►Chương 108. Lao công và quán rượu.
Trans: \__Tuấn Cpu__/
Chúc mọi người một ngày tốt lành.
⁂_______________________________⁂
Buổi ra mắt còn hai ngày nữa, trên con đường thủ đô tràn đầy sức sống.
Những tân binh dragoon tự hào bước đi trên đường chính đông đúc. Họ cũng không có ý đinh tạo nên bầu không khí đó nhưng, họ là những con người tinh nhuệ và các dragoon được coi là những anh hùng của đất nước này.
Thể hiện sự khiêm nhường và tính phục vụ cũng là một vấn đề.
Trong nhóm đó, Rudel đang rất cao hứng. Saas, người thường xuyên nói chuyện với cậu trong lữ đoàn thấy tò mò và đã hỏi.
“Cậu đang có tâm trạng khá tốt nhỉ Rudel. Tôi cứ nghĩ sau khi phó chỉ huy đuổi cậu ra khỏi đội hình bay thì cậu phải xuống tinh thần mới phải chứ.”
Saas là một người có đôi mắt sắt bén và khá xấu miệng. Nhưng trong số các đồng nghiệp, anh là người gần gũi nhất với Rudel. Bỏ qua chuyện những lời xấu miệng thường xuyên thoát ra, anh là một người luôn lo lắng cho các đồng đội, trong nữa năm dành thời gian cùng nhau, Rudel đã để ý thấy điều đó.
“Có thể nói vậy nhỉ? Thật ra thì vấn đề đội hình bay sẽ tự nó được giả quyết thôi. Chúng tôi không thể nhào lộn được nhưng chắc chắn màn biểu diễn sẽ rất bất ngờ cho xem.”
Nhớ lại cuộc trò chuyện với Mystith, Rudel mỉm cười. Những đồng nghiệp xung quanh cậu, bao gồm cả Saas trông như nhẹ nhõm hơn khi thấy vẻ hài lòng của Rudel.
Con rồng của cậu đã từng bỏ trốn một lần và họ đã lo lắng cô ấy sẽ làm lại điều đó một lần nữa.
Thu hút ánh nhìn của mọi người – đặc biệt đàn ông – bắt gặp trên đường chính, Enora bước đi bên cạnh Rudel. Kể từ sau khi trận không chiến, cô bắt đầu đối xử với cậu như một người bạn thân thiết. Cô thường mời cậu ra ngoài ăn trưa vào những ngày nghỉ, không nghi ngờ gì khoảng cách giữa hai người họ đã được thu hẹp.
Một Enora như thế đang có chút bận tâm bởi sự ồn ào trên đường chính.
“Có chuyện gì sao Enora? Cô không thích không khí lễ hội à?”
Khi Rudel hướng sự chú ý đến Enora, ánh mắt của những người khác cũng tập trung lại chỗ cô. Dù tốt dù xấu, Rudel đã trở thành thứ gì đó như là một lãnh đạo trong số các tân binh.
Chuyện này có lẽ cũng liên cộng sự Sakuya của cậu đã chính thức thống trị chuồng rồng.
Hơn là ánh mắt của những người khác, nhận phải cái nhìn của Rudel đã khiến Enora phải phủ nhận trong hoảng loạn.
“Tôi không phải là ghét gì nó hết, nhưng khi đến mức độ này, bước vào một của hàng thì có hơi đáng sợ. Trong đó toàn những tân binh từ khắp nơi đổ về.”
Enora nói vậy khi cô quay mắt sang một cửa hàng gần đó. Hiển hiên, quán rượu ngoài mặt tiền của lộ chính đó đã bị chiếm đóng bởi một đám đông các kị sĩ trẻ. Đó không hẳn là điều xấu. Trong khoảng thời gian này mỗi năm, người ta có thể gọi cảnh này là điềm báo của mùa.
Nhưng hôm nay các dragoon không được phép uống rượu. Một quy định của lữ đoàn... hoặc đúng hơn, một mệnh lệnh từ Oldart.
‘Trong khi ta không thể vui chơi thì làm như thể bọn tân binh mấy người được phép tận hưởng ấy. Ta cấm tiệt tất cả những thứ có cồn trước bữa hội chợ!’
