Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 296

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 1 - Chương 11: Gặp phải mạo hiểm giả

Sử dụng ‘Ẩn Độn Giả’, tôi nhẹ nhàng thoát khỏi hoàng thành mà không bị phát hiện.

Sau đó, kích hoạt phong hệ ma thuật ‘Phi Tường’, tôi bay một mạch đến vùng hoang dã xa tít mù tắp, cách biệt hẳn với thành phố.

Trước mắt tôi là một vùng đồng hoang mênh mông, không một bóng người hay công trình nào trong tầm mắt.

Ừm, chỗ này thì hoàn hảo để thử nghiệm ma thuật rồi.

Trước khi bắt đầu, tôi đặt ngón tay lên thái dương, nhắm mắt lại và gọi:

“Grimo, nghe thấy không?”

“Vâng thưa ngài Lloyd, tôi nghe rất rõ đây ạ. Giờ tôi đang trong thư viện đọc sách. Có vài người đi ngang qua nhưng không ai tỏ ra nghi ngờ gì đâu ạ.”

“Vậy thì tốt. Nếu Sylpha mà đến thì báo cho ta ngay nhé.”

“Rõ mệnh lệnh!”

Có vẻ phía Grimo tạm thời không có vấn đề gì.

Vậy thì tôi có thể yên tâm tập trung vào mấy thí nghiệm rồi.

“Nghĩ lại thì… đây là lần đầu tiên mình được dùng ma thuật hết công suất thì phải.”

Từ khi chào đời, lần duy nhất tôi tung ra đòn toàn lực là quả ‘Hỏa Cầu’ phá tan căn phòng lúc nhỏ.

Từ đó, vì quá nguy hiểm, tôi bị cấm sử dụng ma thuật tấn công.

Tôi chỉ học lý thuyết qua sách vở, rồi thi thoảng thử vài đòn yếu trong kết giới, thế là hết.

Giờ mà bắn toàn lực thì không biết sẽ ra sao nữa.

Vừa thấy hồi hộp, vừa thấy hào hứng…

Tôi ngẩng tay lên, niệm thần chú, và từ lòng bàn tay mọc ra… một cái miệng.

Bắt đầu nhị trọng niệm chú.

“■■■、■、■■”

Tôi niệm đồng thời hai loại ma thuật tối cao:

‘Hỏa hệ, Tiêu Nhiệt Viêm Nha’ và ‘Thổ hệ, Chấn Kích Nham Nha’.

Khi niệm xong, ma lực hội tụ tới mức căng phồng rồi vỡ oà tung ra.

ẦMMMM!!

Mặt đất rúng động, một khối đất khổng lồ trồi lên.

Cùng lúc đó, lửa từ dưới phụt thẳng lên trời, một cột dung nham rực đỏ bắn ra.

—Nóng quá!

Tôi liền điều chỉnh tọa độ bắn ra xa một chút.

Dòng dung nham đổ xuống, thiêu rụi vùng đất hoang.

Những vách đá trúng phải bắt đầu sôi sùng sục, rồi tan chảy, bốc khói trắng xóa.

Từng giọt dung nham rơi xuống tạo ra cột lửa bùng cháy dữ dội.

“…Khủng khiếp thật đấy.”

Khoảng 200m phía trước tôi giờ đã biến thành vùng đất cháy đen, không còn chút sự sống.

Trong khi những loại ma thuật cấp cao thông thường chỉ ảnh hưởng trong phạm vi vài chục mét, thì cú này tạo ra mức hủy diệt… không tưởng.

“Dung nham tạo ra từ nhị trọng niệm chú của hỏa và thổ hệ à… Đúng như mình tưởng tượng. Vậy thì chắc các tổ hợp khác cũng có hiệu ứng tương tự. Thử thêm mấy loại nữa xem sao.”

Tôi cứ thế thử từng tổ hợp một cách thỏa thuê.

Băng đâm xuyên mặt đất.

Sét xé toạc bầu trời.

Lốc xoáy cuốn tung cả đá và bụi.

Âm thanh dữ dội và sóng chấn động dội khắp vùng hoang.

Tôi gật gù, quan sát những gì mình vừa tạo ra:

“Ra là vậy… Nhị trọng niệm chú đúng là tạo ra hiệu ứng kết hợp từ các nguyên tố gốc.”

Với ma thuật, hình ảnh tưởng tượng đóng vai trò vô cùng quan trọng.

Ví dụ, để dùng ‘Hỏa Cầu’, người niệm phải hình dung quả cầu lửa thật rõ ràng.

Tương tự, ‘Thủy Cầu’ là quả cầu nước, ‘Thổ Cầu’ là quả đất.

