Elf nuôi dạy trẻ

Truyện tương tự

10000 Ngày Làm Cô Dâu Bên Những Thiên Thần Thuở Ấu Thơ

(Hoàn thành)

10000 Ngày Làm Cô Dâu Bên Những Thiên Thần Thuở Ấu Thơ

Yusaku Igarashi

“Đã 10.000 ngày kể từ lần đầu chúng ta gặp nhau.”Ba người bạn thuở nhỏ. Một cô dâu.

14 44

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

41 204

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

330 3626

Mizu Zokusei no Mahou Tsukai

(Đang ra)

Mizu Zokusei no Mahou Tsukai

Kubou Tadashi

Vì là một Thủy Ma Đạo Sĩ, nên câu chuyện sẽ bắt đầu với "Liên kết hydro"!

143 575

29-Sai dokushin wa isekai de jiyū ni ikita… katta.

(Đang ra)

29-Sai dokushin wa isekai de jiyū ni ikita… katta.

Ryuto

Câu chuyện kể về một người đàn ông 29 tuổi, độc thân, được chuyển đến thế giới khác và cố gắng sống một cuộc đời tự do tự tại. Tuy nhiên, kế hoạch của anh nhanh chóng đổ bể khi ngay ngày đầu tiên đã b

31 204

After Rebirth, My Best Friend Keeps Trying to Conquer Me

(Đang ra)

After Rebirth, My Best Friend Keeps Trying to Conquer Me

悲殇的秋千

Câu chuyện kể về 2 thằng bạn thân bị xuyên về quá khứ, tuy nhiên 1 thằng biến thành con gái, sau đó thì.....ai mà biết được!

47 1091

Wn - Chương 85 - Dưới ánh hoàng hôn (1)

Bên ngoài cửa ra vào căn nhà gỗ là một khoảng hiên rộng vừa đủ.

Trên hiên có một chiếc ghế bập bênh bằng gỗ, nơi Cora thường ngồi ngắm hoàng hôn cùng chồng.

Và cũng chính tại nơi này, cô đã mang thai đứa con thứ hai, Stella. Chiếc ghế đong đưa khá êm nên cả hai đã sử dụng nó nhiều đến nỗi làm hỏng không biết bao nhiêu lần.

Có phải là do nhớ đến người chồng duy nhất của mình mà cơ thể lại bắt đầu ngứa ngáy không?

"A. Chậc, ngứa quá."

–Sồn sột.

Nàng High Elf đang ngồi trên ghế bập bênh thản nhiên gãi ngực theo thói quen.

Ngay khi ấy, hai quả đồi bắt đầu rung lắc dữ dội.

"Woa..."

Stella dõi theo cảnh tượng này, đôi mắt nảy lửa vì ghen tị.

Ngực.

Một trong những vũ khí đầy uy lực có thể quyến rũ phái mạnh.

"Mình cũng muốn có cái này."

Thật không may, hôm nay Cora không ngồi trên ghế bập bênh cùng chồng mà ngồi cùng một con cầm thú. Ban đầu, cô chỉ đang thẫn thờ tận hưởng khoảng thời gian bình yên một mình, nhưng đứa con rảnh rỗi như Stella thì nào có để mẹ yên.

Cora nhìn cô con gái đang dán mắt vào ngực mình mà lòng đầy thương hại, lắc đầu tỏ vẻ 'Con nhỏ này chưa hiểu sự đời'.

"Con có biết nó bự một cách vô tích sự và phiền phức đến mức nào không? Cứ hễ định làm gì là y như rằng nó lại vướng víu."

"Con muốn biết nó phiền phức ra sao."

"...Con nên biết ơn mẹ thì hơn đấy. Lily than rằng ngực bự che khuất tầm nhìn nên nhiều lúc rất bất tiện."

"Con muốn biết nó bất tiện ra sao."

"Mùa hè đổ mồ hôi thì còn ngứa nữa..."

"Con muốn biết mồ hôi ra nhiều thế nào."

"...Stella, cỡ ngực của con là bao nhiêu nhỉ?"

"Con á? C80."

"Haizz..."

Người mẹ thở dài thườn thượt. Ngực cũng đâu phải nhỏ, sao lại ghen tị rồi làm ầm lên như vậy? Có rất nhiều người đàn ông thích phụ nữ có vòng một vừa phải như con gái cô.

