Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

30 228

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

277 5470

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

396 6056

Haiyore! Nyaruko-san

(Đang ra)

Haiyore! Nyaruko-san

Manta Aisora

Tự xưng là Nyarlathotep, Nyarko cho biết cô được lệnh đến để bảo vệ Mahiro, ngăn cậu bị tổ chức xấu xa tấn công… Và cứ thế, cuộc sống thường nhật kỳ lạ giữa Mahiro và Nyarko bắt đầu! Một vở hài kịch h

242 296

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, cùng với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

19 22

Vol 5 - Chương 145: Chi viện sườn núi (2)

“Bỏ cứ điểm này và rút lui… sao cơ?”

Lời của Birus khiến đám người xung quanh xôn xao.

“Nhưng mà nếu bỏ vị trí này thì địa thế có lợi sẽ rơi vào tay địch mất! Như vậy thì không thể giữ vững chiến tuyến được đâu! …Hay là ngài chỉ định rút lui tuyến sau, giữ lại tiền tuyến trấn thủ? Nếu thế thì vẫn có thể dồn toàn quân lên phần đỉnh hẹp này mà phòng thủ.”

“Không. Toàn bộ các đơn vị, rút lui hết, ngay lập tức.”

“Cái… gì cơ!?”

Freigel đứng đơ như tượng, há hốc miệng không nói nên lời.

“C-Cậu nghĩ gì vậy!? Nếu để bọn ma vật vượt qua chỗ này, chúng sẽ tiến thẳng tới cổng thành! Lúc đó thì chúng ta không còn cách nào giữ nổi nữa!”

“Gyahaha! Bình tĩnh chút đi, ông già ơi!”

“Đúng thế đấy! Căng thẳng quá coi chừng rụng tóc đấy nha~”

“Các… các ngươi…!”

Freigel càng nổi điên thì mấy tên sơn tặc càng vỗ vai ông như trêu ngươi.

Còn tôi thì đang hồi tưởng lại khung cảnh xung quanh mà mình đã nhìn thấy trên đường đến đây.

Ra là vậy, bỏ vị trí này à… 

Dần dần tôi đã hiểu được ý của Birus.

Sau một hồi suy nghĩ, tôi gật đầu.

“Được rồi. Vậy thì chúng ta sẽ bỏ điểm này, toàn quân rút lui.”

“L-Lloyd-sama!?”

Freigel sửng sốt như bị sét đánh, gương mặt lộ ra vẻ hoảng hốt nhất từ đầu buổi tới giờ.

“Hahahaa! Chạy đi chạy đi!”

“Hiiiーー!!”

Bị đám sơn tặc thúc ép, quân lính của Đội 3 cắm đầu cắm cổ chạy xuống sườn dốc.

“Nhanh lên! Chạy kiểu uể oải thế thì chết chắc đấy!”

“Nhưng mà… nhiều cây quá, cản trở đường đi…”

“Không được lười! Cứ chạy đi!”

Mọi người đều tái mặt, cắm đầu cắm cổ mà chạy như ma đuổi.

…Trừ tôi. 

Tôi đang dùng [Phù Du] để lơ lửng trôi xuống, đồng thời tạo kết giới phá sạch mấy nhánh cây chắn đường, nhẹ nhàng như lướt ván vậy.

“Lloyd! Sắp ra khỏi rừng rồi đó!”

Tao, người đang dẫn đầu cả bọn, vừa phá tan đám cây dày đặc trước mặt vừa hét lên.

Ngay khi cây cối bị nghiền nát vang lên răng rắc, tầm nhìn bỗng mở ra.

“Oo! Sâu hơn mình tưởng nhiều đấy chứ!”

Phía trước là một khe núi sâu hun hút, vách đá dựng đứng. 

Ai mà rơi xuống thì chắc không có cửa leo lên lại.

Khoảng cách từ đây sang phía bên kia cũng phải hơn 30m, chắc chắn bọn ma vật không thể nào nhảy qua nổi.

Và chỉ có một cây cầu duy nhất bắt ngang qua vực mà chỉ cần vượt qua được là bọn chúng hết đường sang.

Ngoài ra, dốc núi ở đây có dấu hiệu còn sót lại của ma lực.

Nếu nhìn kỹ, ta có thể thấy đất đá nhỏ, cây cối mỏng manh hơn hẳn phần xung quanh như thể nơi này từng được tạo hình bằng ma thuật vậy.

Hẳn là ai đó đã dùng ma thuật quân sự như [Hoang Phế] để san phẳng địa hình.

Dùng ma thuật làm cạn kiệt đất để biến nó thành lối đi… đúng là chiến lược đỉnh cao.

Đây hẳn là tác phẩm của Schneizel. 

Quả nhiên, chiến thuật của anh ấy không thể xem thường.

“Ra là vậy… nếu dụ bọn ma vật đến đây thì có thể quét sạch trong một đòn. Toàn quân rút lui là để thực hiện kế hoạch này sao! Quả nhiên, ngài quá lợi hại, thưa ngài Birus!”

“Nhìn hiện trường là hiểu ngay ấy mà. Cái gã Schneizel đó, đúng là tài năng hơn hẳn mức của một hoàng tử.”

