Đây không phải là game người lớn sao?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trò chơi chữa lành của tôi

(Đang ra)

Trò chơi chữa lành của tôi

Ngã hội tu không điều

Đồng chí cảnh sát , nếu tôi nói đây là một trò chơi thư giãn chữa lành, các anh tin không?

50 48

Giới tính nam, năng lực biến thân tuyệt sắc mỹ nữ

(Đang ra)

Giới tính nam, năng lực biến thân tuyệt sắc mỹ nữ

Bạch long thần

Vấn đề là, tại sao càng nhìn Hi Hi lại càng thấy giống cái tên đáng ghét Tống Từ kia vậy chứ?

70 109

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

39 44

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

39 111

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

(Đang ra)

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

右薙 光介

Một câu chuyện fantasy "livestream mạo hiểm" nơi nam chính rời đội chứ không bị trục xuất, và hướng tới một cái kết hạnh phúc—bắt đầu từ đây!

224 1716

Vol 1 - Chương 03: Ngay cả tôi cũng không thể cử động khi thời gian dừng lại

Có một cái tên mà bất kỳ ai bước chân vào con đường ma thuật cũng không thể không biết tới.

Tháp Hiền Triết.

Tên gọi phổ biến hơn: Tháp Ma Thuật.

Biểu tượng của họ, một hình tam giác ngược, được xem là thứ sánh ngang với huy hiệu hoàng gia trong mắt người dân của Đế quốc.

Đó là nơi quy tụ những vũ khí hình người có thể hủy diệt cả một thành phố chỉ bằng sức mạnh cá nhân, đồng thời cũng là cái nôi tri thức và công nghệ, góp phần thúc đẩy tiến bộ của đế quốc thông qua vô số thành tựu của kỹ thuật ma pháp.

Đêm trước ngày diễn ra hội nghị học thuật thường niên, tại đỉnh Tháp Ma Thuật của thành Mars, nhiều pháp sư và phù thủy đang trao đổi sôi nổi.

“Tôi nghĩ nên nộp thuyết minh về Thuyết Ba Màu Cơ Bản làm công trình đại diện của chi nhánh Mars.”

“Nhưng nghiên cứu về Ma thuật Bóng tối lại phù hợp hơn. Đó là công trình đã tạo bước đột phá trong một lĩnh vực bị bỏ quên từ lâu.”

“Cũng đúng, nhưng Thuyết Ba Màu Cơ Bản có phạm vi ảnh hưởng rộng hơn. Xét về tác động đối với toàn bộ ngành ma pháp, nó có giá trị học thuật cao hơn.”

Quanh chiếc bàn tròn, những người tụ họp đều mang vẻ nghiêm túc khi tranh luận, nhưng không khí lại không hề căng thẳng.

Cạnh tranh giữa những kẻ thiên tài là điều đáng khích lệ. Và điều ấy chưa bao giờ là xấu.

Cuộc tranh luận kéo dài mà không có kết luận.

Tất cả ánh mắt đổ dồn về vị Tháp Chủ đang ngồi yên ở một góc bàn tròn.

“Ngài Yorgen. Tháp Chủ Yorgen, ngài phải quyết định thôi. Thế này thì sẽ chẳng đi tới đâu cả.”

Trước lời thúc giục đó, Tháp Chủ Yorgen vuốt nhẹ bộ râu trắng muốt và bóng mượt nơi cằm, ánh mắt ông lướt tới hai phù thủy nãy giờ vẫn im lặng chưa nói một lời nào.

“Tudel. Erpha. Hai cô đang khiến ta đau đầu đấy.”

“Ngài quá khen rồi, Tháp Chủ.”

Phù thủy tên Tudel hơi cúi đầu đáp lại, còn Erpha chỉ khẽ mỉm cười.

“Cả hai công trình đều xuất sắc. Chính vì thế mà việc chọn lựa thật sự khiến ta khó xử.”

Yorgen gõ nhẹ lên mặt bàn, phát ra tiếng vang đều đều.

Tudel nuốt nước bọt liên tục, dõi mắt chăm chăm theo từng nhịp gõ tay của ông.

Rồi một lúc sau.

Quyết định được thốt ra từ miệng Yorgen.

“Công trình đại diện của Ma Tháp chi nhánh Mars tại hội nghị lần này sẽ là Thuyết Ba Màu Cơ Bản.”

Tiếng thở dài và trầm trồ vang lên cùng lúc.

