Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1346

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 2

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 3

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 2

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 481

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 539

Tập 1 - Chương 29 - Hừ, hừ, bị sốt mất rồi

Khi tôi tỉnh dậy, cả người tôi đột nhiên đau nhức. Thôi xong, bị sốt rồi.

Tôi run rẩy lết ra khỏi phòng ngủ và lấy nhiệt kế. Con số điện tử hiển thị là 38.20C, chà, sốt cao.

Giờ đã là 7h25 sáng, thời điểm mà đáng lẽ tôi đã thay đồ rửa mặt xong hết rồi.

Thật lòng mà nói, tôi không muốn làm việc trong trạng thái thế này. Kiểu gì tôi cũng sẽ mắc lỗi và gây phiền phức cho người khác. Đã đến lúc dùng số ngày nghỉ phép còn lại rồi.

Tôi quay trở lại giường, mở điện thoại, vào ứng dụng nhắn tin của công ty và tìm tên của tiền bối Aizawa.

“Em xin lỗi vì làm phiền chị hôm nay, giờ em đang sốt cao nên em xin phép nghỉ 1 ngày”

“Chị hiểu rồi, em dạo gần đây tăng ca hơi nhiều, cố gắng giữ sức nhé”

Chị ấy trả lời gần như ngay lập tức như thể đã chờ sẵn từ lâu. Làm sao chị ấy có thể dành nhiều thời gian cho công việc đến vậy mà vẫn đủ thời gian để lo cho con cái nhỉ?

Kể cả thế, tôi cũng không thể ngờ mình đã gặp lại Natsume hôm qua. Tôi cứ nổi da gà mỗi khi nghe nhắc đến tên công ty đấy, hoá ra cô ấy là quản lý của bên họ. Bọn tôi hiếm khi gặp nhau sau khi chia tay, và những gì tôi nghe về cô ấy chỉ toàn là tin đồn, nên tôi cũng dần quên cô ấy đi.

Mà vậy là, bọn tôi sẽ làm việc cùng nhau trong thời gian sắp tới à. Thôi thì, công việc là công việc, tôi không để cảm xúc cá nhân lấn át đâu. Lần tới khi gặp nhau tôi sẽ nói điều này với cô ấy.

Bọn tôi chia tay không phải vì cãi nhau hay gì. Cả 2 chỉ hẹn hò như một cặp đôi bình thường, đi chơi và vui vẻ cùng nhau. Nhưng rồi bọn tôi quyết định chia tay vì tôi không nhìn thấy tương lai của mối quan hệ này.

Hôm nay tôi có vẻ tự kỷ nhiều hơn bình thường nhỉ, chắc là do tôi đang bị sốt.

Tôi đã xin nghỉ phép rồi, thế nên tạm biệt ứng dụng tin nhắn nội bộ nhé. Nghĩ rồi, tôi nhắm mắt và lăn ra ngủ tiếp.

Thân nhiệt tôi hình như đang tăng lên, dù đã bật máy lạnh rồi nhưng tôi vẫn thấy nóng bỏng cả da. Đồng thời, tôi lại trải qua mấy cơn rùng mình bên trong cơ thể tôi. Ôi, đích thị là sốt nặng rồi.

Cổ họng tôi khô rát. Hừ, tủ lạnh của tôi chẳng còn gì để ăn cả. Tôi nên làm gì bây giờ…? Thôi thì không ăn một ngày cũng chưa chết đâu.

Tôi liền nhắm mắt lại và cố gắng đi ngủ, thế nhưng hình ảnh đầu tiên xuất hiện trong giấc mơ của tôi là gương mặt của Akitsu.

***

 Tôi giật mình tỉnh dậy và thấy mặt trời đã ở trên đỉnh. Giữa trưa rồi sao?

Bụng tôi gào lên biểu tình. Xin lỗi mày nhé, tủ lạnh của tao giờ chẳng còn gì nữa rồi.

Tôi bước ra khỏi phòng ngủ và đi đến phòng khách. Có tiếng động. Chẳng lẽ tai tôi bị ù à?

Khi tôi mở cửa phòng khách, tôi thấy một bóng hình quen thuộc.

“Nè, anh đang làm gì vậy? Quay về phòng nghi ngơi đi”

“Tại sao em lại ở đây?”

Tôi ho khù khụ.

“Chuyện đó để sau đi, giờ thì quay về phòng ngủ mau”

Tôi đang nằm mơ à? Người đang ở trước mặt tôi là Akitsu, cô ấy đang đeo tạp dề trên bộ đồ công sở.

Đột nhiên, Akitsu nắm tay tôi và kéo tôi vào phòng ngủ. Tôi không thể phản kháng vì cơn sốt đã lấy đi toàn bộ sức lực của tôi.

“Coi chừng em bị lây cảm bây giờ”

“Không quan tâm, giờ anh đi ngủ ngay cho em. Hừ, anh mà cũng có lúc bị cảm à?”

“Anh cũng là con người mà…”

“Anh là con quái vật cuồng tăng ca thì đúng hơn”

“Em mà cũng có tư cách nói thế à?”

“Rồi rồi, giờ thì đi ngủ giùm em cái. Anh chắc chưa bao giờ đi khám sức khoẻ định kỳ nhỉ?”

Tôi được cô ấy kéo xuống giường. Cô ấy đắp chăn và đặt kế bên tôi một chai nước thể thao. Y tá kiểu gì thế này?

“Nằm nghỉ chút đi, để em nấu cơm cho”

Không chờ tôi trả lời, Akitsu xoa đầu tôi rồi đi vào bếp.

Tôi bối rối một hồi rồi lại nhắm mắt. Cảm thấy xấu hổ vì xuất hiện trước mặt cô ấy trong tình trạng thế này, tôi lại tiếp tục ngủ.