Đây không phải là game người lớn sao?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Xuyên Không Vào Game: Khởi Đầu Liền Thức Tỉnh Thiên Không Thần Quyền Năng

(Đang ra)

Xuyên Không Vào Game: Khởi Đầu Liền Thức Tỉnh Thiên Không Thần Quyền Năng

Mê Mang Tiểu Trùng

Vô số kỷ nguyên sau, không một thần ma hùng mạnh nào có thể ngăn cản Weir đoạt lại quyền năng vốn thuộc về mình.

100 319

Tôi là live action anim ở thế giới khác

(Đang ra)

Tôi là live action anim ở thế giới khác

红的西岸

Khi những kẻ mạo hiểm trong quán rượu cười nghiêng ngả khi xem Lời Chúc Phúc Cho Thế Giới Tuyệt Vời,Khi tỷ lệ tử vong của lũ mạo hiểm tân binh giảm đáng kể nhờ Sát Thủ Goblin,Khi bản dị giới của Fate/

10 16

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

52 1007

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su ~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su ~

Katarina

Từ cuộc hành trình này, khái niệm về game và thực tại đối với cậu thay đổi từng chút một.

9 11

Giới tính nam, năng lực biến thân tuyệt sắc mỹ nữ

(Đang ra)

Giới tính nam, năng lực biến thân tuyệt sắc mỹ nữ

Bạch long thần

Vấn đề là, tại sao càng nhìn Hi Hi lại càng thấy giống cái tên đáng ghét Tống Từ kia vậy chứ?

80 205

Vol 1 - Chương 18: Đậu má, thật sự là elixir hả?

Elixir là tài nguyên cần thiết để vận hành mọi loại pháp cụ và pháp trận.

Khi nó được kết hợp với các vật liệu khác nhau, elixir còn có thể tạo ra muôn vàn hợp chất ma pháp hữu dụng.

Đó là nhiên liệu cần để vận hành toàn bộ tàu hỏa, xe ngựa, xe tải, tàu thủy và khinh khí cầu trong Đế quốc.

Là nguồn phát sáng cho những chiếc đèn ma pháp thắp lên trên từng con phố.

Là vật phẩm không thể thiếu trong cuộc sống thường nhật, từ sưởi ấm, làm mát, nấu ăn, đến đun nước tắm.

Là thứ mà các pháp sư vẫn đang ngày đêm nghiên cứu trong mồ hôi và máu để tìm thêm công năng mới, ngay lúc này.

Tóm lại, elixir là một thứ rất quan trọng.

Tôi chẳng biết tí gì về kinh tế.

Nhưng đến tôi cũng hiểu, elixir là hàng hóa có giá trị đến mức nào.

Giá trị cực cao. Hơn cả vàng.

Lý do mà chỉ có tiền tệ của Đế quốc Arcal và Vương quốc sa mạc Tramata ở phương Tây, được chấp nhận là “đồng tiền được sử dụng rộng rãi” trên khắp lục địa… chính là vì chỉ hai quốc gia đó sở hữu mỏ elixir. Và elixir chỉ có thể được mua bằng loại tiền dùng ở hai nơi ấy.

Tóm lại.

Tôi chỉ biết, elixir là một thứ vừa cực kỳ đắt đỏ, vừa vô cùng hữu dụng.

Chỉ cần sở hữu nó, việc trở thành người giàu sụ chỉ còn là vấn đề thời gian.

Nhưng tại sao!!

Tại sao elixir lại phun lên từ cái mảnh đất hoang tàn ở khu ổ chuột trung tâm thủ đô!? Tại sao!?

Thế này có hợp lý chút nào không?

Nếu giữa lòng thủ đô thật sự tồn tại một mạch elixir, làm gì có chuyện chưa ai phát hiện ra chứ?

Biết elixir đáng giá bao nhiêu không hả!?

Là thứ mà cả thiên hạ đang bỏ công tốn sức đi tìm đấy!!

Nó ở giữa thủ đô thế này, vậy mà không ai phát hiện ra suốt thời gian qua? Có lý không!?

“Lạ thật đấy, nữ phù thủy. Suốt thời gian qua, sao không có ai phát hiện ra mạch elixir này?”

