Elf nuôi dạy trẻ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

26 189

The Merchant’s Daughter Overpowers All with the Power of Money

(Đang ra)

The Merchant’s Daughter Overpowers All with the Power of Money

Nishizaki Alice

Mục tiêu của Sara là kiếm đủ tiền để đạt được sự tự lập. Nhưng liệu cô ấy có thực sự thành công trong việc tạo dựng sự nghiệp và sống tự lập? (Và biết đâu, trên hành trình đó, cô ấy sẽ tìm thấy tình y

389 725

Ta chỉ là tới phá hư hôn ước , công lược ta làm gì

(Đang ra)

Ta chỉ là tới phá hư hôn ước , công lược ta làm gì

谢海朱

"Ơ, hiệu quả của thuốc đã nói sẽ biến mất đâu rồi? Khoan đã..."

50 8

Nishino Gakunai Caste Saikai Ni Shite Inou Sekai Saikyo No Shonen

(Hoàn thành)

Nishino Gakunai Caste Saikai Ni Shite Inou Sekai Saikyo No Shonen

Buncololi/ぶんころり

Tuy nhiên, con đường đi lên ấy chẳng hề dễ dàng. Đây là một câu chuyện mà người ta gọi là “hard-boiled” — (có kèm theo cả những trận chiến siêu năng lực).

245 689

Ta và trò chơi của thần với yandere

(Đang ra)

Ta và trò chơi của thần với yandere

Bạch Phụng Hành

(Cảnh báo: Tất cả đều là Yandere!!!)

1089 4835

Tiếng Ồn Nơi Thiên Đường

(Đang ra)

Tiếng Ồn Nơi Thiên Đường

Hikaru Sugii

Câu chuyện về chàng trai giao nhau với những cô gái, tình yêu, tuổi trẻ và ban nhạc!

14 6

Wn - Chương 107 - Thú bốn chân

–Tùùù!

Tiếng kèn hùng tráng vang vọng khắp mặt đất một cách vui tai.

Nơi tiếng kèn vang lên là 'Trường đua động vật', một khu vui chơi dành riêng cho giới thượng lưu High Elf.

Nơi này có hình dạng tương tự như trường đua ngựa thời hiện đại. Trên thực tế, cơ chế vận hành cũng gần như y hệt.

Chỉ có hai điểm khác biệt.

Cuộc đua được tổ chức dưới sự chủ trì của Elf, không phải con người.

Và không chỉ ngựa, mà tất cả các loài thú đều có thể tham gia thi đấu.

Tuy nói là nơi tiêu khiển của High Elf, nhưng đó là ở góc nhìn của 'tuyển thủ'. Cơ hội độc chiếm những con thú khỏe mạnh và chất lượng tốt đương nhiên được ưu tiên cho các High Elf thuộc tầng lớp quý tộc.

Khán giả đa phần là các Elf bình thường. High Elf vốn là thiểu số trong xã hội Elf, nên đây có lẽ là một kết quả tất yếu.

"Động vật đua số 1, Lifes và nài ngựa. Bá tước Lontest tiến vào!"

"Động vật đua số 2, Dempton và nài ngựa. Tiểu gia chủ Parcho tiến vào!"

Người dẫn chương trình cất cao giọng giới thiệu những nhân vật chính của ngày hôm nay. Các nài ngựa dĩ nhiên đều là High Elf. Những loài động vật mà họ cưỡi cũng rất đa dạng.

Đầu tiên là một con hươu đực khổng lồ, thứ hai là một con sói có cái đầu to bằng thân trên của người trưởng thành, thứ ba là một loài hổ đỏ quý hiếm. Ngoài những loại huyễn thú quý giá đó, cũng có những High Elf cưỡi những con ngựa thuần chủng thông thường.

Và trong số đó, người cưỡi con thú độc đáo nhất chính là tay đua thứ chín...

"Động vật đua số 9, Noemi và nài ngựa. Công chúa High Elf cao quý và xinh đẹp, Cora Roxkin tiến vào!"

