Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Truyện tương tự

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

(Đang ra)

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

掠过的乌鸦

Truyện kể về nam chính xuyên không đến một vùng thôn quê hẻo lánh cách 2 tiếng mới có một chuyến xe bus. Cậu ấy tự dựa vào sức mình trở thành nam sinh tài hoa ưu tú, đúng lúc này thì hệ thống mới được

42 54

Genocide Online ~Gokuaku Reijō no Purei Nikki~

(Đang ra)

Genocide Online ~Gokuaku Reijō no Purei Nikki~

Takenoko

Vì tiêu trừ sinh hoạt hàng ngày áp lực, nàng hướng như thực tế giống như chân thực lại nắm giữ độ tự do cao kiểu mới nhất VRMMORPG xuất thủ, mà nàng nhân vật phản diện chơi đùa hành vi tại mở đầu chi

42 8489

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

402 2041

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

265 4777

Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

(Đang ra)

Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

FUNA

Một ngày nọ, Yamano Mitsuha rơi xuống vách đá và bị dịch chuyển đến một thế giới khác với trình độ văn minh ngang tầm của châu âu thời trung cổ. Tuy nhiên, Mitsuha biết rằng mình có thể du hành giữa h

378 1727

Release the Female Lead, Leave Her to Me

(Đang ra)

Release the Female Lead, Leave Her to Me

白迟

Các đệ tử của Ma Vương Gu Qingcheng đều chạy trốn vì một người phụ nữ tên là Fengya. Không thể đánh bại Fengya, Ma Vương Gu Qingcheng cuối cùng đã nghĩ ra giải pháp tốt nhất.

104 1177

Vol 1 - Chương 10: Ma nhân rối trí

Sau khi quay về phòng, tôi liền nằm vật xuống giường.

Trong đầu vẫn không ngừng tua lại cuộc thử nghiệm nhị trọng niệm chú khi nãy.

“Ra là vậy… Khi kích hoạt hai loại ma thuật khác nhau cùng lúc, chúng không đơn thuần cộng dồn theo kiểu 1+1=2, mà sẽ tạo ra một thứ hoàn toàn mới…”

Bản thân “Viêm Liệt Hỏa Cầu” lẫn “Long Liệt Thủy Cầu” đều không có yếu tố nào gây ra vụ nổ sáng loáng như thế cả.

Có lẽ do chú ngữ chồng lắp lên nhau nên đã sinh ra một hiện tượng khác biệt hoàn toàn.

Tôi nhớ đã đọc đâu đó trong sách rằng từng có trường hợp như vậy nhưng đó là nhị trọng ma thuật do hai người cùng thực hiện.

Nếu là một mình tôi mà có thể làm được chuyện đó… thì càng thêm hấp dẫn!

“Hmm… Không biết nếu kết hợp các loại ma thuật khác nhau thì còn tạo ra phản ứng gì nữa nhỉ. Muốn thử thêm nhiều quá…”

Tôi quay sang hỏi Grimo:

“Này Grimo, dùng ma thuật biến dạng không gian gì đó để tạo một căn phòng ở dị giới riêng thì có được không?”

“Cái gì cơ!? Làm sao mà làm được mấy trò như thế chứ! Với lại tôi chưa từng nghe qua luôn á!!”

Ờ thì, đúng là quá khó thật.

Ma thuật hệ không gian đối với tôi cũng thuộc hàng khó nuốt, chỉ mới học được vài chiêu cơ bản thôi.

Muốn điều khiển một không gian rộng lớn đủ để thử nghiệm ma thuật thì vẫn còn quá sức.

“Ưmmm… Vẫn cần tìm một chỗ nào đó để thử nghiệm mới được…”

Không thể dùng trường bắn, mà sau chuyện vừa rồi, tầng thượng cũng bị siết chặt an ninh rồi.

“Hay là ra ngoài lâu đài làm thử nhỉ?”

“Ra ngoài à… Ừ thì ngoài kia đúng là có vùng đất rộng rãi, tha hồ thử nghiệm. Nhưng mà nếu bị phát hiện ra việc tự ý rời khỏi thành thì chắc bị ăn chửi no nê…”

Dù là Đệ thất hoàng tử, nhưng tôi cũng không hoàn toàn được tự do muốn làm gì thì làm.

Tự ý rời khỏi lâu đài là điều chắc chắn không được cho phép.

“Hehehe, thì lén chuồn ra là được mà! Làm gì có ai biết đâu!”

“Lén ra ngoài thì còn được, chứ ở ngoài lâu như thế mà không bị phát hiện thì khó lắm đấy…”

Đặc biệt là với Sylpha, người vừa là cận vệ, vừa là người chăm lo cho tôi.

Dù tôi có lén đọc sách ở đâu đi nữa, cô ấy cũng tìm ra nhanh như chớp.

…Nhưng khoan, nghĩ kỹ lại thì giờ tôi có Grimo ở đây mà.

Nếu dùng cái đó thì có khi qua mặt được cũng nên.

“…Grimo, ta đang muốn thử một chuyện. Ngươi giúp một tay được không?”

“Tất nhiên rồi, thưa ngài!”

Thứ tôi muốn thử là một ma thuật tạo thân thể thế thân.

