Fushi no majo wa man no inochi o gisei ni shite mo arikitarina negai o kanaetai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khoái lạc bạo dâm không thể đảo ngược

(Đang ra)

Khoái lạc bạo dâm không thể đảo ngược

野水はた

Cuộc hội ngộ định mệnhTừ ngày kẻ bắt nạt và nạn nhân tái hợp, cuộc sống thường ngày của họ bắt đầu chìm vào hỗn loạn.Đâm, siết cổ, đốt, dìm nước.

26 75

Sói và Gia vị: Spring Log

(Đang ra)

Sói và Gia vị: Spring Log

Hasekura Isuna

Lawrence và Holo đã xây dựng một cuộc sống lý tưởng bên nhau sau khi mở nhà tắm Sói và Gia vị, nhưng cuộc hôn nhân hạnh phúc của họ bỗng dưng bị xáo trộn bởi một vị khách bất ngờ. Trong mùa thấp điểm

22 220

Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

(Đang ra)

Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

Sazane Kei

Cuộc chiến tranh trường kỳ giữa Đế Quốc, Cường quốc khoa học và Nebulis, Thiên đường của phù thủy đã diễn ra từ rất lâu - cho đến khi chàng chiến binh trẻ tuổi nhất, kẻ được trao cho danh hiệu của một

103 10369

Vol 1 - Chương 02 : Phía bên ngoài

Hầm ngục này có vẻ rất rộng lớn và được chia thành nhiều tầng khác nhau.

Cô ấy chỉ biết rằng, mình đang ở tầng giữa, và chỉ mơ hồ đoán được vị trí của mình thông qua hai cái cầu thang.

Một cái dẫn lên phía trên và cái còn lại thì đi xuống phía dưới, và Yurai không biết cái nào là cầu thang dẫn cô ra ngoài.

Cảm giác như mình đã phải trải qua khoảng hai tiếng đồng hồ mới tới được nơi này vậy.

Trong khoảng thời gian đó, cô đã vô tình đi ngang qua khá là nhiều quái vật trong hầm ngục. Nào là một con Orc cầm dùi cui, một con yêu tinh cầm kiếm, một con kobold nhìn trông giống như là một phù thủy, một con mèo/báo đen to bằng cả con người... Yurai suy đoán rằng có lẽ chính con Orc là thủ phạm đã giết cô gái tên Eleanor.

Trans: tôi không biết đó là con gì, nên mới để mèo/báo :)) 

Ngoài ra, có vẻ như quái vật khong xem cô là kẻ thù, nên Yurai gần như chưa lần nào bị quái vật tấn công. Eleanor cũng bị lũ quái vật phớt lờ, có lẽ là vì cô ấy đã như một xác chết rồi. Cô tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu cô ấy tấn công chúng, nhưng Yurai hiện không hề có ý định mạo hiểm làm vậy. 

"Hmm...? Rõ ràng có một vòng tròn ma thuật kỳ lạ ở phía trước cầu thang. Mình đã không nhận ra nó cho tới bây giờ... hay đúng hơn, Mình không hề nhận ra nó...? Rốt cuộc nó là cái gì vậy nhỉ...?"

Trong không gian tăm tối ở phía trước cầu thang, bỗng nhiên xuất hiện một vòng tròn ma thuật kỳ lạ. Yurai cảm thấy có một chút nghi ngờ.

"...Mình không chắc là nó có nguy hiểm không?. Nhưng có lẽ mình có thể thử nghiệm với Eleanor trước xem sao..."

Cô điều khiển Eleanor và bảo cô ấy thử đứng trên vòng tròn ma thuật. ít nhất thì nó không có vẻ gì là kích hoạt một cái bẫy nguy hiểm nào đó có thể gay ra cho bất cứ ai, và cũng không có gì xảy ra với cơ thể của Eleanor.

“… Bạn sẽ không ngu gì đặt một cái bẫy lộ liễu như vậy ở giữa cầu thang đâu nhỉ? Bằng cách nào đó, nhìn nó trông giống như một trận pháp dịch chuyển vậy… Có lẽ, nó sẽ dẫn lên trên mặt đất hay gì đó…”

Yurai không biết tại sao mình lại cảm thấy như vậy. Đó chỉ là trực giác, hay cô ấy có xu hướng nảy sinh cảm hứng khi mà nhìn thấy vòng tròn ma thuật xuất hiện trước mặt mình?

Cô thận trọng từng bước một đi vào vòng tròn ma thuật.

"Cô có muốn dịch chuyển lên phía mặt đất không?"