“Khối đá hút ma lực kia… thực sự rất khổng lồ. Tôi chưa từng thấy viên nào lớn đến thế. Có vẻ vì nó nuốt sạch sóng ma lực phát ra từ elixir nên mọi người mới không phát hiện ra. Việc tìm mạch elixir thường dựa vào việc dò các sóng ma lực cực nhẹ phát ra từ lòng đất.”

“Ôi ân sủng. Ôi ân sủng! Nữ phù thủy, mạch này chứa sản lượng bao nhiêu?”

“Phải khảo sát kỹ mới biết được, nhưng… dựa theo lượng elixir phun lên và mật độ ma lực trong đó… ít nhất cũng hơn một trăm tỷ thùng. Và đấy là ước tính cực kỳ hạn chế rồi. Có thể còn hơn thế nhiều. Mỏ elixir càng lớn thì mật độ ma lực càng cao và càng dễ xử lý. Mạch này là loại có mật độ ma lực cao nhất mà tôi từng thấy.”

Tất cả ánh mắt quay về phía tôi.

Lúc này, tôi đang chết trong lòng.

Nhưng không thể để lộ nét mặt được, đúng không?

Tôi mỉm cười.

“Là ân sủng của Nữ Thần.”

“A, Thánh nhân!! Hóa ra ngài đã biết từ trước!!”

“Tôi còn thắc mắc tại sao ngài lại đi mua một mảnh đất bỏ hoang như thế!”

“Hóa ra ngài đã nhìn thấy sự vĩ đại ẩn sâu dưới đống rác, chất thải và nhà máy mục nát này!! Thánh nhân! Cảm ơn ngài!!”

Đừng có cảm ơn tôi nữa.

Dường như cả thế giới đang chờ xem tôi bị Nữ thần trừng phạt.

Chỉ trong nháy mắt, tôi lại trở thành vị thánh nhân vĩ đại ban phát kỳ tích.

Không!!

Các người phải phá sản chứ!!

Sao lại buôn may bán đắt như thế này!!

Làm ơn hãy nguyền rủa tôi là thánh nhân vô dụng và bỏ đi!!

Để tôi có thể lặng lẽ biến mất, tránh bị sét đánh giữa ban ngày!!

“Nhưng elixir cứ phun lên như thế thì sao mà bán được?”

“Đúng vậy. Ở đây chẳng có công nghệ nào để khai thác elixir cả.”

“Cũng chẳng ai có kinh nghiệm lập công ty hay điều hành kinh doanh.”

Trong khi mọi người còn đang bàn tán, ánh mắt tôi đã dừng lại ở một người.

Phải rồi!!

Chưa kết thúc đâu!!

Tôi vẫn còn Jonathan Karma — kẻ làm ăn tệ hại nhất thế kỷ, người đã phá sản vì một nhà máy búp bê!!

Dù là elixir thì vào tay ông ta chắc chắn cũng sẽ hỏng việc!! Nhất định là vậy!!

“Chúng ta có Jonathan Karma.”

Vừa dứt lời, mọi ánh mắt lại đổ dồn về phía Jonathan Karma.

Nhờ quá trình cải tạo cơ thể, làn da ông ta đã trở nên sạch sẽ, nhưng bộ quần áo rách nát trên người vẫn chẳng thay đổi. Nhìn thế nào đi nữa cũng không giống doanh nhân thành đạt chút nào.

Hiển nhiên rồi.

Ở độ tuổi ấy mà còn ra nông nỗi này, thì rõ ràng là kẻ chẳng có chút năng lực kinh doanh nào cả.

Chưa kể, ông ta trông chẳng khác gì lão Scrooge cả.

Một kẻ sẵn sàng biển thủ, lạm dụng tín nhiệm như hít thở, lại còn mê tiền đến phát rồ!

Tuyệt vời!!

Lừa đảo! Biển thủ!! Bất tài!!

Đúng là nhân tài mà ta cần!!

“Ánh sáng của Nữ thần dẫn đường. Ngài Jonathan Karma. Xin hãy thành lập một công ty chuyên chế biến và buôn bán elixir. Ta tin ngài sẽ làm được. Ta không muốn ai khác ngoài ngài. Ta tin rằng ngài chính là người được chọn cho thời khắc này.” Tôi nói to, dõng dạc, đủ để tất cả mọi người nghe thấy.