Các tân binh chẳng biết đó là trò đùa hay nghiêm túc. Nhưng chắc chắc rằng chẳng có gì tốt đẹp khi một dragoon xay bí tỉ trong suốt màn biểu diễn quan trọng. Họ chấp nhận điều đó.
“Trông có vẻ tất cả các quán phục vụ đồ uống có cồn đều chật kín cả rồi.”
Rudel lẩm bẩm trong lúc nhìn những kị sĩ vui vẻ ăn uống thì Luxheidt đưa ra một đề nghị. Khi nhắc đến những vấn đề kiểu này, Luxheidt là người đáng tin nhất trong nhóm.
“Tôi đoán là chuyện này sẽ xảy ra mà! Tôi đã nghe ngóng được vài thứ hay ho từ mấy gã cấp trên đây.”
“Đúng như mong đợi từ cái tên lãnh đạo ăn nhậu.”
“Eh? Tôi lãnh chỉ là lãnh đạo bên mảng đó thôi á? Trước giờ tôi cứ nghĩ đã là lãnh đạo tương lai của mấy người rồi chứ.”
Khi Luxheidt dùng một câu nói đùa để đáp trả lại lời nói độc miệng thường lệ của Saas, mọi người đều cười vui vẻ. Nhìn những tân binh dragoon đó, những người bước qua họ trông có vẻ bối rối.
“Bỏ chuyện đó qua bên, thời gian này lúc nào cũng đông đúc cả thôi. Từ những gì tôi nghe ngóng được thì có vẻ như tốt nhất chúng ta nên đến một quán rượu cao cấp. Trước tiên thì những chỗ đó phục vụ rất tốt và còn hiếm khi kín chỗ nữa..., nghe họ nói vậy.”
Những kị sĩ say xỉn từ những vùng biên giới thường thách thấu với những dragoon tinh anh. Thật khá là ngu ngốc khi hết lần này đến lần khác phí thời gian cho những chuyện như thế nên cậu đề nghị một cửa hàng có chất lượng tương đối tốt.
“Nếu nó quá mắc thì...”
Trong lúc Saas nhìn có vẻ lưỡng lự, Luxheidt giải thích thêm.
“Một dragoon đâu thể đi đến nơi nào đó rẻ rẻ được đúng không? Thỉnh thoảng việc tới những chỗ phù hợp với địa vị của chúng ta cũng khá quan trọng mà. Với nhìn đi, lương bổng của chúng ta đâu phải chuyện đùa.”
Đúng, tiền lương của một dragoon thực sự rất cao. Rudel không thực sự để ý tới nhưng với những gia đình kị sĩ hay chỉ là quý tộc trên danh nghĩa như Saas và Luxheidt, đó là một khoản tiền lớn đến khó tin.
“Không, tôi hiểu rồi.”
Rudel nhìn vẻ lưỡng lự của Saas với một nụ cười. Với đại gia đình của mình, Saas thường gửi hầu hết tiền của về nhà. Ở một thái cực khác, Luxheidt ở một vị trí không cần phải để tâm đến những vấn đề kiểu đó.
“Nghe theo lời của Luxheidt thôi mọi người. Hãy tìm một quán tốt và dành thời gian quý báu này tại đó nào.”
Khi Rudel hướng họ tới ý kiến của Luxheidt, mọi người đều chấp nhận và bắt đầu đi tới một quán rượu cao cấp nổi tiếng.
◇
Trước buổi lễ ra mắt hai ngày, Cattleya đã bị cấp trên Lilim tóm lấy.
Vốn dĩ, cô muốn gửi báo cáo rồi đưa các tân binh đi uống gì đó. Nhưng Lilim đã giữ cô lại với một nụ cười.
Trung đội của Cattleya là một phần trong đại đội của Lilim, cô không thể chống đối mệnh lệnh của cô ấy. Hơn nữa, Lilim vẫn còn ôm hận vì phải chịu phần trách nhiệm đã bị đổ hết lên đầu cô.
Trong một văn phòng chỉ có cấp bậc thiếu tá mới có quyền sử dụng, Catlteya đang giúp đỡ những công việc bàn giấy. Cô chấp nhận sự thật mình đã thối thác trách nhiệm và cảm thấy có lỗi về điều đó. Nhưng sự bất mãn thì không kìm nén được.
