Dragoon

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 319

Part 1 - Chương 107. Những người bạn và lao công.

►Chương 107. Những người bạn và lao công.

Trans: \__Tuấn Cpu__/

Chúc mọi người một ngày tốt lành.

⁂_______________________________⁂

Để chuẩn bị cho buổi biểu diễn được tổ chức mỗi năm tại thủ đô, các tân binh đã được tập trung lại.

Dù các dragoon tinh nhuệ là tâm điểm của mỗi năm, tất nhiên, những lữ đoàn kị sĩ khác cũng sẽ tham gia. Nó cũng có mục đích tăng sự uy danh của quốc gia, nhưng đối với một lực lượng tinh nhuệ khác, các thượng kị sĩ, lần này có thể coi như là lần cuối cùng họ tham gia.

Dragoon, cận vệ hoàng gia, thượng kị sĩ, với ba lực lượng tinh nhuệ đó, Courtois không có ý định chi tiêu về tài chính thêm chút nào nữa.

Trong lúc đó, nhiều kị sĩ đang viếng thăm Courtois.

Lữ đoàn dragoon thì đang tập luyện đội hình bay.

“C-cái đó nguy hiểm đó, Rudel!”

Nghe tiếng hét của Luxheidt, Rudel ngay lập tức ra lệnh cho Sakuya.

“Sakuya, em đang chao đảo kìa!”

‘Wowawoah!’

Bay lên, hạ xuống, chuyển hướng, trong mọi thứ, Sakuya mang vấn đề đến cho mọi người xung quanh. Một cú vỗ cánh sai nhịp có thể thổi bay những con rồng xung quanh cô cùng các dragoon trên lưng.

Nó chứng tỏ rằng cô đã dùng nhiều lực đến không cần thiết và mỗi lần nghe Rudel nhắc nhở, Sakuya sẽ di chuyển như thể uốn éo trên không trung.

Những chuyển động đó không phải là thứ có thể khiến những khán giả khó tính ở thủ đô hài lòng. Những khán giả đã quan sát đội hình bay mỗi năm đều đã trở nên khá sành sỏi.

Trong một sự kiện với mục đích tăng uy danh của quốc gia, họ không thể làm thất vọng những đôi mắt kĩ tính đó. Nhưng từ danh tiếng của cô, khó mà gạc bỏ hình tượng lí tưởng trong suy nghĩ của mọi người khỏi Sakuya.

Rudel là bạch kị sĩ và Sakuya là con rồng cộng sự khổng lồ của cậu. Màu trắng ngời và sự hoa mĩ của cô là đủ để khiến người ta phải trầm trồ. Thêm vào đó, trong khắp vương quốc, bạch kị sĩ Rudel và hắc kị sĩ Aleist đã được công bố chính thức.

Giờ không đời nào họ có thể loại cậu ra được.

....Nhưng.

“Rudel! Đừng đến đ... gyaaah!”

Lần này, Sakuya tiến tới chỗ Saas, người đang ở phía đối diện với Luxheidt. Khi Saas vội vã rút khỏi vị trí, những con rồng khác bay lơ lửng tại chỗ.

“X-xin lỗi.”

Rudel xin lỗi hai người họ. Chỉ riêng hôm nay, họ đã thực hiện bài luyện tập hơn mười lần.

‘X-xin lỗi.’

Rudel và Sakuya đã bằng cách nào đó đạt được hạng C nhưng hiện tại họ vẫn đang gặp không ít rắc rối trong đội hình bay.

Những tân binh bay theo đội hình là một cách đơn giản để cho các khán giả tại thủ đô thấy được năng lực của các dragoon.

Nhưng ngược lại, nếu thất bại, nó sẽ cho thấy sự yếu kém trong huấn luyện như thế nào.

Sakuya là một con rồng gaia phân loài, và khả năng bay của cô vốn đã thua kém so với những loại rồng khác. Nhưng trong màn biểu diễn này, cô đã được quyết định sẽ là tâm điểm trong đội hình.

Nếu phải đặt an toàn lên hàng đầu thì bay theo một đường thẳng mà không có bất kì kỉ xảo nào là ván cược tốt nhất dành cho họ.

Đó là vấn đề đã khiến lữ đoàn dragoon đau đầu tập thể.

“Ý ngài là sẽ loại chúng tôi ra khỏi đội hình sao?!”