Như vậy, khi công ty sụp đổ sau này, mọi người sẽ đổ lỗi cho tôi!!

Ngay khi nó thất bại, tôi sẽ lập tức trở thành một thánh nhân ngu ngốc, hủ bại!

Tất cả sẽ nguyền rủa và bỏ đi, và tôi sẽ thoát khỏi sự trừng phạt của Nữ thần!!

Nghe tôi nói vậy, Jonathan Karma run lên như thể đang cảm động.

“…Đúng là số phận biết cách trêu đùa người khác. Lúc người ta cố gắng vẫy vùng, nó dìm xuống địa ngục. Nhưng khi đã từ bỏ tất cả, thì nó lại ném cho một cơ hội như thế này. Có lẽ đúng là phải sống thì mới bắt được cơ hội, dù có thê thảm ra sao.”

Jonathan Karma đứng dậy.

Rồi cúi đầu thật sâu về phía tôi.

“Đây là cuộc đời mới ngài đã ban cho tôi, thưa Thánh nhân. Tôi xin thề bằng cả sinh mệnh rằng sẽ làm nó thành công. Tôi sẽ khiến ngài trở thành người giàu nhất Đế quốc.”

Tôi nở nụ cười mãn nguyện.

Tốt lắm.

Nghe giọng điệu huênh hoang đó mà xem.

Rõ ràng là kiểu người đang cố trấn an trước khi phá nát mọi thứ.

Người giàu nhất Đế quốc?

Nghe y như câu cửa miệng của đám lừa đảo!!

Tuyệt vời.

Ngài Scrooge.

Xin hãy mau chóng đi phá hoại mọi thứ.

Giống như ngài từng phá nát nhà máy búp bê ấy.

“Ngài có thất bại cũng không sao. Dù ngài có thất bại bao nhiêu lần, ta cũng chỉ dùng một mình ngài. Vì đây là mối duyên do Nữ thần sắp đặt.”

Tôi đang dọn sẵn đường lui. Sau này dù ông ta có phá nát mọi thứ, tôi cũng sẽ nhất quyết giữ lại, cho đến khi mọi người chán nản mà bỏ tôi đi.

Dù Đại Tư Tế Yodel có tức đến độ đột quỵ, tôi vẫn sẽ tiếp tục giữ ông ta lại.

Tốt lắm, Jonathan Karma.

Hãy làm Giáo hội Lilia phá sản đi nhé.

Nghe tôi nói vậy, mắt Jonathan ngấn nước.

“Tôi sẽ… nhất định sẽ làm được, thưa Thánh nhân. Như ngài mong muốn… nhất định.”

Phải rồi, phải rồi.

Cứ phá cho thật hoành tráng vào.

Tôi bước đến ôm chặt lấy Jonathan Karma với nụ cười mãn nguyện.

Dù từng thất bại liên tiếp, thật may là vẫn còn hy vọng nhỏ nhoi để tôi thoát khỏi việc bị giáng sấm sét vào đầu từ Nữ Thần.

***

Sau cuộc trò chuyện, Thánh nhân lại tiếp tục chữa trị cho người nghèo.

Ngày này qua ngày khác, không ngừng nghỉ, ngài chỉ chữa trị và chữa trị.

Không hề lộ chút mệt mỏi, luôn mang theo nụ cười dịu dàng.

Nhìn từ sau lưng, ngài như tỏa ra vầng hào quang thánh khiết.

Đây mới là một thánh nhân chân chính.

Một người không chỉ chữa lành thể xác, mà còn xoa dịu trái tim, an ủi linh hồn.

Jonathan Karma đứng nhìn bóng lưng ấy với ánh mắt đầy thành kính hồi lâu, rồi bắt đầu hành động.

“Nữ phù thủy. Chúng ta có thể nói chuyện một lát không?”

Trước tiên.

Jonathan bước tới tìm Erpha.

“Chắc cô cũng nghe những gì Thánh nhân vừa nói. Nếu được, phiền cô tới nhà ta một lát.”

“Được thôi.”

Erpha ngoan ngoãn theo ông về nhà.

Dù căn nhà trông tồi tàn, Jonathan chẳng hề xấu hổ.

Bởi vì ông biết, ngày thoát khỏi nơi này đã gần lắm rồi.

“Đây là vợ tôi, Oliviera, và con gái tôi, Cecilia.”

