Tôi bay thêm một quãng thì cuối cùng cũng thấy thành phố Bartram hiện ra.
Khắp nơi trong thành phố bốc lên những cột khói mù mịt.
"Chết tiệt, xa quá nên chẳng thấy gì rõ ràng cả! Có chuyện quái gì đang xảy ra thế!?"
"Trông như có đánh nhau thì phải. Dù tôi cũng chẳng nhìn rõ lắm."
Grimo và Jihriel nheo mắt quan sát.
Tôi quyết định kiểm tra xem tên Ydd có ở đó không.
Tôi vẽ một vòng tròn bằng ngón tay, kết nối không gian phía trên Bartram.
Dù không thể dịch chuyển toàn phần tới nơi mình chưa từng chạm qua, nhưng nếu chỉ mở cửa sổ quan sát thì việc kết nối sẽ đơn giản hơn.
Khung cảnh trong vòng tròn vặn vẹo lại, rồi hiện ra quảng trường trung tâm, nơi tổ chức đại hội Golem.
Tôi thấy những Golem đang chiến đấu với một thứ khổng lồ.
"Cái… cái quái gì thế kia!?"
"Golem… sao? Nhưng hình dạng đó thật quá dị dạng…!"
Cả 2 đều không giấu nổi vẻ khiếp đảm trước cảnh tượng ấy.
Đám Golem từng tham gia đại hội đang đối mặt với một Golem to gấp mấy lần.
Gọi nó là Golem cũng hơi miễn cưỡng, hình thể méo mó khổng lồ như một cây đại thụ đã sống hàng trăm năm, còn tứ chi thì mọc đầy xúc tu như rễ cây lan rộng ra cả mặt đất.
Từ phần trung tâm cơ thể, tôi có thể cảm nhận được nhịp đập ma lực quen thuộc của Ydd.
—Không sai, cậu ta đang ở đó.
"Thứ này… trông còn kinh tởm hơn cả tà thần…"
"Như tòa tháp bằng tơ nhện xây từ xác của lũ quỷ nơi địa ngục vậy… Thật ghê rợn."
Quả thật là đáng gờm.
Thông thường Golem được chế tạo từ kim loại, nhưng cái này rõ ràng là thứ được nuôi cấy và ghép lại từ cơ thể sinh vật.
Một Golem sinh thể đúng nghĩa.
Tôi từng thắc mắc vì sao căn cứ của cậu ta không có linh kiện cơ khí mà lại toàn thiết bị luyện kim, giờ thì đã hiểu.
Mặc dù thế, cái tôi thấy giờ còn to hơn cả những dấu vết trong căn cứ.
Lẽ nào cậu ta đã kịp nâng cấp nó?
"Golem sinh thể sao… chắc chắn sức mạnh không tầm thường rồi…"
Tôi quan sát cuộc chiến, đám Golem đang tấn công dồn dập, nhưng mọi đòn đều đánh trúng.
Với thân hình khổng lồ ấy, việc xoay trở trong thành phố chắc chắn bị hạn chế.
Tôi thầm nghĩ, nếu là Leonhart thì có lẽ sẽ thích hợp hơn… dù chính tôi là người đã chém đôi hắn.
Ngay lúc ấy, con Golem khổng lồ chộp lấy một Golem khác gần mình nhất.
Tưởng rằng nó sẽ bóp nát, nhưng không, vô số xúc tu trườn ra, cuốn lấy rồi nuốt chửng nạn nhân.
Ngay sau đó, toàn bộ cơ thể nó bắt đầu rung chuyển, các xúc tu quấn thêm quanh thân thể.
"Uoh! Hình như nó vừa to ra thêm rồi!?"
"Lượng ma lực nội tại đang tăng vọt. Một Golem mà lại biết ăn thịt, lớn lên như sinh vật sống… thật khủng khiếp."
Từng Golem một bị nó hấp thụ, và mỗi lần như vậy, lượng ma lực bên trong lại mạnh hơn.
Cả hình dáng bên ngoài cũng thay đổi liên tục, như thể đang tăng trưởng theo cấp số nhân.
Cảm giác như đang xem một quá trình tiến hóa được tua nhanh vậy…
"Rất vui khi cậu đến, Lloyd."
Giọng nói của Ydd vang lên trong đầu tôi, cậu ta đang dùng niệm thoại.