"Vậy là đủ rồi mà? Ai nghe chắc tưởng con là đồ hai lưng không bằng."

"Nhưng con cao hơn mẹ đó? Nên để đẹp thì phải to hơn nữa."

"Lý luận tào lao? Quan trọng là tỷ lệ kìa. Và mẹ không có lùn đâu nhé? Là do bọn bay cao như sào thôi."

"Phù, đúng là may mắn thật. Con mà lùn một mẩu như mẹ hay Dodo thì chắc chết mất."

"Cái gì...? Mày nói lại lần nữa xem."

"Lùn một mẩu? Con nói đúng mà, mẹ làm sao thế?"

"Đúng? Mày muốn ăn đòn không con ranh này?"

"Híc! M-Mẹ dạo này cứ hở ra là định dùng bạo lực thôi!?"

"Tại mày cứ chọc người ta phát bực! Với cả mẹ đã nói là mẹ không có lùn mà?"

Đúng vậy. Cora không nghĩ rằng mình lùn.

Và trên thực tế, nếu xét theo chuẩn của thế giới này, Cora vẫn thuộc dạng có chiều cao bình thường.

Tuy nhiên, chiều cao trung bình của High Elf nữ là 180~185cm.

Còn High Elf nam là khoảng 200~205cm.

Vì vậy, Cora, người từng là một alpha male cao 190cm ở kiếp trước, ở kiếp này đã phải sống với chiều cao ngưỡng 160cm và chịu đựng nỗi buồn của một loser khi bị bao quanh bởi vô số người cao lớn.

Cha, mẹ và các anh trai của Cora cũng đều cao ráo vì mang dòng máu High Elf ưu việt. Do đó, một nô lệ Halfling bé nhỏ và tầm thường là niềm an ủi duy nhất của cô.

Cô đã không ít lần say sưa với cảm giác ưu việt lệch lạc khi dẫm lên đầu hoặc bẻ gãy mắt cá chân để anh không cao lên. Tiếc rằng hiện tại, sau bao lần thức tỉnh, anh đã cao hơn cô mất rồi.

Nói tóm lại, chiều cao là nỗi mặc cảm lớn nhất của Cora trong kiếp này.

Tất nhiên, Cora hiếm khi cảm thấy thiệt thòi từ khi cô rời khỏi xã hội High Elf. Nhưng giờ đây, chính những đứa con mang dòng máu High Elf lại khiến cô phải nếm trải cảm giác đó thêm lần nữa.

'Con nhãi cao kều này, có nên dạy cho một trận không nhỉ?'

Bàn tay phải của người mẹ run lên bần bật. Chẳng biết có phải con bé bị mất trí nhớ tạm thời không mà khác với Racine, Stella dường như miễn nhiễm với bài học từ nỗi sợ. Có lẽ đã đến lúc phải thi hành một bản án đại diện cho cơn giận của người lùn?

"Woa, woa..."

Trong khi người mẹ đang run lên vì mặc cảm, chủ đề về chiều cao đã bốc hơi khỏi đầu Stella từ lâu. Cô gái đã bị hút hồn bởi vẻ đẹp hùng vĩ của hai ngọn núi.

"Trông mềm mại quá..."

Khi nàng High Elf giận run lên, cặp ngực đồ sộ cũng rung nhẹ theo. Cora chỉ cảm thấy khó chịu trước ánh nhìn dai dẳng của con gái.

"M-Mẹ ơi, con sờ cái này được không?"

"Này! Dám gọi ngực của mẹ là 'cái này' hả!"

"Con sờ ngực mẹ được không?"

"Mẹ kiếp, con nhỏ này sắp giống em gái nó rồi à?"

Cora trừng mắt nhìn con gái đang khăng khăng ý kiến của mình rồi chìm vào suy tư. Dù rằng có hơi phiền thật, cô định bụng sẽ thể hiện chút khoan dung với đứa con gái luôn tỏ ra tủi thân.

"Phù, vậy nếu mẹ cho sờ thì con đừng mè nheo nữa nhé?"

"Ể? Cái đó thì liên quan gì ạ?"

"Vì mẹ ghét phải nghe con lảm nhảm cả ngày chứ sao."