Tudel siết chặt nắm tay, đôi mắt nhắm nghiền. Còn Erpha chỉ im lặng cúi đầu.

“Tudel. Công trình của cô cũng rất tốt. Chỉ là lần này, bài của Erpha nhỉnh hơn một chút. Nếu cố gắng thêm, lần tới cô sẽ gặt hái thành quả.”

“…Cảm… ơn ngài.”

Một lúc lâu sau, lời đáp như được vắt ra từng giọt mới trôi khỏi môi.

Yorgen mỉm cười, đứng dậy khỏi ghế.

“Mọi người đã vất vả rồi. Giờ hãy nghỉ ngơi đi.”

Các pháp sư lần lượt rời bàn.

Dù tiếc cho công trình nghiên cứu Ma thuật Bóng tối không được chọn, nhưng Thuyết Ba Màu Cơ Bản rõ ràng là một nghiên cứu đủ sức đi vào lịch sử.

Vừa trò chuyện vừa rời khỏi phòng họp, họ dần tản đi, để lại hai phù thủy ngồi lại bên bàn tròn.

“Chúc mừng cô, Erpha. Dạo này cô thành công liên tiếp nhỉ.”

Một giọng nói phát ra từ khuôn mặt đang cười, nhưng lạnh đến mức khiến người nghe phải rợn da gà.

“Thật tuyệt vời. Chức Tháp Chủ kế nhiệm xem như đã nằm chắc trong tay cô rồi còn gì? Một phù thủy mới hai mươi lăm tuổi mà đã trở thành ứng viên hàng đầu. Đáng kinh ngạc thật.”

“Cảm ơn cô, Tudel.”

Erpha từ tốn đứng dậy.

Nửa bên trái gương mặt Erpha được che bởi một chiếc mặt nạ bạc. Bên dưới phần che ấy, bốn cánh tay khép lại nhẹ nhàng trước người.

Phía mặt còn lại lộ ra một nụ cười dịu dàng, đúng mực.

Nụ cười ấy, đối với Tudel, thật ghê tởm đến không thể chịu nổi.

Tudel ghét mọi thứ thuộc về Erpha.

Cô ghét việc Erpha là thiên tài được chính Tháp Chủ Yorgen phát hiện và nuôi dưỡng từ năm mười lăm tuổi. Ghét luôn cả nửa khuôn mặt kia, đẹp hơn cô gấp bội.

Làn da không tì vết, trắng mịn như sứ. Đôi mắt to hơn. Vóc dáng hoàn hảo.

Người pháp sư mà cô đem lòng thầm thương đã thẳng thừng từ chối lời tỏ tình của cô, rồi công khai bày tỏ tình yêu với Erpha, chỉ vì vòng hông đầy đặn và bộ ngực nảy nở của cô ta.

Và Erpha, không chút do dự, đã từ chối hắn.

Cô thất bại trong cuộc tuyển chọn công bố bài nghiên cứu đại diện.

Và ngay trong cùng một Tháp Ma Thuật, lại tồn tại một thiên tài không chỉ trẻ hơn cô, mà còn vượt trội hơn về mọi mặt.

Từng điều một như thế, từng chi tiết nhỏ ấy thôi, đều khiến cô thấy buồn nôn.

“Chúc may mắn, đồ Nhện.”

Một lời nói sắc như dao, ngập tràn hằn học, bật ra như thể không thể kìm được.

Tudel vẫn thường gọi Erpha là “Nhện” mỗi khi chỉ còn lại hai người.

Cái tên đó là lời ám chỉ, cô ta thấy ghê tởm trước hình hài bốn tay của Erpha.

Erpha không đáp lại.

Chỉ lặng lẽ nhìn Tudel, ánh mắt như chứa đựng sự thương hại, rồi rời khỏi phòng không một lời nào.

Ánh nhìn im lặng ấy, lại tàn nhẫn hơn bất cứ lời lăng nhục nào.

“Aaaaagh!!”

Nơi phòng họp tròn vắng lặng, chỉ còn mình cô, Tudel bật lên một tiếng gào rú như thể bị quỷ nhập.

***

Quay trở về phòng nghiên cứu riêng, Erpha cẩn thận rút cây trượng ra khỏi thắt lưng rồi vung nhẹ.

Chiếc mũ phù thủy và tấm choàng trên đầu cô bay lên như sinh vật sống, rồi khéo léo đáp xuống giá treo áo gần đó.

Sau khi vung trượng thêm lần nữa để khóa cửa thật chặt, Erpha bước chậm tới trước gương.