“Aaaah, tôi đang định đi ra ngoài uống chút gì đó, cô biết không.”
Mỗi lần một mẫu đơn được hoàn thành, y như rằng một lời phàn nàn cũng sẽ đi kèm theo. Lilim thì đã hoàn thành trong im lặng gấp đôi lượng giấy tờ. Cuối cùng, sự kiên nhẫn đã đạt đến giới hạn, Lilim cảnh báo cô.
“Cattleya, ngưng lại giùm tôi cái được không? Cô biết rõ hầu hết đống giấy tờ này là từ phần trách nhiệm cô đẩy cho tôi mà ra, phải chứ?”
Lilim nheo mắt, một cách mờ nhạt để lộ đôi mắt đen láy của mình.
“Thật vậy sao? Nhưng không phải tới cuối cùng phó chỉ huy đã nhận trách nhiệm mà? Vậy không phải tới đó là xong hết rồi sao?”
“...Phải. Cuối cùng, phó chỉ huy quả là có nhận trách nhiệm. Nhưng phần công việc cô đẩy qua tôi thì không có chân thưa cô nương!”
“Nhận trách nhiệm là trách nhiệm của người có khả năng chịu trách nhiệm, thưa thiếu tá.”
Với thái độ đó, Cattleya kết thúc cuộc hội thoại và vớ lấy mẫu đơn tiếp theo, Lilim siết chặt nấm đấm đang run rẩy của mình. Nếu muốn, Calttleya làm việc rất có năng xuất. Hơn nữa, cô còn có thể làm việc với tốc độ ngang bằng với Lilim.
Cô chỉ cố tình không làm, đó là thứ khiến Lilim bực mình.
... Khi sấp giấy tờ đã xong, Lilim rót cho Cattleya ít trà. Cô cảm thấy khá khó xử khi cứ lôi Cattleya vào làm việc mà không đáp lại gì. Chủ đề cuộc trò chuyện chuyển sang các tân binh.
“Vậy chúng ta có vài đứa trẻ hứa hẹn nào không?”
“...Bốn trong số đó, tôi đoán vậy. Mà, hai người thì không có vấn đề gì, và hai người còn lại thực sự khá có vấn đề. Một tên côn đồ và một tên lông bông, chắc vậy.”
Khi Cattleya nghĩ về hai người họ, gương mặt Oldart đột nhiên hiện lên. Chỉ huy Oldadrt của họ, nếu được hỏi, Cattleya có thể nói ông cũng là một tên lông bông, vô lại.
“Hiểu rồi, vậy là bốn người có thể thêm vào lực lượng chính.”
Lilim lẩm bẩm trong lúc uống ít trà cô mang ra ban nãy. Không như Cattleya, cô là một elf trường thọ. Tất nhiên, nó khiến cô có lợi thế về thời gian phục vụ tại ngũ. Những chủ chốt của lữ đoàn dragoon đang hi vọng rất nhiều ở cô.
Trong khi cả hai đang trò chuyện một cách nghiêm túc, lúc chủ đề về Enora được lôi ra, Cattleya bắt đầu càm ràm.
“Quan trọng hơn, cái con nhỏ Enora đó! Cái ả ngực quái vật đó, gần đây cô ta liên tục tấn công Rudel, lúc nào cũng tạo nên cái bầu không khí màu hồng đáng ghét đó. Thật tức quá mà. Có hôm nọ cô ta còn bám vào Rudel nữa cô biết không?”
“...Cái này thực sự là vấn đề đó. Cô ta đang phá hủy đạo đức của lữ đoàn chúng ta.”
“Chứ còn gì nữa! Mỗi khi cô ả bám vào Rudel thì tâm trạng lão phó chỉ huy cứ như địa ngục ấy.”
“Nghĩ về chuyện đó thì ông ấy có hơi giận dữ lúc tới thủ đô vài ngày trước.”
“Ah, cái đó thì lại khác. Có vẻ như ổng bực vì Rudel không nhận ra cảm xúc của Enora.”
“Có vài chuyện chẳng bao giờ thay đổi nhỉ.”
Trong khi giọng Lilim đã trở nên khá mòn mỏi rồi, Cattleya vẫn không chịu dừng lại. Chỉ trong phút chốc, Lilim đã cố làm một biểu cảm vui vẻ.