Trong văn phòng phó chỉ huy, Rudel cao giọng khi Alejandro thông báo cho cậu những gì đã được quyết định.

Nếu biết mình bị loại khỏi đội hình bay, Sakuya sẽ rơi vào chán nản lần nữa. Bởi cậu biết cô đã cố gắng nhiều đến mức nào càng khiến cậu muốn làm gì đó cho cô ấy.

“Không làm gì được đâu. Và cậu sẽ xuất hiện vào phút cuối để bước xuống quảng trường chào mọi người. Nếu chỉ làm có vậy, chắc không có chuyện thất bại ở đâu đâu hả?”

“Chắc chắn, không đời nào tôi sẽ thất bại, nhưng...”

Cậu hiểu Alejandro đang cố nói điều gì. Cậu hiểu nhưng đó là điều cậu không thể chấp nhận.

“Cậu sẽ làm náo nhiệt cho quảng trường vào phút cuối, đó cũng là một vai trò khá quan trọng đấy. Đội hình bay có lẽ chỉ là một tiết mục phụ họa nhưng có một lịch sử lâu dài kèm theo nó. Chúng ta đã tổ chức một cách xuôn sẻ hơn sáu mươi năm nay rồi biết không.”

Những dragoon trong suốt chiều dài lịch sử đã mê hoặc đám đông với tài nghệ của họ.

Alejandro đang thể hiện một nét mặt mỏi mệt và ông cũng đã rất cân nhắc đắn đo về đội hình bay vào lúc cuối. Không muốn gây thêm rắc rối nào nữa cho cấp trên của mình, Rudel đành chấp nhận.

“... Đã hiểu ạ.”

“Cậu giúp ta nhiều rồi đó. Chỉ cần ra mắt thật hoàn hảo trước mọi người vào lúc kết thúc là được, nhưng đừng có để việc luyện tập tuột lại phía sau, được chứ? Cứ nghĩ đó như một bài luyện tập bay đi, cậu sẽ không thấy nó lãng phí chút nào đâu.”

Rudel rời khỏi căn phòng, tự hỏi mình nên giải thích thế nào với Sakuya.

Hết vấn đề này đến vấn đề khác cứ ập tới.

Cậu không thể nói dối nhưng nếu cứ vậy mà nói sự thật cho Sakuya thì quá tàn nhẫn. Rudel nghiềm ngẫm về việc phải nói thế nào để thuyết phục Sakuya trong lúc bước xuống tòa nhà.

Rồi có một giọng nói gọi cho cậu.

‘Ta cuối cùng cũng tập hợp được các thành viên rồi đây. Bắt đầu chuẩn bị cho đội hình bay nào.’

Cậu nhìn ra cửa sổ ngay lúc Mystith vừa đáp xuống.

... Một ngày sau.

Để chuẩn bị cho buổi lễ ra mắt ngày mốt, các kị sĩ đã tập trung lại từ khắp mọi miền.

Phần lớn trong số họ là những tân binh, những người trẻ tuổi chỉ vừa bước chân ra thế giới bên ngoài. Một số trong những người đó chỉ muốn nằm ườn ra và thư giản trong một quán rượu cao cấp của thủ đô.

Với những kị sĩ từ vùng biên giới, hiếm khi có cơ hội để họ đến thủ đô. Không ai quở trách gì nếu ai đó coi dịp này như một cơ hội trời cho để vui chơi.

Tuy vậy, những ánh mắt bực dọc lại đang tập trung lại phía những kị sĩ vốn làm việc tại thủ đô.

Không như trang phục của những kị sĩ thông thường, khoác lên mình những bộ quân phục hào nhoáng, đám kị sĩ đang tụ tập đó là thành viên trong đơn vị của Eunius.

Thích vui chơi, Eunius cũng không ghét gì bầu không khí này. Nhưng có lẽ đó không phải là trường hợp của những người quanh cậu.

“Dường như như chúng ta có một đám đông náo nhiệt ở đây nhỉ.”

“Thần nghĩ thật không sai mà, mấy tên nhà quê này chỉ toàn lũ rắc rối. Chúng lẽ ra nên tìm một của hàng phù hợp hơn với địa vị của mình chứ.”

“...Vậy sao.” (Đó không phải là ý của ta.)