Tôi mở rộng bàn tay, đứng trước gương nhìn vào bản thân rồi gom ma lực vào trước mặt.

Một hạt giống nhỏ xuất hiện, rồi nảy mầm và bắt đầu mọc rễ tỏa ra trong không trung.

Những chiếc rễ dần dần tạo thành hình người.

“Ôôô… Cái gì thế này trời…?”

“Thụ hệ Ma thuật, gọi là ‘Mộc Hình Đại’.”

‘Hình đại’ là một dạng thuật chỉ có trong các hệ ma thuật đặc thù, dùng để tạo ra hình thể bằng gỗ, đá hoặc các vật liệu khác từ ma lực.

Đặc biệt, hệ Mộc khi dùng hình đại sẽ khiến thân thể có độ đàn hồi và độ cứng cao, dễ tạo hình và chi tiết cực kỳ chính xác.

Chẳng mấy chốc, một con rối y hệt tôi hiện ra.

“Chà chà, chưa từng thấy cái hình đại nào tinh xảo như này. Giống hệt ngài luôn đó, thưa ngài Lloyd!”

“Vì ta làm nó giống mà.”

Không chỉ về hình dáng bên ngoài.

Tôi còn thêm vào ma pháp hệ Thổ để tạo xương bằng đá, thịt bằng bùn, da bằng nhựa cây, luồn rễ làm hệ thần kinh và cho ma lực chảy qua như máu để làm năng lượng hoạt động.

Dù là đồ làm từ đất và gỗ nên khá mỏng manh, nhưng nếu bơm đủ ma lực, nó có thể hoạt động vài ngày liền.

“Chỉ là… để điều khiển nó như người thật thì hơi khó nhằn…”

Việc điều khiển một hình nhân hoạt động như con người cực kỳ tốn sức.

Vừa điều khiển nó vừa ra ngoài thử nghiệm ma thuật là bất khả thi.

“Thế chẳng khác gì điều khiển hai thân thể cùng lúc đâu. Người thường không làm nổi…”

“Ừ, nên ta tính giao phần điều khiển cho ngươi đấy, Grimo.”

“Cái gì!?”

Grimo trố mắt ngạc nhiên, tôi liền tiếp lời:

“Cấu trúc của ngươi nửa là thể xác, nửa là tinh thần đúng không? Vậy thì nếu giữ phần cơ thể trong tay phải ta, rồi cho tinh thần nhập vào con rối này thì cũng không có gì lạ, nhỉ?”

“Ờm… Ừ thì, cũng không phải chuyện gì khó…”

“Ngươi không cần lo phần nói chuyện, để ta làm. Ngươi chỉ cần điều khiển thân thể sao cho không bị nghi ngờ là được.”

Grimo bỗng nhiên có vẻ lúng túng.

“...Nhưng mà, liệu có ổn không ạ? Tôi đâu dám chắc sẽ hành xử y như ngài đâu…”

“Sao? Ta đã nhờ thì cứ làm đi. Vào thử xem nào.”

“Dạ, vậy thì…”

Tôi hối thúc, Grimo đành nghi hoặc bước vào thân hình rối.

Khi con rối mở mắt, nó cử động tay chân như đang kiểm tra động tác.

Ừm, xem ra không có vấn đề gì.

Sau khi đứng lên và xoay xoay cổ một chút, Grimo quay lưng về phía tôi, miệng nở nụ cười gian xảo.

“...Guhihi, không thể tin được. Vậy là mình đã được tự do đến mức này sao… Thằng này tin mình đến vậy à? Nếu trong lúc nó ra ngoài mà mình khéo léo tận dụng đám người xung quanh thì…”

“Grimo.”

“D-dạ vâng ạ!!”

Vừa gọi, Grimo đã giật mình run lên.

Hắn quay lại với vẻ mặt đầy sợ hãi.

Tôi mỉm cười hiền lành:

“Trông cậy vào ngươi đấy.”

Grimo nhìn tôi chằm chằm với vẻ ngơ ngác.

“Sao vậy?”

“À à, không có gì ạ! Không gì cả!!”

Hắn vội vã xua tay rồi quay đi.

“…Cái ánh mắt đó… Không lẽ hắn đang thử mình? Chắc chắn là thế rồi! Định để mình tự do một chút rồi nếu thấy dấu hiệu phản bội là thủ tiêu luôn cho coi! Hừ, tốt là mình phát hiện sớm. Thằng này nguy hiểm lắm, chắc chắn có thiết lập sẵn một ma thuật kiểu như thế…! Thôi thì giờ phải tỏ ra trung thành tuyệt đối cái đã…”

Grimo lại lẩm bẩm một mình gì đó. Không biết có chuyện gì nữa.

“Này, Grimo, ổn chứ?”

“D-dạ không sao đâu ạ! Tôi, Grimo nguyện dốc hết sức vì ngài Lloyd! Dù có xương tan thịt nát cũng xin được phụng sự hết mình! Hehe… hehehehehe…”

Tôi nhìn nụ cười méo xệch của Grimo mà chỉ biết nghiêng đầu khó hiểu.

…Tên này nói chuyện một mình hơi nhiều.

Có lẽ sống trong thế giới loài người chưa quen nên đầu óc hơi… căng quá rồi.