Fushi no majo wa man no inochi o gisei ni shite mo arikitarina negai o kanaetai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyện tôi nuông chiều nàng gyaru đáng yêu nhất lớp bằng những món ăn của mình

(Đang ra)

Chuyện tôi nuông chiều nàng gyaru đáng yêu nhất lớp bằng những món ăn của mình

Shirano Tomo

Và thế là, bữa tối chan chứa những hạnh phúc của 2 người lại bắt đầu thêm một ngày nữa…

4 7

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

101 1390

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

66 661

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

281 6570

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

142 427

Vol 1 - Chương 06 : Tôi thực sự xin lỗi

Yurai thận trọng mở cửa bước ra với sự cảnh giác cao độ. Nghĩ đến việc bị tấn công bất ngờ, khiến cô ấy triệu hồi những thanh kiếm bóng tối bao lấy xung quanh mình

Ma thuật này cho phép triệu hồi những thanh kiếm bóng tối bao bọc xung quanh cô, tuy số lượng không giới hạn, nhưng hiện tại cô ấy chỉ có thể triệu hồi và điều khiển tối đa hai mươi thanh kiếm. bay giờ cô đang dùng một nửa trong số đó để bảo vệ bản thân.

Cách nhau khoảng mười mét, năm hiệp sĩ mặc giáp bạc đang đứng đó. Khuôn mặt họ bị che khuất bởi mũ giáp, nhưng có một người nhìn trông khá mảnh khảnh, và nhỏ nhắn. Nghe giọng thì rất giống người chỉ huy, và có vẻ đó là một người phụ nữ.

"Nó đang tới!"

"Hãy cẩn thận. Thứ đó... Rất nguy hiểm."

"Ừ... Ta thấy rồi, ta cũng hiểu khi tận mắt chứng kiến."

"Ít nhất thứ đó ở cấp bậc hai. Thậm chí có thể đạt đến bậc một.”

(Họ có vẻ đang rất cảnh giác... Bậc hai với bậc một là sao? Trước mắt. Mình sẽ bắt đầu với bầu không khí thân thiện cái đã.)

 "Ừm, rất vui được gặp mọi người, có vẻ mọi người đang rất cảnh giác nhỉ, cơ mà tôi thực sự không có ác ý đâu. Nên xin các bạn hãy bình tĩnh."

"...Một con quái vật biết nói sao?"

"Thứ đó có vẻ rất thông minh."

"Tuy nhiên, đừng để bị nó lừa. Quái vật có trí tuệ thường hay lừa gạt con người. Đừng chỉ tin vào lời nó nói."

"Vâng!"

Các Hiệp sĩ thì thầm với nhau, nhưng yurai thì lại nghe rất rõ ràng.

(Chà, có vẻ thính giác của mình đã được cải thiện đáng kể, thật là tiện lợi và tuyệt vời.)

"Ừm, tôi thật sự không có ác ý. Xin đừng lo lắng."

"...Ngươi là cái thứ gì?"

Người có vẻ trông rất chỉ huy hỏi với tông giọng nghiêm túc.

(Mình có nên bỏ qua câu hỏi của họ không? Chắc họ sẽ nghĩ mình là một quý tộc nào đó và chỉ cần nói ra cái tên thôi…)

"Tên tôi là yurai, là một Dark Lich."

 Trans: Ngây thơ, tự khai :)) 

 "D-Dark Lich...!? Tôi có nghe người ta nói rằng Lich sẽ tiến hóa một khi tàn sát hơn 10.000 người, Dark Lich trong truyền thuyết đó ư!? Tôi chỉ từng nghe nói đến nó qua lời kể thôi!?"

(Hừ, bộ Dark Lich đáng sợ đến vậy sao? tàn sát hơn 10.0000 người......? Nếu đúng những gì anh ta nói, thì quả thật rất bất thường...)

"Ah, không, không. Tôi chỉ nói đùa thôi, tôi chỉ là một Little Lich thôi. Xin đừng lo lắng."

Người chỉ huy trao đổi ánh mắt với Hiệp sĩ mảnh khảnh.

".....Cô ta đang nói dối đấy. ả ta chắc chắn là một Dark Lich. Với lượng ma lực lớn như vậy, không thể nào là một Little Lich được."

"...Ta cũng đoán vậy."

(Họ có thể cảm nhận được năng lượng ma lực sao? Ngay cả mình còn không cảm nhận được. Liệu đây có phải là một loại khả năng nào đó như thẩm định không?)

