Elf nuôi dạy trẻ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

26 189

The Merchant’s Daughter Overpowers All with the Power of Money

(Đang ra)

The Merchant’s Daughter Overpowers All with the Power of Money

Nishizaki Alice

Mục tiêu của Sara là kiếm đủ tiền để đạt được sự tự lập. Nhưng liệu cô ấy có thực sự thành công trong việc tạo dựng sự nghiệp và sống tự lập? (Và biết đâu, trên hành trình đó, cô ấy sẽ tìm thấy tình y

389 725

Ta chỉ là tới phá hư hôn ước , công lược ta làm gì

(Đang ra)

Ta chỉ là tới phá hư hôn ước , công lược ta làm gì

谢海朱

"Ơ, hiệu quả của thuốc đã nói sẽ biến mất đâu rồi? Khoan đã..."

50 8

Nishino Gakunai Caste Saikai Ni Shite Inou Sekai Saikyo No Shonen

(Hoàn thành)

Nishino Gakunai Caste Saikai Ni Shite Inou Sekai Saikyo No Shonen

Buncololi/ぶんころり

Tuy nhiên, con đường đi lên ấy chẳng hề dễ dàng. Đây là một câu chuyện mà người ta gọi là “hard-boiled” — (có kèm theo cả những trận chiến siêu năng lực).

245 689

Ta và trò chơi của thần với yandere

(Đang ra)

Ta và trò chơi của thần với yandere

Bạch Phụng Hành

(Cảnh báo: Tất cả đều là Yandere!!!)

1089 4835

Tiếng Ồn Nơi Thiên Đường

(Đang ra)

Tiếng Ồn Nơi Thiên Đường

Hikaru Sugii

Câu chuyện về chàng trai giao nhau với những cô gái, tình yêu, tuổi trẻ và ban nhạc!

14 6

Wn - Chương 109 - Vệ sinh tai cho ma cà rồng

Thiếu nữ ma cà rồng đã đem lòng yêu suốt bao năm tháng, một tình yêu chẳng hề đổi thay.

Đáng lẽ ra bây giờ phải nói lời tạm biệt và buông tay.

Nhưng có vẻ điều đó không dễ dàng với thiếu nữ.

"Bathory, hôm nay thời tiết đẹp thật nhỉ?"

Tuy là một câu nói cục mịch, Bathory vẫn khẽ gật đầu. Dẫu cơn giận chưa hoàn toàn nguôi ngoai, nhưng đã rất lâu rồi con High Elf chết tiệt này mới chủ động rủ cô hẹn hò.

Trái ngược với cơn mưa rào trong lòng, thời tiết quả thật trong xanh như lời High Elf nói. Ma cà rồng nhớ lại những ngày tháng êm đềm cùng Cora dưới một tiết trời tương tự, rồi bất giác bật cười vu vơ.

"Hay là nghỉ một lát rồi đi tiếp nhé?"

Cô nàng High Elf cục cằn và thô lỗ này hôm nay lại dịu dàng đến lạ. Lời nói cũng ngọt ngào như ngày xưa nên cũng không tệ lắm. 

Cora dẫn Bathory đến một chiếc ghế dài hẻo lánh, có lẽ vì là buổi sáng ngày thường nên công viên khá vắng vẻ.

"...Sao cũng được."

Ma cà rồng cảm nhận hơi ấm từ bàn tay của người phụ nữ đang nắm tay mình và thản nhiên đáp lời. Không rõ rốt cuộc có ý đồ gì, nhưng đã rất lâu rồi cô mới thấy Cora hạ mình đến vậy nên cũng khó mà nổi giận.

"Tớ thấy hình như lúc nào tớ cũng toàn nói suông là quan tâm cậu..."

Trong tay của nàng Elf đang tự kiểm điểm có cầm một vật gì đó, nhìn kỹ thì giống như một dụng cụ lấy ráy tai bằng gỗ nhỏ.

"...Tự nhiên lại đòi lấy ráy tai cho tớ?"