Cánh tay trái phía trên từ từ gỡ chiếc mặt nạ bạc che nửa khuôn mặt cô bằng những ngón tay đang run.

Và bên dưới lớp mặt nạ ấy.

Một cảnh tượng kỳ dị và rùng rợn đến mức chính Erpha cũng thấy rợn người.

Làn da méo mó sạm đen.

Hàng loạt con mắt chen chúc trên đó, đủ khiến ai mắc chứng sợ lỗ cũng phải quay mặt đi.

Cánh tay trái còn lại của Erpha nhẹ nhàng chạm lên bên trái gương mặt mình.

“Ghê thật,” cô thì thầm.

“Khủng khiếp.”

Quái vật.

Đó là cách miêu tả chính xác nhất về nửa khuôn mặt trái của cô, ngay cả với bản thân cô.

Dù là một phù thủy thiên tài từng nghiên cứu vô số loại ma thuật, trong đó có cả công trình Thuyết Ba Màu Cơ Bản, nhưng dù cố đến đâu, cô vẫn không thể chữa được nó.

Không thể sửa nổi nửa khuôn mặt méo mó đáng sợ ấy.

Cô chưa từng tiết lộ điều này với bất kỳ ai.

Ngay cả với Tháp Chủ Yorgen, người đã dẫn dắt cô bước vào con đường ma pháp.

Giờ đây, với kỹ năng đã đạt đến một tầm cao khác, cô có thể phần nào đoán ra.

Erpha sinh ra đã mang tài năng pháp thuật quá mức.

Một quái vật trăm năm có một, với dòng ma lực khổng lồ ngự trị trong cơ thể ngay từ khi chào đời, biết nói từ lúc ba tháng tuổi, và đến ba tuổi đã có thể nhìn thấy linh hồn cùng muôn vàn hiện tượng ma pháp.

Và cái giá phải trả cho tài năng ấy, là một thân thể phát triển dị thường.

Lúc năm tuổi, hai cánh tay phụ mọc thêm từ hai bên sườn. Khi đến tuổi dậy thì, không phải mụn mà là những nhãn cầu thi nhau mọc ra trên nửa khuôn mặt trái.

Cha mẹ ruột xem cô như quái vật rồi bỏ rơi. Đi đến đâu cô cũng bị ruồng bỏ, bị đối xử như đồ ghê tởm.

Thế nên cô đã lao vào nghiên cứu ma pháp.

Ngoài ăn và ngủ, toàn bộ thời gian còn lại, cô dốc hết vào nghiên cứu.

Chỉ để đưa thân thể dị dạng này trở về như người bình thường.

Kết quả là Erpha được công nhận là bậc thầy hàng đầu thế giới trong lĩnh vực ma pháp cải biến thân thể, nhưng ngay cả cô cũng không thể sửa nổi nửa khuôn mặt ấy.

Erpha sợ hãi.

Tài năng xuất chúng luôn kéo theo lòng đố kỵ.

Không chỉ mỗi Tudel.

Chắc chắn còn nhiều người âm thầm ghen tị, bàn tán sau lưng cô.

Nếu lại bị ruồng bỏ.

Nếu lại bị cả thế giới xa lánh.

Liệu cô có chịu đựng được không?

Liệu những người tận mắt thấy nửa khuôn mặt gớm ghiếc ấy sẽ phản ứng ra sao?

“Làm ơn… chắc chắn phải có cách chữa,” cô thì thầm bằng giọng tuyệt vọng.

Cô đã vất vả mới tìm được nơi để phát huy tài năng của mình.

Cô đã khó khăn lắm mới được công nhận.

Cô không muốn lại bị xua đuổi, lang thang vô định như trước nữa.

Cô đeo lại mặt nạ bạc.

Thề rằng bằng mọi giá phải chữa được nửa khuôn mặt này, cô ngồi vào bàn và chuẩn bị tiếp tục nghiên cứu.

Báo sáng?

Trong lúc dùng cả bốn cánh tay nhanh nhẹn sắp xếp lại đống tài liệu và bản thảo bừa bộn, cô chợt phát hiện ra tờ báo sáng nay vừa được gửi tới.

Không nghĩ ngợi gì nhiều, Erpha cầm tờ báo lên và khựng lại khi thấy tiêu đề nổi bật chiếm trọn trang nhất.

[Phát hiện Thánh nhân chữa lành?]

Thánh nhân chữa lành.

