Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

(Đang ra)

Bạn Gái Tôi Là Một Đại Tiểu Thư Xấu Xa Sao !?

掠过的乌鸦

Truyện kể về nam chính xuyên không đến một vùng thôn quê hẻo lánh cách 2 tiếng mới có một chuyến xe bus. Cậu ấy tự dựa vào sức mình trở thành nam sinh tài hoa ưu tú, đúng lúc này thì hệ thống mới được

42 15

Genocide Online ~Gokuaku Reijō no Purei Nikki~

(Đang ra)

Genocide Online ~Gokuaku Reijō no Purei Nikki~

Takenoko

Vì tiêu trừ sinh hoạt hàng ngày áp lực, nàng hướng như thực tế giống như chân thực lại nắm giữ độ tự do cao kiểu mới nhất VRMMORPG xuất thủ, mà nàng nhân vật phản diện chơi đùa hành vi tại mở đầu chi

42 8489

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

402 1990

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

265 4776

Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

(Đang ra)

Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

FUNA

Một ngày nọ, Yamano Mitsuha rơi xuống vách đá và bị dịch chuyển đến một thế giới khác với trình độ văn minh ngang tầm của châu âu thời trung cổ. Tuy nhiên, Mitsuha biết rằng mình có thể du hành giữa h

378 1547

Release the Female Lead, Leave Her to Me

(Đang ra)

Release the Female Lead, Leave Her to Me

白迟

Các đệ tử của Ma Vương Gu Qingcheng đều chạy trốn vì một người phụ nữ tên là Fengya. Không thể đánh bại Fengya, Ma Vương Gu Qingcheng cuối cùng đã nghĩ ra giải pháp tốt nhất.

104 1176

Vol 1 - Chương 9: Thử Nhị Trọng Niệm Chú một lần xem sao

“Ồ, sắp sáng rồi nhỉ. Trước khi về, dọn dẹp cái đã.”

Kho sách ngầm bị tôi và Grimoire bày bừa không ít sau màn “chơi đùa”.

Tuy đã dựng kết giới từ trước nên hầu như không có thiệt hại nghiêm trọng, nhưng giá sách và đồ đạc thì có phần lộn xộn.

“Để tôi giúp một tay chứ, ngài Lloyd?”

“Không cần đâu. …Hây!”

Tôi kích hoạt một thuật thức.

Những cuốn sách và đạo cụ rải rác liền bay lên lơ lửng rồi lần lượt quay về vị trí ban đầu.

Đây là một loại thuật thức do chính tôi sáng tạo.

Nó lần theo “ký ức vị trí” của vật thể, truyền năng lượng vào đó để tự động trở lại chỗ cũ.

Từ bụi, rác đến quyển sách phong ấn Grimoire từng bị tôi đánh tan, nếu còn hình dạng thì đều có thể phục hồi như mới.

…À, tất nhiên là chỉ bề ngoài thôi.

“Ui cha, đúng là ma thuật đỉnh thật đó!”

“Cũng không hẳn là ma thuật đâu, chỉ là tiện cho việc tìm kiếm hay dọn dẹp thôi.”

Tiện nói thêm:

“thuật thức” là cách gọi những cấu trúc được dệt từ ma lực.

Khi kết hợp nhiều thuật thức lại và đạt được hiệu quả nhất định thì mới gọi là “ma thuật”.

Nên với tôi, thứ này chưa đủ để được tính là “ma thuật”.

“À mà Grimoire này, với cái hình dạng hiện tại thì trông ngươi lộ liễu lắm. Không biến nhỏ lại hay tàng hình được à?”

“Ờ… cũng không phải không được…”

Grimoire trả lời lấp lửng.

Cũng đúng thôi, ma thuật biến hình thuộc loại cấp cao, lại khó dùng nên không phải ai cũng sử dụng được.

“Vậy thì cứ trú trong người ta đi. Đưa tay phải đây.”

Tôi chìa tay phải ra.

Grimoire trố mắt, như thể không tin vào tai mình.

“Gì cơ…!? C-có thật không đấy!?”

“Như vậy sẽ khó bị phát hiện hơn chứ sao.”

Grimoire còn hơi lưỡng lự, nhưng rồi quay mặt đi, môi khẽ cong lên đầy nham hiểm.

