Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

(Đang ra)

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

PIZZAPINEAPPLE

Tôi không thể yêu chính bản thân mình

4 11

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

(Đang ra)

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

鶴城東

Cuộc sống quá khó khăn đối với Mamoru, cậu bị bủa vây bởi những cô gái mang nặng tình yêu với mình! Và vòng vây đó đang dần thu hẹp lại ở mức báo động!! Đây là một câu chuyện về cuộc chiến tình yêu kh

11 1857

Romcom dưới màn đêm

(Đang ra)

Romcom dưới màn đêm

Suzuki Daisuke (鈴木大輔)

Câu hỏi được đặt ra, là khi bình minh đến… cậu sẽ tiếp tục mơ, hay là sẽ thức dậy?

1 3

Tiểu Thư Phù Thủy Không Muốn Trở Thành Ca Sĩ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Không Muốn Trở Thành Ca Sĩ

青空乐章

Một truyền thuyết mới đang dần mở ra, và câu chuyện của chúng ta cũng sẽ bắt đầu từ đây…

7 70

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

245 4594

Tập 1 - Chương 24 - Còn gì tuyệt hơn được đi xe hơi sau khi tăng ca

Tôi đóng sầm cửa xe, thật tuyệt khi được đi xe hơi về nhà sau một ngày tăng ca mệt mỏi.

Tôi ngồi ở vị trí kế bên ghế lái và thắt dây an toàn. Không thể chống lại cơn buồn ngủ nữa rồi.

Kế bên là Akitsu đang nhấn nút khởi động xe. Trước đây, để khởi động xe ta cần phải tra chìa vào trước, nhưng công nghệ giờ đã thay đổi.

“Được rồi, mình về thôi.”

Cô ấy cười tươi. Kể cả khi tăng ca đến khuya, nguồn năng lượng của cô ấy vẫn không thể bị dập tắt. Đúng là tố chất cần có của một người kinh doanh mà.

“Anh nhìn như sắp gục ngã rồi vậy, có muốn làm một giấc không?”

“Thôi, anh ngủ trong lúc em chở anh về thì thô lỗ lắm, anh sẽ thức nói chuyện với em.”

“Anh thật sự rất đáng yêu khi buồn ngủ đấy.”

“Im lặng được rồi, tập trung lái xe đi.”

Chiếc xe lăn bánh với tiếng động cơ êm ái. Thời tiết hôm nay lạnh thật nhỉ.

“Anh có nhiều việc phải làm lắm à?”

“Ừ thì một phần do bộ phận văn phòng đang thiếu nhân sự. Mà này, tại sao em lúc nào cũng làm thêm phần của người khác thế?”

Tôi lén nhìn sang khuôn mặt của cô ấy, quả nhiên đúng là mỹ nhân.

“Có gì đâu, nếu em gặp chuyện gì thì cũng sẽ có người giúp em mà thôi.”

“Phòng kinh doanh đúng là thân thiện nhỉ?”

“Bọn em đi nhậu với nhau mỗi hai tháng cơ.”

“À mà, hồi còn sinh viên anh có bạn gái mà nhỉ? Em xin lỗi nếu câu hỏi này hơi đường đột.”

“Ừ, bọn anh chia tay trước khi anh tốt nghiệp, nhưng tại sao em lại hỏi chuyện này?”

“Em chỉ thắc mắc tại sao hai người chia tay thôi, hình như do anh với cô ấy không gặp nhau thường xuyên à?”

“Ừ đúng rồi, nếu như sau này anh với cô ấy không làm cùng công ty thì sẽ còn ít gặp nhau hơn nữa.”

“Em hiểu rồi.”

“Rốt cuộc là em muốn tìm hiểu gì ở đây?”

“Con người thiếu nhạy bén như anh thì không thể hiểu được đâu.”

Cô ta đang nói cái gì vậy?

Chỉ còn ba cây đèn giao thông nữa là đến nhà rồi.

“Lần tới khi bọn mình đi ăn với nhau, anh sẽ kể em nghe chuyện của anh. Đổi lại em sẽ kể cho anh chuyện của em.”

“Chuyện của em chẳng có gì đặc biệt ngoài việc vài đứa con trai tỏ tình với em đâu. Em đẹp mà.”

“Ừ, ừ, đẹp, đẹp.”

“Lại nữa rồi, anh lúc nào cũng thích đâm chọt em nhỉ? Mà nếu như em có bạn trai thì anh định sẽ làm gì?”

“Anh sẽ ủng hộ hết lòng, mối quan hệ của chúng ta sẽ như thời đại học thôi. À, nhớ trả lại chìa dự phòng cho anh.”

“Ờ.”

Cô ấy quay ngoắt đi và tập trung vào lái xe. Giờ này thì trên đường chẳng còn xe hay người qua lại nữa. Có lẽ làm việc đêm cũng có cái hay của nó.

“Mà thôi, anh hết thuốc chữa rồi, một ngày nào đó anh sẽ hiểu thôi.”

“Tha cho anh đi mà.”

Tôi không thể nào suy nghĩ được nữa rồi, quá nhiều thông tin cho ngày hôm nay. A, chắc là tôi sẽ ngủ một giấc thật sâu vào cuối tuần.

Akitsu đỗ xe ngay ngắn ở tầng hầm.

“Đến nhà rồi, đi thôi, anh.”

“Cảm ơn em nhiều nhé.”

Cả hai ra khỏi xe và duỗi vai. Bọn tôi vào thang máy và không còn nói gì với nhau nữa. Thang máy đến tầng của tôi và tôi bước ra.

“Ngủ ngon nhé, anh Shikami.”

“Em cũng thế nhé, Akitsu.”

Thời tiết vào ban đêm đúng là lạnh cắt da cắt thịt, nhưng dù vậy thì tôi vẫn cảm nhận được hương vị của mùa hè.