Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1346

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 2

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 3

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 2

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 481

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 539

Tập 1 - Chương 23 - Mì ly là cứu tinh của những ngày tăng ca

Đã là chín giờ ba mươi tối, và tôi là người duy nhất ở lại trong phòng làm việc. Tiền bối Aizawa đã về từ sớm để đón con. Tiền bối Komine về nhà ngay sau khi hoàn thành công việc được giao. Hai hậu bối Suzutani và Harumi cũng về từ sớm rồi.

Bằng lí do nào đó, Harumi ban đầu cũng định sẽ tăng ca. Hình như em ấy có lẩm bẩm gì đấy như “đây là phước lành trời ban”. Chà, tôi bắt đầu thấy hơi sợ cô ấy rồi đấy.

Tôi nhìn vào xấp giấy dán trên bàn của tôi. Tôi viết nó khi đang lắng nghe kế hoạch của mọi người. Tôi ghét phải làm việc này, nhưng tôi không phải kiểu người sẽ phủ nhận công sức của người khác như thế. Nên giờ này tôi vẫn đang ngồi suy xét từng chi tiết mà mọi người trong phòng kinh doanh đã đề ra.

Ly cà phê tôi làm cách đây năm mươi phút đã nguội lạnh, nhưng tôi vẫn đưa nó lên miệng và thưởng thức mùi vị caffein.

Tôi quyết định nghỉ ngơi một chút và kiếm gì đó ăn vặt. Tuần mới chỉ vừa bắt đầu thôi, nên tôi cần phải để dành sức cho ngày mai. Tôi kéo ghế đứng dậy, có lẽ do chỉ có mình tôi ở đây nên âm thanh do tôi phát ra lớn bất thường.

Tôi lôi ra được một ly mì ăn liền. Ái chà, cái này là loại xịn, phải nấu năm phút mới chín. Sẽ thật tuyệt nếu ở đây có cả bia. Nhưng đây là nơi làm việc, và tôi là một công dân gương mẫu nên việc đó sẽ không bao giờ xảy ra.

Tiếng “click” của máy nước nóng báo hiệu nước đã sôi. Ai đó hãy trao giải Nobel cho người phát minh ra bình đun tự động đi.

Tôi mang ly mì lại bàn làm việc. Đột nhiên tôi thấy cửa sổ trò chuyện hiện lên. Có ai gửi tin nhắn cho tôi vào cái giờ này à.

“Anh chưa về nhà à?”

“Em vẫn còn ở công ty luôn?”

“Em thấy khu văn phòng vẫn còn sáng đèn nên em nghĩ đó là anh.”

Cô ấy lại tăng ca nữa ư? Đáng lẽ ra cô ấy nên đi ăn mừng với phòng kinh doanh hoặc về nhà nghỉ ngơi cho ngày mai chứ?

“Đúng như em nói, anh vẫn còn ở đây. Thế tại sao em chưa về nhà?”

“Mọi người đang làm việc bù cho khoảng thời gian chuẩn bị cho dự án”

“Năng suất thật.”

“Quá khen rồi, mà này, em đang chán quá, anh xuống phòng sinh hoạt chung đi.”

“Anh có mì ly này, em ăn chung không?”

“Đừng hỏi dư thừa chứ, mang xuống liền cho em đi.”

Tôi giữ ly mì và bấm thang xuống dưới hai tầng.

Nơi đây được gọi là phòng sinh hoạt chung vì cả tầng này cho phép mọi người sử dụng thoải mái. Nó có mọi thứ từ sofa cho đến giường ngủ – một nơi hoàn hảo cho những ai muốn thư giãn sau giờ làm việc.

Khi tôi bước vào, Akitsu đang ngồi một mình trên sofa. Có vẻ như chỉ có bọn tôi mới làm việc đến tận mười giờ tối.

“Xin lỗi vì để em chờ lâu.”

“Nào, anh Shikami.”

“Hả?”

“Ly mì đó, là loại đắt tiền nhất trong cửa hàng tiện lợi đấy.”