–Waaah!

"Hây!"

Nghe tiếng hò reo của các Elf, cô gái giật dây cương. Con thú bị thúc mạnh vào hông giật mình rồi nhanh chóng bò đi.

Dù đang đeo mặt nạ và toàn thân sưng vù, bầm tím, nhưng Elf nào nhìn vào cũng lập tức nhận ra. Rằng con thú mà công chúa đang cưỡi là loài duy nhất đi bằng hai chân trong số các động vật tham gia đua ngày hôm nay.

"Ugh..."

Con thú với thân hình còm cõi rên rỉ trong đau đớn. Đó là tiếng gầm gừ, hay là tiếng uất nghẹn? Công chúa không quan tâm con vật ấy đang mang cảm xúc gì. Bởi vì đây thậm chí còn không phải là một con thú cưng.

"Lại là nó à? Thần nhớ lần trước nó đã về bét mà..."

Một High Elf trẻ chế nhạo nàng công chúa vì cưỡi con thú tầm thường kia. Những Elf dưới 550 tuổi có khá nhiều kẻ không biết trên dưới và cư xử thiếu lễ độ như thế này.

Các High Elf trẻ tuổi vốn dĩ ngay cả hoàng tộc cũng không khiển trách nặng nề. Họ được xem như những mầm non tương lai nên được dung túng phần nào.

"Đừng có hỗn láo, Resty. Lần này ta nhất định sẽ về nhất. Và ta về bét đã là chuyện cách đây hơn 10 năm rồi."

"Hờ, ngài nghĩ rằng có thể làm được điều đó với một con thú đi bằng hai chân nhỏ bé sao? Mà rốt cuộc nó là giống gì thế? Thần chưa từng thấy loại đó..."

"Ta không có nghĩa vụ phải trả lời ngươi. Cứ tiếp tục lơ là đi. Ngươi sẽ là đứa đầu tiên bị ta vượt mặt."

"Haha, thú vị thật đấy. Vậy ngài có muốn cá cược với thần không?"

"Cược gì?"

Công chúa High Elf đáp lại cộc lốc, ánh mắt của Resty liếc nhanh qua cơ thể của nàng Elf trạc 100 tuổi. Dù chưa đến tuổi thành niên, cô đã sở hữu một thân hình gợi cảm khiến mọi đàn ông mê mẩn. Hắn thèm muốn nó.

'Tuy có hơi cục cằn và đanh đá nhưng...'

Resty lại thích cả những điểm đó của Cora.

"Nếu ngài thua, xin hãy đồng ý hẹn hò với thần. Công chúa cứ toàn từ chối làm thần đau lòng quá."

Khuôn mặt của cô gái trẻ nhăn lại như tờ giấy. Đồ biến thái cuồng loli chết tiệt, lại bắt đầu rồi.

"Cút đi, tại sao ta phải hẹn hò với thứ như ngươi?"

Resty là công tử nhà công tước. Xét đến địa vị của hắn, hẹn hò với Cora không có gì là không xứng. Tuy nhiên, cô lại là một người tự coi mình là đàn ông chứ không phải phụ nữ. Dù ít nhất cũng mặc váy và giả làm phụ nữ trước mặt phụ vương, vua của loài Elf, nhưng ngoài lúc đó ra thì không có ngoại lệ.

"...Ngài sợ à?"

Tên High Elf trẻ nhếch mép cười, cố khiêu khích công chúa. Két, gân máu nổi lên trên trán Cora. Thằng công tử bột này dám thách thức mình...

Một người có lòng tự trọng cao ngút trời như Cora không lý nào lại từ chối.

"Được thôi, thay vào đó nếu ta thắng. Ngươi sẽ bị đập nhừ tử."

"Haha, cứ tự nhiên."

"Đừng có mà hối hận. Ta sẽ đánh ngươi ra bã."