"Ừm, cậu không thích sao?"

"Không phải là không thích."

"Vậy cậu nằm đây nhé?"

Nàng High Elf ngồi trên ghế và vỗ nhẹ vào đùi mình, ý muốn bảo cô nằm xuống. Ma cà rồng làm vẻ mặt hờn dỗi, nhưng không thể chống lại sự thúc giục liên tục của nàng High Elf, đành ngả đầu lên cặp đùi trắng nõn.

"Khì khì, cậu không thấy thú vị à? Gợi lại kỷ niệm xưa ấy."

"Ai biết? Nhưng bây giờ cậu định làm gì?"

"Tớ đã nói trước đó rồi mà? Tớ muốn làm lành với cậu và trở lại như trước đây."

"..."

Khác với vẻ ngây thơ của High Elf, ma cà rồng lại đang nuôi dưỡng những suy nghĩ tiêu cực. Làm sao có thể quay lại như xưa được nữa? Cậu đã gả cho tên Halfling đó rồi cơ mà.

Bathory cố nuốt cơn uất nghẹn dâng lên đến cổ họng. Bây giờ mà có nổi giận cũng chẳng có ý nghĩa gì. Ma cà rồng nhìn người bạn thân đang mỉm cười với mình. Mái tóc trắng hơn cả váy cưới, nụ cười rạng rỡ hơn cả kim cương, cùng đôi mắt đỏ lấp lánh đáng yêu. Cô gái đẹp nhất thế gian cuối cùng đã không thuộc về mình.

"Bathory, sao thế? Cứ thế này thì tớ không lấy ráy tai được?"

Bathory, người đang nhìn chằm chằm vào Cora, quay người đi không nói lời nào. Dù tủi thân, nhưng mùi hương thoang thoảng tỏa ra từ giữa hai chân của cô gái này vẫn thật dễ chịu

Có thể hơi khiếm nhã, nhưng Bathory thích nhất là mùi hương tỏa ra từ vùng kín của Cora. Không phải cô có suy nghĩ đen tối gì đâu. Chỉ là vì đó là nơi mùi hương cơ thể của High Elf tỏa ra rõ rệt nhất mà thôi.

Phụ nữ High Elf cực kỳ coi trọng trinh tiết, và trong số họ, Cora là người phụ nữ cao quý bậc nhất. Ngay cả mẹ cô, nữ hoàng Elf cũng có mái tóc bạch kim, nên không phải là dòng dõi trực hệ của hoàng gia.

Nếu không kể đến mẹ của Cora, cô là người phụ nữ duy nhất từng được đối diện với phần riêng tư nhất của một bậc tiểu thư cao quý như vậy. Tuy chỉ giới hạn trong một thời gian ngắn thời thơ ấu, nhưng sự hiếm có đó đã trở thành một niềm an ủi nhỏ nhoi của Bathory.

Ma cà rồng khẽ chun mũi vì thích thú với mùi hương từ vùng kín của nàng Elf mà đã lâu rồi mới được ngửi lại. Cora thấy người bạn thân của mình thật đáng yêu nên đã nhẹ nhàng vuốt tóc cô ấy. Sau đó, tai của Bathory đỏ bừng lên. High Elf lại dịu dàng xoa nắn cả đôi tai đang ửng đỏ đó.

Nhìn cái cách cô tỏ ra không thích bên ngoài nhưng lại có phản ứng đáng yêu đến thế. Xem chừng tình cảm của ma cà rồng dành cho nàng Elf không hề tầm thường.

Dĩ nhiên, so với cảnh Cora run rẩy đến mức không làm gì nổi trước mặt phu quân của mình thì vẫn còn nhẹ nhàng chán.

Tình cảm của Cora dành cho Halfling cũng không hẳn là tình yêu. Nó giống như một triệu chứng nghiện nặng hay một thứ gì đó vượt ngoài tiêu chuẩn. Có lẽ xem nó như không khí là đúng nhất. Giống như nếu Kasta không tồn tại, Cora sẽ mất đi ý nghĩa sống.

