Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

(Đang ra)

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

PIZZAPINEAPPLE

Tôi không thể yêu chính bản thân mình

4 11

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

(Đang ra)

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

鶴城東

Cuộc sống quá khó khăn đối với Mamoru, cậu bị bủa vây bởi những cô gái mang nặng tình yêu với mình! Và vòng vây đó đang dần thu hẹp lại ở mức báo động!! Đây là một câu chuyện về cuộc chiến tình yêu kh

11 1857

Romcom dưới màn đêm

(Đang ra)

Romcom dưới màn đêm

Suzuki Daisuke (鈴木大輔)

Câu hỏi được đặt ra, là khi bình minh đến… cậu sẽ tiếp tục mơ, hay là sẽ thức dậy?

1 3

Tiểu Thư Phù Thủy Không Muốn Trở Thành Ca Sĩ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Không Muốn Trở Thành Ca Sĩ

青空乐章

Một truyền thuyết mới đang dần mở ra, và câu chuyện của chúng ta cũng sẽ bắt đầu từ đây…

7 70

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

245 4594

Tập 1 - Chương 29 - Hừ, hừ, bị sốt mất rồi

Khi tôi tỉnh dậy, cả người tôi đột nhiên đau nhức. Thôi xong, bị sốt rồi.

Tôi run rẩy lết ra khỏi phòng ngủ và lấy nhiệt kế. Con số điện tử hiển thị là 38.20C, chà, sốt cao.

Giờ đã là 7h25 sáng, thời điểm mà đáng lẽ tôi đã thay đồ rửa mặt xong hết rồi.

Thật lòng mà nói, tôi không muốn làm việc trong trạng thái thế này. Kiểu gì tôi cũng sẽ mắc lỗi và gây phiền phức cho người khác. Đã đến lúc dùng số ngày nghỉ phép còn lại rồi.

Tôi quay trở lại giường, mở điện thoại, vào ứng dụng nhắn tin của công ty và tìm tên của tiền bối Aizawa.

“Em xin lỗi vì làm phiền chị hôm nay, giờ em đang sốt cao nên em xin phép nghỉ 1 ngày”

“Chị hiểu rồi, em dạo gần đây tăng ca hơi nhiều, cố gắng giữ sức nhé”

Chị ấy trả lời gần như ngay lập tức như thể đã chờ sẵn từ lâu. Làm sao chị ấy có thể dành nhiều thời gian cho công việc đến vậy mà vẫn đủ thời gian để lo cho con cái nhỉ?

Kể cả thế, tôi cũng không thể ngờ mình đã gặp lại Natsume hôm qua. Tôi cứ nổi da gà mỗi khi nghe nhắc đến tên công ty đấy, hoá ra cô ấy là quản lý của bên họ. Bọn tôi hiếm khi gặp nhau sau khi chia tay, và những gì tôi nghe về cô ấy chỉ toàn là tin đồn, nên tôi cũng dần quên cô ấy đi.

Mà vậy là, bọn tôi sẽ làm việc cùng nhau trong thời gian sắp tới à. Thôi thì, công việc là công việc, tôi không để cảm xúc cá nhân lấn át đâu. Lần tới khi gặp nhau tôi sẽ nói điều này với cô ấy.

Bọn tôi chia tay không phải vì cãi nhau hay gì. Cả 2 chỉ hẹn hò như một cặp đôi bình thường, đi chơi và vui vẻ cùng nhau. Nhưng rồi bọn tôi quyết định chia tay vì tôi không nhìn thấy tương lai của mối quan hệ này.

Hôm nay tôi có vẻ tự kỷ nhiều hơn bình thường nhỉ, chắc là do tôi đang bị sốt.

Tôi đã xin nghỉ phép rồi, thế nên tạm biệt ứng dụng tin nhắn nội bộ nhé. Nghĩ rồi, tôi nhắm mắt và lăn ra ngủ tiếp.

Thân nhiệt tôi hình như đang tăng lên, dù đã bật máy lạnh rồi nhưng tôi vẫn thấy nóng bỏng cả da. Đồng thời, tôi lại trải qua mấy cơn rùng mình bên trong cơ thể tôi. Ôi, đích thị là sốt nặng rồi.

Cổ họng tôi khô rát. Hừ, tủ lạnh của tôi chẳng còn gì để ăn cả. Tôi nên làm gì bây giờ…? Thôi thì không ăn một ngày cũng chưa chết đâu.

Tôi liền nhắm mắt lại và cố gắng đi ngủ, thế nhưng hình ảnh đầu tiên xuất hiện trong giấc mơ của tôi là gương mặt của Akitsu.

***

 Tôi giật mình tỉnh dậy và thấy mặt trời đã ở trên đỉnh. Giữa trưa rồi sao?

Bụng tôi gào lên biểu tình. Xin lỗi mày nhé, tủ lạnh của tao giờ chẳng còn gì nữa rồi.

Tôi bước ra khỏi phòng ngủ và đi đến phòng khách. Có tiếng động. Chẳng lẽ tai tôi bị ù à?

Khi tôi mở cửa phòng khách, tôi thấy một bóng hình quen thuộc.

“Nè, anh đang làm gì vậy? Quay về phòng nghi ngơi đi”

“Tại sao em lại ở đây?”

Tôi ho khù khụ.

“Chuyện đó để sau đi, giờ thì quay về phòng ngủ mau”

Tôi đang nằm mơ à? Người đang ở trước mặt tôi là Akitsu, cô ấy đang đeo tạp dề trên bộ đồ công sở.

Đột nhiên, Akitsu nắm tay tôi và kéo tôi vào phòng ngủ. Tôi không thể phản kháng vì cơn sốt đã lấy đi toàn bộ sức lực của tôi.

“Coi chừng em bị lây cảm bây giờ”

“Không quan tâm, giờ anh đi ngủ ngay cho em. Hừ, anh mà cũng có lúc bị cảm à?”

“Anh cũng là con người mà…”

“Anh là con quái vật cuồng tăng ca thì đúng hơn”

“Em mà cũng có tư cách nói thế à?”

“Rồi rồi, giờ thì đi ngủ giùm em cái. Anh chắc chưa bao giờ đi khám sức khoẻ định kỳ nhỉ?”

Tôi được cô ấy kéo xuống giường. Cô ấy đắp chăn và đặt kế bên tôi một chai nước thể thao. Y tá kiểu gì thế này?

“Nằm nghỉ chút đi, để em nấu cơm cho”

Không chờ tôi trả lời, Akitsu xoa đầu tôi rồi đi vào bếp.

Tôi bối rối một hồi rồi lại nhắm mắt. Cảm thấy xấu hổ vì xuất hiện trước mặt cô ấy trong tình trạng thế này, tôi lại tiếp tục ngủ.