Elf nuôi dạy trẻ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

26 189

The Merchant’s Daughter Overpowers All with the Power of Money

(Đang ra)

The Merchant’s Daughter Overpowers All with the Power of Money

Nishizaki Alice

Mục tiêu của Sara là kiếm đủ tiền để đạt được sự tự lập. Nhưng liệu cô ấy có thực sự thành công trong việc tạo dựng sự nghiệp và sống tự lập? (Và biết đâu, trên hành trình đó, cô ấy sẽ tìm thấy tình y

389 725

Ta chỉ là tới phá hư hôn ước , công lược ta làm gì

(Đang ra)

Ta chỉ là tới phá hư hôn ước , công lược ta làm gì

谢海朱

"Ơ, hiệu quả của thuốc đã nói sẽ biến mất đâu rồi? Khoan đã..."

50 8

Nishino Gakunai Caste Saikai Ni Shite Inou Sekai Saikyo No Shonen

(Hoàn thành)

Nishino Gakunai Caste Saikai Ni Shite Inou Sekai Saikyo No Shonen

Buncololi/ぶんころり

Tuy nhiên, con đường đi lên ấy chẳng hề dễ dàng. Đây là một câu chuyện mà người ta gọi là “hard-boiled” — (có kèm theo cả những trận chiến siêu năng lực).

245 689

Ta và trò chơi của thần với yandere

(Đang ra)

Ta và trò chơi của thần với yandere

Bạch Phụng Hành

(Cảnh báo: Tất cả đều là Yandere!!!)

1089 4836

Tiếng Ồn Nơi Thiên Đường

(Đang ra)

Tiếng Ồn Nơi Thiên Đường

Hikaru Sugii

Câu chuyện về chàng trai giao nhau với những cô gái, tình yêu, tuổi trẻ và ban nhạc!

14 6

Wn - Chương 86 - Dưới ánh hoàng hôn (2)

Con trai cô đã bị đội cảnh vệ bắt.

Nhưng Cora nghe xong câu chuyện đó vẫn không hề nao núng.

"Vậy à."

Cô chỉ coi đó là chuyện thường tình. Vì bị đội cảnh vệ bắt đi là một phần trong thời khóa biểu hằng ngày của Racine.

Thế nên, Cora đã nghĩ rằng:

'Mấy đứa trong đội cảnh vệ cũng vất vả thật. Chắc lát nữa phải luộc một ít dồi tiết mang qua biếu quá.'

Người gây rối nhiều nhất ở thị trấn nhỏ Prache là Stella, tiếp đến là thằng mù Racine.

Do tiếng tăm của con gái quá lẫy lừng nên thành tích của cậu con mới bị lu mờ đi thôi. Racine cũng chẳng phải dạng vừa, không kém cạnh chị gái mình là bao.

Một trong vô vàn trò quái gở của Racine là dò tìm trinh nữ, nhưng vì phụ nữ trong làng đã được kiểm chứng hết từ trước, thành ra mỗi lần Racine bị đội cảnh vệ lôi đi là khi cậu tán tỉnh khách du lịch.

Đối tượng bị xa lánh nhất trong làng lại là con cái của mình.

Bất kể là ở hạng mục nào đi nữa, nếu đã đạt hạng nhất hạng nhì thì với tư cách là phụ huynh cũng phải thấy tự hào chứ nhỉ?

"Hay mình bẻ gãy chân để nó khỏi ra ngoài nữa?"

Có lẽ không cần thiết.

"Đúng đúng! Mẹ phạt Racine đi mẹ!"

Nhân cơ hội đó, Stella lại trèo lên ghế bập bênh rồi dụi người vào mẹ. Xem ra con bé ngổ ngáo này rất yêu quý cha mẹ.

"Con cũng nằm trong diện bị phạt đấy. Đừng nói như thể mình là người ngoài cuộc chứ?"

"Ể? Sao lại có con ạ?"

"Con phải bị phạt nhiều hơn Racine nữa kìa."

