Fushi no majo wa man no inochi o gisei ni shite mo arikitarina negai o kanaetai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

330 1305

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

45 412

Sau Khi Nhìn Rõ Hiện Thực, Họ Bắt Đầu Truy Phụ Hỏa Táng Trường

(Đang ra)

Sau Khi Nhìn Rõ Hiện Thực, Họ Bắt Đầu Truy Phụ Hỏa Táng Trường

Ngửi Hương Nhận Cáo - 闻香识狐

…Thế mà ai ngờ được - từng người, từng người một, lại bắt đầu hối hận rồi quay về tìm hắn?

7 15

Vol 1 - Chương 08 : Câu hỏi và Đáp

Cửa hàng thuốc hồi phục cuối cùng cũng được tìm thấy một cách nhanh chóng.

Yurai nhờ nữ hiệp sĩ chống tay đỡ cô khi cô uống thuốc hồi phục rồi nối lại cánh tay. May mắn là, thuốc dành cho con người vẫn có tác dụng với quái vật.

“Cảm ơn đã giúp.”

"...'

Nữ hiệp sĩ im lặng. Có lẽ đó là cách phản kháng của người ta.

“Này, tên Cô là gì?”

"...'

“………Vậy ít nhất hãy cho tôi xem mặt đi. “

Cô thao túng nữ hiệp sĩ cởi bỏ chiếc mũ ra khỏi người.

Bên trong sau lớp mặt nạ là một cô gái tóc ngắn màu đỏ tuyệt đẹp, xét về tuổi tác đâu đó khoảng mười bảy, hoặc mười tám tuổi. Miệng cô ta đỏ lên vì nôn ra máu sau trận chiến, nhưng khuôn mặt vẫn lạnh lùng, có chút trang nghiêm, da có chút nhợt nhạt.

Đôi mắt đỏ của cô ta nhìn Yurai đầy căm ghét.

“Đừng nhìn tôi dữ thế chứ. Ừ, tôi có vô tình giết vài người trong thị trấn này, nhưng tôi đâu có giết đồng đội của cô, đúng không? Tôi đâu có đi giết người vô cớ.”

“……… Dù vậy, ngươi vẫn sẽ phải trả giá tội lỗi của mình”

“Có lẽ vậy.”

'Nếu mình giết người chỉ vì lái xe sai sót thì người ta sẽ tha cho vì đó chỉ vì là một tai nạn, đúng chứ? …Ừ, thì chắc mình sẽ không nói thế đâu. Ối, mình đã làm rối tung mọi thứ lên mất rồi. Nhưng mình nghĩ lỗi vẫn là do lũ khốn đó. Mình cốc cần quan tâm đến tội lỗi gì cả.'

Trong lúc lục lọi ở cửa hàng, Yurai hỏi thiếu nữ hiệp sĩ tóc đỏ.

“Để tôi hỏi lại nhé~ cô muốn tôi làm gì? Bây giờ giết tôi cũng chẳng thay đổi giải quyết được gì đâu, đúng không? Có thể đó là vì trả thù, nhưng không phải sám hối.“

“………Ta cũng không biết phải làm gì là đúng cả. Nhưng cái chết của ngươi là một dạng sám hối.”

“À, vâng, vậy hả. Tôi vẫn chưa có ý định chết, nên nếu cô nghĩ ra cách khác thì nói cho tôi biết nhé~”

“Không có cách nào cả……!”

“To gan thế nhỉ? Nếu cô giết mười nghìn người thì cứu một trăm nghìn người để bù lại. Hay tốt hơn nữa, hiến cả cuộc đời để cứu người. Cô không thể nói mấy câu kiểu đó sao?”

“Có thể… nhưng sự tồn tại của ngươi là mối đe dọa đối với thế giới này.”

“Wow, nghe như mấy kẻ sinh ra để bắt nạt vậy. Ai mà yếu lòng nghe thấy câu đó thì sẽ thu mình cả đời mất. Ghê quá đi àh~”

“………Thánh Nữ nói cô ấy nhận được lời sấm truyền rằng Quỷ Vương đã thức tỉnh. Thế giới đang gặp nguy. Ta phải giết chết ngươi ngay tại đây.”

'Sấm truyền… là kiểu năng lực nghe tiếng nói của “Chúa” hay sao nhỉ?'

“Giờ hãy đổi chủ đề nào? Không phải vì chuyện tôi đã làm—mà là cô tới đây để giết tôi vì một lời sấm truyền?”

“………Đó cũng là một phần lý do. Nhưng giờ đã có thêm lý do để giết ngươi rồi."

“………Tôi không đồng ý với cách cô nói lắm, nhưng… về cơ bản theo cách cô nói tôi giờ là người mà cả thế giới đang săn đuổi. Chỉ vì một lời sấm truyền? Tôi bị xem là một con Quái vật nguy hiểm…Nếu vậy thì tôi buộc phải phản kháng?"

'Nhưng khoan—điều đó có nghĩa lời sấm truyền mới là nguyên do khiến cả thế giới trở nên kích động chứ? Nếu mình không bị truy sát thì có lẽ đã sống một cách yên bình rồi. Một khi bị săn đuổi, mình buộc phải phản kháng, giờ đây mọi chuyện lại tệ hơn…'

Yurai cúi đầu, nhét thuốc hồi phục và thuốc giải độc vào trong túi. Là một túi đeo vai cô nhặt được đâu đó trên đường.

“Nếu ngươi chết ở đây thì vấn đề trước đấy sẽ được giải quyết.”