Chính vì vậy, Bathory dù không thể chấp nhận mối quan hệ của Cora và Kasta, nhưng cuối cùng cũng đành phải từ bỏ. Vì cô biết người bạn thân của mình trân trọng Halfling đến nhường nào.

–Soạt soạt.

Dụng cụ lấy ráy tai bằng gỗ có độ đàn hồi vừa phải đi sâu vào bên trong tai của cô gái tóc đen. Cảm giác nhồn nhột khiến Bathory thấy thoải mái và khẽ gãi gãi vai.

"Lâu lắm rồi tớ mới lấy ráy tai cho cậu thế này nhỉ?"

"...Ừ."

Hành động này không lạ lẫm gì với hai cô gái. Ma cà rồng có hàm lượng nước trong cơ thể cao hơn các tộc người khác nên dễ hình thành ráy tai.

Đây có thể xem là khuyết điểm duy nhất của thiếu nữ xinh đẹp Bathory.

"Hồi nhỏ, cậu hay ngại mà nhỉ?"

"Làm gì có."

"Khì khì, nói dối."

"...Là tại cậu hết đấy."

"Gì chứ, sao lại ngại vì tớ?"

"Cậu nhìn vào tai tớ rồi nói. Mặt thì xinh nhưng điểm đó làm hỏng hết..."

"T-Tớ từng nói vậy à?"

"Cậu bây giờ hay lúc đó đều không tinh tế chút nào cả."

"...Haha."

Cora cười gượng và gãi má. Bathory dù đang nhắm mắt nhưng vẫn đoán được hành động quen thuộc của người bạn thân và bật cười.

Thực ra, lý do cô ngại không phải vì thể chất dễ có ráy tai, mà là vì Bathory chỉ muốn cho Cora thấy những hình ảnh xinh đẹp nhất của mình. Nhưng nói ra những lời này thì ngượng ngùng quá nên thôi cứ im lặng thì hơn.

"Ủa? Lạ thật. Gần như không thấy ráy tai đâu cả?"

Thỉnh thoảng có bụi lấm tấm, nhưng chẳng có thứ gì đáng gọi là ráy tai. Lớn tuổi hơn đâu có nghĩa là thay đổi cả chủng tộc, tại sao lại vậy nhỉ?

Nhưng nghĩ kỹ thì cũng dễ hiểu. Kể từ khi Cora không còn lấy ráy tai nữa, Bathory đã tự mình chăm sóc vô cùng kỹ lưỡng. Khi còn nhỏ, cô thích cảm giác được bàn tay của nàng Elf lấy ráy tai cho nên mới cố tình không động vào tai mà thôi.

Bathory giận dỗi không trả lời câu hỏi của Cora.

Cora thấy Bathory không trả lời, có vẻ hơi lúng túng rồi lại bắt đầu lấy ráy tai.

"Hồi chúng ta mới gặp nhau chưa được bao lâu, tớ cũng đã lấy ráy tai cho cậu như thế này, cậu còn nhớ không, Bathory?"

Trước câu hỏi của người bạn, đôi mắt và miệng của cô gái đang lim dim lại từ từ mở ra.

"Chuyện đó thì tớ không rõ, nhưng tớ nhớ là cậu đã dắt chồng chơi trò cưỡi ngựa trong bãi bùn."

"A, cậu biết à?"

"Lúc đầu thì tớ không biết. Nhưng lớn lên, gặp chồng cậu nhiều lần nên cũng lờ mờ đoán ra."

"Kh-Khụ!"

"Mắt tớ đâu có kém. Cậu đánh anh ta dã man đến mức tớ không phân biệt được là người hay goule nữa."

"T-Tớ biết! Tớ biết là mình đã sai."

"...Tớ không có ý trách móc cậu đâu Cora, chỉ là tớ thấy tò mò thôi."

"Cậu tò mò chuyện gì?"

"Làm thế nào mà cậu lại sinh được năm đứa con với một người đàn ông mà cậu từng coi thường đến vậy, vốn dĩ cậu đâu có thích đàn ông?"

