Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

(Đang ra)

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

PIZZAPINEAPPLE

Tôi không thể yêu chính bản thân mình

4 11

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

(Đang ra)

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

鶴城東

Cuộc sống quá khó khăn đối với Mamoru, cậu bị bủa vây bởi những cô gái mang nặng tình yêu với mình! Và vòng vây đó đang dần thu hẹp lại ở mức báo động!! Đây là một câu chuyện về cuộc chiến tình yêu kh

11 1857

Romcom dưới màn đêm

(Đang ra)

Romcom dưới màn đêm

Suzuki Daisuke (鈴木大輔)

Câu hỏi được đặt ra, là khi bình minh đến… cậu sẽ tiếp tục mơ, hay là sẽ thức dậy?

1 3

Tiểu Thư Phù Thủy Không Muốn Trở Thành Ca Sĩ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Không Muốn Trở Thành Ca Sĩ

青空乐章

Một truyền thuyết mới đang dần mở ra, và câu chuyện của chúng ta cũng sẽ bắt đầu từ đây…

7 70

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

245 4594

Tập 1 - Chương 26 - Chuyến đi chơi lễ không được báo trước (Phần 2)

Khi bước qua cánh cổng, ta đã trở thành một phần của lễ hội. Tiếng trống Taiko dồn dập trên toà tháp bồi thêm vào không khí náo nhiệt nơi đây.

“Chà, cái này nhìn ngon đấy.”

Tôi chạy ngay đến một sạp nước. Còn cô nàng xinh đẹp đang mặc Yukata đi cùng với tôi thì sao? Kệ đi, giờ tôi chỉ thèm cồn thôi.

Tôi lấy lon bia từ thùng đá và thanh toán. Tiếng ực ực đầy sảng khoái khi tôi nâng lon bia và uống nó, thứ chất lỏng màu vàng trôi tuột xuống cổ họng tôi.

Vị đắng và vị umami đọng lại trên lưỡi, như tàn dư của những viên pháo hoa được bắn lên trời vậy.

Trong lúc tôi đang tận hưởng cảm giác sảng khoái, thì từ đâu một cánh tay giật lấy lon bia của tôi.

“Nè, em đang làm gì vậy?”

“Sao anh bỏ đi mà không nói với em tiếng nào?”

Nói rồi, cô ta uống sạch lon bia của tôi.

Con người vô liêm sỉ này… Khi tôi định mua thêm một lon nữa thì cô ấy kéo tôi đi.

“Mình đi ăn thôi.”

“Ờ.”

Gương mặt cô ấy lúc này trông hơi đáng sợ, tôi có thể thấy tia lửa từ khoé mắt của cô ta.

Chúng tôi lại đan tay với nhau và đi dạo quanh các gian hàng. Tôi ngay lặp tức chú ý đến gian mì xào. Ông chủ là một người đàn ông to lớn đang quấn khăn trên đầu, một hình ảnh thường thấy của lễ hội.

“Cho tôi một phần Yakisoba.”

“Cậu đi cùng bạn gái à, để tôi lấy hai đôi đũa.”

“Cảm ơn nhé, ông chủ.”

Phần mì nhiều đến mức nó sắp tràn ra khỏi đĩa nhựa. Mùi thơm của sốt hòa quyện với màu sắc của mì làm tôi vô thức chảy nước bọt.

“Anh không thèm phản bác luôn à?”

“Cũng chẳng mất mát gì nên thôi.”

“Thế có nghĩa là chúng ta chính thức thành một đôi nhé.”

“Không. Ngồi xuống đây ăn mì này. Em uống thêm gì không?”

“Đồ lạnh lùng. Em muốn uống chuhai.”

“Rồi rồi, anh sẽ mua, em cầm giúp anh phần mì nhé.”

Tôi đưa đĩa mì cho cô ấy rồi đi mua nước.

Một lúc sau, tôi quay lại cũng chuhai cho bạn gái của tôi và bia cho tôi.

“Chuhai đúng là số dách.”

“Này, em nghĩ bọn mình quen nhau bao lâu rồi?”