"Tại sao???"

Tại sao ư? Cora chẳng cần nghĩ ngợi cũng có thể dễ dàng thốt ra câu trả lời.

"Stella, con có biết vì sao mình bị đánh không?"

"Không ạ!"

"Chính vì thế nên con mới bị đánh đó."

"???"

Tuy nhiên, dễ dàng là ở chuyện trả lời thôi. Đến giờ mà còn mong giáo dưỡng lại đứa con gái này thì thật là bất khả thi. Gần 200 năm trôi qua mà không có chút tiến triển gì, đến cả kỳ vọng của cô cũng đã chạm đáy.

Cora nhìn hoàng hôn rực rỡ và thành tâm khao khát.

'Làm ơn, ai đó hãy mắc bẫy đi. Dù là Kim Thái Dương, phu khuân vác hay quý tộc bụng phệ, ai cũng được, làm ơn!!!'

Trò chuyền bom tử thần kéo dài hàng chục năm này đến bao giờ mới kết thúc đây? Trong lúc Racine tìm kiếm trinh nữ, chẳng lẽ cô cũng nên tìm kiếm con rể sao? Cora thực sự trăn trở về điều đó.

"Mà ai đã tố cáo Racine vậy?"

Cora hỏi câu này hiển nhiên không phải vì lo lắng cho con trai mình. Nếu người mà Racine tán tỉnh là một quý tộc thì khoản bồi thường sẽ cao hơn.

"Hửm?"

Nghe câu hỏi của mẹ, đôi mắt hình bán nguyệt của cô con gái chớp chớp. Và rồi, Stella hồn nhiên thú nhận người đã báo án.

"Con tố đó mẹ."

"Hả...?"

"Chính con là người đã tố cáo Racine."

"...???"

Cora gãi đầu, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cô không nghĩ rằng con trai mình lại tò mò về việc liệu chị gái nó có còn trinh hay không.

Nhưng không cần thiết phải hỏi điều này. Cô con gái vui mừng vì được trò chuyện với mẹ nên đã tự mình luyên thuyên. Vốn dĩ, Stella là đứa nói nhiều nhất trong số các con của Cora.

"Mẹ ơi! Mẹ biết không~ Mẹ có biết Racine đã nói gì không? Hôm nay con diện đẹp để ra hiên nhà chơi với mẹ, xong con hỏi Racine thấy sao, vậy mà nó dám bảo là 'Đồ trinh nữ vô giá trị' đó ạ. Nghe có điên không cơ chứ?"

Thì ra là vậy.

Kẻ tám lạng, người nửa cân.

"Vậy con tố cáo nó vì tội gì?"

"Cưỡng hiếp bằng ánh mắt."

"C-Cưỡng hiếp? Con là người bảo nó nhìn mà, sao lại là cưỡng hiếp bằng ánh mắt? Với lại Racine bị mù mà?"

"Nếu ánh mắt đó khiến con thấy khó chịu thì đó là cưỡng hiếp bằng ánh mắt rồi mẹ ạ. Quá trình thì có quan trọng gì? Điều quan trọng là kết quả, trái tim mong manh của một người phụ nữ đã bị tổn thương!"

"Chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt như vậy mà con tố cáo em trai ruột của mình sao?"

"Nhỏ nhặt? Tùy tiện bình phẩm giá trị của một người phụ nữ mà là nhỏ nhặt ạ?"

"Nếu nó khen con xinh thì con đã không tố cáo rồi chứ gì?"

"Vậy thì là lỗi của Racine chứ. Khoan đã, có khi được khen xinh con cũng thấy khó chịu ấy. Nó là cái thá gì mà dám đánh giá con?"

"Thế con hỏi Racine làm gì?"

"A! Không biết~! Mới đây nó còn bảo pizza dứa ngon hơn pizza sô cô la nữa, thật đáng ghét!"

"...Stella, con có chắc là mình hiểu nghĩa của từ cưỡng hiếp bằng ánh mắt không đấy?"