"Vậy mẹ cho con cặp này luôn đi."

"...Dù sao thì, không hứa thì khỏi mơ được sờ."

"A, mẹ keo kiệt! Sờ một cái có bị mòn đâu."

"Mòn hay không thì cũng là của mẹ nên mẹ có quyền."

"...Thế, không sờ mà chỉ bú thôi thì có được không ạ?"

"Không, con ranh này điên thật rồi à!"

"Sao ạ? Trông ngon lắm mà? Con cũng tò mò về cảm giác nữa..."

Đôi mắt xanh của Stella ánh lên sự tò mò thuần khiết, một kiểu khó chịu khác hẳn so với Lily, người luôn toát ra vẻ dâm đãng trần trụi. Cora rùng mình vì chán ngán, đẩy tay con gái ra và quát.

"Ngực chỉ là ngực thôi. Ngon cái gì mà ngon! Tò mò cảm giác thì tự đi mà sờ ngực mình ấy!"

"Lạ thật. Hồi nhỏ mẹ cho con sờ mà... Mẹ đã thay đổi rồi."

"Mẹ cũng thấy lạ lắm. Sao con gái của mẹ lại biến thành một con quái vật chết tiệt thế này."

"Haizz, nhớ ghê ta ơi. Hồi nhỏ chắc mình đã được sờ và bú đôi ti này thỏa thích nhỉ?"

Cora ném cho đứa con thứ hai một cái nhìn ghê tởm vì thấy nó ngày càng giống đứa út, nhưng khi nghe câu "sờ và bú đôi ti thỏa thích" thì cô lại nhếch mép cười khẩy.

"Không có đâu. Con cũng như các anh chị em khác, chưa đứa nào từng bú ti mẹ cả."

"...Ể?"

Stella làm vẻ mặt kiểu 'Mẹ đang nói gì vậy?'. Bởi cô vẫn còn nhớ mẹ từng nói rằng đã nuôi tất cả các con bằng sữa mẹ.

"Con không nhớ rõ lắm, nhưng hình như con được nuôi bằng sữa mẹ mà?"

"Đúng rồi, là uống sữa mẹ, nhưng không phải bú trực tiếp."

"Hả? Ý mẹ là sao? Không cho bú trực tiếp mà lại bảo uống sữa mẹ?"

"Mẹ vắt sữa ra riêng, rồi đổ vào một cái núm giả mô phỏng theo khuôn ngực mẹ để cho các con ăn. Chứ mẹ không cho bú trực tiếp."

"C-Chờ đã! Mẹ lạ thật. Sao lại phải làm đến mức ấy chứ? Chẳng lẽ đó là truyền thống bảo thủ gì đấy của High Elf sao?"

Stella nghĩ vậy cũng không sai.

Những High Elf coi trọng chủ nghĩa thuần huyết và có ý thức thượng đẳng thường bảo thủ một cách bệnh hoạn trong chuyện tình dục.

Cấm kết hôn với các chủng tộc khác ngoài đồng loại, không để các thành viên trong gia đình ngoài bạn đời thấy vùng hạ bộ, mặc những bộ trang phục che phủ toàn thân trừ khuôn mặt,... Vì họ có xu hướng khép kín quá mức nên việc có một truyền thống không cho con bú trực tiếp cũng chẳng phải điều khó tin.

"Nói vớ vẩn gì vậy? Lấy đâu ra cái truyền thống đó?"

Nhưng chính High Elf lớn lên trong nền văn hóa bảo thủ ấy lại coi lời của con gái là nhảm nhí.

"Chỉ là mẹ thấy ghê khi miệng người ngoài chạm vào núm vú của mình nên mới vậy thôi?"

"M-Mẹ ơi!? Mẹ điên rồi ạ? Sao con lại là người ngoài được!"

"Hmm, mẹ nói nhầm. Con còn không bằng người ngoài nữa."

"T-Thì ra là vấn đề về mặt cảm xúc! Giờ thì con đã hiểu tại sao ngực con không phát triển rồi! Là vì tâm hồn con trống rỗng!"

"Lại nói nhảm gì nữa? Nhờ cái hiện vật đó mà sự phát triển khoang miệng và tâm lý của mấy đứa ổn cả còn gì? Mà nếu nói vậy thì anh trai con là con rơi của người khác chắc?"