Càng lên cấp cao thì trí tưởng tượng thôi là chưa đủ, cần cả chú ngữ, ma trận, vật dẫn… để hoàn thiện ma thuật.

Và nhị trọng niệm chú là sự kết hợp giữa 2 hình ảnh tưởng tượng thành một ma thuật hoàn toàn mới.

Ví dụ:

Hỏa + Thổ → dung nham

Thủy + Thổ → băng

Hỏa + Phong → lôi điện

Phong + Thổ → cát bụi

Thực ra những tổ hợp này tôi đã đọc trong sách rồi.

Nhị trọng niệm chú tuy hiếm gặp, nhưng không phải chưa từng tồn tại.

Nếu hai pháp sư đồng tâm hợp lực, hoặc một người có khả năng điều khiển như Grimo, hoàn toàn có thể thi triển được.

Nhưng thực tế khác với lý thuyết, hôm nay là lần đầu tôi được tự mình kiểm chứng.

Giờ thì đến thứ tôi thật sự muốn thử.

Ma pháp hệ Ảo Tượng:

‘Mô Tả Thân Hình’

Dùng màng ma lực bao phủ thân thể, biến hóa thành một người khác.

Loại này yêu cầu tưởng tượng rất chính xác, nếu không hiểu rõ đối tượng cần hóa thân thì không thể thi triển.

Vậy nếu dùng nhị trọng niệm chú thì sao?

Tôi bắt đầu niệm ‘Mô Tả Thân Hình’ dưới dạng nhị trọng.

Ma thuật phát động, ánh sáng bao trùm toàn thân.

“Giờ thì… kiếm cái gương xem nào… Ồ, được đấy chứ.”

Người trong gương là tôi nhưng cao hơn chút, tóc sáng màu hơn chút, mặt mũi có nét khôi ngô hơn bình thường.

Tôi dùng hình ảnh của mình làm một bên, hình ảnh của Albert làm bên còn lại.

Kết quả là tạo ra một hình tượng pha trộn giữa tôi và anh ấy.

Với dáng vẻ này, nếu chẳng may ai đó thấy mặt tôi ngoài kia, cũng không dễ gì nhận ra.

Vừa tránh phiền phức, vừa không gây rắc rối cho Albert.

Mà nghĩ lại, vừa nãy tôi bắn loạn xạ biết bao nhiêu loại ma thuật cấp cao…

Có khi gây chú ý mất rồi.

Tốt nhất là đổi chỗ đã.

Chỗ này sau loạt oanh tạc đã trở thành vùng tử địa.

Đứng gần đây thì nói kiểu gì cũng không ai tin là “vô can” được.

“Thế thì đi thôi…”

Tôi thi triển ‘Phi Tường’, rời khỏi hiện trường.

Bay lượn qua những dãy núi đá, tôi đáp xuống một nơi khác khá xa chỗ cũ.

“Ủa? Gì kia?”

Phía dưới, có vẻ như đang diễn ra một trận chiến.

Một nhóm người đang giao tranh với lũ ma vật.

Ô, ma vật! Lần đầu tiên tôi thấy đấy.

Hay là nấp vào đâu đó quan sát thử xem?

Tôi đáp xuống sau một tảng đá lớn, âm thầm quan sát tình hình.

Đang chiến đấu với bọn ma vật là một cô gái còn rất trẻ.

Tóc hồng bóng buộc hai bên, xõa dài như thác nước.

Trên người mặc bộ trang phục giống như đồ võ thuật, nhẹ nhàng, dễ hoạt động, ngực để hở vừa phải, sau lưng thêu chữ “Võ”.

Cô ấy lướt như gió giữa bầy quái vật, tay không mà vẫn áp đảo hoàn toàn.

“Chắc là… mạo hiểm giả nhỉ.”

Mạo hiểm giả là nghề kiểu “làm tất tần tật”, chủ yếu săn quái, thu thập nguyên liệu để kiếm tiền.

Nghe đâu được chia cấp độ từ E tới A gì đó.

Thú thật tôi chưa tìm hiểu nhiều nên không rành lắm.

Đám ma vật bao vây cô ấy toàn là bọn mặt lợn to xác, nếu tôi nhớ không nhầm, đó là Orc.

Tôi từng thấy qua trong quyển “Từ điển Ma vật” ở hoàng cung.

“Seyaah!!”

Cô gái thét lên, tung cú chưởng cực mạnh vào giữa mặt con Orc.

BÙM!!

Con quái bị đánh bay, ngã vật xuống đất, miệng sùi bọt mép, co giật liên hồi.

Xung quanh đã có vài xác Orc ngã gục.