"Mẹ coi con gái mẹ là đồ ngốc à? Con là người đã tốt nghiệp học viện hàn lâm 4 năm đàng hoàng!"

"...Nghĩ lại thì chuyên ngành của con là gì nhỉ?"

"Nữ quyền học."

"..."

"Dù sao thì con đã nói cho mẹ biết Racine đang ở đâu rồi, giờ con bú ti được chưa ạ?"

"..."

Cora không biết phải đáp gì, lại quay mặt nhìn thẳng về phía trước. Hôm nay số lần cô ngắm hoàng hôn nhiều hơn thường lệ. Có lẽ vì muốn rũ bỏ hết những ý nghĩ trong đầu.

Con gái thì đã gần 200 tuổi mà vẫn làm nũng đòi bú ti mẹ.

Con trai thì bị đội cảnh vệ lôi đi thẩm vấn với tội danh cưỡng hiếp chị ruột bằng ánh mắt.

"Nhà này đúng là loạn thật rồi~"

"Ti mẹ ơi."

"Muốn bỏ nhà đi với Kaka quá."

"Ti mẹ ơi."

"A, chết tiệt! Tự bú của mày đi!"

"Chẳng có vị gì cả."

"...?"

"Ơ? Sao vậy mẹ?"

"Không, t-tức... tức là con... thật sự đã ngậm vào miệng à?"

"Vâng! Con tò mò không biết cảm giác thế nào, vị sẽ ra sao?"

"...Haizz, thôi khỏi nói nữa. Nhức cả đầu."

"Hứ! Mẹ phản ứng như thể đang nhìn thấy một người phụ nữ lập dị nào đó vậy."

"Nếu con không phải là một người phụ nữ lập dị thì ai mới là lập dị đây?"

"Tự bú ti của mình thì có gì sai? Nãy mẹ vừa bảo ngực của mẹ nên mẹ muốn làm gì thì làm mà. Thế tại sao mẹ lại coi con gái là người phụ nữ lập dị?"

Cora ngẩn người ra lúc nào không hay. Cô cảm giác như linh hồn mình sắp lìa khỏi thể xác vì những phát ngôn hỗn loạn của con gái. Đây có thật sự là đứa con mà cô đã sinh ra không?

'Không ổn rồi.'

Rõ ràng nếu cứ tiếp tục đối thoại với con quái vật này thì sẽ càng thêm đau khổ. Thôi thì thử tư duy ngược lại vậy. Nếu cô ậm ừ cho qua chuyện, chắc nó sẽ không quấy rầy thêm nữa đâu.

Cora cố gắng giữ lông mày và khóe miệng đang chực nhăn lại về đúng vị trí, rồi nở một nụ cười xã giao. 

"Phải, Stella, nghĩ lại thì có vẻ mẹ đã sai. Con gái của chúng ta đã dũng cảm tự bú ti mình. Mẹ chẳng những không khen mà lại còn khắt khe quá phải không?"

"Mẹ hiểu lòng con rồi ạ?"

"Chứ sao~ Ở cái Prache này, con điên... À không, người sành điệu tự bú ti mình chắc chỉ có mỗi con gái của chúng ta thôi."

"Hì hì, tất nhiên rồi. Đó chẳng phải là tinh thần khám phá của một người phụ nữ thế hệ mới sao?"

"..."

Nhìn đứa con gái đồng tình với những lời dỗ dành vô nghĩa, Cora cảm thấy nhẹ nhõm…

'Muốn chết quách cho xong.'

Và cũng cảm thấy tuyệt vọng vì những gen di truyền đó lại xuất phát từ chính mình.

'Từ cái tính cách hẹp hòi đi tố cáo em trai mình với đội cảnh vệ, cho đến những hành vi kỳ quặc này nữa. Đương nhiên không giống Kasta rồi. Mà hình như cũng không có điểm nào giống mình cả...?'