“Tiếc quá. Nhưng tôi không có ý định chết. Cô cứng đầu thật đấy… Có lẽ tôi nên chỉnh sửa tâm trí cô một chút bằng Điều Khiển Tâm Trí(Mental Manipulation).”

“D=Điều Khiển Tâm Trí…?”

Ừm~ Điều Khiển Tâm Trí. Cho phép tôi có thể làm rối tung cái đầu cứ réo lên 'Chết đi! Chết đi!' của cô và biến cô thành đầy tớ trung thành, tôn sùng tôi.”

“D-Dừng lại! Ta không muốn trở thành đầy tớ của ngươi!”

“Phá ý chí của kẻ kháng cự như vậy có khi lại cũng vui, kukuku.”

Yurai cười khẽ, đen tối.

“………Ta thà chết còn hơn làm đầy tớ của ngươi.”

“………Ừ, hiểu rồi. Nếu cô muốn chết đến vậy, thì tôi sẽ ăn linh hồn của cô~.”

“Ăn… linh hồn ta?”

“Ừ thì, tôi cũng làm được đấy nhé~. Nếu thế thì ngay cả sau khi chết, cô sẽ mãi thuộc về tôi~.”

“D-Dừng lại…! Đừng có xúc phạm linh hồn sau khi chết…!”

“Cô suốt ngày cứ kêu 'Dừng lại, dừng lại'. sao Ít ích kỷ thế không biết. “

Lục hết đồ trong tiệm xong, Yurai nhanh chóng rời đi, nghĩ rằng ở đây mình chẳng cần gì nữa

“Tôi muốn biết thêm về đất nước này. Cô sẽ nói cho tôi biết đúng chứ?“

“Ta không có gì để nói với loại quái vật như ngươi cả.”

“À, vâng vâng, thế thì tôi đi hỏi người khác vậy.“

Khi cô quay lại chỗ đã đánh nhau với bọn Hiệp sĩ, một trong số họ, chẳng hiểu sao, đang vung kiếm chém vào xung quanh những người khác.

'…Cái quái gì thế? Chuyện gì đang xảy ra vậy?'

“Aaaaaaahhhhhh! Đừng lại gần đây!“

Người Hiệp sĩ đó rõ ràng đã mất trí. Mấy Hiệp sĩ xung quanh lúng túng né tránh thanh kiếm, loạng choạng… Trong cơn hỗn loạn, lăn lọc dưới đất. Vẫn còn dính thứ chất lỏng màu đỏ gì đó bên trong và một bộ giáp không đầu nằm bên cạnh. 

“Vin! Làm ơn hãy bình tĩnh lại đi! — Nữ Hiệp tóc đỏ hét. Nhưng Vin có vẻ không nghe gì, tiếp tục la hét lảm nhảm.

'…Có vẻ đầu óc bọn họ bị hủy hoại bởi Tha Hóa Tâm Trí(Mental Corruption) rồi. Nó mạnh hơn mình nghĩ?'

“Này, Quái vật! Là do ngươi đúng không? hãy làm gì đó đi!—.”

“………Tôi có thể làm cho họ dừng lại. Như cái lúc tôi đã làm tương tự với cô. “

“Vậy thì làm đi! Nhanh lên! “

“……… Nếu mấy người chịu nói 'Làm ơn, giúp tôi với', tôi sẽ cân nhắc~.“

“G-Gì cơ… “

Nhìn từ góc độ của Yurai, cô chỉ phản kháng vì bị tấn công. Cô không cảm thấy tội lỗi với một Hiệp sĩ đang mất trí cho lắm.

Dù vậy, nếu đã muốn nhờ giúp thì ít nhất phải nói cho tử tế.

“Các người…”

“Sẽ làm gì đây~? Nín vì lòng tự trọng thay vì xin giúp đỡ~. Giữ sĩ diện rồi bỏ mặc đồng đội chết?”

Nữ hiệp sĩ tóc đỏ nhìn Yurai như nhìn một kẻ thù không đội trời chung.

'Nếu họ bỏ thành kiến “cô là một con Quái vật”, chắc họ sẽ nghĩ mình nói những lời vô nghĩa mất.'

Trong khi nữ hiệp sĩ tóc đỏ đang do dự. Cái người đang mất trí vẫn không ngừng lao vào những người khác Mấy Hiệp sĩ kia không có khiên, và có vẻ kiếm của họ mạnh hơn giáp. Một vài người bị chém rướm cả máu.

“………L-Làm ơn. Giúp tôi với… “

“Ô la~, nhanh hơn tôi tưởng. Được rồi~.“

Dùng Điều khiển rối(Marionette), cô khóa chuyển động đối phương, cái người đang mất trí. Dù có cố vùng vãy như thế nào thì cũng không thể thoát khỏi sợi dây trói ma thuật, sức mạnh của Yurai vượt trội một cách áp đảo.

“Aaaaaaaaah! Thả tôi raaaaaaaa!”

“Nào~ đừng có mở miệng. Im ngay. “

Cô thao túng không chỉ cơ thể mà còn cả miệng, khiến tên đó im lặng luôn.

Tình hình mọi chuyện bắt đầu lắng xuống, còn những hiệp sĩ khác nhìn yurai một cách run rẩy. Lùi lại phía sau vì sợ hãi.

“Làm ơn dừng lại đi… “

“Tôi không chịu nổi nữa… “

“Tôi muốn về nhà… “

'… ý chí của lũ này hoàn toàn bị bẻ gãy rồi. Có lẽ chúng không thể làm Hiệp sĩ được nữa. Cơ mà dù sao đây cũng không phải chuyện của mình.'

Ít nhất là họ không có ý định tấn công cô nữa, Yurai thở dài nhẹ nhõm yên tâm phần nào đó.