Resti cười khẩy trước lời đe dọa đáng sợ của nàng công chúa trẻ. Vì đây là một trận đấu đã quá rõ thắng bại.

Một con thú hai chân tuyệt đối không thể thắng được một con thú bốn chân. Hắn chỉ cảm thấy may mắn vì công chúa là một người nóng nảy không thể kiềm chế được tính khí của mình.

"Công chúa."

Cora quay đầu sang hướng đối diện. Người bắt chuyện với cô lần này là Danken, tuyển thủ cuối cùng số 10. Hắn là con trai của một gia đình hầu tước, nhưng lại nổi tiếng là một kẻ ăn chơi trác táng trong giới xã giao. Hắn đang cưỡi một con sư tử xanh có bờm lộng lẫy.

"Tại sao chỉ hẹn hò với Resty thôi ạ? Cho thần tham gia với."

"Haizz, điên mất. Ngươi cũng muốn phân thắng bại bằng cuộc đua à?"

Biểu cảm của Danken biến dạng một cách nham hiểm. Hắn không định dừng lại ở một buổi hẹn hò khô khan bên ngoài.

"Thần nghe nói bệ hạ không thích công chúa lui tới trường đua có cờ bạc."

"Thì sao?"

"Sao ngài không thử ghé thăm dinh thự của chúng thần một lần?"

"Gì...?"

"Thần không có ý gì cả. Chỉ mời ngài ghé chơi một lát thôi."

Rõ ràng là hắn muốn dùng điểm yếu để thao túng công chúa. Người duy nhất mà cô, một bạo chúa, sợ hãi chỉ có phụ vương mình, Ferdan Roxkin. Danken đã lợi dụng điều này để thỏa mãn dục vọng.

Tuy nhiên, Cora chỉ giận đến méo mặt. Cô không phải là kiểu người hiền dịu đoan trang như các công chúa tiền nhiệm.

"Tao giết mày nhanh hơn? Hay mày đi mách lẻo với cha tao nhanh hơn? Muốn cược không hả, thằng chó chết?"

"..."

"Trả lời đi thằng đĩ con, trước khi tao xé mày ra làm đôi ngay tại đây."

"...Thần xin lỗi."

"Hãy sống cho đúng với tuổi của mình đi, không thì toi đời đấy."

"..."

Khi quỷ trắng trừng mắt nhìn một cách đáng sợ bằng đôi mắt đỏ của mình, gã đàn ông không dám ngẩng đầu lên. Thực ra, dù Cora có ăn nói thô lỗ, nhưng Danken, người đang tán tỉnh Cora, đã là một Elf trưởng thành ở độ tuổi đầu 600. Việc nói những lời đó với một Elf trẻ tuổi như cô là một hành động có thể gây họa lớn.

Xét đến địa vị của cô, dù họ có là những High Elf trẻ tuổi, dám đối xử với công chúa một cách thiếu tôn trọng như vậy là không thể chấp nhận được.

Tuy nhiên, đây là trường đua động vật, một nơi mà tiền bạc qua lại. Vì đây là nơi những người trẻ tuổi thuộc tầng lớp phóng túng trong số các High Elf tham gia, nên họ thường vô lễ hơn các High Elf khác.

Có lẽ, những người tham gia chỉ vì lòng hiếu thắng như Cora là rất hiếm. Đa phần là đến đây để hưởng lạc, ăn chơi, hoặc để có một khoảng thời gian phóng đãng cùng bạn bè hoặc gia thần.

Bởi vậy, Cora xem tất cả High Elf tham gia trường đua là những kẻ ngốc. Hôm nay là lần cuối cô tham dự đấu trường này. Từ sau sẽ tham gia các cuộc đua chính quy do hoàng thất tổ chức.

Và để làm được điều đó, nỗ lực của con thú dưới chân cô là phần không thể thiếu.

"Này, này. Nghe thấy không?"

"...Ugh!"