“Sao em biết về nó thế? À mà đây cũng là một phần trong bộ sưu tập mì ăn liền của anh hehe.”

“Anh thậm chí còn chẳng bao giờ ăn mì ly ở nhà.”

“Vì ở nhà có dụng cụ nấu nướng đó em.”

Cô ấy có vẻ đã uống cà phê và ăn một thanh Calorie Mate . Làm sao cô ấy ăn uống gọn gàng thế nhỉ. Mỗi lần tôi ăn Calorie Mate là nó sẽ vương vãi khắp quần áo của tôi.

“Thế, anh Shikami đã chọn được kế hoạch nào chưa?”

“Cũng gần xong, nhưng anh muốn đưa ra đánh giá công tâm cho toàn bộ kế hoạch.”

“Anh nghiêm túc quá đấy, chỉ cần tập trung vào kế hoạch mình thích nhất là được rồi.”

“Anh chỉ là nhân vật nền thôi, còn việc phát triển doanh số và đưa công ty đi lên là việc của phòng kinh doanh.”

“Anh phải chủ động lên đi chứ, giống em này.”

“Đừng so sánh anh với con át chủ bài của phòng kinh doanh.”

“Nếu người khác khen em như thế, em sẽ thấy khó chịu. Nhưng không biết sao nghe anh Shikami nói thế thì em lại thấy sướng. Khen em nhiều lên đi.”

“Dừng lại được rồi.”

Tôi cốc đầu cô ta một cái.

“Ui daaa.”

Cô ta lúc nào cũng cư xử chuẩn mực với mọi người, còn với tôi thì lại như một đứa ngốc.

“À quên mất, thứ Tư tuần sau anh Shikami có rảnh không? Bọn mình tan ca đúng giờ đi.”

“Hôm đó là dịp gì quan trọng à?”

“Chẳng có gì cả, em chỉ muốn thế thôi.”

Tôi không giấu được sự bối rối trước lời mời của cô ấy, nhưng rồi tôi cũng chấp nhận. Chắc là cô ấy định dẫn tôi đi ăn tối ở đâu đấy thôi.

Bọn tôi vừa trò chuyện vừa húp mì. Sợi mì dày dặn thấm cùng nước dùng vị miso quả nhiên không có gì để chê. Thật lòng mà nói, tôi ước gì trong ly mì này có thêm trứng chần, thịt heo và măng. Nhưng trở lại thực tế, ở đây chỉ có hai kẻ đang tăng ca mà thôi.

Akitsu cũng đang tận hưởng mì của mình với đôi đũa dùng một lần nhặt được ở đâu đó.

“Ngon quá, tiếc thật cái này là phiên bản giới hạn...”

“Này, đừng lấy hết của anh nhé.”

“Em sẽ lấy xe công ty để chở anh về, hòa cả làng.”

Cô ta lại định phá luật nữa à. Mà thôi, giờ tôi cũng đã thấm mệt rồi nên tôi sẽ rất biết ơn nếu cô ấy chở tôi về.

Sau đó, bọn tôi nói chuyện thêm một chút. Tôi quay trở lại văn phòng và cố gắng hoàn thành mọi việc trước mười một giờ đêm.

Hơi ngại khi nói ra điều này nhưng tôi cảm thấy dễ chịu mỗi khi nói chuyện với cô ấy.

Sau khi tổng hợp các ghi chú, tôi ngồi xuống và bắt đầu viết bản báo cáo.

Đoạn này mình dịch hơi tối nghĩa, nhưng có thể hiểu đại khái là phòng kinh doanh lên kế hoạch cho 2 dự án được nhắc tới trong chương 18, nên là những việc đáng lẽ họ phải làm trong khoảng thời gian đó được thay bằng việc lên kế hoạch, nên giờ họ phải làm việc bù Calorie Mate: một loại lương khô của Nhật, khác lương khô Việt Nam ở hàm lượng đường và protein cao hơn rất nhiều