“…Kuhihi… Thằng này thật quá ngây thơ. Để một sinh vật như mình trú ngụ trong cơ thể? Trừ phi tuyệt đối tin tưởng, không thì chẳng khác gì tự đẩy mình vào miệng cọp! Mượn được một cánh tay thì việc ám sát nó dễ như trở bàn tay! Chỉ cần đợi lúc nó ngủ say là có thể đoạt xác rồi…”

“Này, lảm nhảm cái gì đó? Mau vào đi.”

“Dạ vâng! Tôi vào ngay!”

Grimoire biến thành làn khói đen và chui vào tay phải tôi.

“C-cái quái gì thế này!? Mật độ ma lực bên trong cơ thể nó khủng khiếp quá!! Chật kín đến mức không có chỗ chen vào… C-cánh tay này không được rồi. Ít nhất… phải từ cổ tay trở xuống… Không, thậm chí… đến cả một đầu ngón tay cũng không lọt nổi… UOOOOOH!!”

Sau tiếng gào thét, một đường rạch hiện lên lòng bàn tay tôi, rồi há ra thành một cái miệng nhỏ.

Grimoire thở hổn hển, như vừa chạy đua về.

“Haa… haah… C-chỉ trú được dưới lớp da lòng bàn tay thôi… Mật độ ma lực gì mà quái đản thế này…”

Hắn vẫn còn lẩm bẩm điều gì đó, nhưng tóm lại là hắn đã nhập vào người tôi thành công.

“Ủa, tay đó… là cái lúc ngươi dùng nhị trọng niệm chú đấy à?”

“Ờ, đúng rồi! Vì tôi biết ngài Lloyd rất quan tâm tới kỹ thuật đó, nên đã chuẩn bị từ trước. Giờ đây cơ thể này là của ngài mà, tôi sẽ làm theo ý ngài!”

“Thật hả? Vậy thì thú vị đấy.”

Nhị trọng niệm chú, nếu dùng khéo thì chắc sẽ mở ra vô số khả năng.

Hmm… háo hức ghê.

Phải thử ngay mới được.

“Không thể đoạt xác được… Nhưng mà không sao! Chỉ cần làm thân trước đã, sau đó từ từ chờ thời cơ cũng chưa muộn. Kuhihihihi…”

“Hử? Vừa nói gì đó hả, Grimoire?”

“K-không có gì cả!! À mà, ngài cứ gọi tôi là Grimo cho gọn ạ!”

“Grimo hả? Ừ, nghe được đấy. Từ giờ mong được giúp đỡ nhé.”

“D-dạ vâng!! Tôi xin toàn tâm toàn ý phục vụ ngài Lloyd!”

Sau khi dọn xong kho sách, tôi rời khỏi đó, trở về phòng và ngủ một giấc.

■■■

Ngày hôm sau, tôi có mặt trên mái lâu đài.

“Ngài Lloyd, sao tự nhiên lên tận đây vậy ạ?”

“Ta muốn thử ngay kỹ thuật nhị trọng niệm chú xem sao.”

Giờ đang là buổi trưa nên lính gác cũng tranh thủ đi nghỉ.

Không một ai quanh đây.

Tất nhiên tôi đã dựng kết giới đầy đủ.

Thời gian tuy không nhiều, nhưng đủ để thử nghiệm một số ma thuật.

“Grimo, cho mượn sức một lát nhé. Trước tiên thử đồng bộ niệm chú đã. Ngươi có thể niệm được ‘Viêm Liệt Hỏa Cầu’ không?”

“Đương nhiên rồi ạ!”

Hầu như mọi loại ma thuật đều cần có niệm chú.

Tuy nhiên, phần lớn pháp sư sẽ tinh chỉnh lại cấu trúc thuật thức để giảm niệm chú, hoặc thậm chí bỏ hoàn toàn nếu có thể.

Với các loại ma thuật cấp thấp, gần như không cần niệm cũng dùng được, nhưng ở đẳng cấp cao thì bắt buộc phải có phần tụng chú để kích hoạt đầy đủ hiệu lực.

Còn nếu đồng thời niệm hai câu chú cùng lúc, đó chính là nhị trọng niệm chú.

Tôi đang rất háo hức xem sẽ tạo ra hiệu ứng thế nào.

“Bắt đầu nào, Grimo.”