Đôi bốt cưỡi ngựa đè vào eo khiến cơ thể con thú co cứng lại vì căng thẳng quá mức. Thế nhưng, cô gái này không phải là hạng người sẽ nương tay chỉ vì nô lệ của mình khựng lại một thoáng.

"Ugh! Trả lời kiểu gì đấy? Giỡn mặt à?"

"X-Xin lỗi."

"Chủ nhân của mi mà lại phải hạ mình đi hẹn hò với loại tép riu như thằng khốn kia sao?"

"Không ạ."

"Nếu hôm nay không về nhất thì chuẩn bị chết đi là vừa? Thú thật nhé, mi đã được ta huấn luyện như một con ngựa đua hơn 10 năm rồi, ở cái trường đua cờ bạc thế này thì phải về nhất chứ?"

Kasta gật đầu. Ngoài điều đó ra, anh chẳng còn lựa chọn nào khác.

Người phụ nữ điên loạn này sau khi phát hiện Halfling đã tới thời điểm tận số, lại càng thúc ép anh một cách tàn nhẫn hơn. Cô nhét thuốc kích thích và máu của High Elf vào miệng anh, rồi thường xuyên đánh đập để anh không thể khép mắt lại.

Việc huấn luyện anh như một con ngựa đua, miệng thì nói là để gieo vào lòng Halfling yếu đuối ý chí sống tiếp, một mục đích sống, nhưng thực chất là để phục vụ thú vui cá nhân. Vế trước chỉ là tiện thể mà thôi.

Thành thật mà nói, xuất thân của Kasta quá thấp kém để có thể sử dụng trong hạng mục 'chiến đấu'. Đặc biệt là ở Nam Đại Lục, vùng đất của những kẻ mạnh, nơi đầy rẫy những con quái vật có thân hình cường tráng.

Dù đã huấn luyện kiếm pháp trong nhiều năm, nhưng thành quả đó trong mắt Cora lại không đáng kể. Đúng là anh đã trở nên mạnh một cách vô lý so với một Halfling. Nhưng đó là tất cả.

Chính vì vậy, Cora đã quyết định nuôi dưỡng Kasta như 'ngựa giống'. Nếu một con vật đi bằng hai chân thắng một con vật đi bằng bốn chân trong một cuộc đua, có vẻ sẽ rất độc đáo và thú vị. Kiểu như một thử thách hướng tới giới hạn, khiến lòng hiếu thắng bùng cháy? Nó cũng rất phù hợp để giải khuây vào những lúc rảnh rỗi.

Và theo suy nghĩ của Cora, đây cũng là một khoảng thời gian khá hữu ích với Kasta. Vì anh không chỉ có thể rèn luyện sức bền, mà còn có thể rèn luyện cơ bắp toàn thân. Rất thích hợp để kéo dài tuổi thọ.

"Haizz, mi có thể tìm đâu ra một người chủ tốt như ta chứ? Còn tạo động lực cho một con sâu bọ như mi sống tiếp, thật là. Mi đúng là có phúc."

"......"

"Ơ kìa? Không trả lời à? Mi lại đang ngủ gật hả? Ta đã nói rồi, ngoài thời gian quy định, nếu nhắm mắt là sẽ chết đấy?"

"T-Thần không ngủ gật."

"Thế sao không trả lời? Không được rồi. Hôm nay đua xong phải đánh đòn một trận."

"...Vâng."

Ngày xưa ít ra vẫn được đối xử như một nô lệ, nhưng bây giờ thân phận dường như còn bị hạ thấp hơn.

Kasta nghĩ.

Sao mình lại ra nông nỗi này?

Halfling già nua nhìn quanh. Những con thú được chăm sóc kỹ lưỡng dường như còn có hoàn cảnh tốt hơn cả anh, một con người.

Thật khó có thể nở một nụ cười trong cuộc đời này. Thay vì kéo dài khoảng thời gian đau khổ này, có lẽ trở về với cát bụi sẽ tốt hơn rất nhiều. Nhưng con quỷ ấy nhất quyết không chịu buông tha cho anh.