Như một phần của đội kị kĩ được giao nhiệm vụ bảo vệ thủ đô, Eunius được bổ nhiệm làm một thiếu tá.

Cậu là gia trưởng tương lai của một gia đình đại công tước, được trao cho những ưu đãi đáng kể... hoặc không. Những người đóng quân dưới trướng Eunius là những quý tộc trẻ. Đơn vị của họ chỉ cho có chứ tác dụng thì gần như không.

Với địa vị của họ, thật quá khó để ra lệnh cho họ làm việc nên Eunius đã được đưa vào để chế ngự những quý tộc trẻ này.

(Dù cho mình sẽ trở về nhà sau vài năm nữa đi, nơi này thật khắc nghiệt quá mà.)

Họ yếu kém thì không nói gì, nhưng thái độ làm việc của đám này cũng thực sự tệ hại.

Hồi tưởng lại những ngày học đường, cậu uống ực số rượu trong chiếc cốc. Một lữ quán luôn dành được sự yêu thích của các kị sĩ từ cung điện và thủ đô, đồ ăn và rượu ở đây thực sự không có gì để phàn nàn.

Nhưng trong bầu không khí này, tất cả hương vị đều trở khó mà vừa miệng được. Chuyện là vậy.

Những người quanh Eunius là những kị sĩ đã nhập ngũ được một năm nếu tính đến giờ. Những đàn em của cậu tại học viện bị đối đãi như những tân binh và một lượng lớn những công việc vặt vãnh ập lên người họ.

Giờ đây chỉ có những kẻ nịnh hót để tìm kiếm sự ủng hộ của đại công tước tương lai, Eunius.

“Bọn chúng thực sự nên biết đến thứ gọi là sự sang trọng, thanh lịch đi.”

“Chính xác. Là một kị sĩ giống chúng, tôi thực sự cảm thấy xấu hổ thay.”

“Nghĩ tới chuyện thậm chí cả bọn bán nhân cũng đến đây, chúng đang làm dơ bẩn cái quán này.”

Trong lúc Eunius chịu đựng bầu không khí của những người xung quanh, nhân viên nội vụ Luecke xuất hiện. Những quý tộc quanh Eunius ngay lập tức thể hiện sự thù địch.

Hoàn thành công việc, Luecke được các tiền bối dẫn đến một quán nọ.

Thông thường, cậu sẽ trở về căn nhà ở thủ đô, dành thời gian nghỉ trong ngày với công việc hoặc đọc sách. Nhưng nghĩ việc xã giao cũng phần nào đó quan trọng, cậu đã chấp nhận lời mời vào hôm đó.

(Cứ tới đó để cho họ thấy họ không nên làm những chuyện không cần thiết.)

Có rất nhiều người trong đảng phái nhà Halbades ở văn phòng nội các và họ đối đãi với Luecke rất chu đáo. Nhưng với khả năng làm việc của cậu, Luecke nhận ra bản thân đang là một trong những thành viên chủ chốt trong đó.

Cậu đã làm quá giờ hôm nay thế nên họ đã thể hiện một chút sự tinh tế của mình.

Văn phòng đã vô cùng bận rộng suốt những hai ngày nay. Nhưng đúng ngay ngày đó họ lại gặp ngay người họ không muốn gặp.

“Hmm, bọn công tử bột ló mặt rồi kìa.”

Khi một trong những thuộc cấp của Eunius để những lời đó vang vọng khắp quán rượu đông đúc, xung quanh ngay lập tức im bặt. Một lượng lớn khách hàng đang liếc đăm đăm Luecke và các đồng nghiệp.

Nói chung, phía nội vụ và quân đội có mối bất hòa.

“Thì, đổi quán khác thôi nhỉ.”

Một trong các đàn anh cố rời đi với một vẻ rắc rối hiện trên mặt, nhưng từ các đồng nghiệp khác của cậu phát ra một tiếng bất mãn.

“Cậu định cứ vậy mà lặng lẽ rời đi á!?”

Lúc đó, Luecke cố ý bước đến một ghế ngồi gần chỗ Eunius. Bị áp lực bởi bầu không khí từ nhóm người của Eunius, những người khác đã tránh những ghế ngồi ở gần khu vực đó.

Thế nên những bàn trống duy nhất là ở xung quanh Eunius.

“Mọi người không định gọi món sao?”