“Rõ!”

Theo hiệu lệnh của tôi, bàn tay phải mở ra, miệng của Grimo lộ ra lần nữa.

Tôi bắt đầu niệm câu chú.

“■――”

“GYAAH!?”

Đột nhiên Grimo thét lên thảm thiết.

“Cái quái gì vậy!? Vừa rồi là thứ gì thế!?”

“Hả? Chỉ là tụng chú thôi mà.”

“Cái đó á!? Tôi vừa nghe thấy cả trăm câu niệm chú trút xuống một lúc ấy!!”

“À, đó là chú kết hợp đấy. Ta gói cả trăm câu vào một nhịp thở để niệm một lượt.”

Đoạn vừa rồi, tôi đã dùng ■, một dạng chú kết hợp.

Tôi nghĩ đã là ma nhân thì chắc cũng phải xử lý nổi từng đó...

“Không đâu ạ! Dù có là chú kết hợp đi nữa thì người ta chỉ dám gói tối đa hai ba câu thôi! Muốn niệm song song với tốc độ đó thì chỉ có dùng mấy ma thuật đơn giản như ‘Hỏa Cầu’ mới gồng nổi!”

“Nhưng ‘Hỏa Cầu’ có cần niệm chú đâu?”

“Ờ… ơ thì… Với tôi thì vẫn cần mà…”

Tôi thật sự bất ngờ.

Cả ‘Hỏa Cầu’ mà cũng cần niệm chú à?

Có vẻ ma thuật cổ đại mà Grimo dùng thiên về phong cách niệm tụng thì phải.

Còn tôi thì ngược lại, tối ưu hóa để rút ngắn hoặc xóa hẳn phần niệm.

Thế này thì thôi, tạm chấp nhận vậy đã.

"Vậy thì chắc tôi phải làm một mình rồi."

"Một mình… á!? Khoan đã, vậy nghĩa là ngài tính niệm chú cho hai người một lúc luôn hả!?"

"Ờ. Trước tiên phải thử xem cái miệng bên tay này có nói chuyện bình thường được không đã… A a… ừm, ổn đấy. Nói trơn tru phết nhỉ."

Tôi thử phát ra tiếng bằng cái miệng mọc trên tay.

Cảm giác có hơi kỳ quái thật, nhưng cũng không khó khăn gì mấy.

Nếu vậy thì chắc làm được nhị trọng niệm chú một mình rồi.

"Phòng trường hợp bất trắc thì giăng kết giới trước cho chắc. Rồi, làm lại nào… ■■■――"

Tôi bắt đầu nhị trọng niệm chú hai đại thuật cấp cao:

Viêm Liệt Hỏa Cầu và Long Liệt Thủy Cầu.

Hai ma thuật được định vị trên không trung kia, cả hai đều phát động chuẩn xác――

――Có điều, gì thế này. Tôi cảm nhận rõ rệt ma lực đang bùng lên kinh khủng khiếp.

Nếu cứ thế tiếp tục, kết giới sẽ chịu không nổi mất!

Nghĩ vậy, tôi lập tức ngắt dòng cung cấp ma lực, cưỡng chế kích hoạt ma thuật.

Ngay sau đó, hai luồng ma thuật trộn lẫn vào nhau và phát nổ.

ẦM ẦM ẦM ẦM!

Một vụ đại bùng nổ vang trời khiến kết giới tan vỡ.

Cả một vùng mây xung quanh cũng bị thổi bay sạch sẽ.

"Quái thật… cái sức công phá gì thế này…!"

"Ôh, đúng là bá đạo thật."

Đây chính là nhị trọng niệm chú à.

Tôi đã cố tình kiềm ma lực lại rồi mà vậy còn phá được cả kết giới của mình.

Không biết nếu bắn hết công suất thì sẽ ra sao nữa…

"Gì thế!? Tôi vừa nghe thấy tiếng nổ to trên bầu trời thành kia kìa!"

"Chẳng lẽ… rồng xuất hiện!?"

"Chạy mau lên!"

Tiếng hô hoán của mấy lính gác vọng lên từ dưới tầng.

Chết rồi, bị phát hiện thì kiểu gì cũng bị ăn chửi.

Tôi lập tức nhảy khỏi sân thượng, cắm đầu chạy về phòng mình.