"Ydd, cậu đang làm cái trò gì vậy? Không phải muốn đấu với tôi sao?"
"Dĩ nhiên. Nhưng với trạng thái hiện tại, Tartarus vẫn chưa thể thắng cậu. Chỉ cần cậu kiên nhẫn một chút… lần này, tôi sẽ chiến đấu trong trạng thái hoàn hảo nhất."
Cậu ta cười khúc khích trong khi tiếp tục nuốt chửng các Golem.
"Tartarus… chẳng phải là tên của một trong những ác thần mạnh nhất địa ngục sao?"
"Thần hộ giữ cánh cổng địa ngục, danh xưng ấy vang đến cả thiên giới. Đặt tên Golem như vậy tức là hắn rất tự tin vào sức mạnh của nó"
Tartarus, ác thần nuốt chửng tất cả, không ngừng lớn lên, xuất hiện nhiều lần trong các ma thư cổ.
Quả đúng là một cái tên quá phù hợp với con Golem này.
…Thú vị đấy.
Vậy ra đây là màn tái đấu Golem sao?
"Được thôi. Nếu đã thế, tôi sẽ đợi với tất cả sự háo hức. Nhớ chuẩn bị kỹ vào, đừng khiến tôi thất vọng."
"…Lần này tôi nhất định sẽ đánh bại cậu, Lloyd"
"Tôi mong chờ đấy."
Dứt lời, tôi ngắt kết nối niệm thoại rồi hướng về vùng ngoại ô Bartram, nơi đặt Deguardia.
Nhưng đến gần nơi ấy, tôi bỗng nhận ra một điều bất thường.
"Deguardia… không thấy đâu cả!?"
Thứ vốn dĩ phải ở đây lại biến mất.
Tôi đảo mắt nhìn quanh, nhưng dù có thế nào cũng không thể bỏ sót một cỗ máy khổng lồ như vậy.
Rốt cuộc là ai đã đưa nó đi?
"Ngài Lloyd, ở đây có dấu chân!"
"Tôi sẽ dùng Ma Thuật Thần Thánh làm rõ dấu vết, chúng ta hãy theo đó."
"Tốt lắm, Grimo, Jihriel."
Dưới ánh sáng mà Jihriel phát ra, dấu chân hiện lên rõ ràng.
Nếu cứ theo đó, tôi sẽ tìm được Deguardia.
"Nhưng mà… ai lại có thể điều khiển được nó ngoài mình… chẳng lẽ là anh Zerof sao?"
Ngoài tôi ra, chỉ có anh Zerof là người duy nhất điều khiển được Deguardia.
Không còn khả năng nào khác.
Nhưng vết chân đó lại dẫn thẳng về phía quảng trường, nơi đang xảy ra cuộc chiến.
Chẳng lẽ anh định đối đầu với Tartarus?
"…Lạ thật."
Zerof vốn không giỏi tiếp xúc với người khác.
Trong đại hội Golem trước, anh ấy còn chẳng buồn vẫy tay chào khán giả, đến tiệc mừng cũng không tham gia.
Tôi cứ ngỡ anh đưa Deguardia đi là để giữ nó tránh xa khỏi thành phố.
Nhưng nếu định đến thẳng nơi giao chiến… thì thật sự khó hiểu.
"Dù sao cũng phải đuổi theo."
Không có Deguardia, tôi sẽ không thể đối đầu với Tartarus.
Tôi lần theo dấu vết, và chẳng mấy chốc đã đuổi kịp.
Tôi nhảy lên phần lưng Deguardia.
"Anh Zerof! Anh nghe thấy em không!?"
"…Lloyd!? Em đến đây làm gì? Chờ một chút!"
Zerof đáp lại và cho Deguardia dừng lại.
Tôi trèo lên, mở cửa khoang, đối mặt với anh, gương mặt toát lên vẻ cương quyết.
Chẳng lẽ… anh thật sự định dùng Deguardia để chiến đấu?
Tôi không kiềm được, lớn tiếng hỏi anh:
"Anh Zerof, sao lại lái Deguardia về phía quảng trường!? Chẳng lẽ anh định đấu với con Golem khổng lồ đó!?"
"…Chính xác. Anh đến đó để ngăn nó lại. Để bảo vệ người dân đất nước này."