“Thật không ngờ… Schneizel-sama đúng là thâm sâu khó lường. Nếu vậy thì đáng lẽ nên nói từ đầu cho rồi… Nào, mau chóng qua cầu thôi!”

Freigel thở phào nhẹ nhõm, nhưng Birus lại nheo mắt khó chịu.

“Không đơn giản vậy đâu.”

“Ý ngài là sao?”

“Không có thời gian để giải thích! Mau lùa hết bọn họ sang bờ bên kia!”

“Hiih! Đ-đừng có đá vào mông tôi!”

Chuyện gì vậy nhỉ? 

Chẳng lẽ còn điều gì nguy hiểm nữa sao…

Dù không hiểu rõ, nhưng tôi vẫn giúp lùa lính qua cầu như đã định.

“Mau lên mau lên! Đám ma vật sắp đuổi kịp rồi đấy!”

“Nhưng cây cầu này… lắc dữ quá! Đi mãi mà không tới!”

“Lề mề cái gì! Không đi nhanh là tao đá cho rơi xuống bây giờ, Gyahaha!”

Dưới sự chỉ huy của Birus, đám sơn tặc vừa hò hét vừa đẩy thúc lính qua cầu.

Nhiều người suýt nữa trượt chân vì hoảng.

“Này Birus, rốt cuộc tại sao phải thúc ép mọi người như vậy? Đám ma vật vẫn còn trên sườn núi xa lắm, chắc gì đã kịp đuổi tới?”

“Chỗ khe hẹp thế này, nếu không sang sớm mà thiết lập thế phòng thủ thì không cản được tụi nó đâu.”

Birus trả lời rất nghiêm túc.

Mặc dù tôi thấy khe núi cũng đủ rộng rồi, nhưng xem ra anh ta không hề nói quá.

Vậy thì… mình cũng nên ra tay giúp một tay.

“Hoh!”

Tôi kích hoạt [Phù Du], nâng toàn bộ những người còn chưa qua cầu bay vèo qua bên kia bờ.

“Uwah!? Chuyện… chuyện gì vậy!?”

Khi cả đám đáp xuống đất an toàn, mọi người bao gồm cả Birus đều đứng hình há hốc mồm.

“…Vừa rồi… là ma thuật sao? Thật không thể tin nổi…”

“[Phù Du] cũng không khó dùng đâu. Không có gì to tát. Giờ thì tiếp tục thôi?”

“Phải rồi. Này tụi bây! Lấy cung và thương, bố trí dọc theo mép vực cho tao!”

Tuy vẫn còn hơi ngơ ngác, nhưng đám binh lính vẫn làm theo, xếp hàng cầm cung tên và giáo bên mép vực.

Ai nấy đều nhìn về phía khe núi với gương mặt hoang mang: 

Mình đang chờ đánh ai thế nhỉ?

“Đừng có mà lơ là… Chúng sắp tới rồi.”

Rầm… rầm… rầm… 

Tiếng mặt đất rung chuyển vang lên.

Từ hướng ngọn núi, đám ma vật đang ùa xuống như thác đổ.

“Ồồh! Tốc độ kinh thật đấy! Fufu, lũ ngu kia, cứ chạy như thế thì không phanh lại kịp đâu. Cứ rơi thẳng xuống vực cho rồi!”

Trái với nụ cười mãn nguyện của Freigel, sắc mặt Birus lại đanh lại.

Có điều gì sắp xảy ra sao?

Sột soạt… 

Tiếng cỏ lay động.

Ngay sau đó, một con ma vật hình dáng như heo rừng khổng lồ phóng ra.

“Pugiiiーー!!”

Nó vừa rống lên thì đã rơi thẳng xuống vực, rồi con này đến con khác nối đuôi nhau rơi theo.

Phía dưới khe là một bãi đá nhọn hoắt, đâm xuyên qua từng con ma vật như xiên thịt.

Có vẻ như đó cũng là kết quả của ma thuật địa hình, đây là một cái “bẫy” đúng nghĩa.

Mọi thứ diễn ra đúng như dự tính.

Chiến lược của Schneizel… đúng là không thể chê vào đâu được.

“Fuhahahaha! Nhìn xem kìa, địch trông chẳng khác gì đống rác cả! Tuyệt vời lắm, ngài Birus!”

“Thôi kệ ông khen chứ đừng có mà lơ là.”

“Hahaha, ngài Birus đúng là lo xa. Nhìn tình hình này thì chúng ta đâu cần làm gì nữa, chỉ cần đứng xem là…”

Freigel chưa kịp nói hết câu thì mặt ông ta đột ngột cứng đờ.

Từ trong bụi rậm, một con ma vật khổng lồ có hình dạng đại bàng lao ra.

“Kuwaaーー!!”

“B-Bắn đi! Bắn rụng nó ngay!”

Quân lính vội giương cung, nổ loạt tên về phía con quái điểu.

Nhưng dù bị trúng tên, nó vẫn không hề nao núng, cứ thế lao thẳng đến. 

Đám binh lính hoảng loạn lùi lại, không ít người còn run rẩy không nhấc nổi tay.