Tôi nhớ không lầm thì Orc được xếp vào loại ma vật rất khó đối phó.

Vậy mà cô bé kia lại hạ gục cả bầy một cách dễ dàng.

Ghê thật.

Bị khí thế áp đảo, lũ Orc còn lại chợt chùn bước.

Cô gái trừng mắt liếc qua từng tên.

“Pugigih!?”

“Pugi pugi!!!”

Mấy con Orc rú lên thảm thiết, rồi quay đầu bỏ chạy hết.

“Ơ, còn chưa xem xong mà… Tiếc ghê.”

“Ngươi là ai mà dám lén lút ở đó!?”

Đang mải mê suy nghĩ thì cô gái bỗng cất tiếng.

Chẳng lẽ là đang gọi mình?

Tôi ngó đầu ra khỏi tảng đá, và quả nhiên, ánh mắt cô ấy đang hướng thẳng về phía này.

Mặc dù khoảng cách khá xa, vậy mà vẫn cảm nhận được sự hiện diện của tôi sao…?

Nghe đồn những cao thủ võ thuật có thể cảm nhận được khí tức từ rất xa.

Thôi thì đành chịu, bước ra vậy.

Tôi từ từ bước ra khỏi chỗ nấp, hai tay giơ lên cao thể hiện rõ không có ý thù địch.

“À… chào nhé. Tôi không phải người xấu đâu.”

“!?”

Vừa thấy tôi, cô gái mở to mắt đầy kinh ngạc.

Lẽ nào là người quen?

Không thể nào…

Dáng vẻ hiện tại là do tôi tự tạo ra mà.

Không thể có ai nhận ra được mới đúng.

Sau một hồi im lặng, cô ấy khẽ lẩm bẩm.

“…Cậu là ai vậy?”

Tên, à… đúng rồi, tôi chưa nghĩ ra tên giả.

“Ờm… Tôi là Ro… bert. Là mạo hiểm giả. Nhưng vừa rồi bị lạc mất đồng đội…”

Nói thật ra thì phiền phức, nên tôi cứ nhận mình là mạo hiểm giả cho tiện.

Nghe xong, cô gái hơi suy nghĩ rồi cất lời.

“Tôi là Tao. Cấp bậc mạo hiểm giả: B. Nghề nghiệp thì như thấy đấy, võ sĩ.”

“Ra vậy, Tao-san đi một mình à?”

“Tôi không có hứng lăn lộn với mấy kẻ yếu đuối.”

Cô nàng tự xưng là Tao trả lời một cách khá dửng dưng.

Giao tiếp với người lạ chẳng mang lại lợi ích gì, hơn nữa tôi cũng không dư dả thời gian để tám chuyện.

Có lẽ nên tìm cách chuồn thì hơn.

Tôi khẽ quay người định lặng lẽ rút lui.

“À… thế tôi đi đây nhé…”

“Đứng lại đã!”

Vai tôi bị nắm chặt.

Ây da, mạnh quá đấy!

“Nơi này là vùng đất hoang đầy rẫy ma vật, trông cậu yếu xìu thế kia, ra khỏi đây kiểu gì cũng bị làm thịt. Tiện tôi cũng đang định quay về thành, để tôi đưa cậu về luôn.”

“Không không, tôi là mạo hiểm giả mà. Đi một mình cũng không sao đâu, thiệt đấy.”

“Không được. Nếu bỏ mặc người yếu thế ở đây, thì còn mặt mũi nào làm con gái nữa.”

Đôi mắt sắc lẻm như dao ấy chiếu thẳng vào tôi, không cho phép chối từ.

Khí thế này… tự dưng lại khiến tôi nhớ đến Sylpha.

…Thôi vậy, từ chối người ta nhiệt tình giúp cũng không hay.

Dù sao cũng là dịp quan sát mạo hiểm giả chiến đấu với ma vật tận mắt.

“Được rồi. Nhờ cô vậy.”

“Ừm, để đó cho tôi!”

Nhìn tôi thở dài, Tao nở một nụ cười rạng rỡ rồi quay lưng bước đi.

“Trúng số rồi!! Soái ca cực phẩm! Đúng gu của mình luôn ấy! Cơ hội ngàn vàng để ghi điểm đây. Biết đâu ảnh sẽ cảm động mà ‘đập tường’ mình một cái cũng nên… Fuhih… fuhihihihi…”

…Cô ấy vừa nói cái quái gì vậy?

Biểu cảm bây giờ sao lại trông tà ác đến thế kia…

Thôi kệ, lỡ có gì bất trắc thì tôi chạy thẳng luôn vậy.