"Ồ, nó biết nói kìa, dù sao thì thứ đó cũng là pháp trận dịch chuyển mà. Hay đúng hơn là nó đang nói tiếng Nhật sao? Không, Có lẽ nó sợ cô không hiểu ngôn ngữ nên nó mới cố ý truyền đạt ý nghĩa cho cô hiểu, phải không nhỉ? Dù sao thì đó có lẽ cũng chỉ là do cô tưởng tượng mà thôi."

Trong trường hợp đó, Yurai quyết định chọn đi lên mặt đất.

Khi cô nói muốn lên trên mặt đất, vòng tròn ma thuật phản hồi và bắt đầu phát sáng mờ nhạt bao bọc lấy cơ thể cô. Khoảnh khắc tiếp theo, xung quăng của Yurai thay đổi, và vị trí của cô giờ đây ở một khoảng cách khá xa chỗ Eleanor.

Bên trong nơi này vẫn giống y hệt như một hầm ngục, nhưng không có cầu thang dẫn lên phía trên. Thay vào đó, nơi từng có cầu thang giờ đây lại là một cánh cửa sắt làm bằng kim loại.

"Có phải đằng sau cánh cửa nó dẫn ra bên ngoài không? mình thấy có ánh sáng lọt qua thì phải."

Yurai ra lệnh cho Eleanor thử mở cánh cửa.

Ánh sáng hoàng hôn đột ngột chiếu sáng bên trong hầm ngục tăm tối.

"Ôi, chói mắt quá..."

Vốn dĩ bên trong hầm ngục luôn sáng sủa nhờ một luồng ánh sáng bí ẩn nào đó. Nhưng bên trong hàm ngục vẫn tối hơn bên ngoài nên ánh sáng mặt trời vẫn quá chói mắt đối với yurai.

"...Mình mừng là ánh sáng mặt trời không có debuff hay gì cả. Dù sao thì mình cũng là phù thủy bóng tối... nên mình nghĩ sẽ khá yếu đối với ma thuật hệ ánh sáng... Mình có lẽ sẽ phải cẩn thận hơn."

Yurai đi ra ngoài cùng với Eleanor.

"Ôi, lạnh quá. Có phải giờ là mùa đông không? Hay đây là một đất nước khá gần phía bắc?"

Trời không hề có tuyết, Nhưng mình có thể cảm thấy nhiệt độ hiện tại đâu đó khoảng Mười độ. Ngay cả ánh sáng mặt trời chói lòa, cũng là nguồn nhiệt duy nhất giờ đây không hề đáng tin cậy.

"Vậy... đây có phải là một khu rừng không? Nhìn có vẻ khá là đáng sợ..."

Lối vào ngục tối được xây sâu vào bên trong một bức tường đá. Khu vực xung quanh có rừng rậm bao quang và được che phủ bởi sương mù dày đặc

“…Đây chắc hẳn là một loại hầm ngục khá vô dụng. Eleanor, tôi khá ngạc nhiên khi cô có thể đến được một nơi như thế này đấy… Bộ có kho báu nào đó trong đây ư?”

 Nghĩ đến việc mình không bị quái vật tấn công. Yurai quyết định cô sẽ thử khám phá lại hầm ngục sau.

"Trước tiên, Mình nên đến khu nào đó có con người thử xem sao. Có vẻ như ở đây có một con đường thì phải... Thế mình có nên đi tiếp hay không?"

Có lẽ nên di theo con đường lộ trình có sẵn sẽ tốt hơn đường mòn danh cho lũ động vật.

Khi đi, tôi bắt gặp những sinh vật kỳ quái ở mọi nơi, nó khiến cho bầu không khí càng thêm kỳ lạ. Tuy nhiên, Có vẻ như chúng cũng nghĩ tôi là một loại sinh vật kỳ lạ nào đó giống chúng, và không hề có ý định tấn công tôi.

"Nếu tất cả sinh vật đều như thế, vậy thì mình Có thể tự do đi lại bất cứ nơi nào mình muốn. Nhưng mình luôn cảm thấy những sinh vật quanh đây có lẽ không tấn công mình là vì chúng đều có cùng một thuộc tính bóng tối... có lẽ mình sẽ xác nhận sau vậy."

Bọn tôi đi bộ băng qua khu rừng xuyên suốt hai giờ đồng hồ. Bầu trời lúc này đã bắt đầu tối đen như mực và càng tăng thêm sự rùng rợn trong khu rừng. Nếu là con người, họ khó có thể nhìn thấy trong đêm, nhưng đối với mắt của Yurai cô có thể nhìn rõ xung quanh như ban ngày. Có vẻ như cơ thể tôi rất dễ thích nghi với bóng tối.

