Elf nuôi dạy trẻ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

26 189

The Merchant’s Daughter Overpowers All with the Power of Money

(Đang ra)

The Merchant’s Daughter Overpowers All with the Power of Money

Nishizaki Alice

Mục tiêu của Sara là kiếm đủ tiền để đạt được sự tự lập. Nhưng liệu cô ấy có thực sự thành công trong việc tạo dựng sự nghiệp và sống tự lập? (Và biết đâu, trên hành trình đó, cô ấy sẽ tìm thấy tình y

389 725

Ta chỉ là tới phá hư hôn ước , công lược ta làm gì

(Đang ra)

Ta chỉ là tới phá hư hôn ước , công lược ta làm gì

谢海朱

"Ơ, hiệu quả của thuốc đã nói sẽ biến mất đâu rồi? Khoan đã..."

50 8

Nishino Gakunai Caste Saikai Ni Shite Inou Sekai Saikyo No Shonen

(Hoàn thành)

Nishino Gakunai Caste Saikai Ni Shite Inou Sekai Saikyo No Shonen

Buncololi/ぶんころり

Tuy nhiên, con đường đi lên ấy chẳng hề dễ dàng. Đây là một câu chuyện mà người ta gọi là “hard-boiled” — (có kèm theo cả những trận chiến siêu năng lực).

245 689

Ta và trò chơi của thần với yandere

(Đang ra)

Ta và trò chơi của thần với yandere

Bạch Phụng Hành

(Cảnh báo: Tất cả đều là Yandere!!!)

1089 4836

Tiếng Ồn Nơi Thiên Đường

(Đang ra)

Tiếng Ồn Nơi Thiên Đường

Hikaru Sugii

Câu chuyện về chàng trai giao nhau với những cô gái, tình yêu, tuổi trẻ và ban nhạc!

14 6

Wn - Chương 94 - Chứng hoang tưởng ghen tuông (1)

Khoảng 200 năm trước.

Thời điểm không lâu sau khi Daisy, con trai cả của gia đình Cora dọn ra ở riêng.

Tại công viên hồ nước cách xa Prache, một nữ High Elf đang cau mày nhăn nhó.

"Hừ hừ hừ hừ hừ hừ hừ hừ hừ hừ hừ hừ!!!!!!!!!!!!!!!"

Cô gái tóc trắng đang lắc mạnh đầu từ bên này sang bên kia, và vì là một siêu việt giả nên dù chỉ là một cơn hờn dỗi, dư chấn của nó đủ sức thổi bay những chiếc ghế dài xung quanh.

–Trời ơi, con điên nào thế kia!

–High Elf đang áp bức loài người!

–Người già và trẻ nhỏ sang bên này!

–Mọi người sơ tán!!!

Thảm họa đã ập đến công viên hồ nước vì một cô nàng điên khùng gây phiền toái. Các nhân viên bảo vệ được điều đến để kiểm soát tình hình cũng bị cuốn vào cơn lốc và ngã thành một hàng dài.

'Hửm?'

Lúc này, một người đàn ông trung niên xuất hiện, ngạc nhiên nhìn quanh hồ. Anh chỉ mới rẽ vào nhà xí một lát mà công viên đã trở nên vắng vẻ.

"Hừ hừ hừ hừ hừ hừ hừ!!!!!! Hừ hừ hừ hừ hừ hừ hừ!!!!!! Hừ hừ hừ hừ hừ hừ hừ!!!!!!"

Khoan đã, giờ nhìn kỹ mới thấy, không phải vắng vẻ, mà phải nói chính xác là hoàn toàn không còn một bóng người.

Ở trung tâm công viên hồ nước chỉ có duy nhất một con… À không, một nàng High Elf.

Cơn lốc lớn như một cây đại thụ được tạo ra từ những cái lắc đầu của cô ấy đang lơ lửng trên mặt đất.

Kasta chém tan cơn lốc bằng tay không rồi tiến lại gần bạn đời của mình.

"Coco, có chuyện gì vậy? Em làm thế này sẽ gây phiền hà người khác đó?"

–Kịt.

Trước lời khuyên răn của người đàn ông trung niên, cái đầu đang quay tít của người phụ nữ bỗng dừng lại.

