Giới tính nam, năng lực biến thân tuyệt sắc mỹ nữ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

86 592

Sau khi biến thân, ta cùng nàng cuồng tưởng khúc

(Đang ra)

Sau khi biến thân, ta cùng nàng cuồng tưởng khúc

Huyết yên thiên chiếu,血烟天照

Người khác biến thân đều là nam biến thành nữ, nữ biến thành nam, còn lão tử vừa tỉnh dậy liền phát hiện chính mình biến thành hai người, vừa là nam nhân lại là nữ nhân, một ý thức khống chế hai cơ th

22 284

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

14 19

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

72 406

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

71 714

Bạn Cùng Lớp Không Biết Chúng Tôi Làm Tình Trong Phòng Của Nhau (LN)

(Đang ra)

Bạn Cùng Lớp Không Biết Chúng Tôi Làm Tình Trong Phòng Của Nhau (LN)

Yamamoto Takeshi

Và Uehara, người chưa bao giờ nói chuyện với Toyama dù họ học cùng lớp, đã bắt đầu quan tâm đến Toyama.

24 190

Full - Chương 05: Đôi bàn tay mềm mại

Chương 05: Đôi bàn tay mềm mại

Đường Lâm mải mê suy nghĩ đến nỗi mắt nhìn đờ đẫn, Minh Hi gọi cậu mấy lần mới giật mình tỉnh lại.

“Cậu nghĩ gì thế? Nhìn đắm đuối ghê.” Minh Hi chớp chớp đôi mắt tím long lanh, nghiêng đầu hỏi.

Đường Lâm hơi đỏ tai: “Không, không có gì đâu, chỉ... chỉ nghĩ linh tinh thôi.”

“Cậu thích Đường Thi à?” Minh Hi hỏi.

“Thích chứ, tất nhiên là thích rồi.” Đường Lâm đáp chắc nịch. Cậu mà không thích “bản thân” thì là gì nữa?

“Vậy lý tưởng của cậu là mẫu người như Đường Thi đúng không?” Minh Hi nháy mắt tinh nghịch.

“Không không không, không phải! Tớ, tớ thật sự không phải kiểu đó đâu.” Đường Lâm suýt nghẹn, vội nói, “Tớ thích mấy cô gái dịu dàng cơ.”

Ánh mắt cậu dừng lại trên Minh Hi, khẽ cười. Chính xác thì, kiểu dịu dàng ngọt ngào như cô mới là mẫu người cậu thích thật sự.

Minh Hi bỗng nghiêm mặt: “Ý cậu là Đường Thi không dịu dàng sao?”

Đường Lâm: “…”

Cái kiểu “cấm được nói xấu idol của tôi” này là sao?

Cậu vội xua tay: “Không không, tớ không có ý đó!”

“Đường Thi rõ ràng là người rất dịu dàng mà. Nếu không, sao cô ấy lại cứ nhắm vào mấy tổ chức buôn người xuyên quốc gia? Có rất nhiều đứa trẻ được cô ấy cứu đều gọi cô ấy là thiên sứ.” Minh Hi nói, ánh mắt ngập tràn tôn kính.

Đường Lâm nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia, khẽ thì thầm: “Cậu cũng là thiên sứ mà.”

Mặt Minh Hi hơi đỏ lên, cô đưa tay che má, cười nhẹ: “Tớ cũng muốn được như Đường Thi lắm, tiếc là năng lực của tớ không phải loại chiến đấu.”

“À đúng rồi, Đường Lâm, năng lực của cậu là gì thế?” Minh Hi nghiêng đầu hỏi.

Nụ cười trên mặt Đường Lâm thoáng cứng lại. Cậu đáp khẽ: “Tớ... tớ là người không có dị năng.”

Ánh mắt Minh Hi lộ rõ vẻ kinh ngạc: “Sao có thể chứ? Cậu là sinh viên Lạc Đại mà?”