“Rất hân hạnh. Tôi là Erpha, một phù thủy từ Tháp Ma Thuật.”

Cả bốn người chào hỏi nhau rồi ngồi xuống phòng khách.

Jonathan kể lại lời dặn của Thánh nhân. Nghe đến đó, cả Oliviera lẫn Cecilia đều gật đầu đầy nhiệt huyết.

“Tất nhiên!! Chúng ta nhất định phải làm! Nhất định!!”

“Cho con giúp với, bố. Con sẽ cùng làm. Nhất định phải làm được vì Thánh nhân!”

Nhìn hai mẹ con rực cháy khí thế, Jonathan gật đầu.

“Ta biết là mọi người sẽ nói vậy. Thánh nhân đã chữa lành tất cả chúng ta. Không chỉ là thể xác, mà cả tâm hồn nữa. Chúng ta có nghĩa vụ phải đền đáp ân huệ đó. Hãy trân trọng cơ hội này.”

Nghe thế, Erpha sinh lòng hiếu kỳ.

“Thánh nhân đã chữa bệnh cho ông sao?”

“Ngài ấy đã chữa bệnh cho con gái tôi.” Jonathan bình thản kể lại mọi chuyện. Erpha không giấu được sự kinh ngạc.

“Căn bệnh thối rữa đó nổi tiếng là vô phương cứu chữa mà…”

“Chúng tôi đã đổ toàn bộ tài sản để chạy chữa, tìm đủ mọi loại thuốc, nhưng chỉ có thể làm chậm lại và giảm khả năng lây nhiễm. Ấy vậy mà Thánh nhân chỉ cần một cái phẩy tay là hết. Tôi nhất định phải trả ơn.”

Rồi ông nhìn sang Erpha.

“Chế biến elixir cần rất nhiều công nghệ. Tốt nhất là nên tuyển người từ Tháp Ma Thuật – những người đã nghiên cứu về elixir. Tôi tin cô có thể giới thiệu họ.”

“Dĩ nhiên. Chi nhánh Mars có rất nhiều người am hiểu elixir. Riêng Tháp Chủ Yorgen thôi cũng nằm trong top ba chuyên gia xử lý elixir trên cả lục địa.”

“Hoàn hảo! Hãy giúp tôi hẹn gặp họ. Tôi muốn mời họ làm cố vấn kỹ thuật, hoặc ít nhất là hợp tác. Tôi tin cô sẽ làm được.”

“Cứ để tôi lo.”

“Vậy là đủ rồi. Phần còn lại, để tôi, vợ tôi và con gái tôi lo.”

“Quản lý elixir đồng nghĩa với việc xử lý một dòng tiền khổng lồ. Ông chắc là mình làm được chứ? Hay tôi giới thiệu vài nhà quản lý chuyên nghiệp hoặc doanh nhân có tiếng?”

Nghe vậy, Jonathan Karma chỉ cười.

“Tôi cũng biết Tháp Chủ Yorgen. Hồi trẻ, chúng tôi từng gặp nhau vài lần. Khi cô quay lại, hãy nhắc ông ấy về tên tôi. Ông ấy sẽ kể cho cô nghe nhà Karma chúng tôi là ai.”

Erpha gật đầu.

Khi trở về Tháp Ma Thuật, cô lập tức tới văn phòng Tháp Chủ.

Và nói ra cái tên ấy: Jonathan Karma.

“Hahaha!! Lâu lắm rồi mới nghe cái tên ấy! Làm sao mà cô biết hắn vậy, Erpha?”

Cô kể lại đúng như những gì Jonathan từng nói.

Yorgen càng nghe càng kinh ngạc.

“Con gái hắn mắc bệnh thối rữa… Lạy trời. Hắn đã sống cả đời trong bất hạnh đến thế sao.”

“Ông ấy là người như thế nào?”

“Nếu không vì những biến cố bi thảm kia, giờ hắn đã là người giàu nhất Đế quốc rồi.”

Yorgen bật cười lớn.

“Hắn từng từ kẻ ăn xin lang thang mà tự tay xây dựng một trong ba mạng lưới phân phối lớn nhất Đế quốc. Trong giới thương nhân hai mươi năm trước, không ai là không biết tên Jonathan Karma cả.”