"Cũng phải nhỉ?"

Câu trả lời mơ hồ khiến Bathory khẽ nhíu mày. Từ trước đến nay, Cora luôn lảng tránh câu hỏi đó một cách mập mờ như vậy.

"Sao lại nhăn mặt thế?"

"Tại sao lại kết hôn với một nô lệ? Và tại sao cậu không nói cho tớ biết?"

"...Cậu muốn biết đến vậy à?"

"Thôi khỏi, đằng nào cậu cũng chẳng nói."

Trước câu trả lời cộc cằn của cô bạn, Cora đưa mắt nhìn lên bầu trời. Cô nghĩ rằng để hàn gắn lại mối quan hệ với Bathory, bản thân cô cũng phải mở lòng ở một mức độ nào đó.

'Thời gian càng trôi, dường như bí mật lại càng chồng chất.'

Có lẽ chính những điều không nói ra ấy đã tích tụ, để rồi cuối cùng chỉ còn lại nỗi uất hận dành cho nhau. Cora thầm thừa nhận lỗi lầm của mình. Việc kể với ai đó rằng kẻ vẫn luôn chối bỏ bản thân là phụ nữ như cô lại xiêu lòng trước một người đàn ông là điều quá khó khăn. Nhưng nếu là Bathory, và để thực sự làm hòa với cô ấy, chắc đây cũng chẳng phải chuyện không thể thổ lộ.

"Vào ngày nghỉ tới, nhất định tớ sẽ kể hết cho cậu."

"Tại sao không phải bây giờ?"

Ma cà rồng chu môi, tỏ vẻ bất mãn. Cora mỉm cười áy náy, nhẹ nhàng vuốt má Bathory.

"Vì hôm nay tớ muốn tập trung vào khoảng thời gian ở bên Bathory."

"..."

"Thật đấy Bathory. Tối nay chúng ta tổ chức tiệc ngủ nhé."

"Rồi cậu sẽ dẫn cô gái đó đến nữa à?"

"Không, tuyệt đối không. Tớ chỉ muốn chơi với mỗi cậu thôi, chỉ hai đứa mình."

"..."

Trước lời bộc bạch chân thành của người bạn thân, khuôn mặt của cô gái ửng đỏ như một đóa bỉ ngạn, loài hoa biểu tượng của cô ấy. Bathory im lặng một lúc lâu, rồi thở dài một hơi và cất tiếng.

"C-Cô gái đó tên là Sophia phải không?"

"Hửm?"

"Cô gái mà cậu dẫn theo ấy."

"Ừm ừm..."

"Thật ra tớ không ghét cô ta lắm."

"...Ừ."

"Tớ chỉ thấy tức vì cậu xem nhẹ lời hứa với tớ thôi."

"Xin lỗi."

Phải chăng là vì hài lòng với thái độ thành khẩn của Cora nên tâm trạng cũng dịu đi phần nào?

"Cora."

Không phải vậy.

"Sao?"

Chỉ cần Cora chịu nghiêm túc lắng nghe lời cô nói là Bathory đã thấy hạnh phúc rồi.

"Lần tới chúng ta gặp nhau ba người nhé? Cả cô gái tên Sophia đó nữa."

"Thật sao? Được không vậy?"

"Miễn là cậu đừng xem nhẹ tớ nữa."

"Cái đó không phải là đương nhiên sao?"

"...Đừng chỉ nói suông."

"Không đâu, từ giờ tớ sẽ không làm vậy nữa, thật đó."

"Cậu sẽ chứng minh bằng cách nào?"

Trước những câu hỏi dồn dập của Bathory, đôi mắt của nàng High Elf đảo qua đảo lại.

Thực lòng mà nói, Cora cũng không phải là hoàn toàn không bất mãn.