◇
Khi Rudel và những dragoon bước vào quán, may thay, vẫn còn vào chỗ trống.
Hơn nữa, một vài gương mặt quen thuộc đang tập trung lại một khác quá thuận tiện. Những người cậu đã dành thời gian ở học viện với họ, Luecke, Eunius, Aleist và Millia. Thậm chí là Izumi cũng ở đây.
“Gì đây, vậy là mấy cậu cũng đến chỗ này luôn sao.”
Dù Rudel bước vào chỗ ngồi với một nụ cười, bầu không khí xung quanh thực sự nặng nề. Những bàn khác vẫn đang trò chuyện vui vẻ nhưng nơi Rudel ngồi xuống, có rất ít cuộc trò chuyện. Không, có vẻ như vì Rudel đến nên mới bắt đầu có trò chuyện.
“Cũng khá lâu rồi nhỉ.”
“Yo.”
“Ah, Rudel.”
“Rất hân hạnh.”
Bắt gặp Izumi, Rudel nhẹ nhõm khi thấy cô bỏ qua phong thái của thượng kị sĩ. Dù tỏa ra một bầu không khí trưởng thành hơn nữa năm trước, cậu thấy vui vì cô gần như không thay đổi gì.
“Rudel, được một thời gian rồi nhỉ. Cậu vẫn ổn chứ?”
“Ưm, Sakuya cũng vậy luôn.”
“Vậy sao, tốt quá rồi.”
Nghe cuộc trò chuyện của họ, Enora ngồi xuống cạnh Rudel. Cậu trông có vẻ không để ý và chỉ vừa giới thiệu Enora xong thì Luxheidt thì thầm vào tai cậu.
“Nè, có chuyện gì với mấy thành viên này vậy? Và còn cái bầu không khí nặng nề gì đây?”
Nghe vậy, lần đầu tiên cậu nhìn xung quanh. Tất nhiên, Luecke và Eunius không hề nói gì. Những người theo họ dường như đã trải qua một sự thay đổi hoàn toàn sau khi chuyển từ học viện đến nơi làm việc. Trong quá khứ, họ đã ngồi ăn cùng một bàn với nhau, và Rudel cảm thấy có gì đó không ổn.
“Luecke, Eunius, có gì sao?”
Khi Rudel gọi hai người họ, những kị sĩ xung quanh Eunius hướng một ánh mắt sắt bén vào cậu. Nhưng ngay khi họ để ý tổ đội của Rudel gồm những dragoon, ánh mắt của họ đột nhiên quay ngắt xung quanh căn phòng.
Hai người họ không nói gì, và cuộc trò chuyện bị ngắt quãng một lần nữa.
Một bầu không khí bất ổn khác lại thống trị khu vực. Nhưng người không thể chịu được nữa là Aleist.
“N-nè Rudel.”
“Cậu trông khỏe.. hoặc không. Aleist, có gì vậy? Trông cậu khá xuống sắc đó.”
Aleist trông cứ như thể đang gượng ép cười vậy. Nhìn bàn của cậu, có một sự mất cân bằng về tỉ lệ nam nữ rõ mồn một. Bàn của Eunius và Luecke chỉ toàn nam, chỗ Rudel thì có hai nữ.
Nhưng chỉ mỗi chỗ của Aleist là có duy nhất một nam bao quanh bởi tám nữ, một khung cảnh đào hoa bay bướm rõ rệt.
“Thì, chuyện này chuyện kia đã xảy ra. Ahaha.”
Aleist cười khổ, những có một vài gương mặt quen thuộc ở bàn cậu. Rudel gọi cho Luxheidt đang ngồi bên cạnh. Nhắc đến những chuyện kiểu này, các đồng nghiệp của cậu đều công nhận Luxheidt là người am tường nhất.
“Cái bàn đó trong mắt cậu như thế nào?”
“Eh~? Đây là lần đầu tôi gặp họ đó, nên cũng không biết gì nhiều. Nhưng nhìn đi, trông có vẻ căng thẳng đến kì là phải không. Cái cô tóc đen đó có lẽ như chỉ bị kéo vô mớ lộn xộn này chăng? Những người bên cạnh cổ và cái cô elf đó, có phải những người khác là bạn gái của cậu ta? Nhưng có vẻ cậu ta chỉ quan tâm mỗi cô elf. Tôi nghĩ tóm tắt có thể là như vậy ha.”