Mặc kệ những cái nhìn từ nhóm của Eunius, Luecke lặng lẽ tạo áp lực với các tiền bối.

Một cách rụt rè, những tiền bối đó bắt đầu ngồi vào ghế.

Với Luecke hiện tại, những lữ đoàn kị sĩ không gì hơn ngoài lũ chuột bọ gặm nhấm ngân quỹ. Đặc biệt là đơn vị của Eunius, một đơn vị chẳng làm nên trò trống gì. Thẳng thừng mà nói, cậu nghĩ tốt hơn nên có ai đó nghiền nát hoàn toàn bọn họ.

Cậu biết họ là lũ quỷ dữ cần thiết. Nhưng sự bất mãn của cậu vẫn khôn nguôi.

Khi đơn vị của Eunius gây nên vấn đề gì, công việc của văn phòng nội vụ tăng theo cấp số nhân. Họ biện ra vài lí do để có những loại hàng hóa cao cấp và đòi hỏi rằng trang bị của họ phải là hạng nhất, mặc dù chẳng có phần nào trong họ là phù hợp cả.

Eunius và Luecke hiện tại không may thay lại là những đối thủ chính trị của nhau.

Với dụng cụ lau dọn trên tay, Aleist bước dọc theo hành lang cung điện với các thuộc cấp.

Cậu đã cởi bỏ chiếc áo choàng và trang bị cho mình chiếc tạp dề phù hợp cho việc quét dọn.

Sau khi tốt nghiệp, Aleist đã được bổ nhiệm làm trung úy của thủ vệ quân. Nhưng khi cậu đặt quyết tâm và hỏi về công việc của mình, nhiệm vụ cậu được giao cho là ‘lao công’.

Không hẳn là cậu muốn có công việc gì đó thật lớn lao hoặc đặc biệt muốn làm kị sĩ gì đó.

Chỉ đơn giản...

“Mình thực sự nghĩ nên để công việc này cho các quý cô thì hợp lí hơn.”

“Đội trưởng, hôm nay tôi nghe cái lời phàn nàn đó năm lần rồi.”

Người đáp lại một cách lạnh lùng là Millia, đóng quân trong cùng đơn vị. Cô đã được Fina mời vào như một miếng mồi để dẫn dụ Aleist cắn câu, thế nên theo lẽ tự nhiên, cô đã được chỉ định vào cùng một tiểu đội.

Nhưng khoảng cách giữa hai người họ không nhích lại chút nào.

“Đúng đúng, đội trưởng nói có lí.”

“Phải đó, đừng cứng nhắc quá chứ. Cô sẽ không bao giờ có được một người bạn trai như anh ấy đâu.”

Việc dọn dẹp của họ đã hoàn tất và sau khi ghi báo cáo, điều duy nhất họ cần làm là trở về nhà. Aleist đang cảm thấy sự uể oải trong người mình.

Trung đội Aleist đóng quân được tạo nên từ những thành viên vì lợi ích của cậu.

(Con công chúa đó rõ ràng là ghét mình mà.)

Nhưng Aleist cảm thấy một vài sự ác ý trong đó. Sau khi Millia đệ đơn vào thủ vệ quân, cậu đã nghe cả một câu chuyện cổ tích ngọt ngào từ Fina. Nào là nếu đến thủ vệ quân, cậu sẽ được thăng hàm trung úy và Millia sẽ là phụ tá...

Nhưng rồi chuyện thành ra như thế nào?

Tất cả những thành viên dưới quyền cậu đều là nữ. Thêm nữa, trong số họ, có hai người là mục tiêu lãng mạn.

Thậm chí cậu đã rất cẩn trọng nhưng những sự kiện cứ xảy đến liên hồi. Ngày qua ngày, họ tiếp cận Aleist theo một cách thậm chí cậu còn khó mà hiểu nổi.

Hơn nữa, đứng trước Millia.

“U-um.. cậu có muốn đi uống nước không? Ngày mốt chúng ta sẽ bận rộn lắm nên hôm nay là ngày cuối cùng cuối cùng chúng ta có thời gian rãnh đó.”

“Cậu nghiêm túc sao!? Mình sẽ đi!”

“Oh, vậy Aleist-kun mời mình luôn à.”

Hai người họ ngay lập tức tiếp cận, nhưng Millia đang làm một gương mặt ủ rũ.