"Hừ! Chẳng phải tất cả đều là lỗi của Kaka sao!? Với lại anh quan tâm đến người khác làm gì chứ? Vợ của anh đang dỗi thế này cơ mà?"

Nhìn cái miệng trề ra cả thước thế kia thì rõ là cô ấy đang giận lẫy thật rồi. Nàng High Elf cao quý đây, không biết vì lý do tày trời nào mà lại buồn lòng đến thế?

Hiệp sĩ trầm ngâm với vẻ mặt khó xử. Trong buổi hẹn hò hôm nay, mình đã làm gì sai với bạn đời của mình nhỉ?

Mình đã vui vẻ đồng ý gặp riêng, không có bạn bè bao gồm cả Bathory.

Mình cũng đã ghé thăm khu chợ nguyên liệu mà cô ấy yêu thích.

Bữa trưa cũng đã có một khoảng thời gian vui vẻ, ăn những món ngon ở một nhà hàng nổi tiếng.

Việc nổi giận muộn là chuyện thường tình vì bản chất cô ấy là người hay để bụng.

Thì cứ cho là vậy đi. Nhưng có vẻ như không có yếu tố nào khiến vợ phải nổi giận như thế cả...

"Anh không rõ lắm, em có thể cho anh biết tại sao em lại buồn lòng như vậy không?"

"Phải để em nói ra thì anh mới biết sao!?"

"Thì… Đương nhiên là phải nói ra anh mới biết chứ. Anh đâu có tinh ý như em, làm sao mà..."

"Kaka là đồ ngốc!"

"Chờ đã, Coco, trước hết hãy nói ch..."

"Hừ hừ hừ hừ hừ hừ!!!!!!"

"...???"

Sau vẻ ngỡ ngàng, thứ hiện lên tiếp theo trên gương mặt Kasta là biểu cảm sững sờ. Đang nói chuyện mà cô ấy lại gạt phăng đi bằng một cơn hờn dỗi, anh chẳng biết phải nói gì nữa.

"Coco..."

Người đàn ông nắm lấy bàn tay trắng nõn của người phụ nữ và từ từ kéo cô lại gần. Cora đang giận dỗi chứ không phải là ghét chồng nên cũng không hất tay ra.

"Có lẽ vì xuất thân hèn mọn nên anh thiếu đi sự thấu đáo. Vì vậy, xin em hãy trực tiếp cho anh biết lý do tại sao em buồn lòng được không?"

"Anh yêu..."

Cora đỏ mặt trước lời thổ lộ của chồng.

"Không phải vì chuyện đó mà..."

Giọng nói của người phụ nữ trở nên u buồn vì quá khứ tội lỗi của mình. Nhìn kỹ thì tâm trạng của người phụ nữ đã có chồng này đang thay đổi liên tục theo thời gian thực.

"Anh hèn hạ lắm. Anh biết rõ nếu nhắc đến chuyện đó thì em sẽ không thể nói gì được mà."

Kaka nhướn một bên mày, nghi ngờ liệu bạn đời của mình có bị mắc chứng rối loạn lưỡng cực không. Nhưng vì đã ở bên nhau hàng trăm năm, anh lại một lần nữa tự nhắc nhở mình rằng tính cách của cô vốn là như vậy và gật đầu.

"Ôi, anh đã thất lễ với người vợ quý giá của mình rồi. Xin lỗi em. Dù sao đi nữa, nếu có điều gì muốn nói, xin em hãy cứ nói ra. Nếu anh có làm gì sai, sẽ lập tức xin lỗi em ngay."

"...A-Anh, dù vợ đã nói nhiều lần nhưng anh cứ toàn lờ đi thôi đúng không?"

"Hửm? Anh đã lờ em sao?"

"Phải, tại sao anh cứ nhìn những người phụ nữ khác thế? Em đã dặn từ hồi còn bé rồi cơ mà, tức là cách đây những ba trăm năm, rằng đừng có liếc mắt đưa tình với mấy ả đàn bà đó!?"

Kasta cũng chẳng phải là không biết điều này. Cora đã cực kỳ ghét chuyện anh nhìn những người phụ nữ khác từ khi cô ấy còn rất nhỏ.

