Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

165 4471

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

43 253

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

82 2868

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

(Đang ra)

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

Sakuragi Sakura

Nửa năm sau, Lily du học đến trường cấp ba của Sota, thậm chí còn chọn nhà cậu ấy để ở nhờ. Bối rối trước cuộc hội ngộ bất ngờ và cảnh sống chung, Sota thắc mắc: "Tại sao cậu lại đến Nhật Bản?" Mặt đỏ

23 1750

Volume 2: Tình hình đã thay đổi, nhưng tôi vẫn bị ném đá [Chương 31 - 60] - Chương 49: Giải thưởng thì phải thắng thi đấu mà giành lấy

Vài ngày sau sự náo loạn khi chuẩn bị đại hội thể thao.

“Lều thì cứ gập lại rồi xếp thành hàng nhé.”

““““Rõ ạ!””””

“Trải bạt xanh trước đi nha.”

““Okay~!””

Công tác chuẩn bị cho ngày chính thức của đại hội thể thao đã bắt đầu.

Trong các tiết thể dục, mỗi người đều luyện tập cho đại hội thể thao

“Bảng điểm đặt chỗ này được chưa nhỉ?”

“N-nặng quá... nhanh lên chút đi…”

“Lệch sang phải tí... à không, trái. Không, lại phải…”

““Rốt cuộc là bên nào đấy!?””

Hầu hết các lớp đều có nhiều học sinh tham gia một cách nghiêm túc.

Tôi đoán là do họ biết sẽ có phần thưởng cho cuộc thi chạy tiếp sức.

Trong khi đó, chúng tôi – những thành viên ban chấp hành hội học sinh – thì đang miệt mài xử lý công việc giấy tờ trong phòng hội.

“Aki-kun, tớ làm xong lịch trình rồi nhé.”

“Được rồi. Bên này cũng sắp xong rồi, đợi chút nhé.”

“Dạ vâng~!”

“Việc in ấn cũng hoàn tất rồi. Giờ thì gấp từng tờ lại thôi.”

“Ba người cùng gấp chỗ này… cũng là lao động nặng nhọc đấy chứ nhỉ.”

“Cũng đành chịu thôi. Mấy việc cần dùng sức đã giao cho tụi con trai rồi mà.”

“Biết là vậy, nhưng mà…”

Dù là con trai nên lẽ ra tôi cũng phải tham gia mấy việc ngoài trời, nhưng bên này cũng vất vả chẳng kém, nên đành chịu thôi.

“Việc chuyển khoản tiền vé ăn xong rồi nhé.”

“Vất vả rồi.”

“Sau khi họ xác nhận thì sẽ phát hành ngay lập tức.”

“Dù sao thì họ cũng đã hành động trên giả định là sẽ nhận được tiền rồi mà.”

“Vậy sao?”

“Lần này số lượng phát hành nhiều quá mà.”

““Ra vậy.””

Công việc bao gồm in ấn và gấp lịch phát cho ngày thi chính, kiểm tra lại quà tặng và lập danh mục quà, cũng như phối hợp các phương án xử lý cho khách mời và người bị thương.

Một lúc sau, phó hội trưởng và Ichikawa-san mang vé ăn từ căn tin về.

“Đây là xấp vé ăn tương ứng với số người đăng ký.”

“Nhiều thật đấy. Tổng cộng hơn ngàn tờ rồi nhỉ?”

“Mỗi người 90 tờ, 12 người mà.”

“À, có in ngày sử dụng sẵn à. Tớ chưa dùng bao giờ nên không biết.”

“Không in thì không xài được đâu. Nghe nói phần ngày in này cũng để ngăn việc làm giả nữa.”

“Ra vậy.”

Họ mang về những xấp vé dày, mỗi người 90 tờ, được bó gọn bằng dây thun.

Vì chúng được xem như phiếu quy đổi tiền mặt, nên một khi đã nhận về thì việc quản lý hoàn toàn do Hội học sinh phụ trách.

Hội sẽ bảo quản đến sau giờ học ngày mai, rồi bàn giao cho người thắng cuộc.

“Xem ra việc đổi ổ khóa kho là quyết định đúng đắn rồi. Nhờ vậy mà không bị thất lạc gì cả.”

Thực lòng thì tôi cũng không nghĩ lại có kẻ ngu đến mức đi trộm cắp trong trường, nhưng mà...

“Cũng có thể đấy. Hình như cả chìa khóa tổng trong trường cũng đã bị làm bản sao rồi.”

Tôi thấy mình đã đúng khi nộp đơn xin thay khóa chỉ vì cảm giác bất an lúc đó.