Với ý muốn mời Millia, Aleist đang cố thuyết phục thì một người quen bước xuống hành lang.

Đó là Izumi.

Khi Izumi bước xuống hành lang trên đường về nhà, cô tình cờ thấy Aleist đang tuyệt vọng mời Millia ra ngoài.

Trong mắt cô, cô chỉ có thể thấy cậu như đang cố tán tỉnh Millia trong khi dẫn theo hai cô gái khác bên cạnh. Cậu đúng là đang làm vậy.

“Aleist, cậu lại vậy nữa sao?”

Khi Izumi làm một biểu cảm chán nản, Aleist điên cuồng cố gỡ bỏ hiểu lầm.

“Sai rồi! Mình chỉ muốn ra ngoài uống nước với mọi người trong trung đội... không phải tất cả họ là... của mình.”

Dù lúc này Izumi chỉ làm công việc giấy tờ, cô là một kị sĩ phục vụ cho cung điện. Là một thượng kị sĩ tinh nhuệ và với các mối quan hệ tốt từ học viện, cô đã nghe những câu chuyện được truyền miệng qua lại.

Rằng số lượng những thành viên tạo nên harem của Aleist đã tăng lên hai con số...

“Mình cứ có cảm giác cậu là một tên lăng nhăng đào hoa.”

“Mình đã nói đó là hiểu lầm rồi mà!”

Aleist khăn khăn đó là hiểu lầm nhưng nhìn vào kết quả, cậu khó lòng mà chối được. Từ những gì Izumi nhìn thấy, hai cô gái đối diện cô khá cuồng nhiệt với Aleist.

Với ngoại hình và thu nhập đáng kể của cậu, miễn là bỏ qua cái phần kia đi, Aleist là một đối tượng rất ổn. Cô hiểu tại sao phái nữ tập trung quanh cậu và Izumi cảm thấy như chẳng muốn cảnh báo cậu làm gì.

Nhưng vẫn cứ tiếp tục mời mời Millia, người vẫn đang không ngừng từ chối trông có vẻ khá gượng ép.

“Ah, vậy thế này thì sao? Cậu có muốn đi cùng luôn không Izumi-san? Có một lữ quán khá nổi tiếng ở thủ đô đó.”

Thường xuyên bắt gặp nhau tại thủ đô, hai người họ vốn đã có mối quan hệ khá thân thiết.

Cô nhìn vào Millia và thấy cô ấy đang làm một vẻ mệt mỏi.

Nghe câu chuyện từ cả phía Aleist lẫn Millia khiến Izumi khá mâu thuẫn. Để tiếp cận Aleist, làng elf biết tình huống hiện tại của Millia và mạnh mẽ tiến tới đàm phán hôn ước.

Nhưng tại đó vấn đè của Lilim mang tới một sự ảnh hưởng.

Trong quá khứ, người Lilim đính hôn là con trai của trưởng làng. Người con trai đó đã phản bội Lilim thế nên ít nhất Millia có thể tự quyết định lựa chọn của mình, cha mẹ cô vẫn giữ lập trường cố chấp.

Millia không màn gì mấy đến chuyện kết hôn, chuyện ra ngoài với Aleist cũng vậy.

Nhưng tình cảm cậu dành cho cô lại rất kiên định. Điều đó quá xa xỉ trong khi cậu vốn đã có sẵn cho mình một dàn harem trong mơ. Đó là những gì cô nghĩ lúc ban đầu.

Nhưng Aleist nắm giữ vị trí của một hắc kị sĩ.

Mặc cho giờ chỉ toàn làm việc tạp vụ, sẽ không có gì lạ nếu trong tương lai cậu trở thành một trong các lãnh đạo của Courtois, hoặc có khi là quốc vương. Việc phía lãnh đạo đưa một cá nhân xuất chúng như thế này làm lao công đã khiến Izumi rất bất ngờ.

Cô có cảm tưởng rằng trong cung điện, phía cấp cao đang gặp rắc rối về việc phải đối đãi với cậu ấy như thế nào, rằng họ vẫn còn đang tranh cãi.

“Hah, được thôi. Mình theo vậy. Còn cậu thì sao, Millia?”

“...Cũng được.”

Với sự tuyệt vọng khẩn khoản của Aleist và thêm việc Izumi thúc đẩy, Millia chấp nhận lời mời.

⁑__________________________________⁑