“Thật đấy. Tớ là không có dị năng. Chỉ là ăn may nên mới thi đậu thôi.” Đường Lâm đáp.

Minh Hi nhìn cậu vài giây, rồi nhẹ nhàng nói: “Vậy cậu thật sự rất lợi hại đó.”

Trong mắt cô không có lấy một chút khinh thường hay thương hại, chỉ có chân thành và ngưỡng mộ.

Đường Lâm thầm nghĩ: Cô ấy đúng là thiên sứ. Hoàn toàn khác với người khác.

“Cũng chỉ là may mắn thôi. Ở trong trường toàn là dị năng giả, tớ đúng là cảm thấy như nghẹt thở, đi đâu cũng bị xa lánh. Đôi khi tớ thấy... mình sai khi vào Lạc Đại.” Đường Lâm cố tình bày ra bộ dạng chua chát, vừa nói vừa quan sát phản ứng của cô.

Cậu không phải cố tình làm màu để câu đồng cảm, mà đó cũng là sự thật.

“Người Lạc Đại đều kiêu căng vậy sao? Cậu nói thế, hình tượng của họ trong tớ sụp đổ rồi.” Minh Hi nói, rồi bất ngờ nắm lấy tay Đường Lâm, giọng dịu dàng: “Cậu không cần quan tâm họ. Một người không có dị năng mà vẫn đậu vào Lạc Đại, như vậy là đã hơn đứt nhiều người rồi. Dị năng có mạnh đến đâu mà dùng không đúng đường, thì cũng vô dụng. Tớ ghét nhất kiểu người cậy quyền cậy thế, ỷ mình có dị năng mà bắt nạt người khác.”

Minh Hi nói gì, Đường Lâm hoàn toàn không nghe thấy nữa. Trong đầu cậu chỉ còn lại một ý nghĩ—

Cô ấy nắm tay mình. Cô ấy nắm tay mình. Cô ấy nắm tay mình!!!

Bàn tay cô trắng trẻo, thon dài, mềm mại mịn màng. Móng tay bóng như ngọc, ngón tay lạnh mà êm như nhung.

Đường Lâm đột nhiên nắm lại tay cô, xúc động nói:

“Cảm ơn cậu đã động viên! Có cậu bên cạnh, dù khó khăn cỡ nào, tớ cũng sẽ cố gắng ở lại Lạc Đại!”

Mềm quá… Mềm như không xương…

Cậu thật sự muốn cứ mãi nắm lấy tay cô như vậy.

Không tính là cậu chiếm tiện nghi chứ? Không tính đâu. Rõ ràng là cô ấy nắm tay cậu trước, đúng không?

Đúng, chắc chắn là vậy.

“Bánh mille crepe vị hoa hồng của quý khách.”

Một đĩa bánh ngọt được nhân viên phục vụ mang đến trước mặt Minh Hi.

Minh Hi hơi ngạc nhiên: “Chúng tôi đâu có gọi món này.”

Phục vụ liếc về phía một bàn gần đó: “Là khách bàn số 9 tặng cho cô ạ.”

Minh Hi và Đường Lâm đồng loạt nhìn sang bàn số 9.

Một tên đàn ông tóc vàng, mặc áo sơ mi hoa kệch cỡm, đang nhìn Minh Hi bằng ánh mắt đầy dâm tà. Hắn còn nháy mắt ra hiệu, cười hở hàm răng vàng khè khiến người khác buồn nôn.

Đường Lâm tức giận đến mức muốn xông lên đấm cho một trận.

“Chúng ta đi thôi.” Minh Hi đứng dậy dứt khoát, kéo tay Đường Lâm rời khỏi quán. Rõ ràng là cô bị gã kia làm buồn nôn rồi.

Đường Lâm bị cô kéo đi mà lòng mừng như trẩy hội.

