. Lợi ích của chúng tôi song trùng với nhau.

“Ừ, đành vậy thôi. Vậy, cậu có kế hoạch gì rồi à?” tôi hỏi một cách bất đắc dĩ.

“Có chứ! Tớ gọi nó là ‘Kế hoạch Hẹn hò đôi’! Sẽ có tớ và cậu, cùng với Reita-kun và Hoshimiya-chan, tạo thành một nhóm bốn người vui vẻ. Đây sẽ là cơ hội tốt để cậu tìm hiểu Hikari-chan rõ hơn, đúng là nhất cử lưỡng tiện!” Miori giải thích với vẻ đầy nhiệt huyết.

“Cái gì?! Không đời nào! Làm thế chẳng khác nào tự vác loa đi rêu rao là mình đang có cảm tình với cậu ấy à? Ngượng chết đi được!”

“Cậu là tên gà mờ tình trường hạng nặng đấy à?!” Miori làm một bộ dạng suy sụp đáng kể.

“Tớ muốn tiến hành một cách cực kỳ thận trọng. Tớ không muốn Hoshimiya-san biết là tớ thích cậu ấy. Thực tế, tớ còn không nghĩ Hoshimiya-san nhận ra sự tồn tại của tớ với tư cách một người khác giới nữa kìa. Một khi không khí giữa bọn tớ tốt lên, thì lúc đó...” tôi bỏ lửng câu nói của mình.

“Uầy, cậu chỉ đang hèn nhát thôi. Thật là thiếu nam tính!” cậu ấy chế giễu.

“Sao dám nói thế?! Tớ đang suy tính rất cẩn thận đấy! Tớ chỉ đang cố gắng để tối ưu hóa tỉ lệ thành công của mình thôi—” tôi bắt đầu một cách phẫn nộ, nhưng cuộc tranh luận ồn ào của chúng tôi đã bị ngắt lời bởi một người vỗ vào vai tôi.

Kirishima-san đang đứng sau lưng tôi. “Chị rất vui khi hai đứa đang vui vẻ, nhưng có thể nhỏ tiếng hơn được không?” chị nói.

“Ối...” Miori và tôi giật mình nhìn quanh và thấy một người đàn ông lớn tuổi, một trong những khách quen của quán, đang nhìn chúng tôi với một nụ cười thích thú. Bối rối, cả hai chúng tôi đều luống cuống cúi đầu xin lỗi, nhưng ông chỉ xua tay rồi quay lại đọc sách.

“Tất cả là tại cậu,” tôi nói.

“Gì chứ? Cậu mới là người la lối đó,” Miori cãi lại.

Chúng tôi lườm nhau và hậm hực. Kirishima-san nhìn chúng tôi và cười trêu chọc. “A, tuổi trẻ! Cô bé là bạn gái em à?”

Tôi mất một lúc để xử lý câu hỏi, nhưng ngay sau đó tôi liền lắc đầu nguầy nguậy.

“Không! Đời nào—!” chúng tôi đồng thanh hét lên. Tức tối vì đã cùng lúc lên tiếng, chúng tôi quay lại với cuộc chiến lườm nhau tóe lửa.

Kirishima-san cười khúc khích thành tiếng trước toàn bộ sự việc khi chị quay trở lại làm việc.

“Mình cần phải hẹn hò với Reita-kun càng sớm càng tốt để không ai ám chỉ kiểu này nữa,” Miori lẩm bẩm.

“Tớ hiểu mà... Tớ cũng muốn Hoshimiya-san trở thành bạn gái của mình,” tôi nói với một tiếng thở dài đầy ao ước. Tôi đã quen với việc thầm nghĩ như vậy, nhưng việc thừa nhận thành tiếng khiến tôi cảm thấy ngượng ngùng hơn bao giờ hết. Má tôi đỏ bừng lên.

“Ghê quá,” Miori nói về bộ dạng si tình của tôi.

Im đi, tôi nghĩ.

“Được rồi. Tớ tham gia kế hoạch của cậu!” tôi tuyên bố.

Mình nghĩ là mình đã thành công vượt qua giai đoạn một của "Kế hoạch Tuổi trẻ Bảy sắc cầu vồng" rồi. Mình không chỉ kết bạn được, mà cả sáu chúng mình đều vui vẻ khi đi chơi cùng nhau!

“Ồ hô, không được nuốt lời đâu đấy nhé?” Miori nói với tôi. “Tốt lắm, vậy thì chúng ta hãy bàn bạc chi tiết nào.” Cậu ấy bắt đầu vạch ra kế hoạch.

Màn một đã hoàn thành, giờ là lúc chuyển sang màn hai—có được bạn gái. Mình thích Hoshimiya-san, nên mình sẽ khiến cậu ấy đổ gục vì mình, tỏ tình với cậu ấy, và bùm! Có bạn gái!

Cảm thấy tràn đầy sinh lực, tôi bắt đầu lao về phía mục tiêu tiếp theo của mình.

Ba năm cao trung nguyên bản của tôi là một màu xám xịt và ảm đạm. Tôi đã bị những hối tiếc đó ám ảnh ngay cả sau khi tốt nghiệp. Người ta chỉ nhận ra điều gì là quan trọng sau khi đã mất nó, và bạn không bao giờ có thể quay lại quá khứ—ít nhất, đáng lẽ phải là như vậy.

Không biết tại sao hay bằng cách nào, nhưng tôi đã được trao một cơ hội để làm lại tuổi trẻ của mình. Mọi việc không hề thuận buồm xuôi gió chỉ vì bạn biết trước những gì đã xảy ra trong quá khứ. Ít nhất, đối với tôi thì là vậy. Nhưng ngay bây giờ, tôi đang dốc toàn bộ sức lực để sống một cuộc đời tốt nhất có thể, để tôi có thể nắm lấy ước nguyện của mình.

Tôi tin rằng một ngày nào đó, khi nhìn lại quá khứ, những ký ức của tôi về hiện tại sẽ tràn ngập sắc cầu vồng.