"Ừm... Dù tôi có là Dark Lich thật đi chăng nữa, tôi thật sự không có ác ý, xin hãy bình tĩnh và làm ơn có thể bỏ vũ khí xuống được không?"

 "....Vậy trước tiên ngươi hãy xua tan những thanh kiếm đang lơ lửng xung quanh ngươi đi."

"Được rồi, nếu các người hạ vũ khí xuống trước thì tôi cũng sẽ hủy bỏ ma thuật."

"Trong trường hợp đó, bọn ta có quyền, không thể lơ là cảnh giác."

"À vâng, tôi hiểu rồi. Thật không may."

"...Ta biết đây có vẻ là một câu hỏi hiển nhiên, nhưng ta muốn xác nhận lại. "có phải ngươi là người đã xóa sổ toàn bộ người dân trong thị trấn này không?"

(Mình có nên thành thật trả lời không nhỉ? Nói “không” thì họ cũng chả tin đâu, việc đó không giúp ít được gì cả...)

"Nếu đúng là tôi làm thì các người sẽ làm gì?"

"Ngươi sẽ phải trả giá cho tội ác những gì ngươi đã làm... bằng chính mạng sống của mình."

"......Phải rồi haa. Đó là điều tự nhiên đối với con người."

(Nếu mình còn là con người, mình chắc chắn cũng sẽ làm như vậy.)

Yurai thở dài. Từ giờ trở đi, có lẽ cô ấy sẽ bị coi là một con quái vật đã hủy diệt cả một thị trấn. Điều đó thật sự rất khó chịu.

Coi bộ trận chiến là điều không thể tránh khỏi, cô cảm nhận rất rõ điều đó, vị hiệp sĩ nhỏ nhắn hỏi yurai.

"Tại sao ngươi lại giết những người dân trông thị trấn này?"

"......Đó chỉ là một tai nạn. vốn dĩ tôi chỉ có ý định giết có năm người thôi, nhưng vì không thể kiểm soát được sức mạnh của mình, cuối cùng là tôi vô tình tàn sát những người dân trông thị trấn."

"Một tai nạn...? Ngươi đã cướp đi hơn mười ngàn sinh mệnh, vậy mà nói đó chỉ là một tai nạn sao...?!"

"......Không phải là tôi muốn giết họ. Sức mạnh của tôi mất kiểm soát vì nhiều lý do. Hơn nữa, các người là người tấn công tôi trước mà."

"Ta có thể hiểu được việc giết một kẻ mà ngươi mang một mối thù hận sâu sắc. Còn chuyện ta có thể tha thứ hay không… nó lại là một vấn đề hoàn toàn khác. Thế nhưng ngươi không chỉ dừng lại ở đó, mà còn tước đi sinh mạng của hơn mười nghìn người nữa. Và sau tất cả… làm sao ngươi vẫn có thể bình thản như thể chẳng có gì xảy ra?

(...Có lẽ là do ảnh hưởng của việc bị tha hóa? Hoặc có lẽ tính cách của cô ấy đã hoàn toàn bị hủy hoại bởi những cực hình khủng khiếp mà cô ấy phải trải qua. Dù sao đi nữa, mình cũng chưa từng mong muốn mọi thứ sẽ trở nên như thế này. Dẫu là mình có nói ra thì họ cũng sẽ không tin.. Không phải mình không thể thấu hiểu cảm xúc của họ — chỉ là, mọi thứ đã đi quá xa rồi....)

"......Tôi thực sự không thể kiểm soát được. Tôi cảm thấy rất có lỗi. Tôi thật sự xin lỗi."

Yurai cúi đầu xin lỗi. Nhưng điều này chỉ phản tác dụng.

"Ngươi nghĩ chuyện này chỉ một lời xin lỗi là được sao!? Ngươi rốt cuộc nghĩ sinh mạng con người là gì chứ!? Lẽ ra phải có rất nhiều người nỡ nụ cười trên thị trấn này!

"......Dù cô có nói vậy đi chăng nữa tôi cũng đâu thể giúp gì được. Bay giờ tôi có chết thì mọi chuyện cũng đâu có được giải quyết gì đâu? Dù sao mọi người dân trông thị trấn cũng đâu có sống lại được đâu!?"

"Đ-Đừng có mà đùa với taaaaaaaaaaaaa!"

Cô gái Hiệp sĩ lao về phía trước. Nhanh như chớp. tốc độ phi thường mà ngay cả một người bình thường không thể nào theo kịp.