Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

(Đang ra)

Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

Sazane Kei

Cuộc chiến tranh trường kỳ giữa Đế Quốc, Cường quốc khoa học và Nebulis, Thiên đường của phù thủy đã diễn ra từ rất lâu - cho đến khi chàng chiến binh trẻ tuổi nhất, kẻ được trao cho danh hiệu của một

108 11258

Bầu trời hôm ấy cũng một màu xanh

(Đang ra)

Bầu trời hôm ấy cũng một màu xanh

Kidachi Kanon

Sau bao trăn trở, cậu đưa ra quyết định đó. Nhưng nào ngờ, ngay ngày hôm sau, cậu đã phải đối mặt với sự thật đầy nghiệt ngã về Shirakisawa Honoka…

1 9

Tôi đã bị bạn thuở nhỏ của mình từ chối 10,000 lần nhưng sau khi bỏ cuộc tôi đột nhiên trở nên nổi tiếng?

(Đang ra)

Tôi đã bị bạn thuở nhỏ của mình từ chối 10,000 lần nhưng sau khi bỏ cuộc tôi đột nhiên trở nên nổi tiếng?

kamamura

Chuyện tình thanh xuân đã được sinh ra. Hầu hết các nhân vật đều ngu ngốc và tận hưởng thanh xuân của họ một cách vụng về.

1 9

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

(Đang ra)

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

Takumi Miyaji

Tại “Thế giới” nơi đủ chủng loài hỗn hợp như long tộc, yamabiko, người thằn lằn cùng tồn tại,Torakichi mang theo một ước nguyện không thể từ bỏ và bắt đầu cuộc hành trình hẹn hò xuyên chủng tộc cùng K

5 20

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

36 247

Tập 1 - 4-6: Cẩm Tú Cầu Cùng Vong Linh (Ajisai to Borei)

"...Junna"

Ánh chiều tà chiếu rọi trên thế giới ẩm ướt. Mưa đã tạnh, nhưng chúng tôi vẫn nắm chặt tay nhau. Tôi hạ quyết tâm, nói với Junna đang bước đi bên cạnh mình.

"Tôi không thể trở thành thành viên ban nhạc của cậu được,"

Tôi cảm nhận được ánh mắt của Junna đang chiếu vào gò má mình, nhưng tôi vẫn nhìn thẳng về phía trước.

"Cũng chẳng thể sánh bước cùng cậu trên con đường âm nhạc cậu đang đi... Nhưng,"

Tôi siết chặt bàn tay đang nắm rồi nói tiếp.

"Cứ như thế này, cứ ở một nơi không liên quan đến âm nhạc này, thì tôi vẫn có thể ở bên cạnh cậu."

"Ừm..."

Junna dừng bước. Tôi cũng dừng lại, quay người đối diện với cô ấy.

Đôi mắt trong veo của cô ấy lấp lánh, rung động trong ánh hoàng hôn.

Trong đôi mắt tựa mặt hồ trong suốt ấy, dường như có một cảm xúc u tối lướt qua như bóng cá. Ánh mắt đan xen giữa chờ mong và bất an, tôi cũng nhìn lại, rồi mím chặt môi.

Từ lúc nghe về quá khứ của YOHILA, tôi đã luôn suy nghĩ.

Junna nói cô ấy thích ở một mình, chỉ là, liệu cô ấy có thực sự thích như vậy không?

『...Tôi ấy nhé,』

『Giá mà có thể, tôi muốn mãi mãi...』

Câu nói dang dở ấy, chẳng phải là『muốn bốn người mãi mãi ở bên nhau』hay sao? Không phải một mình nữa, mà là một YOHILA của bốn người.

Giống như hoa cẩm tú cầu che giấu đi những cánh hoa thực sự kia, tâm tư thầm kín của Junna, tôi chẳng cách nào biết được.

Nhưng trong những ca khúc mà cô ấy sáng tác, lại hé lộ những tâm tư thầm kín của Junna.

Trong《Cẩm Tú Cầu Cùng Vong Linh》, cất lên vào cuối mùa mưa, là nỗi quyến luyến và chấp niệm của hoa cẩm tú cầu.

Trong《Yellow Frog》, là nỗi buồn và sự cô độc của con ếch mũi tên độc làm tổn thương bất cứ ai chạm vào nó.

Trong《Ame, Haikyo, Ame》, là khung cảnh trong lòng như một khu tàn tích bị mưa gió tàn phá, một con phố hoang tàn.

Những lời nói tự nhiên tuôn ra từ miệng Junna, chồng chéo và vang vọng cùng những con chữ được dệt nên thành lời bài hát, khiến cho đường nét tâm hồn vô hình ấy dần dần hiện rõ. Là người đã nghe đi nghe lại những bài hát ấy, tôi hoàn toàn hiểu rõ điều đó.

Không chỉ là các thành viên trong ban nhạc.

Chắc chắn rằng, Junna, đã luôn khao khát có ai đó ở bên.

"Thế nên là..."

"Ừm..."

Ánh sáng le lói nơi đáy mắt của Junna khi nhìn tôi bỗng trở nên rực rỡ hơn. Cô ấy nắm chặt lấy tay tôi.

Tôi hít một hơi thật sâu như thể sắp lặn xuống nước,

"Chúng ta kết bạn đi."

"Ừ!..................Hảaaaaaa?"

Junna gật đầu một cái thật mạnh, rồi lại nghiêng đầu sang một bên. Tôi kiên định nói tiếp:

"Nếu có những người bạn không liên quan đến âm nhạc để bầu bạn, chẳng phải sẽ rất tốt sao? Ý là ngoài tôi ra ấy."

"........................"

"Cậu và các thành viên trong ban nhạc bất hòa cũng chính vì vấn đề âm nhạc còn gì? Đúng chứ? Vậy nếu không liên quan đến âm nhạc thì có lẽ sẽ hòa hợp được thôi."

"...À, ừ..."

Đôi mắt đang mở to của Junna dần cụp xuống, ánh nhìn trở nên uể oải, giọng điệu cũng trầm xuống.

"Ừ nhỉ... Chắc là vậy..."

"Phải không? Vậy thì thử đi. Ví dụ như từ tuần sau, cậu thử ăn trưa cùng với người quen của tôi đi. Youjirou và Yamada ấy. Hai người đó đã biết cậu học ở phòng y tế rồi còn gì."

"Ờm..."

Dù cô ấy trả lời có hơi qua loa, giọng điệu cũng não nề lạ thường, nhưng bình thường cô ấy vẫn vậy nên tôi không để tâm mấy. Junna khẽ thốt lên.

"...Đây đâu phải câu thoại tôi mong chờ chứ!"

"Câu thoại cậu mong chờ?"

"Không, không có gì!"

Junna hừ một tiếng rồi quay mặt đi, hất tay tôi ra và rảo bước đi mất.

Bị bỏ lại một mình, tôi đành khẽ gãi bờ má mình đang dần nóng ran của mình. Có lẽ điều mà Junna đang thực sự hình dung, lại là câu nói mà tôi đã quá nhút nhát để có thể thốt ra cũng nên.