"Hả? Sao lại lôi anh Daisy vào? Con gái mẹ có thua kém con trai cả ở điểm nào đâu!"

"...Con thật sự không biết nên mới hỏi ư?"

"Dù sao đi nữa! Stella lớn lên thiếu thốn tình thương nên buồn lắm, bây giờ mẹ cho con bú bù đi."

"Trời ơi, nói chuyện không cùng tần số nữa rồi?"

"Sao mẹ cứ lơ con thế? Cho con bú nhanh lên!?"

"Aiss-! Ghê quá, tránh xa tao ra!"

–Bạch!

Không kìm nén được cơn tức giận tích tụ, High Elf đã đẩy mạnh con gái mình. Sức mạnh thô bạo đã dễ dàng hất văng người phụ nữ đang ngồi trên ghế bập bênh...

–Bịch.

Cô gái tóc bạch kim bị đẩy ra một cách thảm hại...

"Oe oe oe! Mẹ đáng ghét!"

Bắt đầu ăn v... À không, khóc nức nở như một đứa trẻ.

Stella là đứa con được Cora cưng chiều nhất nhờ được hưởng phúc từ anh cả Daisy. Vì vậy, khi đã trưởng thành, cô ấy có ngưỡng kỳ vọng về hạnh phúc rất cao, và ngưỡng chịu đựng bất hạnh cực kỳ thấp. Điều này có nghĩa là Stella dễ nổi giận và cũng dễ khóc nhè.

Âu chỉ vài năm trước thôi, Cora hẳn sẽ còn thương hại con gái một tý.

"Khóc cho đã rồi vào nhà đi."

Nhưng gần đây cô đã nhận ra nếu cứ chiều chuộng mãi cũng không tốt.

Thôi thì cứ lấy tiếng khóc của con gái làm nhạc nền rồi thong thả ngắm cảnh hoàng hôn vậy.

"Bwaa~! Bà con ơi! Giúp cháu với! Cháu đang bị bạo hành!!!"

Cora bỏ lại sau lưng lời buộc tội của con gái và tận hưởng khoảng thời gian thi vị. Suốt bao năm chỉ biết vùi đầu vào công việc, có được những giây phút bình yên như thế này cũng không tệ.

'Cảnh đẹp phết.'

Ngắm hoàng hôn rồi thả mình vào dòng hồi ức thật sự khiến lòng an yên lạ thường. Ngày xưa, Racine lúc còn nhỏ đã từng ngồi đây và nói rằng hoàng hôn thật đẹp. Lúc đó cô đã nói gì nhỉ? Đừng có mà mồm điêu? Ủa khoan, nhắc mới nhớ...

"Stella, Racine đâu rồi?"

Lily có một nghề nghiệp đàng hoàng là nhà điều chế nước hoa. Cretas thì thường xuyên vắng mặt vì mải mê sưu tầm côn trùng và trau dồi mớ triết lý vớ vẩn của mình. Hôm nay không phải cuối tuần nên chắc chắn Racine sẽ không ra ngoài luyện cung, vậy sao chỉ có cô và Stella ở nhà?

"Hức-! S-Sao mẹ chỉ tìm Racine? Con gái mẹ đang khóc ngay trước mặt đây nè!"

"Nói cho mẹ biết đi, mẹ sẽ nấu món ngon cho con ăn tối nay."

"M-Mẹ sẽ nấu món gì...?"

"Gan ngỗng."

"-Hở!"

Nghe thấy thực đơn hôm nay, cô con gái lập tức nín khóc và sáng bừng mắt. Gan ngỗng cùng với thịt bê chính là những món khoái khẩu của Stella.

Dĩ nhiên, đó là một cú lừa đỉnh cao.

Cora bủn xỉn coi gan ngỗng là một món hàng xa xỉ chứ không phải đồ ăn. 

Bữa tối hôm nay sẽ lại là canh súp dồi.

Dẫu vậy, cô gái đang nằm sõng soài trên sàn gỗ đã sáng mắt lên và tiết lộ tung tích của em trai mình.

"Nó bị đội cảnh vệ bắt rồi!"

Số đo vòng đỉnh ngực khoảng 95cm