“Hiểu rồi, vậy là Aleist lại tăng số lượng bạn gái nữa. Khá có vấn đề đây.”
“Đúng rồi. Tôi cũng nghĩ chuyện không tinh ý cũng là một vấn đề luôn đó.”
“Vậy sao?”
Bởi Rudel không thể bắt kịp với những lời của Luxheidt, cậu nhìn sang bàn của Aleist. Aleist rõ ràng đang được bao quanh bởi nữ giới, không sai đi đâu được. Cảnh đó đã khá thân thuộc lúc từ lúc ở học viện. Nhưng ở đây cũng vậy, những thành viên của cậu đã trải qua một sự thay đổi hoàn toàn.
Không hẳn ở đó toàn là bạn gái cậu và Aleist cũng đã lấy năm cô hôn thê về làm làm vốn. Có thêm cô nào nữa thì cũng không lấy gì làm lạ, hoặc vì vậy mà Rudel mới lo lắng. Đó là vấn đề của Aleist, thế nên nghĩ rằng cậu không có quyền gì mà can thiệp vào nên cậu cố bắt chuyện.
Lúc đó, như Aleist, có những người cũng không thể chịu được nữa.
Từ bàn của Eunius, một vài kị sĩ trẻ dòm ngó sang bàn của Aleist.
“Nè, em gái thủ vệ quân, các em nghĩ sao nếu qua đây với bọn anh.”
“Eunius-sama đây của bọn anh là người đến từ gia tộc đại công tước em biết đó.”
“Ít nhất em cũng qua đây rót rựu cho anh ấy đi chứ.”
Nhìn vào biểu cảm của Eunius, cậu đang thực sự bất mãn. Trông có vẻ những thành viên đó không hiểu được cảm xúc của Eunius.
“Mấy người...”
Eunius đang định ngăn họ lại. Nhưng lời của cậu bị Luecke ngắt ngang.
“Thật tình, bởi vậy bọn đảng phái nhà Diade rặc một lũ rắc rối.”
Trong khi những ánh mắt tập trung vào Luecke ngay lập tức, đương sự tiếp tục ăn uống như thể không có chuyện gì xảy ra. Ngược lại, những thành viên của Luecke trở nên hoảng loạn.
“Hah, họ lại làm vậy rồi.”
Từ cái cách Aleist ôm đầu đau khổ, trông giống như chuyện này đã xảy ra nhiều lần trước khi họ tới. Rudel liếc sang Izumi và cô lắc đầu.
“Cứ mỗi lần đám người đó mở miệng ra thì mình chẳng biết phải làm nguôi cơn giận của Millia thế nào nữa.”
“Tôi không có giận.”
Từ cái cách cô ngay lập tức chỉnh lời Izumi, Rudel hiểu Milliacó điều gì đó muốn nói về vấn đề này. Nhưng lần này lại là thứ gì đó khác trước đó.
“Tsk, đúng là cái lũ không biết điều.”
“Chúng là cái lũ mang theo cả bán nhân lẫn ả ngoại quốc. Đúng là lỗi của chúng ta khi quá hi vọng vào chúng nhỉ.”
“Hẳn rồi. Sở thích của một người nói lên lên rất nhiều về tính cách của kẻ đó.”
Những tiếng cười như thế phát ra từ bàn của Eunius. Ngay khi Rudel đứng dậy, Aleist cũng đứng lên theo. Enora và Luxheidt nhanh chóng kéo tay Rudel lại, nhưng có vẻ phía bàn của Aleist đã quá trễ.
Aleist tiến đến bàn của Eunius và nhìn chằm chằm vào những tên thô lỗ đang cười cợt.
Có lẽ những người xung quanh cũng cảm thấy sự nguy hiểm bởi cả quán đang chìm vào tĩnh lặng.
⁑__________________________________⁑
Sáng quơ quơ làm rớt hư bà con chuột, haizz, không không tốn mớ tiền.
À mấy bữa trước hơi mệt mệt nên trễ, mọi người thông cảm ha.
[“Taking responsibility is the responsibility of the one responsible, Major.” Cho ông nào đọc câu này thấy có ý kiến.]