“Uwaaaaaaah!!”

Một mũi giáo được đâm ra với nửa phần quyết tâm và nửa phần tuyệt vọng đã đâm xuyên qua thân con đại bàng.

Nhìn xác nó rơi xuống khe, đám lính thở phào nhẹ nhõm.

“Ê này, đừng tưởng xử xong con đó là hết chuyện đấy. Nhìn về phía trước đi, mấy thằng đần.”

Không chỉ có ma vật dạng chim.

Hổ và sư tử ma vật đang nhảy qua khe núi một cách dễ dàng.

Lũ sói thì lấy mấy mỏm đá nhỏ làm bàn đạp rồi bật qua.

Còn khỉ ma vật thì leo hẳn lên vách núi mà trèo tới.

“B-Bắn! Bắn hết điーー!!”

Trong cơn hỗn loạn, binh lính liều mạng phóng thương, bắn tên về phía lũ ma vật đang tìm cách vượt qua.

May mắn là họ đã kịp bố trí trận hình, nên dẫu chật vật, vẫn chưa con nào đột phá được.

Thì ra lý do Birus bắt mọi người phải gấp rút rút lui chính là để chuẩn bị cho tình huống này.

Lũ ma vật vô cùng đa dạng, và cũng có không ít đứa đủ khả năng vượt qua hẻm núi.

“Dội ma thuật xuống đáy vực! Nếu không chúng sẽ dùng xác đồng bọn làm chỗ đặt chân mà qua đấy!”

Sias lập tức ra lệnh cho các pháp sư, tung [Hỏa Cầu] xuống đáy vực.

Tuy nhiên, số lượng ma vật quá đông, lửa không thể thiêu rụi hết được.

“Ren, có điều chế được chất giúp lửa cháy mạnh hơn không?”

“Chuyện nhỏ ấy mà.”

Ren đưa tay về phía đáy vực, lập tức mùi hương ngọt ngào lan ra trong không khí.

Chất khí ấy nhẹ nhàng rơi xuống, và khi tiếp xúc với lửa thì bùm!, bùng cháy dữ dội.

Hẳn là cô ấy đã tạo ra thứ gì đó giống như rượu có nồng độ cực cao.

Ngọn lửa bén lửa từ đó cháy rực lên, nuốt trọn đám ma vật dưới đáy khe.

Những con thoát khỏi lửa, tên và giáo thì bị Tao chặn lại.

“Kukuh, đúng là ngàn cân treo sợi tóc đấy. Nhưng cũng tạm ổn rồi nhỉ? Ráng gồng tiếp đi, mấy ông tướng!”

“Ngaーー!! Ngài Birus, mau ra đây giúp tụi tôiーー!!”

Nhìn Freigel đang tất tả chạy vòng vòng kêu cứu, Birus chỉ cười khì.

Nếu cứ tiếp tục thế này, có lẽ chúng tôi sẽ tiêu diệt được toàn bộ đám ma vật.

“Lloyd-sama, sao trông ngài có vẻ hơi… tiếc nuối vậy?”

“K-Không có đâu! Không có đâu nhé!”

…Thật ra thì, nếu mọi chuyện kết thúc thế này, tôi sẽ không có cơ hội được xem ma thuật huyết thống của Sias.

Nên phải nói là, cũng hơi… hơi hơi tiếc một chút thôi. 

Chỉ một chút thật mà.

“Hử? Có thứ gì kỳ lạ vừa rơi xuống đáy vực kìa.”

Vừa nghe Jihriel nói xong thì rầm!, mặt đất rung chuyển.

Từ dưới vực, từng luồng hơi nước dày đặc phun lên như khói lò hơi.

Hửm, có chuyện gì xảy ra thế?

Tôi dùng [Thấu Thị] nhìn vào tâm điểm thì thấy một con thỏ tuyết trắng tinh đang đứng ở đó.

“Á à, là Thỏ Tuyết đó! Ma vật cấp cao mang theo khí lạnh cực mạnh đấy!”

“…Rắc rối rồi. Loại này không thể dùng hỏa thuật thông thường để tiêu diệt được đâu. Chưa kể, đám lửa dưới kia đang dần bị dập tắt bởi băng khí của nó!”

Thì ra con này có thể biến đổi tính chất ma lực thành hàn khí.

Mà hàn khí đủ mạnh để dập lửa cũng không phải chuyện đùa đâu.

Thú thật, tôi cũng hơi tò mò muốn bắt nó về nghiên cứu xem có thể tạo ra mức băng khí cỡ nào… nhưng giờ thì không phải lúc để chơi mấy trò đó rồi.

Hơn nữa—

“Thỏ Tuyết à. Mọi người, lùi lại. Đòn tấn công thông thường sẽ không hiệu quả với nó đâu.”

Sias tháo đôi găng tay da đen, bước lên phía trước.

Ma lực quanh anh ta cuồn cuộn dâng lên, hoàn toàn khác hẳn những gì từng thể hiện trước đây.

Ồ… cuối cùng thì cũng chịu ra tay thật rồi.

Có vẻ như tôi sắp được chứng kiến ma thuật huyết thống của Sias!