Vì Bathory lúc nào cũng cằn nhằn và làm vẻ mặt cáu kỉnh, khiến cô nhiều phen tức sôi máu. Nhưng vốn dĩ giống loài phụ nữ thường có tâm trạng thất thường như vậy. Cora tự nhủ rằng mình, với tấm lòng rộng lớn như đại dương, sẽ bao dung tất cả.

Cora tự hỏi.

Làm thế nào để dỗ dành người bạn thân đang dỗi hờn đây?

Làm thế nào để trở lại thành đôi bạn keo sơn với Bathory như trước?

Và làm thế nào để giữ được mối thân tình ấy mãi mãi không phai?

'Kaka đã xoa dịu tâm trạng của mình như thế nào nhỉ?'

Nghĩ đến đó, câu trả lời cho vấn đề này khá đơn giản. Cora lại một lần nữa nhận ra.

"...Mỗi tuần một lần, tớ sẽ dành thời gian cho cậu."

Rằng chỉ cần được ở cạnh người mình thương là hạnh phúc rồi, và khi khoảng thời gian đó ngắn lại, sự hờn dỗi trong lòng mỗi người sẽ dâng lên.

Đôi mắt của ma cà rồng đang buồn ngủ bỗng bừng sáng. Một bà cụ non chỉ muốn ru rú ở nhà không làm gì vào ngày nghỉ, vậy mà lại hứa sẽ gặp mình đều đặn sao? Cảm giác như mình đã trở thành bạn gái của Cora vậy.

Nhưng lòng tự trọng không cho phép cô đồng ý ngay. Bathory phản ứng gay gắt, ra vẻ hơi không hài lòng.

"Tớ thì sao cũng được... nhưng nếu cậu làm điều đó một cách miễn cưỡng thì tớ không cần."

"Không phải mà."

"...Thiệt không?"

"Thiệt."

"Lỡ lúc cậu bận hay không gặp được thì sao?"

"Những lúc đó tớ nhất định sẽ báo trước cho cậu."

"...Rồi được vài ba bữa lại nuốt lời như trước thì sao?"

Cora không phải là người hay nói dối, nhưng vì đã có tiền lệ lật lọng nên Bathory không tin ngay. Cô sợ rằng mình sẽ lại bị tổn thương một lần nữa.

"Cứ tin ở tớ, à không, mà là..."

Cora định nói tiếp nhưng rồi lại thôi. Vì khi định nói câu 'Cứ tin ở tớ', cô lại nhớ đến những lời hứa đã không giữ được vài lần.

"...Cậu có thể cho tớ một cơ hội để chứng minh không?"

Vậy nên, cô đã hỏi người bạn thân của mình liệu cô ấy có thể cho cô một cơ hội không, để chứng minh rằng mình thực sự đã thay đổi.

Ma cà rồng quay đầu lại nhìn High Elf. Trên gương mặt ấy hiện rõ vẻ căng thẳng, như thể sợ rằng người bạn thân lại sắp ca thán. Nhưng trong đôi mắt đỏ đầy quyết tâm đó, cô cảm nhận được một ý chí ấm áp sẽ không lùi bước nữa.

Bathory lặng lẽ gật đầu, chấp nhận lời đề nghị của Cora. Không rõ vì sao mà nàng High Elf lại phấn khích đến thế, cô nở một nụ cười như nắng xuân trong khi véo véo hai tai của ma cà rồng.

–Soạt soạt.

Tiếng dụng cụ lấy ráy tai bằng gỗ khô và da thịt chạm vào nhau vang lên êm dịu. Bathory nghĩ. Cứ thế này có khi mình ngủ thiếp đi mất? Mình vẫn còn nhiều chuyện phải chất vấn Cora. Nếu cứ cho qua một cách mập mờ như vậy, liệu cậu ấy có lại đối xử tùy tiện với mình không?

...Dù vậy, trong đôi mắt của Cora khi hứa hẹn, có một sự quả quyết mà đã lâu lắm rồi cô mới cảm nhận được.

Lần này, có lẽ thật sự có thể tin tưởng rồi.

Ma cà rồng cảm thấy có chút an tâm, rồi khẽ khàng khép mắt lại.