Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

(Đang ra)

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

PIZZAPINEAPPLE

Tôi không thể yêu chính bản thân mình

4 11

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

(Đang ra)

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

鶴城東

Cuộc sống quá khó khăn đối với Mamoru, cậu bị bủa vây bởi những cô gái mang nặng tình yêu với mình! Và vòng vây đó đang dần thu hẹp lại ở mức báo động!! Đây là một câu chuyện về cuộc chiến tình yêu kh

11 1857

Romcom dưới màn đêm

(Đang ra)

Romcom dưới màn đêm

Suzuki Daisuke (鈴木大輔)

Câu hỏi được đặt ra, là khi bình minh đến… cậu sẽ tiếp tục mơ, hay là sẽ thức dậy?

1 3

Tiểu Thư Phù Thủy Không Muốn Trở Thành Ca Sĩ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Không Muốn Trở Thành Ca Sĩ

青空乐章

Một truyền thuyết mới đang dần mở ra, và câu chuyện của chúng ta cũng sẽ bắt đầu từ đây…

7 70

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

245 4594

Tập 1 - Chương 25 - Chuyến đi chơi lễ không được báo trước (Phần 1)

Thứ Tư, ngày ‘không tăng ca’ của công ty tôi. ‘Không tăng ca’ có nghĩa là tôi sẽ được tăng ca vào hôm nay.

Nếu mọi người đang hỏi tại sao, thì để tôi giải thích cho. Ngày “không tăng ca” có nghĩa là hệ thống điện thoại nội bộ sẽ không có ai gọi đến và các phòng ban khác sẽ không giao việc cho chúng tôi.

Hay nói cách khác, đây là ngày hoàn hảo để tôi có thể tăng ca mà không bị ai làm phiền.

Tuy nhiên, hôm nay tôi sẽ tan ca đúng giờ vì con “ma đói” sống ở tầng trên đã hẹn tôi từ tuần trước. Kì lạ là tôi vẫn đồng ý dù chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Tôi lấy chìa khoá có gắn thú nhồi hình sứa ra và mở cửa. Tôi tưởng cô ấy đang ở đây rồi nhưng hoá ra là không.

Sau khi rửa mặt, tôi cởi áo ngoài ra. Nếu đi ra ngoài thì chắc là tôi sẽ mặc đồ bộ vậy.

Còn hơi sớm so với giờ hẹn, tôi lấy điện thoại ra và nhắn tin cho Akitsu.

“Anh về rồi, thế em muốn gặp ở đâu?”

Ngay khi vừa gửi, cửa phòng tôi mở toang.

“Mừng anh về nhà, Shikami! Xem ra anh về nhà đúng giờ nhỉ?”

Akitsu phóng vào nhà tôi với 130% năng lượng so với ngày thường. Tại sao cô ta không thèm bấm chuông nhỉ? Đây là nhà của cổ à?

Tôi định phàn nàn với Akitsu nhưng rồi dừng lại.

“Anh thấy thế nào? Lâu lắm rồi em mới mặc lại …”

Akitsu đang mặc bộ Yukata vàng cùng với những hoạ tiết màu tím. Mái tóc được tết sang một bên và buộc thành búi với phụ kiện hình bông hoa trên đỉnh đầu. Má cô ấy hơi ửng hồng so với bình thường, có lẽ là do trang điểm. Dường như hứng thú với phản ứng chết lặng của tôi, cô ấy nở một nụ cười không thể đểu hơn.

“Đẹp lắm đúng không? Lâu rồi em mới mặc lại Yukata. Hôm nay bọn mình sẽ đi lễ hội với nhau.”

Akitsu đẩy tôi, người vẫn còn đang bất ngờ, vào phòng.

“Nào nào, thay đồ đi anh.”

Không muốn cô ấy chờ lâu, tôi thay bộ Yukata có sẵn của mình. Quấn xong đai obi, tôi bước ra phòng khách.

“Anh Shikami mà cũng có Yukata à? Bình thường anh chỉ toàn tăng ca chứ có đi chơi bao giờ?”

“Anh có mua Yukata để đi chơi đâu.”

“Nhưng mà này, anh nhìn bảnh lắm. Hay là anh mặc đồ cưới truyền thống Nhật Bản vào đám cưới đi.”

“Không bao giờ nhé. Mà thôi, anh đói rồi, mình đi thôi.”

“Đi thôi. Mà này, anh có bất ngờ không?”

“Ừ, anh cũng không nghĩ bọn mình sẽ đi lễ hội với nhau.”

“Đúng vậy, mà anh thấy bộ Yukata của em thế nào?”

“Ừ thì đẹp thật.” Tôi thì thầm không để cô ấy nghe được.

“Anh nghĩ em sẽ hiểu được tiếng gió thổi từ miệng anh à. Nhưng mà nếu anh thấy đẹp thì cứ nói ra đi, cái đồ tsundere.”

Cô ấy đánh vào tay tôi. Này, dừng lại đi, lộ rồi đấy.

Bọn tôi đi cùng nhau trên phố, cánh tay đan vào nhau. Lúc tôi đi về từ chỗ làm, tôi không thấy dấu hiệu nào của lễ hội cả. Nhưng giờ thì mọi người xung quanh đều đang mặc Yukata.

Đường phố dần đông hơn, tiếng nhạc của lễ hội vang vọng làm tôi thấy phấn khích.

Akitsu cũng đang vừa lắc lư vừa đi bên cạnh tôi. Cô ấy xin nghỉ cả buổi chiều luôn thì phải? Tôi nghe Kako nói thế khi cậu ấy giao một số tài liệu cho tôi.

Chúng tôi chậm rãi bước qua cổng chào của lễ hội.

=))) đoạn này hình như lão tác đang nói về khe ngực thì phải