Gokumon Nadeshiko Giá Đáo

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Gió Mùa Ấm Áp

(Đang ra)

Gió Mùa Ấm Áp

夜影恋姬 ; Dạ Ảnh Luyến Cơ

Sống lại một đời, hay là... đừng làm "chó liếm" nữa?

5 95

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

143 1453

Tobenai Chou to Sora no Shachi

(Đang ra)

Tobenai Chou to Sora no Shachi

Teshima Fuminori

Tác giả Teshima Fuminori, người nổi tiếng và được đánh giá cao qua series "Quản Gia Bóng Đêm Marc", sẽ dệt nên một câu chuyện phiêu lưu kỳ ảo "bay lượn" tuyệt vời và sảng khoái nhất!

1 7

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tập 02: Khu Chung Cư Thần Khứ Dưới Vầng Thái Dương Đỏ Thẫm - Đoạn Chương: Cảnh Giới Hỏa Trạch

Sáng ngày mười ba tháng Hai──.

Chùa Kurama-dera uy nghiêm với cổng Niōmon, nép mình vào lòng ngọn linh sơn mờ sương. Dường như trong sự tĩnh lặng của núi non, dư âm của Minamoto no Yoshitsune, người từng tu hành tại đây, vẫn còn phảng phất.

Giữa chốn sơn lâm ấy, một tòa nhà tiền chế cũ kỹ lặng lẽ ẩn mình.

Trạm Giám sát Kurama── cơ sở thuộc quản lý của Shichō, đang bị bao trùm bởi một bầu không khí căng thẳng đến kỳ dị. Vô số Nghi Thức Quan đang vận hành các loại máy móc, hoặc mang vũ trang tiến sâu vào núi.

Nhất đẳng Nghi Thức Quan── Kanmuritaka Fumi đứng lặng trước hiên tòa nhà, nheo mắt nhìn vào chiếc máy tính bảng qua cặp kính gọng bạc.

"...Trong ba mươi người, chỉ tính những trường hợp Shichō nắm được đã có ba người trùng khớp. Thì ra là vậy, không thể nào là ngẫu nhiên... Hẳn là, điểm chung của những người mất tích nằm ở thể chất──"

"──Tổ trưởng!" Một Nghi Thức Quan trẻ tuổi vội vã chạy đến chỗ Kanmuritaka.

"Karasumaru-kun. Tình hình sao rồi?"

"Trên cả mong đợi ạ. Hiện tại, khu vực nội thành vẫn đang được che mắt ổn thỏa bằng Gentōki, nhưng tôi cũng đã chuẩn bị sẵn Shiromuku để phòng hờ. Con quái vật đó, xem ra vẫn chưa được phát hiện trong nội thành."

"Đã rõ", Kanmuritaka gật đầu, đoạn hướng mắt lên trời.

Trên nền trời xanh trong vắt, một ảo ảnh màu đỏ đang chập chờn, lay động. Trông nó tựa như bóng núi rực cháy trong hoàng hôn, lại cũng giống như hình bóng của một tòa nhà.

"...Cái đó, quả nhiên có dính líu tới 'Vùng Giao Thoa' của khu phố ma đó phải không ạ?"

"Phải. Ranh giới với thế giới hiện thực có lẽ đang dao động. Một sự dao động ở quy mô thế này, chính tôi cũng lần đầu tiên chứng kiến. Khi nó đã chao đảo đến mức này, những ảnh hưởng tới cõi âm cũng thật đáng lo ngại..."

"Uầy... Không biết mấy tiền bối có ổn không nữa?"

"...Ít nhất, tôi đã nhận được báo cáo xác nhận họ vẫn an toàn. Chúng tôi cũng đang tìm kiếm phương án giải cứu, nhưng việc xâm nhập vào 'Vùng Giao Thoa' đòi hỏi sự thận trọng tột độ── Chúng ta cứ làm những gì có thể ở đây."

Một sợi Kensaku tựa dây thép gai xé toạc không khí.

Một tia sáng lóe lên── Kanmuritaka vung kiếm chém đứt phắt sợi dây đang nhắm vào Karasumaru-kun.