“Không chỉ dừng lại ở mấy cái tủ đồ, mà còn lấn tới cả chuyện này sao?”

“Trường này toàn tội phạm hay sao ấy nhỉ?”

“Có lẽ có vài học sinh thuộc dạng tội phạm tiềm năng thì đúng hơn.”

“Ý cậu là mấy thằng đàn em của hắn, đàn em, rồi lại đàn em nữa đúng không?”

“Toàn là đàn em nhỉ, thưa Hội trưởng?”

Có lẽ cũng chính vì những chuyện như vậy mà đơn xin thay khóa mới được chấp thuận.

Nghe nói một vài nơi trong trường cũng đã thay khóa riêng lẻ rồi.

Chủ yếu là những chỗ liên quan đến tiền bạc như văn phòng hành chính hay cửa hàng trong trường.

Một số ổ khóa ở căn-tin cũng đã được thay mới.

“Cũng nhờ được bồi hoàn ngân sách thì mới làm được chuyện này nhỉ.”

“Phải rồi. Chuyện này phải đội ơn giáo viên cố vấn và Hội trưởng suốt đời luôn đấy.”

“Đối với chị thì cả Nagikura-kun cũng là công thần mà?”

“Phải đấy. Bao gồm cả cuộc đàm phán của Aki-kun nữa.”

“Tớ có làm gì đâu. Chỉ chuẩn bị hợp đồng thôi mà.”

“Nhưng người bình thường thì đến cái hợp đồng cũng không chuẩn bị nổi đâu đấy?”

“Chuyện đó là nhờ có mối quan hệ với luật sư nên mới làm được thôi.”

Quả thật, nếu không có mối quan hệ đó thì đúng là bó tay.

(Con sâu rượu vô công rồi nghề đó cũng có lúc hữu dụng đấy chứ.)

Bên cạnh đó, buổi họp phụ huynh đặc biệt cũng đã được tổ chức trong khoảng thời gian này, và sự việc biển thủ ngân sách được đem ra thú nhận một cách trung thực.

Nếu cố che giấu, thể nào cũng bị vặn vẹo nên sau khi xin lỗi và giải thích rằng Hội trưởng sẽ đứng ra bồi thường thì lập tức nhận được sự đồng thuận.

Có lẽ vì đây là một trường công lập nhưng lại có tiểu thư con nhà tài phiệt nổi tiếng đang học nên mới được thông cảm như vậy.

Thông minh xuất chúng, xinh đẹp, được phụ huynh quý mến, gia đình lại là doanh nghiệp nổi tiếng.

Nếu không phải là hội trưởng thì chắc đã không êm xuôi như vậy.

(Nghĩ theo hướng đó thì ấn tượng thường ngày quả thực là rất quan trọng…)

Gần đây, thái độ hằng ngày của tôi cũng đã dịu đi đôi chút.

Saki tuy vẫn lạnh nhạt với một số học sinh, nhưng so với năm ngoái thì có thể thấy rõ sự thay đổi lớn.

Chỉ là đối tượng bị cô ấy phũ giờ không còn là tôi nữa, mà chuyển sang mấy tên đực rựa bên khối Văn.

"Tiếp theo là đếm số lượng rồi cất vào kho nhỉ."

"Phải ghi lại trong danh mục nữa. Không biết ai sẽ giành chiến thắng đây."

“Nếu là chúng ta thì sao?”

“Tớ sẽ nhường cho bên câu lạc bộ.”

“Với nhóm mang cơm như chúng ta thì không cần thật.”

"Với tụi này thì lại là món cần thiết đấy."

"Nhưng chắc cũng có ngày không chuẩn bị được cơm hộp đúng không? Những lúc đó cậu xoay xở thế nào?"

"Ừm, những ngày không có đồ chuẩn bị sẵn thì… mình chịu khó dùng cái này thôi."

Vừa nói, tôi vừa lấy từ trong cặp ra một chai thủy tinh màu nâu và giơ lên.

"Đây là loại nước tăng lực do bên đó phát triển đấy."

“““Nước tăng lực?”””

Hội trưởng và các thành viên khác tròn mắt nhìn chai nâu.

Saki thì biết rồi nên quay đi.

“Nhìn thì như nước tăng lực bình thường, nhưng một chai thế này cung cấp đủ calo cho nửa ngày.Uống vào không chỉ thấy no mà còn tiêu hoá nhanh. Các thành phần chính còn giúp hấp thu chất độc trong máu và chất béo, rồi chuyển thành năng lượng, nên cũng rất hiệu quả để giảm cân nữa.” 