Nước mắt bất giác chảy dài trên khóe mắt của Halfling. Cứ ngỡ rằng đã khô cạn từ lâu, nhưng hóa ra không phải vậy.

Halfling đã tin rằng nếu anh nỗ lực, tương lai sẽ đổi khác. Dù ngày mai có đau khổ hơn hôm nay, anh cũng đã từng có một niềm tin nhỏ nhoi rằng trước khi nhắm mắt, mình sẽ có thể xây dựng được một mái ấm bình dị.

"Ugh..."

Nhưng dù đã trôi qua hơn 100 năm, con thú vẫn chẳng đạt được điều gì, và cũng chẳng còn lại gì. Sự thật tuyệt vọng đó không ngừng giằng xé trái tim của Halfling.

–Chát!

Có lẽ vì không vừa ý với cảnh anh đột nhiên khóc lóc? Chủ nhân dùng một cây roi huấn luyện làm bằng Adamantium đánh vào đầu Halfling.

"Thằng chó, ta đã nói biết bao nhiêu lần là ta ghét nhất cái loại đàn ông hay khóc lóc rồi mà? Mi có biết mi bao nhiêu tuổi rồi không? Không thấy nhục hả? Aiss, thằng nhóc này sao một trăm năm rồi mà vẫn không chịu lớn lên chút nào vậy?"

Cơn thịnh nộ của cô gái được nhét vào tai con thú để người khác không nghe thấy.

Lần này Kasta cũng chỉ im lặng gật đầu và giữ tư thế phục tùng.

–Tách tách.

Vô số vệt máu nhỏ xuống từ đầu người đàn ông. Ngay sau đó, mặt đất chuyển sang màu đỏ. Con thú bốn chân cảm thấy đầu óc quay cuồng, nhưng thật không may, ngay cả một khoảng nghỉ ngơi ngắn cũng không được phép.

–Tuýt!

Cùng với tiếng còi báo hiệu cuộc đua bắt đầu, tất cả con thú đều bắt đầu chạy hết tốc lực.

"Hây!"

Ngay khi chân của cô gái cô gái thúc mạnh vào hông, gã Halfling liền lao đi như thể chưa từng do dự.

–Bịch, bịch! Bùm bụp!

Phẩm giá của một người phàm hoàn toàn bị chà đạp.

Và cuộc đời bị trói buộc dù đã hết tuổi thọ từ lâu.

Halfling ấy vẫn phải tiến về phía trước.

Thời gian cứ thế trôi đi, một khi đã sinh ra làm người phàm, dù có thất bại hay không, họ vẫn sẽ để lại một dấu chân nhỏ trong dòng chảy đó.

Tuy nhiên, người đàn ông này dù đã sống chăm chỉ hơn bất cứ ai trong hơn 100 năm.

–Bịch bịch!

Thứ duy nhất nhận lại là khoảnh khắc tuyệt vọng khi phải lao đi trên nền đất như một con thú.

Làm thế nào để thoát khỏi những nỗi đau và tai ương không ngừng ập đến? Bốn bề bị những bức tường khổng lồ bao vây. Ngay cả lối thoát là cái chết cũng đã bị bàn tay của ác quỷ chặn lại.

Vì vậy, người đàn ông phải chạy về phía trước trong khi khóc ra máu, cho đến khi cả tay và chân đều gãy nát. Kẻ sinh ra là sâu bọ như anh không có quyền lựa chọn. Dẫu vậy, có lẽ sự rèn luyện kéo dài hàng chục năm cũng có chút ý nghĩa?

Ngày hôm đó, Halfling đã vượt qua những con thú bốn chân và hiên ngang về đích đầu tiên.

Liệu có nên vui mừng không?

Kasta thực sự không biết.

Anh chỉ cầu nguyện với Chúa.

Bây giờ con chẳng cần gì nữa.

Xin hãy cho con được nhắm mắt.