Một danh xưng khiến cô không khỏi chú ý.

Cô dừng việc sắp xếp lại, mở báo ra và từ tốn đọc phần nội dung bên trong.

Và càng đọc, mắt cô càng mở to.

“Hắn chữa được cả bệnh hiếm và rối loạn di truyền ngay tại chỗ? Thứ này… thực sự có thể làm được bằng ma pháp sao?”

Phép mầu do Thần ban và pháp thuật do con người tạo nên vốn là hai lĩnh vực khác biệt.

Nhưng dù là phép màu hay ma pháp, thì rốt cuộc cũng đều do con người thực hiện.

Để chữa nửa khuôn mặt mình, Erpha đã từng nghiên cứu qua rất nhiều lĩnh vực, trong đó có cả phép mầu.

Ngay cả với cô, đây là lần đầu tiên nghe đến việc có người liên tục thi triển những phép mầu quy mô lớn như vậy.

Cô cảm thấy bị cám dỗ, nhưng rồi lại lắc đầu.

Kết luận duy nhất mà cô rút ra từ việc nghiên cứu phép mầu là: loài người thật tàn độc.

Những kẻ tự xưng sở hữu quyền năng kỳ diệu, phần lớn đều chỉ dùng vài phép thuật đơn giản để lòe bịp hoặc là những tên lừa đảo chuyên nghiệp.

Thánh nhân chữa lành?

Nếu người đó không duy trì được danh tiếng ấy ít nhất một năm, thì cô không có thời gian để phí phạm vào một kẻ mới xuất hiện từ hư vô.

Hơn nữa, nửa khuôn mặt cô quái dị đến mức ai thấy cũng muốn nôn.

Làm gì có chuyện một kẻ gọi là thánh nhân lại phản ứng tích cực khi thấy bộ dạng này.

Tôi không tin.

Erpha đặt tờ báo xuống.

Thay vì trông chờ vào phép mầu mịt mờ, cô vẫn tin vào con đường chinh phục nó bằng ma pháp hơn.

Cô ngồi vào bàn và tiếp tục vùi đầu vào nghiên cứu.

***

“Thánh nhân!! Xin hãy chữa cho con trai tôi!”

“Xin hãy cứu lấy con gái tôi! Thánh nhân!! Thánh nhân!”

Người ta chen chúc kín cả khu ổ chuột, đến mức không còn chỗ để bước.

Thậm chí còn có người bị giẫm đạp đến thương tích vì ai cũng gào thét muốn được chữa trước.

Cảnh tượng hàng loạt trẻ nhỏ, người bệnh và thân nhân của họ vừa la hét vừa vung tay về phía tôi lúc này chẳng khác gì một cảnh kinh dị.

Lạy Chúa.

Gặp chuyện thế này thì con phải làm sao? Xin hãy chỉ đường cho con.

Dĩ nhiên, Chúa không đáp lại.

Mắt tôi nặng trĩu vì thiếu ngủ.

Hơn nữa, tôi cũng đâu thể làm qua loa việc “tùy biến nhân vật” chứ?

Vì tập trung làm từng chút một thật cẩn thận, tinh thần tôi đã kiệt sức đến giới hạn.

Làm bao nhiêu cũng không hết.

Không có điểm dừng.

Quên mụ phù thủy kia đi, cứ thế này tôi sẽ chết trước khi bị cô ta thiêu cháy.

“Tôi cần nghỉ một chút,” tôi nói vậy và cố rút lui thật khéo, nhưng đám người hoàn toàn không có ý định để tôi rời đi.

“Thánh nhân! Xin hãy rủ lòng thương!! Thánh nhân!”

“Thánh nhân! Xin thương xót!”

Điên mất thôi.

Nghĩ thế nào thì chuyện này cũng không ổn.

Tôi chỉ muốn nghỉ ngơi một chút. Đi ăn gì đó, chợp mắt một lát, rồi quay lại.

Tự nhiên thôi.

Tôi cần một cách để rút lui mà không làm tổn thương ai…

Có một cách.

“Thánh nhân! Xin làm ơn!!”

Bỏ mặc tiếng kêu gào phía sau, tôi kích hoạt một kỹ năng trò chơi người lớn khác.

[Đang sử dụng kỹ năng Dừng Thời Gian!]

Với kỹ năng này, tôi chắc sẽ thoát được an toàn.

Trước hết là trốn thoát, ngủ một giấc, rồi ăn gì đó.

…Khốn thật.

Tôi cũng không cử động được.