Gokumon Nadeshiko Giá Đáo

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Gió Mùa Ấm Áp

(Đang ra)

Gió Mùa Ấm Áp

夜影恋姬 ; Dạ Ảnh Luyến Cơ

Sống lại một đời, hay là... đừng làm "chó liếm" nữa?

5 95

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

143 1453

Tobenai Chou to Sora no Shachi

(Đang ra)

Tobenai Chou to Sora no Shachi

Teshima Fuminori

Tác giả Teshima Fuminori, người nổi tiếng và được đánh giá cao qua series "Quản Gia Bóng Đêm Marc", sẽ dệt nên một câu chuyện phiêu lưu kỳ ảo "bay lượn" tuyệt vời và sảng khoái nhất!

1 7

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tập 03: Yến Tiệc Giữa Chốn Tu La - Đoạn Chương: Kẻ Trộm Hoa

──Lần trước, cảm ơn em vì lá thư.

Trời vẫn cứ đổ những cơn mưa phùn lạnh buốt, nhưng chị của em vẫn bình an khỏe mạnh.

Vị ấy cũng đã rất hài lòng với món quà của em. Nghe nói lần tới, Người sẽ ban cho em một mẫu vật bươm bướm thật lộng lẫy. Em nhất định phải trân trọng đấy nhé.

Vị ấy tuy là một người vô cùng khó tính, nhưng lại tựa như một vị thần.

Mới dạo trước thôi, lại có một chuyện kỳ lạ xảy ra. Đó là vào một đêm trăng đỏ như máu.

Vị ấy cho gọi tôi đến và hỏi, "Kochou-chan, em nhìn xa được đến đâu."

Tôi đáp, "Tới bất cứ nơi đâu cánh bướm có thể bay tới ạ." Rồi tôi thưa thêm, "Hoàn toàn không thể sánh được với Thiên Nhãn Thông của Vị ấy," nghe vậy, Người tỏ ra vô cùng phấn khởi.

Ngay sau đó, Người bèn lấy ra một bát đựng bánh kẹo làm phần thưởng. Đó là một chiếc bát trà sáng bóng của chùa Honnou-ji.

Người bảo tôi hãy lấy một chiếc bánh rakugan, còn chính Người thì nhón lấy một vật gì đó nhỏ xíu. Nó tựa như một mảnh san hô đỏ. Thật lạ lùng. Vì lúc tôi nhận bánh, thứ đó vốn không hề có ở đấy.

"Này, Kochou-chan. ‘Thấy được’ cũng chính là ‘chạm tới được’ đó. Em thấy được vầng trăng đỏ rực kia, phải không? Con mắt của ta đây, còn nhìn thấy được vô vàn điều khác nữa kìa. Chẳng hạn như cảnh một người áo trắng đang chạm vào làn da ngà ngọc của vầng trăng..."

"Vậy thì... thứ Vị ấy đang cầm trong tay, hẳn là một mảnh vỡ của mặt trăng phải không ạ?"

Nghe tôi hỏi, Vị ấy đập bàn cười phá lên. Quả là một bậc hào kiệt. Người tự mình lái xe, ngày nào cũng uống rất nhiều rượu, mà cả chuyện chơi bời lẫn giết chóc đều vượt xa đám đàn ông. À... chị lại lạc đề mất rồi. Xin lỗi em nhé.

"Nếu đã thấy được, tức là nó tồn tại, ta cho rằng chẳng có lý nào lại không chạm vào được. Ấy thế mà ta đây dù nhìn thấu đủ điều, cuối cùng cũng chỉ có thể kéo về được mỗi mảnh này. Bực thật, bực thật mà."

"Vậy ý Người là... nó là một vật đến từ tương lai ạ?"

"Cũng có thể. Biết đâu chừng, ta đã nẫng tay trên báu vật của Quỷ thành cũng nên."

Người cười tươi như một thiếu nữ, rồi nuốt chửng mảnh vỡ màu đỏ.

Kỳ lạ lắm phải không em? Mỗi ngày ở bên Vị ấy đều là những chuyện như thế này, và chị thấy vui vẻ vô cùng.

──Ngày 9 tháng 4, năm Showa thứ ■■, thư của Katabiragatsuji Kochou