"Cái gì!? Anh là Đệ tam hoàng tử cơ mà! Sao lại dấn thân vào nguy hiểm như vậy!? Anh đang nghĩ gì thế hả!?"
Một hoàng tử mà lại đem mạng sống ra đánh cược dễ dàng thế thì đúng là không nên chút nào.
Hoàng tộc không được phép hành xử bốc đồng như vậy.
"Nói ra câu đó mà không biết ngượng à. Hoàng tử Lloyd đã liều lĩnh đến mức nào mỗi ngày rồi cơ chứ…"
"Thật ra, nếu là ngài Lloyd thì đúng là chẳng hề có cảm giác nguy hiểm chút nào cả…"
2 người bọn họ nhìn tôi với ánh mắt chán nản.
Này, khoan đã?
Tôi nói gì sai à?
Dù sao thì sinh mạng của Đệ tam hoàng tử và Đệ thất hoàng tử cũng khác nhau về trọng lượng, đúng không?
Zerof thì không được, nhưng tôi thì được.
Thế là hợp lý mà.
"Nhưng tại sao chứ? Anh Zerof vốn là người không giỏi giao tiếp. Một người như vậy mà bây giờ lại sẵn sàng mang cả tính mạng và Golem tâm huyết ra để bảo vệ đất nước này cùng dân chúng… nghe không hợp lý chút nào! Làm ơn hãy quay lại đi!"
Tôi dứt khoát nói, còn Zerof thì khẽ nhíu mày, sau đó nở một nụ cười như có chút ngại ngùng.
"…Hừm, Lloyd à, hình như em đang hiểu lầm đấy. Anh không phải người ghét bỏ con người. Chỉ là... mỗi khi phải tiếp xúc với người khác thì anh lại thấy ngại ngùng thôi. Thành ra hay bị hiểu nhầm."
"Ể… thật vậy ạ?"
"Ừ. Nhưng dù là một người khó gần như anh, dân thành phố này và mấy người như Rugol, các luyện kim thuật sư, vẫn luôn tử tế với anh. Anh vốn không giỏi thể hiện cảm xúc, lúc đó cũng chẳng đáp lại được gì. Nhưng… bây giờ là lúc để đáp lại rồi. Vậy nên Lloyd, nhường chỗ đi. Giờ đây, người có thể bảo vệ thành phố này chỉ có anh và Deguardia mà thôi."
Zerof siết chặt nắm tay, ánh mắt kiên định.
Chết tiệt, mặt anh ấy nghiêm túc thật.
Không ngờ anh chỉ là kiểu người hướng nội, ngại giao tiếp thôi.
Và nếu một người như vậy đã quyết tâm chiến đấu vì mọi người, thì tôi…
"Anh Zerof… em hiểu rồi."
"Ồ, em hiểu được thì tốt quá."
"Vâng, vậy nên, anh Zerof――"
――Tôi đạp anh ấy rơi khỏi Deguardia.
Tất nhiên tôi lập tức dùng phong hệ ma thuật bao lấy người anh để hạ cánh an toàn.
Zerof vừa đáp đất liền ngẩng lên hét to:
"Lloyd! Em đang làm cái gì thế hả!?"
"Em đã hiểu và ghi nhận tấm lòng của anh rồi. Vậy nên, phần còn lại cứ giao cho em đi."
"Này! Khoan đã Lloyd! LLOYD——!!"
Bỏ ngoài tai tiếng gọi phía sau, tôi đóng nắp buồng lái.
Tôi công nhận lòng quyết tâm của Zerof là thật đáng nể.
Nhưng tôi cũng đã có cuộc hẹn phải hoàn thành với Ydd.
Xin lỗi anh, nhưng người điều khiển Deguardia… là em.
"Lloyd… em nhận ra là cơ thể anh đang run lên vì sợ. Nên em mới thay anh bước lên Deguardia… Làm anh cảm thấy xấu hổ lắm. Nhưng anh thật sự tự hào về em. Hãy chiến thắng đi, Lloyd. Anh tin em làm được!"
Gió thổi từ phía sau mang theo giọng lẩm bẩm nào đó, nhưng tôi quyết định lờ đi.
Tôi đẩy cần điều khiển, Deguardia lao đi hết tốc lực, để lại Zerof phía sau.
Đợi đấy, Ydd.
Tôi đến kết thúc ván này với cậu đây.