“Ở đây đúng là không hợp, hay là chúng ta đi thủy cung nhé?” Cậu đề nghị.

Minh Hi cười tỏa sáng, nụ cười như ánh mặt trời giữa ngày đông: “Được thôi!”

Cả hai tay trong tay cùng nhau bước về phía thủy cung. Cùng lúc đó, tên đàn ông tóc vàng ghê tởm kia lặng lẽ bám theo phía sau. Hắn rõ ràng đang nhắm vào sắc đẹp của Minh Hi, muốn tìm cơ hội ra tay. Với dị năng trong tay, hắn cực kỳ tự tin – dù có làm gì cũng khó bị bắt quả tang.

Nếu Đường Lâm đang trong trạng thái biến thân, cậu đã phát hiện ra từ sớm. Nhưng giờ không phải, các giác quan cũng yếu đi đáng kể, đến khi tên kia bám theo hơn mười phút cậu vẫn chưa nhận ra.

Gã tóc vàng càng đi càng thấy chỗ vắng người, định ra tay thì—

Cảnh vật xung quanh bỗng biến đổi.

Từ thủy cung, hắn bị chuyển đến một công trường bỏ hoang.

Gì thế này?

Gã vừa quay lại thì thấy hai người đàn ông mặc đồ đen đứng sau lưng.

Chưa kịp nói gì, một cú đấm to như chày giã giò giáng thẳng vào mặt. Hắn hét lên, bụng lại ăn thêm một cú nữa, đau đến rú rít lăn lộn trên đất như heo bị chọc tiết.

“Cứu mạng! Cứu mạng với!”

“Mày dám mơ tưởng đến đại tiểu thư của bọn tao? Muốn chết hả!”

“Đọc ký ức hắn xem trước giờ làm gì rồi?”

“Thằng khốn này làm không ít chuyện ác độc. Ngay cả em gái ruột nó cũng không tha.”

“Vậy thì... thiến trước đã.”

“Đừng! Đừng mà! Cứu mạng!!”

“Cậu xem con cá kia kìa, nhìn kỳ quái quá.”

“Con rùa trắng này trông giống dị thú không?”

Minh Hi và Đường Lâm đứng trước bể cá khổng lồ, chăm chú quan sát sinh vật biển bên trong.

Minh Hi đeo khẩu trang, nhưng khí chất và vóc dáng của cô vẫn thu hút ánh mắt của không ít người.

Sau khi tham quan thủy cung, họ lại đi xem phim. Trong suốt quãng thời gian ấy, mấy vệ sĩ áo đen âm thầm xử lý không ít kẻ có ý đồ xấu với Minh Hi.

Trong lúc Minh Hi và Đường Lâm đang vui vẻ bên nhau, thì cái tên Đường Thi lại một lần nữa làm nổ tung mạng xã hội.

Tin tức “Đường Thi chém chết dị thú” chiếm trọn tiêu đề các trang báo, hàng loạt diễn đàn đăng bài về cô. Đoạn video chỉ vài chục giây sau khi được đăng tải đã khiến hệ thống mấy diễn đàn lớn sập ngay tức khắc.

Trong clip, cô gái lạnh lùng mặc áo khoác đen, tay cầm trường đao, tóc đen tung bay, làn da trắng như tuyết phản chiếu ánh mặt trời, từng đòn từng chiêu chém dị thú đều chuẩn xác và uy lực.

Cảnh máu me rợn người ấy, qua tay cô lại trở thành nghệ thuật bạo lực.

Bình luận trên mạng nổ tung:

Mộc A Nguyệt: Vợ tôi ngầu quá!!

LEMOM: Ngầu xỉu!! Nữ thần Đường Thi quá đỉnh!!

Lưu Tinh Bánh Dứa: Đường Thi đẹp chết tôi mất!! ❤️❤️

Bố tốt 78: Nhát chém đó của Đường Thi trúng ngay tim tôi. Tôi chết rồi.