Cuối cùng, Cora kết luận rằng lý do con gái mình như vậy là do bản tính được di truyền từ bố mẹ chồng, những người mà cô chưa từng gặp mặt.

Cha, mẹ và cả hai anh trai của cô đều là những người không có tý góc cạnh nào.

Trong lúc ấy, Stella vẫn đăm đăm nhìn vào bầu ngực của mẹ với ánh mắt long lanh. Giữa lúc trò chuyện, một phương án thỏa hiệp đầy hứa hẹn đã nảy ra trong đầu cô.

"Mẹ ơi, hay mẹ thử bú ti con một lần xem? Con cũng bú của mẹ một lần. Mẹ con mình cùng bú cho nhau vui vẻ!"

"Làm ơn chết đi."

"Gì chứ? Con đang đề nghị một cuộc trao đổi mà?"

"Cứ chết đi!"

"Haizz, thiệt hết nói nổi. Mẹ mạ vàng lên ti hay sao vậy?"

"Tao cũng hết nói nổi đây. Một con ranh như mày lại đi tố cáo em trai mình tội cưỡng hiếp bằng ánh mắt."

"Sau anh Daisy thì tới lượt Racine ạ? Mẹ có biết so sánh con cái với nhau là một việc tệ bạc đến mức nào không? Là phụ huynh mà mẹ lại không biết điều đó sao?"

"..."

Mắt Cora trở nên mờ đục. Cô đã định dỗ dành cho qua ngày, nhưng có vẻ như con gái cô còn điên hơn cả tưởng tượng.

Hay là lại đập đầu nó thêm lần nữa nhỉ? Thôi, phải nhẫn nhịn. Đánh nhiều quá làm nó ngu người ra thì giá trị thương phẩm sẽ giảm mạnh.

< Mẹ ơi! Nhưng mà mẹ biết không~ Hôm qua nè~ Hôm kia nè~ Ngày mai á~ Hôm nay á~ Nếu không cho bú thì liếm có được không ạ? >

Tiếng léo nhéo của con gái bên tai khiến đầu óc quay cuồng. Chẳng lẽ chỉ vì được ở riêng với mẹ mà nó vui đến thế sao? Cô con gái cứ bám riết lấy mẹ. 

Mà cũng phải, khi có bốn đứa con thì sự quan tâm của người mẹ đã bị xé nhỏ thành bốn phần. Với một đứa dễ cô đơn như Stella, việc phấn khích như thế này cũng là điều dễ hiểu.

Tuy nhiên, núm vú của cô là một lãnh địa bất khả xâm phạm mà chỉ có người đàn ông tên Kasta mới được phép chạm vào.

Cora thường cảm thấy một cơn khoái lạc điên cuồng khi người chồng mồ côi của mình đặt môi lên nơi đó. Như thể bản thân cô, một tội nhân, đang đền đáp lại một phần nào đó cho cuộc đời khổ cực của anh.

Thực ra Kasta chẳng nghĩ ngợi gì nhiều. Bạn đời bảo bú thì cứ ngậm miệng vào mà bú thôi.

Dù sao đi nữa, cái thân đàn bà này không phải là của riêng cô. Nó thuộc về một Halfling vĩ đại. Bất kỳ kẻ nào, dẫu có là con gái ruột đi chăng nữa, nếu dám để lòng hiếu kỳ vấy bẩn lên điều thiêng liêng ấy, thì cô tuyệt đối sẽ không tha thứ.

–Lộp bộp, lộp bộp.

Đúng lúc đó, các thành viên đội cảnh vệ vừa thay ca đang đi ngang qua trước căn nhà gỗ của Cora.

–Đùng đùng đùng!

Cora bắt đầu chạy hết tốc lực về phía họ. Đã đến lúc trừng trị con cầm thú điên loạn này.

"Cứu tôi với!!!"

Đêm hôm đó.

Stella bị buộc tội quấy rối tình dục và cưỡng hiếp bằng ánh mắt.

Và đã có một khoảng thời gian đoàn tụ với em trai mình trong trại giam.