Ngoài ra, điều khá kỳ lạ đối với Yurai chính là, cô ấy không hề cảm thấy mệt mỏi. Mặc dù đã đi được chặng đường khá dài. Hơn nữa, cô không cảm thấy đói bụng hay là khát nước. Yurai nhận ra rằng cơ thể của mình có một chút khác biệt đối với con người.

"Ồ, ra khỏi khu rừng rồi."

Cuối cùng cô cũng ra khỏi khu rừng và tới được khoảng đất trống trong rừng.

Phía sau khu rừng là một đồng cỏ rộng lớn, và cô có thể nhìn thấy một thị trấn nhỏ ở phía xa.

"Ồ, đó là một thị trấn của con người sao. Một thành phố kiên cố? Có những bức tường bao quanh, thật tuyệt vời."

Bản tính trẻ con của Yurai được kích động và cô trở nên có phần hơi phấn khích. Tuy nhiên, vì cô ấy là một con quái vật nên cô ấy nghĩ rằng sẽ không tốt nếu để lộ thân phận trước công chúng.

"...Mình đoán từ đây nên để Eleanor tự đi thì hơn. mình cũng khá tò mò về phạm vi điều khiển của ma thuật này."

Trước khi thả Eleanor ra, Yurai liếc nhìn thanh kiếm cô đang đeo bên hông mình.

"...Tôi đã đưa cô tới nơi ở của con người rồi, nên cô cũng phải tặng cho tôi thứ gì đó đi nhỉ, phải không?"

Yurai nhận lấy thanh kiếm từ Eleanor. Khi cô rút nó ra khỏi vỏ, một lưỡi kiếm màu đỏ xuất hiện.

"...Đây chắc hẳn là một thanh kiếm ma thuật. Thuộc tính của nó có lẽ là lửa. Và nhìn trong khá tốt đấy chứ. Eleanor, Cô chắc phải là một người rất giàu có, phải không? Ờ thì tôi cũng không chắc lắm. Vậy thì gặp lại sau nhé."

Yurai đỡ Eleanor đi. Có phải khoảng một km là tới thị trấn không? Khi chúng tôi đi được nửa đường, những người đàn ông trông giống như quân lính vội vã đi ra từ bên trong những bức tường bao quanh thị trấn.

"Có lẽ những người lính canh gác đã tìm thấy cô ấy? Nhưng tại sao lại có một nhóm người lớn nhu thế lại xuất hiện chỉ vì một mạo hiểm giả bình thường khi cô trở về kia chứ...?"

Bối rối, Yurai giải thoát Eleanor khỏi trạng thái điều khiển rối. Cô quyệt định để cho họ tự mình tự giải quyết.

Khi Eleanor nghiêng người ngã xuống, những người lính vội vàng chạy đến bên cô.

Một ai đó đỡ lấy Eleanor và hét lên một tiếng thét chói tai. Có lẽ là vì đêm đó rất yên tĩnh, hoặc có lẽ là vì thính giác của Yulei đã được cải thiện kể từ khi trở thành quái vật, nên cô có thể nghe thấy loáng thoáng.

"...Hửm? Họ gọi cổ là Công chúa hay gì đó, đúng không? Thật kỳ lạ khi tôi có thể hiểu được ngôn ngữ của họ mặc dù nó không phải tiếng Nhật... nhưng vì tiện nên cô sẽ bỏ qua. Rốt cuộc thì Eleanor có phải là một thành viên cấp cao nào đó không?"

Khuôn mặt của cô ấy chắc chắn là rất đẹp. Thanh kiếm trông cũng khá sang trọng. Tuy nhiên, ngoại hình của cô ấy khá bình thường và không có gì đặc biệt.

"Có lẽ cô ấy là một mạo hiểm giả đang cố che dấu danh tính chẳng? Lẽ nào cô ấy bỏ trốn chỉ vì cuộc sống của một quý tộc quá ngột ngạt. Nếu đúng là như vậy thì thật đáng tiếc, Cô ấy cuối cùng đã được tự do, đổi lại giờ đây cô ấy phải chết.

Yurai rất tò mò về danh tính của Eleanor, nhưng không đủ khả năng để có thể nghe chi tiết.

Khi cô định vừa rời đi thì bị họ phát hiện...

"Hả? họ nhìn thấy mình rồi sao?"

Đột nhiên, một quả cầu lửa bay về phía Yurai.

"À mà, sao họ đột nhiên lại tấn công mình thế? Tôi đã mất công đưa cô ấy đến đây cho máy người vậy mà!"

Yurai nhanh chân trốn vào rừng.

"Mình hi vọng có thể trốn thoát được...."