Nhưng vì biết điều này nên anh đã khá cẩn thận, vậy mà lại bị nói là đã nhìn người phụ nữ khác? Chắc chắn là có sự hiểu lầm ở đây.

"Anh không hiểu thật. Hôm nay anh không hề nhìn hay để mắt tới ai khác cả."

"Ha! Từ bao giờ anh lại trơ trẽn như vậy hả? Em nhìn anh chằm chằm suốt buổi mà anh nghĩ em không biết chắc?"

"....."

Mồ hôi lạnh rịn ra sau lưng Kasta.

Không phải vì nói dối mà thấy chột dạ, mà vì anh cảm thấy có chút sợ hãi trước lời thú nhận của vợ rằng cô ấy đã nhìn chằm chằm vào anh suốt buổi hẹn hò.

"Hô, hô hô... Anh đã làm vậy khi nào nhỉ?"

"Mới nãy ở cổng công viên, anh cứ nhìn người phụ nữ đó mãi!!!"

"...Coco, người đó là nhân viên bán vé của công viên mà?"

"Thế người đó không phải là phụ nữ sao?"

"...Hả?"

"Người đó không phải là phụ nữ à!?"

Kaka nhất thời tán loạn vì ánh mắt đỏ rực của nàng High Elf.

Bất kể giới tính của đối phương là gì, nếu anh không có tình ý với người đó thì đâu có gì đáng trách?

"Chuyện đó..."

"Đúng hay không!?"

"Chuyện đó..."

"Đúng hay không!?"

"Cái..."

"Đúng hay không!?"

"Đó..."

"Đúng!? Hay không!!!?"

"Là phụ nữ... thì đúng?"

"Đúng? Đúng rồi mà! Anh quả nhiên là đồ dối trá! Chuyện vẫn chưa kết thúc đâu. Ngồi xuống đây."

"...?"

Cora ấn vào chiếc ghế dài ở bên phải và yêu cầu chồng ngồi xuống nói chuyện. Người đàn ông chỉ biết gãi đầu cười gượng rồi tuân theo lời vợ.

"Không chỉ vấn đề về ánh mắt, còn có vấn đề khác nữa."

"Vấn đề gì?"

"Hồi nãy tại sao anh lại giúp con nhỏ đó?"

"C-Coco. Người đó là một bà lão mà? Thấy bà ấy mang vác nặng nhọc trông rất đáng thương nên..."

"Bà lão!? Anh giỡn mặt hả? Anh đã hơn 300 tuổi rồi, một con người khoảng 90 tuổi thì bà lão cái gì! Chỉ là một đứa ranh con thôi!"

"....."

"Em bây giờ đã hơn 300 tuổi rồi nên anh mới liếc mắt đưa tình với con nhỏ đó phải không? Đồ lolicon!"

"....."

Kasta không nói gì, chỉ nhìn về phía ngọn núi xa xăm và bắt đầu thiền định.

Dù là người luôn đối xử tốt với vợ, nhưng vào những lúc hoàn toàn không thể đối thoại được như hôm nay, việc để đầu óc trống rỗng đôi khi lại là thượng sách.

Nhưng một người phụ nữ có tính chiếm hữu cao đời nào lại để yên cho người chồng đang muốn trốn tránh xung đột?

"Nói gì đi nữa, dù có là bà lão hay không, con nhỏ đó vẫn là phụ nữ còn gì?"

"...Không."

"Đúng hay không?"

"Bà..."

"Đúng hay không?"

"Chuyện đó..."

"Đúng! Hay không!!!???"

"Là đúng..."

"Quả nhiên lời em nói là đúng mà! Hừ hừ hừ hừ hừ hừ!!!"

"..."

'Phù...'

Kasta đưa hai tay lên vuốt mặt và thở dài một hơi.

Thời còn là một thiếu nữ, bạn đời của anh đã bắt đầu mắc chứng hoang tưởng ghen tuông từ sau khi anh đột ngột biến mất trong ba năm.

Vợ anh tuy là một người khá kỳ quặc, nhưng nếu xét kỹ thì việc cô ấy mắc chứng hoang tưởng ghen tuông cũng có một phần trách nhiệm của anh. Thôi thì đành phải chấp nhận vậy.