“C-cái đó... nghe như là nước thần vậy!?”

“Đó chẳng phải là nước uống thích hợp với việc ăn kiêng sao!”

“B-Bán… khi nào thì cái đó mở bán vậy!?”

Ngoại trừ... Saki ra thì ai cũng lao vào như thiêu thân...

“D-dự kiến là vào mùa xuân năm sau.”

“““Chắc chắn sẽ mua!”””

“Aki-kun!?”

“Xin lỗi!”

Do mạch câu chuyện mà tôi lỡ tiết lộ chuyện này ra, thế là bị nhìn bằng ánh mắt nửa trách móc nửa bực dọc.

Hiện tại, việc sản xuất và phân phối đều được giao phó toàn bộ cho tay bợm rượu kia và nhà Shiraki. Giấy phép lưu hành trong nước cũng mới chỉ được cấp gần đây.

Thứ mà tôi đang cầm là một trong những mẫu dùng thử, vị chuối.

Đây là món hàng dùng thử mà tôi đã được cha của Saki đưa cho.

“Mà, cái này nếm thử được không vậy?”

““Muốn thử quá đi!””

“L-làm sao đây?”

“Cũng đành chịu thôi nhỉ.”

Được Saki cho phép, tôi đưa ba chai mình có cho hội trưởng và hai người khác.

Chai sẽ thu lại sau, nên tôi bảo họ chỉ uống hết phần bên trong.

““Hmm~! Ngon ghê!””

“Còn thấy no no nữa nhỉ?”

“Phải đó. Cảm giác như hôm nay làm gì cũng được ấy.”

"Mới uống xong thôi mà người đã nóng bừng lên rồi..."

Ichikawa-san đỏ bừng cả mặt như thể vừa uống rượu vậy.

Mặc dù trong đó hoàn toàn không có cồn.

Có lẽ tuỳ cơ địa mà phản ứng sẽ khác nhau.

Biết đâu... đó là lý do tôi được đưa cho mấy chai này để thử nghiệm. Không chắc lắm nhưng.

"Aoi-chan trông như hơi bị nhạy cảm rồi đó."

"Tớ cũng nghĩ vậy... Thử bóp xem sao nhé?"

"Đ-đợi đã, hai người... tính làm gì thế?"

"Takanashi sẽ lo phần mông. Còn tớ lo phần ngực."

“Đã rõ!”

“Chờ đã!?”

Trong lúc đang cần nghiêm túc làm việc thì hội trưởng và phó hội trưởng lại bắt đầu vật lộn với Ichikawa-san.

“Á, khoan, chờ-đừng mà!!”

“Ồ hô… nhạy cảm cũng tốt ghê nhỉ. Giật bắn cả người lên luôn.”

“Với lại, không biết có phải do cảm giác không… mà mông hình như cũng to ra rồi đó.”

“Nói mới nhớ, ngực cũng hình như nảy nở hơn thì phải…”

“Còn hơi… gầy đi nữa chứ?”

“Tay! Mấy người đang đặt tay ở đâu vậy hảaaa!?”

Còn tôi và Saki thì chọn cách… giả vờ như không thấy gì cả.

“Saki, chỉ có chừng này lịch trình thôi nhỉ?”

“Ừm, chỉ vậy thôi.”

“Vậy thì cứ từ tốn gấp từng tờ một nhé.”

“Ừ ha, không còn cách nào khác ngoài gấp từng tờ thôi.”

Xem ra có người chỉ cần uống vào là rơi vào trạng thái kích thích.

Có vẻ vẫn cần điều chỉnh lại thành phần thêm một chút.

Tôi và Saki lặng lẽ gấp từng tờ.

Đến khi công việc gấp giấy hoàn tất thì hội trưởng và phó hội trưởng trông có vẻ rất mãn nguyện, còn Ichikawa-san thì đã gục mặt xuống bàn.

Trông… thật sự là một cảnh tượng thảm thương đến mức không nỡ nhìn.

“Xong việc rồi nhỉ.”

“Xong hết rồi.”

Cái đó… có vẻ như cũng là một kiểu xả stress.

Tôi không dám nhìn thẳng vì có ánh mắt của Saki ở đó, nhưng–

“Hu hu…”

Chỉ cần nhìn thôi cũng đã thấy khó xử rồi.

Ichikawa-san với bộ đồng phục mùa hè xộc xệch trông quyến rũ đến mê hoặc.

“Lúc với Saki thì đâu có đến mức này, cái sự khác biệt này là sao vậy?”

“Chắc là do... có kinh nghiệm hay không thôi? Ý là kiểu... mãnh liệt trong tình cảm không ấy.”