Vừa che chắn cho người Nghi Thức Quan trẻ đang luống cuống cầm lấy cây cảnh trượng, Kanmuritaka vừa ra chỉ thị qua máy liên lạc.

"Toàn quân chuyển sang trạng thái ẩn mình── Xóa sổ chúng trước khi lọt vào mắt người dân."

Xoay, xoay, xoay──.

Kirihito và Keika cứ thế đi vòng quanh trong núi. Sau khi xuyên qua một vùng tăm tối, họ cuối cùng cũng tới nơi.

"Chà chà, quái đản thật đấy..." Keika buột miệng kinh ngạc.

Vài khu tàn tích nằm vùi trong tuyết. Một quang cảnh khó tin là lại tồn tại gần một nơi thần thánh. Kirihito sải bước giữa những mảng bê tông vỡ nát và sắt thép hoen gỉ, tà áo khoác ngoài bay phần phật.

"Huynh trưởng"── Một tấm bùa giấy bên trái khẽ lật lên, để lộ ra những đầu ngón tay nhỏ xíu.

Kirihito đưa mắt nhìn theo. Trên phần còn lại của một bức tường bê tông, một tấm biển cũ đang treo lủng lẳng.

Hãy trân trọng các loài hoa

Khu đô thị mới Sakakibara

"...Sakakibara?"

"Ối... Tượng Chacmool kìa."

Kirihito đang hơi mở to mắt, liền quay lại trước giọng nói ngớ ngẩn của Keika.

Giữa một đống phế liệu, Keika đang quỳ gối. Trước mắt cô là một cái bệ kỳ quái, được tạo hình phỏng theo một người đang nằm ngửa với một cái đĩa đặt trên bụng.

"Đó là cái gì?"

"A, Kiri-san không biết à. Là tượng đá dùng để dâng vật hiến tế đó. Em từng được tặng một cái mô hình thu nhỏ làm quà lưu niệm... Người ta sẽ đặt đồ cúng lễ lên đây này."

Chỉ vào chiếc đĩa của bức tượng, Keika khoanh tay với vẻ mặt đầy phân vân.

"Sao cái của nợ này lại ở đây được nhỉ...?"

"...Xem ra gần đây ranh giới ở khu vực này đã bất ổn."

Kirihito vuốt nhẹ vết sẹo trên cổ. Những lá bùa dán bên trái khuôn mặt anh sột soạt, và vô số con mắt bên dưới chúng không ngừng lùng sục mọi dấu vết── kể cả những thứ mắt thường vô hình.

"Có lẽ... do một hiện tượng tâm linh nào đó liên tục lặp lại bên trong 'Vùng Giao Thoa' mà con mèo hoang kia đã lạc vào, khiến cho ranh giới bị dao động. Đống tàn tích và phế liệu này hẳn cũng đã từ bên đó tràn ra."

"...Ranh giới, vẫn còn bất ổn sao?"

"Không. Hiện tại ranh giới quanh đây lại được sắp đặt một cách ngăn nắp đến mức phi tự nhiên... Xem ra, kẻ nào đó đã vá lại lỗ hổng từ phía bên kia. Sẽ rất khó để vào từ đây."

"Chậc... Công cốc rồi à. Thằng Kurou chết tiệt, đúng là toàn phán bừa──"

Keika chợt khựng lại. Cô nheo con mắt phải chằng chịt sẹo, liếc nhìn về phía Kirihito.

"...Kiri-san. Chúng đến rồi."

"Tốt lắm... Ta cũng đang ngứa ngáy chân tay đây── Không một ai được xen vào."

Ngay lập tức── bên mắt trái nhắm lại. Kirihito khẽ cười, hướng mắt về đỉnh của khu tàn tích.

Trên nền ảo ảnh kỳ quái, một cái bóng dị dạng đang chao đảo.

【Cộc cộc cộc...】

──Đối diện với hai chiếc mặt nạ, Kirihito bẻ khớp ngón tay trái kêu răng rắc.

"────Tu La Đạo."