Khi nuôi dạy Daisy, tình trạng của cô ấy có đỡ hơn một chút. Thế nhưng khi đứa trẻ vắng mặt, nàng High Elf lại bắt đầu mất kiểm soát.

Cô ấy cảm thấy canh cánh trong lòng vì đã làm tổn thương người con cả Daisy, có lẽ chính vì thế nên muốn nhanh chóng sinh thêm đứa thứ hai.

Cùng với đó, sự kiểm soát lẫn chiếm hữu dành cho chồng ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn.

"Chuyện này em vốn không định nói đâu, nhưng vì hành vi của anh làm em quá bất an nên không thể bỏ qua được."

"Em cứ nói đi."

Kasta điềm tĩnh gật đầu.

Vốn dĩ, một đầu máy xe lửa mất phanh đã bốc cháy sẽ chẳng đời nào dừng lại cho đến khi nó va vào điểm cuối. Đây là điều anh đã lĩnh hội sau hơn 300 năm chung sống với vợ.

"Tại sao anh lại gửi thư cho một người phụ nữ khác ngoài em?"

"Coco..."

Người đàn ông nhìn bạn đời bằng ánh mắt thương cảm.

Ghen với cả người thân trong gia đình thì đúng là quá đáng rồi.

"Người đó là mẹ của em mà? Vì là sinh nhật của bà ấy nên anh đã gửi thư."

"Mẹ của em không phải là phụ nữ à?"

"Là phụ nữ... Đúng vậy."

"Ha! Ngẫm lại thấy nực cười chứ? Sau lolicon giờ lại đến một Elf hơn 1000 tuổi!"

"..."

Người chồng cảm thấy đầu óc choáng váng.

Trong một buổi sáng, anh đã bị gán cho hàng loạt danh hiệu ô nhục như bắt cá hai tay, ấu dâm, ái lão. Trong hoàn cảnh của Kasta, anh không thể không cảm thấy hoang đường.

Kasta lén nhìn bạn đời của mình. Đôi mắt đỏ rực đáng sợ còn mãnh liệt hơn cả lần đầu họ gặp nhau hồi nhỏ.

Người phụ nữ đó dù đã sinh con nhưng dường như vẫn chưa hề thoả mãn. Hễ có cơ hội là lại tìm cách vắt kiệt anh, bóc lột đến tận cùng.

Phải lột sạch từ đầu đến chân rồi biến anh thành một cái xác khô thì cô ấy mới hài lòng sao? Đây là minh chứng sống động cho câu nói: Yêu nhiều quá thì thành bệnh.

"Không phải em nghĩ anh là loại đàn ông đó đâu..."

Cora cũng không nghĩ người chồng tận tụy của mình là kẻ trăng hoa. Nhưng vì anh là chồng của cô, và vì cô quá yêu anh, Cora chỉ mong Kasta cư xử kín đáo, điềm đạm hơn một chút. Ấy vậy mà cứ hễ sơ hở là lại có gái vây quanh, thử hỏi sao cô không nổi đóa cho được?

Những lời lẽ kia, chẳng qua chỉ là sự hờn dỗi của một cô gái đang ghen mà thôi.

"Lúc nào cũng chỉ có em! Chỉ có mình em! Lúc nào cũng chỉ có em yêu anh! Lúc nào cũng chỉ có em là người mong mỏi!"

Và vì hiểu điều đó, Kasta chỉ có thể thở dài rồi bật cười.

Nàng High Elf đang tức tối giậm chân lại trông thật đáng yêu làm sao.

Bản thân anh, dù hình thức thể hiện có hơi khác, nhưng sự quyến luyến sâu đậm của anh dành cho cô cũng lớn không kém gì tình cảm của cô.

300 năm.

Đây có thể xem là khoảng thời gian Cora hành hạ Kasta.

Nhưng cũng là khoảng thời gian Kasta đã nuôi nấng Cora.

Vì vậy, việc xoa dịu một cơn hờn dỗi ở mức độ này không có gì quá khó.

Người đàn ông nắm chặt lấy bàn tay của cô gái đang phồng má, rồi khẽ mở lời.

"Coco, em có thể nghe anh nói một lát được không?"