“Kinh nghiệm hay không... hả? Phó hội trưởng?”

“Chắc vậy đấy.”

Hóa ra cả Phó hội trưởng cũng từng có kinh nghiệm à.

Saki thì chưa từng nên vẫn giữ nguyên trạng thái hiện tại.

Giả sử cho Kashiwa uống thử thì có khi sẽ thấy được sự khác biệt chăng.

“Nó giống thuốc kích dục hơn là đồ uống ăn kiêng đấy.”

“Thuốc kích dục hả... Đi theo hướng đó cũng có vẻ bán chạy đấy nhỉ?”

“Kiểu như ‘hãy dùng để làm bạn trong những đêm khuya’, đúng không?”

“Ừ ừm. Sau khi có kinh nghiệm, tớ cũng thử uống xem sao.” (Saki said?)

“……”

“Này, nói gì đi chứ!? Cậu im lặng thế này làm tớ ngại muốn chết luôn đó!” 

Đã xấu hổ thì đừng nói ra làm gì...

Dù gì thì trong phòng hội học sinh cũng vừa xảy ra một trận náo loạn, nhưng công tác chuẩn bị ở bên ngoài vẫn tiến triển suôn sẻ.

Sau khi cất giải thưởng vào kho và khóa lại, tôi cùng Saki rời khỏi phòng hội học sinh.

Và đúng như dự đoán, lũ đàn em ranh con lại lấp ló nơi khóe mắt tôi.

“Đi rồi đó.”

“Đúng là bọn cán bộ ngu ngốc.”

“Thế, chìa khóa vạn năng đâu?”

“Ở đây này.”

“Được rồi, vào thôi.”

Kẻ ngốc thực sự là ai đây.

Tôi dừng lại giữa đường, rút điện thoại ra mở camera, rồi cùng Saki theo dõi tình hình.

“Không ngờ chúng dám ra tay ngay trước ngày diễn ra sự kiện.”

“Không biết là đang làm theo lệnh của ai đây.”

“Tổng cộng ba đứa. Chắc là dân lớp xã hội.”

“Không phải mấy gương mặt quen ở khối tự nhiên nhỉ.”

Chúng đã dùng bản sao của chìa khóa tổng để vào được phòng hội học sinh.

Hiện tại thì bên trong cũng chẳng còn thứ gì quan trọng, nếu bị lấy mất thì cũng không gây ra rắc rối.

Các loại sổ sách và đồ dùng đã được cất hết vào kho rồi.

Và cái kho đó thì không thể mở được bằng cái chìa khóa kia, nên tôi cũng tò mò không biết chúng sẽ xử lý ra sao.

“N-này! Không có lỗ khóa!?”

“Cái quái gì vậy!?”

“Cái này… hoàn toàn khác với những gì Iwai Hajime nói!”

Tự dưng lại lộ luôn tên chủ mưu.

“Bị đuổi học rồi mà vẫn để lại dư âm được cơ à.”

Một lúc sau, từ phía đối diện cũng có người được điều đến tăng viện.

Tôi và Saki tiếp tục nấp trong bóng tối để quan sát tình hình.

“Lề mề cái gì đấy, mở cửa nhanh lên!”

“Không được mà! Ổ khóa đâu có lỗ!”

“Tch! Tụi nó dám đổi cả ổ khóa à.”

“Có phá được không?”

“Không có cửa đâu ạ…”

Nhìn vào màu cà vạt là biết ngay bọn này là đàn anh khóa trên.

“Cả đàn anh khóa trên cũng có đàn em à?” (Saki)

“Mà cũng có khi chính hắn cũng là một trong đám đàn em ấy chứ.”

“À... vậy là có tên cầm đầu khác à?”

“Cơ bản là phân biệt giữa kẻ trực tiếp hành động với kẻ đứng sau giật dây thôi.”

“Thế chẳng phải tụi nó cũng chỉ là mấy cái ‘đuôi thằn lằn’ à?”

“Có lẽ vậy.”

“Nhưng mà, hội trưởng cũng bên khối Xã hội mà, sao lại...?”

“Chắc là do nhiều toan tính khác nhau chồng chéo lại thôi.”

“Nhiều toan tính…”

Nếu muốn ăn phiếu căn-tin đến thế thì cứ đường đường chính chính thắng trong mấy môn thi là được rồi.

Chỉ vậy mà cũng phải giở trò.

Akira phản biện lại thắc mắc của Saki, rằng không phải mấy anh lớp trên có đàn em, mà rất có thể chính những người đó lại chỉ là tay sai. Ý là làm mấy con tốt thí ấy.