“Hehe, nghe như kiểu anh là bạn trai em ấy nhỉ.”

“Hôm nay anh xoã thôi.”

Nhìn thấy Akitsu mỉm cười hạnh phúc khiến tôi không biết nói gì thêm.

Bọn tôi ăn Yakisoba cùng nhau. Mặn, mặn quá. Nhưng nhờ vậy mà bọn tôi cụng lon nhiều hơn. Hương vị của đồ uống có cồn thật sự rất hợp với mì xào lễ hội.

Hơi ngán, tôi mua thêm một phần bò xào. Chà, đúng là ăn chung với mì sẽ ngon hơn thật.

Bụng tôi bắt đầu hơi căng, tôi nhìn sang bên cạnh thì thấy Akitsu đang ăn ngấu nghiến, uống chuhai ừng ực và hít một hơi thật sâu. Cách ăn uống này, có hơi thô lỗ quá không nhỉ?

Trong lúc tôi không để ý thì phần mì đã hết từ lúc nào. Bọn tôi ngồi nghỉ ngơi với chiếc bụng căng phồng. Tôi để ý thấy trò bắn súng ở góc đằng kia.

“Akitsu, mình chơi bắn súng đi.”

“Nè, anh đừng lấy súng đó mà bắn người khác đấy nhé.”

“Yên tâm đi, anh chưa say đến mức đó đâu. Nhưng hình như trò này chơi có thưởng thì phải.”

“Vậy thì đi thôi.”

Bọn tôi đứng xếp hàng, trả tiền và được nhận một khẩu súng. Tôi nhắm đến phần thưởng cao nhất, một cái mặt nạ cáo.

Tôi có bốn viên đạn, để tôi cho mọi người thấy kĩ năng của tôi trong các trò bắn súng.

Tiếng póc phát ra, viên đạn tôi bắn bay chệch hướng. Thử đạn thôi…

Viên đạn thứ hai trúng ngay chiếc mặt nạ cáo.

“Anh giỏi quá!”

Akitsu vỗ mông tôi từ phía sau, này này, khó chịu vô cùng đấy.

“Em có muốn thử không?”

Khi tôi đưa khẩu súng, cô ấy cầm nó với động tác chuyên nghiệp. Tại sao phụ nữ đẹp làm gì cũng dễ dàng vậy… Đời có bất công quá không?

Cô ấy cúi hơi thấp thì phải, thấy hết rồi nhé.

Viên đạn đầu tiên trúng thẳng vào chiếc mặt nạ kế bên cái tôi bắn trúng. Đỉnh thật.

“Thấy chưa, cái gì em cũng làm được.”

Viên đạn cuối cùng trúng bịch bánh và bọn tôi rời đi với chiến lợi phẩm trên tay.

“Anh chịu thua…”

Akitsu đeo chiếc mặt nạ cáo và bứt tốc đi trước tôi. Tự dưng tôi thèm ăn gì đó ngọt quá.

Bỗng dưng Akitsu dừng lại và bỏ tay tôi ra.

“Em xin lỗi anh Shikami, chuyện này trùng hợp quá…”

Nói rồi, cô ấy đeo chiếc mặt nạ cáo vào.

“Này, chuyện gì vậy?”

Chưa dứt lời, một giọng nói từ đâu gọi tên tôi.

“Tiền bối Shikami, trùng hợp thật. Cô gái này là… Bạn gái của tiền bối sao?”

Harumi bước đến trước mặt tôi, cô ấy đang mặc một bộ Yukata và đang cầm cây kẹo bông gòn.

Theo nguyên tác thì lão dùng 彼女 (kanojo). Nghĩa thông dụng của nó là “cô ấy”, nhưng trong bối cảnh của đoạn truyện và theo kiến thức ngữ pháp hạn hẹp của dịch giả, mình xin phép dịch chỗ này là “bạn gái” Chuhai: là loại nước có ga nhưng có cồn, thường pha thêm nước chanh. Ở Việt Nam có strongbow cũng có thể được xem là một loại chuhai